Quyển 4 - Chương 191: Bị Thương Nặng
Ngã Cật Tây Hồng Thị
26/02/2018
Trong phòng media tối, La Phong cảm thấy ý nghĩ mình chợt trống rỗng, thanh âm ngoại giới hoàn toàn không nghe thấy gì nữa.
"Thất bại rồi?"
"Thất bại rồi? Lại thất bại rồi? Sao có thể thất bại chứ? Sao có thể thất bại chứ!" La Phong bị cảm giác hối hận thống khổ mãnh liệt bao phủ. Với công kích lần này, hắn ký thác quá nhiều hy vọng! Từ khi bom khinh khí công kích thất bại, nhân loại Địa Cầu tựa hồ chỉ còn lại có một chiêu cuối cùng - để hai người mạnh nhất Địa Cầu là Hồng, Lôi Thần đi liều mạng. Nhưng có liều chết cũng căn bản là không nắm chắc được.
Còn mình tìm được pháo phóng xạ cấp B6, đã cảm thấy rất chắc chắn rồi. Tinh anh toàn cầu cũng cảm thấy rất kích động vì pháo phóng xạ! Tất cả mọi người đều chờ mong lần bắn đó!
Pháo phóng xạ cấp B6 bắn ra luồng laser cường đại vô cùng! Dễ dàng đục thủng hủy diệt đầu con Kim Giác Cự Thú, hơn nữa bắn luôn vào tới vũ trụ. Nhưng! Ai ngờ, đầu Kim Giác Cự Thú dù bị hủy tới miệng, mà vẫn còn sống, không hề chết!
- Không thể không chết, sao lại như thế?
Trí năng trong không gian cổ tay Ba Ba Tháp lắc đầu khiếp sợ
- Không đúng, không đúng. Bất luận nhân loại hay vật nào khác, linh hồn đều phải ở giữa Thức Hải. Thức Hải thì nằm trong đầu! Hủy diệt đầu, chắc chắn sẽ chết. Trừ phi là tinh thần ấn ký dung nhập vào từng tế bào, các tế bào sẽ sống lại.
- Nhưng, cấp hằng tinh căn bản không thể đạt tới bước đó!
Ba Ba Tháp liên tục lắc đầu
- Khó hiểu
Trong vũ trụ rất ít người biết về Tinh Không Cự Thú. Chủ nhân Vẫn Mặc Tinh cả đời cũng chưa từng gặp được một con 'Kim Giác Cự Thú' nào, nên biết rất ít về Kim Giác Cự Thú!
Trong phòng media.
- Nhanh, pháo phóng xạ, mau đem khẩu pháo phóng xạ về!
Cổ Nghị đột nhiên gầm lên.
Mười một người khác trong phòng cũng bừng tỉnh.
- Pháo phóng xạ!
La Phong trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào màn hình, chỉ thấy trên màn hình, người máy kim loại đen đang cầm pháo phóng xạ điên cuồng chạy trốn, xem ra thật sự chạy hết sức rồi, sau lưng có một hư ảnh khổng lồ đang từ đáy biển điên cuồng đuổi theo.
- Tốc độ phi hành người máy kim loại là 2110 thước mỗi giây, tốc độ Thôn Phệ Thú truy kích dưới đáy biển phải trên ba mươi ngàn thước mỗi giây. Khoảng cách song phương là 520 km, 460 km, 398 km…
Trong phòng media, thanh âm điện tử không có cảm tình vẫn không ngừng nói, làm mọi người biến sắc tái nhợt.
- Nhanh, nhanh, nhanh.
Lôi Thần vội vàng nói.
- Không còn kịp rồi.
Hồng sắc mặt tái nhợt, lắc đầu nói:
- Lúc trước song phương cách chừng 1000 km, tốc độ Thôn Phệ Thú đạt tới 36 km mỗi giây, tốc độ người máy quá chậm. Nó đuổi theo sau như vậy, pháo phóng xạ căn bản không kịp bắn lần thứ hai.
Đám cường giả cấp hành tinh bên cạnh quýnh tới mức đều xiết chặt nắm tay răng rắc.
La Phong nhìn như đóng đinh vào màn hình.
Thôn Phệ Thú vì chạy dưới đáy biển cực nhanh, nên vệ tinh không thể chụp ảnh, nhưng lại có thể dùng cảm ứng đuổi theo khí tức sinh mạng khổng lồ của Kim Giác Cự Thú! Dù sao, sinh mạng khí tức của nó quá khổng lồ. Đặc biệt tốc độ nó bây giờ tăng vọt tới gấp hai lần lúc trước, sinh mạng khí tức mạnh hơn trước nhiều.
Ngoài khơi, sâu chừng vài ngàn thước, hai cánh con Kim Giác Cự Thú có vẻ rộng hơn trước, lân giáp trên hai cánh càng dày hơn, những vằn kim sắc trên lân giáp lúc này như có một ma lực kỳ dị, làm tốc độ con Kim Giác Cự Thú di chuyển dưới đáy biển đạt tới một mức khó tin!
Tức giận!
Kim Giác Cự Thú phẫn nộ vô cùng, ngay cả lần trước nó gặp phải bom khinh khí công kích, cũng chỉ xem như bị thương ngoài da. Nhưng lần này, nó bị thương nặng hơn trước gấp chục, gấp trăm lần! Trọng thương trước đó chưa từng có, ngược lại kích thích tính bạo ngược điên cuồng trong lòng Kim Giác Cự Thú. Đột nhiên, tốc độ Kim Giác Cự Thú giảm xuống!
- Xoẹt!
Trong cặp sừng nhọn một dài một ngắn vẫn luôn cặp trên lưng nó, chiếc sừng dài chợt kim quang đại trướng, Hóa thành một ánh sáng kim sắc, bắn mạnh lên trên!
Veo!
Nhanh như thiểm điện!
Sừng nhọn kim sắc cơ hồ trong nháy mắt đã phá tan mặt nước biển sâu ba km, xé mặt nước, tốc độ cực nhanh, căn bản không cho người máy kim loại đen phía trên né tránh! Người máy kim loại hai tay cầm pháo phóng xạ, vẫn còn đang chuẩn bị.
- Bùng!
Chiếc sừng nhọn kim sắc xuyên thấu thẳng qua pháo phóng xạ được điêu khắc tinh mỹ như thủy tinh, làm khẩu pháo phóng xạ không thể chuẩn bị được. Rồi nghe một tiếng bùng, tiếng nổ như thủy tinh vỡ, khẩu pháo đã vỡ vụn, đồng thời chiếc sừng nhọn kim sắc mạnh đâm thẳng vào người người máy kim loại đen
- Ầm ầm…
Người máy kim loại do ytrium đúc thành vô cùng cứng rắn.
- Oanh…
Người máy hóa thành một ánh sao băng, bị đánh bay ra vài chục km giữa không trung, rồi sau đó bắn thẳng xuống nước
Tõm một tiếng, nó đã rơi vào trong nước biển.
Trong phòng media, mười hai người Hồng, Lôi Thần, La Phong lẳng lặng dán mắt vào màn hình. Trên màn hình, hư ảnh trong đáy biển không ngừng chìm xuống đáy biển, sâu… sâu nữa…
- La Phong, người máy đã bị công kích mãnh liệt làm hệ thống khống chế cơ thể nó chấn động đến mức hỏng rồi, ta không thể triệu hồi về nữa.
Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên trong đầu La Phong.
La Phong nhắm mắt lại, mất một người máy sửa chữa thì không đáng kể chút nào. Nhưng… lần công kích này liên lụy tới vận mệnh nhân loại, lại thất bại rồi!
- Xin lỗi, La Phong, trong cơ sở dữ liệu của ta, rất ít điều nói về Tinh Không Cự Thú. Chưa nói tới Kim Giác Cự Thú, đã thiếu lại càng thiếu. Chỉ biết một vài tri thức thường thức.
Ba Ba Tháp xin lỗi.
Nó hiểu rõ, lần này thất bại có ý nghĩa gì với cả Địa Cầu.Trong phòng media hoàn toàn yên tĩnh.
Cổ Nghị đứng cạnh cửa sổ, móc trong túi ra một bao thuốc lá, châm một điếu, rồi đứng lặng lẽ rít thuốc.
- Cho ta một cây với.
Chu Hỉ cầm một điếu lên, cũng rít mạnh.
Những người khác hoặc là lặng lẽ ngồi, hoặc là đau đớn nhắm mắt lại, tóm lại ai nấy đều im lặng.
- Phòng ngự mạnh, tốc độ nhanh, thậm chí còn có thể bộc phát ra tốc độ kinh người! Chẳng những như thế, đến cả đầu đã bị tiêu diệt mà vẫn còn có thể sống lại công kích! Hơn nữa lại có thể làm như tinh thần niệm sư, khống chế cây sừng từ khoảng cách rất xa tiến hành công kích! Hơn nữa, uy lực rất lớn.
Trong đầu La Phong lóe lên tin tức
"Có một thế giới trong cơ thể, có thể trực tiếp nuốt vô số kim loại vào trong thế giới cơ thể nó."
"Tốc độ trưởng thành cực kỳ kinh người! Trời! Trên Địa Cầu sao lại có một con Tinh Không Cự Thú như vậy, phản kháng như thế nào đây?"
- Reng reng…
Đột nhiên đồng hồ thông tin rung lên. Mười hai người trong phòng media cơ hồ đồng thời nhìn lên. Là đồng hồ thông tin của Mặc Hán Đức Sâm. Mặc Hán Đức Sâm ấn nút, nhất thời trong đồng hồ truyền đến ra một tiếng Anh giọng Mỹ:
- Các ngươi có biện pháp gì không? Còn có biện pháp gì nữa không? Ngươi hỏi La Phong, ngươi hỏi hai vị nghị trưởng, còn biện pháp gì nữa không?
- Được ta sẽ hỏi.
Mặc Hán Đức Sâm thấp giọng đáp, rồi tắt điện thoại. Mặc Hán Đức Sâm nhìn về phía những người còn lại.
La Phong khẽ lắc đầu.
Hai người Hồng, Lôi Thần nhìn nhau, rồi không hẹn mà cùng nở nụ cười! Nụ cười kỳ dị ẩn chứa sự thấy chết không sờn, nụ cười chấn động linh hồn con người.
Thất bại lần này, là đả kích rất lớn tới các nước. Vốn đang tràn ngập hy vọng, thậm chí kích động vạn phần khi thấy lúc trước đầu con Kim Giác Cự Thú đã bị bắn vỡ, thậm chí còn có người còn kích động tới mức ngất xỉu. Nhưng, ngay sau đó họ lại từ thiên đường rơi xuống địa ngục, lâm vào một cơn ác mộng. Thôn Phệ Thú, mạnh hơn những gì nhân loại tưởng tượng! Không có đầu, vẫn cường đại, mà tốc độ phi hành lại còn nhanh hơn!
- Trời.
- Thượng đế, cứu chúng con.
- Trời ơi.
Một vài lãnh đạo tinh anh Địa Cầu, từ trước đến giờ không thắp hương bái phật, không tin thần linh. Không ít người lúc này trong lòng lại lặng lẽ cầu khẩn. Người chỉ khi vào lúc tuyệt vọng bất lực, mới đem hy vọng ký thác vào thần linh! Lúc này, đến cả các tinh anh cũng đang tìm chỗ ký thác cho tâm linh mình! Hiển nhiên… Họ đang tuyệt vọng bất lực!
Dưới tầng đá ngầm đáy biển, sâu vài ngàn mét.
Thân thể khổng lồ của con Kim Giác Cự Thú chìm trong bóng đêm. Toàn thân nó mờ ảo có những tia kim quang… chỉ thấy cái đầu nó vốn chỉ còn lại có cái miệng, lúc này máu thịt dày lên, da kéo ra, vảy phủ lên, lại đang sinh trưởng một cách nhanh chóng! Tai nó cũng đã sinh trưởng ra. Dần dần, đôi mắt màu vàng tối cũng lần nữa sinh ra.
Cả cái đầu đã hoàn toàn sinh trưởng, hai sừng một ngắn một dài cũng dung nhập vào trong đầu. Chỉ là lân giáp trên đầu nó hơi mềm, không có cứng như lân giáp ở những bộ vị khác. Con ngươi màu vàng tối của nó đầy vẻ phẫn nộ, phẫn nộ vô tận! Tựa như ngọn lửa đang thiêu đốt!
- Ô…
- Hu hu…!
Những tiếng gầm trầm thấp phẫn nộ không ngừng phát ra. Thương thế nó quá nặng!
Nó vĩnh viễn không quên được cột ánh sáng trắng trong nháy mắt tấn công vào, khi cột ánh sáng trắng bắn vào, nó căn bản không kịp né tránh, không có lực phản kháng! Tinh hoa sức mạnh toàn thân nó đều ở cái sừng! Cái sừng cứng rắn vô cùng, sắc bén vô cùng, bị ánh sáng laser bắn trúng, mặc dù bị bắn tung đi rất xa, cũng bị thương, nhưng không bị hủy diệt.
- Ô!
Sau khi thương thế cả thân thể hoàn toàn khôi phục, con cự thú cảm giác thấy nó đang đói trước đó chưa từng có! Thế giới trong cơ thể nó cực kỳ đói! Từng tế bào trên thân thể nó đều như đang gào lên! Nó mất sức mạnh rất nhiều, thực lực nó cũng đã xấu đi nhiều.
Bây giờ nó cần bổ sung gấp
- Ô…
Con Kim Giác Cự Thú phát ra một tiếng gầm rồi nhanh chóng từ tầng đá đáy biển nhanh chóng vọt lên trên. Nó muốn ăn!
Ăn kim loại!
Ngoài phòng media của La Phong, sắc trời đã tối dần. La Phong và hơn mười người nhìn vào hai người - Hồng và Lôi Thần.
- Chúng ta mà tiếp tục như vậy căn bản không còn đường sống. Con Thôn Phệ Thú đó quá lợi hại, quá quỷ dị.
Hồng lắc đầu nói:
- Nếu để mặc nó trưởng thành, trở nên mạnh lên, cho dù nhân loại có trốn trong di tích văn minh cổ, cuối cùng cũng sẽ bị nó giết chết. Hơn nữa theo ta nhận định, nó gặp phải công kích của pháo phóng xạ, thương thế tuyệt đối không nhẹ. Ta nghi là nó bộc phát tốc độ lúc cuối cùng, đã là sự giãy dụa khi bị trọng thương rồi, không biết chừng chỉ là "hồi quang phản chiếu trước khi chết '!
Hồng nói ra câu cuối cùng, cả mình cũng chẳng tin nổi.
- Cho dù không phải là hồi quang phản chiếu, thực lực của nó nhất định sẽ giảm đi so với khi nó còn khỏe.
Hồng trịnh trọng nói:
- Thừa dịp nó bệnh, lấy mạng nó luôn!
- Ừm, bỏ qua cơ hội này sẽ không còn cơ hội nào khác nữa.
Lôi Thần khẽ gật đầu.
Bọn người La Phong đều hơi bi thương.
Mắt thấy Hồng, Lôi Thần đi liều chết?
- Ta và Lôi Thần, đều có khu vực của mình. Nếu liều mạng thật, vẫn có hy vọng!
Hồng nở nụ cười. Lôi Thần cũng mỉm cười gật đầu.
"Thất bại rồi?"
"Thất bại rồi? Lại thất bại rồi? Sao có thể thất bại chứ? Sao có thể thất bại chứ!" La Phong bị cảm giác hối hận thống khổ mãnh liệt bao phủ. Với công kích lần này, hắn ký thác quá nhiều hy vọng! Từ khi bom khinh khí công kích thất bại, nhân loại Địa Cầu tựa hồ chỉ còn lại có một chiêu cuối cùng - để hai người mạnh nhất Địa Cầu là Hồng, Lôi Thần đi liều mạng. Nhưng có liều chết cũng căn bản là không nắm chắc được.
Còn mình tìm được pháo phóng xạ cấp B6, đã cảm thấy rất chắc chắn rồi. Tinh anh toàn cầu cũng cảm thấy rất kích động vì pháo phóng xạ! Tất cả mọi người đều chờ mong lần bắn đó!
Pháo phóng xạ cấp B6 bắn ra luồng laser cường đại vô cùng! Dễ dàng đục thủng hủy diệt đầu con Kim Giác Cự Thú, hơn nữa bắn luôn vào tới vũ trụ. Nhưng! Ai ngờ, đầu Kim Giác Cự Thú dù bị hủy tới miệng, mà vẫn còn sống, không hề chết!
- Không thể không chết, sao lại như thế?
Trí năng trong không gian cổ tay Ba Ba Tháp lắc đầu khiếp sợ
- Không đúng, không đúng. Bất luận nhân loại hay vật nào khác, linh hồn đều phải ở giữa Thức Hải. Thức Hải thì nằm trong đầu! Hủy diệt đầu, chắc chắn sẽ chết. Trừ phi là tinh thần ấn ký dung nhập vào từng tế bào, các tế bào sẽ sống lại.
- Nhưng, cấp hằng tinh căn bản không thể đạt tới bước đó!
Ba Ba Tháp liên tục lắc đầu
- Khó hiểu
Trong vũ trụ rất ít người biết về Tinh Không Cự Thú. Chủ nhân Vẫn Mặc Tinh cả đời cũng chưa từng gặp được một con 'Kim Giác Cự Thú' nào, nên biết rất ít về Kim Giác Cự Thú!
Trong phòng media.
- Nhanh, pháo phóng xạ, mau đem khẩu pháo phóng xạ về!
Cổ Nghị đột nhiên gầm lên.
Mười một người khác trong phòng cũng bừng tỉnh.
- Pháo phóng xạ!
La Phong trợn tròn mắt, nhìn chằm chằm vào màn hình, chỉ thấy trên màn hình, người máy kim loại đen đang cầm pháo phóng xạ điên cuồng chạy trốn, xem ra thật sự chạy hết sức rồi, sau lưng có một hư ảnh khổng lồ đang từ đáy biển điên cuồng đuổi theo.
- Tốc độ phi hành người máy kim loại là 2110 thước mỗi giây, tốc độ Thôn Phệ Thú truy kích dưới đáy biển phải trên ba mươi ngàn thước mỗi giây. Khoảng cách song phương là 520 km, 460 km, 398 km…
Trong phòng media, thanh âm điện tử không có cảm tình vẫn không ngừng nói, làm mọi người biến sắc tái nhợt.
- Nhanh, nhanh, nhanh.
Lôi Thần vội vàng nói.
- Không còn kịp rồi.
Hồng sắc mặt tái nhợt, lắc đầu nói:
- Lúc trước song phương cách chừng 1000 km, tốc độ Thôn Phệ Thú đạt tới 36 km mỗi giây, tốc độ người máy quá chậm. Nó đuổi theo sau như vậy, pháo phóng xạ căn bản không kịp bắn lần thứ hai.
Đám cường giả cấp hành tinh bên cạnh quýnh tới mức đều xiết chặt nắm tay răng rắc.
La Phong nhìn như đóng đinh vào màn hình.
Thôn Phệ Thú vì chạy dưới đáy biển cực nhanh, nên vệ tinh không thể chụp ảnh, nhưng lại có thể dùng cảm ứng đuổi theo khí tức sinh mạng khổng lồ của Kim Giác Cự Thú! Dù sao, sinh mạng khí tức của nó quá khổng lồ. Đặc biệt tốc độ nó bây giờ tăng vọt tới gấp hai lần lúc trước, sinh mạng khí tức mạnh hơn trước nhiều.
Ngoài khơi, sâu chừng vài ngàn thước, hai cánh con Kim Giác Cự Thú có vẻ rộng hơn trước, lân giáp trên hai cánh càng dày hơn, những vằn kim sắc trên lân giáp lúc này như có một ma lực kỳ dị, làm tốc độ con Kim Giác Cự Thú di chuyển dưới đáy biển đạt tới một mức khó tin!
Tức giận!
Kim Giác Cự Thú phẫn nộ vô cùng, ngay cả lần trước nó gặp phải bom khinh khí công kích, cũng chỉ xem như bị thương ngoài da. Nhưng lần này, nó bị thương nặng hơn trước gấp chục, gấp trăm lần! Trọng thương trước đó chưa từng có, ngược lại kích thích tính bạo ngược điên cuồng trong lòng Kim Giác Cự Thú. Đột nhiên, tốc độ Kim Giác Cự Thú giảm xuống!
- Xoẹt!
Trong cặp sừng nhọn một dài một ngắn vẫn luôn cặp trên lưng nó, chiếc sừng dài chợt kim quang đại trướng, Hóa thành một ánh sáng kim sắc, bắn mạnh lên trên!
Veo!
Nhanh như thiểm điện!
Sừng nhọn kim sắc cơ hồ trong nháy mắt đã phá tan mặt nước biển sâu ba km, xé mặt nước, tốc độ cực nhanh, căn bản không cho người máy kim loại đen phía trên né tránh! Người máy kim loại hai tay cầm pháo phóng xạ, vẫn còn đang chuẩn bị.
- Bùng!
Chiếc sừng nhọn kim sắc xuyên thấu thẳng qua pháo phóng xạ được điêu khắc tinh mỹ như thủy tinh, làm khẩu pháo phóng xạ không thể chuẩn bị được. Rồi nghe một tiếng bùng, tiếng nổ như thủy tinh vỡ, khẩu pháo đã vỡ vụn, đồng thời chiếc sừng nhọn kim sắc mạnh đâm thẳng vào người người máy kim loại đen
- Ầm ầm…
Người máy kim loại do ytrium đúc thành vô cùng cứng rắn.
- Oanh…
Người máy hóa thành một ánh sao băng, bị đánh bay ra vài chục km giữa không trung, rồi sau đó bắn thẳng xuống nước
Tõm một tiếng, nó đã rơi vào trong nước biển.
Trong phòng media, mười hai người Hồng, Lôi Thần, La Phong lẳng lặng dán mắt vào màn hình. Trên màn hình, hư ảnh trong đáy biển không ngừng chìm xuống đáy biển, sâu… sâu nữa…
- La Phong, người máy đã bị công kích mãnh liệt làm hệ thống khống chế cơ thể nó chấn động đến mức hỏng rồi, ta không thể triệu hồi về nữa.
Thanh âm Ba Ba Tháp vang lên trong đầu La Phong.
La Phong nhắm mắt lại, mất một người máy sửa chữa thì không đáng kể chút nào. Nhưng… lần công kích này liên lụy tới vận mệnh nhân loại, lại thất bại rồi!
- Xin lỗi, La Phong, trong cơ sở dữ liệu của ta, rất ít điều nói về Tinh Không Cự Thú. Chưa nói tới Kim Giác Cự Thú, đã thiếu lại càng thiếu. Chỉ biết một vài tri thức thường thức.
Ba Ba Tháp xin lỗi.
Nó hiểu rõ, lần này thất bại có ý nghĩa gì với cả Địa Cầu.Trong phòng media hoàn toàn yên tĩnh.
Cổ Nghị đứng cạnh cửa sổ, móc trong túi ra một bao thuốc lá, châm một điếu, rồi đứng lặng lẽ rít thuốc.
- Cho ta một cây với.
Chu Hỉ cầm một điếu lên, cũng rít mạnh.
Những người khác hoặc là lặng lẽ ngồi, hoặc là đau đớn nhắm mắt lại, tóm lại ai nấy đều im lặng.
- Phòng ngự mạnh, tốc độ nhanh, thậm chí còn có thể bộc phát ra tốc độ kinh người! Chẳng những như thế, đến cả đầu đã bị tiêu diệt mà vẫn còn có thể sống lại công kích! Hơn nữa lại có thể làm như tinh thần niệm sư, khống chế cây sừng từ khoảng cách rất xa tiến hành công kích! Hơn nữa, uy lực rất lớn.
Trong đầu La Phong lóe lên tin tức
"Có một thế giới trong cơ thể, có thể trực tiếp nuốt vô số kim loại vào trong thế giới cơ thể nó."
"Tốc độ trưởng thành cực kỳ kinh người! Trời! Trên Địa Cầu sao lại có một con Tinh Không Cự Thú như vậy, phản kháng như thế nào đây?"
- Reng reng…
Đột nhiên đồng hồ thông tin rung lên. Mười hai người trong phòng media cơ hồ đồng thời nhìn lên. Là đồng hồ thông tin của Mặc Hán Đức Sâm. Mặc Hán Đức Sâm ấn nút, nhất thời trong đồng hồ truyền đến ra một tiếng Anh giọng Mỹ:
- Các ngươi có biện pháp gì không? Còn có biện pháp gì nữa không? Ngươi hỏi La Phong, ngươi hỏi hai vị nghị trưởng, còn biện pháp gì nữa không?
- Được ta sẽ hỏi.
Mặc Hán Đức Sâm thấp giọng đáp, rồi tắt điện thoại. Mặc Hán Đức Sâm nhìn về phía những người còn lại.
La Phong khẽ lắc đầu.
Hai người Hồng, Lôi Thần nhìn nhau, rồi không hẹn mà cùng nở nụ cười! Nụ cười kỳ dị ẩn chứa sự thấy chết không sờn, nụ cười chấn động linh hồn con người.
Thất bại lần này, là đả kích rất lớn tới các nước. Vốn đang tràn ngập hy vọng, thậm chí kích động vạn phần khi thấy lúc trước đầu con Kim Giác Cự Thú đã bị bắn vỡ, thậm chí còn có người còn kích động tới mức ngất xỉu. Nhưng, ngay sau đó họ lại từ thiên đường rơi xuống địa ngục, lâm vào một cơn ác mộng. Thôn Phệ Thú, mạnh hơn những gì nhân loại tưởng tượng! Không có đầu, vẫn cường đại, mà tốc độ phi hành lại còn nhanh hơn!
- Trời.
- Thượng đế, cứu chúng con.
- Trời ơi.
Một vài lãnh đạo tinh anh Địa Cầu, từ trước đến giờ không thắp hương bái phật, không tin thần linh. Không ít người lúc này trong lòng lại lặng lẽ cầu khẩn. Người chỉ khi vào lúc tuyệt vọng bất lực, mới đem hy vọng ký thác vào thần linh! Lúc này, đến cả các tinh anh cũng đang tìm chỗ ký thác cho tâm linh mình! Hiển nhiên… Họ đang tuyệt vọng bất lực!
Dưới tầng đá ngầm đáy biển, sâu vài ngàn mét.
