Quyển 9 - Chương 21: Thuần Vũ Đào
Ngã Cật Tây Hồng Thị
05/04/2013
Thuần Vũ gia tộc cổ xưa hơn đám nhà giàu mới quật khởi như Thạch Phong gia tộc, hơn nữa cường giả đầu tiên ở Yến Cương Lĩnh cũng là Thuần Vũ gia tộc!
Thuần Vũ Đào!
Cấp Vực Chủ cấp sáu, tuổi lớn nhất Thuần Vũ gia tộc bây giờ, thực lực cũng mạnh nhất, cũng là một nhân vật có quyền lực ngầm khống chế cả Thuần Vũ gia tộc! Cũng tương tự Hắc Long Sơn đế quốc, mặc dù có hoàng đế, đời đời kế thừa, thoái vị, kế thừa, thoái vị... nhưng người thật sự khống chế quyền chính là Thần Chủ ở thánh địa Hắc Long Sơn.
Cùng một đạo lý, Thuần Vũ Đào mới là người cầm quyền chính thức!
Trên một tòa lầu các ba tầng màu tím sậm, cả thang lầu hoàn toàn do tử viêm trầm mộc kiến tạo ra, chỉ cần phí tổn căn lầu ba tầng đã đắt hơn cả các phủ đệ Thuần Vũ gia tộc ở các khu vực khác cộng lại.
Lầu ba.
Một có trung niên râu quai nón mặc áo bào rộng rãi màu đen đang ngồi trên giường, đôi mắt khẽ nhắm, đột nhiên một luồng năng lượng cường đại chấn động từ hướng đông bắc truyền tới
( Huyết Lạc Thế Giới cũng có phương hướng địa lý. Việc xác định phương hướng trên trời dưới đất không giống với địa cầu ).
- Hả?
Thuần Vũ Đào sầm mặt lại, nhất thời tinh thần niệm lực quét mạnh ra.
Mặc dù là vũ giả, khi so với tinh thần niệm sư, phương diện niệm lực của hắn cũng kém nhiều, nhưng tới cấp độ Vực Chủ, khi thi triển niệm lực dò xét là việc rất dễ dàng.
Ầm!
Niệm lực cuồng bạo từ căn lầu lan mạnh tới chỗ sóng năng lượng. Trong nháy mắt đã quét tới tòa cung điện nơi ở của gia chủ Thuần Vũ gia tộc. Vừa thấy, nhất thời làm Thuần Vũ Đào biến sắc tái nhợt.
Vèo
Hắn đã biến mất khỏi giường.
Trong cung điện gia chủ sống, mùi máu tràn ngập. Trên ba trăm thi thể la liệt trên mặt đất. Những vệt máu đỏ óc trắng trên mặt đất càng làm người ta ớn lạnh.
Cạnh thi thể ba trăm người cơ hồ đồng thời ngã xuống, một mặc trung niên râu quai nón áo bào rộng rãi màu xám đang lơ lửng đứng trên bầu trời tòa cung điện, đôi mắt phẫn nộ nhìn xuống phía dưới.
- A!
Trên cửa sổ lầu hai cung điện đang mở hướng ra ngoài, một người đàn bà kiều mỵ đang len lén nhìn ra ngoài, nhìn thấy cảnh biển máu nhất thời thét lên sợ hãi.
- Hừ!
Thuần Vũ Đào đứng giữa không trung sầm mặt lại.
Ầm ầm!
Sóng khí màu vàng đất trong nháy mắt đã bao phủ cả cung điện, đồng thời sóng khí đó cũng trói chặt nam tử áo trắng Dư Khả Kỳ, cùng với người đàn bà lánh trong cung điện, rồi kéo hai người là lên giữa không trung.
- Nói, chuyện gì thế?
Thuần Vũ Đào tràn ngập tức giận nhìn hai người.
- Việc này, việc này … việc này...
Người đàn bà kiều mỵ sắc mặt trắng bệch, còn Dư Khả Kỳ lại vội lắc đầu nói:
- Không biết chuyện gì. Vừa rồi có một thân ảnh màu đen trong nháy mắt xuất hiện, đó ta thấy trên ba trăm người đều dùng binh khí của mình tự sát. Song gia chủ lại bị bắt đi.
Thuần Vũ Đào nhìn về phía người đàn bà.
- Dạ, là … là Dư Khả Kỳ. Hắn dẫn người muốn gặp gia chủ. Gia chủ mới ra ngoài xem. Rồi không biết gì nữa.
Người đàn bà kiều mỵ vội lắc đầu.
- Hả?
Thuần Vũ Đào nhìn về phía Dư Khả Kỳ.
Dư Khả Kỳ lại cười quỷ dị.
Bùng!
Cả thân thể hắn nổ tung ra, thịt vụn thành bùn, còn những mảnh xương thậm chí còn xuyên qua cả người đàn bà bên cạnh.Người đàn bà trợn tròn mắt, ngực có ba lỗ thủng liên tục kêu lên:
- Cứu … cứu ta!
Người Huyết Lạc Thế Giới cơ hồ đều là cấp Hành Tinh. Người đàn bà đó cũng thế. Do đó thân thể bị bắn thủng vài lỗ thủng vẫn không chết được.
Vèo! Vèo! Vèo!
Xa xa đột nhiên có những bóng người bắn tới. Chính là những đại nhân vật ở Thuần Vũ gia tộc.
- Lão tổ.
- Lão tổ, chuyện gì thế?
- Ông nội… việc này … tại sao như vậy?
Một đám lãnh đạo Thuần Vũ gia tộc cuộc sống sung sướng, ai nấy hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, nhìn một mảng lớn những thi thể bên trong cung điện.
Trời đất, có người trong số đó đã nhận ra chín Đại Ảnh Vệ...
Đó là chín Đại Ảnh Vệ, là vũ lực cực mạnh của Thuần Vũ gia tộc. Chín cấp Vân Tiêu!
- Tìm cho ta, tìm cho ta. Tìm gia chủ trở về cho ta!
Thuần Vũ Đào phẫn nộ quát, đồng thời sóng khí từ chỗ hắn cuồng bạo lan ra chung quanh, như những lưỡi dao vô hình chém người đàn bà thành bùn.
- Dạ!
- Dạ!
Đám người vội cung kính tuân lệnh.
Kỳ thật thấy ba trăm Bí Vệ toàn bộ bộ chết sạch là họ đã đoán ra, gia chủ gặp bất trắc rồi.
Bây giờ xem ra gia chủ hẳn là bị người ta bắt đi rồi.
- Khốn khiếp!
Thuần Vũ Đào được sóng khí màu vàng đất vờn quanh, trong đêm đen tựa như một thần linh lơ lửng trong hư không, điên cuồng dùng tinh thần niệm lực tỏa ra bốn ngoài tám hướng điều tra.
Hắn là vũ giả, do đó sự ngưng tụ, sự mềm dẻo, sự hư hóa tính của niệm lực đều thua xa tinh thần niệm sư, đặc biệt là về lượng thì kém rất nhiều.
Nhưng!
Loại việc nhỏ như dò xét này, vẫn không thành vấn đề.
Vì trọng lực ở Huyết Lạc Thế Giới rất lớn, nên niệm lực Thuần Vũ Đào cũng vẻn vẹn chỉ có thể dò xét lan ra tới 80 km.
- Ở đâu?
- Ở đâu?
Bao phủ trong sóng khí màu vàng đất, hắn lập tức bay lên độ cao hàng trăm km.
Chỉ thấy bầu trời đêm khuya ở Yến Cương thành, một hào quang màu vàng đất trong nháy mắt xuất hiện trên bầu trời, trong nháy mắt lại lan ra cả một khu vực. Hiển nhiên là muốn lục soát toàn bộ cả Yến Cương thành!
Yến Cương Lĩnh, bên trong Thành Chủ Phủ.
Một trung niên thân hình cao lớn, nơi ấn đường có hoa văn kì bí màu xanh lá, đi tới cạnh lan can ở một bên cung điện. Hắn mặc chiến giáp vảy cá đỏ như máu, đôi mắt âm lãnh, ngẩng đầu hướng mắt nhìn lên trên bầu trời, nơi đang Thuần Vũ Đào đang tiến hành trắng trợn lục soát cả Yến Cương Lĩnh, thì thầm: “ Lão gia hỏa này lại đang phát điên gì thế? “
- Hừ.
“Chọc cho lão gia hỏa này giận tới như vậy, e rằng Thuần Vũ gia tộc khẳng định gặp việc gì thiệt thòi rất lớn. “ Hắn nhếch mép cười lạnh.
Hắn, là thành chủ, người cầm quyền cao nhất trong Yến Cương Lĩnh, Thạch Phong Hùng!
Nhưng nói về thực lực, hắn kém hơn Thuần Vũ Đào một chút. Hắn có thể trở thành lãnh chúa Yến Cương Lĩnh, một là vì đã thành công dung hợp một viên Huyết Lạc Tinh, hai là vì hắn có quan hệ đặc thù với một thế giới chủ của thế giới này.
Còn Thuần Vũ Đào, mặc dù thực lực mạnh hơn một chút, nhưng lại không thể dung hợp thành công Huyết Lạc Tinh, do đó căn bản không có tư cách trở thành lãnh chúa.
- Phát điên, điên là tốt nhất.
Thạch Phong Hùng cười lạnh, lập tức hạ lệnh xuống dưới
- Đi thăm dò cho ta, xem Thuần Vũ gia rốt cuộc gặp chuyện gì?
- Dạ!
Thanh âm trầm thấp truyền đến.
Thuần Vũ gia tộc, ở Yến Cương thành cắm rễ rất sâu. Lần này bị người ta tiến thẳng vào phủ đệ, bắt đi gia chủ. Đây là việc nhục nhã như thế nào chứ? Việc này làm lão tổ Thuần Vũ Đào tức giận lục soát cả Yến Cương thành. Lập tức các thế lực minh ám khắp nơi của Thuần Vũ gia tộc đều phát động, bắt đầu điên cuồng điều tra.
Đồng thời, gia tộc thành chủ Thạch Phong gia tộc cùng với một vài thế lực khác đều cũng bắt đầu xen vào. Cả Yến Cương thành nhất thời sục sôi.
Bách gia, Bách Viêm Tháp, là cấp Hằng Tinh cấp chín, tốc độ chạy đạt tới 8 km một giây.
Còn La Phong, là cấp Vũ Trụ bậc chín, hơn nữa khu vực chín tầng, lại cảm ngộ qui luật Không Gian cực cao, tốc độ bộc phát trong nháy mắt là việc cực kỳ sở trường.
Trong thời gian ngắn, hắn trong nháy mắt đã bộc phát...
Dưới trọng lực Huyết Lạc Thế Giới, có thể trong nháy mắt bộc phát tới 300 km một giây.
Lúc đó La Phong bắt gia chủ, dùng niệm lực bao chặt đối phương, trong nháy mắt bước thẳng lên bay vút lên trời, chui vào giữa những tầng mây trên không trung.
Tầng mây thứ XXX cách Yến Cương thành ba vạn km.
La Phong kéo theo gia chủ rốt cục cũng dừng lại.
- Ngươi muốn làm gì?
Thuần Vũ Sùng sắc mặt trắng bệch. Ngay khi bị bắt, đan điền đã đã bị hủy diệt. Còn linh hồn thì bị niệm lực vô cùng cường đại áp chế.
- Ngươi hỏi ta muốn làm gì?
La Phong lột vòng tay không gian ra khỏi Thuần Vũ Sùng. Bên trong vòng tay không gian tự nhiên có tinh thần ấn ký của Thuần Vũ Sùng. Nhưng niệm lực La Phong tựa như một thanh trường mâu đâm thẳng vào, thật sự đâm vỡ cả tinh thần ấn, làm Thuần Vũ Sùng sắc mặt nhất thời càng thêm tái nhợt.
- Rất có tiền.
La Phong cầm vòng tay không gian, cẩn thận điều tra vật phẩm bên trong.
- Ngươi muốn tiền? Được, muốn bao nhiêu ngươi cứ việc giữ lấy, nhưng đừng giết ta.
Thuần Vũ Sùng nói ngay
- Ngươi là tinh thần niệm sư, ngươi cứ làm cho ta quên đoạn ký ức này đi, ta sẽ không nhớ được bộ dáng của ngươi.
La Phong nhíu mày.
Bên trong vòng tay không gian cũng không có Huyết Lạc Tinh!
- Thuần Vũ Sùng.
La Phong nhìn về phía Thuần Vũ Sùng.
“Hả? “ Gia chủ Thuần Vũ gia tựa hồ lại không bằng gia chủ Nạp gia sao.
Lúc này trước mắt Thuần Vũ Sùng đột nhiên cảm thấy ánh mắt thanh niên mặc hắc bào thật sự làm cho người ta phải si mê... Một giây sau, ánh mắt Thuần Vũ Sùng trở nên hơi ảm đạm, nhưng khi nhìn về phía La Phong lại vô cùng cuồng nhiệt, rất cung kính:
- Chủ nhân!
- Ừm.
La Phong đứng giữa tầng mây, nhìn Thuần Vũ Sùng.
- Ta hỏi ngươi, ngươi có biết ai có Huyết Lạc Tinh không? Thuần Vũ gia tộc Các Ngươi có không?
- Có!
Thuần Vũ Sùng không chút do dự.
- Ở đâu?
La Phong sáng mắt lên.
- Ở chỗ lão tổ nhà ta.
Thuần Vũ Sùng cung kính.
- Lão tổ?
La Phong nhướng mày. Hắn nghe nói Thuần Vũ gia có một cao thủ cấp Vực Chủ, nhưng việc này cũng không thể xác nhận được.
- Dạ, người mạnh nhất Thuần Vũ gia, cũng là người mạnh nhất Yến Cương Lĩnh.
Thuần Vũ Sùng nói
- Huyết Lạc Tinh ở chỗ ông ấy. Nhưng, lão tổ mặc dù tìm được một viên Huyết Lạc Tinh, nhưng lại thử kiểu gì cũng không thể dung hợp vào trong thân thể. Do đó vị trí lãnh chúa Yến Cương Lĩnh mới có thể rơi vào tay Thạch Phong gia tộc.
- Lão tổ nhà các ngươi mạnh hơn thành chủ à?
La Phong cũng nhận ra việc này.
- Dạ.
Thuần Vũ Sùng cung kính nói
- Thành chủ vừa mới bước vào cấp Khu Vực trên trăm năm. Dựa theo lão tổ nói, chỉ có thể xem như cấp Khu Vực tiền kỳ! Còn lão tổ nhà ta đã sắp bước vào cấp Khu Vực hậu kỳ rồi.
La Phong sực nghĩ ra.
Có lẽ có thể đánh giá thành chủ là cấp Vực Chủ bậc hai bậc ba. Dù sao hắn mới đột phá trên một trăm năm. Người bình thường đột phá xong cũng cần từ từ tích lũy năng lượng, từ bậc một tới bậc chín cũng cần một thời gian thật lâu. Cho dù trong vũ trụ, cũng chỉ có đám thiên tài đứng đầu mới có thể được đãi ngộ như La Phong, không cần lãng phí thời gian để tích lũy lượng.
- Ngoại trừ lão tổ nhà ngươi, còn có ai có Huyết Lạc Tinh không?
La Phong truy vấn.
- Ta xác nhận, một người là lão tổ, một người là tướng quân đang nắm quân đội quản lý cả Yến Cương thành - Thạch Phong Chiến.
Thuần Vũ Sùng nói
- Thạch Phong Chiến, hắn đệ đệ của thành chủ Thạch Phong Hùng, quan hệ với ta rất tốt. Lúc trước hắn còn trước mặt ta lấy ra viên Huyết Lạc Tinh khoe khoang, nói là huynh trưởng hắn cho hắn, để hắn dung hợp.
