Chương 153: Bỉ Ngạn Hài
Yêu Bạch Thái
27/03/2013
Nhắc tới Sơn Hà Đồ, Dương Lăng nhất thời mặt lộ vẻ cười khổ: "Không nói tới Sơn Hà Đồ chẳng biết ở địa phương nào, hơn nữa vật ấy quý giá, người khác sẽ khẳng khái đơn giản buông tay cho mượn sao?"
Sơn Hà Đồ là một bức trận đồ, đồ này kỳ diệu ở chỗ, nó có thể đem tất cả trên đại địa phong nhập trong trận đồ, vô luận sơn xuyên thảo mộc, hoa điểu ngư trùng, hoang nguyên sa mạc, chỉ cần người thi pháp pháp lực cũng đủ cường đại, là có thể phong ấn vạn vật.
Sơn Hà Đồ là vô hạn quảng đại, phong ấn gì đó càng nhiều, uy lực của nó lại càng lớn, không gian cũng càng lớn. Sơn Hà Đồ kỳ diệu như vậy, quý giá còn trên Diệt Tuyệt Trận Đồ.
Vấn Thiên đồng tử cười nói: "Cô gia lẽ nào quên tiểu nhân là cái gì sao? Chẳng biết Sơn Hà Đồ ở nơi nào, tiểu nhân có thể suy tính."
Dương Lăng tỉ mỉ suy nghĩ một chút, Thiên Địa Linh Thai như vậy ”ăn uống” quá lớn, một chút liền nuốt tiêu mười vạn đan dược, hắn xác thực không đủ sức.
"Được, trong Kim Quang đan dược ngươi lấy mà dùng, tính toán cho ta Sơn Hà Đồ ở địa phương nào." Dương Lăng rốt cục hạ quyết tâm, hôm nay hắn trong tay đan dược sung túc, sử dụng cũng không đau lòng.
Vấn Thiên đồng tử ứng tiếng, quang vựng đảo qua, nuốt một tảng lớn đan dược vào trận, tức khắc bắt đầu thôi diễn. Khoảng chừng hơn mười cái hô hấp, thanh âm Vấn Thiên đồng tử vang lên: "Cô gia, Sơn Hà Đồ ngay trong Thái Dịch Môn, trong tay Đông Hải Đạo Quân."
"Cái gì?" Dương Lăng mở to hai mắt: "Ta ngược lại thà rằng hi vọng Sơn Hà Đồ tại trên tay Long Hổ Đạo Tôn."
Vấn Thiên đồng tử mắt lộ ra hung quang: "Cô gia, không bằng để tiểu nhân xuất thủ, đem Đông Hải Đạo Quân làm thịt! Đoạt lấy Sơn Hà Đồ?"
Dương Lăng bị dọa cho nhảy lên, trách mắng: "Nói bậy! Đông Hải Đạo Quân cùng ta đồng môn, ta nếu giết hắn, chưởng giáo chí tôn có thể tha ta sao?"
Thái Cực đồng tử lập tức cũng nói: "Chủ nhân, việc này giao cho tiểu nhân, tiểu nhân hạ thủ tuyệt đối sạch sẽ lưu loát, không để lại bất luận cái đầu mối gì."
*(Hehehehe … Thầy trò thằng này giống dân xã hội đen thời hiện đại quá ??? Có hai thằng đàn em cở này thì còn sợ chó gì ai hehehe heheh …. )
Dương Lăng nhịn không được trở mình mắt trợn trắng, hai người đồng tử này, cả đám đều là tư duy cường đạo, động một chút là muốn giết người cướp của. Dương Lăng không nghĩ, trong khoảng thời gian này tới nay, ngay bản thân hắn cũng cướp đông đoạt tây, khiến lưỡng đồng tử bên người cũng trở nên hung ác lên.
"Việc này, từ từ nghĩ biện pháp. Ngươi hai người không có mệnh lệnh của ta, không được xằng bậy!"
"Vâng."
Đảo mắt một tháng trôi qua, Dương Lăng phát hiện, Thiên Địa Linh Thai , mỗi hai mươi tám ngày phải ăn một lần đan dược. Như vậy suy tính, đan dược trong tay Dương Lăng, cũng đủ Thiên Địa Linh Thai dùng tới năm ba năm.
Chỉ là, dùng đan dược cung cấp nuôi dưỡng Thiên Địa Linh Thai, thực là vô cùng xa xỉ, Dương Lăng quyết định tìm cách lấy Sơn Hà Đồ. Chỉ là việc này khiến Dương Lăng hơi sợ, nếu Đông Hải Đạo Quân là Thái Huyền môn nhân, tỷ như Cổ Nguyệt Đạo Quân chẳng hạn, Dương Lăng không chút nghĩ ngợi, âm thầm giết chết. Nhưng đổi thành Đông Hải Đạo Quân, Dương Lăng phải cẩn thận hành sự, không dám hạ độc thủ.
Đồng thời, Dương Lăng tại đây một tháng thời gian, không ngừng tu luyện Thiên Xạ Quyết, đả thông quanh thân kinh lạc, tu vi dần dần thâm sâu. Đặc biệt Thiên Xạ Quyết, Dương Lăng đã tích góp từng tí một thực lực hùng hồn. Hôm nay một quyền đánh ra, Dương Lăng tự tin có thể cùng đỉnh Pháp Sư Kỳ ngạnh kháng, hơn nữa có thể chiếm ưu thế tuyệt đối.
Thậm chí chống lại pháp thai cấp số Đạo Quân, Dương Lăng cũng có thể tiếp được mấy chiêu, không đến mức đi tới đã bị một chưởng phách tử.
Ngày hôm nay, suy nghĩ một lúc lâu Dương Lăng rốt cục ly khai Thanh Tiêu Uyển, đi tới trong Thái Dịch Động Thiên. Thái Dịch Động Thiên là không cho phép nội môn đệ tử đi vào, nhưng Dương Lăng thời gian trước ở trên Cửu Môn Pháp Hội đại đẩu uy phong, hôm nay ở Thái Dịch Môn đều biết danh tiếng.
Vài tên thủ vệ tu sĩ, thấy Dương Lăng, mỉm cười tránh đường, tịnh không ngăn trở. Dương Lăng lại mười phần khách khí, tạ ơn thủ vệ tu sĩ sau đó mới nhanh đi vào.
Tiến nhập Thái Dịch Động Thiên, Dương Lăng đầu tiên đến Thiên Long Điện. Thiên Long Đạo Quân nghe Dương Lăng bái phỏng, thập phần sướng khoái, tự mình ra điện nghênh tiếp. Dương Lăng lúc này địa vị cùng danh đầu, đã cũng đủ khiến cho bất luận một gã chân truyền đệ tử nào cũng coi trọng.
"Dương Lăng, ngươi tìm đến ta, lại là có việc sao?" Thiên Long Đạo Quân trực tiếp hỏi.
Dương Lăng liền cười một tiếng: "Cái gì cũng không thể gạt được Đạo Quân." Dừng một chút, "Nghe nói Đông Hải Đạo Quân trong tay có một kiện bảo bối tên là Sơn Hà Đồ?"
Thiên Long Đạo Quân lập tức đoán được, cả kinh hỏi: "Ngươi lẽ nào có chủ ý với Sơn Hà Đồ?"
Dương Lăng cười khổ: "Ta đang suy nghĩ, có nên dùng cái pháp khí khác đổi lấy Sơn Hà Đồ từ trong tay Đông Hải Đạo Quân hay không?"
Thiên Long Đạo Quân lập tức xua tay: "Không có khả năng! Sơn Hà Đồ là mệnh căn tử của Đông Hải Đạo Quân, hắn tuyệt đối sẽ không đổi."
Dương Lăng thở dài một tiếng: "Nói như thế, ta vô vọng có được Sơn Hà Đồ."
Thiên Long Đạo Quân trầm ngâm chốc lát, chậm rãi nói: "Cũng không phải nói như vậy, ta ngược lại nghĩ đến một cái biện pháp."
Dương Lăng nhãn tình sáng lên: "Đạo Quân có biện pháp gì?"
Thiên Long Đạo Quân cười nói: "Dương Lăng ngươi có biết lai lịch Đông Hải không?"
"Đang muốn hướng Đạo Quân thỉnh giáo." Dương Lăng vội vã nói.
"Đông Hải Đạo Quân phụ mẫu là ngư dân bản xứ Đông Hải, lúc mẫu thân hắn mang thai, lầm nuốt một quả ‘ Thủy Nguyên Châu ’. Thủy Nguyên Châu này là thủy chi tinh hoa trong cơ thể huyền quy, thập phần trân quý. Vì vậy lúc Đông Hải sinh ra, tiên thiên có sẳn thủy hệ thần thông. Sau lại được Thái Dịch Môn phát hiện, thu làm môn nhân đệ tử."
"Bởi hắn tiên thiên đối với thủy mẫn cảm, Đông Hải mượn Đông Hải luyện thần, cư nhiên là hắn luyện thành ‘Uông Dương Nguyên Thần’. Lúc Đông Hải tu thành Đạo Quân, dùng Thủy Nguyên Châu trong cơ thể cùng Phật môn ‘ Bỉ Ngạn Châu ’, luyện thành ‘ Bỉ Ngạn Hải ’. Đông Hải Đạo Quân đối với ‘ Bỉ Ngạn Hải ’ thập phần tự phụ, từng nói, trong Thái Dịch Môn, chính là nhân vật dưới Đạo Tôn cấp số, không người có thể phá ‘ Bỉ Nham Hải ’ của hắn.
"Hắn thậm chí tuyên bố, nếu dưới tu vi Đạo Tôn, ai có thể phá Tự Ngạn Kết Giới, Đông Hải Đạo Quân hắn sẽ đáp ứng đối phương hai cái yêu cầu, tuyệt không đổi ý." Thiên Long Đạo Quân ánh mắt chợt lóe: "Sau đó, Thất Đại Chân truyện đệ tử, có bốn người tiến qua "Bỉ Ngạn Hải ", nhưng đều bị vây ở trong Bỉ Ngạn Kết Giới, nét mặt thập phần bất kham."
Dương Lăng cười khổ: "Đạo Quân lẽ nào muốn ta đi phá Bỉ Ngạn Hải?"
"Không sai, chỉ cần ngươi phá Bỉ Ngạn Hải, thì Sơn Hà Đồ là của ngươi." Thiên Long Đạo Quân ngữ khí rất khẳng định, "Như vậy chẳng lẽ không phải so với đổi vật là tiện nghi hơn sao?"
Dương Lăng chưa bao giờ tin tưởng trên đời có sự gì tiện nghi, suy nghĩ một hồi, lại hỏi: "Bỉ Ngạn Hải, thực sự khó phá như vậy sao?"
Thiên Long Đạo Quân gật đầu: "Đâu chỉ là khó phá, Thiên Nhất Đạo Tôn từng nói, ‘ tiên thân khả kỳ, bỉ ngạn nan tới ’."
*( tiên thân khả kỳ, bỉ ngạn nan tới : tạm hiểu là thành tiên cũng có thể, nhưng đừng có tới bỉ ngạn… ??? Ý nói Bỉ Ngạn Hải khó chơi ! ND)
Dương Lăng thở dài một tiếng: "Đạo Quân, ngay cả Thiên Nhất Đạo Tôn cũng đánh giá như vậy, ta làm sao có thể phá được Bỉ Ngạn Hải?"
Thiên Long Đạo Quân: "Ngược lại có vài phần hi vọng, ngươi chỉ tới ý là đi thử, nếu thật không được, ta bảo đảm ngươi bình an đi ra Bỉ Ngạn Hải, Đông Hải Đạo Quân hắn không dám động một sợi lông của ngươi."
Dương Lăng tịnh không nghi ngờ hứa hẹn của Thiên Long Đạo Quân, bất quá hắn đối với Bỉ Ngạn Hải rốt cuộc là cái pháp khí gì lại không rõ ràng cho lắm, vì vậy nên hỏi kỹ.
Thiên Long Đạo Quân "Hắc" thản nhiên cười: "Đông Hải Đạo Quân vận *** chó, có người nói Bỉ Ngạn Châu này làm một kiện kỳ vật, cùng một vị phật môn đại năng có liên quan. Nhưng rốt cuộc có gì thần kỳ, sợ rằng ngay cả bản thân Đông Hải, cũng không có thể hoàn toàn rõ ràng."
Dương Lăng từ trong miệng Thiên Long Đạo Quân, cũng không thể lấy đủ tin tức, nghĩ thầm: "Tuy rằng không có gì nắm chắt đi qua được Bỉ Ngạn Hải, nhưng đây là một lần cơ hội, làm sao có thể buông tha?" Dương Lăng vốn cũng có một cái biện pháp, bất quá cái biện pháp kia vô cùng bá đạo.
Hai cái biện pháp mà so sánh, Dương Lăng quyết định dựa theo biện pháp của Long Đạo Quân thử một lần.
Thiên Long Đạo Quân "Ha ha" cười: "Dương Lăng, nếu ngươi thật có thể đi qua Bỉ Ngạn Hải, lập tức là có thể thêm ra bốn vị bằng hữu."
Dương Lăng ngẩn ra, nhớ tới có bốn vị Đạo Quân không có thể đi qua Bỉ Ngạn Hải, giật mình hỏi: "Lẽ nào bọn họ đều cùng Đông Hải Đạo Quân có oán cừu sao?"
Thiên Long Đạo Quân cười lạnh nói: "Đông Hải Đạo Quân này hành sự vô cùng cuồng vọng, ngày trước bốn vị chân truyền đệ tử tiến nhập Bỉ Ngạn Hải, cũng là vì ma luyện tâm tính. Bất quá là Đông Hải hết lần này tới lần khác ở phía sau lại nói xấu bốn người. Cho dù Hàn Băng Đạo Quân như vậy, cũng đều bị hắn đắc tội."
Dương Lăng cười thầm, thầm nghĩ: "Như vậy quá tốt a!"
Đông Hải Đạo Quân đàn tràng ở vào trong một hồ nước thật lớn, mặt hồ mù mịt mấy nghìn dặm, bích ba vạn khoảnh. Lúc này, đứng sát bên bờ hồ, Thiên Long Đạo Quân cười to nói: "Đông Hải! Có người muốn phá Bỉ Ngạn Hải!"
Giữa hồ đằng khởi một mảnh cương khí, trong cương khí hiện ra một người, ánh mắt lãnh túc, chính là Đông Hải Đạo Quân.
"Thiên Long! Ngươi muốn thử Bỉ Ngạn Hải của ta?" Đông Hải Đạo Quân trong mắt cư nhiên lộ ra tiếu ý, tựa hồ rất khoái trá.
Thiên Long Đạo Quân vừa mở miệng, thanh âm xa xa truyền ra, chung quanh xuất hiện mấy trăm đạo độn quang, rất nhiều chân truyền đệ tử đều tập trung tới vùng phụ cận. Thậm chí phía sau Thiên Long Đạo Quân, chẳng biết từ bao giờ xuất hiện bốn gã Đạo Quân cấp số chân truyện đệ tử.
Thiên Long Đạo Quân cười một trận ha ha: "Sai rồi, không phải bản Đạo Quân, là nội môn đệ tử đệ nhất nhân, Dương Lăng muốn thử một lần Bỉ Ngạn Hải của ngươi!"
Đông Hải Đạo Quân ngẩn ra, sau đó khinh thường nói: "Hắn?"
Dương Lăng mỉm cười: "Đông Hải Đạo Quân lẽ nào sợ ta đi qua Bỉ Ngạn Hải? Ta lại nghe nói, ai đi qua Bỉ Ngạn Hải, ngươi có thể không ràng buộc đáp ứng đối phương hai cái điều kiện."
Đông Hải Đạo Quân sắc mặt trầm xuống: "Được! Ngươi tự mình chuốc lấy cực khổ, trách không được người khác!"
Rất nhanh, chuyện tình Dương Lăng muốn qua Bỉ Ngạn Hải truyền ra rất nhanh, Chu Tước trưởng lão đang đả tọa, ngoài Chu Tước Cung vang lên thanh âm Huyền Vũ trưởng lão: "Tử điểu, có trò hay để xem, mau mau!"
Chu Tước trưởng lão không nói hai lời, hóa thành một mảnh cương khí, thoáng cái lao ra Chu Tước Cung.
Sơn Hà Đồ là một bức trận đồ, đồ này kỳ diệu ở chỗ, nó có thể đem tất cả trên đại địa phong nhập trong trận đồ, vô luận sơn xuyên thảo mộc, hoa điểu ngư trùng, hoang nguyên sa mạc, chỉ cần người thi pháp pháp lực cũng đủ cường đại, là có thể phong ấn vạn vật.
Sơn Hà Đồ là vô hạn quảng đại, phong ấn gì đó càng nhiều, uy lực của nó lại càng lớn, không gian cũng càng lớn. Sơn Hà Đồ kỳ diệu như vậy, quý giá còn trên Diệt Tuyệt Trận Đồ.
Vấn Thiên đồng tử cười nói: "Cô gia lẽ nào quên tiểu nhân là cái gì sao? Chẳng biết Sơn Hà Đồ ở nơi nào, tiểu nhân có thể suy tính."
Dương Lăng tỉ mỉ suy nghĩ một chút, Thiên Địa Linh Thai như vậy ”ăn uống” quá lớn, một chút liền nuốt tiêu mười vạn đan dược, hắn xác thực không đủ sức.
"Được, trong Kim Quang đan dược ngươi lấy mà dùng, tính toán cho ta Sơn Hà Đồ ở địa phương nào." Dương Lăng rốt cục hạ quyết tâm, hôm nay hắn trong tay đan dược sung túc, sử dụng cũng không đau lòng.
Vấn Thiên đồng tử ứng tiếng, quang vựng đảo qua, nuốt một tảng lớn đan dược vào trận, tức khắc bắt đầu thôi diễn. Khoảng chừng hơn mười cái hô hấp, thanh âm Vấn Thiên đồng tử vang lên: "Cô gia, Sơn Hà Đồ ngay trong Thái Dịch Môn, trong tay Đông Hải Đạo Quân."
"Cái gì?" Dương Lăng mở to hai mắt: "Ta ngược lại thà rằng hi vọng Sơn Hà Đồ tại trên tay Long Hổ Đạo Tôn."
Vấn Thiên đồng tử mắt lộ ra hung quang: "Cô gia, không bằng để tiểu nhân xuất thủ, đem Đông Hải Đạo Quân làm thịt! Đoạt lấy Sơn Hà Đồ?"
Dương Lăng bị dọa cho nhảy lên, trách mắng: "Nói bậy! Đông Hải Đạo Quân cùng ta đồng môn, ta nếu giết hắn, chưởng giáo chí tôn có thể tha ta sao?"
Thái Cực đồng tử lập tức cũng nói: "Chủ nhân, việc này giao cho tiểu nhân, tiểu nhân hạ thủ tuyệt đối sạch sẽ lưu loát, không để lại bất luận cái đầu mối gì."
*(Hehehehe … Thầy trò thằng này giống dân xã hội đen thời hiện đại quá ??? Có hai thằng đàn em cở này thì còn sợ chó gì ai hehehe heheh …. )
Dương Lăng nhịn không được trở mình mắt trợn trắng, hai người đồng tử này, cả đám đều là tư duy cường đạo, động một chút là muốn giết người cướp của. Dương Lăng không nghĩ, trong khoảng thời gian này tới nay, ngay bản thân hắn cũng cướp đông đoạt tây, khiến lưỡng đồng tử bên người cũng trở nên hung ác lên.
"Việc này, từ từ nghĩ biện pháp. Ngươi hai người không có mệnh lệnh của ta, không được xằng bậy!"
"Vâng."
Đảo mắt một tháng trôi qua, Dương Lăng phát hiện, Thiên Địa Linh Thai , mỗi hai mươi tám ngày phải ăn một lần đan dược. Như vậy suy tính, đan dược trong tay Dương Lăng, cũng đủ Thiên Địa Linh Thai dùng tới năm ba năm.
Chỉ là, dùng đan dược cung cấp nuôi dưỡng Thiên Địa Linh Thai, thực là vô cùng xa xỉ, Dương Lăng quyết định tìm cách lấy Sơn Hà Đồ. Chỉ là việc này khiến Dương Lăng hơi sợ, nếu Đông Hải Đạo Quân là Thái Huyền môn nhân, tỷ như Cổ Nguyệt Đạo Quân chẳng hạn, Dương Lăng không chút nghĩ ngợi, âm thầm giết chết. Nhưng đổi thành Đông Hải Đạo Quân, Dương Lăng phải cẩn thận hành sự, không dám hạ độc thủ.
Đồng thời, Dương Lăng tại đây một tháng thời gian, không ngừng tu luyện Thiên Xạ Quyết, đả thông quanh thân kinh lạc, tu vi dần dần thâm sâu. Đặc biệt Thiên Xạ Quyết, Dương Lăng đã tích góp từng tí một thực lực hùng hồn. Hôm nay một quyền đánh ra, Dương Lăng tự tin có thể cùng đỉnh Pháp Sư Kỳ ngạnh kháng, hơn nữa có thể chiếm ưu thế tuyệt đối.
Thậm chí chống lại pháp thai cấp số Đạo Quân, Dương Lăng cũng có thể tiếp được mấy chiêu, không đến mức đi tới đã bị một chưởng phách tử.
Ngày hôm nay, suy nghĩ một lúc lâu Dương Lăng rốt cục ly khai Thanh Tiêu Uyển, đi tới trong Thái Dịch Động Thiên. Thái Dịch Động Thiên là không cho phép nội môn đệ tử đi vào, nhưng Dương Lăng thời gian trước ở trên Cửu Môn Pháp Hội đại đẩu uy phong, hôm nay ở Thái Dịch Môn đều biết danh tiếng.
Vài tên thủ vệ tu sĩ, thấy Dương Lăng, mỉm cười tránh đường, tịnh không ngăn trở. Dương Lăng lại mười phần khách khí, tạ ơn thủ vệ tu sĩ sau đó mới nhanh đi vào.
Tiến nhập Thái Dịch Động Thiên, Dương Lăng đầu tiên đến Thiên Long Điện. Thiên Long Đạo Quân nghe Dương Lăng bái phỏng, thập phần sướng khoái, tự mình ra điện nghênh tiếp. Dương Lăng lúc này địa vị cùng danh đầu, đã cũng đủ khiến cho bất luận một gã chân truyền đệ tử nào cũng coi trọng.
"Dương Lăng, ngươi tìm đến ta, lại là có việc sao?" Thiên Long Đạo Quân trực tiếp hỏi.
Dương Lăng liền cười một tiếng: "Cái gì cũng không thể gạt được Đạo Quân." Dừng một chút, "Nghe nói Đông Hải Đạo Quân trong tay có một kiện bảo bối tên là Sơn Hà Đồ?"
Thiên Long Đạo Quân lập tức đoán được, cả kinh hỏi: "Ngươi lẽ nào có chủ ý với Sơn Hà Đồ?"
Dương Lăng cười khổ: "Ta đang suy nghĩ, có nên dùng cái pháp khí khác đổi lấy Sơn Hà Đồ từ trong tay Đông Hải Đạo Quân hay không?"
Thiên Long Đạo Quân lập tức xua tay: "Không có khả năng! Sơn Hà Đồ là mệnh căn tử của Đông Hải Đạo Quân, hắn tuyệt đối sẽ không đổi."
Dương Lăng thở dài một tiếng: "Nói như thế, ta vô vọng có được Sơn Hà Đồ."
Thiên Long Đạo Quân trầm ngâm chốc lát, chậm rãi nói: "Cũng không phải nói như vậy, ta ngược lại nghĩ đến một cái biện pháp."
Dương Lăng nhãn tình sáng lên: "Đạo Quân có biện pháp gì?"
Thiên Long Đạo Quân cười nói: "Dương Lăng ngươi có biết lai lịch Đông Hải không?"
"Đang muốn hướng Đạo Quân thỉnh giáo." Dương Lăng vội vã nói.
"Đông Hải Đạo Quân phụ mẫu là ngư dân bản xứ Đông Hải, lúc mẫu thân hắn mang thai, lầm nuốt một quả ‘ Thủy Nguyên Châu ’. Thủy Nguyên Châu này là thủy chi tinh hoa trong cơ thể huyền quy, thập phần trân quý. Vì vậy lúc Đông Hải sinh ra, tiên thiên có sẳn thủy hệ thần thông. Sau lại được Thái Dịch Môn phát hiện, thu làm môn nhân đệ tử."
"Bởi hắn tiên thiên đối với thủy mẫn cảm, Đông Hải mượn Đông Hải luyện thần, cư nhiên là hắn luyện thành ‘Uông Dương Nguyên Thần’. Lúc Đông Hải tu thành Đạo Quân, dùng Thủy Nguyên Châu trong cơ thể cùng Phật môn ‘ Bỉ Ngạn Châu ’, luyện thành ‘ Bỉ Ngạn Hải ’. Đông Hải Đạo Quân đối với ‘ Bỉ Ngạn Hải ’ thập phần tự phụ, từng nói, trong Thái Dịch Môn, chính là nhân vật dưới Đạo Tôn cấp số, không người có thể phá ‘ Bỉ Nham Hải ’ của hắn.
"Hắn thậm chí tuyên bố, nếu dưới tu vi Đạo Tôn, ai có thể phá Tự Ngạn Kết Giới, Đông Hải Đạo Quân hắn sẽ đáp ứng đối phương hai cái yêu cầu, tuyệt không đổi ý." Thiên Long Đạo Quân ánh mắt chợt lóe: "Sau đó, Thất Đại Chân truyện đệ tử, có bốn người tiến qua "Bỉ Ngạn Hải ", nhưng đều bị vây ở trong Bỉ Ngạn Kết Giới, nét mặt thập phần bất kham."
Dương Lăng cười khổ: "Đạo Quân lẽ nào muốn ta đi phá Bỉ Ngạn Hải?"
"Không sai, chỉ cần ngươi phá Bỉ Ngạn Hải, thì Sơn Hà Đồ là của ngươi." Thiên Long Đạo Quân ngữ khí rất khẳng định, "Như vậy chẳng lẽ không phải so với đổi vật là tiện nghi hơn sao?"
Dương Lăng chưa bao giờ tin tưởng trên đời có sự gì tiện nghi, suy nghĩ một hồi, lại hỏi: "Bỉ Ngạn Hải, thực sự khó phá như vậy sao?"
Thiên Long Đạo Quân gật đầu: "Đâu chỉ là khó phá, Thiên Nhất Đạo Tôn từng nói, ‘ tiên thân khả kỳ, bỉ ngạn nan tới ’."
*( tiên thân khả kỳ, bỉ ngạn nan tới : tạm hiểu là thành tiên cũng có thể, nhưng đừng có tới bỉ ngạn… ??? Ý nói Bỉ Ngạn Hải khó chơi ! ND)
Dương Lăng thở dài một tiếng: "Đạo Quân, ngay cả Thiên Nhất Đạo Tôn cũng đánh giá như vậy, ta làm sao có thể phá được Bỉ Ngạn Hải?"
Thiên Long Đạo Quân: "Ngược lại có vài phần hi vọng, ngươi chỉ tới ý là đi thử, nếu thật không được, ta bảo đảm ngươi bình an đi ra Bỉ Ngạn Hải, Đông Hải Đạo Quân hắn không dám động một sợi lông của ngươi."
Dương Lăng tịnh không nghi ngờ hứa hẹn của Thiên Long Đạo Quân, bất quá hắn đối với Bỉ Ngạn Hải rốt cuộc là cái pháp khí gì lại không rõ ràng cho lắm, vì vậy nên hỏi kỹ.
Thiên Long Đạo Quân "Hắc" thản nhiên cười: "Đông Hải Đạo Quân vận *** chó, có người nói Bỉ Ngạn Châu này làm một kiện kỳ vật, cùng một vị phật môn đại năng có liên quan. Nhưng rốt cuộc có gì thần kỳ, sợ rằng ngay cả bản thân Đông Hải, cũng không có thể hoàn toàn rõ ràng."
Dương Lăng từ trong miệng Thiên Long Đạo Quân, cũng không thể lấy đủ tin tức, nghĩ thầm: "Tuy rằng không có gì nắm chắt đi qua được Bỉ Ngạn Hải, nhưng đây là một lần cơ hội, làm sao có thể buông tha?" Dương Lăng vốn cũng có một cái biện pháp, bất quá cái biện pháp kia vô cùng bá đạo.
Hai cái biện pháp mà so sánh, Dương Lăng quyết định dựa theo biện pháp của Long Đạo Quân thử một lần.
Thiên Long Đạo Quân "Ha ha" cười: "Dương Lăng, nếu ngươi thật có thể đi qua Bỉ Ngạn Hải, lập tức là có thể thêm ra bốn vị bằng hữu."
Dương Lăng ngẩn ra, nhớ tới có bốn vị Đạo Quân không có thể đi qua Bỉ Ngạn Hải, giật mình hỏi: "Lẽ nào bọn họ đều cùng Đông Hải Đạo Quân có oán cừu sao?"
Thiên Long Đạo Quân cười lạnh nói: "Đông Hải Đạo Quân này hành sự vô cùng cuồng vọng, ngày trước bốn vị chân truyền đệ tử tiến nhập Bỉ Ngạn Hải, cũng là vì ma luyện tâm tính. Bất quá là Đông Hải hết lần này tới lần khác ở phía sau lại nói xấu bốn người. Cho dù Hàn Băng Đạo Quân như vậy, cũng đều bị hắn đắc tội."
Dương Lăng cười thầm, thầm nghĩ: "Như vậy quá tốt a!"
Đông Hải Đạo Quân đàn tràng ở vào trong một hồ nước thật lớn, mặt hồ mù mịt mấy nghìn dặm, bích ba vạn khoảnh. Lúc này, đứng sát bên bờ hồ, Thiên Long Đạo Quân cười to nói: "Đông Hải! Có người muốn phá Bỉ Ngạn Hải!"
Giữa hồ đằng khởi một mảnh cương khí, trong cương khí hiện ra một người, ánh mắt lãnh túc, chính là Đông Hải Đạo Quân.
"Thiên Long! Ngươi muốn thử Bỉ Ngạn Hải của ta?" Đông Hải Đạo Quân trong mắt cư nhiên lộ ra tiếu ý, tựa hồ rất khoái trá.
Thiên Long Đạo Quân vừa mở miệng, thanh âm xa xa truyền ra, chung quanh xuất hiện mấy trăm đạo độn quang, rất nhiều chân truyền đệ tử đều tập trung tới vùng phụ cận. Thậm chí phía sau Thiên Long Đạo Quân, chẳng biết từ bao giờ xuất hiện bốn gã Đạo Quân cấp số chân truyện đệ tử.
Thiên Long Đạo Quân cười một trận ha ha: "Sai rồi, không phải bản Đạo Quân, là nội môn đệ tử đệ nhất nhân, Dương Lăng muốn thử một lần Bỉ Ngạn Hải của ngươi!"
Đông Hải Đạo Quân ngẩn ra, sau đó khinh thường nói: "Hắn?"
Dương Lăng mỉm cười: "Đông Hải Đạo Quân lẽ nào sợ ta đi qua Bỉ Ngạn Hải? Ta lại nghe nói, ai đi qua Bỉ Ngạn Hải, ngươi có thể không ràng buộc đáp ứng đối phương hai cái điều kiện."
Đông Hải Đạo Quân sắc mặt trầm xuống: "Được! Ngươi tự mình chuốc lấy cực khổ, trách không được người khác!"
Rất nhanh, chuyện tình Dương Lăng muốn qua Bỉ Ngạn Hải truyền ra rất nhanh, Chu Tước trưởng lão đang đả tọa, ngoài Chu Tước Cung vang lên thanh âm Huyền Vũ trưởng lão: "Tử điểu, có trò hay để xem, mau mau!"
Chu Tước trưởng lão không nói hai lời, hóa thành một mảnh cương khí, thoáng cái lao ra Chu Tước Cung.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.