Thôn Phệ Tinh Không

Quyển 23 - Chương 30: Gấp Gấp Gấp

Ngã Cật Tây Hồng Thị

06/04/2013

Ngũ Hồn Chi Chủ nhìn Dong Nham Ma Thần xuất hiện trong Biển Dung Nham, trong lòng kinh hãi biết không ổn, nhưng hắn vẫn khá trấn định. Vì hắn hiểu rõ dựa theo khoảng cách giữa Dong Nham Ma Thần, với kĩ năng của hắn, hắn hoàn toàn có đủ thời gian chạy trốn về mê cung dưới đất, rồi tiến hành thuấn di.

Không gian xung quanh ngưng kết không thể thuấn di. Khi mới xuống mê cung dưới đất cũng không thể thuấn di. Chỉ có ở chỗ không gian sâu nhất mới dần dần có chấn động. Tỷ như đạt tới vị trí tiếp điểm, mới có thể chạy trốn.

“Nhân loại đó rõ là gặp may, nếu không phải Dong Nham Ma Thần xuất hiện, ta nhất định phải cho hắn nếm Ngũ Thú Đại Diệt Tuyệt của ta. “ Ngũ Hồn Chi Chủ ánh mắt cực cao. Những Vũ Trụ Chi Chủ mạnh nhất Nguyên Thủy Vũ Trụ Mới đã từng giao thủ với hắn. Thậm chí Tinh Hà Chi Chủ mà hắn cũng không để vào mắt. Tinh Hà Chi Chủ sinh mạng quỷ dị đặc thù, mới có thể đánh ngang tay.

Chỉ có Hỗn Độn Thành Chủ là hắn tương đối khâm phục. Vì Hỗn Độn Thành Chủ với thần thể nhân loại tương đối nhỏ, nhưng lại có thể cứng chọi cứng với Ngũ Thú Đại Diệt Tuyệt!

Ngũ Thú Đại Diệt Tuyệt, chính là bí pháp tối cường tuyệt chiêu dung hợp năm đạo Thần Thú! Phối hợp với chí bảo hiếm quý mà hắn tìm được, uy năng rất mạnh, quả thực không tưởng tượng nổi. Hắn cũng mất vài thời đại luân hồi mới chính thức hoàn thành chiêu này. Hỗn Độn Thành Chủ lại có thể đánh với hắn, hắn xem ra, trong Vũ Trụ Nguyên Thủy người kế tiếp có hy vọng nhất trở Vũ Trụ Tối Cường Giả e rằng chính là Hỗn Độn Thành Chủ.

- Xoẹt xoẹt xoẹt...

Trong đầu lóe lên một vài ý nghĩ, nhưng Ngũ Hồn Chi Chủ vẫn xoay người phi hành với tốc độ cực cao. Đột nhiên hắn cảm giác Kim Quang Hỏa Diễm vô tận chung quanh đang hết sức ép lên hắn, giống như có vô số sợi dây trói chặt lấy hắn.

“Cái gì! “ Ngũ Hồn Chi Chủ quay đầu khó có thể tin nhìn về phía La Phong.

Nếu không có trở ngại, hắn có thể chạy thoát, nhưng trở ngại đáng sợ như vậy, hắn tuyệt đối không kịp.

- Các ngươi không ai đi được!

Thanh âm La Phong xuyên qua Quốc Độ Kim Sắc, ầm ầm vang lên bên tai Ngũ Hồn Chi Chủ, Nhân Đà, Cứu Tiễn Chi Chủ.

- Nhân loại Ngân Dực Lĩnh Chủ, ngươi phát điên rồi à?

Cứu Tiễn Chi Chủ nóng nảy. Giết thì La Phong hắn bình tĩnh, nhưng khi hắn phải chết, hắn cũng không hề tình nguyện

- Ngân Dực Lĩnh Chủ, lúc trước ta đã bỏ qua việc truy sát ngươi. Ngươi đừng cản trở ta mà.

Thằn lằn một sừng kim sắc gầm lên lo lắng...

- Họ muốn giết ngươi, không phải ta muốn giết ngươi.

Trong mắt Ngũ Hồn Chi Chủ đầy vẻ lạnh giá. Hiển nhiên hắn đã cực độ phẫn nộ:

- Ngân Dực Lĩnh Chủ, ngươi muốn đồng quy vu tận à?

- Đồng quy vu tận?

La Phong phi hành với tốc độ siêu cao:

- Các ngươi bị cản trở, nhưng đối với ta thì lại là trợ lực. Đây là khu vực của ta. Ha ha, đương nhiên là các ngươi chết, ta sống! Ngũ Hồn Chi Chủ. Nghe nói ngươi có phân thân, nhưng e rằng đây là phân thân mạnh nhất của ngươi. Bao nhiêu chí bảo quí giá mà ngươi mất gần ba thời đại luân hồi tích lũy, tổn thất lần này chắc làm ngươi phát điên.

- Chúng ta chết, ngươi sống?

Ngũ Hồn Chi Chủ dùng thần lực truyền âm trong Kim Sắc Quốc Độ:

- Quá tự tin. Một khi ta thi triển Ngũ Hồn Giới phối hợp với Thủy Ba Ngục của ta, hoàn toàn có thể áp chế ngươi. Trừ phi ngươi thi triển Vũ Trụ Mini. Nhưng làm như vậy, Ngũ Hồn Giới và Vũ Trụ Mini nhất định sẽ đồng quy vu tận. Sau đó ta khẳng định một lần nữa thi triển, ngươi và ta sẽ tiếp tục giằng co. Đến lúc đó ai đều trốn không thoát. Ta đã sống gần ba thời đại luân hồi rồi, sắp gặp phải đại hạn. Còn ngươi khác hẳn. Ngươi mới sống bao lâu? Tuổi thọ quá ngắn. Đồng quy vu tận với ta như vậy là việc rất không đáng.

- Ngân Dực Lĩnh Chủ, lúc này chúng ta đều chạy trốn là quan trọng nhất...

Cứu Tiễn Chi Chủ cũng nói.

- Đúng đúng đúng, chạy trốn quan trọng hơn.

Nhân Đà cũng lo lắng.

- Ha ha, ngươi có phân thân, ta cũng có phân thân. Giằng co thì giằng co. Không phải chuyện lớn... chết đi!

La Phong lại vẫn phi hành với tốc độ siêu cao.

Miêu tả thì chậm. Nhưng thực lực tới cỡ họ, thần lực truyền âm trao đổi cũng nhanh đáng sợ.

Còn tốc độ Dong Nham Ma Thần cũng nhanh đáng sợ!

Thực lực của nó mạnh tới một trình độ không tưởng tượng nổi. Đến cả Vũ Trụ Tối Cường Giả có chí bảo chí cường cũng chỉ có thể trốn chạy. Có thể tưởng tượng được kĩ năng của nó như thế nào. Hắn quả thực có thể nói là chí bảo chí cường hình người, đã đạt tới mức dùng lực phá pháp. Tất cả quy luật đối với nó cũng chẳng còn ý nghĩa gì nữa. Tốc độ của nó cũng vượt xa cực hạn trăm lần tốc độ ánh sáng, mà có thể ngàn lần vạn lần.

Vừa mới mới từ Biển Dung Nham xuất hiện, ngay sau đó …

Ầm!

Hai chân hắn đã dẫm nát đất đá đen, Dong Nham Ma Thần khổng lồ cao trăm ức km đạp lên, quả thực mạnh hơn ngàn vạn lần những viên đá. Rầm rầm ầm



Chung quanh một mảng lớn vô tận đá đen trong nháy mắt chấn động đến mức nát ra

Bộp bộp bộp...

Xa xa những vết nứt khổng lồ vỡ ra, đồng thời chung quanh mấy trăm ức km vùng đá màu đen hoàn toàn trầm xuống trăm vạn km.

Cú đạp cho mặt đất trầm xuống, cũng làm rất nhiều mê cung huyệt động đất phía dưới sâu lớp đá đen tan vỡ.

Cú đạp này...

Như dẫm nát cả linh hồn Ngũ Hồn Chi Chủ, Nhân Đà, trong lòng Cứu Tiễn Chi Chủ.

Họ nóng nảy!

- Nhân loại, ngươi muốn liều mạng đồng quy vu tận à?

Đôi mắt Ngũ Hồn Chi Chủ tóe ra hung quang. Hắn chính là bản tôn chủ chiến, mang theo nhiều chí bảo quí nhất. Cũng như La Phong mang theo Tinh Thần Tháp, Thí Ngô Vũ Dực. Ngũ Hồn Chi Chủ cũng như vậy, nếu hắn chết e rằng hắn sẽ phát điên.

- Nhân loại …. Nhanh, nhanh, nhanh.

Cứu Tiễn Chi Chủ cũng nóng nảy.

- Ngân Dực Lĩnh Chủ, ta đã sớm bỏ qua việc truy sát ngươi. Hà tất kéo ta cùng chết?