- Hả? Một viên ở trên tay lão tổ nhà ngươi, một viên trên tay Thạch Phong Chiến à?
La Phong mỉm cười gật đầu.
Thuần Vũ Đào!
Cấp Vực Chủ cấp sáu, tuổi lớn nhất Thuần Vũ gia tộc bây giờ, thực lực cũng mạnh nhất, cũng là một nhân vật có quyền lực ngầm khống chế cả Thuần Vũ gia tộc! Cũng tương tự Hắc Long Sơn đế quốc, mặc dù có hoàng đế, đời đời kế thừa, thoái vị, kế thừa, thoái vị... nhưng người thật sự khống chế quyền chính là Thần Chủ ở thánh địa Hắc Long Sơn.
Cùng một đạo lý, Thuần Vũ Đào mới là người cầm quyền chính thức!
Trên một tòa lầu các ba tầng màu tím sậm, cả thang lầu hoàn toàn do tử viêm trầm mộc kiến tạo ra, chỉ cần phí tổn căn lầu ba tầng đã đắt hơn cả các phủ đệ Thuần Vũ gia tộc ở các khu vực khác cộng lại.
Lầu ba.
Một có trung niên râu quai nón mặc áo bào rộng rãi màu đen đang ngồi trên giường, đôi mắt khẽ nhắm, đột nhiên một luồng năng lượng cường đại chấn động từ hướng đông bắc truyền tới
( Huyết Lạc Thế Giới cũng có phương hướng địa lý. Việc xác định phương hướng trên trời dưới đất không giống với địa cầu ).
- Hả?
Thuần Vũ Đào sầm mặt lại, nhất thời tinh thần niệm lực quét mạnh ra.
Mặc dù là vũ giả, khi so với tinh thần niệm sư, phương diện niệm lực của hắn cũng kém nhiều, nhưng tới cấp độ Vực Chủ, khi thi triển niệm lực dò xét là việc rất dễ dàng.
Ầm!
Niệm lực cuồng bạo từ căn lầu lan mạnh tới chỗ sóng năng lượng. Trong nháy mắt đã quét tới tòa cung điện nơi ở của gia chủ Thuần Vũ gia tộc. Vừa thấy, nhất thời làm Thuần Vũ Đào biến sắc tái nhợt.
Vèo
Hắn đã biến mất khỏi giường.
Trong cung điện gia chủ sống, mùi máu tràn ngập. Trên ba trăm thi thể la liệt trên mặt đất. Những vệt máu đỏ óc trắng trên mặt đất càng làm người ta ớn lạnh.
Cạnh thi thể ba trăm người cơ hồ đồng thời ngã xuống, một mặc trung niên râu quai nón áo bào rộng rãi màu xám đang lơ lửng đứng trên bầu trời tòa cung điện, đôi mắt phẫn nộ nhìn xuống phía dưới.
- A!
Trên cửa sổ lầu hai cung điện đang mở hướng ra ngoài, một người đàn bà kiều mỵ đang len lén nhìn ra ngoài, nhìn thấy cảnh biển máu nhất thời thét lên sợ hãi.
- Hừ!
Thuần Vũ Đào đứng giữa không trung sầm mặt lại.
Ầm ầm!
Sóng khí màu vàng đất trong nháy mắt đã bao phủ cả cung điện, đồng thời sóng khí đó cũng trói chặt nam tử áo trắng Dư Khả Kỳ, cùng với người đàn bà lánh trong cung điện, rồi kéo hai người là lên giữa không trung.
- Nói, chuyện gì thế?
Thuần Vũ Đào tràn ngập tức giận nhìn hai người.
- Việc này, việc này … việc này...
Người đàn bà kiều mỵ sắc mặt trắng bệch, còn Dư Khả Kỳ lại vội lắc đầu nói:
- Không biết chuyện gì. Vừa rồi có một thân ảnh màu đen trong nháy mắt xuất hiện, đó ta thấy trên ba trăm người đều dùng binh khí của mình tự sát. Song gia chủ lại bị bắt đi.
Thuần Vũ Đào nhìn về phía người đàn bà.
- Dạ, là … là Dư Khả Kỳ. Hắn dẫn người muốn gặp gia chủ. Gia chủ mới ra ngoài xem. Rồi không biết gì nữa.
Người đàn bà kiều mỵ vội lắc đầu.
- Hả?
Thuần Vũ Đào nhìn về phía Dư Khả Kỳ.
Dư Khả Kỳ lại cười quỷ dị.
Bùng!
Cả thân thể hắn nổ tung ra, thịt vụn thành bùn, còn những mảnh xương thậm chí còn xuyên qua cả người đàn bà bên cạnh.Người đàn bà trợn tròn mắt, ngực có ba lỗ thủng liên tục kêu lên:
- Cứu … cứu ta!
Người Huyết Lạc Thế Giới cơ hồ đều là cấp Hành Tinh. Người đàn bà đó cũng thế. Do đó thân thể bị bắn thủng vài lỗ thủng vẫn không chết được.
Vèo! Vèo! Vèo!
Xa xa đột nhiên có những bóng người bắn tới. Chính là những đại nhân vật ở Thuần Vũ gia tộc.
- Lão tổ.
- Lão tổ, chuyện gì thế?
- Ông nội… việc này … tại sao như vậy?
Một đám lãnh đạo Thuần Vũ gia tộc cuộc sống sung sướng, ai nấy hoàn toàn kinh ngạc đến ngây người, nhìn một mảng lớn những thi thể bên trong cung điện.
Trời đất, có người trong số đó đã nhận ra chín Đại Ảnh Vệ...
Đó là chín Đại Ảnh Vệ, là vũ lực cực mạnh của Thuần Vũ gia tộc. Chín cấp Vân Tiêu!
- Tìm cho ta, tìm cho ta. Tìm gia chủ trở về cho ta!
Thuần Vũ Đào phẫn nộ quát, đồng thời sóng khí từ chỗ hắn cuồng bạo lan ra chung quanh, như những lưỡi dao vô hình chém người đàn bà thành bùn.
- Dạ!
- Dạ!
Đám người vội cung kính tuân lệnh.
Kỳ thật thấy ba trăm Bí Vệ toàn bộ bộ chết sạch là họ đã đoán ra, gia chủ gặp bất trắc rồi.
Bây giờ xem ra gia chủ hẳn là bị người ta bắt đi rồi.
- Khốn khiếp!
Thuần Vũ Đào được sóng khí màu vàng đất vờn quanh, trong đêm đen tựa như một thần linh lơ lửng trong hư không, điên cuồng dùng tinh thần niệm lực tỏa ra bốn ngoài tám hướng điều tra.
Hắn là vũ giả, do đó sự ngưng tụ, sự mềm dẻo, sự hư hóa tính của niệm lực đều thua xa tinh thần niệm sư, đặc biệt là về lượng thì kém rất nhiều.
Nhưng!
Loại việc nhỏ như dò xét này, vẫn không thành vấn đề.
Vì trọng lực ở Huyết Lạc Thế Giới rất lớn, nên niệm lực Thuần Vũ Đào cũng vẻn vẹn chỉ có thể dò xét lan ra tới 80 km.
- Ở đâu?
- Ở đâu?
Bao phủ trong sóng khí màu vàng đất, hắn lập tức bay lên độ cao hàng trăm km.
Chỉ thấy bầu trời đêm khuya ở Yến Cương thành, một hào quang màu vàng đất trong nháy mắt xuất hiện trên bầu trời, trong nháy mắt lại lan ra cả một khu vực. Hiển nhiên là muốn lục soát toàn bộ cả Yến Cương thành!
Yến Cương Lĩnh, bên trong Thành Chủ Phủ.
Một trung niên thân hình cao lớn, nơi ấn đường có hoa văn kì bí màu xanh lá, đi tới cạnh lan can ở một bên cung điện. Hắn mặc chiến giáp vảy cá đỏ như máu, đôi mắt âm lãnh, ngẩng đầu hướng mắt nhìn lên trên bầu trời, nơi đang Thuần Vũ Đào đang tiến hành trắng trợn lục soát cả Yến Cương Lĩnh, thì thầm: “ Lão gia hỏa này lại đang phát điên gì thế? “
- Hừ.
“Chọc cho lão gia hỏa này giận tới như vậy, e rằng Thuần Vũ gia tộc khẳng định gặp việc gì thiệt thòi rất lớn. “ Hắn nhếch mép cười lạnh.
Hắn, là thành chủ, người cầm quyền cao nhất trong Yến Cương Lĩnh, Thạch Phong Hùng!
Nhưng nói về thực lực, hắn kém hơn Thuần Vũ Đào một chút. Hắn có thể trở thành lãnh chúa Yến Cương Lĩnh, một là vì đã thành công dung hợp một viên Huyết Lạc Tinh, hai là vì hắn có quan hệ đặc thù với một thế giới chủ của thế giới này.
Còn Thuần Vũ Đào, mặc dù thực lực mạnh hơn một chút, nhưng lại không thể dung hợp thành công Huyết Lạc Tinh, do đó căn bản không có tư cách trở thành lãnh chúa.
- Phát điên, điên là tốt nhất.
Thạch Phong Hùng cười lạnh, lập tức hạ lệnh xuống dưới
- Đi thăm dò cho ta, xem Thuần Vũ gia rốt cuộc gặp chuyện gì?
- Dạ!
Thanh âm trầm thấp truyền đến.
Thuần Vũ gia tộc, ở Yến Cương thành cắm rễ rất sâu. Lần này bị người ta tiến thẳng vào phủ đệ, bắt đi gia chủ. Đây là việc nhục nhã như thế nào chứ? Việc này làm lão tổ Thuần Vũ Đào tức giận lục soát cả Yến Cương thành. Lập tức các thế lực minh ám khắp nơi của Thuần Vũ gia tộc đều phát động, bắt đầu điên cuồng điều tra.
Đồng thời, gia tộc thành chủ Thạch Phong gia tộc cùng với một vài thế lực khác đều cũng bắt đầu xen vào. Cả Yến Cương thành nhất thời sục sôi.
Bách gia, Bách Viêm Tháp, là cấp Hằng Tinh cấp chín, tốc độ chạy đạt tới 8 km một giây.
Còn La Phong, là cấp Vũ Trụ bậc chín, hơn nữa khu vực chín tầng, lại cảm ngộ qui luật Không Gian cực cao, tốc độ bộc phát trong nháy mắt là việc cực kỳ sở trường.
Trong thời gian ngắn, hắn trong nháy mắt đã bộc phát...
Dưới trọng lực Huyết Lạc Thế Giới, có thể trong nháy mắt bộc phát tới 300 km một giây.
Lúc đó La Phong bắt gia chủ, dùng niệm lực bao chặt đối phương, trong nháy mắt bước thẳng lên bay vút lên trời, chui vào giữa những tầng mây trên không trung.
Tầng mây thứ XXX cách Yến Cương thành ba vạn km.
La Phong kéo theo gia chủ rốt cục cũng dừng lại.
- Ngươi muốn làm gì?
Thuần Vũ Sùng sắc mặt trắng bệch. Ngay khi bị bắt, đan điền đã đã bị hủy diệt. Còn linh hồn thì bị niệm lực vô cùng cường đại áp chế.
- Ngươi hỏi ta muốn làm gì?
La Phong lột vòng tay không gian ra khỏi Thuần Vũ Sùng. Bên trong vòng tay không gian tự nhiên có tinh thần ấn ký của Thuần Vũ Sùng. Nhưng niệm lực La Phong tựa như một thanh trường mâu đâm thẳng vào, thật sự đâm vỡ cả tinh thần ấn, làm Thuần Vũ Sùng sắc mặt nhất thời càng thêm tái nhợt.
- Rất có tiền.
La Phong cầm vòng tay không gian, cẩn thận điều tra vật phẩm bên trong.
- Ngươi muốn tiền? Được, muốn bao nhiêu ngươi cứ việc giữ lấy, nhưng đừng giết ta.
Thuần Vũ Sùng nói ngay
- Ngươi là tinh thần niệm sư, ngươi cứ làm cho ta quên đoạn ký ức này đi, ta sẽ không nhớ được bộ dáng của ngươi.
La Phong nhíu mày.
Bên trong vòng tay không gian cũng không có Huyết Lạc Tinh!
- Thuần Vũ Sùng.
La Phong nhìn về phía Thuần Vũ Sùng.
“Hả? “ Gia chủ Thuần Vũ gia tựa hồ lại không bằng gia chủ Nạp gia sao.
Lúc này trước mắt Thuần Vũ Sùng đột nhiên cảm thấy ánh mắt thanh niên mặc hắc bào thật sự làm cho người ta phải si mê... Một giây sau, ánh mắt Thuần Vũ Sùng trở nên hơi ảm đạm, nhưng khi nhìn về phía La Phong lại vô cùng cuồng nhiệt, rất cung kính:
- Chủ nhân!
- Ừm.
La Phong đứng giữa tầng mây, nhìn Thuần Vũ Sùng.
- Ta hỏi ngươi, ngươi có biết ai có Huyết Lạc Tinh không? Thuần Vũ gia tộc Các Ngươi có không?
- Có!
Thuần Vũ Sùng không chút do dự.
- Ở đâu?
La Phong sáng mắt lên.
- Ở chỗ lão tổ nhà ta.
Thuần Vũ Sùng cung kính.
- Lão tổ?
La Phong nhướng mày. Hắn nghe nói Thuần Vũ gia có một cao thủ cấp Vực Chủ, nhưng việc này cũng không thể xác nhận được.
- Dạ, người mạnh nhất Thuần Vũ gia, cũng là người mạnh nhất Yến Cương Lĩnh.
Thuần Vũ Sùng nói
- Huyết Lạc Tinh ở chỗ ông ấy. Nhưng, lão tổ mặc dù tìm được một viên Huyết Lạc Tinh, nhưng lại thử kiểu gì cũng không thể dung hợp vào trong thân thể. Do đó vị trí lãnh chúa Yến Cương Lĩnh mới có thể rơi vào tay Thạch Phong gia tộc.
- Lão tổ nhà các ngươi mạnh hơn thành chủ à?
La Phong cũng nhận ra việc này.
- Dạ.
Thuần Vũ Sùng cung kính nói
- Thành chủ vừa mới bước vào cấp Khu Vực trên trăm năm. Dựa theo lão tổ nói, chỉ có thể xem như cấp Khu Vực tiền kỳ! Còn lão tổ nhà ta đã sắp bước vào cấp Khu Vực hậu kỳ rồi.
La Phong sực nghĩ ra.
Có lẽ có thể đánh giá thành chủ là cấp Vực Chủ bậc hai bậc ba. Dù sao hắn mới đột phá trên một trăm năm. Người bình thường đột phá xong cũng cần từ từ tích lũy năng lượng, từ bậc một tới bậc chín cũng cần một thời gian thật lâu. Cho dù trong vũ trụ, cũng chỉ có đám thiên tài đứng đầu mới có thể được đãi ngộ như La Phong, không cần lãng phí thời gian để tích lũy lượng.
- Ngoại trừ lão tổ nhà ngươi, còn có ai có Huyết Lạc Tinh không?
La Phong truy vấn.
- Ta xác nhận, một người là lão tổ, một người là tướng quân đang nắm quân đội quản lý cả Yến Cương thành - Thạch Phong Chiến.
Thuần Vũ Sùng nói
- Thạch Phong Chiến, hắn đệ đệ của thành chủ Thạch Phong Hùng, quan hệ với ta rất tốt. Lúc trước hắn còn trước mặt ta lấy ra viên Huyết Lạc Tinh khoe khoang, nói là huynh trưởng hắn cho hắn, để hắn dung hợp.
- Hả? Một viên ở trên tay lão tổ nhà ngươi, một viên trên tay Thạch Phong Chiến à?
La Phong mỉm cười gật đầu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.