Thôn Phệ Tinh Không

Quyển 13 - Chương 27: Tám Trăm Năm

Ngã Cật Tây Hồng Thị

06/04/2013

Đảo mắt đã qua tám trăm năm sau ngày Hỗn Độn thành chủ thu La Phong làm ký danh đệ tử.. Tư Cách Chiến dành cho cấp Vực Chủ cũng đã được tiến hành hai lần ( 1000 năm trong Nguyên Vũ Trụ một lần, tương đương với Hỗn Độn Thành 300 năm một lần ). Không hề nghi vấn gì, La Phong vẫn đương nhiên đạt được vị trí đệ nhất. Ngoài việc này ra, tất cả đều rất yên ả.

Trước sau cộng lại, La Phong đi tới Hỗn Độn Thành trên 900 năm ( Nguyên Vũ Trụ đã trên 3000 năm ).

Trong khoảng thời gian này, Bá Lan trở thành ' Vực Chủ Nguyên Thủy Bí Cảnh ', Nhung Quân thì vẫn là ' Vực Chủ Thái Sơ Bí Cảnh '.

Vũ Trụ Giả Định, trên một hòn đảo ỏ một vị diện không gian, một quần thể cung điện chập chùng liên miên, mỹ nữ như mây, là một nơi tuyệt mỹ nhất.

- Chủ nhân.

- Chủ nhân đã về rồi.

Trên hòn đảo nhất thời lóe ra những luồng lưu quang, rất nhiều mỹ nữ, tôi tớ nhận được tin tức từ bằng hữu đều vội vàng tiến vào Vũ Trụ Giả Định, nhất thời trên cả hòn đảo đầy những bóng người.

- Bái kiến chủ nhân.

Trên một ức người hầu, mỹ nữ cùng cung kính quỳ mọp xuống.

- Ha ha ha... Ha ha ha ha...

Tiếng cười điên cuồng như bệnh tâm thần vang vọng cả hòn đảo. Chỉ thấy một mỹ nam có thể nói là tuyệt mỹ trông rất yêu dị đang đứng phía trước. Hắn chính là Yểm Chúc Vương!

- Ngươi, ngươi, ngươi...

Trong mắt Yểm Chúc Vương thiêu đốt ngọn lửa điên cuồng, tùy ý chỉ vào hết người này tới người khác trong trên một ức người quỳ mọp phía dưới.

- Toàn bộ đi ra đây với ta.

Yểm Chúc Vương quát.

- Dạ.

Hơn một ngàn hầu nam, hầu nữ bị điểm danh vội cung kính đi theo. Trong mắt họ đều có vẻ hơi khẩn trương. Từ ba ngàn năm trước, chủ nhân họ ‘Yểm Chúc Vương’ bình thường căn bản không vào Vũ Trụ Giả Định, cứ một trăm năm mới vào một lần, nhưng mỗi lần nhiều nhất cũng chỉ ở lại trong Vũ Trụ Giả Định một tháng.

Mỗi lần, Yểm Chúc Vương đều như bị bệnh tâm thần, dùng đủ loại thủ đoạn để phát tiết! Đám hầu nam hầu nữ không ai dám can đảm phản ứng.

...

Bên trong cung điện, những tiếng kêu thảm thiết, tiếng kinh hô, tiếng rên rỉ, tiếng gào rú không ngừng truyền ra.

Hồi lâu.

Yểm Chúc Vương xoa vết máu nơi khóe miệng, trần trụi chỉ mặc một bộ trường bào, đi chân trần, thân hình lơ lửng lóe lên, chẳng mấy chốc đã tới sảnh điện, ngồi trên trên vương tọa cao ít trên điện sảnh.

- Đại nhân.

Hai nam tử, một nữ tử trong sảnh điện cung kính hành lễ.

Ba người này đều là thần linh Bất Hủ.

- Phù!

Yểm Chúc Vương thở phào nhẹ nhõm thoải mái

Đệ Cửu Tinh Vực Lao Ngục thật sự rất đáng sợ. Lần này hắn bị giam giữ tới 1000 kỷ nguyên. Trong Tinh Vực Lao Ngục bình thường căn bản không thể nối vào Mạng Vũ Trụ Giả Định. Cả khu vực đó cơ hồ hoàn toàn không được nối vào hệ thống Vũ Trụ Giả Định.

Nhưng, hắn là Yểm Chúc Vương, cha hắn là Thực Hỏa Tôn Giả!

Do đó Thực Hỏa Tôn Giả cũng đưa ra một cơ hội cho nhi tử - Cứ mỗi 100 năm lại có một tháng thời gian ở ‘ Mạng Vũ Trụ Giả Định’. Thực Hỏa Tôn Giả cũng biết tâm tình nhi tử hắn. Nếu trường kỳ ở Đệ Cửu Tinh Vực Lao Ngục 1000 kỷ nguyên, cho dù không điên, e rằng cũng sẽ trở nên tâm tính rất tà dị.

Nhưng mỗi 100 năm lại có một tháng vào Vũ Trụ Giả Định, có thể tiến hành phát tiết, điều chỉnh tâm cảnh của mình.

“100 năm mới có một cơ hội như vậy. Chậc chậc, đám gia hỏa chết tiệt ở đó đánh nhau vỡ đầu sứt trán, mới thỉnh thoảng có một cơ hội tranh thủ tiến vào Vũ Trụ Giả Định, hơn nữa chỉ có ngắn ngủn một ngày. “ Yểm Chúc Vương thầm nói: “ Nhưng ta cứ 100 năm là có một lần cơ hội cố định vào Vũ Trụ Giả Định, mà ở lại tới một tháng. Nếu họ biết, e rằng sẽ ghen ghét chết mất.”

Có gì hơn người khác, mới có thể cảm thấy thống khoái.

Đệ Cửu Tinh Vực Lao Ngục, thật sự là một cơn ác mộng. Những người bị giam giữ ở đó cơ hồ đều phạm những tội lớn, mà ai nấy đều thực lực bất phàm.

- Ba người các ngươi, nói lại tin tức 100 gần đây cho ta nghe.

Yểm Chúc Vương ngồi trên vương tọa, bưng rượu ngon, nhấm nháp mùi vị vẻ rất hưởng thụ.

- Dạ, đại nhân.

- Vũ trường Cự Phủ đã an bài người phụ trách mới ở ‘Vô Lung Tinh Vực’. Lúc trước là người quản lý thôi, vừa mới được chính thức nhậm chức.

Thần linh Bất Hủ hắc bào cung kính nói.

- Khốn khiếp.

Yểm Chúc Vương sầm mặt lại.



- Bộc Kim Vương dưới trướng Thực Hỏa Tôn Giả dẫn một tiểu đội thần linh Bất Hủ, đi tới...

Thần linh Bất Hủ hắc bào tiếp tục kể lại các tin tức. Kỳ thật tin tình báo đã được ghi lại từ lâu, Yểm Chúc Vương hoàn toàn có thể tự mình nhanh chóng xem hết. Nhưng Yểm Chúc Vương nhất định rất thích cao cao tại thượng nghe người dưới trướng báo cáo tình báo.

Hắn hưởng thụ loại cảm giác này.

Các tin tức liên tục được kể ra.

Hồi lâu sau.

- Về tin tức thầy trò Chân Diễn Vương, Chân Diễn Vương trong 100 năm qua vẫn luôn ở Hỗn Độn Thành, không có động tĩnh gì. Còn đệ tử hắn Thị Huyết Vương cũng khó dò tung tích. Tiểu đệ tử là ‘La Phong’ vẫn ở Hỗn Độn Thành khổ tu, cơ hồ mỗi ngày đều ở trên sân thượng trong căn nhà tu luyện của hắn.

Một nữ tử trong ba Bất Hủ thần linh dưới điện cung kính báo cáo.

- Ha ha...

- Một mạch ở trên sân thượng khổ tu như một tên ngu à? Hắn thật sự nghĩ rằng, hắn có thể trong vòng 3000 năm luyện thành Diễn Thần Thất Biến tầng thứ nhất à? Rõ là nằm mơ.

Yểm Chúc Vương cười khẩy một tiếng. Lúc trước khi hắn vừa mới biết tin La Phong đã thành ký danh đệ tử của Hỗn Độn thành chủ, đã giận tới mức nổi trận lôi đình, trong lòng rất bất ổn. Yểm Chúc Vương hắn bởi La Phong mà bị trừng phạt giam giữ tại Đệ Cửu Tinh Vực Lao Ngục 1000 kỷ nguyên. Nhưng bản thân La Phong vừa quay đầu lại đã thành ký danh đệ tử của Hỗn Độn thành chủ rồi. Hai loại đối đãi khác nhau, sao có thể làm Yểm Chúc Vương bình tĩnh được chứ?

Sau đó mỗi trăm năm vào Vũ Trụ Giả Định một lần, Yểm Chúc Vương mỗi lần hỏi tin tức, cơ hồ đều nói là La Phong đang tiềm tu.

- Nằm mơ đi.

- Hừ.

...

Khi Yểm Chúc Vương nghe người dưới trướng báo xong tin tình báo, đại khái khoảng ba tháng sau, ở Lôi Đình đảo trong Vũ Trụ Giả Định.

