Thống Đốc Đại Nhân, Mèo Nhà Anh Đâu
Chương 14: Cấp D
Dạ Tử Vũ
07/08/2021
Thống đốc đại nhân thiết huyết thế nhưng lại có phần không hạ thủ được, chẳng qua là một giọt máu mà thôi, căn bản sẽ không tạo thành tổn thương thực tế nào.
Anh hơi do dự, phát hiện đôi mắt giấu dưới móng vuốt lộ ra một chút dường như đang thúc giục anh đâm mau mau lên, đỡ cho cô đột nhiên hối hận. Thấy cô như vậy thống đốc Reuel liền cầm lấy móng vuốt nhỏ của cô châm một xíu, kết quả năng lực chịu đau của đối phương thật sự là quá yếu, đau meo lên một tiếng lại rúc ở một bên không để ý tới anh.
Thống đốc Reuel vừa kinh ngạc vì tiểu gia hỏa thông minh này vừa khiếp sợ vì biểu thị thí nghiệm cấp bậc tinh thần lực, lúc trước tinh thần lực của nó yếu đến mức không được xếp vào cấp bậc thấp nhất, nhưng là hiện tại đã là D cấp.
Hiện tại tinh thần lực chia làm năm cấp bậc, lần lượt là ABCDE, mạnh nhất chính là tinh thần lực cấp A, thống đốc Reuel chính là cường cấp A. Tình hình chung đàn ông Già Nạp Tinh đều bảo trì ở khoảng cấp C, nhưng sẽ tăng trưởng từng chút một theo thời gian.
Mà bình thường dòng máu lai so ra thì kém hơn một chút, phổ biến là cấp E và cấp D, hơn nữa không thể tăng trưởng (ngoại trừ lai với người cổ địa cầu). Nếu từ khi sinh ra đã là cấp C thì đều sẽ được trọng dụng trong quân đội, nhưng cho đến nay vẫn chưa phát hiện người lai nào sinh ra có tinh thần lực đạt tới cấp B.
Mà cấp bậc tinh thần lực của nhóm nữ thần Già Nạp Tinh bình thường cũng đều là cấp E trở lên, họ thông thường có thể tăng hai cấp sinh ra cộng minh cộng dung cùng nam Già Nạp Tinh, nói cách khác, nếu một nữ thần ở cấp E thì có thể trấn an chiến sĩ dưới cấp C.
Dù là như thế cũng không phải mỗi người phụ nữ Già Nạp Tinh đều có được tinh thần lực, cho nên đây cũng là nguyên nhân nữ thần thưa thớt, cũng là nguyên nhân các nam nhân tìm nữ thần nam. Ví dụ như nói Bắc Thần tinh thần lực cấp B, cho dù anh có khống chế tinh thần lực rất tốt, cho dù là hỗn huyết và có được năng lực tăng trưởng tinh thần lực, nhưng mà đến bây giờ vẫn chưa tìm được nữ thần của mình.
Lại nói động vật, vốn dĩ chúng nó vì bị quản chế với chỉ số thông minh nên chẳng có bao nhiêu khả năng có thể thức tỉnh tinh thần lực, cho dù là có cũng không có gì tác dụng gì, thậm chí còn bị cho là vật nguy hiểm mà đem xử lý.
Bởi vì động vật không phải người, không có khả năng khống chế được tinh thần lực của mình, lỡ như làm bị thương người chung quanh vậy thì có chút mất nhiều hơn được.
Cho nên, cỡ như Trình Tiểu Mễ quả thật xem như giống loài quý hiếm, bởi vì cô tiến hóa theo tinh thần lực hệ nữ thần, năng lực trấn an mạnh hơn năng lực công kích một chút. Hơn nữa dường như cô có thể khống chế không đả thương người khác, được rồi, phương diện chọc khuấy người khác hình như không thể khống chế.
Thống đốc Reuel cảm thấy tiểu sủng vật của mình là một bí ẩn, tinh thần lực cấp D này nếu là nữ thần chỉ sợ đã sớm bị các đàn ông Già Nạp Tinh tranh đoạt cầu ái, nhưng cô chỉ là một động vật.
Có phải chúng thần dân tinh tế cảm thấy anh quá mong có một cô vợ nhỏ rồi, nhưng mà không tìm thấy người thích hợp trong số những phụ nữ Già Nạp cho nên mới đưa một con vật đến trước mặt mình không vậy? Một quyền đập nát máy trắc nghiệm trước mặt, sau đó nói: “Mi có phải nghe hiểu được những gì ta nói hay không?”
Trình tiểu miêu thân thể cứng đờ, dù sao vẫn cảm thấy mình mà thừa nhận liền sẽ biến thành thứ đại loại như mèo yêu. Lỡ nếu như anh ấy thấy mình quá thông minh sau đó một giây hạ gục mình làm sao bây giờ rồi đưa cho người khác làm nghiên cứu thì sao đây?
“Meo……” Manh manh kêu một tiếng.
“……” Nghe không hiểu à, nhưng mà có thể tiến hành tiếp nối tinh thần lực, giờ anh cũng đã khôi phục một chút, nếu tiếp nối thành công là có thể cảm nhận được rốt cuộc đối phương suy nghĩ cái gì.
Vì thế thống đốc đại nhân duỗi tay muốn sờ sờ Trình Tiểu Mễ, nhưng Trình Tiểu Mễ lại tưởng lầm anh muốn đập bay mình, thế nên liền meo một tiếng trốn ra sau.
Rõ ràng, tư tưởng của hai người không ở trên cùng một đường thẳng, cuối cùng thống đốc đại nhân rút tay lại. Tiểu sủng vật ở trong trạng thái đề phòng, xem ra là sợ hãi vì chuyện gì đó, vậy trước tiên không cần chọc cô, dù sao cũng không dễ gì mới phân tới cho mình một nữ thần đừng để bị dọa chạy, tuy rằng là một động vật.
Sen, không cần tàn nhẫn vậy chứ, nói sao thì cũng ở chung lâu như vậy, anh thật sự nhẫn tâm đập chết sủng vật nhỏ đáng yêu như vậy sao?
Anh ngồi trên giường nhìn Trình Tiểu Mễ, đột nhiên nghĩ đến những thuộc hạ của mình mà đã có nữ thần thuộc về họ có từng nói, các cô ấy đều là động vật tâm tư mẫn cảm, cần các nam nhân tới dỗ dành.
Bây giờ, mình phải dỗ con động vật nhỏ này như thế nào?
Trong tình huống bình thường, dỗ động vật nhỏ đều dùng đồ ăn nhỉ, nghe nói còn có thể huấn luyện đấy.
Cần phải thử một lần, nhưng đối diện với cái dạ dày yếu ớt của vật nhỏ kia chỉ có thể làm người vuốt mồ hôi, vì thế anh nghĩ một chút rồi đứng lên mặc quần áo ra khỏi phòng.
Trình Tiểu Mễ nhìn thấy anh đi ra ngoài thì nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng không cần bị người nhìn chằm chằm xem xét, lông toàn thân của mình đều dựng đứng lên cả rồi này? Hôm nay Sen có chút quái quái, điệu bộ nhìn mình y như là lúc mình nhìn chằm chằm vào thịt vậy.
Cũng may anh ra ngoài rồi, thở dài nhẹ nhõm một hơi xong thì cơ thể mèo mềm trên mặt đất, chỉ chốc lát sau người máy A1 tới thu dọn đồ, tiếp đó Bắc Thần cũng mang theo nhân viên quản lý động vật quý hiếm đi đến, bọn họ lấy ra các loại thịt bày một loạt trước mặt Trình Tiểu Mễ, sau đó là từng đợt tiếng gào tê tâm liệt phế.
Có thể không xé tâm nứt phổi sao, dạ dày yếu ớt kia của cô căn bản không thể ăn được đấy, giờ lấy ra là để trả thù phải không, trả thù phải không hả?
“Tới đây, ngửi thử xem thích loại nào?” Bắc Thần có chút không dám tới gần, anh sợ bị cào. Vì thế liền đứng ở một bên nơm nớp lo sợ đẩy đẩy các loại thịt tới cho Trình Tiểu Mễ xem, cảm thấy vì sao mà rõ ràng cho cô ăn, nhưng thái độ thù địch của cô càng ngày càng rõ vậy?
Trình Tiểu Mễ nào phải là thái độ thù địch thôi đâu, căn bản chính là hận ý dạt dào, nhưng lại không chịu nổi sức hấp dẫn của đồ ăn, cuối cùng vẫn là thu hồi ánh mắt từ từ từng bước đi qua, sau đó ngửi chỗ này ngửi chỗ kia, cuối cùng cảm thấy có một miếng như là thịt gà kho đông rất hợp khẩu vị mình, thật sự không nhịn được liếm một chút.
Nhưng mà nhân viên quản lý động vật quý hiếm kia lại lập tức hưng phấn nói: “Là cái này.”
Trình Tiểu Mễ lập tức sợ tới mức chạy tới mép giường, không có Sen ở đây chống lưng cho mình thật sự có chút run như cầy sấy, hơn nữa hoàn toàn không biết hai vị này định làm gì, lấy mình làm thí nghiệm gì đó chăng?
Bắc Thần một đầu tóc đỏ yêu nghiệt dường như nhìn cái đầu nhỏ lộ ra, đôi mắt còn đẹp hơn cả những vì sao làm trong lòng anh ngứa ngáy, tưởng tượng đến cảnh thống đốc đại nhân ôm cô…… À không, là bế cô đi mới đúng, nhất định rất thú vị. Nhưng mà đối phương hình như không thích mình lắm, vậy là có chút thất vọng.
Anh cùng nhân viên quản lý động vật quý hiếm làm làm xong công việc rồi đi ra ngoài, chưa tới hai tiếng sau Trình Tiểu Mễ phát hiện Sen nhà mình cầm một cái hũ nhỏ tinh mỹ, bên trong hình như là — đồ ăn!
(*^__^*)
Đồ ăn vặt à, cho cô sao?
Cô giống như con cún nhỏ vứt bỏ tự tôn của mèo tình run rẩy đi tới cạnh thống đốc đại nhân, vứt hết cả đề phòng vừa nãy ra ngoài tinh tế luôn rồi, một lòng ngửi mùi hương trong không khí cả thân mèo đều nhộn nhạo.
Thống đốc Reuel hiện tại đang trong kỳ dưỡng thương, cho nên việc muốn làm nhất không phải đến cửa hàng thích nhất uống ly cà phê mà là muốn trạch ở trong phòng trêu đùa tiểu động vật này, theo anh thấy thì nhóc con này có thể gánh vác kiên nhẫn cả một năm của anh, à không, ước chừng là hai năm!
Anh hơi do dự, phát hiện đôi mắt giấu dưới móng vuốt lộ ra một chút dường như đang thúc giục anh đâm mau mau lên, đỡ cho cô đột nhiên hối hận. Thấy cô như vậy thống đốc Reuel liền cầm lấy móng vuốt nhỏ của cô châm một xíu, kết quả năng lực chịu đau của đối phương thật sự là quá yếu, đau meo lên một tiếng lại rúc ở một bên không để ý tới anh.
Thống đốc Reuel vừa kinh ngạc vì tiểu gia hỏa thông minh này vừa khiếp sợ vì biểu thị thí nghiệm cấp bậc tinh thần lực, lúc trước tinh thần lực của nó yếu đến mức không được xếp vào cấp bậc thấp nhất, nhưng là hiện tại đã là D cấp.
Hiện tại tinh thần lực chia làm năm cấp bậc, lần lượt là ABCDE, mạnh nhất chính là tinh thần lực cấp A, thống đốc Reuel chính là cường cấp A. Tình hình chung đàn ông Già Nạp Tinh đều bảo trì ở khoảng cấp C, nhưng sẽ tăng trưởng từng chút một theo thời gian.
Mà bình thường dòng máu lai so ra thì kém hơn một chút, phổ biến là cấp E và cấp D, hơn nữa không thể tăng trưởng (ngoại trừ lai với người cổ địa cầu). Nếu từ khi sinh ra đã là cấp C thì đều sẽ được trọng dụng trong quân đội, nhưng cho đến nay vẫn chưa phát hiện người lai nào sinh ra có tinh thần lực đạt tới cấp B.
Mà cấp bậc tinh thần lực của nhóm nữ thần Già Nạp Tinh bình thường cũng đều là cấp E trở lên, họ thông thường có thể tăng hai cấp sinh ra cộng minh cộng dung cùng nam Già Nạp Tinh, nói cách khác, nếu một nữ thần ở cấp E thì có thể trấn an chiến sĩ dưới cấp C.
Dù là như thế cũng không phải mỗi người phụ nữ Già Nạp Tinh đều có được tinh thần lực, cho nên đây cũng là nguyên nhân nữ thần thưa thớt, cũng là nguyên nhân các nam nhân tìm nữ thần nam. Ví dụ như nói Bắc Thần tinh thần lực cấp B, cho dù anh có khống chế tinh thần lực rất tốt, cho dù là hỗn huyết và có được năng lực tăng trưởng tinh thần lực, nhưng mà đến bây giờ vẫn chưa tìm được nữ thần của mình.
Lại nói động vật, vốn dĩ chúng nó vì bị quản chế với chỉ số thông minh nên chẳng có bao nhiêu khả năng có thể thức tỉnh tinh thần lực, cho dù là có cũng không có gì tác dụng gì, thậm chí còn bị cho là vật nguy hiểm mà đem xử lý.
Bởi vì động vật không phải người, không có khả năng khống chế được tinh thần lực của mình, lỡ như làm bị thương người chung quanh vậy thì có chút mất nhiều hơn được.
Cho nên, cỡ như Trình Tiểu Mễ quả thật xem như giống loài quý hiếm, bởi vì cô tiến hóa theo tinh thần lực hệ nữ thần, năng lực trấn an mạnh hơn năng lực công kích một chút. Hơn nữa dường như cô có thể khống chế không đả thương người khác, được rồi, phương diện chọc khuấy người khác hình như không thể khống chế.
Thống đốc Reuel cảm thấy tiểu sủng vật của mình là một bí ẩn, tinh thần lực cấp D này nếu là nữ thần chỉ sợ đã sớm bị các đàn ông Già Nạp Tinh tranh đoạt cầu ái, nhưng cô chỉ là một động vật.
Có phải chúng thần dân tinh tế cảm thấy anh quá mong có một cô vợ nhỏ rồi, nhưng mà không tìm thấy người thích hợp trong số những phụ nữ Già Nạp cho nên mới đưa một con vật đến trước mặt mình không vậy? Một quyền đập nát máy trắc nghiệm trước mặt, sau đó nói: “Mi có phải nghe hiểu được những gì ta nói hay không?”
Trình tiểu miêu thân thể cứng đờ, dù sao vẫn cảm thấy mình mà thừa nhận liền sẽ biến thành thứ đại loại như mèo yêu. Lỡ nếu như anh ấy thấy mình quá thông minh sau đó một giây hạ gục mình làm sao bây giờ rồi đưa cho người khác làm nghiên cứu thì sao đây?
“Meo……” Manh manh kêu một tiếng.
“……” Nghe không hiểu à, nhưng mà có thể tiến hành tiếp nối tinh thần lực, giờ anh cũng đã khôi phục một chút, nếu tiếp nối thành công là có thể cảm nhận được rốt cuộc đối phương suy nghĩ cái gì.
Vì thế thống đốc đại nhân duỗi tay muốn sờ sờ Trình Tiểu Mễ, nhưng Trình Tiểu Mễ lại tưởng lầm anh muốn đập bay mình, thế nên liền meo một tiếng trốn ra sau.
Rõ ràng, tư tưởng của hai người không ở trên cùng một đường thẳng, cuối cùng thống đốc đại nhân rút tay lại. Tiểu sủng vật ở trong trạng thái đề phòng, xem ra là sợ hãi vì chuyện gì đó, vậy trước tiên không cần chọc cô, dù sao cũng không dễ gì mới phân tới cho mình một nữ thần đừng để bị dọa chạy, tuy rằng là một động vật.
Sen, không cần tàn nhẫn vậy chứ, nói sao thì cũng ở chung lâu như vậy, anh thật sự nhẫn tâm đập chết sủng vật nhỏ đáng yêu như vậy sao?
Anh ngồi trên giường nhìn Trình Tiểu Mễ, đột nhiên nghĩ đến những thuộc hạ của mình mà đã có nữ thần thuộc về họ có từng nói, các cô ấy đều là động vật tâm tư mẫn cảm, cần các nam nhân tới dỗ dành.
Bây giờ, mình phải dỗ con động vật nhỏ này như thế nào?
Trong tình huống bình thường, dỗ động vật nhỏ đều dùng đồ ăn nhỉ, nghe nói còn có thể huấn luyện đấy.
Cần phải thử một lần, nhưng đối diện với cái dạ dày yếu ớt của vật nhỏ kia chỉ có thể làm người vuốt mồ hôi, vì thế anh nghĩ một chút rồi đứng lên mặc quần áo ra khỏi phòng.
Trình Tiểu Mễ nhìn thấy anh đi ra ngoài thì nhẹ nhàng thở ra, cuối cùng không cần bị người nhìn chằm chằm xem xét, lông toàn thân của mình đều dựng đứng lên cả rồi này? Hôm nay Sen có chút quái quái, điệu bộ nhìn mình y như là lúc mình nhìn chằm chằm vào thịt vậy.
Cũng may anh ra ngoài rồi, thở dài nhẹ nhõm một hơi xong thì cơ thể mèo mềm trên mặt đất, chỉ chốc lát sau người máy A1 tới thu dọn đồ, tiếp đó Bắc Thần cũng mang theo nhân viên quản lý động vật quý hiếm đi đến, bọn họ lấy ra các loại thịt bày một loạt trước mặt Trình Tiểu Mễ, sau đó là từng đợt tiếng gào tê tâm liệt phế.
Có thể không xé tâm nứt phổi sao, dạ dày yếu ớt kia của cô căn bản không thể ăn được đấy, giờ lấy ra là để trả thù phải không, trả thù phải không hả?
“Tới đây, ngửi thử xem thích loại nào?” Bắc Thần có chút không dám tới gần, anh sợ bị cào. Vì thế liền đứng ở một bên nơm nớp lo sợ đẩy đẩy các loại thịt tới cho Trình Tiểu Mễ xem, cảm thấy vì sao mà rõ ràng cho cô ăn, nhưng thái độ thù địch của cô càng ngày càng rõ vậy?
Trình Tiểu Mễ nào phải là thái độ thù địch thôi đâu, căn bản chính là hận ý dạt dào, nhưng lại không chịu nổi sức hấp dẫn của đồ ăn, cuối cùng vẫn là thu hồi ánh mắt từ từ từng bước đi qua, sau đó ngửi chỗ này ngửi chỗ kia, cuối cùng cảm thấy có một miếng như là thịt gà kho đông rất hợp khẩu vị mình, thật sự không nhịn được liếm một chút.
Nhưng mà nhân viên quản lý động vật quý hiếm kia lại lập tức hưng phấn nói: “Là cái này.”
Trình Tiểu Mễ lập tức sợ tới mức chạy tới mép giường, không có Sen ở đây chống lưng cho mình thật sự có chút run như cầy sấy, hơn nữa hoàn toàn không biết hai vị này định làm gì, lấy mình làm thí nghiệm gì đó chăng?
Bắc Thần một đầu tóc đỏ yêu nghiệt dường như nhìn cái đầu nhỏ lộ ra, đôi mắt còn đẹp hơn cả những vì sao làm trong lòng anh ngứa ngáy, tưởng tượng đến cảnh thống đốc đại nhân ôm cô…… À không, là bế cô đi mới đúng, nhất định rất thú vị. Nhưng mà đối phương hình như không thích mình lắm, vậy là có chút thất vọng.
Anh cùng nhân viên quản lý động vật quý hiếm làm làm xong công việc rồi đi ra ngoài, chưa tới hai tiếng sau Trình Tiểu Mễ phát hiện Sen nhà mình cầm một cái hũ nhỏ tinh mỹ, bên trong hình như là — đồ ăn!
(*^__^*)
Đồ ăn vặt à, cho cô sao?
Cô giống như con cún nhỏ vứt bỏ tự tôn của mèo tình run rẩy đi tới cạnh thống đốc đại nhân, vứt hết cả đề phòng vừa nãy ra ngoài tinh tế luôn rồi, một lòng ngửi mùi hương trong không khí cả thân mèo đều nhộn nhạo.
Thống đốc Reuel hiện tại đang trong kỳ dưỡng thương, cho nên việc muốn làm nhất không phải đến cửa hàng thích nhất uống ly cà phê mà là muốn trạch ở trong phòng trêu đùa tiểu động vật này, theo anh thấy thì nhóc con này có thể gánh vác kiên nhẫn cả một năm của anh, à không, ước chừng là hai năm!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.