Chương 959: Bị tập kích, uy lực của Thái Hư Phi Châu. (1)
Xà Thôn Kình
09/05/2013
- Lực lượng phòng ngự mạnh như vậy, còn cần chúng ta giúp đỡ phòng thủ, trong yêu thú hải vực thật sự cường đại như vậy sao? !
Chu Báo nhíu mày, trong nội tâm hiện lên một tia dự cảm bất hảo.
Có thể không thế được sao?
Lực phòng ngự của Thái Hư Phi Châu này đủ để ngăn cản vài tên Tán tiên liên thủ công kích, phòng ngự mạnh như vậy vẫn phải cần người có Thuần Dương khí hiệp trợ phòng thủ, ý ngầm trong lời này chẳng phải nói lực công kích của yêu thú trong vùng biển thậm chí so với vài tên Thông Huyền Tán tiên liên thủ còn mạnh hơn sao?
Có khả năng này sao?
Nếu quả thật như vậy thì mình phải lần nữa ước định lại nguy hiểm của chuyến đi này rồi.
- Chiếc thuyền này, coi như không tệ!
Đứng trên Thái Hư Phi Châu, cho dù là Chu Báo cũng nhịn không được cảm khái một tiếng, bên trong Thái Hư Phi Châu, không hề giống với vẻ bề ngoài, vàng son lộng lẫy, xa hoa vô cùng, không gian của tám tầng, mỗi một tầng đều có hơn hai mươi gian phòng ốc, mười bảy người đi lên thuyền, mỗi người chọn một gian phòng, vẫn còn trống rất nhiều, bởi vì Chu Báo phải chịu trách nhiệm an toàn cho mạn thuyền bên trái, cho nên hắn phải chọn một gian phòng ở bên trái.
Đẩy cửa sổ làm bằng Kim Ti Nam Mộc, ngoài cửa sổ, mưa bụi đã lờ mờ, phảng phất như lão thiên gia cố ý vậy, bọn người Chu Báo vừa mới lên thuyền, khí trời vốn nắng ráo sáng sủa liền lập tức biến sắc, bắt đầu mưa xuống.
Phi Châu dưới chân chấn động một hồi sau đó, cảnh sắc trước mặt liền quay nhanh lên, Phi Châu đã bay ra ngoài biển cả vô tận.
- Tốc độ thật nhanh, so với máy bay phản lực còn nhanh hơn gấp mấy lần, bảy mươi tám vạn dặm, ha ha, bay ba ngày ba đêm đã xong rồi, tốc độ này, thật đúng là con mẹ nó nhanh ah!
Lưỡng Giới Sơn, ở trên đỉnh núi có một tảng đá dựng thẳng, cao chừng ba trượng, toàn thân màu trắng, chợt nhìn phía dưới, không có gì đặc thù, nhưng khi Thái Hư Phi Châu cất cánh, bay thẳng vào biển cả vô tận, tảng đá kia liền nổi lên biến hóa kỳ dị một hồi sóng vân nhàn nhạt liền toát ra từ mặt ngoài tảng đá, tảng đá kia thoáng cái như biến thành hư ảo, sau đó liền vặn vẹo, qua mấy hơi, cự thạch màu trắng liền hóa thành một gã nam tử áo trắng cao gầy, nam tử này thân cao chừng hai trượng có thừa, làn da toàn thân đều là màu xanh, trên đó còn hiện lên hoa văn nhàn nhạt, đứng thẳng trên ngọn núi, nhìn qua phương hướng Thái Hư Phi Châu đã đi xa, trong ánh mắt hiện lên một tia lệ mang.
- Thông tri cho Cổn Long Vương, cường giả nhân loại của Đông Tứ Vực đã bay về phía hắn, bảo hắn chú ý chặn đường!
So sánh với Thất Thần Vực thì hải vực rộng lớn hơn nhiều, diện tích của hải dương gấp vô số lần lục địa, tuy rằng bị phân cách bởi Thất Thần Vực vài chỗ, nhưng có thể quy vào chung do Hải Vực Thiên Hoàng quản hạt.
Nhưng là, Hải Vực Thiên Hoàng chỉ là chủ chung của Hải vực, bình thường không quản đến đại sự, không chỉ không quản đại sự, mà ngay cả mặt mũi cũng dấu diếm, bao nhiêu năm rồi, cường giả trong hải vực một đám lại một đám hiện lên, một đám lại một đám vẫn lạc, có thể nhìn thấy Hải Vực Thiên Hoàng đã ít càng thêm ít, nói về ý nào đó, lực ảnh hưởng của Hải Vực Thiên Hoàng đối với vô tận biển cả là lớn nhất, đồng thời cũng yếu nhất, hắn căn bản mặc kệ mọi chuyển không quản đến.
Mấy vạn năm qua, chuyện mạnh được yếu thua, điên cuồng chém giết trong hải vực mỗi ngày đều xảy ra, nhưng vô luận nháo đến tình trạng nào, Hải Vực Thiên Hoàng cũng không lộ ra chút hứng thú nào cả, cũng chưa từng nhúng tay quản qua dù là việc nhỏ nhất, ở trong hải vực, chính thức làm chủ vẫn là lực lượng, vẫn là cường quyền.
Nhưng lực lượng cũng tốt, cường quyền cũng thế, cũng giống như Thất Thần Vực vậy, cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện qua người vô địch thiên hạ, ở trong hải vực cũng giống vậy, cường giả khắp nơi, tất cả bá chủ một phương đã chia hải vực lớn như vậy thành các phạm vi thế lực lớn nhỏ, những phạm vi thế lực này, đa số là loại nhỏ, hơn mười vạn năm qua, đã sớm tạo thành một hệ thống nguyên vẹn, so với Thất Thần Vực thì phức tạp hơn nhiều.
Mà thế lực yêu thú của Hải vực là một cổ thế lực yếu kém nhất trong vòng mười vạn dặm cách biên giới lục địa của Thất Thần Vực, nhưng cho dù thế, chỉ trong vòng mười vạn dặm này mới có chuyện yêu thú không tập kích nhân loại thôi, nhân loại có thể đi thuyền trên biển để đánh bắt cá.
Địa phương như Lưỡng Giới Sơ, sơn mạch cực lớn nối liền với biển cả vô tận, yêu thú trên biển và yêu thú trong lục địa đã cấu kết cùng một chỗ, tiến có thể công lui có thể thủ, giữa song phương có quan hệ chặc chẽ, cho dù là mấy tông môn lớn nhất Thất Thần Vực cũng không rõ ràng lắm.
Thất Thần Vực và Hải Vực, trong mấy vạn năm qua, mặc dù nói cả đời không qua lại với nhau, nhưng vẫn có rất nhiều thế lực âm thầm cấu kết với nhau. Giống như một ít thế gia, môn phái ở Đại Tấn, cái gì mà Tiên cung, đều cũng có chút quan hệ với Đông Hải Triêu Thiên Cung, mà Triêu Thiên Cung của Đông Hải lại thuộc về phạm vi thế lực của Hải vực.
Lúc này mấy tông môn lớn của Đông Tứ Vực liên hợp lại đuổi giết Diệp Thanh Thiên, lực ảnh hưởng không chỉ ở Thất Thần Vực, mà còn yêu thú trên biển nữa.
Trên thực tế vào mấy tháng trước, một ít thế lực trong hải vực đã biết rõ bọn người Chu Báo muốn từ Lưỡng Giới Sơn tiến vào biển, một ít thế lực trong hải vực đã chạy đến đó rục rịch rồi.
Người không nhiều lắm, chỉ có mười bảy người, không không ai là Thông Huyền Tán tiên cả, nhưng thân gia lại rất phong phú ah!
Có mấy người đều thân mang Thuần Dương pháp khí, hơn nữa rất có thể có một tên mang theo tiên khí!
Tiên khí ah !
Mặc dù nói trong biển cả vô tận, thiên tài địa bảo vô số, nhưng không nói đến tiên khí, cho dù là Thuần Dương pháp khí cũng rất khó gặp, nhân số này, thực lực này, thân gia này, quả thực chính đối tượng tốt nhất để cướp bóc rồi, đây chính là dê béo trong truyền thuyết ah!
Đúng vậy, dê béo!
Chu Báo bọn hắn cũng không biết, ở trong mắt phần đông thế lực trong hải vực, đám bọn hắn đã sớm trở thành dê béo rồi, Thái Hư Phi Châu của bọn hắn cũng không thể nhàn nhã bay trên biển được.
Thái Hư Phi Châu là Thuần Dương pháp khí, bay vô cùng cao, độ cao phi hành cực hạn là 5000 trượng!
Không chỉ nói Thái Hư Phi Châu, cho dù là một ít tuyệt thế cường giả, phi hành cực hạn cũng chỉ là 5000 trượng thôi, bởi vì qua 5000 trượng, chính là tầng cương phong rồi.
Coi như là Chân Tiên, cũng không thể nào bay vào tầng cương phong, cương phong vô cùng mãnh liệt ở đó có thể thổi một gã Chân Tiên thành xương khô trong nháy mắt.
Chu Báo nhíu mày, trong nội tâm hiện lên một tia dự cảm bất hảo.
Có thể không thế được sao?
Lực phòng ngự của Thái Hư Phi Châu này đủ để ngăn cản vài tên Tán tiên liên thủ công kích, phòng ngự mạnh như vậy vẫn phải cần người có Thuần Dương khí hiệp trợ phòng thủ, ý ngầm trong lời này chẳng phải nói lực công kích của yêu thú trong vùng biển thậm chí so với vài tên Thông Huyền Tán tiên liên thủ còn mạnh hơn sao?
Có khả năng này sao?
Nếu quả thật như vậy thì mình phải lần nữa ước định lại nguy hiểm của chuyến đi này rồi.
- Chiếc thuyền này, coi như không tệ!
Đứng trên Thái Hư Phi Châu, cho dù là Chu Báo cũng nhịn không được cảm khái một tiếng, bên trong Thái Hư Phi Châu, không hề giống với vẻ bề ngoài, vàng son lộng lẫy, xa hoa vô cùng, không gian của tám tầng, mỗi một tầng đều có hơn hai mươi gian phòng ốc, mười bảy người đi lên thuyền, mỗi người chọn một gian phòng, vẫn còn trống rất nhiều, bởi vì Chu Báo phải chịu trách nhiệm an toàn cho mạn thuyền bên trái, cho nên hắn phải chọn một gian phòng ở bên trái.
Đẩy cửa sổ làm bằng Kim Ti Nam Mộc, ngoài cửa sổ, mưa bụi đã lờ mờ, phảng phất như lão thiên gia cố ý vậy, bọn người Chu Báo vừa mới lên thuyền, khí trời vốn nắng ráo sáng sủa liền lập tức biến sắc, bắt đầu mưa xuống.
Phi Châu dưới chân chấn động một hồi sau đó, cảnh sắc trước mặt liền quay nhanh lên, Phi Châu đã bay ra ngoài biển cả vô tận.
- Tốc độ thật nhanh, so với máy bay phản lực còn nhanh hơn gấp mấy lần, bảy mươi tám vạn dặm, ha ha, bay ba ngày ba đêm đã xong rồi, tốc độ này, thật đúng là con mẹ nó nhanh ah!
Lưỡng Giới Sơn, ở trên đỉnh núi có một tảng đá dựng thẳng, cao chừng ba trượng, toàn thân màu trắng, chợt nhìn phía dưới, không có gì đặc thù, nhưng khi Thái Hư Phi Châu cất cánh, bay thẳng vào biển cả vô tận, tảng đá kia liền nổi lên biến hóa kỳ dị một hồi sóng vân nhàn nhạt liền toát ra từ mặt ngoài tảng đá, tảng đá kia thoáng cái như biến thành hư ảo, sau đó liền vặn vẹo, qua mấy hơi, cự thạch màu trắng liền hóa thành một gã nam tử áo trắng cao gầy, nam tử này thân cao chừng hai trượng có thừa, làn da toàn thân đều là màu xanh, trên đó còn hiện lên hoa văn nhàn nhạt, đứng thẳng trên ngọn núi, nhìn qua phương hướng Thái Hư Phi Châu đã đi xa, trong ánh mắt hiện lên một tia lệ mang.
- Thông tri cho Cổn Long Vương, cường giả nhân loại của Đông Tứ Vực đã bay về phía hắn, bảo hắn chú ý chặn đường!
So sánh với Thất Thần Vực thì hải vực rộng lớn hơn nhiều, diện tích của hải dương gấp vô số lần lục địa, tuy rằng bị phân cách bởi Thất Thần Vực vài chỗ, nhưng có thể quy vào chung do Hải Vực Thiên Hoàng quản hạt.
Nhưng là, Hải Vực Thiên Hoàng chỉ là chủ chung của Hải vực, bình thường không quản đến đại sự, không chỉ không quản đại sự, mà ngay cả mặt mũi cũng dấu diếm, bao nhiêu năm rồi, cường giả trong hải vực một đám lại một đám hiện lên, một đám lại một đám vẫn lạc, có thể nhìn thấy Hải Vực Thiên Hoàng đã ít càng thêm ít, nói về ý nào đó, lực ảnh hưởng của Hải Vực Thiên Hoàng đối với vô tận biển cả là lớn nhất, đồng thời cũng yếu nhất, hắn căn bản mặc kệ mọi chuyển không quản đến.
Mấy vạn năm qua, chuyện mạnh được yếu thua, điên cuồng chém giết trong hải vực mỗi ngày đều xảy ra, nhưng vô luận nháo đến tình trạng nào, Hải Vực Thiên Hoàng cũng không lộ ra chút hứng thú nào cả, cũng chưa từng nhúng tay quản qua dù là việc nhỏ nhất, ở trong hải vực, chính thức làm chủ vẫn là lực lượng, vẫn là cường quyền.
Nhưng lực lượng cũng tốt, cường quyền cũng thế, cũng giống như Thất Thần Vực vậy, cho tới bây giờ cũng chưa từng xuất hiện qua người vô địch thiên hạ, ở trong hải vực cũng giống vậy, cường giả khắp nơi, tất cả bá chủ một phương đã chia hải vực lớn như vậy thành các phạm vi thế lực lớn nhỏ, những phạm vi thế lực này, đa số là loại nhỏ, hơn mười vạn năm qua, đã sớm tạo thành một hệ thống nguyên vẹn, so với Thất Thần Vực thì phức tạp hơn nhiều.
Mà thế lực yêu thú của Hải vực là một cổ thế lực yếu kém nhất trong vòng mười vạn dặm cách biên giới lục địa của Thất Thần Vực, nhưng cho dù thế, chỉ trong vòng mười vạn dặm này mới có chuyện yêu thú không tập kích nhân loại thôi, nhân loại có thể đi thuyền trên biển để đánh bắt cá.
Địa phương như Lưỡng Giới Sơ, sơn mạch cực lớn nối liền với biển cả vô tận, yêu thú trên biển và yêu thú trong lục địa đã cấu kết cùng một chỗ, tiến có thể công lui có thể thủ, giữa song phương có quan hệ chặc chẽ, cho dù là mấy tông môn lớn nhất Thất Thần Vực cũng không rõ ràng lắm.
Thất Thần Vực và Hải Vực, trong mấy vạn năm qua, mặc dù nói cả đời không qua lại với nhau, nhưng vẫn có rất nhiều thế lực âm thầm cấu kết với nhau. Giống như một ít thế gia, môn phái ở Đại Tấn, cái gì mà Tiên cung, đều cũng có chút quan hệ với Đông Hải Triêu Thiên Cung, mà Triêu Thiên Cung của Đông Hải lại thuộc về phạm vi thế lực của Hải vực.
Lúc này mấy tông môn lớn của Đông Tứ Vực liên hợp lại đuổi giết Diệp Thanh Thiên, lực ảnh hưởng không chỉ ở Thất Thần Vực, mà còn yêu thú trên biển nữa.
Trên thực tế vào mấy tháng trước, một ít thế lực trong hải vực đã biết rõ bọn người Chu Báo muốn từ Lưỡng Giới Sơn tiến vào biển, một ít thế lực trong hải vực đã chạy đến đó rục rịch rồi.
Người không nhiều lắm, chỉ có mười bảy người, không không ai là Thông Huyền Tán tiên cả, nhưng thân gia lại rất phong phú ah!
Có mấy người đều thân mang Thuần Dương pháp khí, hơn nữa rất có thể có một tên mang theo tiên khí!
Tiên khí ah !
Mặc dù nói trong biển cả vô tận, thiên tài địa bảo vô số, nhưng không nói đến tiên khí, cho dù là Thuần Dương pháp khí cũng rất khó gặp, nhân số này, thực lực này, thân gia này, quả thực chính đối tượng tốt nhất để cướp bóc rồi, đây chính là dê béo trong truyền thuyết ah!
Đúng vậy, dê béo!
Chu Báo bọn hắn cũng không biết, ở trong mắt phần đông thế lực trong hải vực, đám bọn hắn đã sớm trở thành dê béo rồi, Thái Hư Phi Châu của bọn hắn cũng không thể nhàn nhã bay trên biển được.
Thái Hư Phi Châu là Thuần Dương pháp khí, bay vô cùng cao, độ cao phi hành cực hạn là 5000 trượng!
Không chỉ nói Thái Hư Phi Châu, cho dù là một ít tuyệt thế cường giả, phi hành cực hạn cũng chỉ là 5000 trượng thôi, bởi vì qua 5000 trượng, chính là tầng cương phong rồi.
Coi như là Chân Tiên, cũng không thể nào bay vào tầng cương phong, cương phong vô cùng mãnh liệt ở đó có thể thổi một gã Chân Tiên thành xương khô trong nháy mắt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.