Quyển 23 - Chương 21: Xông Vào Luân Hồi
Ngã Cật Tây Hồng Thị
05/04/2013
Gần đó, có một cột đá nhô lên. Thoạt nhìn tất cả đều giống như những cột đá khác. Nhưng khi nhìn kỹ, bên ngoài cột đá thoáng có một dấu trảo. Dấu trảo tương đương với bàn tay người địa cầu bình thường, có bốn ngón, ấn rất sâu trên cột đá.
“Dấu trảo?”
“Dấu trảo do ai lưu lại? Dòng dung nham này e rằng một Vũ Trụ Chi Chủ bình thường mặc chí bảo khải giáp cũng sẽ bị thiêu huỷ. Ai tới được tới này? “ La Phong thầm nghi hoặc
Nơi cửa vào núi chủ Khuynh Phong Giới ở rất xa, còn La Phong là từ một không gian thần bí trong Thủy Vực đi ngược vào trong hang núi.
Từ vị trí này tính toán, hẳn đây nằm ở giữa bụng của núi chủ Khuynh Phong Giới.
Từ trên xuống, lại xuống khá sâu trong Khuynh Phong Giới, do đó vị trí của khu vực mình cũng không phải là một khu vực bình thường, hơn nữa đến cả tài liệu của tộc nhân loại cũng không hề có ghi chép gì về cột đá này, có thể tưởng tượng được nó sâu như thế nào.
“Đi tới đây cũng không phải là một cường giả bình thường, rất có thể là Vũ Trụ Tối Cường Giả. “ La Phong thầm nói.
Tinh Thần Tháp bay đến trước cột đá có dấu trảo. Tinh Thần Tháp như một hạt vừng, đang tỉ mỉ quan sát dấu trảo.
“Hạt sạn giữa dấu trảo!”
La Phong mắt lóe sáng. Trên cột đá do vô số hạt sạn cấu thành, chỗ dấu trảo khắc vào tự nhiên có rất nhiều hạt sạn. Vô số hạt này tuy đều vô cùng mĩ lệ, thấp thoáng khúc xạ không gian, nhưng hạt sạn giữa dấu trảo lại ánh lên những tia khí tức, không giống khí tức bình thường.
“Đi vào nhìn một cái.”
Mũi Tinh Thần Tháp nhè nhẹ đụng vào hạt sạn đó.
Xoát!
Nó bị hút vào một phương không gian bên trong hạt sạn.
Bên trong không gian hạt sạn, nhiệt độ rõ ràng thấp hơn rất nhiều, cũng chỉ tương đương với nhiệt độ hạch tâm hằng tinh mà thôi. Ít nhất tốt hơn nhiệt độ ngoại giới vốn đủ để thiêu huỷ cả một Vũ Trụ Chi Chủ.
“Kịch!”
Phân thân Ma Sát Tộc chợt lóe ra, Tinh Thần Tháp thì đáp xuống vai phân thân Ma Sát Tộc.
“Không gian này. “ Phân thân Ma Sát Tộc nhìn quanh bốn phía
Liếc mắt nhìn quanh, trong không gian mênh mông một khoảng chết chóc, ngoại trừ đá núi vô tận tạo thành sơn mạch và đại địa, cũng không có gì đặc thù. Lúc trước La Phong từng tiến vào một không gian, cũng tịch mịch như vậy, không có gì đặc thù.
“Hạt sạn này rõ ràng cõ gì khác hẳn. Ta không tin không có chỗ đặc thù.”
“Quốc Độ Kim Sắc!”
La Phong động tâm ý.
Kim quang mông lung vô tận trong nháy mắt lan ra không gian hạt sạn. Đất đá trong không gian cũng không có gì đặc thù. Như đá ở Khuynh Phong Giới vô cùng đặc thù. Đó vô cùng cứng rắn, cho dù dung hết sức tạm thời có thể hủy diệt một vài hòn đá, nhưng chỗ tổn hại sẽ từ từ ngưng kết lại. Thứ hai, muốn thẩm thấu thần lực, khu vực đều vô cùng khó khăn.
“Đá sơn mạch trong không gian hạt sạn, cũng không có gì đặc thù, vẻn vẹn chỉ là đá bình thường.”
“Không gian hạt sạn này quả thật là có chỗ đặc thù.”
Phân thân Ma Sát Tộc lộ ra vẻ hơi vui.
Xoát!
Bước một bước, đã xuyên qua vài vạn km, đi tới trên một hòn núi. Trên ngọn núi có một vách đá nhẵn bóng. Trên vách đá đang có một luồng chấn động kỳ dị., còn trên mặt đất trước vách đá thì có hai món vật phẩm.
Một chiếc là một cái trụ màu xanh, trên đó có khắc những con thú kỳ dị.
Cái kia là một mảnh vải dệt bằng tơ vô cùng mĩ lệ. Vải tơ đan xen giữa màu đen, và màu vàng, tản ra từng đợt khí tức, làm phân thân Ma Sát Tộc cũng cảm thấy vô cùng thoải mái.
“Hai vật phẩm này...”
Phân thân Ma Sát Tộc mừng rỡ.
Hắn dù sao cũng có ghi chép của tộc nhân loại, có thể giúp hắn nhận ra không ít thứ. Ít nhất hắn cũng có thể nhận ra các vật phẩm trước mắt.
“Lại là tín vật của Thuyền Vũ Trụ, một trong tam đại tuyệt địa. “ La Phong nhìn chiếc trụ khắc những con dị thú màu xanh... “ Nghe nói nếu có tín vật, thì khi tới Thuyền Vũ Trụ, sẽ có một ít đặc quyền, độ nguy hiểm cũng giảm xuống không ít, hơn nữa còn có một không gian chuyên môn để tu luyện.”
Thuyền Vũ Trụ... Chính là một phi thuyền vô cùng khổng lồ đã bị tổn hại.
Một phi thuyền tổn hại, tại sao lại xếp vào tam đại tuyệt địa?
Thuyền Vũ Trụ đó đầu tiên là lớn bất thường. Cả phi thuyền liên miên trên một ức năm ánh sáng, hơn nữa còn có thể thôn phệ năng lượng hỗn độn vô tận, khiến cho chung quanh Thuyền Vũ Trụ cũng có rất nhiều hoàn cảnh nguy hiểm ác liệt. Hơn nữa nội bộ Thuyền Vũ Trụ lại càng nguy hiểm khắp nơi, từ những kỷ nguyên vô tận đã xuất hiện rồi.
Thậm chí đến cả trước khi hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ được sinh ra, thì Thuyền Vũ Trụ đã ở đó rồi! Chẳng ai biết lai lịch của Thuyền Vũ Trụ.
Hơn nữa Thuyền Vũ Trụ còn rất thích thôn phệ Vũ Trụ Nhỏ. Một vài Vũ Trụ Nhỏ tổn hại thường xuyên bị nó hút vào, sau đó bị nó thôn phệ hấp thu. Cũng vì vậy, mới bị được gọi là ‘Thuyền Vũ Trụ ‘. Này một chiếc phi thuyền uy năng vô tận đã bị tổn hại, lại có nguy hiểm vô tận, bảo tàng vô tận!
Nguy hiểm, đủ để làm cho Vũ Trụ Tối Cường Giả phải chết.
Bảo tàng, đủ để làm các phe trong Vũ Trụ Hải phải điên cuồng.
Còn Tín Vật là một trong những vật phẩm kỳ lạ trong Thuyền Vũ Trụ. Chỉ cần mang bên mình tín vật, không dám nói tất cả các nơi nguy hiểm, nhưng ít nhất vài nơi nguy hiểm cũng không được xem là nguy hiểm nữa. Mà mỗi một tín vật còn ứng đối với một mật thất khổng lồ. Mỗi mật thất đều là một không gian độc lập.
“Khiên Ti Đồ.”
La Phong nhìn về phía vật phẩm kia.
Món vật phẩm đầu tiên chính là tín vật của Thuyền Vũ Trụ.
Món vật phẩm thứ hai là Khiên Ti Đồ.
Viên Áo Chi Chủ lúc trước đã đưa ra một phần Khiên Ti Đồ, khiến cho khắp nơi đều điên cuồng, ai nấy đều tranh đoạt.
Khiên ti, là vật liệu rất trân quý. Nó là vật liệu chỉ dùng để chế tạo chí bảo loại ảo thuật. Tự nhiên đã có tác dụng trấn định tâm tình, La Phong lúc trước chỉ tìm được là một vài mảnh vụn, nhưng quá nhỏ. Còn trước mắt hắn bây giờ là một phần Khiên Ti Đồ
Xem ra còn to hơn cả Khiên Ti Đồ đầy đủ mà Viên Áo Chi Chủ lúc trước đưa rồi a, khí tức phát ra cũng làm cho phân thân Ma Sát Tộc cảm thấy vô cùng dễ chịu.
“Xa xỉ tới mức có thể Khiên Ti làm ra mảnh vải như vậy... “ La Phong thầm nói: “ Xa xỉ cỡ này sợ cũng chỉ có Vũ Trụ Tối Cường Giả mới có thể đi làm...”
Phân thân Ma Sát Tộc đưa tay nắm lấy bản đồ.
Chút thần lực thẩm thấu thẳng vào Khiên Ti Đồ, ý thức cũng tiến vào ' Khiên Ti Đồ. Nhất thời như tiến vào một không gian giả định.
Trong không gian giả định...
Đây là một Thuyền Vũ Trụ giả định khổng lồ, một sợi tơ màu đỏ xuyên qua các khu vực và bộ phận của Thuyền Vũ Trụ. Mỗi một khu vực nguy hiểm đều hoàn toàn giả định ra, hơn nữa còn có miêu tả phương pháp tránh né nguy hiểm.
“Ủa. Đây là một bộ phận bản đồ của Thuyền Vũ Trụ? “ Phân thân Ma Sát Tộc lập tức thu hồi thần lực, nhưng trong nháy mắt cũng đã hiểu ngay. Rồi sau đó nó vô cùng mừng rỡ.
Tam đại tuyệt địa, ngang nhau.
Khuynh Phong Giới, Thuyền Vũ Trụ, Lưu Trọng Sơn, đều có thể sinh ra những những món chí bảo chí cường. Chí bảo đỉnh cao khá thông thường. Đương nhiên với hoàn cảnh đáng sợ nơi có những vật phẩn trân quý đó, thì một bản đồ tường tận là vô cùng trân quý.
Bản đồ này không thua gì bản đồ mà lúc trước Viên Áo Chi Chủ đưa ra. Nếu nói về giá trị, nó không thua gì kỳ vật Thần Mộc.
- Ầm..
Một luồng chấn động đột nhiên lóe lên ở vách đá trước mặt.
La Phong vừa mới tín vật màu xanh không khỏi ngẩng đầu. Chỉ thấy trên vách đá phía trước bắt đầu hiện lên những hình ảnh. Hai thân ảnh thấp thoáng bắt đầu xuất hiện. Hai bóng người đó, là một nữ từ vô cùng mĩ lệ, lá xanh mượt. Thấy nàng như thấy sinh cơ của cả vũ trụ, làm cho La Phong cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Một thân ảnh kia là một nhân vật mặc trường vào xám, thoạt nhìn giống như một cái đầu gỗ khô, hơi cùng loại với thủy tinh, không có tóc, cũng không có tai mũi, vẻn vẹn chỉ có ba con mắt và miệng.
- Ta Kiệt Phạm Tử...
Thân ảnh áo tro nói.
- Ta, Chân Lâm.
Nữ tử mĩ lệ được bao quanh vô số lá xanh cũng nói.
Thân ảnh áo tro nói tiếp:
- Khi ngươi cầm được hai món vật phẩm mà ta lưu lại, sẽ có thể thấy một bức ảnh! Chỉ là không biết, khi ngươi thấy ảnh này đã là thời đại luân hồi nào rồi...
Thân ảnh áo tro mở miệng, đồng thời những luồng dao động kỳ dị, mặc dù nói tiếng không phải là thứ ngôn ngữ mà La Phong hiểu được, nhưng chấn động truyền tới óc La Phong làm hắn hiểu ngay.
Tới một trình độ nhất định, căn bản không cần ngôn ngữ để giao tiếp với nhau, chỉ giao động ý chí là hiểu được.
- Thời đại luân hồi nào...
La Phong thầm kinh hãi.
Như vậy hai người này đã có rất lâu...
Từ những ghi chép của nhân loại về một vài nhân vật đáng sợ ở tam đại Thời Đại Vũ Trụ và hai Đại Thánh Địa, cũng đã giúp cho La Phong biết được rất nhiều. Nhưng hiển nhiên không hề nghe qua về hai người Kiệt Phạm Tử và Chân Lâm. Hiển nhiên họ không phải sinh mạng thời đại ba vòng luân hồi Vũ Trụ.
- Ta là một Tối Cường Giả độc hành, cũng có vô số truyền thừa, tâm huyết. Ta cũng không muốn lãng phí đi. Do đó trước khi xông vào luân hồi, ta để một tín vật và bản đồ Thuyền Vũ Trụ ở đây...
Thân ảnh áo tro nói:
- Tín vật đó đại biểu cho một không gian độc lập trong Thuyền Vũ Trụ. Ngoại trừ chí bảo chí cường mà ta mang bên mình để xông vào Luân Hồi, tất cả những thứ khác đều để ở đó. Ta chỉ hy vọng, người đến sau có thể triển lộ hết hào quang của ta để lại, nếu có khả năng, có thể giúp cho bí pháp tuyệt học mà ta sáng tạo ra được truyền xuống.
- Đây tuyệt không phải yêu cầu...
- Ta cũng không thể yêu cầu một cường giả không biết đã qua bao nhiêu thời đại luân hồi.
Thân ảnh áo tro nói.
La Phong tim đập dồn.
Trời.
Khiên Ti Đồ và tín vật Thuyền Vũ Trụ màu xanh, nguyên lai chỉ là chìa khóa. Một Vũ Trụ Tối Cường Giả Độc Hành chỉ đem theo chí bảo chí cường, còn tất cả những thứ khác đều đặt ở đó? Tiền bạc của một Vũ Trụ Tối Cường Giả là vô cùng đáng sợ. Như Người Sáng Lập Cự Phủ đã cống hiến không biết bao nhiêu cho tộc nhân loại?
Như Tọa Sơn Khách cũng là độc hành, chí bảo đỉnh cao căn bản không quan tâm.
Như Người Sáng Lập Hắc Trụ, lúc trước đã nói hắn muốn kỳ vật Thần Mộc, nguyện ý dùng chí bảo đỉnh cao để đền bù khắp nơi.
Đối với Vũ Trụ Tối Cường Giả Độc Hành thì chút chí bảo đỉnh cao căn bản vô dụng.
- Hậu bối.
Một chấn động khác sinh cơ ngập tràn truyền đến. Nữ tử mĩ lệ cũng mở lời.
- Chân Lâm ta cũng lưu lại truyền thừa. Về phần tín vật và bản đồ, đều ở cách đây ước xxx năm ánh sáng. Nếu ngươi có đủ thực lực, thật ra cũng không ngại tìm kiếm chung quanh. Có thể tìm được hay không thì trông vào vận khí ngươi thôi.
- Đừng nghe nàng. Nơi này đã là vùng trung tâm Khuynh Phong Giới, nguy hiểm khắp nơi. Đến cả Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng có khả năng chết đi. Tuy nói một vài Vũ Trụ Tối Cường Giả xông vào Luân Hồi, sẽ lưu lại tín vật chung quanh đây. Nhưng muốn tìm được tín vật phải dựa vào vận khí. Muốn tìm được nó là quá nguy hiểm.
Thân ảnh áo tro nói:
- Chúng ta đã sống gần ba thời đại luân hồi, đại hạn tới gần, chỉ có thể liều một lần cuối cùng, xông vào Luân Hồi. Nếu có thể vượt qua, sẽ có thể tồn tại vĩnh hằng, lại có thể thành lập ra một Thánh Địa vũ trụ.
- Bây giờ Vũ Trụ Hải, mới có một Thánh Địa vũ trụ.
Nữ tử lá xanh x1 cũng nói:
- Ta muốn cho Vũ Trụ Hải xuất hiện thành hai Thánh Địa Vũ Trụ...
- Ha ha, Chân Lâm chúng ta đi đi...
- Đi.
Thân ảnh áo tro, thân ảnh nữ tử lá xanh cùng lóe lên, rồi biến mất, sau đó hình ảnh lưu lại cũng dần dần biến mất.
La Phong đứng trước vách đá, sững sờ hồi lâu.
“Dấu trảo?”
“Dấu trảo do ai lưu lại? Dòng dung nham này e rằng một Vũ Trụ Chi Chủ bình thường mặc chí bảo khải giáp cũng sẽ bị thiêu huỷ. Ai tới được tới này? “ La Phong thầm nghi hoặc
Nơi cửa vào núi chủ Khuynh Phong Giới ở rất xa, còn La Phong là từ một không gian thần bí trong Thủy Vực đi ngược vào trong hang núi.
Từ vị trí này tính toán, hẳn đây nằm ở giữa bụng của núi chủ Khuynh Phong Giới.
Từ trên xuống, lại xuống khá sâu trong Khuynh Phong Giới, do đó vị trí của khu vực mình cũng không phải là một khu vực bình thường, hơn nữa đến cả tài liệu của tộc nhân loại cũng không hề có ghi chép gì về cột đá này, có thể tưởng tượng được nó sâu như thế nào.
“Đi tới đây cũng không phải là một cường giả bình thường, rất có thể là Vũ Trụ Tối Cường Giả. “ La Phong thầm nói.
Tinh Thần Tháp bay đến trước cột đá có dấu trảo. Tinh Thần Tháp như một hạt vừng, đang tỉ mỉ quan sát dấu trảo.
“Hạt sạn giữa dấu trảo!”
La Phong mắt lóe sáng. Trên cột đá do vô số hạt sạn cấu thành, chỗ dấu trảo khắc vào tự nhiên có rất nhiều hạt sạn. Vô số hạt này tuy đều vô cùng mĩ lệ, thấp thoáng khúc xạ không gian, nhưng hạt sạn giữa dấu trảo lại ánh lên những tia khí tức, không giống khí tức bình thường.
“Đi vào nhìn một cái.”
Mũi Tinh Thần Tháp nhè nhẹ đụng vào hạt sạn đó.
Xoát!
Nó bị hút vào một phương không gian bên trong hạt sạn.
Bên trong không gian hạt sạn, nhiệt độ rõ ràng thấp hơn rất nhiều, cũng chỉ tương đương với nhiệt độ hạch tâm hằng tinh mà thôi. Ít nhất tốt hơn nhiệt độ ngoại giới vốn đủ để thiêu huỷ cả một Vũ Trụ Chi Chủ.
“Kịch!”
Phân thân Ma Sát Tộc chợt lóe ra, Tinh Thần Tháp thì đáp xuống vai phân thân Ma Sát Tộc.
“Không gian này. “ Phân thân Ma Sát Tộc nhìn quanh bốn phía
Liếc mắt nhìn quanh, trong không gian mênh mông một khoảng chết chóc, ngoại trừ đá núi vô tận tạo thành sơn mạch và đại địa, cũng không có gì đặc thù. Lúc trước La Phong từng tiến vào một không gian, cũng tịch mịch như vậy, không có gì đặc thù.
“Hạt sạn này rõ ràng cõ gì khác hẳn. Ta không tin không có chỗ đặc thù.”
“Quốc Độ Kim Sắc!”
La Phong động tâm ý.
Kim quang mông lung vô tận trong nháy mắt lan ra không gian hạt sạn. Đất đá trong không gian cũng không có gì đặc thù. Như đá ở Khuynh Phong Giới vô cùng đặc thù. Đó vô cùng cứng rắn, cho dù dung hết sức tạm thời có thể hủy diệt một vài hòn đá, nhưng chỗ tổn hại sẽ từ từ ngưng kết lại. Thứ hai, muốn thẩm thấu thần lực, khu vực đều vô cùng khó khăn.
“Đá sơn mạch trong không gian hạt sạn, cũng không có gì đặc thù, vẻn vẹn chỉ là đá bình thường.”
“Không gian hạt sạn này quả thật là có chỗ đặc thù.”
Phân thân Ma Sát Tộc lộ ra vẻ hơi vui.
Xoát!
Bước một bước, đã xuyên qua vài vạn km, đi tới trên một hòn núi. Trên ngọn núi có một vách đá nhẵn bóng. Trên vách đá đang có một luồng chấn động kỳ dị., còn trên mặt đất trước vách đá thì có hai món vật phẩm.
Một chiếc là một cái trụ màu xanh, trên đó có khắc những con thú kỳ dị.
Cái kia là một mảnh vải dệt bằng tơ vô cùng mĩ lệ. Vải tơ đan xen giữa màu đen, và màu vàng, tản ra từng đợt khí tức, làm phân thân Ma Sát Tộc cũng cảm thấy vô cùng thoải mái.
“Hai vật phẩm này...”
Phân thân Ma Sát Tộc mừng rỡ.
Hắn dù sao cũng có ghi chép của tộc nhân loại, có thể giúp hắn nhận ra không ít thứ. Ít nhất hắn cũng có thể nhận ra các vật phẩm trước mắt.
“Lại là tín vật của Thuyền Vũ Trụ, một trong tam đại tuyệt địa. “ La Phong nhìn chiếc trụ khắc những con dị thú màu xanh... “ Nghe nói nếu có tín vật, thì khi tới Thuyền Vũ Trụ, sẽ có một ít đặc quyền, độ nguy hiểm cũng giảm xuống không ít, hơn nữa còn có một không gian chuyên môn để tu luyện.”
Thuyền Vũ Trụ... Chính là một phi thuyền vô cùng khổng lồ đã bị tổn hại.
Một phi thuyền tổn hại, tại sao lại xếp vào tam đại tuyệt địa?
Thuyền Vũ Trụ đó đầu tiên là lớn bất thường. Cả phi thuyền liên miên trên một ức năm ánh sáng, hơn nữa còn có thể thôn phệ năng lượng hỗn độn vô tận, khiến cho chung quanh Thuyền Vũ Trụ cũng có rất nhiều hoàn cảnh nguy hiểm ác liệt. Hơn nữa nội bộ Thuyền Vũ Trụ lại càng nguy hiểm khắp nơi, từ những kỷ nguyên vô tận đã xuất hiện rồi.
Thậm chí đến cả trước khi hai Đại Thánh Địa Vũ Trụ được sinh ra, thì Thuyền Vũ Trụ đã ở đó rồi! Chẳng ai biết lai lịch của Thuyền Vũ Trụ.
Hơn nữa Thuyền Vũ Trụ còn rất thích thôn phệ Vũ Trụ Nhỏ. Một vài Vũ Trụ Nhỏ tổn hại thường xuyên bị nó hút vào, sau đó bị nó thôn phệ hấp thu. Cũng vì vậy, mới bị được gọi là ‘Thuyền Vũ Trụ ‘. Này một chiếc phi thuyền uy năng vô tận đã bị tổn hại, lại có nguy hiểm vô tận, bảo tàng vô tận!
Nguy hiểm, đủ để làm cho Vũ Trụ Tối Cường Giả phải chết.
Bảo tàng, đủ để làm các phe trong Vũ Trụ Hải phải điên cuồng.
Còn Tín Vật là một trong những vật phẩm kỳ lạ trong Thuyền Vũ Trụ. Chỉ cần mang bên mình tín vật, không dám nói tất cả các nơi nguy hiểm, nhưng ít nhất vài nơi nguy hiểm cũng không được xem là nguy hiểm nữa. Mà mỗi một tín vật còn ứng đối với một mật thất khổng lồ. Mỗi mật thất đều là một không gian độc lập.
“Khiên Ti Đồ.”
La Phong nhìn về phía vật phẩm kia.
Món vật phẩm đầu tiên chính là tín vật của Thuyền Vũ Trụ.
Món vật phẩm thứ hai là Khiên Ti Đồ.
Viên Áo Chi Chủ lúc trước đã đưa ra một phần Khiên Ti Đồ, khiến cho khắp nơi đều điên cuồng, ai nấy đều tranh đoạt.
Khiên ti, là vật liệu rất trân quý. Nó là vật liệu chỉ dùng để chế tạo chí bảo loại ảo thuật. Tự nhiên đã có tác dụng trấn định tâm tình, La Phong lúc trước chỉ tìm được là một vài mảnh vụn, nhưng quá nhỏ. Còn trước mắt hắn bây giờ là một phần Khiên Ti Đồ
Xem ra còn to hơn cả Khiên Ti Đồ đầy đủ mà Viên Áo Chi Chủ lúc trước đưa rồi a, khí tức phát ra cũng làm cho phân thân Ma Sát Tộc cảm thấy vô cùng dễ chịu.
“Xa xỉ tới mức có thể Khiên Ti làm ra mảnh vải như vậy... “ La Phong thầm nói: “ Xa xỉ cỡ này sợ cũng chỉ có Vũ Trụ Tối Cường Giả mới có thể đi làm...”
Phân thân Ma Sát Tộc đưa tay nắm lấy bản đồ.
Chút thần lực thẩm thấu thẳng vào Khiên Ti Đồ, ý thức cũng tiến vào ' Khiên Ti Đồ. Nhất thời như tiến vào một không gian giả định.
Trong không gian giả định...
Đây là một Thuyền Vũ Trụ giả định khổng lồ, một sợi tơ màu đỏ xuyên qua các khu vực và bộ phận của Thuyền Vũ Trụ. Mỗi một khu vực nguy hiểm đều hoàn toàn giả định ra, hơn nữa còn có miêu tả phương pháp tránh né nguy hiểm.
“Ủa. Đây là một bộ phận bản đồ của Thuyền Vũ Trụ? “ Phân thân Ma Sát Tộc lập tức thu hồi thần lực, nhưng trong nháy mắt cũng đã hiểu ngay. Rồi sau đó nó vô cùng mừng rỡ.
Tam đại tuyệt địa, ngang nhau.
Khuynh Phong Giới, Thuyền Vũ Trụ, Lưu Trọng Sơn, đều có thể sinh ra những những món chí bảo chí cường. Chí bảo đỉnh cao khá thông thường. Đương nhiên với hoàn cảnh đáng sợ nơi có những vật phẩn trân quý đó, thì một bản đồ tường tận là vô cùng trân quý.
Bản đồ này không thua gì bản đồ mà lúc trước Viên Áo Chi Chủ đưa ra. Nếu nói về giá trị, nó không thua gì kỳ vật Thần Mộc.
- Ầm..
Một luồng chấn động đột nhiên lóe lên ở vách đá trước mặt.
La Phong vừa mới tín vật màu xanh không khỏi ngẩng đầu. Chỉ thấy trên vách đá phía trước bắt đầu hiện lên những hình ảnh. Hai thân ảnh thấp thoáng bắt đầu xuất hiện. Hai bóng người đó, là một nữ từ vô cùng mĩ lệ, lá xanh mượt. Thấy nàng như thấy sinh cơ của cả vũ trụ, làm cho La Phong cảm thấy vô cùng dễ chịu.
Một thân ảnh kia là một nhân vật mặc trường vào xám, thoạt nhìn giống như một cái đầu gỗ khô, hơi cùng loại với thủy tinh, không có tóc, cũng không có tai mũi, vẻn vẹn chỉ có ba con mắt và miệng.
- Ta Kiệt Phạm Tử...
Thân ảnh áo tro nói.
- Ta, Chân Lâm.
Nữ tử mĩ lệ được bao quanh vô số lá xanh cũng nói.
Thân ảnh áo tro nói tiếp:
- Khi ngươi cầm được hai món vật phẩm mà ta lưu lại, sẽ có thể thấy một bức ảnh! Chỉ là không biết, khi ngươi thấy ảnh này đã là thời đại luân hồi nào rồi...
Thân ảnh áo tro mở miệng, đồng thời những luồng dao động kỳ dị, mặc dù nói tiếng không phải là thứ ngôn ngữ mà La Phong hiểu được, nhưng chấn động truyền tới óc La Phong làm hắn hiểu ngay.
Tới một trình độ nhất định, căn bản không cần ngôn ngữ để giao tiếp với nhau, chỉ giao động ý chí là hiểu được.
- Thời đại luân hồi nào...
La Phong thầm kinh hãi.
Như vậy hai người này đã có rất lâu...
Từ những ghi chép của nhân loại về một vài nhân vật đáng sợ ở tam đại Thời Đại Vũ Trụ và hai Đại Thánh Địa, cũng đã giúp cho La Phong biết được rất nhiều. Nhưng hiển nhiên không hề nghe qua về hai người Kiệt Phạm Tử và Chân Lâm. Hiển nhiên họ không phải sinh mạng thời đại ba vòng luân hồi Vũ Trụ.
- Ta là một Tối Cường Giả độc hành, cũng có vô số truyền thừa, tâm huyết. Ta cũng không muốn lãng phí đi. Do đó trước khi xông vào luân hồi, ta để một tín vật và bản đồ Thuyền Vũ Trụ ở đây...
Thân ảnh áo tro nói:
- Tín vật đó đại biểu cho một không gian độc lập trong Thuyền Vũ Trụ. Ngoại trừ chí bảo chí cường mà ta mang bên mình để xông vào Luân Hồi, tất cả những thứ khác đều để ở đó. Ta chỉ hy vọng, người đến sau có thể triển lộ hết hào quang của ta để lại, nếu có khả năng, có thể giúp cho bí pháp tuyệt học mà ta sáng tạo ra được truyền xuống.
- Đây tuyệt không phải yêu cầu...
- Ta cũng không thể yêu cầu một cường giả không biết đã qua bao nhiêu thời đại luân hồi.
Thân ảnh áo tro nói.
La Phong tim đập dồn.
Trời.
Khiên Ti Đồ và tín vật Thuyền Vũ Trụ màu xanh, nguyên lai chỉ là chìa khóa. Một Vũ Trụ Tối Cường Giả Độc Hành chỉ đem theo chí bảo chí cường, còn tất cả những thứ khác đều đặt ở đó? Tiền bạc của một Vũ Trụ Tối Cường Giả là vô cùng đáng sợ. Như Người Sáng Lập Cự Phủ đã cống hiến không biết bao nhiêu cho tộc nhân loại?
Như Tọa Sơn Khách cũng là độc hành, chí bảo đỉnh cao căn bản không quan tâm.
Như Người Sáng Lập Hắc Trụ, lúc trước đã nói hắn muốn kỳ vật Thần Mộc, nguyện ý dùng chí bảo đỉnh cao để đền bù khắp nơi.
Đối với Vũ Trụ Tối Cường Giả Độc Hành thì chút chí bảo đỉnh cao căn bản vô dụng.
- Hậu bối.
Một chấn động khác sinh cơ ngập tràn truyền đến. Nữ tử mĩ lệ cũng mở lời.
- Chân Lâm ta cũng lưu lại truyền thừa. Về phần tín vật và bản đồ, đều ở cách đây ước xxx năm ánh sáng. Nếu ngươi có đủ thực lực, thật ra cũng không ngại tìm kiếm chung quanh. Có thể tìm được hay không thì trông vào vận khí ngươi thôi.
- Đừng nghe nàng. Nơi này đã là vùng trung tâm Khuynh Phong Giới, nguy hiểm khắp nơi. Đến cả Vũ Trụ Tối Cường Giả cũng có khả năng chết đi. Tuy nói một vài Vũ Trụ Tối Cường Giả xông vào Luân Hồi, sẽ lưu lại tín vật chung quanh đây. Nhưng muốn tìm được tín vật phải dựa vào vận khí. Muốn tìm được nó là quá nguy hiểm.
Thân ảnh áo tro nói:
- Chúng ta đã sống gần ba thời đại luân hồi, đại hạn tới gần, chỉ có thể liều một lần cuối cùng, xông vào Luân Hồi. Nếu có thể vượt qua, sẽ có thể tồn tại vĩnh hằng, lại có thể thành lập ra một Thánh Địa vũ trụ.
- Bây giờ Vũ Trụ Hải, mới có một Thánh Địa vũ trụ.
Nữ tử lá xanh x1 cũng nói:
- Ta muốn cho Vũ Trụ Hải xuất hiện thành hai Thánh Địa Vũ Trụ...
- Ha ha, Chân Lâm chúng ta đi đi...
- Đi.
Thân ảnh áo tro, thân ảnh nữ tử lá xanh cùng lóe lên, rồi biến mất, sau đó hình ảnh lưu lại cũng dần dần biến mất.
La Phong đứng trước vách đá, sững sờ hồi lâu.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.