Lôi Đình đảo, là nơi tất cả thần linh Bất Hủ công ty Vũ Trụ Giả Định tụ tập.

Ở nơi cao nhất trong Lôi Đình đảo!

Có một cung điện sừng sững nguy nga bao phủ trong khí lưu hỗn độn. Tòa cung điện đó là nơi ở của Hỗn Độn thành chủ.

Trong cung điện vẫn đầy khí lưu hỗn độn, mắt thường cũng không thể thấy rõ ngoài trăm mét.

- Sư phụ.

Kim Phủ Tôn Giả sáu tay, sáu mắt, vẫn vác thanh cự phủ, cung kính hành lễ.

- Chuyện gì?

Sâu trong khí lưu hỗn độn truyền ra một thanh âm.

Bản thân Kim Phủ Tôn Giả đã ly khai Hỗn Độn Thành, do đó nhiều năm qua hắn vẫn dạy La Phong tại Vũ Trụ Giả Định. Lúc này hắn đi tới báo tin cho Hỗn Độn thành chủ, tự nhiên cũng ở trong Vũ Trụ Giả Định.

- Sư phụ bảo đệ tử chỉ điểm La Phong. Về La Phong, đệ tử có một số việc cần kể lại chi tiết.

Kim Phủ Tôn Giả cung kính nói.

- Nói.

Thanh âm trong khí lưu hỗn độn truyền đến.

- Đệ tử mỗi 10 năm một lần đi tới chỉ điểm cho La Phong, đã phát hiện, tên La Phong này rất cổ quái.

Kim Phủ Tôn Giả nói.

- Cổ quái? Nói cẩn thận xem nào.

Kim Phủ Tôn Giả nhìn khí lưu hỗn độn vô tận phía trước, cung kính nói:

- Dạ! Đệ tử trong lúc chỉ điểm đã phát hiện ra tốc độ tiến bộ của La Phong quả thực nhanh tới đáng sợ, cho dù nhiều cửa ải rất khó đã quấy nhiễu một chút hắn, hắn cũng chỉ trong một thời gian ngắn nhanh chóng đột phá cửa ải khó này. Không có một cửa ải khó nào có thể cản trở hắn trên ba tháng. Cho tới bây giờ... Hắn đã sắp luyện thành Diễn Thần Thất Biến tầng thứ nhất rồi.

- Sắp luyện thành rồi?

Trong khí lưu hỗn độn, một bóng người mơ hồ đi ra.

- Dạ.

Kim Phủ Tôn Giả cung kính nói.

Hỗn Độn thành chủ đứng trước mặt Kim Phủ Tôn Giả, đó là một nam tử toàn thân mặc áo giáp kim sắc, khuôn mặt cương nghị, rất có uy nghiêm. Dung mạo hoàn toàn khác hẳn người ở trong Thành Chủ phủ Hỗn Độn Thành lúc trước...

Hỗn Độn thành chủ nhìn Kim Phủ Tôn Giả:

- Ngươi phỏng chừng hắn bao lâu nữa là luyện thành?

- Nhanh thì nửa năm, chậm thì ba năm.

Kim Phủ Tôn Giả cung kính nói.



- Xem ra ta cho hắn 3000 năm thời gian, thật ra lại là coi thường hắn.

Hỗn Độn thành chủ cười khẽ. Hắn cười, như chung quanh cả không gian cũng trở nên vui sướng.

- Xem ra ngươi lại có thêm một tiểu sư đệ nữa rồi.

Kim Phủ Tôn Giả cũng cười vẻ thật thà:

- La Phong sư đệ đích xác có thiên phú kinh người về đạo Thần Thú. Diễn Thần Thất Biến mặc dù xem như một điển tịch tu luyện nhất đẳng, nhưng dù sao đạo Thần Thú không giống như bia hỗn độn, có thể làm cho người ta tìm hiểu trực tiếp được. La Phong sư đệ lại có thể phá nhiều cửa ải khó như vậy, rất lợi hại, tiền đồ vô cùng tận.

Hỗn Độn thành chủ khẽ gật đầu.

- 800 năm?

- 3000 năm?

Trong mắt Hỗn Độn thành chủ cũng có vẻ hài lòng.

La Phong có tốc độ tiến bộ về phương diện qui luật Không Gian, qui luật Kim mặc dù rất nghịch thiên, nhưng trong mắt Hỗn Độn thành chủ cũng chỉ rất bình thường.

Còn trên đạo Thần Thú, lại làm cho Hỗn Độn thành chủ vô cùng hài lòng.

Ba tháng sau khi Kim Phủ Tôn Giả và Hỗn Độn thành chủ nói chuyện này, trên sân thượng, một căn nhà tu luyện ở Hỗn Độn Thành.

La Phong khoanh chân tĩnh tọa.

Đột nhiên ngoài thân hắn dần dần hiện lên nhiều ảo ảnh lân giáp, phảng phất như, quanh thân thể hắn bao phủ một tầng ảo ảnh thằn lằn nhàn nhạt. Ảo ảnh con thằn lằn một sừng, chính là ảo ảnh thần thú.

- Ầm.

La Phong đột ngột mở mắt, đôi mắt hai luồng thần quang bắn ra, thoáng có một luồng ý cảnh bá đạo đáng sợ.

Diễn Thần Thất Biến cũng có tên là Thú Thần Thất Sát, vốn là một loại điển tịch bí pháp tu luyện theo đuổi hóa thân thành thần thú. Khi tu luyện tới tầng thứ bảy có thể hóa thành một con thần thú ( đương nhiên tầng thứ bảy chỉ tồn tại trong tưởng tượng, còn chưa sáng chế ra ). Còn La Phong bây giờ đã có một luồng khí tức thần thú rồi.

Bá đạo!

Hung hãn!

- Tầng thứ nhất Lân Giáp Thiên, đã luyện thành rồi.

La Phong mở mắt, cúi đầu nhìn xuống bên cạnh. 800 năm qua, hắn cũng thi thoảng xuất hiện một vài hoa văn lân giáp. Do đó chung quanh nơi hắn khoanh chân ngồi có rất nhiều hoa văn rối loạn hình lân giáp không có quy luật gì.

- Hỗn Độn thành chủ bảo ta trong vòng 3000 năm luyện thành, ta chỉ cần 800 năm đã luyện thành rồi.

La Phong vô cùng vui sướng.

“Nhờ có 'ý cảnh Thần Thú', nhờ có 'pho tượng Thần Thú'. “ La Phong mừng thầm.

Lúc tu luyện La Phong đã phát hiện việc tỷ tỷ lần mô phỏng, một nắm giữ ý cảnh Thần Thú, đã giúp cho mình lớn như thế nào!

Tu luyện Diễn Thần Thất Biến vốn có thể thi triển hình ảnh này. Bây giờ La Phong đã có thể thi triển được rồi.

Sau khi xác minh, tu luyện thiên đầu tiên 'Lân Giáp Thiên' cũng dễ dàng hơn, huống chi còn có thể mỗi ngày lại nhìn bản thân pho tượng Thần Thú, cũng như gặp một con thần thú, nên tiến bộ còn nhanh hơn nữa.

Sau khi thấy chỗ tốt của ‘ý cảnh Thần Thú’, La Phong tự nhiên sẽ điên cuồng mô phỏng ‘Pho tượng Thần Thú ngủ say’. Lĩnh ngộ qui luật dung hợp càng nhiều, biết rõ lý luận bên trong càng nhiều. Như vậy lại dễ nắm giữ ý cảnh Thần Thú hơn nữa.

Lúc đầu không hiểu gì về đạo Thần Thú, giả thiết cứ mô phỏng thì phải mất một ức lần mới nắm giữ được một điểm.

Nhưng khi đã biết một bộ phận qui luật dung hợp, việc mô phỏng ngàn vạn lần là phỏng chừng có thể đạt được hiệu quả ngang nhau rồi.

'ý cảnh Thần Thú' và ‘Qui luật dung hợp’ giúp đỡ lẫn nhau.

Biết càng nhiều qui luật dung hợp, thì hiệu suất thông qua mô phỏng khống chế ý cảnh Thần Thú lại càng cao hơn.

Nắm giữ ý cảnh Thần Thú càng nhiều, vậy hiệu suất lĩnh ngộ qui luật dung hợp càng cao.

La Phong một mạch bảo trì việc nghiên cứu 'ý cảnh Thần Thú' bằng với ‘Qui luật dung hợp’, như vậy mới có thể giúp cho nhau, đạt tới hiệu quả tiến bộ tốt nhất.

Cứ như vậy... giúp nhau, thật sự chỉ qua 800 năm đã luyện thành.

Đương nhiên...

800 năm qua, thu hoạch của La Phong cũng rất nhiều.

Thể Nội Thế Giới La Phong đã trưởng thành đến cực hạn, biến thành Thể Nội Thế Giới khổng lồ đường kính 9000 vạn km. Kim Giác cự thú, phân thân Ma Sát Tộc tự nhiên cũng đạt tới Giới Chủ bậc chín rồi!

“Nên đi gặp Hỗn Độn thành chủ thôi. “ La Phong thầm nghĩ trong lòng.

Vèo!

Từ trên sân thượng nhảy thẳng xuống, rồi bước đi trên đường.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện sắc
tuyết ưng lĩnh chủ

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thôn Phệ Tinh Không

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook