Quyển 21 - Chương 37: Kho Chí Bảo
Ngã Cật Tây Hồng Thị
06/04/2013
Vũ trụ
Trong một vùng lãnh thổ cực hoang vu, cách tộc nhân loại chừng chín trăm ức năm ánh sáng, La Phong đầu tiên là thông qua Thần Quốc truyền tống đến toạ độ gần đó, sau đó bằng vào thuấn di, cũng mất hai ngày, mới đến nơi.
“Sư phụ ở nơi này à?”
La Phong giáp bạc cánh bạc, vác Huyết Ảnh Đao, đứng giữa không gian đen kịt.
Liếc mắt nhìn quanh...
Hoàn toàn đen kịt, không có chút ánh sáng nào, không có một ngôi sao nào, yên tĩnh và lạnh giá tuyệt đối.
“Vùng hư vô vũ trụ? “ La Phong thầm nghĩ. Khi vũ trụ diễn biến, rất nhiều tinh hệ được sinh ra. Giữa các tinh hệ sẽ có những khoảng cách nhất định! Còn hàng loạt các tinh hệ tổ hợp thành một ' tinh vực '. Khoảng cách giữa các tinh vực còn lớn hơn nữa! Khoảng cách giữa các tinh khu lại còn lớn vô cùng.
Về phần giữa lãnh thổ nhân loại và các lãnh thổ khác, cũng tồn tại những vùng hư vô vô cùng rộng lớn đen kịt.
Thậm chí trong vũ trụ cũng tồn tại một vài vùng hư vô có đường kính vài ức năm ánh sáng, thậm chí vài chục ức năm ánh sáng, hoàn toàn đen kịt và yên tĩnh. Với uy năng và thị lực của La Phong mà cũng không thể thấy chút ánh sáng nào, chứng tỏ tinh không hư vô này lớn đáng sợ như thế nào.
- Đồ nhi, còn không vào đi.
Một luồng thanh âm vang lên bên tai La Phong.
La Phong lập tức quay đầu lại.
Rào!
Một cây cầu kim sắc tinh xảo, tràn ngập ánh sáng chói mắt hoa lệ, chợt xuất hiện. Cả cây cầu như được làm bằng tinh thạch trong suốt. La Phong vội bay tới đó, đáp xuống mặt cầu, đồng thời bay về phía cuối cầu. Vừa đi, nhất thời cảm thấy không gian liên tục biến ảo.
“Hả? “ La Phong lập tức xem xét tọa độ vũ trụ, khiếp sợ khi phát hiện, mỗi một bước trên cầu đều bước qua hơn một ngàn vạn năm ánh sáng.
Từ đầu cầu đến đầu kia, tọa độ vũ trụ đã di động 12 ức năm ánh sáng.
Cuối cầu là một cái ao tinh xảo, trong ao có các loại cá bơi tung tăng.
“Không đúng. “ La Phong quay đầu nhìn lại. Lúc trước đi trên cầu nhìn như vẻn vẹn chỉ dài có khoảng trăm mét, nhưng lại đi qua 12 ức năm ánh sáng. Còn cái ao trước mặt mình cũng chỉ có đường kính vài trăm thước, nhưng bằng thần lực của La Phong cảm ứng, làm gì có cái ao, làm gì có con cá nào. Căn bản là một chí bảo loại khu vực có uy năng rất mạnh!
Dọc theo cái ao, có những vườn hoa, bãi cỏ.
“Không đúng. “ La Phong nhìn kỹ lại. Những ngọn cỏ, trên thực tế chính là một gốc đại thụ cổ xưa, bên cạnh một vài tảng đá điểm xuyết, kỳ thật là những vật liệu kim loại to chừng một cái hằng tinh.
“Lợi hại.”
“Khống chế không gian vũ trụ như vậy quả là quá khó tin. “ La Phong càng đi càng thêm thán phục. Chỗ ở của sư phụ rất u tĩnh. Còn cung điện tinh xảo và cái ao lại lần lượt là chí bảo loại cung điện phi hành và chí bảo loại khu vực. Về phần các vật phẩm khác, phần lớn là các loại vật liệu trân quý.
Tiến vào bên trong cung điện, đi tới một cái sân, mới nhìn thấy Tọa Sơn Khách tay nắm một tảng đá, vừa vuốt ve tảng đá, vừa nhắm mắt.
- Sư phụ.
La Phong tiến lên cung kính hành lễ.
Tọa Sơn Khách mở mắt, đặt tảng đá sang một bên, cười đưa mắt nhìn La Phong:
- Tới nhanh thật.
- Sư phụ ở nơi quá xa, chứ không đệ tử sớm đã tới rồi.
La Phong cũng cười nói:
- Sư phụ sao chọn nơi xa xôi thế?
- An tĩnh.
Tọa Sơn Khách nói:
- Hơn nữa vùng tinh không hư vô này có đường kính hơn mười ức km. Tuy là một khoảng hư vô, vô cùng hoang vu, tộc quần không thể sinh sôi tại đây, nhưng mà ta là độc hành giả, vùng hoang vu như thế này thật ra rất tốt với ta. Huống chi, cũng vẻn vẹn chỉ là một chỗ ở của ta trong vũ trụ nguyên thủy thôi. Được rồi những của trộm cướp của con đâu rồi.
- Cái gì mà của trộm cướp chứ.
La Phong bất lực, nhưng cũng đem mấy thứ như thần chùy, áo giáp, hạt giống màu xanh lá do Trầm Hỏa Chi Chủ sử dụng ra ngoài.
- Con muốn đổi cái gì?
Tọa Sơn Khách đưa mắt nhìn.
- Chí bảo đỉnh cao chiến đao.
La Phong mở lời.
Mình bỏ ra một đôi thần chùy, lại có chí bảo khải giáp cao cấp chồng lên, như vậy cũng có thể là một chí bảo đỉnh cấp, còn hạt giống màu xanh lá lại vẻn vẹn chỉ là chí bảo loại linh hồn bình thường ( ở tộc nhân loại cũng phải tới xxx điểm chí bảo thôi, cũng khá gần với binh khí chí bảo đỉnh cấp.
- Không đủ.
Tọa Sơn Khách nhìn về phía La Phong.
- Ta sẽ không kiếm lời của con đâu, giá này tuyệt đối rẻ hơn ba thành so với con đổi chí bảo trong tộc quần. Nhưng cái của con rõ ràng là không đủ.
- Cộng cả Huyết Ảnh Đao.
La Phong rút chiến đao sau lưng ra, đã muốn đổi chiến đao, thanh Huyết Ảnh Đao này cũng không cần nữa.
Tọa Sơn Khách vẫn lắc đầu.
- Sư phụ.
La Phong trừng mắt.
- Chí bảo đỉnh cao chiến đao của ta.
Tọa Sơn Khách nói:
- Tuy không phải cực phẩm trong chí bảo đỉnh cao, nhưng mấy món chí bảo của con đích xác còn kém một chút.
La Phong nhíu mày. Chí bảo bên người mình tất cả đều đang dùng, cái không sử dụng chính là mấy thứ chí bảo trong Tàng Bảo Thất ở Huyết Vân Điện. Tuy nói mình cũng tìm được không ít chí bảo bình thường từ Trầm Hỏa Chi Chủ, nhưng cũng được La Phong trả về Huyết Vân Điện rồi. Dù sao mình cũng thiếu mấy món bảo vật ở Tàng Bảo Thất trong Huyết Vân Điện. À... Được rồi, trong nhẫn Thế Giới của Trầm Hỏa Chi Chủ vẫn còn vài chí bảo cao cấp và tín vật Trấn Sưởng Cốc.
- Còn mấy cái nữa.
La Phong lấy ra một thuẫn bài pha tạp giữa màu xanh và kim sắc và tinh thể tín vật Trấn Sưởng Cốc ra.
- Tín vật Trấn Sưởng Cốc?
Tọa Sơn Khách vừa thấy, đã cả cười.
- Gần đây rất buồn, ta đi Trấn Sưởng Cốc chơi một chút cũng không tệ. Được, thêm hai kiện này vào thì miễn cưỡng có thể được.
- Sư phụ, sư phụ đi Trấn Sưởng Cốc à?
La Phong trừng mắt.
Trấn Sưởng Cốc xuất thế chính là bảo vật cấp độ Kiếm Hà La, nhưng tuyệt không phải đầy đủ.
La Phong có Kỳ Kính Thạch, rất chờ mong vào Kỳ Thần Điện, nên cũng không có dã tâm mấy với Trấn Sưởng Cốc. Để có một món binh khí chí bảo đỉnh cao, không đi Trấn Sưởng Cốc cũng không có gì! Đây là binh khí chí bảo đỉnh cao, sợ chẳng kém Kiếm Hà La bao nhiêu.
- Sao, không thể đi sao?
Tọa Sơn Khách đứng dậy.
- Sinh mạng đằng đẵng, dù sao cũng phải tìm vài việc vui chứ.
Tọa Sơn Khách đi ra xa, đồng thời gọi to:
- Còn chưa đi. Không muốn chí bảo chiến đao của con à?
La Phong vội đuổi theo.
Đây là một điện sảnh trang trí rất đặc thù. Trên vách tường cả điện sảnh có hàng loạt các điêu khắc, khắc những bức đồ họa khác nhau. Có hình ảnh hai cường giả giao chiến trên bình nguyên rộng lớn, có hình ảnh cường giả tiêu diệt hàng loạt các cường giả khác. Những khí tức và uy áp cổ xưa tản ra từ các bức đồ họa, đồng thời làm cả điện sảnh chìm vào một không khí kỳ dị.
“Giống như hãm vào chiến trường. “ La Phong đứng trong sảnh điện cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, có loại xúc động muốn được chiến đấu. Điều này làm La Phong thầm kinh hãi.” Ý chí của ta lại bị ảnh hưởng à.”
- Trong sảnh điện này đều bày biện đủ loại chí bảo, kể cả đồ dùng trang trí, hết thảy là chí bảo. Nhưng chiếm đa số là chí bảo bình thường.
Tọa Sơn Khách nói.
La Phong lướt mắt nhìn.
Trong sảnh điện có bày biện rất nhiều kệ. Trên những kệ bày biện đủ loại vật phẩm quái lạ hình đao, kiếm, dây thừng, roi, thoi, giản, chùy, phủ, chuông, tháp, thuyền, cầu, hoa, cỏ, bố, thuẫn, tượng, hình lập phương, tổng cộng có chừng mấy ngàn món, đặt khắp nơi trong sảnh điện.
- Đều là chí bảo?
La Phong giật mình.
- Đều là chí bảo! Đến cả những kệ bày biện ấy cũng như vậy.
Tọa Sơn Khách cười nói:
- Chí bảo bình thường cũng chỉ tiện tay chế tạo mà thôi. Đối với ta thì chúng không có giá trị gì. Như lệnh bài truyền tấn, trang trí, bày biện, đều là chí bảo bình thường.
La Phong thầm sợ hãi không nói nên lời.
Cho dù Tượng Thần Chi Chủ cũng không dám nói những lời này. Cũng chỉ có Tọa Sơn Khách dám nói là chí bảo bình thường tiện tay làm ra thôi.
- Chí bảo của con đâu?
La Phong hỏi.
- Trong góc ấy.
Tọa Sơn Khách chỉ về một phía.
La Phong theo ngón tay Tọa Sơn Khách nhìn qua, thấy trong góc có một thanh chiến đao nhìn như bình thường, vội đi qua. Vỏ đao màu đất tro, trên mặt có một vài điêu khắc, những điêu khắc đẹp vô cùng. Nhưng khi La Phong đưa tay vuốt lên, hắn cảm giác có một luồng sát khí ngập trời trong nháy mắt xâm nhập vào người mình.
Oàng!
Trong không gian hắc ám, thanh chiến đao dài vài vạn km, vắt ngang lơ lửng giữa không gian hắc ám vô tận. Khi chiến đao từ từ ra khỏi vỏ, những luồng sát khí không ngừng xâm nhập vào ý chí La Phong.
- Choang!
Chiến đao hoàn toàn rút ra khỏi vỏ, sát ý ngút trời tràn ngập.
Lúc này, Sinh Mạng ấn ký trong thần lực La Phong mới hoàn toàn in dấu vào nó
- Tên đao - Tuyệt Khách!
La Phong lẩm bẩm.
- Con tạm thời dùng nó đi. Chiến đao này cũng tạm đủ với con rồi.
Tọa Sơn Khách nói:
- Đương nhiên thích hợp nhất nhất với con phải là chí bảo đỉnh cao chiến đao lấy Kim Giác Giới Thạch làm hạch tâm mà chế tạo ra. Đó là tinh hoa tinh hoa Kim từ Thể Nội Thế Giới vô tận của con tập hợp mà thành. Kim Giác Giới Thạch một khi chế tạo thành binh khí, là thích hợp nhất với con. Chỉ là vật liệu yêu cầu cũng nhiều lắm, bây giờ con còn không kiếm nổi đâu.
- Kim Giác Giới Thạch?
La Phong sáng mắt lên. Nguyên lai sư phụ đã có tính toán rồi.
- Kim Giác Giới Thạch, chính là tinh hoa Kim trong Thể Nội Thế Giới vô tận vạn ức km tập hợp thành. Ở Vũ Trụ Nguyên Thủy, nó là cực hạn của vật liệu kim loại rồi rồi. Ít nhất trong Vũ Trụ Nguyên Thủy, nó cũng là kim loại đứng đầu nhất. Chỉ có tại Vũ Trụ Hải, mới có thể tìm được thứ tốt hơn nó. Nhưng, đối với thân thể con, thì dùng binh khí chế tạo từ Kim Giác Giới Thạch mới thích hợp nhất cho con.
La Phong liền nói:
- Cần những vật liệu gì?
- Chờ con giết Vũ Trụ Chi Chủ, hoặc giết mười tên Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao hãy nói đi.
Tọa Sơn Khách nói:
- Thanh chí bảo đỉnh cao chiến đao ' Tuyệt Khách ' này cũng là do sư phụ khổ cực luyện chế mới thành, đừng phụ lòng nó.
- Dạ
La Phong gật đầu.
- Tốt lắm, con có thể về đi.
Tọa Sơn Khách căn bản cũng không giữ La Phong lại.
- Vâng.
Sư phụ đã nói như vậy, La Phong vội khom người, lập tức ly khai luôn.
Đưa mắt nhìn theo La Phong ly khai, Tọa Sơn Khách lại trở lại sân nhà, tiếp tục cầm lấy tảng đá, cúi đầu đưa mắt nhìn tảng đá, nhẹ giọng thở dài nói:
- Khi nào thì ta mới có thể tiến thêm một bước...
La Phong vừa trở lại Thần Quốc không lâu, mới bắt đầu quen thuộc với uy năng của thanh chiến đao chí bảo đỉnh cao Tuyệt Khách, đã nhạn được một tin nhắn trong Vũ Trụ Giả Định từ Hỗn Độn Thành Chủ.
“La Phong, Đao Hà Chi Chủ, việc ở Nguyên Thủy Tinh, ngươi về mà vẫn không tới tìm ta. Chẳng lẽ không biết, bây giờ các Vũ Trụ Chi Chủ của tộc nhân loại đang vì việc của ngươi mà luôn không được nghỉ ngơi à? Mau mau tới chỗ ta. “ Vừa nhận được tin nhắn, La Phong đã sáng mắt lên, tim đập mạnh.
Hắn đương nhiên đoán ra, việc ở Nguyên Thủy Tinh sẽ làm lãnh đạo tộc nhân loại phải tiến hành hội nghị khẩn cấp trao đổi việc của hắn. Bây giờ sư phụ gọi, xem ra có kết quả rồi.
“Sư phụ gọi ta là Đao Hà Chi Chủ? “ La Phong bất chấp những việc khác, lúc này đưa ý thức nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định.
Trong một vùng lãnh thổ cực hoang vu, cách tộc nhân loại chừng chín trăm ức năm ánh sáng, La Phong đầu tiên là thông qua Thần Quốc truyền tống đến toạ độ gần đó, sau đó bằng vào thuấn di, cũng mất hai ngày, mới đến nơi.
“Sư phụ ở nơi này à?”
La Phong giáp bạc cánh bạc, vác Huyết Ảnh Đao, đứng giữa không gian đen kịt.
Liếc mắt nhìn quanh...
Hoàn toàn đen kịt, không có chút ánh sáng nào, không có một ngôi sao nào, yên tĩnh và lạnh giá tuyệt đối.
“Vùng hư vô vũ trụ? “ La Phong thầm nghĩ. Khi vũ trụ diễn biến, rất nhiều tinh hệ được sinh ra. Giữa các tinh hệ sẽ có những khoảng cách nhất định! Còn hàng loạt các tinh hệ tổ hợp thành một ' tinh vực '. Khoảng cách giữa các tinh vực còn lớn hơn nữa! Khoảng cách giữa các tinh khu lại còn lớn vô cùng.
Về phần giữa lãnh thổ nhân loại và các lãnh thổ khác, cũng tồn tại những vùng hư vô vô cùng rộng lớn đen kịt.
Thậm chí trong vũ trụ cũng tồn tại một vài vùng hư vô có đường kính vài ức năm ánh sáng, thậm chí vài chục ức năm ánh sáng, hoàn toàn đen kịt và yên tĩnh. Với uy năng và thị lực của La Phong mà cũng không thể thấy chút ánh sáng nào, chứng tỏ tinh không hư vô này lớn đáng sợ như thế nào.
- Đồ nhi, còn không vào đi.
Một luồng thanh âm vang lên bên tai La Phong.
La Phong lập tức quay đầu lại.
Rào!
Một cây cầu kim sắc tinh xảo, tràn ngập ánh sáng chói mắt hoa lệ, chợt xuất hiện. Cả cây cầu như được làm bằng tinh thạch trong suốt. La Phong vội bay tới đó, đáp xuống mặt cầu, đồng thời bay về phía cuối cầu. Vừa đi, nhất thời cảm thấy không gian liên tục biến ảo.
“Hả? “ La Phong lập tức xem xét tọa độ vũ trụ, khiếp sợ khi phát hiện, mỗi một bước trên cầu đều bước qua hơn một ngàn vạn năm ánh sáng.
Từ đầu cầu đến đầu kia, tọa độ vũ trụ đã di động 12 ức năm ánh sáng.
Cuối cầu là một cái ao tinh xảo, trong ao có các loại cá bơi tung tăng.
“Không đúng. “ La Phong quay đầu nhìn lại. Lúc trước đi trên cầu nhìn như vẻn vẹn chỉ dài có khoảng trăm mét, nhưng lại đi qua 12 ức năm ánh sáng. Còn cái ao trước mặt mình cũng chỉ có đường kính vài trăm thước, nhưng bằng thần lực của La Phong cảm ứng, làm gì có cái ao, làm gì có con cá nào. Căn bản là một chí bảo loại khu vực có uy năng rất mạnh!
Dọc theo cái ao, có những vườn hoa, bãi cỏ.
“Không đúng. “ La Phong nhìn kỹ lại. Những ngọn cỏ, trên thực tế chính là một gốc đại thụ cổ xưa, bên cạnh một vài tảng đá điểm xuyết, kỳ thật là những vật liệu kim loại to chừng một cái hằng tinh.
“Lợi hại.”
“Khống chế không gian vũ trụ như vậy quả là quá khó tin. “ La Phong càng đi càng thêm thán phục. Chỗ ở của sư phụ rất u tĩnh. Còn cung điện tinh xảo và cái ao lại lần lượt là chí bảo loại cung điện phi hành và chí bảo loại khu vực. Về phần các vật phẩm khác, phần lớn là các loại vật liệu trân quý.
Tiến vào bên trong cung điện, đi tới một cái sân, mới nhìn thấy Tọa Sơn Khách tay nắm một tảng đá, vừa vuốt ve tảng đá, vừa nhắm mắt.
- Sư phụ.
La Phong tiến lên cung kính hành lễ.
Tọa Sơn Khách mở mắt, đặt tảng đá sang một bên, cười đưa mắt nhìn La Phong:
- Tới nhanh thật.
- Sư phụ ở nơi quá xa, chứ không đệ tử sớm đã tới rồi.
La Phong cũng cười nói:
- Sư phụ sao chọn nơi xa xôi thế?
- An tĩnh.
Tọa Sơn Khách nói:
- Hơn nữa vùng tinh không hư vô này có đường kính hơn mười ức km. Tuy là một khoảng hư vô, vô cùng hoang vu, tộc quần không thể sinh sôi tại đây, nhưng mà ta là độc hành giả, vùng hoang vu như thế này thật ra rất tốt với ta. Huống chi, cũng vẻn vẹn chỉ là một chỗ ở của ta trong vũ trụ nguyên thủy thôi. Được rồi những của trộm cướp của con đâu rồi.
- Cái gì mà của trộm cướp chứ.
La Phong bất lực, nhưng cũng đem mấy thứ như thần chùy, áo giáp, hạt giống màu xanh lá do Trầm Hỏa Chi Chủ sử dụng ra ngoài.
- Con muốn đổi cái gì?
Tọa Sơn Khách đưa mắt nhìn.
- Chí bảo đỉnh cao chiến đao.
La Phong mở lời.
Mình bỏ ra một đôi thần chùy, lại có chí bảo khải giáp cao cấp chồng lên, như vậy cũng có thể là một chí bảo đỉnh cấp, còn hạt giống màu xanh lá lại vẻn vẹn chỉ là chí bảo loại linh hồn bình thường ( ở tộc nhân loại cũng phải tới xxx điểm chí bảo thôi, cũng khá gần với binh khí chí bảo đỉnh cấp.
- Không đủ.
Tọa Sơn Khách nhìn về phía La Phong.
- Ta sẽ không kiếm lời của con đâu, giá này tuyệt đối rẻ hơn ba thành so với con đổi chí bảo trong tộc quần. Nhưng cái của con rõ ràng là không đủ.
- Cộng cả Huyết Ảnh Đao.
La Phong rút chiến đao sau lưng ra, đã muốn đổi chiến đao, thanh Huyết Ảnh Đao này cũng không cần nữa.
Tọa Sơn Khách vẫn lắc đầu.
- Sư phụ.
La Phong trừng mắt.
- Chí bảo đỉnh cao chiến đao của ta.
Tọa Sơn Khách nói:
- Tuy không phải cực phẩm trong chí bảo đỉnh cao, nhưng mấy món chí bảo của con đích xác còn kém một chút.
La Phong nhíu mày. Chí bảo bên người mình tất cả đều đang dùng, cái không sử dụng chính là mấy thứ chí bảo trong Tàng Bảo Thất ở Huyết Vân Điện. Tuy nói mình cũng tìm được không ít chí bảo bình thường từ Trầm Hỏa Chi Chủ, nhưng cũng được La Phong trả về Huyết Vân Điện rồi. Dù sao mình cũng thiếu mấy món bảo vật ở Tàng Bảo Thất trong Huyết Vân Điện. À... Được rồi, trong nhẫn Thế Giới của Trầm Hỏa Chi Chủ vẫn còn vài chí bảo cao cấp và tín vật Trấn Sưởng Cốc.
- Còn mấy cái nữa.
La Phong lấy ra một thuẫn bài pha tạp giữa màu xanh và kim sắc và tinh thể tín vật Trấn Sưởng Cốc ra.
- Tín vật Trấn Sưởng Cốc?
Tọa Sơn Khách vừa thấy, đã cả cười.
- Gần đây rất buồn, ta đi Trấn Sưởng Cốc chơi một chút cũng không tệ. Được, thêm hai kiện này vào thì miễn cưỡng có thể được.
- Sư phụ, sư phụ đi Trấn Sưởng Cốc à?
La Phong trừng mắt.
Trấn Sưởng Cốc xuất thế chính là bảo vật cấp độ Kiếm Hà La, nhưng tuyệt không phải đầy đủ.
La Phong có Kỳ Kính Thạch, rất chờ mong vào Kỳ Thần Điện, nên cũng không có dã tâm mấy với Trấn Sưởng Cốc. Để có một món binh khí chí bảo đỉnh cao, không đi Trấn Sưởng Cốc cũng không có gì! Đây là binh khí chí bảo đỉnh cao, sợ chẳng kém Kiếm Hà La bao nhiêu.
- Sao, không thể đi sao?
Tọa Sơn Khách đứng dậy.
- Sinh mạng đằng đẵng, dù sao cũng phải tìm vài việc vui chứ.
Tọa Sơn Khách đi ra xa, đồng thời gọi to:
- Còn chưa đi. Không muốn chí bảo chiến đao của con à?
La Phong vội đuổi theo.
Đây là một điện sảnh trang trí rất đặc thù. Trên vách tường cả điện sảnh có hàng loạt các điêu khắc, khắc những bức đồ họa khác nhau. Có hình ảnh hai cường giả giao chiến trên bình nguyên rộng lớn, có hình ảnh cường giả tiêu diệt hàng loạt các cường giả khác. Những khí tức và uy áp cổ xưa tản ra từ các bức đồ họa, đồng thời làm cả điện sảnh chìm vào một không khí kỳ dị.
“Giống như hãm vào chiến trường. “ La Phong đứng trong sảnh điện cũng cảm thấy nhiệt huyết sôi trào, có loại xúc động muốn được chiến đấu. Điều này làm La Phong thầm kinh hãi.” Ý chí của ta lại bị ảnh hưởng à.”
- Trong sảnh điện này đều bày biện đủ loại chí bảo, kể cả đồ dùng trang trí, hết thảy là chí bảo. Nhưng chiếm đa số là chí bảo bình thường.
Tọa Sơn Khách nói.
La Phong lướt mắt nhìn.
Trong sảnh điện có bày biện rất nhiều kệ. Trên những kệ bày biện đủ loại vật phẩm quái lạ hình đao, kiếm, dây thừng, roi, thoi, giản, chùy, phủ, chuông, tháp, thuyền, cầu, hoa, cỏ, bố, thuẫn, tượng, hình lập phương, tổng cộng có chừng mấy ngàn món, đặt khắp nơi trong sảnh điện.
- Đều là chí bảo?
La Phong giật mình.
- Đều là chí bảo! Đến cả những kệ bày biện ấy cũng như vậy.
Tọa Sơn Khách cười nói:
- Chí bảo bình thường cũng chỉ tiện tay chế tạo mà thôi. Đối với ta thì chúng không có giá trị gì. Như lệnh bài truyền tấn, trang trí, bày biện, đều là chí bảo bình thường.
La Phong thầm sợ hãi không nói nên lời.
Cho dù Tượng Thần Chi Chủ cũng không dám nói những lời này. Cũng chỉ có Tọa Sơn Khách dám nói là chí bảo bình thường tiện tay làm ra thôi.
- Chí bảo của con đâu?
La Phong hỏi.
- Trong góc ấy.
Tọa Sơn Khách chỉ về một phía.
La Phong theo ngón tay Tọa Sơn Khách nhìn qua, thấy trong góc có một thanh chiến đao nhìn như bình thường, vội đi qua. Vỏ đao màu đất tro, trên mặt có một vài điêu khắc, những điêu khắc đẹp vô cùng. Nhưng khi La Phong đưa tay vuốt lên, hắn cảm giác có một luồng sát khí ngập trời trong nháy mắt xâm nhập vào người mình.
Oàng!
Trong không gian hắc ám, thanh chiến đao dài vài vạn km, vắt ngang lơ lửng giữa không gian hắc ám vô tận. Khi chiến đao từ từ ra khỏi vỏ, những luồng sát khí không ngừng xâm nhập vào ý chí La Phong.
- Choang!
Chiến đao hoàn toàn rút ra khỏi vỏ, sát ý ngút trời tràn ngập.
Lúc này, Sinh Mạng ấn ký trong thần lực La Phong mới hoàn toàn in dấu vào nó
- Tên đao - Tuyệt Khách!
La Phong lẩm bẩm.
- Con tạm thời dùng nó đi. Chiến đao này cũng tạm đủ với con rồi.
Tọa Sơn Khách nói:
- Đương nhiên thích hợp nhất nhất với con phải là chí bảo đỉnh cao chiến đao lấy Kim Giác Giới Thạch làm hạch tâm mà chế tạo ra. Đó là tinh hoa tinh hoa Kim từ Thể Nội Thế Giới vô tận của con tập hợp mà thành. Kim Giác Giới Thạch một khi chế tạo thành binh khí, là thích hợp nhất với con. Chỉ là vật liệu yêu cầu cũng nhiều lắm, bây giờ con còn không kiếm nổi đâu.
- Kim Giác Giới Thạch?
La Phong sáng mắt lên. Nguyên lai sư phụ đã có tính toán rồi.
- Kim Giác Giới Thạch, chính là tinh hoa Kim trong Thể Nội Thế Giới vô tận vạn ức km tập hợp thành. Ở Vũ Trụ Nguyên Thủy, nó là cực hạn của vật liệu kim loại rồi rồi. Ít nhất trong Vũ Trụ Nguyên Thủy, nó cũng là kim loại đứng đầu nhất. Chỉ có tại Vũ Trụ Hải, mới có thể tìm được thứ tốt hơn nó. Nhưng, đối với thân thể con, thì dùng binh khí chế tạo từ Kim Giác Giới Thạch mới thích hợp nhất cho con.
La Phong liền nói:
- Cần những vật liệu gì?
- Chờ con giết Vũ Trụ Chi Chủ, hoặc giết mười tên Vũ Trụ Bá Chủ Đỉnh Cao hãy nói đi.
Tọa Sơn Khách nói:
- Thanh chí bảo đỉnh cao chiến đao ' Tuyệt Khách ' này cũng là do sư phụ khổ cực luyện chế mới thành, đừng phụ lòng nó.
- Dạ
La Phong gật đầu.
- Tốt lắm, con có thể về đi.
Tọa Sơn Khách căn bản cũng không giữ La Phong lại.
- Vâng.
Sư phụ đã nói như vậy, La Phong vội khom người, lập tức ly khai luôn.
Đưa mắt nhìn theo La Phong ly khai, Tọa Sơn Khách lại trở lại sân nhà, tiếp tục cầm lấy tảng đá, cúi đầu đưa mắt nhìn tảng đá, nhẹ giọng thở dài nói:
- Khi nào thì ta mới có thể tiến thêm một bước...
La Phong vừa trở lại Thần Quốc không lâu, mới bắt đầu quen thuộc với uy năng của thanh chiến đao chí bảo đỉnh cao Tuyệt Khách, đã nhạn được một tin nhắn trong Vũ Trụ Giả Định từ Hỗn Độn Thành Chủ.
“La Phong, Đao Hà Chi Chủ, việc ở Nguyên Thủy Tinh, ngươi về mà vẫn không tới tìm ta. Chẳng lẽ không biết, bây giờ các Vũ Trụ Chi Chủ của tộc nhân loại đang vì việc của ngươi mà luôn không được nghỉ ngơi à? Mau mau tới chỗ ta. “ Vừa nhận được tin nhắn, La Phong đã sáng mắt lên, tim đập mạnh.
Hắn đương nhiên đoán ra, việc ở Nguyên Thủy Tinh sẽ làm lãnh đạo tộc nhân loại phải tiến hành hội nghị khẩn cấp trao đổi việc của hắn. Bây giờ sư phụ gọi, xem ra có kết quả rồi.
“Sư phụ gọi ta là Đao Hà Chi Chủ? “ La Phong bất chấp những việc khác, lúc này đưa ý thức nối vào mạng Vũ Trụ Giả Định.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.