Thôn Phệ Tinh Không

Quyển 29 - Chương 34: Tấn Chi Thế Giới Biến Mất

Ngã Cật Tây Hồng Thị

06/04/2013

Nguyên Tổ vẻ mặt phức tạp:

- Các con không phải muốn biết ta bị nguyên nhân trấn áp sao?

La Phong và Hỗn Độn Thành Chủ đều lắng nghe cẩn thận.

- Lúc trước ta nhanh chóng quật khởi.

Nguyên Tổ từ từ nói:

- Đến cả Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất, Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhị cũng không có một ai là đối thủ của ta. Tung hoành Vũ Trụ Hải, ta lúc đó đã là vô địch.

- Nhưng ta vẫn luôn đề phòng hai Đại Thánh Địa. Ta mặc dù nói là vô địch, nhưng không tự đại tới mức dám nói mình là đối thủ của Thủy Tổ hai Đại Thánh Địa.

Nguyên Tổ nói:

- Ta suy nghĩ vì sao Thủy Tổ hai Đại Thánh Địa luôn không ra. Mặc dù hai người bọn họ siêu thoát Luân Hồi, chính thức vô địch rồi, cũng không đến mức giam mình bên trong Thánh Địa Vũ Trụ. Trừ phi là... Họ không có cách nào ra ngoài!

Nguyên Tổ nói:

- Lúc đó ta đã hoài nghi, xông vào Luân Hồi là một âm mưu!

- Âm mưu?

La Phong, Hỗn Độn Thành Chủ cả kinh.

- Lúc đó ta đoán tất cả đều là âm mưu của ý chí Bản Nguyên.

Nguyên Tổ nói:

- Nhưng sau khi ta bị trấn áp, ta đã tiếp xúc tới quy tắc chí cao. Ta lúc đó mới hiểu được, ta lầm. Ta quá lầm. Tất cả vận chuyển trong Vũ Trụ Hải đều có quy tắc chí cao! Ý chí Bản Nguyên cũng chỉ là khống chế tất cả những gì bên trong Vũ Trụ Nguyên Thủy. Nó căn bản không thể cưỡng ép yêu cầu ai đi xông vào Luân Hồi. Nó không có quyền.

Hỗn Độn Thành Chủ lại nhíu mày nói:

- Nhưng sư phụ. Một khi đạt tới cấp Hư Không, không phải trong thời gian cực ngắn phải xông vào Luân Hồi sao?

- Đúng.

Nguyên Tổ nói:

- Đây là hạn chế của quy tắc chí cao.

- Chỉ có quy tắc chí cao mới cưỡng ép được Chân Thần thậm chí cấp cao hơn.

Nguyên Tổ nói:

- Ta bị trấn áp lâu như vậy, xem như đã ngộ hiểu ra. Ý chí Bản Nguyên căn bản không thể cưỡng ép bức bách ai đi tới nơi nào. Nếu như vậy, nó đã cưỡng ép bức bách Viên Áo Chi Chủ, Chấn Già Vương đi một vài nơi trong tam đại tuyệt địa để chịu chết rồi, căn bản không cần phải dùng nhiều thủ đoạn như vậy.

La Phong nghe rồi gật đầu.

Mình và Tọa Sơn Khách sư phụ cũng nói về việc này. Hiển nhiên ý chí Bản Nguyên cũng không có gì đáng sợ. Nó căn bản không làm gì được Chân Thần. Chỉ cần không làm ngược một vài quy tắc chí cao.

- Ta bị trấn áp.

Nguyên Tổ nói

- Kỳ thật là làm ngược quy tắc chí cao. Do đó ý chí Bản Nguyên mới có thể trấn áp ta. Nếu không nó cũng không thể trấn áp ta.

- Sao lại vi phạm?

La Phong, Hỗn Độn đều tò mò.

Nguyên Tổ cười nói:

- Lúc trước ta sợ ý chí Bản Nguyên, hoài nghi ý chí Bản Nguyên chính là bàn tay đen. Do đó ta nghĩ mọi biện pháp xem xét, tra tìm đầu dây mối nhợ. Ta dần dần phát hiện, trí tuệ bản thân ý chí Bản Nguyên chẳng hề cao, chỉ có một vài trí tuệ cơ bản nhất. Nó hẳn là thứ có ý chí yếu nhất trong những gì mà Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy thai nghén.

- Yếu ớt?

La Phong, Hỗn Độn giật mình.

- Đúng.

Nguyên Tổ gật đầu:

- Bản thân Ý chí Bản Nguyên rất yếu ớt. Nó chỉ dựa vào Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy mới có được uy áp vô tận.

- Ta lúc đó không muốn xông vào Luân Hồi, lo bị vĩnh viễn trói buộc.

Nguyên Tổ nói:

- Do đó ta nghĩ tới một biện pháp, đó là tiêu diệt ý chí Bản Nguyên. Ý chí của ta trở thành ý chí Bản Nguyên Vũ Trụ Nguyên Thủy.



- Cái gì.

La Phong, Hỗn Độn đều kinh hãi biến sắc.

Đoạt xá?

Việc này không phải chính là đoạt xá sao?

Kỳ thật La Phong cũng tiếp xúc, nên phát hiện ra bản thân ý chí Bản Nguyên cũng không có uy năng gì. Đến cả việc giết cá Viên Áo Chi Chủ cũng phải mượn tay trợ thủ. Rất nhiều hành động đều phải dựa vào Tổ Thần Giáo thực hiện. La Phong thậm chí cũng từng có ý nghĩ cướp lấy quyền khống chế Vũ Trụ Nguyên Thủy. Nhưng cũng chỉ là nghĩ thôi. Dù sao La Phong không có được biện pháp gì tốt.

- Bởi vậy ta sáng chế ra Vũ Trụ Giả Định.

Nguyên Tổ cười nói:

- Vũ Trụ Giả Định của ta cùng với vũ trụ thật tựa như một khối hai mặt, hoàn toàn phù hợp.

- Bản thân ta chính là sinh mạng Vũ Trụ Nguyên Thủy. Cũng cũng không mâu thuẫn gì với Vũ Trụ Nguyên Thủy.

- Khi ý chí của ta dựa vào bí pháp Vũ Trụ Giả Định rải rác ra cả Vũ Trụ Nguyên Thủy, thì cuối cùng bắt đầu va chạm với ý chí Bản Nguyên.

Nguyên Tổ nói.

La Phong, Hỗn Độn hoàn toàn trợn tròn mắt.

Vũ Trụ Giả Định được sáng chế với mục đích sớm nhất kỳ thật lại là vì đoạt xá!

- Nhưng mà ta lầm.

Nguyên Tổ thở dài:

- Ta lúc đó ếch ngồi đáy giếng. Căn cứ vào thôi trắc tính toán của mình thôi. Trên thực tế lại là một sai lầm quá tệ hại. Ta muốn đoạt quyền khống chế Vũ Trụ Nguyên Thủy, đó căn bản là vi phạm quy tắc chí cao! Do đó quy tắc chí cao trừng phạt ta, mới khiến cho ta thua trong trận tranh đoạt này, rồi bị trấn áp.

- Quy tắc chí cao trừng phạt ta, cũng cho ta tiếp xúc tới quy tắc chí cao, mới hiểu ra được rất nhiều.

Hai người La Phong hoàn toàn im lặng.

Thật dữ dội.

Nguyên Tổ thật sự đã chiến đấu với ý chí Bản Nguyên. Hoài nghi ý chí Bản Nguyên chính là bàn tay đen cuối cùng, cũng thấy rõ nhược điểm của ý chí Bản Nguyên, nên đã đưa ra Vũ Trụ Giả Định. Một chiêu này dùng để tranh đoạt quyền khống chế Vũ Trụ Nguyên Thủy, thậm chí thiếu chút thì thành công.

- Chẳng trách lúc đó ý chí Bản Nguyên không chịu thả ra.

Hỗn Độn Thành cảm thán:

- Nhất định phải chờ La Phong giải quyết hạo kiếp Giới Thú, có công lao lớn, quy tắc chí cao mới có thể cho phép thả ra.

La Phong động tâm.

Phe Giới Thú và phe Vũ Trụ Nguyên Thủy, một phe đại biểu cho hủy diệt, một phe đại biểu cho sinh mạng. Đều là tuyệt đối đối lập.

Bất kỳ phe nào chiến thắng, tựa hồ đều được quy tắc chí cao thưởng.

Hiển nhiên quy tắc chí cao đối đãi ngang hàng với hai phương. Nếu Giới Thú chiến thắng cuối cùng, tự nhiên là hủy diệt tất cả. Vũ Trụ Nguyên Thủy chiến thắng, La Phong là công thần cũng được phán định là có đại cống hiến.

“Nhưng vẫn không công bình.”

La Phong thầm nói:

“Giới Thú Vương Giả tương đương với cấp Hư Không, lại không bị buộc phải xông vào Luân Hồi. Chân Thần chúng ta một khi tới Hư Không Cấp, lại phải xông vào Luân Hồi”.

- Đúng vậy.

- Giới Thú Vương Giả là và Vũ Trụ Nguyên Thủy ngang nhau, đều có địa vị đứng trên cao nhất.

- Chúng ta là do Vũ Trụ Nguyên Thủy thai nghén, xét về mặt tương đối, địa vị thấp hơn, trói buộc cũng lớn hơn.

Trong Vũ Trụ Hải, địa vị cao nhất chính là Vũ Trụ Nguyên Thủy và Giới Thú Vương Giả.

Về phần thai nghén ra vô số sinh mạng, mặc dù La Phong là một quái vật đã đạt tới cấp độ sinh mạng nghịch thiên mười vạn lần, mặc dù vô số sinh mạng lạy chầu, cũng phải thấp hơn Vũ Trụ Nguyên Thủy, Giới Thú Vương Giả một chút. Việc này cũng làm La Phong rất sung sướng. Vì, hắn đã nô dịch được Giới Thú Vương Giả.

Hạo kiếp Giới Thú đã qua, cả Vũ Trụ Hải lại khôi phục yên ả.

Vũ Trụ Nhỏ của Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhất và Thời Đại Luân Hồi Đệ Nhị toàn tan biến. Hài Chủ mặc dù thần phục phe Giới Thú, nhưng Ma La Tát không chết, theo lý thuyết Vũ Trụ Nhỏ của Hài Chủ hẳn vẫn còn. Nhưng vì không cho phép tin tức Giới Thú Vương Giả còn sống lộ ra ngoài khiến cho người khác hoài nghi, ngay sau khi Ma La Tát trở thành vương giả, trước khi đối phó với Tử Nguyệt Thánh Địa, Ma La Tát đã phụng mệnh đưa ra một ý nghĩ. Hài Chủ lập tức chết đi, Vũ Trụ Nhỏ cũng tan biến luôn.

Những năm tháng yên ả trôi qua rất nhanh.

Đảo mắt đã qua mấy vạn kỷ nguyên.

“Mỗi một kỷ nguyên, vách ngăn Tấn Chi Thế Giới đều sẽ biến thành màu trắng một lần.”

Một Vũ Trụ Chi Chủ Yêu Tộc mới nổi tên là Tinh Chi Chủ, ngồi trên một tòa cung điện, đang bay về phía Tấn Chi Thế Giới.



Bình thường rất lâu mới có cường giả đi Tấn Chi Thế Giới một lần.

“Hả?”

Tinh Chi Chủ kinh ngạc nhìn hư không xa xa.

“Chẳng lẽ ta đi nhầm?”

Tinh Chi Chủ hoài nghi mình có phải là đến nhầm chỗ không. Cẩn thận xem lại bản đồ hàng hải Vũ Trụ Hải đối ứng, tra tìm vật tham chiếu cuối tuần.

“Không sai, nơi này chính là Tấn Chi Thế Giới. Vật khổng lồ biến mất rồi à? Tấn Chi Thế Giới biến mất rồi?”

Tinh Chi Chủ khiếp sợ vạn phần.

Ầm!

Tựa như bão táp. Tin tức này chẳng mấy chốc đã lan ra cả Vũ Trụ Nguyên Thủy. Cường giả các tộc đều biết tin Tấn Chi Thế Giới biến mất. Vẻn vẹn không tới một buổi, La Phong là người đầu tiên tới nơi sau Tinh Chi Chủ.

“Sao không còn nữa?”

La Phong một thân giáp bạc đứng trong khí lưu hỗn độn, nhìn ra xa. Rất lâu trước kia, thi thể Tấn Chi Thần Vương khổng lồ hư hư thực thực vẫn còn trôi nổi ở đó.

Xoát! Xoát! Xoát!

La Phong lập tức bắt đầu thuấn di truy tìm. Không chỉ riêng La Phong, cường giả các tộc đều đang tìm, nhưng mặc cho họ tìm như thế nào cũng không tìm thấy Tấn Chi Thế Giới.

Hiển nhiên trong mấy vạn kỷ nguyên qua, Tấn Chi Thế Giới đã âm thầm ly khai. Vì không có cường giả trường kỳ ở đó, nên không ai phát hiện ra. Cho đến lúc Tinh Chi Chủ chuẩn bị đi lang bạt tôi luyện mới phát hiện ra.

“Thần lực hóa thân của ta, vẫn còn ở Tấn Chi Thế Giới.”

La Phong đứng giữa hư không nhíu mày trầm tư.

Sâu trong Vũ Trụ Hải vô tận, có một vật khổng lồ đang bay với tốc độ vô cùng đáng sợ.

Trong cơ thể nó, ở nơi đóng quân của Mãng Hà Quân thuộc quân doanh Đông Quân, Tấn Chi Thế Giới

Trên hòn đảo giữa hồ nước, thần lực hóa thân của La Phong vẫn còn. Trước đó gần một kỷ nguyên, bản tôn sau khi biết được Tấn Chi Thế Giới biến mất, thì thần lực hóa thân cũng biết được mình đã không còn ở khu vực Vũ Trụ Hải đó nữa, mà đã tới một nơi xa lạ.

“Tấn Chi Thế Giới rốt cuộc tới đâu nhỉ?”

Chờ đợi gần một kỷ nguyên, rốt cục đến lúc vách ngăn vũ trụ biến thành màu trắng rồi.

Ngồi trên một chiếc thuyền, hóa thân thần lực La Phong trong nháy mắt đã bay ra khỏi vách ngăn vũ trụ. Hắn cũng vô cùng tò mò về vùng sâu trong Vũ Trụ Hải. Hắn muốn ra khỏi Tấn Chi Thế Giới, ra khỏi vật khổng lồ, ra xem bên ngoài để biết nơi này rốt cuộc là chỗ nào.

Ầm!

Vừa vọt ra khỏi ngoài Vũ Trụ Nhỏ Tấn Chi Thế Giới.

“Nơi này là …

Hóa thân thần lực La Phong trong chiếc thuyền nhìn ra ngoài. Nhưng chỉ thấy hỏa diễm vô tận trong nháy mắt đảo qua. Chiếc thuyền máy móc cấp Chân Thần trong nháy mắt đã bị tiêu diệt, thần lực hóa thân của La Phong cũng chôn vùi.

Trong Ngân Hà Thánh Địa thuộc Vũ Trụ Nguyên Thủy.

La Phong đang dạy nhi tử của mình La Hải:

- Cha nói rồi, cha không thể giúp con được. Nếu con không tự mình nhận thức, chẳng ai giúp được con đâu! Đúng, con nhận thức hơi kém một chút. Nhưng trong Vũ Trụ Hải cũng không có việc gì tuyệt đối. Luôn luôn một đường sinh cơ... Hả?

- Cha?

La Hải cẩn thận hỏi.

La Phong nhíu mày, quay đầu hướng mắt nhìn ra hư không vô tận, như xuyên thủng cả khoảng cách vô tận xa xôi, lẩm bẩm nói:

- Trong nháy mắt tiêu diệt ngay à? May mà lần trước đối phó với Giới Thú, ta đã đem quân công cơ hồ đổi hết cả.

Tuy nói không biết Tấn Chi Thế Giới rốt cuộc đi nơi nào, nhưng hiển nđã, Tấn Chi Thế Giới vẫn không đến nỗi nào. Vô số sinh mạng bên trong vẫn bình yên sinh tồn.

- Để ứng đối với hạo kiếp Giới Thú, Tấn Chi Thế Giới đã đến.

La Phong thầm nói:

- Hạo kiếp Giới Thú. Những thứ này đều là một đường sinh cơ của phe Vũ Trụ Nguyên Thủy. Bây giờ hạo kiếp Giới Thú đã qua, Tấn Chi Thế Giới cũng lẳng lặng ly khai.

La Phong cũng có thể giải thích.

Tấn Chi Thế Giới, bên trong chứa một bộ phận văn minh viễn cổ. Dù sao nơi đó chính là cường giả đời sau của văn minh viễn cổ. Nếu Tấn Chi Thế Giới vẫn ở đó không đi, những sinh mạng thời đại luân hồi sau này cũng sẽ dễ dàng tìm được truyền thừa văn minh viễn cổ, hiển nhiên không có chuyện tốt như vậy.

“Không biết khi nào mới có thể một lần nữa nhìn thấy Tấn Chi Thế Giới.”

La Phong thầm nhủ.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thôn Phệ Tinh Không

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook