Quyển 4 - Chương 3: Tu Luyện Trong Máu
Ngã Cật Tây Hồng Thị
05/04/2013
Ăn cơm trưa xong, La Phong mặc quân phục tác chiến vào, trong túi đựng đao vắt ở hai bên đùi có gắn tám thanh phi đao hệ số sáu cùng với hai thanh phi đao hệ số chín. La Phong đeo khiên chắn sáu cạnh trên lưng, tay cầm chiến đao, rời khỏi cơ sở tiếp tế võ giả.
Hôm nay, trời âm u.
“Thời tiết thật mát mẻ.” La Phong cũng không rút đao, mà tăng tốc di chuyển vào khu hoang dã. Một dãy đất hoang phía trước, trước đây có lẽ là đồng ruộng, nhưng đó là vài chục năm trước kia. Hiện tại ở đây đã mọc đầy cỏ dại. La Phong tìm một con đường mà cỏ dại mọc ít để di chuyển.
Xuyên qua dãy đất hoang, dọc theo đường cao tốc cũ nát, rất nhanh đã đi được nửa canh giờ, cuối cùng cũng đến thị trấn số 0231.
- Phốc!
La Phong cắt cái đuôi của con Hổ Ngao Khuyển, lấy ra mẩu gân nhét vào trong ba lô. Từ cơ sở tiếp tế tới thị trấn, mặc dù đường đi ngắn ngủn gần trăm dặm, nhưng La Phong đã giết chết trên mười con quái thú cấp thú binh bình thường.
“Mỗi ngày đều có thể tập luyện miễn phí, lại còn có thể kiếm tiền. Tìm đâu ra chuyện tốt như vậy?” La Phong mỉm cười, hành tẩu trong một tiểu khu đổ nát. Tiểu khu này không một bóng người, nhưng lại ẩn núp không ít quái thú. La Phong ngẩng đầu, đã thấy phía trước có ba thân ảnh quái thú di chuyển trên lầu ba một cao ốc dân cư.
“Chính thức bắt đầu tu luyện!”
La Phong đột nhiên đạp mạnh làm nền đất cement nứt rạn, giống như một viên đạn pháo bắn thẳng về phía sân thượng trên lầu ba.
Ngày giết chóc đã bắt đầu!
...
Thời gian trôi qua từng ngày, La Phong vẫn trường kỳ ẩn mình trong thị trấn số 0231 này. Vô số quái thú trong thị trấn gặp phải tai ương. La Phong không giống những quái thú khác cứ giết chúng ăn thịt, ngược lại đấu với chúng một phen, dùng quái thú để bồi luyện, cuối cùng mới động thủ! Mỗi lần La Phong đều mang một bao đầy căng những vật liệu quan trọng của quái thú về cơ sở tiếp tế.
Vương Duy ở cơ sở tiếp tế cũng rất kinh ngạc về hiệu suất của La Phong.
La Phong tu luyện tới ngày thứ ba.
- Ừm, xem ra cậu hôm nay giết được 198 con quái thú hả. Ít hơn ngày hôm qua mười mấy con, hơn nữa phần lớn đều là cấp thú binh cấp cao. Tôi tính luôn cho cậu số lẻ, tổng cộng 1 triệu 500 ngàn. Sao hả?
La Phong tu luyện tới ngày thứ bảy.
- Mẹ nó, La Phong, cậu quá khủng đi, hôm nay giết tới 210 con? Ừm, tôi tính cho cậu 1 triệu 600 ngàn! Chúng ta cũng không phải giao dịch một lần hai lần. Người anh em, tôi nói với cậu điều này. Giết mấy con quái thú cấp thú binh bình thường cũng không phải dễ dàng như vậy đâu! Quái thú cấp thú binh có rất nhiều, mà đều hợp bầy hợp đàn. Cậu không thể cứ lần nào cũng thuận lợi như vậy cả. Cẩn thận coi chừng bị quần thú bao vây đó.
La Phong tu luyện tới ngày mười sáu.
- Tên điên, hôm nay cũng bình thường thôi, được có 182 con thôi à? Nhưng chất lượng vật liệu không tệ, còn có cả quái thú họ nhà rắn nữa, Ừm, tính cho cậu 1 triệu 500 ngàn vậy.
La Phong tu luyện tới ngày thứ hai mươi mốt.
- Tên điên, cậu nói cho tôi biết, cậu có phải đã phát hiện ra một chỗ chỉ có mấy con quái thú cấp thú binh đi lạc độc hành không? Hơn nữa giết xong một con, chẳng mấy chốc lại xuất hiện một con khác?
...
Cơ sở tiếp tế võ giả lớn như vậy, nếu xảy ra chuyện gì, căn bản không dấu được. Cả cơ sở tiếp tế chẳng mấy chốc đãi truyền lưu câu chuyện về La Phong, một tên điên mê tiền, mỗi ngày chỉ biết đi giết quái thú cấp thú binh bình thường! Dùng số lượng bù cho chất lượng. Một con cấp thú tướng sơ cấp có lẽ trên 10 triệu, nhưng một ngàn con cấp thú binh cấp cao cũng có thể vượt qua số này.
Nhưng ——
Giết một ngàn con quái thú cấp thú binh cấp cao, còn khó hơn so với giết một con cấp thú tướng sơ cấp!
Vì quái thú cấp thú binh rất ít khi độc hành, phần lớn đều là hoạt động quần thể.
- La Phong điên, giết quái thú cấp thú binh ghê thật. Hắn sao mà làm được nhỉ, mỗi ngày đều có thể giết nhiều như vậy?
- Ai biết chứ. Người biết bí mật này ai lại nói ra. Nhưng tôi nghe nói hắn mỗi ngày có thể kiếm được trên 1 triệu, khoảng chừng gần 2 triệu. Nếu cứ tiếp tục như vậy, một tháng có thể kiếm được 50, 60 triệu à nha! Một năm có thể đạt tới 500, 600 triệu. Có thể so với một cao thủ cấp chiến tướng lợi hại rồi.
- Một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, mỗi ngày đều chỉ điên cuồng giết quái thú cấp thú binh? Ai mà chịu nổi.
- Không biết, dù sao Tên điên đó đã kiên trì như vậy trên một tháng rồi.
Trong cơ sở tiếp tế, hằng hà sa số tiếng thảo luận về La Phong.
Đối với võ giả cấp chiến sĩ thì họ rất hâm mộ La Phong. Vì võ giả cấp chiến sĩ thì có năng lực kiếm tiền kém. Phải biết là, đến cả những chiến sĩ cao cấp như Trương Trạch Hổ, Ngụy Cường, một năm cũng chỉ kiếm được 50, 60 triệu. Những chiến sĩ sơ cấp, trung cấp, một năm có thể có 10 triệu đã là không ít rồi. Còn La Phong một tháng đã kiếm được 50, 60 triệu!
Điên cuồng!
Đương nhiên, đối với võ giả cấp chiến tướng thì chỉ hơi thán phục một chút mà thôi. Họ cũng sẽ không lãng phí thời gian như vậy.
Đối với chiến thần cường giả ngẫu nhiên vào cơ sở tiếp tế, chỉ cảm thán một chút:
- Tiểu tử này thật là điên cuồng, thú vị.
※※
Ngày 29 tháng 11 năm 2056, trời âm u, cuồng phong gầm thét
Còn trên một lầu một của trung tâm mua sắm, vài chục con Heo Rừng Một Sừng hình thể rất lớn, gầm gừ không ngừng, đang vây công một thanh niên nhân loại, trong lúc nhất thời, tiếng gầm không ngừng chấn động cả siêu thị. Một vài giá hàng hóa bị va đập vỡ nát. Đám Heo Rừng Một Sừng hoàn toàn điên cuồng, điên cuồng tiến công!
Còn thanh niên nhân loại này một tay cầm thuẫn bài sáu cạnh, một tay cầm Huyết Ảnh Chiến Đao, giống như bướm vờn hoa, nhanh chóng chớp lên, mơ hồ sinh ra vài tàn ảnh mơ hồ.
Chỉ một chữ, nhanh!
“Xuất đao!”
La Phong vẫn một mạch né tránh, chợt Huyết Ảnh Chiến Đao trong tay trong nháy mắt phát động. Lúc này loáng thoáng có tiếng ì ầm như tiếng sấm. À, phải nói đúng ra là thanh âm phát ra do tốc độ đao đạt tới mức độ nhất định nên làm không khí chấn động. Mỗi một đao đều xẹt qua cổ Heo Rừng Một Sừng, chính xác vô cùng. Phối hợp với bước chân càng có uy lực kinh người hơn.
Mặc dù có rất nhiều Heo Rừng Một Sừng, nhưng có thể đồng thời công kích La Phong thì chỉ có hai ba con một lần mà thôi.
Hơn nữa mỗi khi giết chết một hai con, La Phong vẫn có thể dựa vào thân thể quái thú đã chết mà tìm ra một vài khe hở, tránh cho mình lọt vào giữa bầy thú. Loại năng lực nắm vững chính xác không gian này, ngay cả đại đa số võ giả cấp chiến tướng cũng không làm được.
- Phốc!
Máu của Heo Rừng Một Sừng như vòi nước bắn tung tóe ra, chỉ một lát sau, vài chục con Heo Rừng Một Sừng đã chết hơn phân nửa, còn lại mười con Heo Rừng Một Sừng thấy tình thế không ổn, vội vã quay đầu chạy trốn.
“Đám này không được, không phải cấp thú binh cao cấp. Không đáng tiền.”
Trong đám thi thể Heo Rừng Một Sừng vừa chết, La Phong chọn ra mười chín con quái thú cấp thú binh cao cấp, cắt sừng của chúng xuống cho vào ba lô của mình. “Sừng của cấp thú binh cấp cao, bán cho Địa Hạ Liên Minh, đại khái được khoảng 8000 đồng.”
Về phần thi thể những con Độc Giác Dã Trư khác, La Phong chẳng thèm để ý tới.
Kỳ thật La Phong cũng không khoái cắt sừng Heo Rừng Một Sừng. Vì sừng thì nặng, giá cũng chỉ có thể xem như giá bình thường. Dù sao ba lô cũng chỉ có mức độ. Do đó La Phong cũng chỉ lựa chọn khi cắt vật liệu. Số lượng hắn mỗi ngày giết chết quái thú đúng ra là vượt hơn 300 con.
Không có biện pháp, ai bảo đám quái thú nhà heo, nhà chó ấy sinh sôi nẩy nở mạnh như vậy.
Rời khỏi siêu thị đầy mùi máu, La Phong đi tới sân thượng một cao ốc dân cư sáu tầng bình thường, xuống nghỉ ngơi.
“Qua năm mươi ngày tôi luyện, thân pháp của mình đã miễn cưỡng có thể xem như 'Cấp Nhập vi' rồi.”
La Phong tổng kết thời gian dài tôi luyện như vậy. Mỗi ngày hắn tu luyện không phải lấy giết chóc làm mục đích. Mỗi lần đấu với một đám quái thú, La Phong đều trước tiên tiến hành huấn luyện thân pháp, cuối cùng mới giết chúng.
Tuy như thế, hiệu suất của La Phong vẫn rất cao.
Đương nhiên... trong năm mươi ngày, La Phong cũng gặp hơn 20 lần nguy hiểm. Dù sao trong quá trình giết chóc quái vật, thỉnh thoảng tiếng gầm của chúng cũng sẽ hấp dẫn nhiều quái thú khác tới. Đối mặt với mấy trăm con thậm chí cả ngàn con quái thú điên cuồng công kích, La Phong cũng chỉ có thể bằng vào tinh thần niệm lực chật vật chạy trốn!
Có thể nói, không có tinh thần niệm lực, La Phong e rằng đã chết trên 20 lần!
Dựa vào tinh thần niệm lực, La Phong mới có thể tôi luyện thân pháp điên cuồng như vậy. Mỗi ngày trên tám giờ, vô số quái thú vây công điên cuồng, hiệu suất La Phong tôi luyện thân pháp một ngày của hắn vượt qua võ giả bình thường tung hoành tu luyện ở khu hoang dã một tháng. Hơn nữa, võ giả bình thường một năm chỉ vào khu hoang dã vài lần thôi.
Năm mươi ngày tôi luyện này, hơn nữa có cả thân pháp Lưu Quang trong Cửu Trọng Lôi Đao, La Phong rốt cục miễn cưỡng bước vào 'Nhập Vi Cấp’.
“Thân pháp bước vào cấp Nhập vi.”
“Nhưng, đao pháp của mình vẫn còn là Lôi Đao tầng đầu.”
La Phong một mạch thử phát ra thêm hai lớp ám kình. Nhưng đáng tiếc, hắn chỉ có thể trong lúc công kích phát ra thêm có một đạo ám kình thôi! Nhưng đối với mức độ khống chế chính xác sức mạnh thân thể thì La Phong không biết đã đề cao thêm bao nhiêu lần. Phải biết rằng...
Năm mươi ngày qua, La Phong giết chết số lượng quái thú chừng một vạn (10,000) con!
Một vạn con thì e rằng tuyệt đại đa số võ giả cả đời cũng giết không nổi nhiều quái thú như vậy. Số lượng khổng lồ như thế, cũng khiến cho đao pháp của La Phong rất chính xác, lại đơn giản, lưu loát!
Năm mươi ngày qua, cái La Phong có được nhiều nhất chính là kinh nghiệm. Kinh nghiệm sinh tử trong lúc chiến đấu, cộng với sự tỉnh táo và lực phán đoán kinh người! Hắn bây giờ có thể trong lúc sinh tử vẫn rất tỉnh táo tìm được cơ hội, sau đó ra tay! Phần năng lực này là yêu cầu một người tu luyện cấp Nhập vi đều phải đạt tới.
“Bây giờ đã là năm giờ chiều rồi, cần phải trở về.”
La Phong nhìn đồng hồ thông tin, lưng đeo ba lô từ trên sân thượng nhảy thẳng xuống...
Một lát sau.
Khi đang hành tẩu trên đường cao tốc, La Phong tâm tình rất tốt, đột nhiên cảm giác phía sau mờ ảo có chấn động, không khỏi quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy ở phía bắc trên đường cao tốc xa xa đang có ba bóng người đang hốt hoảng chạy như bay, lúc thì chạy, lúc thì nhảy xa hơn mười thước, tốc độ ba nhân ảnh này cực nhanh!
“Chạy trước là... Vạn Đông?”
La Phong liếc mắt đã nhận ra. Trong ba người chật vật chạy trốn này có một người quen, chính là Vạn Đông, người có thể sánh ngang với hắn trong Võ Giả Thực Chiến Khảo Hạch lúc trước!
Phía sau họ là một mảnh quái thú đông nghịt. Thể tích của mỗi một con quái thú chỉ đại khái khoảng chừng ba mươi cm, to hơn bàn tay con người một chút. Nhưng những con tiểu quái thú này tạo thành một cơn thủy triều, khiến ba người Vạn Đông phải ném sạch cả chiến đao, khiên chắn, liều mạng chạy như bay!
“Sóng chuột?”
La Phong sợ tới mức nhảy bắn lên. Sóng chuột đúng là một tai họa chuột. Cho dù là cường giả cấp chiến thần, một khi bị sóng chuột vô tận vây quanh, cũng chắc chắn sẽ chết.
Hôm nay, trời âm u.
“Thời tiết thật mát mẻ.” La Phong cũng không rút đao, mà tăng tốc di chuyển vào khu hoang dã. Một dãy đất hoang phía trước, trước đây có lẽ là đồng ruộng, nhưng đó là vài chục năm trước kia. Hiện tại ở đây đã mọc đầy cỏ dại. La Phong tìm một con đường mà cỏ dại mọc ít để di chuyển.
Xuyên qua dãy đất hoang, dọc theo đường cao tốc cũ nát, rất nhanh đã đi được nửa canh giờ, cuối cùng cũng đến thị trấn số 0231.
- Phốc!
La Phong cắt cái đuôi của con Hổ Ngao Khuyển, lấy ra mẩu gân nhét vào trong ba lô. Từ cơ sở tiếp tế tới thị trấn, mặc dù đường đi ngắn ngủn gần trăm dặm, nhưng La Phong đã giết chết trên mười con quái thú cấp thú binh bình thường.
“Mỗi ngày đều có thể tập luyện miễn phí, lại còn có thể kiếm tiền. Tìm đâu ra chuyện tốt như vậy?” La Phong mỉm cười, hành tẩu trong một tiểu khu đổ nát. Tiểu khu này không một bóng người, nhưng lại ẩn núp không ít quái thú. La Phong ngẩng đầu, đã thấy phía trước có ba thân ảnh quái thú di chuyển trên lầu ba một cao ốc dân cư.
“Chính thức bắt đầu tu luyện!”
La Phong đột nhiên đạp mạnh làm nền đất cement nứt rạn, giống như một viên đạn pháo bắn thẳng về phía sân thượng trên lầu ba.
Ngày giết chóc đã bắt đầu!
...
Thời gian trôi qua từng ngày, La Phong vẫn trường kỳ ẩn mình trong thị trấn số 0231 này. Vô số quái thú trong thị trấn gặp phải tai ương. La Phong không giống những quái thú khác cứ giết chúng ăn thịt, ngược lại đấu với chúng một phen, dùng quái thú để bồi luyện, cuối cùng mới động thủ! Mỗi lần La Phong đều mang một bao đầy căng những vật liệu quan trọng của quái thú về cơ sở tiếp tế.
Vương Duy ở cơ sở tiếp tế cũng rất kinh ngạc về hiệu suất của La Phong.
La Phong tu luyện tới ngày thứ ba.
- Ừm, xem ra cậu hôm nay giết được 198 con quái thú hả. Ít hơn ngày hôm qua mười mấy con, hơn nữa phần lớn đều là cấp thú binh cấp cao. Tôi tính luôn cho cậu số lẻ, tổng cộng 1 triệu 500 ngàn. Sao hả?
La Phong tu luyện tới ngày thứ bảy.
- Mẹ nó, La Phong, cậu quá khủng đi, hôm nay giết tới 210 con? Ừm, tôi tính cho cậu 1 triệu 600 ngàn! Chúng ta cũng không phải giao dịch một lần hai lần. Người anh em, tôi nói với cậu điều này. Giết mấy con quái thú cấp thú binh bình thường cũng không phải dễ dàng như vậy đâu! Quái thú cấp thú binh có rất nhiều, mà đều hợp bầy hợp đàn. Cậu không thể cứ lần nào cũng thuận lợi như vậy cả. Cẩn thận coi chừng bị quần thú bao vây đó.
La Phong tu luyện tới ngày mười sáu.
- Tên điên, hôm nay cũng bình thường thôi, được có 182 con thôi à? Nhưng chất lượng vật liệu không tệ, còn có cả quái thú họ nhà rắn nữa, Ừm, tính cho cậu 1 triệu 500 ngàn vậy.
La Phong tu luyện tới ngày thứ hai mươi mốt.
- Tên điên, cậu nói cho tôi biết, cậu có phải đã phát hiện ra một chỗ chỉ có mấy con quái thú cấp thú binh đi lạc độc hành không? Hơn nữa giết xong một con, chẳng mấy chốc lại xuất hiện một con khác?
...
Cơ sở tiếp tế võ giả lớn như vậy, nếu xảy ra chuyện gì, căn bản không dấu được. Cả cơ sở tiếp tế chẳng mấy chốc đãi truyền lưu câu chuyện về La Phong, một tên điên mê tiền, mỗi ngày chỉ biết đi giết quái thú cấp thú binh bình thường! Dùng số lượng bù cho chất lượng. Một con cấp thú tướng sơ cấp có lẽ trên 10 triệu, nhưng một ngàn con cấp thú binh cấp cao cũng có thể vượt qua số này.
Nhưng ——
Giết một ngàn con quái thú cấp thú binh cấp cao, còn khó hơn so với giết một con cấp thú tướng sơ cấp!
Vì quái thú cấp thú binh rất ít khi độc hành, phần lớn đều là hoạt động quần thể.
- La Phong điên, giết quái thú cấp thú binh ghê thật. Hắn sao mà làm được nhỉ, mỗi ngày đều có thể giết nhiều như vậy?
- Ai biết chứ. Người biết bí mật này ai lại nói ra. Nhưng tôi nghe nói hắn mỗi ngày có thể kiếm được trên 1 triệu, khoảng chừng gần 2 triệu. Nếu cứ tiếp tục như vậy, một tháng có thể kiếm được 50, 60 triệu à nha! Một năm có thể đạt tới 500, 600 triệu. Có thể so với một cao thủ cấp chiến tướng lợi hại rồi.
- Một năm ba trăm sáu mươi lăm ngày, mỗi ngày đều chỉ điên cuồng giết quái thú cấp thú binh? Ai mà chịu nổi.
- Không biết, dù sao Tên điên đó đã kiên trì như vậy trên một tháng rồi.
Trong cơ sở tiếp tế, hằng hà sa số tiếng thảo luận về La Phong.
Đối với võ giả cấp chiến sĩ thì họ rất hâm mộ La Phong. Vì võ giả cấp chiến sĩ thì có năng lực kiếm tiền kém. Phải biết là, đến cả những chiến sĩ cao cấp như Trương Trạch Hổ, Ngụy Cường, một năm cũng chỉ kiếm được 50, 60 triệu. Những chiến sĩ sơ cấp, trung cấp, một năm có thể có 10 triệu đã là không ít rồi. Còn La Phong một tháng đã kiếm được 50, 60 triệu!
Điên cuồng!
Đương nhiên, đối với võ giả cấp chiến tướng thì chỉ hơi thán phục một chút mà thôi. Họ cũng sẽ không lãng phí thời gian như vậy.
Đối với chiến thần cường giả ngẫu nhiên vào cơ sở tiếp tế, chỉ cảm thán một chút:
- Tiểu tử này thật là điên cuồng, thú vị.
※※
Ngày 29 tháng 11 năm 2056, trời âm u, cuồng phong gầm thét
Còn trên một lầu một của trung tâm mua sắm, vài chục con Heo Rừng Một Sừng hình thể rất lớn, gầm gừ không ngừng, đang vây công một thanh niên nhân loại, trong lúc nhất thời, tiếng gầm không ngừng chấn động cả siêu thị. Một vài giá hàng hóa bị va đập vỡ nát. Đám Heo Rừng Một Sừng hoàn toàn điên cuồng, điên cuồng tiến công!
Còn thanh niên nhân loại này một tay cầm thuẫn bài sáu cạnh, một tay cầm Huyết Ảnh Chiến Đao, giống như bướm vờn hoa, nhanh chóng chớp lên, mơ hồ sinh ra vài tàn ảnh mơ hồ.
Chỉ một chữ, nhanh!
“Xuất đao!”
La Phong vẫn một mạch né tránh, chợt Huyết Ảnh Chiến Đao trong tay trong nháy mắt phát động. Lúc này loáng thoáng có tiếng ì ầm như tiếng sấm. À, phải nói đúng ra là thanh âm phát ra do tốc độ đao đạt tới mức độ nhất định nên làm không khí chấn động. Mỗi một đao đều xẹt qua cổ Heo Rừng Một Sừng, chính xác vô cùng. Phối hợp với bước chân càng có uy lực kinh người hơn.
Mặc dù có rất nhiều Heo Rừng Một Sừng, nhưng có thể đồng thời công kích La Phong thì chỉ có hai ba con một lần mà thôi.
Hơn nữa mỗi khi giết chết một hai con, La Phong vẫn có thể dựa vào thân thể quái thú đã chết mà tìm ra một vài khe hở, tránh cho mình lọt vào giữa bầy thú. Loại năng lực nắm vững chính xác không gian này, ngay cả đại đa số võ giả cấp chiến tướng cũng không làm được.
- Phốc!
Máu của Heo Rừng Một Sừng như vòi nước bắn tung tóe ra, chỉ một lát sau, vài chục con Heo Rừng Một Sừng đã chết hơn phân nửa, còn lại mười con Heo Rừng Một Sừng thấy tình thế không ổn, vội vã quay đầu chạy trốn.
“Đám này không được, không phải cấp thú binh cao cấp. Không đáng tiền.”
Trong đám thi thể Heo Rừng Một Sừng vừa chết, La Phong chọn ra mười chín con quái thú cấp thú binh cao cấp, cắt sừng của chúng xuống cho vào ba lô của mình. “Sừng của cấp thú binh cấp cao, bán cho Địa Hạ Liên Minh, đại khái được khoảng 8000 đồng.”
Về phần thi thể những con Độc Giác Dã Trư khác, La Phong chẳng thèm để ý tới.
Kỳ thật La Phong cũng không khoái cắt sừng Heo Rừng Một Sừng. Vì sừng thì nặng, giá cũng chỉ có thể xem như giá bình thường. Dù sao ba lô cũng chỉ có mức độ. Do đó La Phong cũng chỉ lựa chọn khi cắt vật liệu. Số lượng hắn mỗi ngày giết chết quái thú đúng ra là vượt hơn 300 con.
Không có biện pháp, ai bảo đám quái thú nhà heo, nhà chó ấy sinh sôi nẩy nở mạnh như vậy.
Rời khỏi siêu thị đầy mùi máu, La Phong đi tới sân thượng một cao ốc dân cư sáu tầng bình thường, xuống nghỉ ngơi.
“Qua năm mươi ngày tôi luyện, thân pháp của mình đã miễn cưỡng có thể xem như 'Cấp Nhập vi' rồi.”
La Phong tổng kết thời gian dài tôi luyện như vậy. Mỗi ngày hắn tu luyện không phải lấy giết chóc làm mục đích. Mỗi lần đấu với một đám quái thú, La Phong đều trước tiên tiến hành huấn luyện thân pháp, cuối cùng mới giết chúng.
Tuy như thế, hiệu suất của La Phong vẫn rất cao.
Đương nhiên... trong năm mươi ngày, La Phong cũng gặp hơn 20 lần nguy hiểm. Dù sao trong quá trình giết chóc quái vật, thỉnh thoảng tiếng gầm của chúng cũng sẽ hấp dẫn nhiều quái thú khác tới. Đối mặt với mấy trăm con thậm chí cả ngàn con quái thú điên cuồng công kích, La Phong cũng chỉ có thể bằng vào tinh thần niệm lực chật vật chạy trốn!
Có thể nói, không có tinh thần niệm lực, La Phong e rằng đã chết trên 20 lần!
Dựa vào tinh thần niệm lực, La Phong mới có thể tôi luyện thân pháp điên cuồng như vậy. Mỗi ngày trên tám giờ, vô số quái thú vây công điên cuồng, hiệu suất La Phong tôi luyện thân pháp một ngày của hắn vượt qua võ giả bình thường tung hoành tu luyện ở khu hoang dã một tháng. Hơn nữa, võ giả bình thường một năm chỉ vào khu hoang dã vài lần thôi.
Năm mươi ngày tôi luyện này, hơn nữa có cả thân pháp Lưu Quang trong Cửu Trọng Lôi Đao, La Phong rốt cục miễn cưỡng bước vào 'Nhập Vi Cấp’.
“Thân pháp bước vào cấp Nhập vi.”
“Nhưng, đao pháp của mình vẫn còn là Lôi Đao tầng đầu.”
La Phong một mạch thử phát ra thêm hai lớp ám kình. Nhưng đáng tiếc, hắn chỉ có thể trong lúc công kích phát ra thêm có một đạo ám kình thôi! Nhưng đối với mức độ khống chế chính xác sức mạnh thân thể thì La Phong không biết đã đề cao thêm bao nhiêu lần. Phải biết rằng...
Năm mươi ngày qua, La Phong giết chết số lượng quái thú chừng một vạn (10,000) con!
Một vạn con thì e rằng tuyệt đại đa số võ giả cả đời cũng giết không nổi nhiều quái thú như vậy. Số lượng khổng lồ như thế, cũng khiến cho đao pháp của La Phong rất chính xác, lại đơn giản, lưu loát!
Năm mươi ngày qua, cái La Phong có được nhiều nhất chính là kinh nghiệm. Kinh nghiệm sinh tử trong lúc chiến đấu, cộng với sự tỉnh táo và lực phán đoán kinh người! Hắn bây giờ có thể trong lúc sinh tử vẫn rất tỉnh táo tìm được cơ hội, sau đó ra tay! Phần năng lực này là yêu cầu một người tu luyện cấp Nhập vi đều phải đạt tới.
“Bây giờ đã là năm giờ chiều rồi, cần phải trở về.”
La Phong nhìn đồng hồ thông tin, lưng đeo ba lô từ trên sân thượng nhảy thẳng xuống...
Một lát sau.
Khi đang hành tẩu trên đường cao tốc, La Phong tâm tình rất tốt, đột nhiên cảm giác phía sau mờ ảo có chấn động, không khỏi quay đầu nhìn lại. Chỉ thấy ở phía bắc trên đường cao tốc xa xa đang có ba bóng người đang hốt hoảng chạy như bay, lúc thì chạy, lúc thì nhảy xa hơn mười thước, tốc độ ba nhân ảnh này cực nhanh!
“Chạy trước là... Vạn Đông?”
La Phong liếc mắt đã nhận ra. Trong ba người chật vật chạy trốn này có một người quen, chính là Vạn Đông, người có thể sánh ngang với hắn trong Võ Giả Thực Chiến Khảo Hạch lúc trước!
Phía sau họ là một mảnh quái thú đông nghịt. Thể tích của mỗi một con quái thú chỉ đại khái khoảng chừng ba mươi cm, to hơn bàn tay con người một chút. Nhưng những con tiểu quái thú này tạo thành một cơn thủy triều, khiến ba người Vạn Đông phải ném sạch cả chiến đao, khiên chắn, liều mạng chạy như bay!
“Sóng chuột?”
La Phong sợ tới mức nhảy bắn lên. Sóng chuột đúng là một tai họa chuột. Cho dù là cường giả cấp chiến thần, một khi bị sóng chuột vô tận vây quanh, cũng chắc chắn sẽ chết.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.