Chương 780: Nuốt sạch
Vô Tội
15/03/2013
Một mảnh ngói vỡ vàng rực lơ lửng tại trước mặt Ngụy Tác.
Mảnh ngói lấy được từ nạp bảo nang của Chung Hi, chỉ nửa bàn tay nhưng toát lên khí tức hơn xa thần huyền. Mảnh ngói tuy như gốm nhưng cực cứng, không hiểu do chất liệu gì luyện chế thành, bề mặt có những lỗ cực nhỏ, mắt thường khó thấy, những lỗ này như phù văn, khúc khúc chiết chiết găm sâu vào, huyền ảo khôn tả.
"Ngươi thử dồn chân nguyên vào kích phát, rồi phát một đạo lôi hệ thuật pháp vào nó." Lục bào lão đầu cha từng thấy, còn Linh Lung Thiên mắt lóe kim quang, nhìn kỹ rồi bảo Ngụy Tác.
"Thật ra là cái gì?"
Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa, lục bào lão đầu cả kinh, Ngụy Tác dồn chân nguyên vào thì mảnh ngói đột nhiên lóe sáng kim khí, như vân khí sôi lên, gã phát Kim xà lôi quyết thì mọi lôi quang đều bị hút hết.
"Ngươi gặp may rồi, đây là mảnh vỡ Độ ách kim ngõa. Độ ách kim ngõa là tiên khí của thượng cổ siêu cấp đại năng luyện chế, cơ hồ có thể hấp nạp tất thảy lôi cương. Hoàng Thiên đế tôn độ kiếp đã dùng vật này chống lại thiên kiếp nên bị phá tổn. Hoàng Thiên đế tôn chết trong thiên kiếp nên những gì mang theo đều bị đại năng khi đó gom sạch, vật này chắc nhờ thế mà lưu truyền lại." Linh Lung Thiên tựa hồ không vui khi Ngụy Tác lấy được đồ tốt, "Vật này còn lại không ít thần uy, khả dĩ chống lạilôi nguyên thuật pháp, là chí bảo kháng cự thiên kiếp."
"Chí bảo có thể hấp nạp lôi cương, chống lại thiên kiếp!" Ngụy Tác lại nuốt nước bọt, lúc ở long trủng gã được bạch sắc viễn cổ thiên long nhắc nhở, cảm thụ được thiên kiếp, biết mình đạt tới Thần huyền tứ trọng sẽ có thiên kiếp. Từ khi gặp Linh Lung Thiên, gã qua nó mà biết thêm không ít về thiên kiếp, tuy nhiên mỗi tu sĩ vì công pháp khác nhau mà thiên kiếp cũng khác nhưng cơ hồ mỗi tu sĩ khi đón thiên kiếp đều vì thiên địa nguyên khí chấn động quá kịch liệt mà phải hứng chịu vô tận lôi cương trút xuống. Đối với mọi tu sĩ, đây đều là chí bảo.
"Độ ách kim ngõa nguyên lành cũng bị tổn hại, đối diện thiên kiếp chân chính, Độ ách kim ngõa đã vỡ chỉ có đôi chút tác dụng mà thôi." Thấy Ngụy Tác hưng phấn, Linh Lung Thiên bực mình.
"Hai viên này là đơn dược gì?"
Ngụy Tác không tranh cãi với Linh Lung Thiên, mục quang bị hai viên đơn dược nó lấy ra hấp dẫn.
Hai viên đơn dược này tuyệt đối bất phàm, một viên băng phong trong vạn niên huyền băng có màu vàng sáng, ánh vàng lấp lánh như biết hô hấp. Viên còn lại đựng trong hắc sắc tiểu đỉnh, cỡ mắt rồng, gần như trong suốt nhưng quang hoa ngưng tụ thành hình một phi thiên tiên nữ.
"Đây là Động hư tiên đơn! Do thượng cổ Động Hư tông luyện chế! Cũng là tiên giai đơn dược, có thể đề thăng tu vi cho nữ tu!" Thấy viên đơn dược trong veo trong hắc sắc tiểu đỉnh, Âm Lệ Hoa và lục bào lão đầu đồng thời kêu lên, thập phần kích động.
"Tiên giai đơn dược? Lưu Duy Chân không nói dối, y quả có tiên giai đơn dược. Có thể đề thăng tu vi cho Nam Cung Vũ Tinh và Hàn Vi Vi." Ngụy Tác cười lạnh. Viên đơn dược này lấy được của Lưu Duy Chân, lúc gã hỏi nhường Thủy Linh Nhi có nói sẽ cho Ngụy Tác một viên tiên giai đơn dược.
"Viên đơn dược này còn xưa hơn vạn tái huyền băng bọc ngoài. Chắc không phải phàm phẩm." Linh Lung Thiên mắt lóe kim quang, nhìn viên hoàng sắc đơn dược.
"Ngươi không biết viên đơn dược này?" Lục bào lão đầu liếc Linh Lung Thiên, viên đơn dược này chắc vì giữ cho dược lực không tan mà phong ấn tại huyền băng, lão cũng không biết.
"Đại đạo như hải, sao mà biết hết được." Linh Lung Thiên hầm hừ, chỉ vào Vũ Hoàng chân nhân, "Lão giả này đã sống ít nhất năm, sáu trăm năm rồi, ngươi cần hỏi lão thì hỏi luôn xem có thứ gì tốt không."
"Không còn đồ gì tốt nữa hả?" Ngụy Tác lấy hết nạp bảo nang của bọn Lưu Duy Chân ra.
"Còn muốn gì nữa? Lừa đảo tham lam quá." Linh Lung Thiên nhe răng, thu hoạch lần này thập phần kinh nhân, như Độ ách kim ngõa, Bất lão minh đơn, Thiên hải thần lan kính, Vô thủy kiếm kinh, đối với siêu cấp đại năng cũng là chí bảo.
"Pháp y của y không tệ... cả mấy phi độn pháp bảo..." Tuy tu sĩ Vân Linh đại lục ít pháp bảo bình quân hơn tu sĩ Thiên Huyền đại lục nhưng nhân vật như Lưu Duy Chân lại có không ít pháp bảo, nạp bảo nang bị Ngụy Tác lấy ra toàn bộ, mấy tấm pháp y quang hoa lấp lánh, phẩm giai đều từ đạo giai trở lên, mấy phi độn pháp bảo và pháp bảo công kích cũng như phòng ngự, Ôn Thù có một mũi tên vàng, uy năng huyền giai trung phẩm, mấy món còn lại tuy không phải huyền giai nhưng ít nhất cũng đạo giai trung phẩm. Tuy những thứ này vô dụng với Linh Lung Thiên nhưng đối với tu sĩ Kim đơn kỳ đều rất hữu dụng.
"Những thứ này xử lí thế nào?" Âm Lệ Hoa liếc Ngụy Tác, hơi nhíu mày: "Phu quân lấy nạp bảo nang của họ, nhiều người trông thấy, sau này Hoàng Thiên đạo không dám công khai đối phó thì cũng sẽ đòi lại đồ. Chúng ta không thể giữ lại."
"Để lại phổ thông đơn dược và nạp bảo nang. Cấm chế đã bị Cương nha muội phá đi, chúng không thể cảm ứng được. Nạp bảo nang thì cứ trả lại, nói là trong đó chỉ có thế." Ngụy Tác vung tay, cuốn pháp y, pháp bảo đẳng vật, đến chỗ Linh Lung Thiên, cho phổ thông đơn dược vào nạp bảo nang của bọn Lưu Duy Chân, "Cương nha muội, pháp y của ngươi rất đặc biệt, dùng thần thức cũng không lần ra, ngươi thu nhận thì đối phương không thể phát hiện."
"Ngươi tham quá." Linh Lung Thiên bất mãn hầm hừ, nhưng vẫ cho hết vào tay áo, tay áo nó rất đặc biệt, không thể nhận ra là nạp bảo pháp bảo, thần thức quét vào cũng thấy trống trơn, không thấy gì dị thường, nhưng lại là cá động không đáy, cho bao nhiêu vào cũng không đủ.
"Lừa đảo, nếu đại hội lần này có thứ gì ta thích, ngươi phải đổi được cho ta, coi như lợi tức." Linh Lung Thiên gom xong lại bổ sung.
"Được." Ngụy Tác đáp nhanh, tiếp xúc với Linh Lung Thiên lâu như thế, tuy Cương nha muội thập phần cổ quái, gã biết nó cần lợi dụng mình nhưng cũng biết nó không có ác ý, tạm coi là minh hữu.
"Lừa đảo, ngươi đồng ý nhanh thế, không giống tác phong thường ngày, ta hoài nghi lắm." Ngụy Tác đáp gọn thì Linh Lung Thiên hoài nghi, liếc gã nói.
"Xem lão có hay không, khối hắc ngọc tựa hồ thập phần hữu dụng." Ngụy Tác liếc Linh Lung Thiên, ném nạp bảo nang của Vũ Hoàng chân nhân cho nó. Tử Húc chân nhân khiến gã thập phần thất vọng, chắc vì vội cứu người nên nạp bảo nang không có gì, trừ một, hai pháp bảo đã bị hủy trong lúc chống lại Tuyệt diệt kim đơn. Tử Húc chân nhân cũng tu vi Kim đơn ngũ trọng hậu kỳ, kim đơn uy năng kinh nhân, Ngụy Tác hiện tại không chắc áp chế được phải tới Kim đơn tứ trọng hậu kì mói có thể luyện chế kim đơn của lão thành Tuyệt diệt kim đơn.
"Đây là đơn nhất thần văn, chuyên môn dùng để bố trí cấm chế. Pháp bảo hoàn chỉnh thế này có thể cấm cố hơn vạn dặm. Thần văn này chắc do thần quân cấp đại năng lĩnh ngộ, không có chân tiên khí tức, không cấm cố được thần huyền đại năng như Vương Vô Nhất." Linh Lung Thiên lấy mảnh hắc ngọc ra đọc kỹ, mảnh ngọc có hình vảy cá, tạo cảm giác như cả pháp khí có thể là một cái đĩa có vảy cá hoặc là một tấm gương ngọc phẳng lỳ.
Ngụy Tác gật đầu, vung tay, chân nguyên trực tiếp lay tỉnh Vũ Hoàng chân nhân.
"Muốn giết cứ giết, Vô Kỵ thiên cung và Thiên Kiếm tông, Huyền Phong môn, Chân Võ nhất định không tha cho ngươi!" Vũ Hoàng chân nhân gào lên, oán độc vô cùng.
"Đừng lắm lời, ngoan ngoãn trả lời ta thì ta để ngươi thống khoái. Không thì ta dùng đạo thuật pháp này đối phó ngươi." Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh, vung tay, dùng thủ pháp chân nguyên ngưng phù, hóa ra một thiên điển tịch cho Vũ Hoàng chân nhân xem.
"Ngươi..." Liếc Ngụy Tác ngưng thành điển tịch, Vũ Hoàng chân nhân biến hẳn sắc mặt.
Trong chỗ Âm Thi tông tàng kinh, Ngụy Tác tuy trừ hôi sắc cốt quan ra thì không có phát hiện kinh nhân nào nhưng thủ đoạn xử lý tu sĩ thì không ít. Âm Thi tông là tông môn thiên về dùng thi thể các loại yêu thú, tu sĩ luyện khí. Thuật pháp này là Cửu lệ hủ thi thuật, khiến nhục thân tu sĩ rữa nát, hấp nạp âm lệ độc khí, biến thành độc thi, độc thi này phải dùng thân thể Kim đơn tu sĩ hoàn chỉnh mới có thể luyện chế, trong quá trình đó thì Kim đơn tu sĩ bị luyện chế không chết mà bị người thi pháp khống chế, lúc đối địch bị biến thành một món pháp khí mà nổ tung.
"Nếu không ngoan ngoãn trả lời, ta không ngại luyện chế ngươi thành độc thi, rồi lệnh cho ngươi về Vô Kỵ thiên cung, tự nổ ở đó." Ngụy Tác liếc Vũ Hoàng chân nhân, "Trừ thuật pháp này, Âm Thi tông còn thuật pháp kiểu Khiên hồn thuật, hoặc luyện chế ngươi thành một Đồng giáp thi, dung mạo không đổi, cùng ta đi đối địch, chắc cũng thú vị."
"Ngươi... ngươi âm độc như thế sẽ bị trời đánh!" Vũ Hoàng chân nhân run rẩy gầm to. Lão bất tử không còn bao nhiêu thọ nguyên như lão mà bị người ta thao túng, hoặc luyện chế thành thi hình pháp khí, thì không chỉ lão mà ngay cả Vô Kỵ thiên cung cũng mất mặt.
"Bị trời đánh?" Ngụy Tác cười lạnh, "Tông môn như ngươi ỷ thế hiếp người, không biết hại chết bao nhiê người, trời đánh cũng không đến lượt ta."
"Ngươi mau giữ lời... để ta thống khoái, không đem thi thể đi luyện khí?" Vũ Hoàng chân nhân run giọng.
-o0o-
Mảnh ngói lấy được từ nạp bảo nang của Chung Hi, chỉ nửa bàn tay nhưng toát lên khí tức hơn xa thần huyền. Mảnh ngói tuy như gốm nhưng cực cứng, không hiểu do chất liệu gì luyện chế thành, bề mặt có những lỗ cực nhỏ, mắt thường khó thấy, những lỗ này như phù văn, khúc khúc chiết chiết găm sâu vào, huyền ảo khôn tả.
"Ngươi thử dồn chân nguyên vào kích phát, rồi phát một đạo lôi hệ thuật pháp vào nó." Lục bào lão đầu cha từng thấy, còn Linh Lung Thiên mắt lóe kim quang, nhìn kỹ rồi bảo Ngụy Tác.
"Thật ra là cái gì?"
Ngụy Tác và Âm Lệ Hoa, lục bào lão đầu cả kinh, Ngụy Tác dồn chân nguyên vào thì mảnh ngói đột nhiên lóe sáng kim khí, như vân khí sôi lên, gã phát Kim xà lôi quyết thì mọi lôi quang đều bị hút hết.
"Ngươi gặp may rồi, đây là mảnh vỡ Độ ách kim ngõa. Độ ách kim ngõa là tiên khí của thượng cổ siêu cấp đại năng luyện chế, cơ hồ có thể hấp nạp tất thảy lôi cương. Hoàng Thiên đế tôn độ kiếp đã dùng vật này chống lại thiên kiếp nên bị phá tổn. Hoàng Thiên đế tôn chết trong thiên kiếp nên những gì mang theo đều bị đại năng khi đó gom sạch, vật này chắc nhờ thế mà lưu truyền lại." Linh Lung Thiên tựa hồ không vui khi Ngụy Tác lấy được đồ tốt, "Vật này còn lại không ít thần uy, khả dĩ chống lạilôi nguyên thuật pháp, là chí bảo kháng cự thiên kiếp."
"Chí bảo có thể hấp nạp lôi cương, chống lại thiên kiếp!" Ngụy Tác lại nuốt nước bọt, lúc ở long trủng gã được bạch sắc viễn cổ thiên long nhắc nhở, cảm thụ được thiên kiếp, biết mình đạt tới Thần huyền tứ trọng sẽ có thiên kiếp. Từ khi gặp Linh Lung Thiên, gã qua nó mà biết thêm không ít về thiên kiếp, tuy nhiên mỗi tu sĩ vì công pháp khác nhau mà thiên kiếp cũng khác nhưng cơ hồ mỗi tu sĩ khi đón thiên kiếp đều vì thiên địa nguyên khí chấn động quá kịch liệt mà phải hứng chịu vô tận lôi cương trút xuống. Đối với mọi tu sĩ, đây đều là chí bảo.
"Độ ách kim ngõa nguyên lành cũng bị tổn hại, đối diện thiên kiếp chân chính, Độ ách kim ngõa đã vỡ chỉ có đôi chút tác dụng mà thôi." Thấy Ngụy Tác hưng phấn, Linh Lung Thiên bực mình.
"Hai viên này là đơn dược gì?"
Ngụy Tác không tranh cãi với Linh Lung Thiên, mục quang bị hai viên đơn dược nó lấy ra hấp dẫn.
Hai viên đơn dược này tuyệt đối bất phàm, một viên băng phong trong vạn niên huyền băng có màu vàng sáng, ánh vàng lấp lánh như biết hô hấp. Viên còn lại đựng trong hắc sắc tiểu đỉnh, cỡ mắt rồng, gần như trong suốt nhưng quang hoa ngưng tụ thành hình một phi thiên tiên nữ.
"Đây là Động hư tiên đơn! Do thượng cổ Động Hư tông luyện chế! Cũng là tiên giai đơn dược, có thể đề thăng tu vi cho nữ tu!" Thấy viên đơn dược trong veo trong hắc sắc tiểu đỉnh, Âm Lệ Hoa và lục bào lão đầu đồng thời kêu lên, thập phần kích động.
"Tiên giai đơn dược? Lưu Duy Chân không nói dối, y quả có tiên giai đơn dược. Có thể đề thăng tu vi cho Nam Cung Vũ Tinh và Hàn Vi Vi." Ngụy Tác cười lạnh. Viên đơn dược này lấy được của Lưu Duy Chân, lúc gã hỏi nhường Thủy Linh Nhi có nói sẽ cho Ngụy Tác một viên tiên giai đơn dược.
"Viên đơn dược này còn xưa hơn vạn tái huyền băng bọc ngoài. Chắc không phải phàm phẩm." Linh Lung Thiên mắt lóe kim quang, nhìn viên hoàng sắc đơn dược.
"Ngươi không biết viên đơn dược này?" Lục bào lão đầu liếc Linh Lung Thiên, viên đơn dược này chắc vì giữ cho dược lực không tan mà phong ấn tại huyền băng, lão cũng không biết.
"Đại đạo như hải, sao mà biết hết được." Linh Lung Thiên hầm hừ, chỉ vào Vũ Hoàng chân nhân, "Lão giả này đã sống ít nhất năm, sáu trăm năm rồi, ngươi cần hỏi lão thì hỏi luôn xem có thứ gì tốt không."
"Không còn đồ gì tốt nữa hả?" Ngụy Tác lấy hết nạp bảo nang của bọn Lưu Duy Chân ra.
"Còn muốn gì nữa? Lừa đảo tham lam quá." Linh Lung Thiên nhe răng, thu hoạch lần này thập phần kinh nhân, như Độ ách kim ngõa, Bất lão minh đơn, Thiên hải thần lan kính, Vô thủy kiếm kinh, đối với siêu cấp đại năng cũng là chí bảo.
"Pháp y của y không tệ... cả mấy phi độn pháp bảo..." Tuy tu sĩ Vân Linh đại lục ít pháp bảo bình quân hơn tu sĩ Thiên Huyền đại lục nhưng nhân vật như Lưu Duy Chân lại có không ít pháp bảo, nạp bảo nang bị Ngụy Tác lấy ra toàn bộ, mấy tấm pháp y quang hoa lấp lánh, phẩm giai đều từ đạo giai trở lên, mấy phi độn pháp bảo và pháp bảo công kích cũng như phòng ngự, Ôn Thù có một mũi tên vàng, uy năng huyền giai trung phẩm, mấy món còn lại tuy không phải huyền giai nhưng ít nhất cũng đạo giai trung phẩm. Tuy những thứ này vô dụng với Linh Lung Thiên nhưng đối với tu sĩ Kim đơn kỳ đều rất hữu dụng.
"Những thứ này xử lí thế nào?" Âm Lệ Hoa liếc Ngụy Tác, hơi nhíu mày: "Phu quân lấy nạp bảo nang của họ, nhiều người trông thấy, sau này Hoàng Thiên đạo không dám công khai đối phó thì cũng sẽ đòi lại đồ. Chúng ta không thể giữ lại."
"Để lại phổ thông đơn dược và nạp bảo nang. Cấm chế đã bị Cương nha muội phá đi, chúng không thể cảm ứng được. Nạp bảo nang thì cứ trả lại, nói là trong đó chỉ có thế." Ngụy Tác vung tay, cuốn pháp y, pháp bảo đẳng vật, đến chỗ Linh Lung Thiên, cho phổ thông đơn dược vào nạp bảo nang của bọn Lưu Duy Chân, "Cương nha muội, pháp y của ngươi rất đặc biệt, dùng thần thức cũng không lần ra, ngươi thu nhận thì đối phương không thể phát hiện."
"Ngươi tham quá." Linh Lung Thiên bất mãn hầm hừ, nhưng vẫ cho hết vào tay áo, tay áo nó rất đặc biệt, không thể nhận ra là nạp bảo pháp bảo, thần thức quét vào cũng thấy trống trơn, không thấy gì dị thường, nhưng lại là cá động không đáy, cho bao nhiêu vào cũng không đủ.
"Lừa đảo, nếu đại hội lần này có thứ gì ta thích, ngươi phải đổi được cho ta, coi như lợi tức." Linh Lung Thiên gom xong lại bổ sung.
"Được." Ngụy Tác đáp nhanh, tiếp xúc với Linh Lung Thiên lâu như thế, tuy Cương nha muội thập phần cổ quái, gã biết nó cần lợi dụng mình nhưng cũng biết nó không có ác ý, tạm coi là minh hữu.
"Lừa đảo, ngươi đồng ý nhanh thế, không giống tác phong thường ngày, ta hoài nghi lắm." Ngụy Tác đáp gọn thì Linh Lung Thiên hoài nghi, liếc gã nói.
"Xem lão có hay không, khối hắc ngọc tựa hồ thập phần hữu dụng." Ngụy Tác liếc Linh Lung Thiên, ném nạp bảo nang của Vũ Hoàng chân nhân cho nó. Tử Húc chân nhân khiến gã thập phần thất vọng, chắc vì vội cứu người nên nạp bảo nang không có gì, trừ một, hai pháp bảo đã bị hủy trong lúc chống lại Tuyệt diệt kim đơn. Tử Húc chân nhân cũng tu vi Kim đơn ngũ trọng hậu kỳ, kim đơn uy năng kinh nhân, Ngụy Tác hiện tại không chắc áp chế được phải tới Kim đơn tứ trọng hậu kì mói có thể luyện chế kim đơn của lão thành Tuyệt diệt kim đơn.
"Đây là đơn nhất thần văn, chuyên môn dùng để bố trí cấm chế. Pháp bảo hoàn chỉnh thế này có thể cấm cố hơn vạn dặm. Thần văn này chắc do thần quân cấp đại năng lĩnh ngộ, không có chân tiên khí tức, không cấm cố được thần huyền đại năng như Vương Vô Nhất." Linh Lung Thiên lấy mảnh hắc ngọc ra đọc kỹ, mảnh ngọc có hình vảy cá, tạo cảm giác như cả pháp khí có thể là một cái đĩa có vảy cá hoặc là một tấm gương ngọc phẳng lỳ.
Ngụy Tác gật đầu, vung tay, chân nguyên trực tiếp lay tỉnh Vũ Hoàng chân nhân.
"Muốn giết cứ giết, Vô Kỵ thiên cung và Thiên Kiếm tông, Huyền Phong môn, Chân Võ nhất định không tha cho ngươi!" Vũ Hoàng chân nhân gào lên, oán độc vô cùng.
"Đừng lắm lời, ngoan ngoãn trả lời ta thì ta để ngươi thống khoái. Không thì ta dùng đạo thuật pháp này đối phó ngươi." Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh, vung tay, dùng thủ pháp chân nguyên ngưng phù, hóa ra một thiên điển tịch cho Vũ Hoàng chân nhân xem.
"Ngươi..." Liếc Ngụy Tác ngưng thành điển tịch, Vũ Hoàng chân nhân biến hẳn sắc mặt.
Trong chỗ Âm Thi tông tàng kinh, Ngụy Tác tuy trừ hôi sắc cốt quan ra thì không có phát hiện kinh nhân nào nhưng thủ đoạn xử lý tu sĩ thì không ít. Âm Thi tông là tông môn thiên về dùng thi thể các loại yêu thú, tu sĩ luyện khí. Thuật pháp này là Cửu lệ hủ thi thuật, khiến nhục thân tu sĩ rữa nát, hấp nạp âm lệ độc khí, biến thành độc thi, độc thi này phải dùng thân thể Kim đơn tu sĩ hoàn chỉnh mới có thể luyện chế, trong quá trình đó thì Kim đơn tu sĩ bị luyện chế không chết mà bị người thi pháp khống chế, lúc đối địch bị biến thành một món pháp khí mà nổ tung.
"Nếu không ngoan ngoãn trả lời, ta không ngại luyện chế ngươi thành độc thi, rồi lệnh cho ngươi về Vô Kỵ thiên cung, tự nổ ở đó." Ngụy Tác liếc Vũ Hoàng chân nhân, "Trừ thuật pháp này, Âm Thi tông còn thuật pháp kiểu Khiên hồn thuật, hoặc luyện chế ngươi thành một Đồng giáp thi, dung mạo không đổi, cùng ta đi đối địch, chắc cũng thú vị."
"Ngươi... ngươi âm độc như thế sẽ bị trời đánh!" Vũ Hoàng chân nhân run rẩy gầm to. Lão bất tử không còn bao nhiêu thọ nguyên như lão mà bị người ta thao túng, hoặc luyện chế thành thi hình pháp khí, thì không chỉ lão mà ngay cả Vô Kỵ thiên cung cũng mất mặt.
"Bị trời đánh?" Ngụy Tác cười lạnh, "Tông môn như ngươi ỷ thế hiếp người, không biết hại chết bao nhiê người, trời đánh cũng không đến lượt ta."
"Ngươi mau giữ lời... để ta thống khoái, không đem thi thể đi luyện khí?" Vũ Hoàng chân nhân run giọng.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.