Quyển 14 - Chương 26: Tội Phản Tộc
Ngã Cật Tây Hồng Thị
05/04/2013
“La... La Phong. Là La Phong, hắn là La Phong! “ Nặc Lam Sơn đầu như nổ tung, mọi thứ đảo loạn.
Hơn bốn nghìn năm trước, hắn biết ở lại Hắc Long Sơn đế quốc e rằng sẽ mất mạng. Với tốc độ tiến bộ của La Phong, nếu Nặc Lam Sơn hắn vẫn ở lại lãnh thổ quốc gia nhân loại, thì chênh lệch với La Phong càng lúc càng lớn, hắn dù sao cũng từng đạt được danh hiệu vũ giả Cự Phủ cấp Vũ Trụ, trong lòng cũng rất điên cuồng. Do đó hắn nghiến răng đi tới chiến trường ngoài tinh vực, muốn cược một lần.
Trên đường từ Hắc Long Sơn đế quốc đi thẳng ra chiến trường ngoài tinh vực, hắn gặp phải quá hai lần nguy hiểm.
Còn trên chiến trường ngoài tinh vực, lần lượt mạo hiểm sinh tử, chẳng mấy chốc đã bước vào cấp Vực Chủ. Nhưng Vực Chủ bậc một ở chiến trường ngoài tinh vực quả thực là bia đỡ đạn, hắn không ngừng giãy dụa...
Kết quả của lần lượt mạo hiểm sinh tử đó là hắn cuối cùng cũng đạt tới cấp Giới Chủ!
Nhiều năm như vậy hắn phải liều mạng như thế nào chứ?
Vì e ngại La Phong, do đó không ngừng tăng cường bản thân mình.
Nhưng bây giờ...
La Phong lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, hơn nữa lại đánh chết tươi một cường giả ‘Bất Hủ Quân Chủ đỉnh cao’.
“Sao lại mạnh tới như vậy. Hắn sao lại mạnh như vậy? Hơn bốn nghìn năm trước, hắn không phải vừa tham gia Thiên Tài Chiến. Khi đó mới là cấp Hằng Tinh cấp chín sao? Bây giờ mới trên bốn ngàn năm, sao mà lại đã Giới Chủ đỉnh phong. Cho dù là Giới Chủ đỉnh phong, nhưng tại sao hắn có thể đánh chết một Bất Hủ Quân Chủ!”
“Hết rồi.
“Hết rồi. “ Ý nghĩ Nặc Lam Sơn trở nên hỗn loạn. Hắn cảm giác không có một chút sức phản kháng nào.
Hai Bất Hủ Quân Chủ lãnh đạo đám quân đội nhân loại là ‘Thư Phàm’ và ' Bác Dã Chú ' đều giới thiệu bản thân mình.
La Phong cũng cười gật đầu:
- Ta tên Dương.
- Dương?
Hai người Thư Phàm, Bác Dã Chú đều nhớ kỹ tên này.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
Tận đáy lòng La Phong tự động chia mọi người thành các tầng quan hệ khác nhau. Quan hệ rất thân cận, cỡ như ‘Thái Ốc’ ‘Độc Dược’ ' Mị Nữ ', xem như trải qua sinh tử, đối đãi chân thành với nhau, La Phong nói cho họ mình tên là Tên Điên! Chủ yếu là vì cần giữ bí mật, nhưng kỳ thật từ thời còn ở địa cầu, Tên Điênđã là ngoại hiệu của La Phong rồi.
Ngoại hiệu này thuộc loại ngoại hiệu thông thường. Mười tên chiến sĩ e rằng cũng có một người có thể có ngoại hiệu này. La Phong cũng không lo bị tiết lộ thân phận.
Về phần Thư Phàm, Bác Dã Chú... Nhất định chỉ là bình thủy tương phùng, ngẫu nhiên hơi có giao tình. Nhớ một danh hiệu là được. Mình từ bé sống ở ‘ Dương Châu thành’ một trong tám đại vệ thành của cơ sở Giang Nam Thị, vậy danh hiệu cứ gọi là ' Dương ' cũng tốt.
- Dương, chiến đấu vừa qua động tĩnh rất lớn. Phỏng chừng chẳng mấy chốc sẽ có một vài cường giả ngoại tộc tới. Chúng ta nên mau mau ly khai thôi.
Thư Phàm nói.
- Đi cùng chúng ta nhé.
Bác Dã Chú nói.
La Phong gật đầu:
- Cũng tốt.
- Ha ha...
Hai người Bác Dã Chú, Thư Phàm cùng cười.
Nói giỡn! Thực lực có thể ở thời kỳ Giới Chủ đỉnh phong mà chỉ dựa vào chính mình trong nháy mắt xé vụn một Bất Hủ Quân Chủ đỉnh cao Bất Hủ Yêu tộc, chứng tỏ rằng đối phương về phương diện cảm ngộ qui luật ít nhất cũng có thể sánh ngang với phong hầu đỉnh cao. Người như thế, tương lai khi trở thành thần linh Bất Hủ, cơ hồ rất chắc chắn sẽ trở thành tồn tại một phong vương.
Tạo giao tình với nhân vật như thế này, là vinh quang như thế nào chứ.
- Tập hợp.
Bác Dã Chú truyền âm hạ lệnh, đồng thời vung tay lên. Lập tức xuất hiện một đĩa bay cỡ lớn màu bạc, đường kính ước ba trăm thước
Rào...
Bụng của đĩa bay tách ra, lộ ra thông đạo cỡ lớn.
- Tập hợp!
- Tập hợp!
Một vài cường giả Giới Chủ đỉnh cao khác thét ra lệnh cho các chiến sĩ khác.
- Mau mau tiến vào phi thuyền vũ trụ, lập tức ly khai.
- Rõ.
Đám các chiến sĩ cấp Vũ Trụ, Vực Chủ, Giới Chủ hưng phấn vô cùng từ bốn phương tám hướng bay tới, ai nấy đều bay về phía bụng của chiếc phi thuyền vũ trụ cỡ lớn đang trên trời cao, nơi có một thông đạo rất lớn. Thông đạo đủ để cho hơn một ngàn người đồng thời tràn vào.
- Lão Ngũ, nghĩ gì thế, ngẩn ra vậy?
Một Giới Chủ thần tình lực lưỡng, kéo tay Nặc Lam Sơn.
- Mau mau tiến vào phi thuyền.
- À.
Nặc Lam Sơn bừng tỉnh lại, không kìm được liếc mắt nhìn ra xa.
Xa xa, La Phong đứng đó, nếu có người phát hiện nhìn hắn, hai người ánh mắt nhìn nhau, làm Nặc Lam Sơn lại một lần nữa lâm vào loại sức ép của ảo ảnh thần thú, không khỏi run sợ.
- Tới đây.
Nặc Lam Sơn vội đi theo những người khác cùng nhau bay về phía phi thuyền.
Phi thuyền vũ trụ hình đĩa bay đường kính ba trăm thước. Dưới bụng có ba khoang thượng trung hạ đường kính cỡ 200 thước. Ba khoang này đều có đường kính 200 thước, dễ dàng dung nạp gần hai vạn chiến sĩ vũ trụ nhân loại. Trong đó Nặc Lam Sơn cũng suất lĩnh một đội ngũ chiến sĩ vũ trụ dưới trướng ở khoang giữa.
Hắn ngồi ở góc, hơi cúi đầu.
“Tỉnh táo, ta phải tỉnh táo. “ Nặc Lam Sơn trong lòng gầm lên. Không thể không nói, hôm nay La Phong hiện thân đã làm cho khát vọng hơn bốn ngàn bốn qua của Nặc Lam Sơn bị san phẳng. Trên bốn ngàn năm qua, hắn giãy dụa giữa sinh tử, cũng vì để không còn phải sợ hãi La Phong, cũng là để có thể ngược lại có thể uy hiếp trả thù La Phong.
- Phù.
- Phù.
- Phù.
Nặc Lam Sơn thở hổn hển, trán đầy mồ hôi hột, rốt cục dần dần tỉnh táo, khôi phục vẻ thanh tỉnh.
“Trên bốn ngàn năm, La Phong đã tu luyện đến nước này. Hơn nữa sức chiến đấu lại kinh người như vậy. Hắn bây giờ tuyệt đối được công ty Vũ Trụ Giả Định trọng thị. “ Nặc Lam Sơn trong lòng thầm nghĩ. Địa vị La Phong tại công ty Vũ Trụ Giả Định như vậy, hắn tự nhiên không thể biết những tin tức nội bộ được.
“Vậy!”
“Ta có thể không thể trả thù! “ Nặc Lam Sơn thầm nói: “ Thông qua cường giả ngoại tộc trả thù? Không thể. Một, cường giả ngoại tộc vừa nhìn thấy nhân loại như ta, đầu tiên đã đánh chết. Hai, họ sẽ không tin ta. Ba, cấu kết với ngoại tộc ta chắc chắn sẽ chết. Bốn, ngoại tộc cho dù biết có thiên tài nhân loại, nhưng có rất nhiều thiên tài nhân loại, dựa vào cái gì mà nhất định phải tới truy sát La Phong? Năm, trọng yếu nhất chính là một khi ta ly khai đội ngũ, tên La Phong sẽ có cơ hội giết ta, căn bản không có cơ hội thông báo.”
Kết hợp lại.
Thông qua ngoại tộc trả thù La Phong, xác suất còn nhỏ hơn cả 0.000000001%, rất gần 0, lại còn phải bỏ mạng nữa.
“Ta cũng không muốn mất mạng.”
“Ừm.”
“Ta đây phải nghĩ biện pháp giữ mạng sống. “ Nặc Lam Sơn nghiến răng suy tư, đột nhiên sáng mắt lên.” Được rồi, tại chiến trường ngoài tinh vực, hệ thống quân đội xuất hiện khắp nơi. Chiến hữu, đồng minh không được tự giết lẫn nhau. Phàm là chiến hữu đồng minh tự giết lẫn nhau, dùng tội phản mà luận xử, xử tử trực tiếp...”
“Nói cách khác, chỉ cần ta ở lại trong quân đội, luôn luôn có vô số người mở ra hệ thống giám sát, tên La Phong căn bản cũng không dám giết ta.”
“Còn ta chỉ cần ly khai đội ngũ, một mình một người. Hắn phỏng chừng giở một thủ đoạn, tùy tiện lấy ra một khôi lỗi cơ giới, có thể dễ dàng giết ta. Mà khôi lỗi cơ giới có giết ta, cho dù là hệ thống giám sát, cũng không thể phán định là La Phong giết ta được.”
“Đúng.”
“Phải làm như thế.”
Nặc Lam Sơn khẽ gật đầu, trong lòng kiên định chủ ý. Lẫn trong quân đội, đi theo hai vị Bất Hủ Quân Chủ! Ít nhất La Phong dùng một vài tiểu thủ đoạn cũng không thể giết hắn giữa quân đội được. Còn nếu gây chiến, rất dễ dàng bị phán định là La Phong xuống tay. Vậy La Phong bị nhận định phản là có tội phản tộc, tự nhiên nhất định sẽ chết.
“Ta không tin, hắn sẽ hy sinh tính mạng tới giết ta. “ Nặc Lam Sơn nở nụ cười.
- Lão Ngũ lúc trước cường giả cấp Giới Chủ thần bí đó quả là lợi hại, hắn có bối cảnh cực lớn mới có thể có sinh mạng thực vật Bất Hủ, mới có thể có sức chiến đấu như vậy chứ.
- Ha ha, đúng vậy rất lợi hại.
Nặc Lam Sơn mỉm cười gật đầu.
...
Trong phòng điều khiển chiếc đĩa bay.
Hai Bất Hủ Quân Chủ Bác Dã Chú, Thư Phàm đang mở tiệc rượu đãi La Phong.
- Dương, lần này nếu không phải có ngươi, hai huynh đệ ta e rằng đã ngã xuống một người. Ân cứu mạng, chúng ta luôn ghi nhớ. Nào, nếm thử 'Nghiệp Hoa Tửu, là thứ mà chúng ta vừa đổi ở căn cứ quân đội đó. Nghiệp Hoa Tửu mặc dù không phải quí giá gì, nhưng cũng có mùi vị khác biết.
Thư Phàm cười bưng chén rượu lên.
La Phong cũng bưng chén rượu, nhè nhẹ hớp.. rượu vừa vào yết hầu, nhất thời hóa thành nhiều tia hoa quang, tiến vào trong cơ thể, làm cho người ta toàn thân cảm thấy khoan khoái.
- Không tệ.
La Phong gật đầu.
- Có thể vào thời điểm mấu chốt xảo ngộ được Dương, ha ha, rõ là chúng ta rất may.
Bác Dã Chú cười ha ha nói.
- Đã là chiến hữu, trong khả năng cho phép, tự nhiên nên ra tay.
La Phong nói.
Sở dĩ ra tay...
Một là trợ giúp chiến hữu nhân loại, mà quan trọng hơn là là Nặc Lam Sơn. La Phong hận Nặc Lam Sơn tận xương. Bây giờ mình tiến vào đội quân này, vậy muốn đối phó Nặc Lam Sơn thật sự quá dễ dàng. Nhất cử nhất động của Nặc Lam Sơn sẽ trong sự giám sát của dụng cụ thăm dò của mình.
“Vừa rồi hắn rất sợ hãi, bây giờ tựa hồ yên ả hơn rồi.”
“Ha ha, xem ra hắn ý thức được, khi ở trong quân đội, ta không làm gì được hắn.”
“Cũng đúng. Ở trong đội ngũ, ta cũng không thể động thủ với hắn được, xuống tay với chiến hữu là một trọng tội.”
“Nhưng”
“Ngươi vẫn chết chắc. “ La Phong đã gia nhập vào đội quân, tự nhiên có mười phần nắm chắc giết chết Nặc Lam Sơn mà không phải chịu tội.
“Nếu ngươi thoát đi đội quân, một mình một người, ta cũng có biện pháp giết ngươi.”
“Nếu ngươi luôn ở trong đội ngũ, một khi đội ngũ này giao chiến với cường giả ngoại tộc, cường giả giao chiến, hỗn loạn vô cùng, tự nhiên cũng có biện pháp giết ngươi.”
La Phong cảm thấy dễ dàng vô cùng.
Bất luận Nặc Lam Sơn ở lại trong quân đội, hay sợ hãi ly khai quân đội, đều là tử lộ!
Nặc Lam Sơn còn cho rằng ở trong quân đội sẽ an toàn, là vì... hắn chẳng hề biết, cường giả cỡ như La Phong, muốn giết hắn, khi hắn không chính thức gặp nguy cơ tử vong, hắn cũng không thể tưởng tượng ra được những thủ đoạn ấy.
- Thư Phàm, Bác Dã Đào.
La Phong cười nói:
- Ta muốn hỏi một chút..
- Xin mời nói.
Hai Bất Hủ Quân Chủ đồng thời nói.
La Phong cười:
- Ta vừa tới Diễm Tế đại lục, còn bây giờ là lục địa... hẳn là một trong những mảnh vỡ đại lục Diễm Tế đại lục hả.
- Trên Tinh không đồ lục địa số 09 thuộc Diễm Tế đại lục có ghi.
Thư Phàm cười khẽ nói:
- Kỳ thật những người như chúng ta, lăn lộn ở Diễm Tế đại lục, có vô số nhân loại ngoại tộc. Trải qua vô số năm tháng, cũng có một vài cách xưng hô ngầm. Như chủ đại lục, tự nhiên gọi là đại lục. Còn như mảnh vỡ lục địa thì được gọi là ‘Đảo’.
- Đảo?
La Phong kinh ngạc, đảo gì mà còn lớn hơn mặt trời không biết bao nhiêu lần?
- Đúng, ngoại trừ chủ đại lục, các mảnh vỡ lục địa khác hết thảy đều là đảo. Chỗ chúng ta chính gọi là ‘Vụ Sa Đảo’.
Thư Phàm cười nói:
- Trong chủ đại lục cường giả như mây, thần linh Bất Hủ cấp phong Hầu rất nhiều, thậm chí có cả thần linh Bất Hủ cấp phong Vương. Do đó rất nguy hiểm. Tự nhận thực lực không đủ... Rất nhiều người đều lang bạt trên các hòn đảo. Vụ Sa Đảo chúng ta thuộc loại đảo lớn, cường giả ngoại tộc rất nhiều. Nhưng những thần linh Bất Hủ ấy cơ hồ đều là ‘Bất Hủ Quân Chủ’. Thần linh Bất Hủ cấp phong Hầu trên hòn đảo này đại khái có 12 người. Có lẽ nhiều hơn một chút. Tóm lại đã xác nhận có 12 người. 12 Bất Hủ thần linh cấp phong Hầu, tuyệt đối đều là những nhân vật bá chủ ngang ngược ở Vụ Sa Đảo chúng ta.
Hơn bốn nghìn năm trước, hắn biết ở lại Hắc Long Sơn đế quốc e rằng sẽ mất mạng. Với tốc độ tiến bộ của La Phong, nếu Nặc Lam Sơn hắn vẫn ở lại lãnh thổ quốc gia nhân loại, thì chênh lệch với La Phong càng lúc càng lớn, hắn dù sao cũng từng đạt được danh hiệu vũ giả Cự Phủ cấp Vũ Trụ, trong lòng cũng rất điên cuồng. Do đó hắn nghiến răng đi tới chiến trường ngoài tinh vực, muốn cược một lần.
Trên đường từ Hắc Long Sơn đế quốc đi thẳng ra chiến trường ngoài tinh vực, hắn gặp phải quá hai lần nguy hiểm.
Còn trên chiến trường ngoài tinh vực, lần lượt mạo hiểm sinh tử, chẳng mấy chốc đã bước vào cấp Vực Chủ. Nhưng Vực Chủ bậc một ở chiến trường ngoài tinh vực quả thực là bia đỡ đạn, hắn không ngừng giãy dụa...
Kết quả của lần lượt mạo hiểm sinh tử đó là hắn cuối cùng cũng đạt tới cấp Giới Chủ!
Nhiều năm như vậy hắn phải liều mạng như thế nào chứ?
Vì e ngại La Phong, do đó không ngừng tăng cường bản thân mình.
Nhưng bây giờ...
La Phong lại đột nhiên xuất hiện trước mặt hắn, hơn nữa lại đánh chết tươi một cường giả ‘Bất Hủ Quân Chủ đỉnh cao’.
“Sao lại mạnh tới như vậy. Hắn sao lại mạnh như vậy? Hơn bốn nghìn năm trước, hắn không phải vừa tham gia Thiên Tài Chiến. Khi đó mới là cấp Hằng Tinh cấp chín sao? Bây giờ mới trên bốn ngàn năm, sao mà lại đã Giới Chủ đỉnh phong. Cho dù là Giới Chủ đỉnh phong, nhưng tại sao hắn có thể đánh chết một Bất Hủ Quân Chủ!”
“Hết rồi.
“Hết rồi. “ Ý nghĩ Nặc Lam Sơn trở nên hỗn loạn. Hắn cảm giác không có một chút sức phản kháng nào.
Hai Bất Hủ Quân Chủ lãnh đạo đám quân đội nhân loại là ‘Thư Phàm’ và ' Bác Dã Chú ' đều giới thiệu bản thân mình.
La Phong cũng cười gật đầu:
- Ta tên Dương.
- Dương?
Hai người Thư Phàm, Bác Dã Chú đều nhớ kỹ tên này.
- Ừm.
La Phong gật đầu.
Tận đáy lòng La Phong tự động chia mọi người thành các tầng quan hệ khác nhau. Quan hệ rất thân cận, cỡ như ‘Thái Ốc’ ‘Độc Dược’ ' Mị Nữ ', xem như trải qua sinh tử, đối đãi chân thành với nhau, La Phong nói cho họ mình tên là Tên Điên! Chủ yếu là vì cần giữ bí mật, nhưng kỳ thật từ thời còn ở địa cầu, Tên Điênđã là ngoại hiệu của La Phong rồi.
Ngoại hiệu này thuộc loại ngoại hiệu thông thường. Mười tên chiến sĩ e rằng cũng có một người có thể có ngoại hiệu này. La Phong cũng không lo bị tiết lộ thân phận.
Về phần Thư Phàm, Bác Dã Chú... Nhất định chỉ là bình thủy tương phùng, ngẫu nhiên hơi có giao tình. Nhớ một danh hiệu là được. Mình từ bé sống ở ‘ Dương Châu thành’ một trong tám đại vệ thành của cơ sở Giang Nam Thị, vậy danh hiệu cứ gọi là ' Dương ' cũng tốt.
- Dương, chiến đấu vừa qua động tĩnh rất lớn. Phỏng chừng chẳng mấy chốc sẽ có một vài cường giả ngoại tộc tới. Chúng ta nên mau mau ly khai thôi.
Thư Phàm nói.
- Đi cùng chúng ta nhé.
Bác Dã Chú nói.
La Phong gật đầu:
- Cũng tốt.
- Ha ha...
Hai người Bác Dã Chú, Thư Phàm cùng cười.
Nói giỡn! Thực lực có thể ở thời kỳ Giới Chủ đỉnh phong mà chỉ dựa vào chính mình trong nháy mắt xé vụn một Bất Hủ Quân Chủ đỉnh cao Bất Hủ Yêu tộc, chứng tỏ rằng đối phương về phương diện cảm ngộ qui luật ít nhất cũng có thể sánh ngang với phong hầu đỉnh cao. Người như thế, tương lai khi trở thành thần linh Bất Hủ, cơ hồ rất chắc chắn sẽ trở thành tồn tại một phong vương.
Tạo giao tình với nhân vật như thế này, là vinh quang như thế nào chứ.
- Tập hợp.
Bác Dã Chú truyền âm hạ lệnh, đồng thời vung tay lên. Lập tức xuất hiện một đĩa bay cỡ lớn màu bạc, đường kính ước ba trăm thước
Rào...
Bụng của đĩa bay tách ra, lộ ra thông đạo cỡ lớn.
- Tập hợp!
- Tập hợp!
Một vài cường giả Giới Chủ đỉnh cao khác thét ra lệnh cho các chiến sĩ khác.
- Mau mau tiến vào phi thuyền vũ trụ, lập tức ly khai.
- Rõ.
Đám các chiến sĩ cấp Vũ Trụ, Vực Chủ, Giới Chủ hưng phấn vô cùng từ bốn phương tám hướng bay tới, ai nấy đều bay về phía bụng của chiếc phi thuyền vũ trụ cỡ lớn đang trên trời cao, nơi có một thông đạo rất lớn. Thông đạo đủ để cho hơn một ngàn người đồng thời tràn vào.
- Lão Ngũ, nghĩ gì thế, ngẩn ra vậy?
Một Giới Chủ thần tình lực lưỡng, kéo tay Nặc Lam Sơn.
- Mau mau tiến vào phi thuyền.
- À.
Nặc Lam Sơn bừng tỉnh lại, không kìm được liếc mắt nhìn ra xa.
Xa xa, La Phong đứng đó, nếu có người phát hiện nhìn hắn, hai người ánh mắt nhìn nhau, làm Nặc Lam Sơn lại một lần nữa lâm vào loại sức ép của ảo ảnh thần thú, không khỏi run sợ.
- Tới đây.
Nặc Lam Sơn vội đi theo những người khác cùng nhau bay về phía phi thuyền.
Phi thuyền vũ trụ hình đĩa bay đường kính ba trăm thước. Dưới bụng có ba khoang thượng trung hạ đường kính cỡ 200 thước. Ba khoang này đều có đường kính 200 thước, dễ dàng dung nạp gần hai vạn chiến sĩ vũ trụ nhân loại. Trong đó Nặc Lam Sơn cũng suất lĩnh một đội ngũ chiến sĩ vũ trụ dưới trướng ở khoang giữa.
Hắn ngồi ở góc, hơi cúi đầu.
“Tỉnh táo, ta phải tỉnh táo. “ Nặc Lam Sơn trong lòng gầm lên. Không thể không nói, hôm nay La Phong hiện thân đã làm cho khát vọng hơn bốn ngàn bốn qua của Nặc Lam Sơn bị san phẳng. Trên bốn ngàn năm qua, hắn giãy dụa giữa sinh tử, cũng vì để không còn phải sợ hãi La Phong, cũng là để có thể ngược lại có thể uy hiếp trả thù La Phong.
- Phù.
- Phù.
- Phù.
Nặc Lam Sơn thở hổn hển, trán đầy mồ hôi hột, rốt cục dần dần tỉnh táo, khôi phục vẻ thanh tỉnh.
“Trên bốn ngàn năm, La Phong đã tu luyện đến nước này. Hơn nữa sức chiến đấu lại kinh người như vậy. Hắn bây giờ tuyệt đối được công ty Vũ Trụ Giả Định trọng thị. “ Nặc Lam Sơn trong lòng thầm nghĩ. Địa vị La Phong tại công ty Vũ Trụ Giả Định như vậy, hắn tự nhiên không thể biết những tin tức nội bộ được.
“Vậy!”
“Ta có thể không thể trả thù! “ Nặc Lam Sơn thầm nói: “ Thông qua cường giả ngoại tộc trả thù? Không thể. Một, cường giả ngoại tộc vừa nhìn thấy nhân loại như ta, đầu tiên đã đánh chết. Hai, họ sẽ không tin ta. Ba, cấu kết với ngoại tộc ta chắc chắn sẽ chết. Bốn, ngoại tộc cho dù biết có thiên tài nhân loại, nhưng có rất nhiều thiên tài nhân loại, dựa vào cái gì mà nhất định phải tới truy sát La Phong? Năm, trọng yếu nhất chính là một khi ta ly khai đội ngũ, tên La Phong sẽ có cơ hội giết ta, căn bản không có cơ hội thông báo.”
Kết hợp lại.
Thông qua ngoại tộc trả thù La Phong, xác suất còn nhỏ hơn cả 0.000000001%, rất gần 0, lại còn phải bỏ mạng nữa.
“Ta cũng không muốn mất mạng.”
“Ừm.”
“Ta đây phải nghĩ biện pháp giữ mạng sống. “ Nặc Lam Sơn nghiến răng suy tư, đột nhiên sáng mắt lên.” Được rồi, tại chiến trường ngoài tinh vực, hệ thống quân đội xuất hiện khắp nơi. Chiến hữu, đồng minh không được tự giết lẫn nhau. Phàm là chiến hữu đồng minh tự giết lẫn nhau, dùng tội phản mà luận xử, xử tử trực tiếp...”
“Nói cách khác, chỉ cần ta ở lại trong quân đội, luôn luôn có vô số người mở ra hệ thống giám sát, tên La Phong căn bản cũng không dám giết ta.”
“Còn ta chỉ cần ly khai đội ngũ, một mình một người. Hắn phỏng chừng giở một thủ đoạn, tùy tiện lấy ra một khôi lỗi cơ giới, có thể dễ dàng giết ta. Mà khôi lỗi cơ giới có giết ta, cho dù là hệ thống giám sát, cũng không thể phán định là La Phong giết ta được.”
“Đúng.”
“Phải làm như thế.”
Nặc Lam Sơn khẽ gật đầu, trong lòng kiên định chủ ý. Lẫn trong quân đội, đi theo hai vị Bất Hủ Quân Chủ! Ít nhất La Phong dùng một vài tiểu thủ đoạn cũng không thể giết hắn giữa quân đội được. Còn nếu gây chiến, rất dễ dàng bị phán định là La Phong xuống tay. Vậy La Phong bị nhận định phản là có tội phản tộc, tự nhiên nhất định sẽ chết.
“Ta không tin, hắn sẽ hy sinh tính mạng tới giết ta. “ Nặc Lam Sơn nở nụ cười.
- Lão Ngũ lúc trước cường giả cấp Giới Chủ thần bí đó quả là lợi hại, hắn có bối cảnh cực lớn mới có thể có sinh mạng thực vật Bất Hủ, mới có thể có sức chiến đấu như vậy chứ.
- Ha ha, đúng vậy rất lợi hại.
Nặc Lam Sơn mỉm cười gật đầu.
...
Trong phòng điều khiển chiếc đĩa bay.
Hai Bất Hủ Quân Chủ Bác Dã Chú, Thư Phàm đang mở tiệc rượu đãi La Phong.
- Dương, lần này nếu không phải có ngươi, hai huynh đệ ta e rằng đã ngã xuống một người. Ân cứu mạng, chúng ta luôn ghi nhớ. Nào, nếm thử 'Nghiệp Hoa Tửu, là thứ mà chúng ta vừa đổi ở căn cứ quân đội đó. Nghiệp Hoa Tửu mặc dù không phải quí giá gì, nhưng cũng có mùi vị khác biết.
Thư Phàm cười bưng chén rượu lên.
La Phong cũng bưng chén rượu, nhè nhẹ hớp.. rượu vừa vào yết hầu, nhất thời hóa thành nhiều tia hoa quang, tiến vào trong cơ thể, làm cho người ta toàn thân cảm thấy khoan khoái.
- Không tệ.
La Phong gật đầu.
- Có thể vào thời điểm mấu chốt xảo ngộ được Dương, ha ha, rõ là chúng ta rất may.
Bác Dã Chú cười ha ha nói.
- Đã là chiến hữu, trong khả năng cho phép, tự nhiên nên ra tay.
La Phong nói.
Sở dĩ ra tay...
Một là trợ giúp chiến hữu nhân loại, mà quan trọng hơn là là Nặc Lam Sơn. La Phong hận Nặc Lam Sơn tận xương. Bây giờ mình tiến vào đội quân này, vậy muốn đối phó Nặc Lam Sơn thật sự quá dễ dàng. Nhất cử nhất động của Nặc Lam Sơn sẽ trong sự giám sát của dụng cụ thăm dò của mình.
“Vừa rồi hắn rất sợ hãi, bây giờ tựa hồ yên ả hơn rồi.”
“Ha ha, xem ra hắn ý thức được, khi ở trong quân đội, ta không làm gì được hắn.”
“Cũng đúng. Ở trong đội ngũ, ta cũng không thể động thủ với hắn được, xuống tay với chiến hữu là một trọng tội.”
“Nhưng”
“Ngươi vẫn chết chắc. “ La Phong đã gia nhập vào đội quân, tự nhiên có mười phần nắm chắc giết chết Nặc Lam Sơn mà không phải chịu tội.
“Nếu ngươi thoát đi đội quân, một mình một người, ta cũng có biện pháp giết ngươi.”
“Nếu ngươi luôn ở trong đội ngũ, một khi đội ngũ này giao chiến với cường giả ngoại tộc, cường giả giao chiến, hỗn loạn vô cùng, tự nhiên cũng có biện pháp giết ngươi.”
La Phong cảm thấy dễ dàng vô cùng.
Bất luận Nặc Lam Sơn ở lại trong quân đội, hay sợ hãi ly khai quân đội, đều là tử lộ!
Nặc Lam Sơn còn cho rằng ở trong quân đội sẽ an toàn, là vì... hắn chẳng hề biết, cường giả cỡ như La Phong, muốn giết hắn, khi hắn không chính thức gặp nguy cơ tử vong, hắn cũng không thể tưởng tượng ra được những thủ đoạn ấy.
- Thư Phàm, Bác Dã Đào.
La Phong cười nói:
- Ta muốn hỏi một chút..
- Xin mời nói.
Hai Bất Hủ Quân Chủ đồng thời nói.
La Phong cười:
- Ta vừa tới Diễm Tế đại lục, còn bây giờ là lục địa... hẳn là một trong những mảnh vỡ đại lục Diễm Tế đại lục hả.
- Trên Tinh không đồ lục địa số 09 thuộc Diễm Tế đại lục có ghi.
Thư Phàm cười khẽ nói:
- Kỳ thật những người như chúng ta, lăn lộn ở Diễm Tế đại lục, có vô số nhân loại ngoại tộc. Trải qua vô số năm tháng, cũng có một vài cách xưng hô ngầm. Như chủ đại lục, tự nhiên gọi là đại lục. Còn như mảnh vỡ lục địa thì được gọi là ‘Đảo’.
- Đảo?
La Phong kinh ngạc, đảo gì mà còn lớn hơn mặt trời không biết bao nhiêu lần?
- Đúng, ngoại trừ chủ đại lục, các mảnh vỡ lục địa khác hết thảy đều là đảo. Chỗ chúng ta chính gọi là ‘Vụ Sa Đảo’.
Thư Phàm cười nói:
- Trong chủ đại lục cường giả như mây, thần linh Bất Hủ cấp phong Hầu rất nhiều, thậm chí có cả thần linh Bất Hủ cấp phong Vương. Do đó rất nguy hiểm. Tự nhận thực lực không đủ... Rất nhiều người đều lang bạt trên các hòn đảo. Vụ Sa Đảo chúng ta thuộc loại đảo lớn, cường giả ngoại tộc rất nhiều. Nhưng những thần linh Bất Hủ ấy cơ hồ đều là ‘Bất Hủ Quân Chủ’. Thần linh Bất Hủ cấp phong Hầu trên hòn đảo này đại khái có 12 người. Có lẽ nhiều hơn một chút. Tóm lại đã xác nhận có 12 người. 12 Bất Hủ thần linh cấp phong Hầu, tuyệt đối đều là những nhân vật bá chủ ngang ngược ở Vụ Sa Đảo chúng ta.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.