Thôn Phụ Trưởng Thành

Chương 34:

Xuân Bất Ngữ

20/02/2024

“Minh Vũ, đây không phải chị dâu của mày sao!” Có người phát hiện ra Lâm Ngọc Nhiêu, đột nhiên bị người điểm tên, Hướng Minh Vũ đang bận rộn bỗng khựng lại một cái, anh ngẩng đầu tìm tòi trong đám người, rất nhanh đã thấy được chị dâu mặc váy dài, đội mũ rơm xinh xeo xách theo lồng cơm đứng đó.

Lâm Ngọc Nhiêu ngẩng đầu đối mặt với Hướng Minh Vũ. Anh cắn đầu mẩu thuốc cười thành tiếng, nhanh chóng chuyển xong dưa hấu trong xe ba gác. Sau đó lại cười cười với mấy người đang làm với mình ý bảo họ làm giúp, còn anh thì nhảy xuống xe, dẫn Lâm Ngọc Nhiêu tới chỗ râm mát.

“Anh chú đâu?” Lâm Ngọc Nhiêu được Hướng Minh Vũ kéo tới chỗ nệm rơm ngồi. Cô lấy khăn lông khô ra ném cho anh, để anh lau mồ hôi đi. Xung quanh đều là người, mọi người tò mò nhìn chằm chằm vào cô làm cô thấy rất ngại.

“Vẫn còn trong ruộng à!” Hướng Minh Vũ lung tung xoa mồ hôi vài cái, ngồi xuống cạnh Lâm Ngọc Nhiêu, tới gần nhìn chằm chằm cô. Anh nhìn mãi khiến Lâm Ngọc Nhiêu cảnh giác dịch sang bên một chút, trong miệng còn nhỏ giọng cảnh cáo: “Chú đừng có mà xằng bậy!”

Cô biết người này lá gan lớn, tùy hứng tới vô pháp vô thiên. Hướng Minh Vũ thấy khuôn mặt nhỏ nhắn xinh xắn của chị dâu bị anh nhìn tới đỏ bừng, tay đặt trên đùi cũng cuộn tròn lại vì căng thẳng, dáng vẻ quẫn bách thế này, đúng là chọc người thương mà. Anh muốn hôn cô một cái quá đi mất. Nhưng không thể dọa đến cô, tầm mắt anh đành quét ra sau lưng: “Vết thương trên lưng thế nào rồi? Còn đau nữa không?”

Lâm Ngọc Nhiêu trừng anh ngay: “Cậu nhỏ giọng chút đi.” Cô chỉ chỉ hộp cơm: “Cậu muốn ăn ở đây à?”

“Ừ.” Hướng Minh Vũ gật gật đầu, lại hỏi: “Chị uống nước không?”

“Không cần.”

“Em uống.” anh đứng dậy đi tới chỗ gần đó mua hai chai hồng trà đá, tranh thủ lúc chị dâu không chú ý nhét hai chai nước còn bọc hơi lạnh xuống dưới váy chị dâu, cuối cùng thì vẫn muốn trêu chọc chị dâu.

Hướng Minh Vũ nhìn thấy vẻ kinh ngạc trong mắt chị dâu, cười ngăn tầm mắt mọi người lại, bàn tay to còn bắt lấy hai chân chị dâu mở to ra: “Động dâm của chị có phải vẫn còn sưng không? Chườm lạnh một lát là ổn thôi.”

Đế chai lạnh lẽo cách một lớp quần lót mỏng kề sát cửa động, hơi lạnh khuếch tán. Lâm Ngọc Nhiêu vô cùng sợ hãi, cô hoảng loạn nhìn bốn xung quanh, duỗi tay đẩy bả vai chú nhỏ ra: “Cậu điên rồi à, quanh đây toàn là người.”



“Hôm nay chị mặc váy này đẹp quá, vú bị căng nứt ra, eo thì nhỏ xíu, mũ rơm nhỏ cũng xinh lắm.” Hướng Minh Vũ giữ chặt bàn tay đang đẩy anh của chị dâu lại, không coi ai ra gì mà hôn lên đó một cái. Lâm Ngọc Nhiêu kinh hãi, giống như bị kim châm nhảy dựng lên.

“Đừng lộn xộn, gậy thịt em cứng rồi đó, chị mà không nghe lời em chơi chị ở đây luôn đó.” Hướng Minh Vũ uy hiếp đè lại chị dâu. Lâm Ngọc Nhiêu cúi đầu nhìn tay anh đang ấn lên đùi cô. Tuy cách một lớp váy nhưng hơi nóng bỏng tay kia vẫn làm cả người cô mềm nhũn: “Minh Vũ…” Lâm Ngọc Nhiêu muốn khóc luôn rồi: “Sẽ bị người ta thấy đấy.”

Cô cảm thấy ngay giây tiếp theo thôi sẽ có người nhảy ra chửi cô đồ không biết xấu hổ, dâm loàn đi quyến rũ em chồng, mắng cô vô sỉ phản bội chồng mình.

“Không đâu, em che lại hết rồi.” Hướng Minh Vũ chơi đùa thế nào nhưng tuyệt đối sẽ không bao giờ đặt chị dâu vào vị trí để người chỉ trích: “Chị dâu, chị nói xem, chị lắc vú bự vặn eo thon đưa cơm tới cho em, chẳng lẽ em lại không ra vẻ một chút!”

Biết được sẽ không bị ai nhìn thấy, lại nghe anh lời ngon tiếng ngọt, Lâm Ngọc Nhiêu tức giận nhéo lên thịt mềm bên sườn eo chú nhỏ, nghiến răng nghiến lợi nói: “Sớm biết cậu hư như thế tôi đã không tới.”

“Shit…” Hướng Minh Vũ đau tới hít hà một hơi, nhanh tay nắm lấy tay nhỏ của chị dâu: “Chị dâu em sai rồi.” Tay nhỏ bị anh nắm lấy nhẹ nhàng vuốt ve, Lâm Ngọc Nhiêu thật sự cạn lời với anh: “Không ăn cơm à?”

“Ăn.”

“Vậy cậu còn kéo tay tôi làm gì?”

“Lưng đỡ hơn chút nào chưa? Có đau lắm không?” Hướng Minh Vũ lại hỏi.

“Không đau.” Vì để cho người này đứng đắn lại, Lâm Ngọc Nhiêu chủ động mở hộp cơm ra, bày từng món chỉnh tề: “Còn bao lâu nữa mới đóng dưa xong.”

“Chị hôn em một cái em nói cho chị ngay.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện trọng sinh
Nguyên Tôn

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện full

Nhận xét của độc giả về truyện Thôn Phụ Trưởng Thành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook