Chương 1162: Món thập cẩm siêu cấp
Vô Tội
18/05/2013
Bất hủ đế mộc giơ lên, Kim phong hỏa tuyến không thể hủy nổi, từng tia nổ vang khiến Bất hủ đế mộc như được bọc một lớp vàng nhưng mảnh gỗ trơ ra.
Thần thông của đại đế đích xác khó tưởng tượng nổi.
Bất hủ đế mộc chỉ là mảnh rất nhỏ, dù không bị hủy, được gã múa tít như phi kiếm nhưng Kim phong hỏa tuyến quá dày nên gã không thể ngăn được hết.
"Oành!"
Thoáng sau, cổ điện ánh lên thanh lục sắc thần quang như từng tàu lá chuối cũng không chịu nổi mà sụp đổ.
Cổ điện vốn là nơi uy năng phản kích mạnh nhất trong linh quang quang tráo Ngụy Tác có mặt, tương đương với cánh tay mặt của gã, giờ sụp đổ thì gã biết không xong. Quả nhiên, "oành!" "oành!" "oành!" mấy tiếng, mấy tử đồng sắc cổ điện khác cũng sụp xuống.
"Chát!"
Quét tan cổ điện, nhiều tia Kim phong hỏa tuyến trực tiếp giáng lên đại linh quang quang tráo ở ngoài cùng khiến quang tráo hơi trầm xuống rồi nổ tung, tử đồng sắc cổ điện duy nhất còn nguyên cạnh gã cũng sụp đổ.
Lúc đó pháp trận và đại cấm của Hoang tộc đại năng để lại đều tan, tiếp theo chỉ còn biết dựa vào gã đối diện thiên kiếp chi uy.
"Chát!" "Chát!" Vốn Ngụy Tác bố trí ba linh quang quang tráo, cộng thêm của tử đồng cổ điện là bốn tầng, có điều linh quang quang tráo của tử đồng cổ điện đạt uy năng hơn xa của gã, nên bị phá là hai tầng của gã bị phá dễ dàng.
Gã không nghĩ gì, liều mạng điều khiển Bất hủ đế mộc che phía trên mình và bọn Vương Vô, vòng phòng ngự co lại còn vài trượng.
Chỉ mười mấy tích tắc, không kịp chặn là tầng linh quang quang tráo sau cùng bị Kim phong hỏa tuyến kích phá, khí tức như lò lửa bao lấy bọn gã, nếu không phải cả bốn đều là thần huyền đại năng mà là tu sĩ thông thường thì nhiệt khí này đủ biến tất cả thành than.
"Đúng là mảnh vỡ vô thượng pháp bảo ngao du thái hư." Thứ duy nhất khiến gã may mắn là Kim phong hỏa tuyến mà Bất hủ đế mộc và Đại chư thiên tạo hóa bình không đủ che chắn xung kích lên hỗn kim sắc tàn phiến trên đầu thì không hề tạo thành tổn hại.
Tuy hỗn kim sắc tàn phiến cực kỳ dẻo dai nhưng Ngụy Tác cũng không dám buông lơi Bất hủ đế mộc. Dù gì nó cũng chỉ là mảnh vỡ, ai biết sẽ chống được bao lâu, tác dụng lớn nhất của nó là chặn tinh thần xạ tuyến, hiện tại tinh thần xạ tuyến đi theo Kim phong hỏa tuyến nhiều hơn trước mấy lần, không có hỗn kim sắc tàn phiến thì nhục thân của bọn gã sẽ bị thương cực nặng, dùng h linh dược cũng không kịp bù lại.
"A! A! A!"
Khi bọn Ngụy Tác tan nát toàn bộ cấm chế, chỉ còn vài thứ để chống đỡ thì phía Hoang tộc cũng cực kỳ thê thảm.
Thi thể mọi Hoang tộc đại năng đều được đem ra che nhưng đều bị Kim phong hỏa tuyến thiêu thành tro.
Hiện tại chỉ còn chừng bốn mươi Hoang tộc đại năng còn sống, trừ Bát tí Hoang tộc đại năng và vài ba đồng bạn thì còn lại đều bị tinh thần xạ tuyến chích vào, mọc lên bong bóng máu như mắt cá vàng, máu màu vàng pha lam chảy ra.
Ba Hoang tộc đại năng liều mạng thi pháp, hai mươi đạo hắc sắc trường nhận quay tít trên không, hình thành một vũng xoáy, bên dưới là đạo đạo lam sắc thần quang tạo thành dây leo như như cự trụ.
Kinh nhân nhất là một đạo sĩ mặc lam sắc pháp y, hóa ra nữ đạo tôn tựa vào huyết hồng sắc viên nguyệt, xếp bằng trên ngũ sắc liên đài, chân tay đều đeo pháp hoàn sáng rực, mi tâm có nốt ruồi đỏ, mắt liên tục nhỏ lệ và cánh hoa rợp trời.
Đại năng theo phe Hoang tộc này là chân tiên, chân tiên khí tức kinh nhân dấy lên như nước triều, vượt xa Tứ tí hoang tộc đại năng, tức là tu vi của y ít nhất cũng Chân tiên lưỡng trọng.
Y diễn hóa chân tiên chi uy cực kỳ bàng bạc, kinh diễm cực độ, nước mắt và cánh hoa chấn tan từng tia Kim phong hỏa tuyến, uy thế quả không thể dùng ngôn ngữ hình dung, so với chân tiên chi uy của y thì truyền thừa pháp khí của nhiều tông môn hiện nay chỉ là thứ vứt đi.
Dù thế tu sĩ đại năng này không chịu được lâu, nữ đạo tôn kinh nhân từ từ biến thành hư vô, rồi tan thành hào quang.
"A!" Lại một Hoang tộc đại năng không chịu nổi, gào lên không cam lòng, bị tinh thần xạ tuyến lấy mạng, tích tắc sau là đồng bạn biến thân thể y thành pháp thuẫn giơ lên.
Nhục thân Hoang tộc đại năng này còn kêu leng keng, bị đốt thành như tổ ong rồi tan thành tro.
"Đã một tuần hương rồi. Kim phong hỏa tuyến sao còn chưa tan?"
Bọn Trưởng Tôn Cảnh và Trưởng Tôn Tiểu Như, Hoàng Đạo Quân đều nhìn nhau.
Kim phong hỏa tuyến đã trút xuống một tuần hương, họ đều thấy ngoài xa có độn quang của tu sĩ sáng lên, nhiều tu sĩ đang tới, thời gian một tuần hương như mấy đợt trước sắp hết, nhưng Kim phong hỏa tuyến không hề thưa đi.
"Sao thế?"
Ngụy Tác ở trong thiên kiếp cũng kinh ngạc nhìn lên, Vương Vô Nhất vừa bảo đã một tuần hương nhưng Kim phong hỏa tuyến không có vẻ gì giảm đi.
"Không xong!"
Chống chọi thêm một chốc, Ngụy Tác đột nhiên biến sắc vì nhận ra Bất hủ đế mộc tựa hồ không chống nổi nữa, chất liệu và nguyên khí quy tắc ở trong không đổi nhưng toàn thể lại có vẻ sắp tan.
Bản mệnh pháp bảo vốn đã vỡ, nguyên khí cũng thụ thương, nên Ngụy Tác gần như lập tức thi Bất hủ đế mộc vào.
"Kia..." Gã hít một hơi lạnh vì thinh không lại có khí tức kinh nhân ép xuống, kiếp vân đổi màu, từ màu vàng kim thuần túy thành đủ màu, đồng thời Kim phong hỏa tuyến không hề giảm.
"Đại thiên uy sau cùng đến rồi! Qua được thì chúng ta sống, không thì sẽ chết hết!" Gã không biết rằng lúc đó trán Bát tí Hoang tộc đại năng nổi gân xanh, gầm vang.
Nếu lúc này phẫn nộ của Bát tí Hoang tộc đại năng có thể hóa thành lửa thì Ngụy Tác bị đốt tan lâu rồi.
Thiên kiếp là thứ tuyệt đối ai qua một lần sẽ không muốn qua thêm lần nữa, nghĩ thôi cũng rùng mình, Bát tí Hoang tộc đại năng đã qua một lần nhưng bị Ngụy Tác bức phải trải thêm một lần nữa.
"Ầm!"
Ngụy Tác hít hơi lạnh nhìn kiếp vân biến hóa, đột nhiên như có đại lục ép xuống khiến kiếp vân tan sạch.
"Ngã..."
Ngụy Tác tròn mắt đến cực hạn, cơ hồ rớt tròng. Tầm mắt gã thấy rõ trên không trừ Kim phong hỏa tuyến vẫn rơi thì còn vô số thiên hỏa, thiểm điện, vẫn tinh, Cửu thiên âm phong... loạn xạ khôn tả.
Chỉ thế đã không chống nổi, còn có thêm thứ siêu cấp này?!
"Kim phong hỏa tuyến kết thúc thì đến cái này?" Trưởng Tôn Cảnh, Trưởng Tôn Tiểu Như và Hoàng Đạo Quân cứng đờ ánh mắt, không hiểu nét mặt thế nào nữa.
"Hết cách rồi!"
"Hỗn kim sắc tàn phiến huynh đệ, chống chọi lâu một chút." Ngụy Tác nghiến răng, bảo bọn Vương Vô Nhất dù sao cũng phải để ý đến Đại chư thiên tạo hóa bình và hỗn kim sắc tàn phiến rồi gã xòe tay, tạo thành hình rồng, vận dụng Thiên long quần tinh tôi thể thuật tu luyện.
Hiện tại trừ chút linh đơn linh dược thì gã chỉ còn lại Đại chư thiên tạo hóa bình và hỗn kim sắc tàn phiến, không thể làm được gì thì đành xem chống chọi được bao lâu, có thể khiến nhục thân mạnh thêm chút nào không.
"Ầm!" "Chát!" "Choang!" ...
Các loại uy năng xung kích xuống, khu vực quanh Ngụy Tác bị quang diễm bao trùm.
"Tinh thần nguyên khí đáng sợ thật!" Thiên long quần tinh tôi thể thuật vừa thi triển là gã nhận ra thân thể cháy lên từ trong ra ngoài, tinh thần nguyên khí quá nồng đối với nhục thân của gã.
"Thuốc đắng giã tật!" Ngụy Tác cũng quyết tâm, trừ lại bổ sung thủy hệ yêu đơn thì nuốt luôn mấy viên tiên giai linh dược, cả Đại đế thánh tuyền thủy của Vạn Hoàng cung cũng lấy ra, chịu đựng tinh thần nguyên khí mà dùng thủ đoạn mãnh liệt nhất tôi luyện nhục thân.
Thần thông của đại đế đích xác khó tưởng tượng nổi.
Bất hủ đế mộc chỉ là mảnh rất nhỏ, dù không bị hủy, được gã múa tít như phi kiếm nhưng Kim phong hỏa tuyến quá dày nên gã không thể ngăn được hết.
"Oành!"
Thoáng sau, cổ điện ánh lên thanh lục sắc thần quang như từng tàu lá chuối cũng không chịu nổi mà sụp đổ.
Cổ điện vốn là nơi uy năng phản kích mạnh nhất trong linh quang quang tráo Ngụy Tác có mặt, tương đương với cánh tay mặt của gã, giờ sụp đổ thì gã biết không xong. Quả nhiên, "oành!" "oành!" "oành!" mấy tiếng, mấy tử đồng sắc cổ điện khác cũng sụp xuống.
"Chát!"
Quét tan cổ điện, nhiều tia Kim phong hỏa tuyến trực tiếp giáng lên đại linh quang quang tráo ở ngoài cùng khiến quang tráo hơi trầm xuống rồi nổ tung, tử đồng sắc cổ điện duy nhất còn nguyên cạnh gã cũng sụp đổ.
Lúc đó pháp trận và đại cấm của Hoang tộc đại năng để lại đều tan, tiếp theo chỉ còn biết dựa vào gã đối diện thiên kiếp chi uy.
"Chát!" "Chát!" Vốn Ngụy Tác bố trí ba linh quang quang tráo, cộng thêm của tử đồng cổ điện là bốn tầng, có điều linh quang quang tráo của tử đồng cổ điện đạt uy năng hơn xa của gã, nên bị phá là hai tầng của gã bị phá dễ dàng.
Gã không nghĩ gì, liều mạng điều khiển Bất hủ đế mộc che phía trên mình và bọn Vương Vô, vòng phòng ngự co lại còn vài trượng.
Chỉ mười mấy tích tắc, không kịp chặn là tầng linh quang quang tráo sau cùng bị Kim phong hỏa tuyến kích phá, khí tức như lò lửa bao lấy bọn gã, nếu không phải cả bốn đều là thần huyền đại năng mà là tu sĩ thông thường thì nhiệt khí này đủ biến tất cả thành than.
"Đúng là mảnh vỡ vô thượng pháp bảo ngao du thái hư." Thứ duy nhất khiến gã may mắn là Kim phong hỏa tuyến mà Bất hủ đế mộc và Đại chư thiên tạo hóa bình không đủ che chắn xung kích lên hỗn kim sắc tàn phiến trên đầu thì không hề tạo thành tổn hại.
Tuy hỗn kim sắc tàn phiến cực kỳ dẻo dai nhưng Ngụy Tác cũng không dám buông lơi Bất hủ đế mộc. Dù gì nó cũng chỉ là mảnh vỡ, ai biết sẽ chống được bao lâu, tác dụng lớn nhất của nó là chặn tinh thần xạ tuyến, hiện tại tinh thần xạ tuyến đi theo Kim phong hỏa tuyến nhiều hơn trước mấy lần, không có hỗn kim sắc tàn phiến thì nhục thân của bọn gã sẽ bị thương cực nặng, dùng h linh dược cũng không kịp bù lại.
"A! A! A!"
Khi bọn Ngụy Tác tan nát toàn bộ cấm chế, chỉ còn vài thứ để chống đỡ thì phía Hoang tộc cũng cực kỳ thê thảm.
Thi thể mọi Hoang tộc đại năng đều được đem ra che nhưng đều bị Kim phong hỏa tuyến thiêu thành tro.
Hiện tại chỉ còn chừng bốn mươi Hoang tộc đại năng còn sống, trừ Bát tí Hoang tộc đại năng và vài ba đồng bạn thì còn lại đều bị tinh thần xạ tuyến chích vào, mọc lên bong bóng máu như mắt cá vàng, máu màu vàng pha lam chảy ra.
Ba Hoang tộc đại năng liều mạng thi pháp, hai mươi đạo hắc sắc trường nhận quay tít trên không, hình thành một vũng xoáy, bên dưới là đạo đạo lam sắc thần quang tạo thành dây leo như như cự trụ.
Kinh nhân nhất là một đạo sĩ mặc lam sắc pháp y, hóa ra nữ đạo tôn tựa vào huyết hồng sắc viên nguyệt, xếp bằng trên ngũ sắc liên đài, chân tay đều đeo pháp hoàn sáng rực, mi tâm có nốt ruồi đỏ, mắt liên tục nhỏ lệ và cánh hoa rợp trời.
Đại năng theo phe Hoang tộc này là chân tiên, chân tiên khí tức kinh nhân dấy lên như nước triều, vượt xa Tứ tí hoang tộc đại năng, tức là tu vi của y ít nhất cũng Chân tiên lưỡng trọng.
Y diễn hóa chân tiên chi uy cực kỳ bàng bạc, kinh diễm cực độ, nước mắt và cánh hoa chấn tan từng tia Kim phong hỏa tuyến, uy thế quả không thể dùng ngôn ngữ hình dung, so với chân tiên chi uy của y thì truyền thừa pháp khí của nhiều tông môn hiện nay chỉ là thứ vứt đi.
Dù thế tu sĩ đại năng này không chịu được lâu, nữ đạo tôn kinh nhân từ từ biến thành hư vô, rồi tan thành hào quang.
"A!" Lại một Hoang tộc đại năng không chịu nổi, gào lên không cam lòng, bị tinh thần xạ tuyến lấy mạng, tích tắc sau là đồng bạn biến thân thể y thành pháp thuẫn giơ lên.
Nhục thân Hoang tộc đại năng này còn kêu leng keng, bị đốt thành như tổ ong rồi tan thành tro.
"Đã một tuần hương rồi. Kim phong hỏa tuyến sao còn chưa tan?"
Bọn Trưởng Tôn Cảnh và Trưởng Tôn Tiểu Như, Hoàng Đạo Quân đều nhìn nhau.
Kim phong hỏa tuyến đã trút xuống một tuần hương, họ đều thấy ngoài xa có độn quang của tu sĩ sáng lên, nhiều tu sĩ đang tới, thời gian một tuần hương như mấy đợt trước sắp hết, nhưng Kim phong hỏa tuyến không hề thưa đi.
"Sao thế?"
Ngụy Tác ở trong thiên kiếp cũng kinh ngạc nhìn lên, Vương Vô Nhất vừa bảo đã một tuần hương nhưng Kim phong hỏa tuyến không có vẻ gì giảm đi.
"Không xong!"
Chống chọi thêm một chốc, Ngụy Tác đột nhiên biến sắc vì nhận ra Bất hủ đế mộc tựa hồ không chống nổi nữa, chất liệu và nguyên khí quy tắc ở trong không đổi nhưng toàn thể lại có vẻ sắp tan.
Bản mệnh pháp bảo vốn đã vỡ, nguyên khí cũng thụ thương, nên Ngụy Tác gần như lập tức thi Bất hủ đế mộc vào.
"Kia..." Gã hít một hơi lạnh vì thinh không lại có khí tức kinh nhân ép xuống, kiếp vân đổi màu, từ màu vàng kim thuần túy thành đủ màu, đồng thời Kim phong hỏa tuyến không hề giảm.
"Đại thiên uy sau cùng đến rồi! Qua được thì chúng ta sống, không thì sẽ chết hết!" Gã không biết rằng lúc đó trán Bát tí Hoang tộc đại năng nổi gân xanh, gầm vang.
Nếu lúc này phẫn nộ của Bát tí Hoang tộc đại năng có thể hóa thành lửa thì Ngụy Tác bị đốt tan lâu rồi.
Thiên kiếp là thứ tuyệt đối ai qua một lần sẽ không muốn qua thêm lần nữa, nghĩ thôi cũng rùng mình, Bát tí Hoang tộc đại năng đã qua một lần nhưng bị Ngụy Tác bức phải trải thêm một lần nữa.
"Ầm!"
Ngụy Tác hít hơi lạnh nhìn kiếp vân biến hóa, đột nhiên như có đại lục ép xuống khiến kiếp vân tan sạch.
"Ngã..."
Ngụy Tác tròn mắt đến cực hạn, cơ hồ rớt tròng. Tầm mắt gã thấy rõ trên không trừ Kim phong hỏa tuyến vẫn rơi thì còn vô số thiên hỏa, thiểm điện, vẫn tinh, Cửu thiên âm phong... loạn xạ khôn tả.
Chỉ thế đã không chống nổi, còn có thêm thứ siêu cấp này?!
"Kim phong hỏa tuyến kết thúc thì đến cái này?" Trưởng Tôn Cảnh, Trưởng Tôn Tiểu Như và Hoàng Đạo Quân cứng đờ ánh mắt, không hiểu nét mặt thế nào nữa.
"Hết cách rồi!"
"Hỗn kim sắc tàn phiến huynh đệ, chống chọi lâu một chút." Ngụy Tác nghiến răng, bảo bọn Vương Vô Nhất dù sao cũng phải để ý đến Đại chư thiên tạo hóa bình và hỗn kim sắc tàn phiến rồi gã xòe tay, tạo thành hình rồng, vận dụng Thiên long quần tinh tôi thể thuật tu luyện.
Hiện tại trừ chút linh đơn linh dược thì gã chỉ còn lại Đại chư thiên tạo hóa bình và hỗn kim sắc tàn phiến, không thể làm được gì thì đành xem chống chọi được bao lâu, có thể khiến nhục thân mạnh thêm chút nào không.
"Ầm!" "Chát!" "Choang!" ...
Các loại uy năng xung kích xuống, khu vực quanh Ngụy Tác bị quang diễm bao trùm.
"Tinh thần nguyên khí đáng sợ thật!" Thiên long quần tinh tôi thể thuật vừa thi triển là gã nhận ra thân thể cháy lên từ trong ra ngoài, tinh thần nguyên khí quá nồng đối với nhục thân của gã.
"Thuốc đắng giã tật!" Ngụy Tác cũng quyết tâm, trừ lại bổ sung thủy hệ yêu đơn thì nuốt luôn mấy viên tiên giai linh dược, cả Đại đế thánh tuyền thủy của Vạn Hoàng cung cũng lấy ra, chịu đựng tinh thần nguyên khí mà dùng thủ đoạn mãnh liệt nhất tôi luyện nhục thân.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.