Thân thể khổng lồ của con Kim Giác Cự Thú chìm trong bóng đêm. Toàn thân nó mờ ảo có những tia kim quang… chỉ thấy cái đầu nó vốn chỉ còn lại có cái miệng, lúc này máu thịt dày lên, da kéo ra, vảy phủ lên, lại đang sinh trưởng một cách nhanh chóng! Tai nó cũng đã sinh trưởng ra. Dần dần, đôi mắt màu vàng tối cũng lần nữa sinh ra.
Cả cái đầu đã hoàn toàn sinh trưởng, hai sừng một ngắn một dài cũng dung nhập vào trong đầu. Chỉ là lân giáp trên đầu nó hơi mềm, không có cứng như lân giáp ở những bộ vị khác. Con ngươi màu vàng tối của nó đầy vẻ phẫn nộ, phẫn nộ vô tận! Tựa như ngọn lửa đang thiêu đốt!
- Ô…
- Hu hu…!
Những tiếng gầm trầm thấp phẫn nộ không ngừng phát ra. Thương thế nó quá nặng!
Nó vĩnh viễn không quên được cột ánh sáng trắng trong nháy mắt tấn công vào, khi cột ánh sáng trắng bắn vào, nó căn bản không kịp né tránh, không có lực phản kháng! Tinh hoa sức mạnh toàn thân nó đều ở cái sừng! Cái sừng cứng rắn vô cùng, sắc bén vô cùng, bị ánh sáng laser bắn trúng, mặc dù bị bắn tung đi rất xa, cũng bị thương, nhưng không bị hủy diệt.
- Ô!
Sau khi thương thế cả thân thể hoàn toàn khôi phục, con cự thú cảm giác thấy nó đang đói trước đó chưa từng có! Thế giới trong cơ thể nó cực kỳ đói! Từng tế bào trên thân thể nó đều như đang gào lên! Nó mất sức mạnh rất nhiều, thực lực nó cũng đã xấu đi nhiều.
Bây giờ nó cần bổ sung gấp
- Ô…
Con Kim Giác Cự Thú phát ra một tiếng gầm rồi nhanh chóng từ tầng đá đáy biển nhanh chóng vọt lên trên. Nó muốn ăn!
Ăn kim loại!
Ngoài phòng media của La Phong, sắc trời đã tối dần. La Phong và hơn mười người nhìn vào hai người - Hồng và Lôi Thần.
- Chúng ta mà tiếp tục như vậy căn bản không còn đường sống. Con Thôn Phệ Thú đó quá lợi hại, quá quỷ dị.
Hồng lắc đầu nói:
- Nếu để mặc nó trưởng thành, trở nên mạnh lên, cho dù nhân loại có trốn trong di tích văn minh cổ, cuối cùng cũng sẽ bị nó giết chết. Hơn nữa theo ta nhận định, nó gặp phải công kích của pháo phóng xạ, thương thế tuyệt đối không nhẹ. Ta nghi là nó bộc phát tốc độ lúc cuối cùng, đã là sự giãy dụa khi bị trọng thương rồi, không biết chừng chỉ là "hồi quang phản chiếu trước khi chết '!
Hồng nói ra câu cuối cùng, cả mình cũng chẳng tin nổi.
- Cho dù không phải là hồi quang phản chiếu, thực lực của nó nhất định sẽ giảm đi so với khi nó còn khỏe.
Hồng trịnh trọng nói:
- Thừa dịp nó bệnh, lấy mạng nó luôn!
- Ừm, bỏ qua cơ hội này sẽ không còn cơ hội nào khác nữa.
Lôi Thần khẽ gật đầu.
Bọn người La Phong đều hơi bi thương.
Mắt thấy Hồng, Lôi Thần đi liều chết?
- Ta và Lôi Thần, đều có khu vực của mình. Nếu liều mạng thật, vẫn có hy vọng!
Hồng nở nụ cười. Lôi Thần cũng mỉm cười gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.