Thông Thiên Chi Lộ

Chương 256: Linh mạch chi thành

Vô Tội

14/03/2013

"Tiền bối chả lẽ không phải tu sĩ Vân Linh đại lục?" Thấy Ngụy Tác cùng Cơ Nhã cả kinh, hai hoàng bào tu sĩ cũng lấy làm lạ.

Ngụy Tác bình tĩnh gật đầu: "Bọn mỗ đến từ Tịch Hàn đại lục đối diện Tịch Diệt hải, đích xác không phải tu sĩ Vân Linh đại lục.”

"Tu sĩ Tịch Hàn đại lục?" Hai hoàng bào tu sĩ nhãn càng tỏ vẻ kính sợ và cung kính, dù thế nào, có thể đi xuyên đại lục thì không phải tu sĩ tầm thường.

"Tiền bối không biết đó thôi.” Hoàng bào tu sĩ biết điều không hỏi thêm, mà giải thích: "Hải Tiên thành là thành trì duy nhất của Vân Linh đại lục có linh khí, tu luyện tại nội thành, một ngày hút được linh khí gần ngang một viên hạ phẩm linh thạch. Khác biệt giữa nội thành và ngoại thành là nồng độ linh khí. Lưng núi trở lên là nội thành, trở xuống là ngoại thành, tu luyện tại ngoại thành, một ngày hút được lượng linh khí gần bằng nửa viên hạ phẩm linh thạch, nên thu phí là nửa viên. Cần thông hành linh phù là để ghi lại thời gian tu sĩ dừng chân tại nội ngoại thành, nếu tu sĩ động dụng chân nguyên đấu pháp trong thành cũng sẽ bị thông hành linh phù ghi lại và phát ra linh quang cảnh báo, như thế càng an toàn cho tu sĩ trong thành. Hải Tiên thành đã mấy chục năm không xuất hiện tại việc đấu pháp gây thương tích trong thành.”

"Thành trì có linh khí!" Ngụy Tác hít một hơi lạnh, không tin nổi nhìn sang Cơ Nhã, "Lẽ nào Hải Tiên thành có linh mạch?"

"Chính thế.” Hoàng bào tu sĩ gầy gò gật đầu: "Hải Tiên tông tổ sư Hải tiên tử vì phát hiện linh mạch duy nhất của Vân Linh đại lục nên mới khai tông lập phái ở đây.”

"Hải tiên tử?" Ngụy Tác ngẩng lên, nhìn bức tượng tiên nữ ngọc thạch, "Chắc đó là tượng tổ sư của chư vị?"

"Tiền bối nói không sai, chính là tượng tổ sư bản môn.” Hoàng bào tu sĩ gầy gò gật đầu, nhìn Hàn Vi Vi, do dự hỏi, "Tiền bối, vị đồng bạn này... ?"

"Vị đồng bạn của mỗ trọng thương, còn liệu thương.” Ngụy Tác bình tĩnh nói.

Hoàng bào tu sĩ khó xử, "Nhưng theo quy củ Hải Tiên thành, tu sĩ ra vào, dù thế nào cũng phải nộp linh thạch phí dụng.”

"Theo quy củ là được. Mỗi người một linh phù, giao trước mười lăm viên hạ phẩm linh thạch, rời thành mới toán phí dụng hả?" Ngụy Tác xua tay: "Có điều linh phù này sử dụng thế nào? Nếu cần động dụng chân nguyên thì vị đồng bạn này của mỗ không làm được.”



"Không cần.” Ngụy Tác sảng khoái như thế, hai hoàng bào tu sĩ đều thở phào, một người thập phần cung kính lấy ra ba tấm lam sắc ngọc phù, đưa cho gã, "Hải Tiên thành có cấm chế, linh phù không cần chân nguyên kích phát, nhưng phải đeo trên mình, bằng không người Hải Tiên tông không thấy các vị có linh phù linh quang thì sẽ ngăn cản các vị hành tẩu. Phí dụng thì ba mươi ngày phải nộp một lần. Trong thành cơ chỗ của Hải Tiên tông cho các vị giao nạp linh thạch, quá ba mươi ngày không nộp, linh phù sẽ vô hiệu.”

"Hả?" Ngụy Tác không hỏi thêm, giao nạp mười lăm viên hạ phẩm linh thạch đổi lấy ba lam sắc ngọc phù, rồi cài cho Cơ Nhã, Hàn Vi Vi, đi qua cửa thành sau lưng hai đệ tử Hải Tiên tông vào thành.

Vào Hải Tiên thành trung, không thấy có cấm chế gì nhưng lam sắc ngọc phù trên mình ba người từ từ phát quang.

Linh phù hình vuông lớn cỡ nửa bàn tay phát ra ánh sáng không mạnh nhưng phạm vi rất rộng, đạt tới độ cao năm, sáu trượng. Thoạt nhìn, trên đầu mỗi tu sĩ trong Hải Tiên thành đều có một cây lam sắc thủy tinh trụ.

Đi theo dãy cầu thang đá thêm mấy bước, Ngụy Tác cùng Cơ Nhã cảm giác được quanh mình nhàn nhạt linh khí, rất giống với linh khí trong linh thạch, chỉ là không tinh thuần bằng.

Lúc trước lục bào lão đầu nói từ khi có Thiên khung, linh mạch của tu đạo giới đã cơ bản bị hủy hoại hết, ít nhất Thiên Huyền đại lục không có bất kỳ linh mạch nào, không ngờ tại Hải Tiên thành ở rìa Vân Linh đại lục lại có. Hải Tiên tông có linh mạch, liệu cũng tương đương với có trong tay linh thạch khoáng mạch?

Mắt ánh lên kinh ngạc, Ngụy Tác dừng lại đánh giá thành trì có linh mạch này.

Tuyệt đại đa số kiến trúc trong thành đều xấy bằng san hô thạch, vỏ sò, mặt đường rải đá trứng ngỗng hoặc vò sò vỏ điệp, cả cát trắng mịn màng, tạo cho người ta cảm giác như ngôi tiên thành trên mặt biển, đẹp đẽ vô ngần. Vì có linh khí nên ở cả kẽ mái ngói cũng mọc ra các loại thực vật, kỳ hoa dị thảo, trông đều tươi tắn, sinh khí tràn trề .

Dừng chân một chốc, đã có kinh nghiệm nên Ngụy Tác đến trước một tu sĩ mặt nhọn mặc pháp y tay ngắn bằng vải bố đen, tu vi Thần hải cảnh tứ trọng, tựa hồ đang muốn đến bắt chuyện nhưng chưa dám, chủ động hỏi: "Câc hạ là tu sĩ Hải Tiên thành?"

"Vãn bối chính là tu sĩ Hải Tiên thành.” Tu sĩ mặt nhọn trông có vẻ tinh minh, vừa nhìn quanh vừa cố gắng điều tức, hấp nạp linh khí tức thì sáng mắt: "Tiền bối cần vãn bối giúp gì chăng?"

"Bọn mỗ lần đầu đến đây, còn nhiều lạ lẫm, muốn tìm hiểu đôi chút, cần cả người dẫn đường.” Ngụy Tác nhìn tu sĩ đang sáng mắt: "Không rõ cần các hạ giúp thì tốn bao nhiêu linh thạch phí dụng?"



"Tiền bối tìm vãn bối là đúng người rồi. Vãn bối từ bé tu luyện trong thành, tu sĩ Hải Tiên thành bình thường không thể hiểu ngôi thành bằng vãn bối. Tiền bối có vãn bối dẫn đường thì làm việc gì cũng bớt được công sức.” Tu sĩ mặt nhọn càng hưng phấn hơn, lải nhải mãi, "Chỉ cần bốn viên hạ phẩm linh thạch, vãn bối sẽ đi cùng tiền bối cả ngày.”

"Vậy hả?" Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh nhìn tu sĩ đang thập phần hưng phấn vì vớ được sinh ý: "Nếu đúng như các hạ nói, khiến mỗ vừa ý thì sẽ trả bốn viên hạ phẩm linh thạch, nhưng nói khoác thì một viên cũng không.”

"Vãn bối nào dám lừa tiền bối.” Tu sĩ mặt nhọn vỗ ngực chắc nịch: "Tiền bối muốn biết gì hoặc đi đâu, xin cứ hỏi.”

"Hải Tiên thành có thế lực nào lớn nhất?" Ngụy Tác gật đầu, hỏi ngay.

Tu sĩ mặt nhọn giơ ngón tay lên, "Thế lực lớn nhất đương nhiên là Hải Tiên tông. Tiếp theo là Lý gia, Vương gia và Hoa gia.”

Ngụy Tác giật giật chân mày: "Nói cụ thể xem trong mấy tông môn có tu sĩ Kim đơn kỳ không?"

"Kim đơn kỳ đại tu sĩ với tiền bối có lẽ không xa vời lắm nhưng đối với phổ thông tu sĩ như vãn bối thì không thể vươn tới, Hải Tiên thành nhỏ xíu này lấy đâu ra nhiều tu sĩ Kim đơn kỳ. Tu sĩ Kim đơn kỳ trong Hải Tiên thành chỉ có Hải Tiên tông Hiên Viên lão tổ.” Tu sĩ mặt nhọn cười khổ: "Hải Tiên tông là tông môn sở trường thủy hệ công pháp cùng thuật pháp. Lý gia là tu sĩ gia tộc chuyên môn chế tạo pháp thuyền, nhiều tu sĩ, tông môn ra biển nguyên liệu, đều dùng pháp thuyền của Lý gia. Lý gia có riêng Kim lân thuyền có thể lặn xuống một nghìn năm trăm trượng. Vương gia chuyên môn buôn bán khắp Vân Linh đại lục, còn Hoa gia có hải đồ hoàn chỉnh của không ít hải viẹc, chuyên môn đi hái nguyên liệu thuê. Lý gia gia chủ có tu vi Phân niệm cảnh tứ trọng, Vương gia và Hoa gia chỉ có tu sĩ tu vi đạt đến Phân niệm cảnh tam trọng.”

"Chỉ có một tu sĩ Kim đơn kỳ?" Ngụy Tác hơi nhíu mày, hỏi tu sĩ mặt nhọn: "Hải Tiên thành có linh mạch, mỗi ngày tu sĩ vào thành đều giao nạp linh thạch, thu được không rõ bao nhiêu là linh thạch, còn hơn là có trong tay một linh thạch khoáng mạch cỡ lớn, khai thác không lo cạn kiệt, tông môn chỉ có một tu sĩ Kim đơn kỳ sao lại giữ được?"

"Khai thác không lo cạn kiệt? Xem ra tiền bối không biết nhiều về Hải Tiên thành.” Tu sĩ mặt nhọn lắc đầu: "Linh mạch trong Hải Tiên tông sơn môn, lượng linh khí không hề phong phú. Trước nay vẫn dùng pháp trận trấn thủ. Pháp trận nghe nói ở trong bức tượng Hải tiên tử ở sơn môn Hải Tiên tông, chỉ có mấy trưởng lão tối hạch tâm và tông chủ biết, dù cho đệ tử tu luyện, cũng dùng linh phù đặc biệt hút linh khí ra rồi giao cho. Nhưng lâu dài, pháp trận trấn thủ linh mạch tổn hại, Hải Tiên tông hiện tại không có đại tu sĩ như Hải tiên tử để chữa pháp trận, không cách nào trở ngăn được linh khí tan đi, nên mới phải công bố trong phái có linh mạch, khi ấy linh khí đã tỏa đi toàn đảo, pháp trận tổn hại, linh khí tan đi cũng là việc của hơn mười năm trước. Tốc độ linh khí của linh mạch tan đi, đồ rằng chậm thì mười năm, nhanh thì năm năm sẽ triệt để khô kiệt. Hải Tiên tông dù gì cũng còn một tu sĩ Kim đơn kỳ tọa trấn, các đại tông môn khác cũng không vì linh mạch có linh khí hữu hạn, sắp khô kiệt đến nơi mà khái chiến với Hải Tiên tông. Hiện tại Hải Tiên tông tuy có vẻ ngày ngày ngồi thu hoạch nhưng thật ra chỉ là ánh tịch dương, cố mà hưởng thụ nối mấy năm cuối cùng. Hải Tiên tông gần trăm năm nay, trừ Hiên Viên lão tổ thì không còn ai kinh tài tuyệt diễm, xem ra khí số đã giảm, đang xuống dốc rồi.”

-o0o-

:73: :73: Mọi người vào vào đây (http://4vn/forum/showthread.php?79511--Goi-Cac-Manh-Thuong-Quan-ung-ho-tai-tro-Share-Truyen) ủng hộ để truyện ra nhanh hơn nào :99: :99:

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thông Thiên Chi Lộ

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook