Chương 718: Thượng cổ đại năng tranh đấu?
Vô Tội
15/03/2013
"Cổ hương của ta có lai lịch gì, là pháp bảo hay điển tịch ghi lại thuật pháp?" Ngụy Tác muốn hỏi nhiều, hơi trầm ngâm rồi hỏi câu trọng yếu nhất.
Tiểu nữ hài có vẻ biết cổ hương không tầm thường, nếu là pháp bảo hoặc ghi lại kinh thiên thuật pháp, gã sẽ tăng trưởng thực lực.
"Không biết."
"Không biết?" Ngụy Tác giáng một đạo thuật pháp vào tiểu nữ hài, nói hồi lâu mà đại gian thương như gã lại mắc hỡm.
"Đừng vội." Tiểu nữ hài cố ý, tỏ vẻ đắc ý: "Cổ hương do một thượng cổ đại năng để lại, ta nói không biết vì khi xưa đồn răng ai có được nó là được đại năng đó truyền thừa,nhưng từ thời ấy đã không ai biết nó ở đâu, nên không biết là pháp bảo hay điển tịch."
"Thượng cổ đại năng, ở thời đại nào, danh hiệu gì, ngươi không nói mà còn bảo là một câu hỏi?" Ngụy Tác cười lạnh: "Thế thì ngươi đừng hỏi ta nữa."
"Được rồi. Chủ nhân vật này là Thông thiên giáo chủ, siêu cấp đại năng sáu vạn năm trước, qua được thiên kiếp. Được chưa?" Tiểu nữ hài tuy được đào từ linh thạch khoáng mạch nhưng tựa hồ hiểu rõ năm tháng.
"Thông thiên giáo chủ? Qua được thiên kiếp... chân tiên tu vi?" Ngụy Tác cả kinh.
Đại lục khác thì gã không biết nhưng Thiên Huyền đại lục, mấy nghìn năm không có một tu sĩ Chân tiên cảnh nào. Thần huyền đại năng là cao thủ đỉnh nhọn nhất tu đạo giới, Chân tiên cảnh tu vi thật khó tưởng tượng nổi, trên Chân tiên cảnh là thần thông cỡ nào?
"Đây là câu hỏi thứ hai." Tiểu nữ hài nhe răng chằm chằm nhìn gã, "đến lượt ta hỏi."
"Được." Ngụy Tác gật đầu.
"Ngươi lấy được bàn tay cụt từ ai, lai lịch thế nào?" Tiểu nữ hài hỏi.
"Từ một tu sĩ trẻ tuổi thần bí tên Lâm Phong Hoa, y được cơ hồ thượng cổ Tam Hoàng tông hoàn chỉnh truyền thừa, lúc ta ở Vân Linh đại lục gặp y, sau này y bị ta giết, qau nạp bảo thủ trạc của y mà phát hiện cánh tay." Ngụy Tác không dấu, quan sát dáng vẻ của tiểu nữ hài, gã biết nó sẽ hỏi vấn đề quan trong nhất đầu tiên, giờ nó hỏi về cánh tay cụt chứng tỏ vật này không tầm thường, ít nhất rấ có quan hệ với nó.
"Thượng cổ Tam Hoàng tông truyền thừa? Thượng cổ Tam Hoàng tông có công pháp cùng thuật pháp gì? Có phải như công pháp của ngươi, ngươi có được công pháp cùng thuật pháp của y?" Tiểu nữ hài thần sắc cực kỳ ngưng trọng, mắt ánh kim quang suy tư.
"Đó là câu thứ hai, đến ta hỏi." Ngụy Tác không ngừng lướt vè phía Bắc Mang di tích, đồng thời bình tĩnh như thường nói.
"Được rồi!" Tiểu nữ hài không vui nhe răng với Ngụy Tác, kêu lên.
"Ngươi có lai lịch gì, là yêu thú nào?" Ngụy Tác mặc kệ nó có giận hay không.
"Chọc mù đôi mắt chó của ngươi, ngươi mới là yêu thú.” Tiểu nữ hài phẫn nộ kêu ầm lên.
"Gì hả? Ngươi không phải yêu thú?" Ngụy Tác nhíu mày, tỏ rõ thần sắc kinh nghi.
"Ta thuộc Linh tộc, còn cao cấp hơn nhân tộc." Tiểu nữ hài kêu to.
"Linh tộc là cái gì?" Ngụy Tác ngẩn người, Linh tộc là danh xưng gã chưa từng nghe, lục bào lão đầu cũng chưa từng nói đến, có lẽ lão cũng không biết.
"Linh tộc không phải cái gì, ngươi mới là cái gì, đây là câu thứ hai, đến lượt ta hỏi!" Tiểu nữ hài kêu to: "Thượng cổ Tam Hoàng tông có công pháp cùng thuật pháp thế nào? Ngươi tu luyện loại đó?"
"Mỗ luyện công pháp y lấy được từ thượng cổ Tam Hoàng tông, bất quá ta không biết thuật pháp." Ngụy Tác lấy làm lạ tiểu nữ hài, không biết nó hỏi thế có ý gò.
"Công pháp của ngươi có thể trực tiếp nuốt thủy hệ yêu đơn tu luyện?" Tiểu nữ hài trở nên cực kỳ khẩn trương, mắt rực kim quang như muốn nuốt sống.
"Không sai." Ngụy Tác phi thường kỳ quái, lần này nhanh chóng gật đầu.
"Lừa đảo! Ngươi lừa ta đúng không!" Tiểu nữ thấy Ngụy Tác gật đầu thì biến hẳn sắc mặt, lộ rõ sát cơ, "Y mà có công pháp như thế thì sao ngươi giết được, y dạy ngươi đúng không?"
"Ta luyện công phá mới, tụ lại kim đơn." Ngụy Tác liếc tiểu nữ hài, lạnh lùng nói, tiểu nữ hài tuy nhiên hung thần ác sát nhưng gã nhận ra nó sợ hãi, nên càng khiến gã lấy làm lạ.
"Kim đơn tu vi... tu luyện lại, tụ lại kim đơn?" Tiểu nữ hài giãn sắc mặt hơn, vẫn hoài nghi, "Ngươi dám thề là nói dối sẽ bị thiên kiếp đánh chết."
"Ta nói dối sẽ bị thiên kiếp đánh chết." Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh nói.
"Được rồi. Tạm tin ngươi." Tiểu nữ hài thở phào.
"Hiện tại đến lượt ta hỏi, sao ngươi quan tâm tới thượng cổ Tam Hoàng tông, lẽ nào thượng cổ Tam Hoàng tông và chủ nhân bàn tay là đối đầu của ngươi?" Ngụy Tác hỏi.
Tiểu nữ hài do dự, nhưng vẫn nghiến răng đáp, "Chủ nhân cánh tay cụt được truyền thừa cũng là người của y, là địch nhân của bọn ta. Tam Hoàng tông chắc có được công pháp từ kẻ đó."
"Trên chủ nhân bàn tay cụt này còn đại năng lợi hại hơn? Ngươi cụt tay chỉ là đệ tử của đại năng đó? Công pháp Tam Hoàng tông từ đó lưu truyền đi?" Ngụy Tác hít một hơi lạnh. Chủ nhân bàn tay cụt tu vi tất chấn thế hãi tục, mà chỉ là truyền nhân của một đại năng thì đại năng đó thần thông cỡ nào.
"Đến lượt ta hỏi." Tiểu nữ hài mắt lóe kim quang nhìn Ngụy Tác, "Cổ hương của ngươi lấy được từ ai."
"Cổ hương lấy được từ một tu sĩ Long Quỳnh tông, Long Quỳnh tông chỉ là một tông môn tầm thường. Tu sĩ đó bị ta giết, y lấy được ở đâu thì ta không biết." Ngụy Tác đáp xong thì hỏi, "Chủ nhân cổ hương, Thông thiên giáo chủ, siêu cấp đại năng sáu vạn năm trước là đối đầu của chủ nhân bàn tay cụt? Ngươi và Thông thiên giáo chủ có quan hệ gì?"
"Ngươi không biết gì!" Tiểu nữ hài rất bực mình, nghiến răng đáp: "Ngươi nói không sai, Thông thiên giáo chủ và chủ nhân cánh tay cụt là địch nhân, Linh tộc bọn ta và Thông thiên giáo chủ... cùng phe."
"Thân thể ngươi sao lại cứng như vậy, lại có thiên long long khí." Tiểu nữ hài đáp xong liền hỏi.
"Ta luyện một môn thuật pháp khả dĩ tôi luyện nhục thân, dung hợp thiên long thần hồn, mô phỏng thiên long khiếu vị, nên có thiên long long khí." Ngụy Tác hỏi, "Hình như Linh tộc, cả Thông thiên giáo chủ, những siêu cấp đại năng không chỉ có một người, sao lại không có điển tịch ghi lại?"
"Thời đại lâu quá rồi, bọn ta không ở trong Thiên khung, thoát ly khỏi phổ thông tu sĩ." Tiểu nữ hài ngữ khí thập phần cao ngạo, nhưng thần tình buồn buồn, không hiểu nghĩ gì.
"Sao ngươi lại ở trong linh thạch khoáng mạch? Hình như phe tay gã có truyền thừa lưu truyền lại, lẽ nào các ngươi và họ giao chiến, các ngươi thất bại?" Ngụy Tác càng lúc càng chấn kinh, quên cả thứ tự.
"Đến lượt ta hỏi." Tiểu nữ hài nhìn Ngụy Tác, "Ngươi định đi đâu? Hình như ngươi định đến Bắc Mang di tích?"
"...!" Ngụy Tác tròn mắt. Tiểu nữ hài hiểu cả về Bắc Mang di tích?
"Xem ra ngươi định đến Bắc Mang di tích, sau đó đi đâu?" Ngụy Tác nhất thời không đáp, nhưng tiểu nữ hài nhận ra.
"Tiếp theo ta sẽ đến Vân Linh đại lục." Ngụy Tác tắt tiếng, nhìn tiểu nữ hài lai lịch thập phần thần bí nghiến răng, "Trả lời câu ta vừa hỏi."
"Bọn ta bị đánh lén... có thể chỉ mình ta may mắn. Còn bọn Thông thiên giáo chủ và chúng giao chiến, ai thắng ai bại thì ta không biết." Tiểu nữ hài tỏ vẻ uể oải, "Hiện tại, trong tu đạo giới, tu vi tối cao là ai, cỡ nào?"
"Thiên Huyền đại lục thì tu vi tối cao là Thần huyền cảnh... Đại lục khác thì ta không biết, chắc không có Chân tiên đại năng... Cái vòng của ngươi là pháp bảo gì, bản thân ngươi hay cái vòng có thể tiêu trừ uy năng thuật pháp? Cái vòng này đối phó được thần huyền đại năng?"
"Không được, ta không muốn để lộ thực lực, ngươi hỏi câu khác đi."
"... Di tích dưới lòng đất cách Ma văn hung mạch không xa là chỗ nào, có gì ở trong?"
"Là phần mộ của một đại đế Bắc Mang. Chỉ có xương cốt chứ không có gì hay, tu vi Chân tiên cấp trở xuống vào đó chỉ có nước chết, dù Thông thiên giáo chủ đến phá hoại cấm chế, tối đa ngọc thạch câu phần, biến chỗ đó thành tro."
"..."
Ngụy Tác vừa đi và hỏi, càng lúc càng không dám tin. Tựa hồ thời đại thượng cổ trước lục bào lão đầu có nhiều đại năng và kinh thiên cường giả mà phổ thông tu đạo giới không biết, còn cả những trận đại chiến kinh thiên, cách hơn sáu vạn năm nên khó tưởng tượng nổi.
-o0o-
Tiểu nữ hài có vẻ biết cổ hương không tầm thường, nếu là pháp bảo hoặc ghi lại kinh thiên thuật pháp, gã sẽ tăng trưởng thực lực.
"Không biết."
"Không biết?" Ngụy Tác giáng một đạo thuật pháp vào tiểu nữ hài, nói hồi lâu mà đại gian thương như gã lại mắc hỡm.
"Đừng vội." Tiểu nữ hài cố ý, tỏ vẻ đắc ý: "Cổ hương do một thượng cổ đại năng để lại, ta nói không biết vì khi xưa đồn răng ai có được nó là được đại năng đó truyền thừa,nhưng từ thời ấy đã không ai biết nó ở đâu, nên không biết là pháp bảo hay điển tịch."
"Thượng cổ đại năng, ở thời đại nào, danh hiệu gì, ngươi không nói mà còn bảo là một câu hỏi?" Ngụy Tác cười lạnh: "Thế thì ngươi đừng hỏi ta nữa."
"Được rồi. Chủ nhân vật này là Thông thiên giáo chủ, siêu cấp đại năng sáu vạn năm trước, qua được thiên kiếp. Được chưa?" Tiểu nữ hài tuy được đào từ linh thạch khoáng mạch nhưng tựa hồ hiểu rõ năm tháng.
"Thông thiên giáo chủ? Qua được thiên kiếp... chân tiên tu vi?" Ngụy Tác cả kinh.
Đại lục khác thì gã không biết nhưng Thiên Huyền đại lục, mấy nghìn năm không có một tu sĩ Chân tiên cảnh nào. Thần huyền đại năng là cao thủ đỉnh nhọn nhất tu đạo giới, Chân tiên cảnh tu vi thật khó tưởng tượng nổi, trên Chân tiên cảnh là thần thông cỡ nào?
"Đây là câu hỏi thứ hai." Tiểu nữ hài nhe răng chằm chằm nhìn gã, "đến lượt ta hỏi."
"Được." Ngụy Tác gật đầu.
"Ngươi lấy được bàn tay cụt từ ai, lai lịch thế nào?" Tiểu nữ hài hỏi.
"Từ một tu sĩ trẻ tuổi thần bí tên Lâm Phong Hoa, y được cơ hồ thượng cổ Tam Hoàng tông hoàn chỉnh truyền thừa, lúc ta ở Vân Linh đại lục gặp y, sau này y bị ta giết, qau nạp bảo thủ trạc của y mà phát hiện cánh tay." Ngụy Tác không dấu, quan sát dáng vẻ của tiểu nữ hài, gã biết nó sẽ hỏi vấn đề quan trong nhất đầu tiên, giờ nó hỏi về cánh tay cụt chứng tỏ vật này không tầm thường, ít nhất rấ có quan hệ với nó.
"Thượng cổ Tam Hoàng tông truyền thừa? Thượng cổ Tam Hoàng tông có công pháp cùng thuật pháp gì? Có phải như công pháp của ngươi, ngươi có được công pháp cùng thuật pháp của y?" Tiểu nữ hài thần sắc cực kỳ ngưng trọng, mắt ánh kim quang suy tư.
"Đó là câu thứ hai, đến ta hỏi." Ngụy Tác không ngừng lướt vè phía Bắc Mang di tích, đồng thời bình tĩnh như thường nói.
"Được rồi!" Tiểu nữ hài không vui nhe răng với Ngụy Tác, kêu lên.
"Ngươi có lai lịch gì, là yêu thú nào?" Ngụy Tác mặc kệ nó có giận hay không.
"Chọc mù đôi mắt chó của ngươi, ngươi mới là yêu thú.” Tiểu nữ hài phẫn nộ kêu ầm lên.
"Gì hả? Ngươi không phải yêu thú?" Ngụy Tác nhíu mày, tỏ rõ thần sắc kinh nghi.
"Ta thuộc Linh tộc, còn cao cấp hơn nhân tộc." Tiểu nữ hài kêu to.
"Linh tộc là cái gì?" Ngụy Tác ngẩn người, Linh tộc là danh xưng gã chưa từng nghe, lục bào lão đầu cũng chưa từng nói đến, có lẽ lão cũng không biết.
"Linh tộc không phải cái gì, ngươi mới là cái gì, đây là câu thứ hai, đến lượt ta hỏi!" Tiểu nữ hài kêu to: "Thượng cổ Tam Hoàng tông có công pháp cùng thuật pháp thế nào? Ngươi tu luyện loại đó?"
"Mỗ luyện công pháp y lấy được từ thượng cổ Tam Hoàng tông, bất quá ta không biết thuật pháp." Ngụy Tác lấy làm lạ tiểu nữ hài, không biết nó hỏi thế có ý gò.
"Công pháp của ngươi có thể trực tiếp nuốt thủy hệ yêu đơn tu luyện?" Tiểu nữ hài trở nên cực kỳ khẩn trương, mắt rực kim quang như muốn nuốt sống.
"Không sai." Ngụy Tác phi thường kỳ quái, lần này nhanh chóng gật đầu.
"Lừa đảo! Ngươi lừa ta đúng không!" Tiểu nữ thấy Ngụy Tác gật đầu thì biến hẳn sắc mặt, lộ rõ sát cơ, "Y mà có công pháp như thế thì sao ngươi giết được, y dạy ngươi đúng không?"
"Ta luyện công phá mới, tụ lại kim đơn." Ngụy Tác liếc tiểu nữ hài, lạnh lùng nói, tiểu nữ hài tuy nhiên hung thần ác sát nhưng gã nhận ra nó sợ hãi, nên càng khiến gã lấy làm lạ.
"Kim đơn tu vi... tu luyện lại, tụ lại kim đơn?" Tiểu nữ hài giãn sắc mặt hơn, vẫn hoài nghi, "Ngươi dám thề là nói dối sẽ bị thiên kiếp đánh chết."
"Ta nói dối sẽ bị thiên kiếp đánh chết." Ngụy Tác mặt mũi lạnh tanh nói.
"Được rồi. Tạm tin ngươi." Tiểu nữ hài thở phào.
"Hiện tại đến lượt ta hỏi, sao ngươi quan tâm tới thượng cổ Tam Hoàng tông, lẽ nào thượng cổ Tam Hoàng tông và chủ nhân bàn tay là đối đầu của ngươi?" Ngụy Tác hỏi.
Tiểu nữ hài do dự, nhưng vẫn nghiến răng đáp, "Chủ nhân cánh tay cụt được truyền thừa cũng là người của y, là địch nhân của bọn ta. Tam Hoàng tông chắc có được công pháp từ kẻ đó."
"Trên chủ nhân bàn tay cụt này còn đại năng lợi hại hơn? Ngươi cụt tay chỉ là đệ tử của đại năng đó? Công pháp Tam Hoàng tông từ đó lưu truyền đi?" Ngụy Tác hít một hơi lạnh. Chủ nhân bàn tay cụt tu vi tất chấn thế hãi tục, mà chỉ là truyền nhân của một đại năng thì đại năng đó thần thông cỡ nào.
"Đến lượt ta hỏi." Tiểu nữ hài mắt lóe kim quang nhìn Ngụy Tác, "Cổ hương của ngươi lấy được từ ai."
"Cổ hương lấy được từ một tu sĩ Long Quỳnh tông, Long Quỳnh tông chỉ là một tông môn tầm thường. Tu sĩ đó bị ta giết, y lấy được ở đâu thì ta không biết." Ngụy Tác đáp xong thì hỏi, "Chủ nhân cổ hương, Thông thiên giáo chủ, siêu cấp đại năng sáu vạn năm trước là đối đầu của chủ nhân bàn tay cụt? Ngươi và Thông thiên giáo chủ có quan hệ gì?"
"Ngươi không biết gì!" Tiểu nữ hài rất bực mình, nghiến răng đáp: "Ngươi nói không sai, Thông thiên giáo chủ và chủ nhân cánh tay cụt là địch nhân, Linh tộc bọn ta và Thông thiên giáo chủ... cùng phe."
"Thân thể ngươi sao lại cứng như vậy, lại có thiên long long khí." Tiểu nữ hài đáp xong liền hỏi.
"Ta luyện một môn thuật pháp khả dĩ tôi luyện nhục thân, dung hợp thiên long thần hồn, mô phỏng thiên long khiếu vị, nên có thiên long long khí." Ngụy Tác hỏi, "Hình như Linh tộc, cả Thông thiên giáo chủ, những siêu cấp đại năng không chỉ có một người, sao lại không có điển tịch ghi lại?"
"Thời đại lâu quá rồi, bọn ta không ở trong Thiên khung, thoát ly khỏi phổ thông tu sĩ." Tiểu nữ hài ngữ khí thập phần cao ngạo, nhưng thần tình buồn buồn, không hiểu nghĩ gì.
"Sao ngươi lại ở trong linh thạch khoáng mạch? Hình như phe tay gã có truyền thừa lưu truyền lại, lẽ nào các ngươi và họ giao chiến, các ngươi thất bại?" Ngụy Tác càng lúc càng chấn kinh, quên cả thứ tự.
"Đến lượt ta hỏi." Tiểu nữ hài nhìn Ngụy Tác, "Ngươi định đi đâu? Hình như ngươi định đến Bắc Mang di tích?"
"...!" Ngụy Tác tròn mắt. Tiểu nữ hài hiểu cả về Bắc Mang di tích?
"Xem ra ngươi định đến Bắc Mang di tích, sau đó đi đâu?" Ngụy Tác nhất thời không đáp, nhưng tiểu nữ hài nhận ra.
"Tiếp theo ta sẽ đến Vân Linh đại lục." Ngụy Tác tắt tiếng, nhìn tiểu nữ hài lai lịch thập phần thần bí nghiến răng, "Trả lời câu ta vừa hỏi."
"Bọn ta bị đánh lén... có thể chỉ mình ta may mắn. Còn bọn Thông thiên giáo chủ và chúng giao chiến, ai thắng ai bại thì ta không biết." Tiểu nữ hài tỏ vẻ uể oải, "Hiện tại, trong tu đạo giới, tu vi tối cao là ai, cỡ nào?"
"Thiên Huyền đại lục thì tu vi tối cao là Thần huyền cảnh... Đại lục khác thì ta không biết, chắc không có Chân tiên đại năng... Cái vòng của ngươi là pháp bảo gì, bản thân ngươi hay cái vòng có thể tiêu trừ uy năng thuật pháp? Cái vòng này đối phó được thần huyền đại năng?"
"Không được, ta không muốn để lộ thực lực, ngươi hỏi câu khác đi."
"... Di tích dưới lòng đất cách Ma văn hung mạch không xa là chỗ nào, có gì ở trong?"
"Là phần mộ của một đại đế Bắc Mang. Chỉ có xương cốt chứ không có gì hay, tu vi Chân tiên cấp trở xuống vào đó chỉ có nước chết, dù Thông thiên giáo chủ đến phá hoại cấm chế, tối đa ngọc thạch câu phần, biến chỗ đó thành tro."
"..."
Ngụy Tác vừa đi và hỏi, càng lúc càng không dám tin. Tựa hồ thời đại thượng cổ trước lục bào lão đầu có nhiều đại năng và kinh thiên cường giả mà phổ thông tu đạo giới không biết, còn cả những trận đại chiến kinh thiên, cách hơn sáu vạn năm nên khó tưởng tượng nổi.
-o0o-
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.