Quyển 11 - Chương 43: Ngoài Thần Cung
Ngã Cật Tây Hồng Thị
06/04/2013
La Phong nhìn con Hủy Sa Cự Thú cao hơn cả một quả núi xa xa, trong đầu cũng hiện lên cảnh trăm ức nhân loại Đế Đô Tinh lúc trước, cảnh ba mươi vạn chiến sĩ vũ trụ trong nháy mắt đã hôi phi yên diệt:
- Vận mệnh, đây là số mạng. Người yếu nhất định bị nô dịch, cho dù có ngông cuồng mấy cũng không không ăn thua. “
“Cường giả! “
“Chỉ có trở thành cường giả mới có thể khống chế vận mệnh. “ La Phong nhìn như đóng đinh vào con Hủy Sa Cự Thú, phải nhớ rõ hình ảnh này.
Nếu như có một ngày mình xuất hiện với phân thân Kim Giác Cự Thú, nếu bị một siêu tồn tại bắt, e rằng cũng sẽ bị biến thành sủng vật.
“Quyết không cho phép! “ La Phong thầm nhủ.
- Điện hạ, ngươi trước tiên ở đây, ta đưa thư tay của tộc trưởng đi gặp nguyên lão, xin nguyên lão bẩm báo việc này. Nếu như nguyên lão đồng ý, điện hạ có thể đi vào thánh địa quan sát tìm hiểu Thánh Bia.
Tự Phiên Kỳ trưởng lão mỉm cười nói.
La Phong hít sâu một hơi, cười nói:
- Tự Phiên Kỳ trưởng lão, làm phiền ông.
- Ha ha.
Tự Phiên Kỳ trưởng lão cười quay đầu nhìn Tạp Thập Na.
- Tạp Thập Na, đi theo điện hạ, đừng chạy loạn.
- Dạ, sư phụ.
Tạp Thập Na ngoài miệng nói như vậy, nhưng mắt lại quay tròn nhìn con Hủy Sa Cự Thú cao lớn.
Tự Phiên Kỳ trưởng lão khẽ lắc đầu, lập tức hóa thành một luồng kim quang nhanh chóng bay về phía Nguyên Lão Thần Cung, tới thẳng cửa Nguyên Lão Thần Cung. Đứng ngoài cửa cung một lúc lâu, rồi mới tiến vào trong thần cung.
Đám người La Phong thì đứng đợi.
- Rất có hứng thú về Hủy Sa Cự Thú à?
La Phong nhìn Tạp Thập Na.
- Ừm.
Tạp Thập Na gật đầu lia lịa, hắc hắc cười nói:
- Hủy Sa Cự Thú có thể dùng thực lực Giới Chủ đỉnh phong, đánh bại thần linh Bất Hủ bình thường, rất lợi hại. Đây cũng chúng ta một con Tinh Không cự thú duy nhất ở cả thế giới Lạp Tư Áo, không quan sát nó, sợ tương lai nó chết già thì không có cơ hội xem nữa.
- Vậy đến gần một chút mà xem.
La Phong nói.
- À …
Tạp Thập Na sửng sốt.
La Phong dẫn bọn người Địch Luân đi thẳng về phía con Hủy Sa Cự Thú.
Một lát sau.
La Phong đứng trên một khoảng đất trống, phía trước có một vài thủ vệ canh gác con Hủy Sa Cự Thú, bảo vệ chặt chẽ khu vực này.
- Nhân loại, xin đừng đi thêm về phía trước, nếu không ngươi sẽ lọt vào công kích của Khốn Tỏa Bí Trận.
Một nam tử mặc chiến khải kim sắc có ký hiệu đặc biệt nói.
Vì La Phong có thân phận nhân loại, nên tên thủ vệ có thái độ rất hữu hảo.
“Khốn Tỏa Bí Trận? “
La Phong hướng mắt nhìn qua.
Chung quanh Hủy Sa Cự Thú gần ngàn km đầy những hoa văn kì bí kỳ dị xếp thành hình tròn. Hoa văn kì bí phức tạp được khắc xung quanh bờ khu vực, cảm giác giống như 'Quy định phạm vi hoạt động’.
“Hoa văn kì bí thuộc loại Không Gian rất phức tạp. “ La Phong nhíu mày.
Con Hủy Sa Cự Thú phải cao tới 620 km, hình thể khổng lồ như vậy lại bị trói chặt trong phạm vi gần ngàn km, giống như một nhân loại bình thường bị trói chặt vào lồng chim đường kính hai ba thước, đương nhiên rất khó chịu. Nhưng vì xích tinh thần đen, vì Khốn Tỏa Bí Trận, nên vẫn không ra được.
“Máu tươi, bộ lông. “ La Phong nhìn trong Khốn Tỏa Bí Trận vương vãi những vết máu đã xỉn đen, cùng với một vài mẩu lông vụn. Hiển nhiên là Hủy Sa Cự Thú giãy dụa đã đổ máu, rụng lông.
“Hả? “
“Lông, vết máu? “ La Phong sực nghĩ ra.
“Con Hủy Sa Cự Thú này là Giới Chủ đỉnh phong. Vậy, nếu như ta có được bộ lông nó, chờ khi ta đạt tới Giới Chủ đỉnh phong, vậy có thể đào tạo ra một phân thân Hủy Sa Cự Thú rồi? “ La Phong trong đầu nhất thời hiện lên nhiều ý nghĩ, tự hỏi xem có làm được không, cũng như xem có đáng giá không.
Vì mình chỉ có một Thể Nội Thế Giới, còn bí pháp thiên phú ‘Phân thân’ là thông qua Thể Nội Thế Giới mà thai nghén ra.
Vậy, nhất định mình nhiều nhất chỉ có ba phân thân thôi.
Cho dù mình có sinh ra một loại tựa như ‘Phân thân Kim Giác Cự Thú’, nhưng vì không có Thể Nội Thế Giới làm căn bản... Do đó sẽ không thể có hơn ba phân thân.
Kỳ thật ngẫm lại cũng có thể hiểu. Nếu như nhiều phân thân Kim Giác Cự Thú, có thể có trên ba phân thân, thì cứ tuần hoàn như thế, quả thực sẽ có vô số phân thân. Do đó loại việc này căn bản là không thể trở thành sự thật.
Hủy Sa Cự Thú, vẻn vẹn chỉ có một loại bí pháp.
Bí pháp thiên phú - Thời Gian Tĩnh Chỉ.
Loại bí pháp này hơi cùng loại với bí pháp thiên phú Kim Giác cự thú - Cường Hóa! Đều do khu động những hoa văn kì bí ngoài thân mà tự nhiên có thể thi triển ra bí pháp thiên phú. Vì không quan hệ với Thể Nội Thế Giới, do đó một khi đưa ra một phân thân Hủy Sa Cự Thú, vẫn có thể thi triển ra bí pháp thiên phú ‘Thời Gian Tĩnh Chỉ’ nghịch thiên.
“Rất nghịch thiên. “
“Thời Gian Tĩnh Chỉ, tuyệt đối là một loại bí pháp rất đáng sợ, bất luận dùng để công kích, hay dùng để chạy trốn, đều cực tốt. “ La Phong càng nghĩ càng khoái. Nếu như đối chiến, mình đột nhiên thi triển ra chiêu này, sau đó nhân cơ hội đánh chết đối thủ. Bí pháp như thế quả là cường hãn nghịch thiên?
Đương nhiên bí pháp thiên phú này không thể vô địch. Cũng giống như một con Hủy Sa Cự Thú cấp Vũ Trụ mà thi triển ‘Thời Gian Tĩnh Chỉ’, không thể khống chế Giới Chủ cường giả làm tốc độ thời gian trôi qua như nhau. Đây tuyệt không phải là bí pháp vô địch. Chỉ là một chiêu bí pháp rất cường hãn. Nó còn mạnh hơn so với thiên phú ‘Cường hóa’ của La Phong.
“Thực lực ta bây giờ còn chưa đủ, hơn nữa chưa từng trải. Có lẽ tương lai ta có thể có lựa chọn tốt hơn. “ La Phong nhìn cự thú như hòn núi trong Khốn Tỏa Bí Trận.” Nhưng nếu có thể tìm được lông của nó, ít nhất cũng có thể dự phòng! Đợi tương lai khi tích lũy được một vài lựa chọn, từ từ tuyển ra một cái thích hợp nhất. “
“Nhưng ta lại không có cách nào đi vào.”
La Phong thầm nhíu mày.
Bây giờ mình mới là cấp Vực Chủ bậc chín, tuyệt đối sẽ không sớm quyết định qua loa. Nếu như mình dùng Hủy Sa Cự Thú, thì lỡ tương lai mà mình tìm được một gien sinh mạng nghịch thiên khác, vừa lúc có thể đào tạo, vậy không phải sẽ hối hận chết luôn sao? Năm đó tại Huyết Lạc Thế Giới, quan khán con ‘Thần thú’, La Phong đã hiểu rõ một điểm...
Trong vũ trụ vẫn tồn tại một vài sinh mạng kỳ lạ, hơn nữa trong truyền thừa ký ức cũng ghi lại có một vài sinh mạng kỳ lạ.
Những sinh mạng này có số lượng cực nhỏ.
Có lẽ từ khi vũ trụ sinh ra tới nay, cũng chỉ có một cái. Nó không tính là tộc quần. Nhưng là những sinh mạng mạnh mẽ. Như thần thú, thực lực vượt xa cấp Giới Chủ. Còn mình thai nghén phân thân lại có một hạn chế - Thai nghén phân thân không thể vượt qua bản tôn. Nói cách khác thai nghén ra phân thân, nhiều nhất là Giới Chủ đỉnh phong.
Có hạn chế, lại là hạn chế rất quan trọng.
Suất phân thân chỉ còn lại có một cái cuối cùng!
Một khi lãng phí, rốt cuộc không còn cơ hội khác nữa.
“Đợi. “
“Chờ ta tới Giới Chủ đỉnh phong, hoặc có thể phát hiện ra một thứ khác khiến ta vô cùng kinh hỉ để không hối hận về lựa chọn. “ La Phong thầm nghĩ.
“Hả? “
La Phong đột nhiên cảm giác được phía sau truyền đến một vài tiếng ầm ĩ, không khỏi quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy sơn đạo từ dưới chân núi có mấy trăm thanh niên Kim Giác tộc nhốn nháo đi tới. La Phong cũng cảm ứng được năng lực của đám thanh niên Kim Giác tộc, cơ hồ hơn phân nửa đều là cấp Vực Chủ bậc chín.
- Nhân loại thiên tài ở đó.
- Đứng bên kia.
- Thiên tài cấp Vực Chủ bậc chín!
- Chín ngàn vạn năm trước, Ti Đồng từng đánh bại một thiên tài nhân loại tới đây.
Một đám thanh niên Kim Giác tộc hoàn toàn bị chìm vào vinh dự tộc quần. Ai cũng có một loại khát vọng, khát vọng đánh bại thiên tài tộc nhân loại! Trong lịch sử, phàm là thiên tài nhân loại tới đây cơ hồ ai ai cũng đều rất bưu hãn. Trong những lần thiên tài Kim Giác tộc và thiên tài nhân loại va chạm, cơ hồ đều là nhân loại thủ thắng.
Nhưng vẫn có vài lần Kim Giác tộc chiến thắng, phàm là chiến thắng, nhất định sẽ được truyền tụng rất lâu.
Vì tộc quần Kim Giác là tộc quần phụ thuộc của nhân loại, vô số năm qua vẫn luôn là một tộc quần phụ thuộc, do đó Kim Giác tộc khi đối mặt với nhân loại thì tự nhiên sinh ra tâm lý mình thấp hơn một bậc! Loại tự ti này làm khi trong tộc quần mà xuất hiện một thiên tài có thể áp đảo thiên tài tuyệt thế nhân loại, sẽ cảm thấy rất tự hào.
Cảm giác vinh dự tộc quần!
Trước mặt cảm giác vinh dự, họ không sợ chết nữa!
Chỉ cần có thể thành công!
Vậy công thành danh toại, tiếng tăm lớn hơn cả việc trở thành thần linh Bất Hủ!
- Nhân loại thiên tài. Ta, Già Ai, khiêu chiến ngươi, nếu có gan nhận khiêu chiến của ta!
- Nhân loại, ta, Bố Khang Đóa, phát ra khiêu chiến chính thức với ngươi.
Đám thanh niên Kim Giác tộc tranh nhau phát ra khiêu chiến. Thậm chí còn có thanh niên tranh nhau tới sặc mùi thuốc súng. Những thanh niên đến từ bộ lạc bất đồng, có người da màu xanh, có khi màu đỏ, có khi màu trắng, có khi màu tím, nhưng thống nhất một điểm, trên trán có ấn ký kim sắc.
Chiến ý! Khát vọng!
Mấy trăm thanh niên nhìn về phía La Phong, trong mắt đều có khát vọng, khát vọng đấu một trận với La Phong!
Có thể được đấu với thiên tài tuyệt thế nhân loại là một loại việc khả ngộ bất khả cầu. Đầu tiên là thiên tài nhân loại này vốn cũng rất hiếm thấy. Hơn nữa chiếm đa số là thiên tài Giới Chủ. Chạm mặt thiên tài cấp Vực Chủ bậc chín là rất ít. Cho dù thật sự như vậy... nếu thiên tài nhân loại tự nhận thấy thực lực không đủ thì sẽ không nhận khiêu chiến.
Khi khiêu chiến, sẽ đạt được quang vinh vô thượng!
Chiến đấu phải công bình!
Tâm lý tự ti, làm mọi người Kim Giác tộc thêm yêu cầu công bình rất hà khắc! Thiên tài nhân loại là cấp Vực Chủ bậc chín, vậy người tới khiêu chiến nhất định phải là cấp Vực Chủ bậc chín! Thực lực là cấp Vực Chủ cấp bảy cấp tám, cũng tuyệt đối không cho phép xuất hiện... Giới Chủ bậc một tới khiêu chiến, đúng là vũ nhục họ!
- Điện hạ.
Địch Luân cười nhìn về phía La Phong.
- Nhiều người tới khiêu chiến như vậy à.
La Phong lắc đầu, bất lực cười.
Tình huống này đích xác rất ngạc nhiên.
- Xin mời nhận khiêu chiến của ta.
- Nhân loại thiên tài, xin nhận khiêu chiến của ta.
Đám những thiên tài này ai ai cũng đều có thể nói ra tiếng thông dụng vũ trụ tiêu chuẩn của nhân loại. Dù sao ý thức tới trình độ này, tiếng thông dụng vũ trụ chỉ cần trong khoảnh khắc là có thể học được.
Bọn người La Phong bị một đám những thiên tài thanh niên Kim Giác tộc vây quanh.
Hơn nữa thời gian dần trôi, đám thanh niên những thiên tài càng ngày càng nhiều. Một bộ phận là tới khiêu chiến, còn không ít người tới quan chiến. Chẳng mấy chốc đã đạt tới mấy ngàn người.
- Các ngươi đang làm gì thế? Tụ tập ở thần cung ta của tộc tổ nguyên lão làm gì?
Một tiếng hét phẫn nộ thô bạo hùng hậu vang lên.
La Phong quay đầu nhìn lại.
Mấy ngàn thanh niên Kim Giác tộc cũng quay đầu nhìn lại.
Xa xa trên thông đạo vào thần cung màu vàng sậm rộng rãi, một nam tử chiều cao chừng ba thước, vác một trường côn màu vàng sậm, mặc chiến khải màu xanh, da màu đen, đang dẫn một đoàn hộ vệ thần cung, xông thẳng, đồng thời còn quát to:
- Đây là thần cung trọng địa, dám ở đây ồn ào tranh cãi, toàn bộ đuổi ra cho ta!
- Dạ!
Đám Giới Chủ đỉnh phong thủ vệ Thần Cung đều răm rắp tuân lệnh.
- Thống lĩnh, bên kia, là vài nhân loại.
Đột nhiên một thủ vệ thần cung cạnh thanh niên da đen bưu hãn nói nhỏ.
- Vận mệnh, đây là số mạng. Người yếu nhất định bị nô dịch, cho dù có ngông cuồng mấy cũng không không ăn thua. “
“Cường giả! “
“Chỉ có trở thành cường giả mới có thể khống chế vận mệnh. “ La Phong nhìn như đóng đinh vào con Hủy Sa Cự Thú, phải nhớ rõ hình ảnh này.
Nếu như có một ngày mình xuất hiện với phân thân Kim Giác Cự Thú, nếu bị một siêu tồn tại bắt, e rằng cũng sẽ bị biến thành sủng vật.
“Quyết không cho phép! “ La Phong thầm nhủ.
- Điện hạ, ngươi trước tiên ở đây, ta đưa thư tay của tộc trưởng đi gặp nguyên lão, xin nguyên lão bẩm báo việc này. Nếu như nguyên lão đồng ý, điện hạ có thể đi vào thánh địa quan sát tìm hiểu Thánh Bia.
Tự Phiên Kỳ trưởng lão mỉm cười nói.
La Phong hít sâu một hơi, cười nói:
- Tự Phiên Kỳ trưởng lão, làm phiền ông.
- Ha ha.
Tự Phiên Kỳ trưởng lão cười quay đầu nhìn Tạp Thập Na.
- Tạp Thập Na, đi theo điện hạ, đừng chạy loạn.
- Dạ, sư phụ.
Tạp Thập Na ngoài miệng nói như vậy, nhưng mắt lại quay tròn nhìn con Hủy Sa Cự Thú cao lớn.
Tự Phiên Kỳ trưởng lão khẽ lắc đầu, lập tức hóa thành một luồng kim quang nhanh chóng bay về phía Nguyên Lão Thần Cung, tới thẳng cửa Nguyên Lão Thần Cung. Đứng ngoài cửa cung một lúc lâu, rồi mới tiến vào trong thần cung.
Đám người La Phong thì đứng đợi.
- Rất có hứng thú về Hủy Sa Cự Thú à?
La Phong nhìn Tạp Thập Na.
- Ừm.
Tạp Thập Na gật đầu lia lịa, hắc hắc cười nói:
- Hủy Sa Cự Thú có thể dùng thực lực Giới Chủ đỉnh phong, đánh bại thần linh Bất Hủ bình thường, rất lợi hại. Đây cũng chúng ta một con Tinh Không cự thú duy nhất ở cả thế giới Lạp Tư Áo, không quan sát nó, sợ tương lai nó chết già thì không có cơ hội xem nữa.
- Vậy đến gần một chút mà xem.
La Phong nói.
- À …
Tạp Thập Na sửng sốt.
La Phong dẫn bọn người Địch Luân đi thẳng về phía con Hủy Sa Cự Thú.
Một lát sau.
La Phong đứng trên một khoảng đất trống, phía trước có một vài thủ vệ canh gác con Hủy Sa Cự Thú, bảo vệ chặt chẽ khu vực này.
- Nhân loại, xin đừng đi thêm về phía trước, nếu không ngươi sẽ lọt vào công kích của Khốn Tỏa Bí Trận.
Một nam tử mặc chiến khải kim sắc có ký hiệu đặc biệt nói.
Vì La Phong có thân phận nhân loại, nên tên thủ vệ có thái độ rất hữu hảo.
“Khốn Tỏa Bí Trận? “
La Phong hướng mắt nhìn qua.
Chung quanh Hủy Sa Cự Thú gần ngàn km đầy những hoa văn kì bí kỳ dị xếp thành hình tròn. Hoa văn kì bí phức tạp được khắc xung quanh bờ khu vực, cảm giác giống như 'Quy định phạm vi hoạt động’.
“Hoa văn kì bí thuộc loại Không Gian rất phức tạp. “ La Phong nhíu mày.
Con Hủy Sa Cự Thú phải cao tới 620 km, hình thể khổng lồ như vậy lại bị trói chặt trong phạm vi gần ngàn km, giống như một nhân loại bình thường bị trói chặt vào lồng chim đường kính hai ba thước, đương nhiên rất khó chịu. Nhưng vì xích tinh thần đen, vì Khốn Tỏa Bí Trận, nên vẫn không ra được.
“Máu tươi, bộ lông. “ La Phong nhìn trong Khốn Tỏa Bí Trận vương vãi những vết máu đã xỉn đen, cùng với một vài mẩu lông vụn. Hiển nhiên là Hủy Sa Cự Thú giãy dụa đã đổ máu, rụng lông.
“Hả? “
“Lông, vết máu? “ La Phong sực nghĩ ra.
“Con Hủy Sa Cự Thú này là Giới Chủ đỉnh phong. Vậy, nếu như ta có được bộ lông nó, chờ khi ta đạt tới Giới Chủ đỉnh phong, vậy có thể đào tạo ra một phân thân Hủy Sa Cự Thú rồi? “ La Phong trong đầu nhất thời hiện lên nhiều ý nghĩ, tự hỏi xem có làm được không, cũng như xem có đáng giá không.
Vì mình chỉ có một Thể Nội Thế Giới, còn bí pháp thiên phú ‘Phân thân’ là thông qua Thể Nội Thế Giới mà thai nghén ra.
Vậy, nhất định mình nhiều nhất chỉ có ba phân thân thôi.
Cho dù mình có sinh ra một loại tựa như ‘Phân thân Kim Giác Cự Thú’, nhưng vì không có Thể Nội Thế Giới làm căn bản... Do đó sẽ không thể có hơn ba phân thân.
Kỳ thật ngẫm lại cũng có thể hiểu. Nếu như nhiều phân thân Kim Giác Cự Thú, có thể có trên ba phân thân, thì cứ tuần hoàn như thế, quả thực sẽ có vô số phân thân. Do đó loại việc này căn bản là không thể trở thành sự thật.
Hủy Sa Cự Thú, vẻn vẹn chỉ có một loại bí pháp.
Bí pháp thiên phú - Thời Gian Tĩnh Chỉ.
Loại bí pháp này hơi cùng loại với bí pháp thiên phú Kim Giác cự thú - Cường Hóa! Đều do khu động những hoa văn kì bí ngoài thân mà tự nhiên có thể thi triển ra bí pháp thiên phú. Vì không quan hệ với Thể Nội Thế Giới, do đó một khi đưa ra một phân thân Hủy Sa Cự Thú, vẫn có thể thi triển ra bí pháp thiên phú ‘Thời Gian Tĩnh Chỉ’ nghịch thiên.
“Rất nghịch thiên. “
“Thời Gian Tĩnh Chỉ, tuyệt đối là một loại bí pháp rất đáng sợ, bất luận dùng để công kích, hay dùng để chạy trốn, đều cực tốt. “ La Phong càng nghĩ càng khoái. Nếu như đối chiến, mình đột nhiên thi triển ra chiêu này, sau đó nhân cơ hội đánh chết đối thủ. Bí pháp như thế quả là cường hãn nghịch thiên?
Đương nhiên bí pháp thiên phú này không thể vô địch. Cũng giống như một con Hủy Sa Cự Thú cấp Vũ Trụ mà thi triển ‘Thời Gian Tĩnh Chỉ’, không thể khống chế Giới Chủ cường giả làm tốc độ thời gian trôi qua như nhau. Đây tuyệt không phải là bí pháp vô địch. Chỉ là một chiêu bí pháp rất cường hãn. Nó còn mạnh hơn so với thiên phú ‘Cường hóa’ của La Phong.
“Thực lực ta bây giờ còn chưa đủ, hơn nữa chưa từng trải. Có lẽ tương lai ta có thể có lựa chọn tốt hơn. “ La Phong nhìn cự thú như hòn núi trong Khốn Tỏa Bí Trận.” Nhưng nếu có thể tìm được lông của nó, ít nhất cũng có thể dự phòng! Đợi tương lai khi tích lũy được một vài lựa chọn, từ từ tuyển ra một cái thích hợp nhất. “
“Nhưng ta lại không có cách nào đi vào.”
La Phong thầm nhíu mày.
Bây giờ mình mới là cấp Vực Chủ bậc chín, tuyệt đối sẽ không sớm quyết định qua loa. Nếu như mình dùng Hủy Sa Cự Thú, thì lỡ tương lai mà mình tìm được một gien sinh mạng nghịch thiên khác, vừa lúc có thể đào tạo, vậy không phải sẽ hối hận chết luôn sao? Năm đó tại Huyết Lạc Thế Giới, quan khán con ‘Thần thú’, La Phong đã hiểu rõ một điểm...
Trong vũ trụ vẫn tồn tại một vài sinh mạng kỳ lạ, hơn nữa trong truyền thừa ký ức cũng ghi lại có một vài sinh mạng kỳ lạ.
Những sinh mạng này có số lượng cực nhỏ.
Có lẽ từ khi vũ trụ sinh ra tới nay, cũng chỉ có một cái. Nó không tính là tộc quần. Nhưng là những sinh mạng mạnh mẽ. Như thần thú, thực lực vượt xa cấp Giới Chủ. Còn mình thai nghén phân thân lại có một hạn chế - Thai nghén phân thân không thể vượt qua bản tôn. Nói cách khác thai nghén ra phân thân, nhiều nhất là Giới Chủ đỉnh phong.
Có hạn chế, lại là hạn chế rất quan trọng.
Suất phân thân chỉ còn lại có một cái cuối cùng!
Một khi lãng phí, rốt cuộc không còn cơ hội khác nữa.
“Đợi. “
“Chờ ta tới Giới Chủ đỉnh phong, hoặc có thể phát hiện ra một thứ khác khiến ta vô cùng kinh hỉ để không hối hận về lựa chọn. “ La Phong thầm nghĩ.
“Hả? “
La Phong đột nhiên cảm giác được phía sau truyền đến một vài tiếng ầm ĩ, không khỏi quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy sơn đạo từ dưới chân núi có mấy trăm thanh niên Kim Giác tộc nhốn nháo đi tới. La Phong cũng cảm ứng được năng lực của đám thanh niên Kim Giác tộc, cơ hồ hơn phân nửa đều là cấp Vực Chủ bậc chín.
- Nhân loại thiên tài ở đó.
- Đứng bên kia.
- Thiên tài cấp Vực Chủ bậc chín!
- Chín ngàn vạn năm trước, Ti Đồng từng đánh bại một thiên tài nhân loại tới đây.
Một đám thanh niên Kim Giác tộc hoàn toàn bị chìm vào vinh dự tộc quần. Ai cũng có một loại khát vọng, khát vọng đánh bại thiên tài tộc nhân loại! Trong lịch sử, phàm là thiên tài nhân loại tới đây cơ hồ ai ai cũng đều rất bưu hãn. Trong những lần thiên tài Kim Giác tộc và thiên tài nhân loại va chạm, cơ hồ đều là nhân loại thủ thắng.
Nhưng vẫn có vài lần Kim Giác tộc chiến thắng, phàm là chiến thắng, nhất định sẽ được truyền tụng rất lâu.
Vì tộc quần Kim Giác là tộc quần phụ thuộc của nhân loại, vô số năm qua vẫn luôn là một tộc quần phụ thuộc, do đó Kim Giác tộc khi đối mặt với nhân loại thì tự nhiên sinh ra tâm lý mình thấp hơn một bậc! Loại tự ti này làm khi trong tộc quần mà xuất hiện một thiên tài có thể áp đảo thiên tài tuyệt thế nhân loại, sẽ cảm thấy rất tự hào.
Cảm giác vinh dự tộc quần!
Trước mặt cảm giác vinh dự, họ không sợ chết nữa!
Chỉ cần có thể thành công!
Vậy công thành danh toại, tiếng tăm lớn hơn cả việc trở thành thần linh Bất Hủ!
- Nhân loại thiên tài. Ta, Già Ai, khiêu chiến ngươi, nếu có gan nhận khiêu chiến của ta!
- Nhân loại, ta, Bố Khang Đóa, phát ra khiêu chiến chính thức với ngươi.
Đám thanh niên Kim Giác tộc tranh nhau phát ra khiêu chiến. Thậm chí còn có thanh niên tranh nhau tới sặc mùi thuốc súng. Những thanh niên đến từ bộ lạc bất đồng, có người da màu xanh, có khi màu đỏ, có khi màu trắng, có khi màu tím, nhưng thống nhất một điểm, trên trán có ấn ký kim sắc.
Chiến ý! Khát vọng!
Mấy trăm thanh niên nhìn về phía La Phong, trong mắt đều có khát vọng, khát vọng đấu một trận với La Phong!
Có thể được đấu với thiên tài tuyệt thế nhân loại là một loại việc khả ngộ bất khả cầu. Đầu tiên là thiên tài nhân loại này vốn cũng rất hiếm thấy. Hơn nữa chiếm đa số là thiên tài Giới Chủ. Chạm mặt thiên tài cấp Vực Chủ bậc chín là rất ít. Cho dù thật sự như vậy... nếu thiên tài nhân loại tự nhận thấy thực lực không đủ thì sẽ không nhận khiêu chiến.
Khi khiêu chiến, sẽ đạt được quang vinh vô thượng!
Chiến đấu phải công bình!
Tâm lý tự ti, làm mọi người Kim Giác tộc thêm yêu cầu công bình rất hà khắc! Thiên tài nhân loại là cấp Vực Chủ bậc chín, vậy người tới khiêu chiến nhất định phải là cấp Vực Chủ bậc chín! Thực lực là cấp Vực Chủ cấp bảy cấp tám, cũng tuyệt đối không cho phép xuất hiện... Giới Chủ bậc một tới khiêu chiến, đúng là vũ nhục họ!
- Điện hạ.
Địch Luân cười nhìn về phía La Phong.
- Nhiều người tới khiêu chiến như vậy à.
La Phong lắc đầu, bất lực cười.
Tình huống này đích xác rất ngạc nhiên.
- Xin mời nhận khiêu chiến của ta.
- Nhân loại thiên tài, xin nhận khiêu chiến của ta.
Đám những thiên tài này ai ai cũng đều có thể nói ra tiếng thông dụng vũ trụ tiêu chuẩn của nhân loại. Dù sao ý thức tới trình độ này, tiếng thông dụng vũ trụ chỉ cần trong khoảnh khắc là có thể học được.
Bọn người La Phong bị một đám những thiên tài thanh niên Kim Giác tộc vây quanh.
Hơn nữa thời gian dần trôi, đám thanh niên những thiên tài càng ngày càng nhiều. Một bộ phận là tới khiêu chiến, còn không ít người tới quan chiến. Chẳng mấy chốc đã đạt tới mấy ngàn người.
- Các ngươi đang làm gì thế? Tụ tập ở thần cung ta của tộc tổ nguyên lão làm gì?
Một tiếng hét phẫn nộ thô bạo hùng hậu vang lên.
La Phong quay đầu nhìn lại.
Mấy ngàn thanh niên Kim Giác tộc cũng quay đầu nhìn lại.
Xa xa trên thông đạo vào thần cung màu vàng sậm rộng rãi, một nam tử chiều cao chừng ba thước, vác một trường côn màu vàng sậm, mặc chiến khải màu xanh, da màu đen, đang dẫn một đoàn hộ vệ thần cung, xông thẳng, đồng thời còn quát to:
- Đây là thần cung trọng địa, dám ở đây ồn ào tranh cãi, toàn bộ đuổi ra cho ta!
- Dạ!
Đám Giới Chủ đỉnh phong thủ vệ Thần Cung đều răm rắp tuân lệnh.
- Thống lĩnh, bên kia, là vài nhân loại.
Đột nhiên một thủ vệ thần cung cạnh thanh niên da đen bưu hãn nói nhỏ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.