Thôn Phệ Tinh Không

Quyển 10 - Chương 23: Tiền Lang Hậu Hổ

Ngã Cật Tây Hồng Thị

05/04/2013

Rừng băng đá rộng lớn, cảnh sắc tuyệt đẹp, đủ loại đá đen kết hợp với băng tầng hình thành một cảnh sắc độc đáo.

Trong rừng băng đá rộng lớn đó đang có một đám huyễn thú ngu xuẩn đến cực hạn nhưng lại đáng sợ đến cực hạn sinh sống, hình thể có lớn có nhỏ, dựa theo thực lực cao thấp, tự nhiên hình thành những địa bàn của từng con.

Đây thuần túy là một loại tiềm thức.

Mấy ngàn con huyễn thú, con yếu nhất có thể sánh ngang với cấp Vũ Trụ, con mạnh nhất sánh ngang với Giới Chủ đỉnh phong. Trong đó, theo La Phong quan sát, có 12 con huyễn thú đạt tới cấp Giới Chủ. Còn có tới ba con huyễn thú Giới Chủ bậc chín đỉnh cao... con huyễn thú có khí thế mạnh nhất là một con trông như thằn lằn khổng lồ, thân thể dài ước hai km. Thân thể nó đây những lân giáp do hàn băng hình thành, rõ ràng có thể thấy rõ từng mảnh vảy một.

Còn có một con có hình người, cao lớn cường tráng, cao ước chừng 800 thước. Con huyễn thú hình người đó như một khôi lỗi cơ giới.

Cuối cùng một con huyễn thú hung dữ trông như loài chim đúng có sáu cánh bằng hàn băng.

Ba con huyễn thú Giới Chủ đỉnh phong đó thay nhau chiếm ba khu vực trong rừng băng đá. Chung quanh chúng đều tụ tập một mảng lớn huyễn thú.

“Trước có quần lang, sau có ác hổ, ta phải làm sao bây giờ? “ La Phong dừng lại, hơi kinh sợ.

- Rống rống

Liếc mắt nhìn lại, trong phạm vi hơn một ngàn km mênh mông, mấy ngàn con huyễn thú, hơn phân nửa đều sững sờ ngu ngốc quay đầu nhìn La Phong. Cơ hồ gần như cùng lúc, mấy trăm con huyễn thú ở gần động quật nhất lập tức đều gầm lên, đồng thời hoặc là phi hành, hoặc là chạy như bay, hoặc là uốn éo thân mình, như vạn mã phi tới, khí thế dữ dội lao về phía La Phong!

Giết!

Giết chết tất cả những gì không phải huyễn thú! Những con huyễn thú này có ý thức đơn giản đến cực hạn, nhưng cũng làm vô số người vào Ma Sơn phải đau đầu, căn bản không có biện pháp gì làm cho huyễn thú không đối địch lại mình.

Hơn nữa...

Huyễn thú là một loại thể sinh mạng đặc biệt, chúng không có linh hồn, nếu cắt ra trăm ngàn phần, cũng chỉ thành những khối băng. Những khối băng đặc thù lại ẩn chứa một ý thức độc đáo, cũng không biết ý thức đó rốt cuộc là cái gì... công kích loại linh hồn căn bản không có hiệu quả với chúng.

- Ầm ầm...

Mấy trăm con huyễn thú các loại đồng thời công kích, rừng băng đá rung rinh, một vài băng tầng bị va vào vỡ vụn.

“Mẹ kiếp! “ La Phong trừng mắt... Nghiến răng.” Liều mạng!”

Vèo!

Hóa thành một luồng hào quang, lao thẳng về phía đám huyễn thú đang công kích.

Vì bản thân La Phong có khí tức thực lực chẳng hề mạnh mẽ gì, do đó trong mấy trăm con bị hấp dẫn tới công kích, con mạnh nhất cũng chỉ là một con huyễn thú có thực lực cỡ Giới Chủ bậc một hai. Những con huyễn thú khác đều là cấp Vực Chủ, cấp Vũ Trụ. Còn La Phong hóa thành lưu quang công kích về phía huyễn thú, thì phân thân Ma Sát Tộc lại có ưu thế ' tốc độ ' bộc phát trong nháy mắt!

- Ầm!

La Phong và móng vuốt của một con huyễn thú có cường độ khí tức cấp Vũ Trụ cấp tám cấp chín va vào nhau.

“Xin lỗi!”

La Phong cầm Huyết Ảnh Chiến Đao, đâm thẳng vào con huyễn thú có bốn vó, cả người bọc giáp, đang chạy rất nhanh. Cấp Vực Chủ bậc chín và cấp Vũ Trụ bậc tám bậc chín, thực lực chênh lệch khổng lồ làm La Phong trong nháy mắt đã đâm xuyên qua đầu con huyễn thú

Ầm ầm răng rắc...

Vô số khối băng bị đâm thủng vỡ nát. Cả người La Phong đã tiến vào thân thể con huyễn thú này.

Tiến vào thân thể huyễn thú, trong nháy mắt!

“Biến! “ La Phong đôi mắt sáng ngời.

Rào!

Cả người trong nháy mắt hóa thành khí lưu màu đen, đồng thời khí lưu màu đen ngưng tụ nhanh chóng, biến thành một con gấu trông khù khờ đáng yêu, toàn thân do những khối băng hình thành! Bộ dáng này hoàn toàn là phỏng theo con huyễn thú mà La Phong đánh chết đầu tiên, chỉ là độ cao giảm xuống rất nhiều. Một con huyễn thú họ nhà gấu cao tám thước

“Phục chế!”

Bí pháp thiên phú Phục Chế!

Khí tức hoàn toàn biến thành khí tức của con huyễn thú họ nhà gấu mà hắn đã đánh chết. Kỳ thật tất cả khí tức huyễn thú đều tương đương. Cái khác nhau duy nhất là, khí tức cường đại không thôi! Đương nhiên... khí tức cường giả nhân loại hoàn toàn khác với huyễn thú.

Nói đến thì chậm, nhưng trên thực tế khi La Phong vọt tới rừng băng đá, lọt vào vòng vây tấn công của mấy trăm con huyễn thú, trong nháy mắt lao vào một con huyễn thú.



Cũng như hoả tinh va vào địa cầu!

Nổ tung!

Vô số khối băng bắn tung bốn phía, mặt đất đầy những khối băn lăn lộn.

- Rống...

Một con huyễn thú họ nhà gấu kềnh càng ngu ngốc, cao tám thước, toàn thân do những khối băng cấu thành, khí tức ước chừng cấp Vũ Trụ cấp ba đang từ chỗ những khối băng nổ tung đi ra, còn phát ra một tiếng gầm khẽ.

Mấy trăm con huyễn thú phía sau lập tức dừng lại, tìm mục tiêu của chúng - Tên nhân loại vừa rồi.

Nhưng, chúng không nhìn thấy đâu cả!

Ý thức còn kém hơn cả chó mèo, căn bản không tự hỏi tại sao nhân loại đó biến mất. Đám huyễn thú đó chỉ biết một việc, nếu không tìm thấy vũ giả nhân loại, vậy thì cứ quay đầu về hang ổ tiếp tục cuộc sống của mình.

Giới Chủ Vu Kỳ, hoàn toàn hóa thành một vầng ngọn lửa cháy bừng bừng, dùng tốc độ kinh người đuổi theo mục tiêu.

“Nhất định là hắn!”

“Cấp Vũ Trụ bậc chín, nhưng lại có thể sớm phát hiện ra ta. Hơn nữa lúc chạy trốn tốc độ lại đạt tới kia trình độ khó tin như vậy! Hắn khẳng định có chút bí pháp đặc thù, hoặc là có một vài bảo vật đặc thù. Tuyệt đối không phải là vũ giả bên trong Cửu Tinh Hải. “ Đôi mắt Giới Chủ Vu Kỳ sáng bừng ngọn lửa.” Nhất định là mục tiêu mà Thần muốn truy sát. Chỉ những nhân vật mới là cấp Vũ Trụ bậc chín, mà Thần cũng muốn giết, nhưng không dám tự mình giết nhân vật, mới có thủ đoạn này!”

Vu Kỳ đương nhiên hiểu.

Một nhân vật mà Thái Thượng tông chủ của Thiên Tinh Tông cũng phải quỳ lạy, xưng hô đại nhân, là nhân vật như thế nào?

Còn tồn tại đó cũng không dám dùng thủ đoạn khác đi giết một thanh niên cấp Vũ Trụ bậc chín, chỉ dám thông qua họ, dùng những qui tắc mà công ty Vũ Trụ Giả Định cho phép, ở Ma Sơn giết chết thanh niên đó. Rất hiển nhiên... địa vị của thanh niên đó khẳng định rất cao, bối cảnh cũng đặc thù vô cùng.

Ít nhất bối cảnh đáng sợ tới mức mà không phải một tồn tại vĩ đại có khả năng trêu vào!

Hiểu rõ điều này

Nhưng Vu Kỳ không có lựa chọn khác. Nếu đối lập, vậy họ sẽ lập tức bị giết chết! Do đó chỉ có thể tận tâm, hơn nữa giết người trong Ma Sơn là làm theo quy tắc công ty Vũ Trụ Giả Định. Chưa nghe ai nói... giết người trong Ma Sơn mà phải chịu tội.

- Ầm!

Giới Chủ Vu Kỳ trong nháy mắt xông ra khỏi động khẩu, vọt tới rừng băng đá.

- Trời!

Giới Chủ Vu Kỳ trừng mắt.

Phía trước rừng băng đá rộng lớn, mấy trăm con huyễn thú đang chậm rãi ngồi đó. Những khối băng nổ tung vỡ vụn đang lăn trên đất. Con huyễn thú hình gấu bằng băng cao tám thước vẫn còn gầm gừ.

- Rào!

Mấy trăm con huyễn thú cùng cả ngàn con khác trong rừng băng đá, tựa hồ đều cảm ứng được khí tức khổng lồ của Giới Chủ cường giả đó, đồng thời đều quay đầu nhìn lại!

Mấy ngàn con huyễn thú cơ hồ tất cả, đồng thời nhìn về phía nhân loại tiến lên rừng băng đá.

Giới Chủ Vu Kỳ sợ hãi khựng lại.

- Rống

Con huyễn thú thằn lằn có cường độ khí tức Giới Chủ bậc chín đỉnh cao lập tức phát ra một tiếng gầm rung trời.

Ầm!

Nó dẫn đầu, nhanh như chớp lao về phía giới chủ Vu Kỳ!

- Rống..

- Rống...

Mấy con Giới Chủ dưới trướng con huyễn thú thằn lằn, còn có hơn một ngàn con huyễn thú khác đều gầm lên, đi theo thủ lĩnh của chúng. Con huyễn thú thằn lằn điên cuồng lao về phía vũ giả nhân loại!

Còn con huyễn thú hình người cao lớn, con huyễn thú phi cầm hung dữ, cũng là huyễn thú Giới Chủ bậc chín đỉnh cao, chỉ nhìn qua nhưng không hề truy sát!

Trong rừng băng đá, ước một phần ba huyễn thú lao về phía Giới Chủ Vu Kỳ!



- Trời ơi

Giới Chủ Vu Kỳ tròn mắt, sắc mặt trắng bệch.

- Nhiều huyễn thú vậy à?

Ầm!

Đã quay đầu lập tức hóa thành một luồng lưu quang hỏa diễm, chui vào động quật rộng lớn sâu thẳm, nhanh chóng chạy trốn., với tư cách là một cường giả Cửu Tinh Hải, Vu Kỳ hiểu rất rõ sự đáng sợ của huyễn thú.

Những con huyễn thú đó mặc dù vụng về, nhưng lại nhưng không có yếu hại trí mạng. Cho dù chém thành hai nửa, huyễn thú vẫn tiếp tục công kích.

Do đó, con huyễn thú đó đáng sợn hơn nhân loại cùng cấp độ, hơn nữa nó lại không có chỗ yếu hại trí mạng.

Công kích linh hồn không có hiệu quả!

Đao kiếm chém ra, đâm thủng đầu hoàn toàn không có hiệu quả gì!

