Chương 1320: Bị tập kích
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Chẳng qua chỉ là một người vô tri thôi, tuy rằng tu luyện đến cảnh giới Tôn Giả, nhưng có lẽ do thời gian bế quan quá nhiều, cho nên mới trở nên choáng váng, vô tri, ở trước mắt bao nhiêu người bị cắt thành mảnh vỡ.
- Ở đây cũng không phải là Thất Thần Vực, nơi này là giữa thời không vô tận, thứ tốt không thiếu, nhưng muốn đạt được cũng không dễ dàng, vừa rồi kết quả của người này các ngươi cũng nhìn thấy, nghĩ đến đến Không Linh Ngọc Nhũ, chỉ chút thực lực như vậy thì không đủ. Ngọc Thái Huyền vẻ mặt cười lạnh
- Bất quá, đồ vật tốt như vậy chúng ta cũng không thể bỏ qua, nếu như ta đoán không sai thì hiện giờ chúng ta đang ở vào thời kì thời không tuyền qua này điều chỉnh, cho nên mới phải đụng phải chuyện như vậy, tận dụng thời cơ, thời gian không đợi người, mọi người tất cả bằng bổn sự a.
Câu nói sau cùng liền hoàn toàn thể hiện ra ý đồ của mình, Không Linh Ngọc Nhũ quả thật là đồ tốt, đối với tất cả mọi người có thiên đại chỗ tốt, nhưng muốn đạt được cũng không dễ, mọi người tất cả dựa vào bổn sự mà lấy đi.
Sau khi nói ra lời này, hắn liền mỉm cười chớp động thân hình, xuyên qua La Thiên không gian của lâu thuyền, tiến nhập vào trong tuyền qua, so với tên Tôn Giả không hiểu thấu chết trong đó vừa rồi, động tác của hắn nhiều hơn một tia nhu hòa linh xảo, quái dị nhất chính là, hắn lại không giống như tên Tôn Giả vừa rồi, xuất ra một kiện pháp khí để hấp thu Không Linh Ngọc Nhũ, mà ở trước mặt mọi người mãnh liệt mở to miệng ra khẽ hấp, liền thấy vô luận là Không Linh Ngọc Nhũ trạng thái dịch hay trạng thái khí đều bị hắn hút vào trong miệng.
- Gia hỏa có được Bản Tôn Thiên Địa thật đúng là thuận tiện.
Chứng kiến động tác của Ngọc Thái Huyền, lông mày Chu Báo run rẩy hai cái, cũng không phải Bản Tôn Thiên Địa của Thiên Quân đều có thể dung nạp những Không Linh Ngọc Nhũ này, nhưng rất rõ ràng, từng Thiên Quân có can đảm làm giống Ngọc Thái Huyền, Bản Tôn Thiên Địa của bọn hắn cũng có thể dung nạp Không Linh Ngọc Nhũ.
Không Linh Ngọc Nhũ của thời không tuyền qua phun trào là chuyện chỉ có thể ngộ không thể cầu, chuyện này để bọn hắn gặp phải, Bản Tôn Thiên Địa lại dễ dàng dung nạp Không Linh Ngọc Nhũ này, còn có chuyện nào vui sướng hơn nữa?
Cho nên, Ngọc Thái Huyền cảm thấy thập phần vui sướng, vừa lúc đó, Thiên Quân và Tôn giả trên lâu thuyền hiểu rõ với Không Linh Ngọc Nhũ đều bắt đầu chuyển động thân hình, ra khỏi lâu thuyền, vùi đầu vào trong Không Linh Ngọc Nhũ được bao phủ trong thời không tuyền quan, cùng thi triển thần thông, thu thập loại nguyên khí kỳ diệu này.
Chu Báo cũng giống như vậy, hắn hỗn trong đám người, giả vờ giả vịt tế Thanh Trúc Trượng trong tay ra, trong miệng lẩm bẩm, Thanh Trúc Trượng kia liền bắt đầu hấp thu Không Linh Ngọc Nhũ ở chung quanh, bất quá, chính thức tại hấp thu Không Linh Ngọc Nhũ lại là Bích Lạc Đại Thế Giới, thông qua hai kiện Tiên Khí kết nối với thời không vô tận ẩn dấu, có thể nói, chỉ cần Chu Báo nguyện ý, hắn có thể hấp sạch sẽ Không Linh Ngọc Nhũ ở chung quanh, bất quá hắn cũng biết làm như vậy thật sự quá không có đạo đức, hơn nữa, Không Linh Ngọc Nhũ xác thực là đồ tốt, nhưng nếu số lượng quá nhiều thì đối với hắn cũng không có chỗ tốt gì cả, dùng không hết, cho nên, sau khi hắn hấp thu đủ số lượng liền quay lại Kim Văn Tú Hoa Bảo Lâu Thuyền, bắt đầu điều tức dung nhập Không Linh Ngọc Nhũ vào trong Động Huyền Thần Quang của mình, đồng hóa mất, thần niệm không ngừng chuyển động, đi tìm hiểu lý giải sự ảo diệu của loại nguyên khí huyền diệu này.
Ầm ầm!
Rốt cục, trong một hồi chấn động kịch liệt, một đám gia hỏa đến từ Thất Thần Vực lưu luyến rời khỏi thời không tuyền qua và Không Linh Ngọc Nhũ hải dương, về tới trong lâu thuyền, Kim Văn Tú Hoa Bảo Lâu Thuyền kia rốt cục ra khỏi tuyền qua, xuyên thẳng qua thời không, đi vào giữa thời không khác.
- Tốt rồi, chúng ta đã điều chỉnh tốt phương vị của lâu thuyền, lập tức muốn đi vào Hoang Nguyên đảo rồi, mọi người phải chuẩn bị sẵn sàng, nói không chừng chúng ta sẽ gặp phải công kích, đến lúc đó, chỉ sợ còn phải cần mọi người cùng nhau xuất lực.
- Đương nhiên đương nhiên, đây là việc nên làm!
Mọi người vừa mới nhận được chỗ tốt cực lớn lúc này tâm tình đều vô cùng tốt, nguyên một đám đều gật đầu liên tục không ngừng, Ngọc Thái Huyền đối với thái độ này của mọi người lộ ra vẻ thập phần cao hơn, thúc dục lâu thuyền, lại một lần nữa xuyên phá hư không trùng trùng điệp điệp.
Kim Văn Tú Hoa Bảo Lâu Thuyền không hổ là một kiện trung phẩm La Thiên Tiên Khí, tốc độ cực nhanh, vừa rồi không chịu phải thứ gì cản trở, qua thời gian mấy lần hô hấp liền xuyên qua vô số thời không, đến được đích.
Khi lâu thuyền này phá vỡ hư không, tiến vào đến một mảnh Thiên địa cực kỳ hoang mãng rộng lớn, tất cả mọi người cảm thấy trong mắt sáng ngời, đương nhiên, cũng chỉ là trong mắt sáng ngời thôi, sau đó, liền thấy trên mặt đất có vô số vầng sáng chớp động, đúng là hào quang đặc biệt do pháp khí chớp động lên, những pháp khí này chớp động, tuôn ra uy lực cực lớn, tất cả đều đánh về phía lâu thuyền, trong đó vậy mà không thiếu Thuần Dương pháp khí.
- Không tốt.
- Coi chừng.
- Chú ý đề phòng.
...
. . .
Công kích lúc này lại khác với hồng lưu và phong bạo gặp phải trong thời không mê cục, Thời Không Hồng Lưu và Thời Không Phong Bạo tuy rằng đều hết sức lợi hại, nhưng nói cho cùng cũng không có tính nhắm vào quá mạnh mẽ, chỉ cần thăm dò rõ ràng quy luật, làm tốt, muốn chạy trốn cũng không phải chuyện quá khó khắn, giống như việc bọn hắn đã trải qua vậy, ngay cả trong thời không tuyền qua cũng có thể chạy trốn, còn có thể lấy được chỗ tốt cực lớn, nhưng hiện giờ bọn hắn gặp phải pháp khí công kích lại không giống thế, đây hoàn toàn là công kích có tính nhắm vào, mục đích đúng là đưa bọn họ vào chỗ chết.
Hơn nữa còn là loại không chết không ngớt nữa, tại dưới tình huống như vậy, người trên lâu thuyền tự nhiên sẽ không nguyện ý ngồi chờ chết, nguyên một đám đều chớp động thân hình, đánh xuống phía dưới, đồng thời trên người cũng đều nổi lên pháp khí hào quang đặc biệt.
Rầm rầm rầm rầm rầm --
Bất quá chỉ trong nháy mắt liền nghe được vô số tiếng nổ mạnh và âm thanh chấn động.
Hào quang va chạm giữa pháp khí và pháp khí, thanh âm tranh đoạt giữa tu sĩ và tu sĩ, thanh âm binh khí giao nhau hỗn tạp một chỗ, tạo thành một hồi hòa âm phi thường đặc thù.
Thân hình Chu Báo chuyển dời trong hào quang pháp khí, chạy trốn trong khe hỡ binh khí, thỉnh thoảng lại vươn tay đánh ra, khiến một ít tên có hình thù kỳ quái tan thành bụi phấn, nhưng hắn cũng không xuất toàn lực, mà du đãng trên toàn bộ chiến trường, hắn đang quan sát địa hình.
- Ở đây cũng không phải là Thất Thần Vực, nơi này là giữa thời không vô tận, thứ tốt không thiếu, nhưng muốn đạt được cũng không dễ dàng, vừa rồi kết quả của người này các ngươi cũng nhìn thấy, nghĩ đến đến Không Linh Ngọc Nhũ, chỉ chút thực lực như vậy thì không đủ. Ngọc Thái Huyền vẻ mặt cười lạnh
- Bất quá, đồ vật tốt như vậy chúng ta cũng không thể bỏ qua, nếu như ta đoán không sai thì hiện giờ chúng ta đang ở vào thời kì thời không tuyền qua này điều chỉnh, cho nên mới phải đụng phải chuyện như vậy, tận dụng thời cơ, thời gian không đợi người, mọi người tất cả bằng bổn sự a.
Câu nói sau cùng liền hoàn toàn thể hiện ra ý đồ của mình, Không Linh Ngọc Nhũ quả thật là đồ tốt, đối với tất cả mọi người có thiên đại chỗ tốt, nhưng muốn đạt được cũng không dễ, mọi người tất cả dựa vào bổn sự mà lấy đi.
Sau khi nói ra lời này, hắn liền mỉm cười chớp động thân hình, xuyên qua La Thiên không gian của lâu thuyền, tiến nhập vào trong tuyền qua, so với tên Tôn Giả không hiểu thấu chết trong đó vừa rồi, động tác của hắn nhiều hơn một tia nhu hòa linh xảo, quái dị nhất chính là, hắn lại không giống như tên Tôn Giả vừa rồi, xuất ra một kiện pháp khí để hấp thu Không Linh Ngọc Nhũ, mà ở trước mặt mọi người mãnh liệt mở to miệng ra khẽ hấp, liền thấy vô luận là Không Linh Ngọc Nhũ trạng thái dịch hay trạng thái khí đều bị hắn hút vào trong miệng.
- Gia hỏa có được Bản Tôn Thiên Địa thật đúng là thuận tiện.
Chứng kiến động tác của Ngọc Thái Huyền, lông mày Chu Báo run rẩy hai cái, cũng không phải Bản Tôn Thiên Địa của Thiên Quân đều có thể dung nạp những Không Linh Ngọc Nhũ này, nhưng rất rõ ràng, từng Thiên Quân có can đảm làm giống Ngọc Thái Huyền, Bản Tôn Thiên Địa của bọn hắn cũng có thể dung nạp Không Linh Ngọc Nhũ.
Không Linh Ngọc Nhũ của thời không tuyền qua phun trào là chuyện chỉ có thể ngộ không thể cầu, chuyện này để bọn hắn gặp phải, Bản Tôn Thiên Địa lại dễ dàng dung nạp Không Linh Ngọc Nhũ này, còn có chuyện nào vui sướng hơn nữa?
Cho nên, Ngọc Thái Huyền cảm thấy thập phần vui sướng, vừa lúc đó, Thiên Quân và Tôn giả trên lâu thuyền hiểu rõ với Không Linh Ngọc Nhũ đều bắt đầu chuyển động thân hình, ra khỏi lâu thuyền, vùi đầu vào trong Không Linh Ngọc Nhũ được bao phủ trong thời không tuyền quan, cùng thi triển thần thông, thu thập loại nguyên khí kỳ diệu này.
Chu Báo cũng giống như vậy, hắn hỗn trong đám người, giả vờ giả vịt tế Thanh Trúc Trượng trong tay ra, trong miệng lẩm bẩm, Thanh Trúc Trượng kia liền bắt đầu hấp thu Không Linh Ngọc Nhũ ở chung quanh, bất quá, chính thức tại hấp thu Không Linh Ngọc Nhũ lại là Bích Lạc Đại Thế Giới, thông qua hai kiện Tiên Khí kết nối với thời không vô tận ẩn dấu, có thể nói, chỉ cần Chu Báo nguyện ý, hắn có thể hấp sạch sẽ Không Linh Ngọc Nhũ ở chung quanh, bất quá hắn cũng biết làm như vậy thật sự quá không có đạo đức, hơn nữa, Không Linh Ngọc Nhũ xác thực là đồ tốt, nhưng nếu số lượng quá nhiều thì đối với hắn cũng không có chỗ tốt gì cả, dùng không hết, cho nên, sau khi hắn hấp thu đủ số lượng liền quay lại Kim Văn Tú Hoa Bảo Lâu Thuyền, bắt đầu điều tức dung nhập Không Linh Ngọc Nhũ vào trong Động Huyền Thần Quang của mình, đồng hóa mất, thần niệm không ngừng chuyển động, đi tìm hiểu lý giải sự ảo diệu của loại nguyên khí huyền diệu này.
Ầm ầm!
Rốt cục, trong một hồi chấn động kịch liệt, một đám gia hỏa đến từ Thất Thần Vực lưu luyến rời khỏi thời không tuyền qua và Không Linh Ngọc Nhũ hải dương, về tới trong lâu thuyền, Kim Văn Tú Hoa Bảo Lâu Thuyền kia rốt cục ra khỏi tuyền qua, xuyên thẳng qua thời không, đi vào giữa thời không khác.
- Tốt rồi, chúng ta đã điều chỉnh tốt phương vị của lâu thuyền, lập tức muốn đi vào Hoang Nguyên đảo rồi, mọi người phải chuẩn bị sẵn sàng, nói không chừng chúng ta sẽ gặp phải công kích, đến lúc đó, chỉ sợ còn phải cần mọi người cùng nhau xuất lực.
- Đương nhiên đương nhiên, đây là việc nên làm!
Mọi người vừa mới nhận được chỗ tốt cực lớn lúc này tâm tình đều vô cùng tốt, nguyên một đám đều gật đầu liên tục không ngừng, Ngọc Thái Huyền đối với thái độ này của mọi người lộ ra vẻ thập phần cao hơn, thúc dục lâu thuyền, lại một lần nữa xuyên phá hư không trùng trùng điệp điệp.
Kim Văn Tú Hoa Bảo Lâu Thuyền không hổ là một kiện trung phẩm La Thiên Tiên Khí, tốc độ cực nhanh, vừa rồi không chịu phải thứ gì cản trở, qua thời gian mấy lần hô hấp liền xuyên qua vô số thời không, đến được đích.
Khi lâu thuyền này phá vỡ hư không, tiến vào đến một mảnh Thiên địa cực kỳ hoang mãng rộng lớn, tất cả mọi người cảm thấy trong mắt sáng ngời, đương nhiên, cũng chỉ là trong mắt sáng ngời thôi, sau đó, liền thấy trên mặt đất có vô số vầng sáng chớp động, đúng là hào quang đặc biệt do pháp khí chớp động lên, những pháp khí này chớp động, tuôn ra uy lực cực lớn, tất cả đều đánh về phía lâu thuyền, trong đó vậy mà không thiếu Thuần Dương pháp khí.
- Không tốt.
- Coi chừng.
- Chú ý đề phòng.
...
. . .
Công kích lúc này lại khác với hồng lưu và phong bạo gặp phải trong thời không mê cục, Thời Không Hồng Lưu và Thời Không Phong Bạo tuy rằng đều hết sức lợi hại, nhưng nói cho cùng cũng không có tính nhắm vào quá mạnh mẽ, chỉ cần thăm dò rõ ràng quy luật, làm tốt, muốn chạy trốn cũng không phải chuyện quá khó khắn, giống như việc bọn hắn đã trải qua vậy, ngay cả trong thời không tuyền qua cũng có thể chạy trốn, còn có thể lấy được chỗ tốt cực lớn, nhưng hiện giờ bọn hắn gặp phải pháp khí công kích lại không giống thế, đây hoàn toàn là công kích có tính nhắm vào, mục đích đúng là đưa bọn họ vào chỗ chết.
Hơn nữa còn là loại không chết không ngớt nữa, tại dưới tình huống như vậy, người trên lâu thuyền tự nhiên sẽ không nguyện ý ngồi chờ chết, nguyên một đám đều chớp động thân hình, đánh xuống phía dưới, đồng thời trên người cũng đều nổi lên pháp khí hào quang đặc biệt.
Rầm rầm rầm rầm rầm --
Bất quá chỉ trong nháy mắt liền nghe được vô số tiếng nổ mạnh và âm thanh chấn động.
Hào quang va chạm giữa pháp khí và pháp khí, thanh âm tranh đoạt giữa tu sĩ và tu sĩ, thanh âm binh khí giao nhau hỗn tạp một chỗ, tạo thành một hồi hòa âm phi thường đặc thù.
Thân hình Chu Báo chuyển dời trong hào quang pháp khí, chạy trốn trong khe hỡ binh khí, thỉnh thoảng lại vươn tay đánh ra, khiến một ít tên có hình thù kỳ quái tan thành bụi phấn, nhưng hắn cũng không xuất toàn lực, mà du đãng trên toàn bộ chiến trường, hắn đang quan sát địa hình.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.