Thôn Phụ Trưởng Thành

Chương 36:

Xuân Bất Ngữ

21/02/2024

“Ưm, đĩ dâm, cọ gì đó? Gấp không chờ được muốn ăn chim lớn à?” Hướng Minh Vũ cũng kích động lắm. Mấy lần chơi động dâm kia đều không có cảm giác mạo hiểm kích thích như lần này. Anh mút mạnh vài cái lên vú dâm lớn của chị dâu, hút cho núm vú cứng ngắc, sau đó mới chui đầu vào váy cô, há mồm ngậm hết động dâm đang chảy nước của cô vào bú .

Đầu lưỡi chú nhỏ đấu đá lung tung không theo quy luật nào trong tiểu huyệt của cô, hàm răng anh còn cắn cắn lên âm đế. Lâm Ngọc Nhiêu sướng tới mức cả người run rẩy, ánh mắt mê li ôm lấy đầu chú nhỏ ấn sâu vào. Sợi tóc thô cứng cọ trong lòng bàn tay cô càng làm cho cảm giác thực cốt sâu thêm.

“Minh Vũ, tôi tới rồi… Á!” cao trào đột nhiên đổ ập xuống không hề báo trước, cần cổ thon dài của cô vươn cao lên, cơ thể cũng cuộn lại rồi đổ ầm xuống nệm rơm. Cô thở hổn hển, cái miệng sưng đỏ hơi mở ra, bầu vú mượt mà phập phồng theo từng hơi thở. Sau khi Hướng Minh Vũ mút mạnh mấy cái cửa động rồi, anh nửa quỳ móc gậy thịt căng cứng dữ tợn ra loát loát vài cái, sau đó tách hai chân dài trắng nõn của chị dâu thật rộng sang hai bên, quy đầυ chảy dịch nhờn để ngay cửa động đang không ngừng đóng mở. Huyệt dâm đỏ hồng kiều diễm đã tham lam chủ động hút chim lớn của anh vào trong rồi.

“Đĩ dâm, chị dâu dâm, hôm nay chị mặc váy đẹp như vậy, có phải là muốn quyến rũ em không?” Hướng Minh Vũ hẩy hẩy mông để quy đầυ cọ sát động dâm hơn: “ Nếu biết chị không rời được gậy thịt của em như thế này, em nên cột chị vào dây quần luôn cho rồi. Ưm, dâm phụ này, muốn chim lớn chơi động dâm à, đúng là phải chơi nát chị mới được.”

Cô biết rõ ngực to bị đè dưới lớp quần áo bó sát đồ sộ mê người tới mức nào, cô biết eo thon lắc lư, mông lớn vặn vẹo phong tình tới mức nào, cô biết chỗ đóng dưa người đông tới mức nào, ấy thế mà còn ăn mặc ngực tấn công mông phòng thủ tới tìm anh, rõ ràng là bị chơi chưa đủ mà.

“Tôi không có…” Âm đế sau cao trào mẫn cảm tột cùng của Lâm Ngọc Nhiêu bị quy đầu của chú nhỏ đâm không ngừng, cảm giác ngứa ngáy khó nhịn như có vô số con kiến gặm cắm. Cô bất lực tủi thân lắc lắc đầu: “Tôi chỉ mặc đại một cái váy thôi mà.” Cô có để lộ chỗ nào đâu, trước khi ra ngoài còn cố ý soi gương kiểm tra mấy lần, đây là một cái váy hết sức bình thường thôi mà.

“Còn nói không có, động dâm của chị chảy nước thành sông rồi đây này.” Hướng Minh Vũ cúi đầu ngậm lấy miệng nhỏ của chị dâu, bàn tay to xoa vú lớn, hỏi cô: “Muốn chim lớn của em chơi chị không? Hửm? Chị nói xem những người bên ngoài kia có biết em ở đây chơi chị không? Bọn họ có trèo lên xe nhìn lén dáng vẻ dâm đãng của chị dâu dưới thân em, bị gậy thịt đâm nát động dâm, nước bay tung tóe không nhỉ?”

Lâm Ngọc Nhiêu vừa khó chịu vừa sợ hãi, cô không chịu được anh đũa bỡn ác liệt như thế. Cô muốn chống người ngồi dậy nhưng vừa động đậy một cái thì gậy thịt đang vận sức chờ động của Hướng Minh Vũ đã xộc thẳng vào. Cắm nguyên cây lút cán, góc độ gian xảo, vừa thâm vừa sâu, chọc cho Lâm Ngọc Nhiêu không tài nào tỉnh táo được. Cô nhếch miệng nhỏ mở to hai mắt nhìn chằm chằm, động nhỏ bị chim lớn nhét đầy, vách tường thịt ngứa ngáy run rẩy, mỗi một nếp uốn đều bị đâm căng ra cắn chặt gậy thịt không nhả. Cô có cảm giác mình ăn không nổi cây gậy này nữa rồi. Cứ có cảm giác giây tiếp theo động nhỏ của cô sẽ bị nó đâm nứt mất.

“Ưm, đầy quá rồi.” Tay nhỏ Lâm Ngọc Nhiêu chống lên lồng ngực mướt mồ hôi của chú nhỏ đẩy đẩy không cho anh động nữa: “Lớn quá, trướng căng rồi.”

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

Nhận xét của độc giả về truyện Thôn Phụ Trưởng Thành

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook