Quyển 4 - Chương 33: Sức ảnh hưởng của một ngàn ức
Ngã Cật Tây Hồng Thị
06/04/2013
Tiền tài làm động lòng người, còn một mớ tiền kinh thiên cũng đủ để làm cho người ta điên cuồng.
Một ngàn ức!!!
- Thật ghê gớm.
Lý Hám không kìm được thở ra một hơi.
- Ta cũng tâm động rồi.
Vương Thông cũng lắc đầu cảm thán
- Không hổ là tổng tài liên minh HR ở khu Hoa Hạ, em gái của tộc trưởng gia tộc Polainas, một trong chín đại gia tộc, có tiền, quả là có tiền.
Lướt mắt nhìn toàn thế giới, e rằng không có mấy chiến thần cao cấp có của cải khổng lồ như vậy.
Đúng, săn giết quái thú cấp lãnh chúa đem bán quả là rất đáng giá. Nhưng quái thú cấp lãnh chúa đâu có ngu?
Chúng có trí tuệ tương đương với nhân loại bình thường. Một khi cảm giác được nguy cơ, cảm thấy không thể thể chống lại, chúng sẽ lựa chọn chạy trốn! Một con quái thú cấp lãnh chúa một khi quyết định chạy trốn, khẳng định sẽ ra lệnh cho vô số quái thú ngăn trở các chiến thần... Có lẽ không ngăn được, nhưng lại làm ảnh hưởng tới tốc độ của các chiến thần.
Do đó việc săn giết quái thú cấp lãnh chúa rất khó khăn! Càng lợi hại, khó khăn càng lớn. Do đó bình thường. chiến thần cao cấp sẽ săn giết quái thú cấp lãnh chúa trung cấp. Chiến thần trung cấp săn giết lãnh chúa sơ cấp, chiến thần sơ cấp đi săn giết chiến tướng cao cấp, như vậy hiệu suất ngược lại cao hơn một chút.
Tỷ như lần này Vương Thông, Lý Hám, săn giết “Thiết Giáp Long”, cuối cùng cũng thất bại.
Hơn nữa số lượng quái thú tuyệt không phải vô cùng vô tận, càng lợi hại thì số lượng càng ít! Như lúc trước, khi tiểu đội Hỏa Chùy của La Phong săn trong tiểu khu, thời gian nửa tháng săn giết được vô số quái thú cấp thú tướng. Nhưng sau đó lại rất khó tìm thêm quái thú cấp thú tướng... vì số lượng quái thú cấp thú tướng trong vùng ít đi. Đây không phải là thứ khó nhất, khó khăn lớn nhất là khi săn giết quá nhiều cấp thú tướng, rất dễ làm cho thủ lĩnh của mấy thú tướng này là “Quái thú cấp lãnh chúa” phát hiện và tấn công. Đương nhiên vũ giả nhân loại thường phát hiện nguy hiểm khá sớm, lập tức chạy trốn ngay. Nhưng tất cả cũng nói lên một điểm, việc săn bắn giết quái thú tuyệt không phải là việc dễ dàng gì. Quan trọng nhất là... Các chiến thần xài tiền rất nhiều, binh khí, quân phục tác chiến có cái nào không có giá trên trời chứ? Một bí tịch nhất đẳng tuyệt đỉnh cũng có giá cao dọa người! Rất nhiều chiến thần, thậm chí còn phải mượn tiền ngân hàng.
Không có biện pháp, chiến thần xài tiền nhiều lắm.
Tỷ như một chiến thần cao cấp, nếu chiến đấu với “Quái thú cấp lãnh chúa cao cấp”, thì thứ đảm bảo nhất là phải mua được một bộ “Quân phục tác chiến cấp SS”. Dù sao quân phục tác chiến hệ 9 ( cấp S ), chỉ có thể kháng cự lại đại đa số lãnh chúa cao cấp cấp S thôi, tuyệt không phải là trăm phần trăm có thể kháng cự được.
Quân phục tác chiến cấp SS, binh khí cấp S, có thứ nào mà không có giá trên trời?
Bí kíp cấp SS, thậm chí bí kíp cực cao như Cửu Trùng Lôi Đao vân vân, giá cũng kinh người! Nếu toàn bộ đều là trang bị hàng đầu, phải săn giết bao nhiêu con “Quái thú cấp lãnh chúa trung cấp” Mới đủ? Đây là điều mà đại đa số các chiến thần cao cấp không thể làm được, chứ đừng nói là trong “Chiến Thần Cung” Còn có một vài bảo vật có năng lực kỳ lạ, mấy thứ đó giá càng cao hơn nhiều.
Tuyệt không phải giả khi nói rằng toàn thế giới không ít chiến thần mượn tiền của ngân hàng! Đương nhiên cũng có một số cực nhỏ những chiến thần đặc biệt, tỷ như có năng lực kỳ lạ, như “Tinh thần niệm sư” cấp chiến thần, như một vài chiến thần bình thường nhưng có thực lực đặc biệt, cũng có chiến thần có bối cảnh rất lớn! Tỷ như con của đệ nhất cường giả thế giới “Hồng”, người ta nhờ vào cha mình, do đó có rất nhiều tiền.
Liên minh HR, là siêu tập đoàn tài chính đứng đầu trên toàn thế giới, liên minh của các siêu gia tộc, khống chế hơn một nửa kinh tế toàn cầu, đầu tư vào cơ hồ mọi nghề nghiệp.
Của cải của họ cũng kinh người.
Duy Ny Na Polainas, làm tổng tài của liên minh HR ở khu Trung Hoa, là em ruột của tộc trưởng của Polainas, gia tộc đứng đầu liên minh HR, của cải của nàng có cần phải bàn không? Của cải của nàng chủ yếu đến từ liên minh HR và gia tộc, chứ không phải là đi săn quái thú. Cho dù trượng phu nàng Lý Diệu cũng căn bản không thể so được với nàng.
Cơ sở Giang Nam Thị, Cực Hạn Tổng Hội Quán.
Gia Cát Thao mặc bộ luyện công màu đen, khoanh chân tĩnh tọa trong phòng luyện công. Thời gian trôi qua, ngoài cửa sổ dần dần chiếu ánh nắng ban mai vào.
- Phù.
Gia Cát Thao mở mắt.
- Mở ra.
Gia Cát Thao mở lời. Nhất thời máy chiếu bắn ra quang mang, chiếu trên vách tường, xuất hiện một màn hình thật lớn. Gia Cát Thao có thói quen, buổi sáng mỗi ngày đều xem tin tức sáng sớm của Hoa Hạ một lần, nhờ đó cũng có thể biết được một vài sự tình phát sinh các nơi.
Thanh âm người dẫn chương trình vang vọng phòng luyện công.
“Cái gì? “ Gia Cát Thao giật mình, sững sờ dán mắt vào bản tin tức buổi sớm.
“Một ngàn ức? “ Gia Cát Thao chớp chớp mắt.
Một ngàn ức!!! Gia Cát Thao đứng bật dậy, tim đập thật nhanh. Số tiiền này thật sự quá mức rồi. Hắn đường đường là một trong bốn ông trùm của Cực Hạn Vũ Quán cơ sở Giang Nam Thị, mà cũng không nén được phải động tâm.
“Ngốc Thứu và Độc Hạt, lại là vợ chồng chúng à. Đúng vậy, chiến thần bình thường, ai mà bỏ ra được một ngàn ức!” Gia Cát Thao lắc đầu thán phục “Hơn nữa, tin tức buổi sớm, là thông báo cho tất cả quần chúng trong nước. Nói cách khác... tin tức này không chỉ riêng cho vũ giả, người thường cũng biết việc này. Ảnh hưởng của liên minh lớn thật, có thể thông báo tin tức này trên đài truyền hình Hoa Hạ.”
Một ngàn ức.
Gia Cát Thao cũng động tâm! Dù sao thoạt nhìn Gia Cát Thao, ai cũng sẽ cho rằng hắn bỏ tiền ra cho một vài vũ giả thiên tài, hoặc vũ giả lợi hại. Nhưng thực tế, phần lớn đều là một vài người trong vũ quán có đặc quyền đi làm, còn hắn ít khi bỏ tiền ra làm lắm.
- Tiến vào Gia Đình Cực Hạn, diễn đàn vũ giả cấp chiến thần.
Gia Cát Thao ra lệnh một tiếng.
Nhất thời màn hình nhanh chóng thay đổi, tiến vào diễn đàn vũ giả cấp chiến thần.
Theo lý thuyết, hắn là một chiến tướng cao cấp nên không có tư cách. Nhưng thân phận chủ quản của hắn thì có tư cách.
“Chậc chậc, cả diễn đàn quả nhiên náo nhiệt. Thoạt nhìn, vũ giả các nơi từ Nam Mỹ châu, Bắc Mỹ châu, Âu Á, Phi Châu, đều sôi trào.” Gia Cát Thao cười phá lên “Nhưng việc này, lại phát sinh ở Hoa Hạ Quốc. Khoản tiền thưởng khổng lồ này e rằng cuối cùng sẽ rơi vào tay người Hoa Hạ ta thôi.”
“Một ngàn ức, cũng tương đương với một con dê béo ném thẳng vào bầy sói.”
Đích xác, toàn thế giới đều bị khoản tiền thưởng này làm cho sôi trào. Đến cả những tồn tại vượt cả cấp chiến thần cũng phải thán phục một hai tiếng, đến cả vũ giả cấp chiến thần cũng động tâm vô cùng... Có thể tưởng tượng được dân chúng bình thường chấn động như thế nào! Dân chúng bình thường còn phải ở trong phòng thuê rẻ tiền, một ức đối với họ quả là một con số thiên văn, chứ đừng nói là một ngàn ức.
Sôi trào! Toàn thế giới đều sôi trào! Cơ hồ các mạng lưới tình báo đều không nén được tung người điều tra việc này, đi tìm nhân vật đang ẩn mình này!
Thành Thị số 023 năm đó cũng là một thành phố lớn có trên trăm vạn dân cư, đối với tuyệt đại đa số vũ giả thì Thành Thị số 023 ít nguy hiểm hơn, do đó thành thị số 023 ngược lại hấp dẫn vô số vũ giả tới đây.
Ở phía Tây của thành phố cổ xưa này, trên tầng tám, trong chung cư mười hai tầng, ở vùng thành nội phía tây.
- Vù vù
Bên ngoài cuồng phong rít lên, những bông tuyết bay bay, hơi lạnh không ngừng thổi vào trong phòng, mặt đất lạnh buốt thấu xương. La Phong khoanh chân ngồi trên một cái đệm rách, nhè nhẹ lau thanh phi đao, trong đầu lại hiện ra tin tức về giải thưởng kinh khủng lúc trước vừa hiện ra trên đồng hồ thông tin.
“Không ngờ bỏ nhiều tiền như vậy để làm giải thưởng bắt ta. Đến cả ta cũng muốn nhảy ra tự báo tên mình.” La Phong nhè nhẹ cất thanh phi đao này đi, lại lấy ra một thanh phi đao khác tiếp tục lau “Một ngàn ức. Nhưng cha mẹ của Lý Uy cũng không ngu. Không thể để bất kỳ người nào đó báo một tin tức mơ hồ, mà họ cũng bỏ tiền ra. Phải có chứng cớ mười phần mới được.”
Chứng cớ?
La Phong không cho rằng, trong thiên hạ ai có chứng cớ xác thực rằng mình giết chết Lý Uy! Lúc trước để phòng ngừa bị vệ tinh chụp ảnh, do đó sau khi giết chết bọn bốn người Lý Uy, mình đã nhảy vào đám cỏ dại trong nháy mắt rồi mà.
“Trừ phi ta xui xẻo thật sự, lúc đó có người ẩn bên cạnh đường cao tốc, vừa vặn chụp ảnh việc ta động thủ cùng với dung mạo của ta.” La Phong cảm thấy loại xác suất này chẳng cao hơn việc mò kim đáy bể. Kỳ thật La Phong chẳng sợ gì nhiều, cái duy nhất là hắn hơi lo...
Đồng đội tiểu đội Hỏa Chùy! “Giải thưởng này ngoại trừ nói về Lý Uy, còn nói cả về cái chết, thân phận và thực lực ba người kia.
Hơn nữa giải thưởng còn nói rõ ràng hung thủ rất có thể là vũ giả có thực lực chiến thần, hoặc là một tinh thần niệm sư.” La Phong sầm mặt “Nếu bốn người đội trưởng, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh, Trần ca thấy, e rằng rất khó mà không liên tưởng đến ta!”
Không hề nghi ngờ gì, bốn người khác trong tiểu đội Hỏa Chùy thấy giải thưởng, rất dễ dàng liên tưởng đến La Phong! Đầu tiên, La Phong lúc trước lưu lại ở Thành Thị số 003, cũng là để giết tiểu đội Hổ Nha. Sau đó bốn người chết đi, chỉ còn có một đội trưởng tiểu đội Hổ Nha là “Phan Á”.
Tiếp theo giải thưởng cũng nói, hung thủ là vũ giả có thực lực chiến thần hoặc là tinh thần niệm sư! Còn mình là tinh thần niệm sư. Bí mật này cũng chỉ có nội bộ tiểu đội Hỏa Chùy biết. Kết hợp hai điểm kể trên, đích xác rất dễ dàng đoán được.
Hơn nữa, sự thật cũng là như thế. Sau khi giải thưởng cao ngất ngưởng đó được công bố, bốn người khác trong tiểu đội Hỏa Chùy đích xác đều sẽ kinh nghi, họ đều đoán ra La Phong.
“Đoán ra, không có nghĩa là có chứng cớ!” La Phong lắc đầu.
Tiểu đội Hỏa Chùy đoán ra La Phong.
Còn một vài chiến thần, có lẽ cũng đoán là vài chiến thần có cừu oán với hai vợ chồng Ngốc Thứu, Độc Hạt! Tóm lại, tất cả đều là đoán vu vơ.
Không ai có chứng cớ mười phần. “Lần trước khi tên Lý Uy gặp nạn, cha mẹ Lý Uy trong nháy mắt đã tra ra vị trí của hai chiến thần gần nhất chung quanh, hơn nữa mời hai vị chiến thần tới hỗ trợ.” La Phong nhíu mày nói “Nói cách khác, cha mẹ của Lý Uy có quyền lực nhất định, chỉ trong nháy mắt đã tra ra vị trí vũ giả trong phạm vi nhất định. Đến cả chiến thần mà họ cũng tra ra, e rằng cấp chiến tướng, cấp chiến sĩ, càng dễ dàng tra được.”
Theo La Phong...
Điều tra chiến thần khó khăn cao hơn điều tra chiến tướng hoặc cấp chiến sĩ nhiều! “Họ phỏng chừng cũng sẽ tra được, lúc đó khoảng cách giữa ta và hiện trường cũng không xa lắm.”
La Phong cau mày.
Điểm này quả là rất bất lợi với mình! Kỳ thật La Phong cũng không biết, các chiến thần có thể tra được vị trí các chiến thần khác, đó là sử dụng hệ thống cộng hưởng của Chiến Thần Cung. Tuyệt đại đa số chiến thần sẽ không điều tra được vị trí của cấp chiến tướng, cấp chiến sĩ. Nhưng La Phong cũng coi như mèo mù vớ cá rán, cha mẹ Lý Uy đích xác đã điều tra tới mấy trăm người chung quanh.
Còn La Phong chính là một trong số đó!
“Ta hẳn là thuộc về một trong những đối tượng bị hoài nghi, nhưng vì ta có thực lực yếu, mức độ ta bị hoài nghi rất thấp.” La Phong nhíu mày “Nhưng đội trưởng, Thiết ca, Thanh ca, Trần ca, một khi một trong số họ tiết lộ, ta lưu lại thành thị số 003 là để giết tiểu đội Hổ Nha, cùng với bí mật ta là tinh thần niệm sư... Vậy, mặc dù không phải căn cứ chính xác trăm phần trăm, nhưng cha mẹ Lý Uy cũng nhất định sẽ xem ta là người bị hiềm nghi cao nhất.”
Đột nhiên La Phong cảm thấy cổ tay rung động.
Cúi đầu nhìn xuống, trên đồng hồ thông tin hiển thị
“Điện thoại của đội trưởng Cao Phong?” La Phong khẽ cau mày.
Một ngàn ức!!!
- Thật ghê gớm.
Lý Hám không kìm được thở ra một hơi.
- Ta cũng tâm động rồi.
Vương Thông cũng lắc đầu cảm thán
- Không hổ là tổng tài liên minh HR ở khu Hoa Hạ, em gái của tộc trưởng gia tộc Polainas, một trong chín đại gia tộc, có tiền, quả là có tiền.
Lướt mắt nhìn toàn thế giới, e rằng không có mấy chiến thần cao cấp có của cải khổng lồ như vậy.
Đúng, săn giết quái thú cấp lãnh chúa đem bán quả là rất đáng giá. Nhưng quái thú cấp lãnh chúa đâu có ngu?
Chúng có trí tuệ tương đương với nhân loại bình thường. Một khi cảm giác được nguy cơ, cảm thấy không thể thể chống lại, chúng sẽ lựa chọn chạy trốn! Một con quái thú cấp lãnh chúa một khi quyết định chạy trốn, khẳng định sẽ ra lệnh cho vô số quái thú ngăn trở các chiến thần... Có lẽ không ngăn được, nhưng lại làm ảnh hưởng tới tốc độ của các chiến thần.
Do đó việc săn giết quái thú cấp lãnh chúa rất khó khăn! Càng lợi hại, khó khăn càng lớn. Do đó bình thường. chiến thần cao cấp sẽ săn giết quái thú cấp lãnh chúa trung cấp. Chiến thần trung cấp săn giết lãnh chúa sơ cấp, chiến thần sơ cấp đi săn giết chiến tướng cao cấp, như vậy hiệu suất ngược lại cao hơn một chút.
Tỷ như lần này Vương Thông, Lý Hám, săn giết “Thiết Giáp Long”, cuối cùng cũng thất bại.
Hơn nữa số lượng quái thú tuyệt không phải vô cùng vô tận, càng lợi hại thì số lượng càng ít! Như lúc trước, khi tiểu đội Hỏa Chùy của La Phong săn trong tiểu khu, thời gian nửa tháng săn giết được vô số quái thú cấp thú tướng. Nhưng sau đó lại rất khó tìm thêm quái thú cấp thú tướng... vì số lượng quái thú cấp thú tướng trong vùng ít đi. Đây không phải là thứ khó nhất, khó khăn lớn nhất là khi săn giết quá nhiều cấp thú tướng, rất dễ làm cho thủ lĩnh của mấy thú tướng này là “Quái thú cấp lãnh chúa” phát hiện và tấn công. Đương nhiên vũ giả nhân loại thường phát hiện nguy hiểm khá sớm, lập tức chạy trốn ngay. Nhưng tất cả cũng nói lên một điểm, việc săn bắn giết quái thú tuyệt không phải là việc dễ dàng gì. Quan trọng nhất là... Các chiến thần xài tiền rất nhiều, binh khí, quân phục tác chiến có cái nào không có giá trên trời chứ? Một bí tịch nhất đẳng tuyệt đỉnh cũng có giá cao dọa người! Rất nhiều chiến thần, thậm chí còn phải mượn tiền ngân hàng.
Không có biện pháp, chiến thần xài tiền nhiều lắm.
Tỷ như một chiến thần cao cấp, nếu chiến đấu với “Quái thú cấp lãnh chúa cao cấp”, thì thứ đảm bảo nhất là phải mua được một bộ “Quân phục tác chiến cấp SS”. Dù sao quân phục tác chiến hệ 9 ( cấp S ), chỉ có thể kháng cự lại đại đa số lãnh chúa cao cấp cấp S thôi, tuyệt không phải là trăm phần trăm có thể kháng cự được.
Quân phục tác chiến cấp SS, binh khí cấp S, có thứ nào mà không có giá trên trời?
Bí kíp cấp SS, thậm chí bí kíp cực cao như Cửu Trùng Lôi Đao vân vân, giá cũng kinh người! Nếu toàn bộ đều là trang bị hàng đầu, phải săn giết bao nhiêu con “Quái thú cấp lãnh chúa trung cấp” Mới đủ? Đây là điều mà đại đa số các chiến thần cao cấp không thể làm được, chứ đừng nói là trong “Chiến Thần Cung” Còn có một vài bảo vật có năng lực kỳ lạ, mấy thứ đó giá càng cao hơn nhiều.
Tuyệt không phải giả khi nói rằng toàn thế giới không ít chiến thần mượn tiền của ngân hàng! Đương nhiên cũng có một số cực nhỏ những chiến thần đặc biệt, tỷ như có năng lực kỳ lạ, như “Tinh thần niệm sư” cấp chiến thần, như một vài chiến thần bình thường nhưng có thực lực đặc biệt, cũng có chiến thần có bối cảnh rất lớn! Tỷ như con của đệ nhất cường giả thế giới “Hồng”, người ta nhờ vào cha mình, do đó có rất nhiều tiền.
Liên minh HR, là siêu tập đoàn tài chính đứng đầu trên toàn thế giới, liên minh của các siêu gia tộc, khống chế hơn một nửa kinh tế toàn cầu, đầu tư vào cơ hồ mọi nghề nghiệp.
Của cải của họ cũng kinh người.
Duy Ny Na Polainas, làm tổng tài của liên minh HR ở khu Trung Hoa, là em ruột của tộc trưởng của Polainas, gia tộc đứng đầu liên minh HR, của cải của nàng có cần phải bàn không? Của cải của nàng chủ yếu đến từ liên minh HR và gia tộc, chứ không phải là đi săn quái thú. Cho dù trượng phu nàng Lý Diệu cũng căn bản không thể so được với nàng.
Cơ sở Giang Nam Thị, Cực Hạn Tổng Hội Quán.
Gia Cát Thao mặc bộ luyện công màu đen, khoanh chân tĩnh tọa trong phòng luyện công. Thời gian trôi qua, ngoài cửa sổ dần dần chiếu ánh nắng ban mai vào.
- Phù.
Gia Cát Thao mở mắt.
- Mở ra.
Gia Cát Thao mở lời. Nhất thời máy chiếu bắn ra quang mang, chiếu trên vách tường, xuất hiện một màn hình thật lớn. Gia Cát Thao có thói quen, buổi sáng mỗi ngày đều xem tin tức sáng sớm của Hoa Hạ một lần, nhờ đó cũng có thể biết được một vài sự tình phát sinh các nơi.
Thanh âm người dẫn chương trình vang vọng phòng luyện công.
“Cái gì? “ Gia Cát Thao giật mình, sững sờ dán mắt vào bản tin tức buổi sớm.
“Một ngàn ức? “ Gia Cát Thao chớp chớp mắt.
Một ngàn ức!!! Gia Cát Thao đứng bật dậy, tim đập thật nhanh. Số tiiền này thật sự quá mức rồi. Hắn đường đường là một trong bốn ông trùm của Cực Hạn Vũ Quán cơ sở Giang Nam Thị, mà cũng không nén được phải động tâm.
“Ngốc Thứu và Độc Hạt, lại là vợ chồng chúng à. Đúng vậy, chiến thần bình thường, ai mà bỏ ra được một ngàn ức!” Gia Cát Thao lắc đầu thán phục “Hơn nữa, tin tức buổi sớm, là thông báo cho tất cả quần chúng trong nước. Nói cách khác... tin tức này không chỉ riêng cho vũ giả, người thường cũng biết việc này. Ảnh hưởng của liên minh lớn thật, có thể thông báo tin tức này trên đài truyền hình Hoa Hạ.”
Một ngàn ức.
Gia Cát Thao cũng động tâm! Dù sao thoạt nhìn Gia Cát Thao, ai cũng sẽ cho rằng hắn bỏ tiền ra cho một vài vũ giả thiên tài, hoặc vũ giả lợi hại. Nhưng thực tế, phần lớn đều là một vài người trong vũ quán có đặc quyền đi làm, còn hắn ít khi bỏ tiền ra làm lắm.
- Tiến vào Gia Đình Cực Hạn, diễn đàn vũ giả cấp chiến thần.
Gia Cát Thao ra lệnh một tiếng.
Nhất thời màn hình nhanh chóng thay đổi, tiến vào diễn đàn vũ giả cấp chiến thần.
Theo lý thuyết, hắn là một chiến tướng cao cấp nên không có tư cách. Nhưng thân phận chủ quản của hắn thì có tư cách.
“Chậc chậc, cả diễn đàn quả nhiên náo nhiệt. Thoạt nhìn, vũ giả các nơi từ Nam Mỹ châu, Bắc Mỹ châu, Âu Á, Phi Châu, đều sôi trào.” Gia Cát Thao cười phá lên “Nhưng việc này, lại phát sinh ở Hoa Hạ Quốc. Khoản tiền thưởng khổng lồ này e rằng cuối cùng sẽ rơi vào tay người Hoa Hạ ta thôi.”
“Một ngàn ức, cũng tương đương với một con dê béo ném thẳng vào bầy sói.”
Đích xác, toàn thế giới đều bị khoản tiền thưởng này làm cho sôi trào. Đến cả những tồn tại vượt cả cấp chiến thần cũng phải thán phục một hai tiếng, đến cả vũ giả cấp chiến thần cũng động tâm vô cùng... Có thể tưởng tượng được dân chúng bình thường chấn động như thế nào! Dân chúng bình thường còn phải ở trong phòng thuê rẻ tiền, một ức đối với họ quả là một con số thiên văn, chứ đừng nói là một ngàn ức.
Sôi trào! Toàn thế giới đều sôi trào! Cơ hồ các mạng lưới tình báo đều không nén được tung người điều tra việc này, đi tìm nhân vật đang ẩn mình này!
Thành Thị số 023 năm đó cũng là một thành phố lớn có trên trăm vạn dân cư, đối với tuyệt đại đa số vũ giả thì Thành Thị số 023 ít nguy hiểm hơn, do đó thành thị số 023 ngược lại hấp dẫn vô số vũ giả tới đây.
Ở phía Tây của thành phố cổ xưa này, trên tầng tám, trong chung cư mười hai tầng, ở vùng thành nội phía tây.
- Vù vù
Bên ngoài cuồng phong rít lên, những bông tuyết bay bay, hơi lạnh không ngừng thổi vào trong phòng, mặt đất lạnh buốt thấu xương. La Phong khoanh chân ngồi trên một cái đệm rách, nhè nhẹ lau thanh phi đao, trong đầu lại hiện ra tin tức về giải thưởng kinh khủng lúc trước vừa hiện ra trên đồng hồ thông tin.
“Không ngờ bỏ nhiều tiền như vậy để làm giải thưởng bắt ta. Đến cả ta cũng muốn nhảy ra tự báo tên mình.” La Phong nhè nhẹ cất thanh phi đao này đi, lại lấy ra một thanh phi đao khác tiếp tục lau “Một ngàn ức. Nhưng cha mẹ của Lý Uy cũng không ngu. Không thể để bất kỳ người nào đó báo một tin tức mơ hồ, mà họ cũng bỏ tiền ra. Phải có chứng cớ mười phần mới được.”
Chứng cớ?
La Phong không cho rằng, trong thiên hạ ai có chứng cớ xác thực rằng mình giết chết Lý Uy! Lúc trước để phòng ngừa bị vệ tinh chụp ảnh, do đó sau khi giết chết bọn bốn người Lý Uy, mình đã nhảy vào đám cỏ dại trong nháy mắt rồi mà.
“Trừ phi ta xui xẻo thật sự, lúc đó có người ẩn bên cạnh đường cao tốc, vừa vặn chụp ảnh việc ta động thủ cùng với dung mạo của ta.” La Phong cảm thấy loại xác suất này chẳng cao hơn việc mò kim đáy bể. Kỳ thật La Phong chẳng sợ gì nhiều, cái duy nhất là hắn hơi lo...
Đồng đội tiểu đội Hỏa Chùy! “Giải thưởng này ngoại trừ nói về Lý Uy, còn nói cả về cái chết, thân phận và thực lực ba người kia.
Hơn nữa giải thưởng còn nói rõ ràng hung thủ rất có thể là vũ giả có thực lực chiến thần, hoặc là một tinh thần niệm sư.” La Phong sầm mặt “Nếu bốn người đội trưởng, Ngụy Thiết, Ngụy Thanh, Trần ca thấy, e rằng rất khó mà không liên tưởng đến ta!”
Không hề nghi ngờ gì, bốn người khác trong tiểu đội Hỏa Chùy thấy giải thưởng, rất dễ dàng liên tưởng đến La Phong! Đầu tiên, La Phong lúc trước lưu lại ở Thành Thị số 003, cũng là để giết tiểu đội Hổ Nha. Sau đó bốn người chết đi, chỉ còn có một đội trưởng tiểu đội Hổ Nha là “Phan Á”.
Tiếp theo giải thưởng cũng nói, hung thủ là vũ giả có thực lực chiến thần hoặc là tinh thần niệm sư! Còn mình là tinh thần niệm sư. Bí mật này cũng chỉ có nội bộ tiểu đội Hỏa Chùy biết. Kết hợp hai điểm kể trên, đích xác rất dễ dàng đoán được.
Hơn nữa, sự thật cũng là như thế. Sau khi giải thưởng cao ngất ngưởng đó được công bố, bốn người khác trong tiểu đội Hỏa Chùy đích xác đều sẽ kinh nghi, họ đều đoán ra La Phong.
“Đoán ra, không có nghĩa là có chứng cớ!” La Phong lắc đầu.
Tiểu đội Hỏa Chùy đoán ra La Phong.
Còn một vài chiến thần, có lẽ cũng đoán là vài chiến thần có cừu oán với hai vợ chồng Ngốc Thứu, Độc Hạt! Tóm lại, tất cả đều là đoán vu vơ.
Không ai có chứng cớ mười phần. “Lần trước khi tên Lý Uy gặp nạn, cha mẹ Lý Uy trong nháy mắt đã tra ra vị trí của hai chiến thần gần nhất chung quanh, hơn nữa mời hai vị chiến thần tới hỗ trợ.” La Phong nhíu mày nói “Nói cách khác, cha mẹ của Lý Uy có quyền lực nhất định, chỉ trong nháy mắt đã tra ra vị trí vũ giả trong phạm vi nhất định. Đến cả chiến thần mà họ cũng tra ra, e rằng cấp chiến tướng, cấp chiến sĩ, càng dễ dàng tra được.”
Theo La Phong...
Điều tra chiến thần khó khăn cao hơn điều tra chiến tướng hoặc cấp chiến sĩ nhiều! “Họ phỏng chừng cũng sẽ tra được, lúc đó khoảng cách giữa ta và hiện trường cũng không xa lắm.”
La Phong cau mày.
Điểm này quả là rất bất lợi với mình! Kỳ thật La Phong cũng không biết, các chiến thần có thể tra được vị trí các chiến thần khác, đó là sử dụng hệ thống cộng hưởng của Chiến Thần Cung. Tuyệt đại đa số chiến thần sẽ không điều tra được vị trí của cấp chiến tướng, cấp chiến sĩ. Nhưng La Phong cũng coi như mèo mù vớ cá rán, cha mẹ Lý Uy đích xác đã điều tra tới mấy trăm người chung quanh.
Còn La Phong chính là một trong số đó!
“Ta hẳn là thuộc về một trong những đối tượng bị hoài nghi, nhưng vì ta có thực lực yếu, mức độ ta bị hoài nghi rất thấp.” La Phong nhíu mày “Nhưng đội trưởng, Thiết ca, Thanh ca, Trần ca, một khi một trong số họ tiết lộ, ta lưu lại thành thị số 003 là để giết tiểu đội Hổ Nha, cùng với bí mật ta là tinh thần niệm sư... Vậy, mặc dù không phải căn cứ chính xác trăm phần trăm, nhưng cha mẹ Lý Uy cũng nhất định sẽ xem ta là người bị hiềm nghi cao nhất.”
Đột nhiên La Phong cảm thấy cổ tay rung động.
Cúi đầu nhìn xuống, trên đồng hồ thông tin hiển thị
“Điện thoại của đội trưởng Cao Phong?” La Phong khẽ cau mày.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.