- Rống

Con thằn lằn huyễn thú nhanh như thiểm điện dẫn đầu đuổi theo.

Phía sau bốn con huyễn thú cấp Giới Chủ theo sát phía sau!

Sau đó là một đoàn huyễn thú cấp Vực Chủ gầm gừ đuổi theo.

- Rống...

Một con huyễn thú họ nhà gấu đáng yêu, cũng đi theo đại quân cả ngàn con huyễn thú cấp Vũ Trụ, dọc theo động quật, truy sát tới trước.

Con gấu băng đó dùng đôi mắt màu bạc đảo quanh bốn phía.

“Không tồi”

“Quả thật giống như ta nghĩ. Huyễn thú ý thức đơn giản đến cực hạn, hoàn toàn xem ta trở thành đồng loại rồi. Chậc chậc. Hiện tại kết cấu thân thể, khí tức của ta, hoàn toàn là huyễn thú tiêu chuẩn. “ Ma Sát Tộc La Phong biến thành một con gấu băng, lẫn vào trong đại quân huyễn thú mênh mông cuồn cuộn, lúc này vừa nghĩ thầm, vừa theo đại quân truy sát theo Giới Chủ Vu Kỳ.

Đương nhiên, chủ lực truy sát chính thức là con huyễn thú thằn lằn Giới Chủ đỉnh cao và bốn con huyễn thú Giới Chủ.

Đại quân phía sau, thuần túy là theo thủ lĩnh chạy tới.

Giới Chủ Vu Kỳ liều mạng, điên cuồng chạy trốn. Lực thế giới lan ra trên vạn km, thời khắc nào cũng thăm dò truy binh.

“Rõ là quá xui xẻo.”

“Ta chỉ truy theo một tiểu gia hỏa cấp Vũ Trụ, lại đuổi tới hang ổ của huyễn thú. Mấy ngàn con huyễn thú. Có ba con huyễn thú là Giới Chủ bậc chín đỉnh cao. Ba con đó bất kỳ một con nào đều có thể dễ dàng đánh chết ta. “ Giới Chủ Vu Kỳ, lúc này còn quan tâm gì tới lệnh truy sát nữa chứ, hắn chỉ biết là phải bảo trụ tính mạng của mình.

Vèo!

Vèo!

Vèo!

Thông đạo quanh co sâu thẳm, lúc thì rộng lớn, lúc thì cực hẹp, Giới Chủ Vu Kỳ linh hoạt không ngừng rẽ qua lại, rồi gia tốc.

So sánh với con huyễn thú thằn lằn, chỉ cần chiều dài thân thể cũng đã đạt tới hai km, hiển nhiên khi chạy nhanh sẽ bị ảnh hưởng lớn hơn. Bởi vì trong thông đạo sâu thẳm, bình thường đều vẻn vẹn chỉ rộng vài km, do đó không thể bộc phát ra tốc độ nhanh nhất mà nó nó. Lúc trước vì có thông đạo, nên Giới Chủ Vu Kỳ không thể đuổi theo La Phong.

Còn lúc này.

Cũng vì thông đạo, Giới Chủ Vu Kỳ đã bỏ rơi được con huyễn thú thằn lằn.

“Bỏ rơi nó rồi!”

“Đã cách ta trên vạn km rồi. “ Giới Chủ Vu Kỳ khi phát hiện trong phạm vi lực thế giới có thể thăm dò trên vạn km đã không còn huyễn thú thằn lằn, nhất thời thở phào một hơi. Nhưng hắn vẫn không ngừng phi hành rất nhanh. Không ngừng chạy nhanh thật sự, chạy một hơi tới cuối thông đạo sâu thẳm - Nơi tám động quật giao nhau!

“Tên cấp Vũ Trụ bậc chín đó phỏng chừng đã bị đám huyễn thú giết chết rồi”

Giới Chủ Vu Kỳ nhìn động khẩu hình bát giác phía sau, khẽ nhíu mày.” Dựa theo lệnh của Thần, phải xác nhận thân phận tên kia, mới được tính là hoàn thành nhiệm vụ. Nhưng chỗ hắn chết, là ở trong rừng băng đá!”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thôn Phệ Tinh Không

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook