Thôn Phệ Tinh Không 2: Khởi Nguyên Đại Lục(Dịch)
Chương 34: La Phong Nhân Từ
Ngã Cật Tây Hồng Thị
17/04/2024
“Tên Vĩnh Hằng Chân Thần xa lạ này là ai a? Tham gia bách hoa yến mà cũng mất khống chế sao?" Những Vĩnh Hằng Chân Thần khác đều rất kinh ngạc.
Ngay cả Thương Thiên Viêm ở bên cạnh La Phong cũng pahir mở mắt ra nhìn hắn. Hắn mặc dù cảm động rơi lệ, cảm nhận được rõ ràng thế giới bên ngoài, càng không đến nỗi mất khống chế.
"Vị huynh đệ La Hà này của ta đắm chìm sâu thế sao?" Thương Thiên Viêm không dám tin.
Hai Vĩnh Hằng Chân Thần của Khúc Mông nhất tộc đang uống rượu tán gẫu đều quay đầu lại, rất hứng thú nhìn phía La Phong đã phóng khí tức ra ngoài.
"Ý chí tâm linh yếu thế à? Chỉ là một màn biểu diễn nhạc khúc ảo thuật thôi mà hắn đã mất khống chế rồi sao?"
“Có lẽ là người của bộ lạc dã ngoại may mắn đột phá Vĩnh Hằng Chân Thần, không có ý chí tâm linh tu luyện bí pháp, cho nên mới yếu vậy."
"Tâm linh thiếu sót quá nghiêm trọng, rất dễ dàng bị nhắm vào."
Hai người bọn họ như xem kịch. Là thành viên của vương tộc Khúc Mông nhất tộc, đối với các Vĩnh Hằng Chân Thần bên ngoài, bọn họ vốn đã cảm giác ưu việt hơn rồi! Cảm thấy bí pháp của những người kia quá thô sơ, bí bảo, binh khí cũng quá kém. Trong mắt bọn họ, La Phong chính là kiểu người không tu luyện ý chí tâm linh, may mắn trở thành Vĩnh Hằng Chân Thần.
"Bách hoa yến đang tốt đẹp lại bị hắn làm mất hứng thú." Người cao lớn mọc lông đen khắp người nói. Đôi mắt huyết sắc tràn đầy tức giận, hắn ta đang đắm chìm trong âm nhạc, cảm thấy đây là sự hưởng thụ bậc nhất, lại bị La Phong ảnh hưởng đến.
Hắn ta chính là tam thru lĩnh của thế lực hắc ám Huyết Mãng hội, Lai Ma.
“Một tên Vĩnh Hằng Chân Thần mới mọc ra, không cần quá để ý." Người đầy vảy đen uống rượu: "Mộng Hoa lâu chủ sẽ nhanh chóng đuổi hắn ra thôi, nếu không hắn sẽ ảnh hưởng đến tiến trình của bách hoa yến."
Cái người đầy vảy đen này chính là hội chủ của Huyết Mãng hội.
"Thú vị." Trên thân thể sương mù của Bạch Vụ Quân, một con mắt đang quan sát La Phong.
Lúc này, tất cả các Vĩnh Hằng Chân Thần khác đều chú ý đến La Phong, dẫu sao một Vĩnh Hằng Chân Thần phóng khí tức ra ngoài, tự nhiên sẽ khiến những Vĩnh Hằng Chân Thần khác phòng bị, đây cũng là một loại bản năng.
Mộng Hoa lâu chủ đang thi triển nhạc khúc ảo thuật thấy vậy, chỉ có thể tạm thời ngừng lại.
"Sớm biết hắn dễ dàng bị nhạc khúc ảo thuật ảnh hưởng, lại không không ngờ hắn sẽ mất khống chế." Mộng Hoa lâu chủ cũng không biết phải làm sao, nàng phải quan tâm đến suy nghĩ của những vị khách khác nữa.
Ảo thuật dừng lại.
La Phong tỉnh lại, cũng nhận ra bàn, thức ăn, rượu,… ở chỗ mình đều nát bấy hết cả, các Vĩnh Hằng Chân Thần ở các kiến trúc xung quanh đều ở đây nhìn về phía này, hình như đang nói chuyện gì đó.
"Mất khống chế rồi." La Phong thầm nói: "Xem ra khi thi triển Thất Tình Luyện Tâm Pháp, không thích hợp để nghe nhạc khúc ảo thuật của Mộng Hoa lâu chủ."
"Thương huynh, xin lỗi." La Phong đang xếp bằng lại đứng dậy, nói xin lỗi với Thương Thiên Viêm ở bên cạnh.
"Chuyện nhỏ thôi." Thương Thiên Viêm ha ha cười nói: "Ta chỉ không nghĩ tới, ngươi còn đắm chìm sâu hơn ta."
“Nhạc khúc của lâu chủ, đúng là không tầm thường." La Phong cười nói: "Khiến ta nghĩ tới rất nhiều chuyện trước kia. . . Ta ra ngoài đi dạo đã, thương huynh và mọi người cứ tiếp tục."
La Phong liếc Ma La Tát, đi ra ngoài. Ma La Tát cũng lập tức đuổi theo.
La Phong đi ra khỏi kiến trúc lúc, còn khẽ gật đầu với Mộng Hoa lâu chủ bày tỏ áy náy, rồi mang người làm Ma La Tát rời đi.
“Khi hắn nhìn ta, cũng không có mê luyến." Trong lòng Mộng Hoa lâu chủ hơi mất mát, đắm chìm trong ảo thuật, không có nghĩa chắc chắn sẽ mê luyến nàng: "Nhưng mà sức đề kháng của hắn đối với ảo thuật rõ ràng rất yếu, vẫn còn có cơ hội."
"Chư vị, vừa rồi xuất hiện vấp váo, xin mọi người đừng để ý. . ." Giọng nói của Mộng Hoa lâu chủ vang lên, tự nhiên vỗ về tâm linh.
"Ta đoán thực lực của Vĩnh Hằng Chân Thần này cũng thường thôi."
"Cái khác thì không biết, ý chí tâm linh vẫn khá yếu."
Đám Vĩnh Hằng Chân Thần này quan sát La Phong rời đi, đều có suy nghĩ riêng.
. . .
"Chủ nhân, không tham gia bách hoa yến nữa sao?" Ma La Tát đi theo La Phong.
"Không có gì hay mà tham gia." La Phong lắc đầu. Không thi triển Thất Tình Luyện Tâm Pháp, ảo thuật kia không đáng nhắc tới. Nhưng mà thi triển nó lại tạm thời vượt qua giới hạn của mình, sẽ xuất hiện trạng thái mất khống chế.
So ra, những nhạc sư cấp Hư Không Chân Thần khá thích hợp với mình.
"Thượng tôn." Người hầu áo xanh Vũ Lạc cũng đi theo.
"An bài một nơi khác đi." La Phong nói: "Đúng rồi, gọi A La Nhã tới."
Người hầu áo xanh gật đầu, lập tức đi sắp xếp. Không bao lâu sau, nàng ấy thấp giọng nói: "Thượng tôn, hôm nay cử hành bách hoa yến! Mộng Hoa lâu rất nhiều khách, A La Nhã đang biểu diễn ở một nơi khác, chắc một lát nữa mới có thể tới."
Ngay cả Thương Thiên Viêm ở bên cạnh La Phong cũng pahir mở mắt ra nhìn hắn. Hắn mặc dù cảm động rơi lệ, cảm nhận được rõ ràng thế giới bên ngoài, càng không đến nỗi mất khống chế.
"Vị huynh đệ La Hà này của ta đắm chìm sâu thế sao?" Thương Thiên Viêm không dám tin.
Hai Vĩnh Hằng Chân Thần của Khúc Mông nhất tộc đang uống rượu tán gẫu đều quay đầu lại, rất hứng thú nhìn phía La Phong đã phóng khí tức ra ngoài.
"Ý chí tâm linh yếu thế à? Chỉ là một màn biểu diễn nhạc khúc ảo thuật thôi mà hắn đã mất khống chế rồi sao?"
“Có lẽ là người của bộ lạc dã ngoại may mắn đột phá Vĩnh Hằng Chân Thần, không có ý chí tâm linh tu luyện bí pháp, cho nên mới yếu vậy."
"Tâm linh thiếu sót quá nghiêm trọng, rất dễ dàng bị nhắm vào."
Hai người bọn họ như xem kịch. Là thành viên của vương tộc Khúc Mông nhất tộc, đối với các Vĩnh Hằng Chân Thần bên ngoài, bọn họ vốn đã cảm giác ưu việt hơn rồi! Cảm thấy bí pháp của những người kia quá thô sơ, bí bảo, binh khí cũng quá kém. Trong mắt bọn họ, La Phong chính là kiểu người không tu luyện ý chí tâm linh, may mắn trở thành Vĩnh Hằng Chân Thần.
"Bách hoa yến đang tốt đẹp lại bị hắn làm mất hứng thú." Người cao lớn mọc lông đen khắp người nói. Đôi mắt huyết sắc tràn đầy tức giận, hắn ta đang đắm chìm trong âm nhạc, cảm thấy đây là sự hưởng thụ bậc nhất, lại bị La Phong ảnh hưởng đến.
Hắn ta chính là tam thru lĩnh của thế lực hắc ám Huyết Mãng hội, Lai Ma.
“Một tên Vĩnh Hằng Chân Thần mới mọc ra, không cần quá để ý." Người đầy vảy đen uống rượu: "Mộng Hoa lâu chủ sẽ nhanh chóng đuổi hắn ra thôi, nếu không hắn sẽ ảnh hưởng đến tiến trình của bách hoa yến."
Cái người đầy vảy đen này chính là hội chủ của Huyết Mãng hội.
"Thú vị." Trên thân thể sương mù của Bạch Vụ Quân, một con mắt đang quan sát La Phong.
Lúc này, tất cả các Vĩnh Hằng Chân Thần khác đều chú ý đến La Phong, dẫu sao một Vĩnh Hằng Chân Thần phóng khí tức ra ngoài, tự nhiên sẽ khiến những Vĩnh Hằng Chân Thần khác phòng bị, đây cũng là một loại bản năng.
Mộng Hoa lâu chủ đang thi triển nhạc khúc ảo thuật thấy vậy, chỉ có thể tạm thời ngừng lại.
"Sớm biết hắn dễ dàng bị nhạc khúc ảo thuật ảnh hưởng, lại không không ngờ hắn sẽ mất khống chế." Mộng Hoa lâu chủ cũng không biết phải làm sao, nàng phải quan tâm đến suy nghĩ của những vị khách khác nữa.
Ảo thuật dừng lại.
La Phong tỉnh lại, cũng nhận ra bàn, thức ăn, rượu,… ở chỗ mình đều nát bấy hết cả, các Vĩnh Hằng Chân Thần ở các kiến trúc xung quanh đều ở đây nhìn về phía này, hình như đang nói chuyện gì đó.
"Mất khống chế rồi." La Phong thầm nói: "Xem ra khi thi triển Thất Tình Luyện Tâm Pháp, không thích hợp để nghe nhạc khúc ảo thuật của Mộng Hoa lâu chủ."
"Thương huynh, xin lỗi." La Phong đang xếp bằng lại đứng dậy, nói xin lỗi với Thương Thiên Viêm ở bên cạnh.
"Chuyện nhỏ thôi." Thương Thiên Viêm ha ha cười nói: "Ta chỉ không nghĩ tới, ngươi còn đắm chìm sâu hơn ta."
“Nhạc khúc của lâu chủ, đúng là không tầm thường." La Phong cười nói: "Khiến ta nghĩ tới rất nhiều chuyện trước kia. . . Ta ra ngoài đi dạo đã, thương huynh và mọi người cứ tiếp tục."
La Phong liếc Ma La Tát, đi ra ngoài. Ma La Tát cũng lập tức đuổi theo.
La Phong đi ra khỏi kiến trúc lúc, còn khẽ gật đầu với Mộng Hoa lâu chủ bày tỏ áy náy, rồi mang người làm Ma La Tát rời đi.
“Khi hắn nhìn ta, cũng không có mê luyến." Trong lòng Mộng Hoa lâu chủ hơi mất mát, đắm chìm trong ảo thuật, không có nghĩa chắc chắn sẽ mê luyến nàng: "Nhưng mà sức đề kháng của hắn đối với ảo thuật rõ ràng rất yếu, vẫn còn có cơ hội."
"Chư vị, vừa rồi xuất hiện vấp váo, xin mọi người đừng để ý. . ." Giọng nói của Mộng Hoa lâu chủ vang lên, tự nhiên vỗ về tâm linh.
"Ta đoán thực lực của Vĩnh Hằng Chân Thần này cũng thường thôi."
"Cái khác thì không biết, ý chí tâm linh vẫn khá yếu."
Đám Vĩnh Hằng Chân Thần này quan sát La Phong rời đi, đều có suy nghĩ riêng.
. . .
"Chủ nhân, không tham gia bách hoa yến nữa sao?" Ma La Tát đi theo La Phong.
"Không có gì hay mà tham gia." La Phong lắc đầu. Không thi triển Thất Tình Luyện Tâm Pháp, ảo thuật kia không đáng nhắc tới. Nhưng mà thi triển nó lại tạm thời vượt qua giới hạn của mình, sẽ xuất hiện trạng thái mất khống chế.
So ra, những nhạc sư cấp Hư Không Chân Thần khá thích hợp với mình.
"Thượng tôn." Người hầu áo xanh Vũ Lạc cũng đi theo.
"An bài một nơi khác đi." La Phong nói: "Đúng rồi, gọi A La Nhã tới."
Người hầu áo xanh gật đầu, lập tức đi sắp xếp. Không bao lâu sau, nàng ấy thấp giọng nói: "Thượng tôn, hôm nay cử hành bách hoa yến! Mộng Hoa lâu rất nhiều khách, A La Nhã đang biểu diễn ở một nơi khác, chắc một lát nữa mới có thể tới."
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.