Nhân Đà cũng nóng nảy. Mặc dù họ ai cũng điên cuồng, nhưng nếu chết trên tay Dong Nham Ma Thần như vậy thì thật sự quá oan uổng.

- Mọi người cùng chết, cũng xem như có giao tình sinh tử.

La Phong ngược lại vẫn còn trêu chọc.

Ngũ Hồn Chi Chủ thấy Dong Nham Ma Thần xa xa. Kỳ thật bây giờ khoảng cách còn rất xa xôi. Dong Nham Ma Thần vì thần thể thật sự quá khổng lồ, do đó cho dù khoảng cách cực xa vẫn có thể thấy rõ ràng. Chỉ là mặc dù khoảng cách cực xa, nhưng Dong Nham Ma Thần dùng lực phá pháp, tốc độ cũng vượt qua ngàn lần vạn lần tốc độ ánh sáng. Điều này làm Ngũ Hồn Chi Chủ trong lòng như có lửa đốt.

Khuôn mặt hắn bắt đầu méo mó, trong mắt hung quang lóe lên, nghiến răng:

- Ngân Dực Lĩnh Chủ, ngươi liều nữa, mọi người sẽ cùng chết. Hơn nữa ta thề, Ngũ Hồn ta nhất định sẽ truy sát ngươi. Truy sát mỗi phân thân của ngươi. Thấy bất kỳ một phân thân của ngươi là chém chết ngay!!!

- Hoan nghênh truy sát. Áp lực của ngươi sẽ là sự tôi luyện cho ta.

La Phong cười khẩy nói:

- Có tôi luyện như vậy, tương lai ta mới có thể đạp lên ngươi, bước vào điện phủ của Vũ Trụ Tối Cường Giả.

Khuôn mặt Cứu Tiễn Chi Chủ co quắp lại.

Nhân loại ghê tởm này sống chết trước mắt mà vẫn còn có thể nói giỡn như vậy. Nhưng hắn cũng hiểu rõ, lúc này mà còn nói giỡn, còn có thể bình tĩnh như vậy, hiển nhiên kia La Phong đã rất quyết tâm, căn bản không sửa đổi được.

- Ta, ta, ta không có...

Nhân Đà lo lắng vạn phần.

- Ngươi không phải mới vừa còn muốn giết ta đoạt bảo sao? Lúc này thật ra lại muốn trốn à. Chậm rồi.

La Phong liếc nhìn thằn lằn một sừng kim sắc, cũng thấy Dong Nham Ma Thần khổng lồ sừng sững phía sau. Mặc dù khoảng cách cực xa, nhưng thân hình sừng sững của nó vẫn làm cho La Phong cảm thấy rất áp lực.

- A a a a...

Ngũ Hồn Chi Chủ trong lòng lửa giận thiêu đốt. Hắn giận quá, hắn tức quá. Lúc trước hắn hoàn toàn có thể đánh chết tiểu gia hỏa này. Bây giờ lại phải kéo hắn cùng chết. Hắn không muốn thua dưới tay một tên tiểu gia hỏa nhân loại mới nổi, bây giờ hắn phải nhịn!

- Ngân Dực Lĩnh Chủ, chúng ta cùng chạy trốn. Ngươi đừng dùng khu vực áp chế ta. Ta thề tuyệt không sẽ truy sát ngươi, hơn nữa còn cho ngươi một chiếc giày chí bảo.

Ngũ Hồn Chi Chủ thỏa hiệp thật rồi.

Vì thời gian quá gấp.

Dong Nham Ma Thần đã dùng tốc siêuu cao chạy tới. Hai chân khổng lồ lần lượt đạp vào trên đất đá đen vô tận. Mỗi lần đạp mạnh đều là một lần hủy diệt. So với công kích của một Vũ Trụ Tối Cường Giả còn đáng sợ hơn nhiều:

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Chạy nhanh, đạp mạnh, vô tận đất đá tại rung lên.



- Ngân Dực Lĩnh Chủ!!!

Ngũ Hồn Chi Chủ nhìn như đóng đinh vào La Phong

Cao ngạo như hắn, lúc này cũng khó dấu được ý thỉnh cầu. Buộc hắn một tồn tại cao ngạo như vậy phải cúi đầu, quả là việc không dễ dàng. Hắn thật sự không muốn bỏ qua những thứ quí giá tích lũy qua ba thời đại luân hồi.

- Nhanh, nhanh không còn kịp rồi. Ngân Dực Lĩnh Chủ, Ngân Dực Lĩnh Chủ.

Cứu Tiễn Chi Chủ cũng lo lắng vô cùng cầu khẩn.

- Lúc trước sao ta không còn bỏ đi sớm. Lại cứ ở lại xem La Phong giao chiến với Ngũ Hồn Chi Chủ, xem náo nhiệt. Bây giờ lại đem cả mạng kéo vào.

Nhân Đà cũng hối hận vô cùng.

- Ha ha ha...

La Phong một mạch chơi trò đàm phán trêu chọc, trong mắt đột nhiên tóe ra hung quang vô tận, khuôn mặt có vẻ rất dữ tợn:

- Thấy cảnh đường đường là Ngũ Hồn Chi Chủ phải cúi đầu thật là thú vị. Nhưng đừng có nằm mộng. Vừa rồi mạng của ta mặc cho các ngươi giết đánh, các ngươi có từng nghĩ tới việc thả ta đi không? Bây giờ lại nghĩ tới việc bỏ đi à? Chậm rồi!

- Vừa rồi chúng ta cho ngươi cơ hội mà...

Cứu Tiễn Chi Chủ liền nói.

- Cơ hội? Cái đó cũng là cơ hội à? Các ngươi nói buộc ta bỏ ra chí bảo cung điện và chí bảo cánh chim, tha cho ta một mạng?

La Phong cười lạnh nói:

- Rất tốt. Ngũ Hồn Chi Chủ, ngươi giao ra Thủy Ba Ngục, Cấm Xiển Điện, và Diệt Tuyệt Thần Khải ra đây, ta cho ngươi đi!

- Còn Cứu Tiễn Chi Chủ, giao ra Đao Tâm Giới! Ta cũng cho ngươi đi.

- Nhân Đà, ngươi giao ra Kim Táp Giáp! Ta cũng tha cho ngươi một mạng!

Vừa nghe thế.

Ngũ Hồn Chi Chủ, Cứu Tiễn Chi Chủ, Nhân Đà đều im lặng.

Đặc biệt là Ngũ Hồn Chi Chủ. Thủy Ba Ngục chính là chí bảo khu vực đỉnh cao, Cấm Xiển Điện chính là chí bảo cung điện, Diệt Tuyệt Thần Khải càng là thứ hộ mệnh, còn quí hơn cả Thủy Ba Ngục và Cấm Xiển Điện cộng lại, tuyệt đối có thể sánh ngang với kỳ vật.

- Các ngươi không phải nói cho ta cơ hội sao? Ta cũng cho các ngươi cơ hội, cơ hội tới rồi, nắm lấy đi

Trong mắt La Phong đầy vẻ cười chế diễu và xem thường:

Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm! Ầm!

Tiến bước của Dong Nham Ma Thần nhanh đáng sợ, mỗi một bước đều di chuyển gần trăm ức km, hoàn toàn có thể thấy trong tầm nhìn. Dong Nham Ma Thần lúc này trở nên càng lúc càng lớn.

Điều này làm cho Ngũ Hồn Chi Chủ cuống lên. Hắn sốt ruột sắp phát điên lên. Hắn cuống muốn cắn cả La Phong, cắn tận xương hơi La Phong, hút một hơi sạch máuLa Phong!

“La Phong chết tiệt! “ Ngũ Hồn Chi Chủ trong lòng gầm lên.

- Ngươi cũng đừng mong sống!

Ngũ Hồn Chi Chủ gầm lên giận dữ.

Hư ảnh độc nhãn phía sau hắn nhất thời bắn ra hào quang vô tận. Thiên địa biến sắc, trong nháy mắt chuyển hóa thành một phương thế giới - Ngũ Kích Giới. Còn Thủy Ba Ngục một lần nữa thi triển ra, phối hợp với Ngũ Kích Giới, trong nháy mắt đã chôn vùi Quốc Độ Kim Sắc và Biển Lửa của La Phong. Còn La Phong lại chỉ cười dữ tợn, thi triển ra Vũ Trụ Mini.

Khí lưu hỗn độn vô tận tràn ngập.

Một bên là Ngũ Hồn Giới, Thủy Ba Ngục, một bên là Quốc Độ Kim Sắc, Vũ Trụ Mini, Biển Lửa:

Hai bên điên cuồng tấn công. Vũ Trụ Mini và Ngũ Kích Giới liên tục va chạm với nhau.

Bành!!!

Hai bên cùng tan vỡ.

Song chỉ dây dưa một giây thời gian như vậy, Dong Nham Ma Thần đã tới rất gần.

“Đã không còn kịp rồi. “ Thằn lằn một sừng kim sắc đứng gần Dong Nham Ma Thần nhất, trong thanh âm ẩn chứa sự tuyệt vọng.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thôn Phệ Tinh Không

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook