Quyển 4 - Chương 5
Cảnh Lý
10/11/2023
Onozawa rút cờ ra, miệng lẩm bẩm.
Ông chú nhìn tôi như những kẻ điên, đang định cười khẩy thì bỗng có một cơn gió thổi vào phòng khiến ông ta run rẩy vì lạnh.
Sau đó, đèn bỗng dưng chớp tắt, tiếng dòng điện xẹt ngang tràn ngập không gian.
Chẳng lâu sau, một luồng khí đen bị Onozawa thu phục vào lá cờ, cô ta liền lộ vẻ vui mừng.
Tôi lại thấy có chút bất an.
Tôi híp mắt quan sát.
Luồng khí đen kia căn bản không phải linh quỷ, linh quỷ thật sự đang đứng trước mặt ông chú há to miệng, còn luồng khí đen kia sau khi kết nối với Onozawa, linh quỷ liền không ngừng hấp thu sinh khí của cô ta.
Quả nhiên sắc mặt Onozawa dần trở nên trắng bệch.
Cô ta lạnh giọng: "Con linh quỷ này đúng là có bản lĩnh, đợi bắt được ngươi, ta đây sẽ băm ngươi thành từng mảnh để chơi đùa!"
"Dừng lại!" Tôi bắt lấy tay Onozawa.
Cô ta lại gạt tay tôi đi, hai mắt đỏ ngầu: "Nhiều chuyện."
Ông chú ở trên giường đã không còn tỉnh táo.
"Không ổn, linh quỷ sắp nuốt mất linh trí của họ rồi!" Tôi lập tức đưa ra quyết định, "Dùng đôi mắt linh thông, câu thần hồn của ngươi, mời Mị quỷ yếu nương, gọi!"
Căn phòng lập tức tràn ngập mùi son phấn, sau lưng tôi chợt lạnh đi, một bàn tay chậm rãi kề lên cổ tôi.
"Đã lâu rồi thông linh sư đại nhân không tìm yểu nương rồi đấy, người ta nhớ ngài!"
Tôi trầm giọng: "Đừng làm loạn nữa, nếu còn không ra tay, đêm nay hai người kia sẽ chết đấy."
Yểu nương nhún vai, khinh thường nhìn linh quỷ: "Dám dùng nhiếp hồn thuật trước mặt tổ tông của ngươi, đúng là không biết sống chết!"
Yểu nương vừa thở nhẹ một cái, hắc khí bao quanh Onozawa và ông chú liền tan ra, từ đó ánh mắt dần có sức sống trở lại.
Bọn họ cứ như không nhớ những gì vừa xảy ra, ngơ ngác nhìn tôi.
"Trời ạ! Cô tìm đâu ra mỹ nữ này vậy!" Onozawa si mê nhìn Yểu nương, "Chị là minh tinh hả? Nếu không phải, chị có muốn gia nhập giới giải trí hay không? Công ty của tôi..."
Thấy hai người định tán gẫu, tôi vỗ tay y một cái, Yểu nương lập tức biến thành làn sương màu hồng.
"Xử lý linh quỷ trước."
Tôi thoang thoảng ngửi thấy mùi mặn của biển, nhìn kỹ lại mới thấy linh quỷ đứng cạnh ông chú đang nhỏ giọt nước, mùi lạ bốc lên từ đấy.
Onozawa cau mày: "Hôi quá! Khi nãy tôi thu phục nó vốn rất thuận lợi nhưng lại đột nhiên không còn ý thức nữa."
Tôi rơi vào trầm tư.
Ma quỷ có thể khống chế ý thức con người rất nhiều, nhưng trực tiếp công kích não bộ điều khiển con người chỉ có vòng tay lưu ly của quỷ.
Tôi hỏi Onozawa: "Sao cô lại xuất hiện ở đây?"
"Đương nhiên tới để giải quyết việc lạ, người đầu tiên được phát hiện toàn thân đầy vảy cá đã qua đời ở đây, tôi đến xem có manh mối gì không."
Trong lúc chúng tôi nói chuyện, cả giường ông chú đã bị làm ướt.
Mắt người thường không thể nhìn thấy khí đen của linh quỷ, nhưng cảm giác ấm ướt vẫn tồn tại chân thật.
Ông chú không khỏi luống cuống: "Đây... Đây là thứ gì vậy?"
Ông ta muốn đứng lên thì phát hiện bản thân như dính chặt vào giường, không thể động đậy.
Sắc mặt ông ta trắng bệch, đột nhiên che mặt lại như đang rất đau đớn.
"A! Cái quái gì vậy! Đau quá! Đau quá!"
Ông chú lăn lộn trên giường, mắt sưng đỏ từ từ xuất hiện những chiếc vảy nhỏ.
Những chiếc vảy đó như từ dưới da mọc lên.
Rất nhanh, khắp người ông chú đã toàn là vảy.
Onozawa che miệng: "Sao ông ta lại biến thành như vậy?"
Tôi híp mắt: "Ông ta ngủ trên chiếc giường linh quỷ từng nằm, chiếm chỗ ngủ của linh quỷ, phải thừa nhận tất cả thống khổ của nó khi còn sống cho đến chết."
Ông chú cuối cùng cũng biết sợ, vươn tay về phía tôi: "Cứu tôi! Tôi không muốn chết! Tôi không muốn chết"!
Nói xong những lời này, ông ta đột nhiên co giật, ngã thẳng xuống giường, khí đen từ thất khiếu thoát ra, đến khi ông ta lần nữa mở mắt, những vị trí đó đã biến thành màu đen, trông như thây ma.
Lúc này, di động của ông ta vẫn đang phát sóng trực tiếp.
Có lẽ do cảnh tượng quá đáng sợ, mấy trăm ngàn người chứng kiến chỉ có vài người để lại bình luận.
[Chuyện gì xảy ra với chủ bá vậy?]
[Đây cũng là hiệu ứng đặc biệt sao?]
[Lầu trên, dù tôi không muốn tin nhưng người làm trong ngành công nghệ như tôi phải thừa nhận mình không thể tạo ra hiệu ứng này.]
[Xem ra mọi người chưa xem phát sóng trực tiếp Hạ Hầu đại sư rồi.]
[Lầu trên mau kể đi.]
[Mới trước đây video Hạ Hầu đại sư bắt quỷ đã rất nổi tiếng, tiếc là video đã bị chính phủ xử lý. Nhưng tôi có thể bảo đảm nếu Hạ Hầu đại sư đã ra tay thì con quỷ kia chắc chắn là thật!]
[Hu hu hu, thần chăn ơi làm ơn bảo vệ con đi!]
Ông chú nhìn tôi như những kẻ điên, đang định cười khẩy thì bỗng có một cơn gió thổi vào phòng khiến ông ta run rẩy vì lạnh.
Sau đó, đèn bỗng dưng chớp tắt, tiếng dòng điện xẹt ngang tràn ngập không gian.
Chẳng lâu sau, một luồng khí đen bị Onozawa thu phục vào lá cờ, cô ta liền lộ vẻ vui mừng.
Tôi lại thấy có chút bất an.
Tôi híp mắt quan sát.
Luồng khí đen kia căn bản không phải linh quỷ, linh quỷ thật sự đang đứng trước mặt ông chú há to miệng, còn luồng khí đen kia sau khi kết nối với Onozawa, linh quỷ liền không ngừng hấp thu sinh khí của cô ta.
Quả nhiên sắc mặt Onozawa dần trở nên trắng bệch.
Cô ta lạnh giọng: "Con linh quỷ này đúng là có bản lĩnh, đợi bắt được ngươi, ta đây sẽ băm ngươi thành từng mảnh để chơi đùa!"
"Dừng lại!" Tôi bắt lấy tay Onozawa.
Cô ta lại gạt tay tôi đi, hai mắt đỏ ngầu: "Nhiều chuyện."
Ông chú ở trên giường đã không còn tỉnh táo.
"Không ổn, linh quỷ sắp nuốt mất linh trí của họ rồi!" Tôi lập tức đưa ra quyết định, "Dùng đôi mắt linh thông, câu thần hồn của ngươi, mời Mị quỷ yếu nương, gọi!"
Căn phòng lập tức tràn ngập mùi son phấn, sau lưng tôi chợt lạnh đi, một bàn tay chậm rãi kề lên cổ tôi.
"Đã lâu rồi thông linh sư đại nhân không tìm yểu nương rồi đấy, người ta nhớ ngài!"
Tôi trầm giọng: "Đừng làm loạn nữa, nếu còn không ra tay, đêm nay hai người kia sẽ chết đấy."
Yểu nương nhún vai, khinh thường nhìn linh quỷ: "Dám dùng nhiếp hồn thuật trước mặt tổ tông của ngươi, đúng là không biết sống chết!"
Yểu nương vừa thở nhẹ một cái, hắc khí bao quanh Onozawa và ông chú liền tan ra, từ đó ánh mắt dần có sức sống trở lại.
Bọn họ cứ như không nhớ những gì vừa xảy ra, ngơ ngác nhìn tôi.
"Trời ạ! Cô tìm đâu ra mỹ nữ này vậy!" Onozawa si mê nhìn Yểu nương, "Chị là minh tinh hả? Nếu không phải, chị có muốn gia nhập giới giải trí hay không? Công ty của tôi..."
Thấy hai người định tán gẫu, tôi vỗ tay y một cái, Yểu nương lập tức biến thành làn sương màu hồng.
"Xử lý linh quỷ trước."
Tôi thoang thoảng ngửi thấy mùi mặn của biển, nhìn kỹ lại mới thấy linh quỷ đứng cạnh ông chú đang nhỏ giọt nước, mùi lạ bốc lên từ đấy.
Onozawa cau mày: "Hôi quá! Khi nãy tôi thu phục nó vốn rất thuận lợi nhưng lại đột nhiên không còn ý thức nữa."
Tôi rơi vào trầm tư.
Ma quỷ có thể khống chế ý thức con người rất nhiều, nhưng trực tiếp công kích não bộ điều khiển con người chỉ có vòng tay lưu ly của quỷ.
Tôi hỏi Onozawa: "Sao cô lại xuất hiện ở đây?"
"Đương nhiên tới để giải quyết việc lạ, người đầu tiên được phát hiện toàn thân đầy vảy cá đã qua đời ở đây, tôi đến xem có manh mối gì không."
Trong lúc chúng tôi nói chuyện, cả giường ông chú đã bị làm ướt.
Mắt người thường không thể nhìn thấy khí đen của linh quỷ, nhưng cảm giác ấm ướt vẫn tồn tại chân thật.
Ông chú không khỏi luống cuống: "Đây... Đây là thứ gì vậy?"
Ông ta muốn đứng lên thì phát hiện bản thân như dính chặt vào giường, không thể động đậy.
Sắc mặt ông ta trắng bệch, đột nhiên che mặt lại như đang rất đau đớn.
"A! Cái quái gì vậy! Đau quá! Đau quá!"
Ông chú lăn lộn trên giường, mắt sưng đỏ từ từ xuất hiện những chiếc vảy nhỏ.
Những chiếc vảy đó như từ dưới da mọc lên.
Rất nhanh, khắp người ông chú đã toàn là vảy.
Onozawa che miệng: "Sao ông ta lại biến thành như vậy?"
Tôi híp mắt: "Ông ta ngủ trên chiếc giường linh quỷ từng nằm, chiếm chỗ ngủ của linh quỷ, phải thừa nhận tất cả thống khổ của nó khi còn sống cho đến chết."
Ông chú cuối cùng cũng biết sợ, vươn tay về phía tôi: "Cứu tôi! Tôi không muốn chết! Tôi không muốn chết"!
Nói xong những lời này, ông ta đột nhiên co giật, ngã thẳng xuống giường, khí đen từ thất khiếu thoát ra, đến khi ông ta lần nữa mở mắt, những vị trí đó đã biến thành màu đen, trông như thây ma.
Lúc này, di động của ông ta vẫn đang phát sóng trực tiếp.
Có lẽ do cảnh tượng quá đáng sợ, mấy trăm ngàn người chứng kiến chỉ có vài người để lại bình luận.
[Chuyện gì xảy ra với chủ bá vậy?]
[Đây cũng là hiệu ứng đặc biệt sao?]
[Lầu trên, dù tôi không muốn tin nhưng người làm trong ngành công nghệ như tôi phải thừa nhận mình không thể tạo ra hiệu ứng này.]
[Xem ra mọi người chưa xem phát sóng trực tiếp Hạ Hầu đại sư rồi.]
[Lầu trên mau kể đi.]
[Mới trước đây video Hạ Hầu đại sư bắt quỷ đã rất nổi tiếng, tiếc là video đã bị chính phủ xử lý. Nhưng tôi có thể bảo đảm nếu Hạ Hầu đại sư đã ra tay thì con quỷ kia chắc chắn là thật!]
[Hu hu hu, thần chăn ơi làm ơn bảo vệ con đi!]
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.