Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1737: Đắc thủ, viễn độn.

Xà Thôn Kình

20/05/2013

- Nói chuyện cái rắm, ta muốn số mệnh, thần thông, chết, đi chết đi a! ! !

Hắn muốn nói chuyện, Chu Báo lại không nghĩ muốn nói với hắn, năm ngón tay co lại, Tru Tiên kiếm khí và Lục Tiên kiếm khí giao nhau quấn lại một chỗ, tạo thành một đạo hắc bạch kiếm quang, kiếm khí như thực chất, xoẹt một tiếng, liền hoàn toàn xé rách vòng bảo hộ hình tròn kia.

- Khôôôôôôôôg...!

Trong nháy mắt khi vòng tròn bảo hộ bị xé rách, Ngọc Hoàng nhị thái tử phát ra một tiếng kêu tuyệt vọng, cùng lúc đó, khí linh ngọc quy của khiên tròn dưới kiếm khí của Chu Báo, cơ hồ tiêu tán.

Vầng sáng ngũ sắc trong cùng một thời gian mãnh liệt xoát đến, cùng lúc đó, trong không gian chung quanh tạo nên một tầng vân sóng quỷ dị, khiên tròn và khí linh đồng thời bị một cỗ lực lượng không hiểu xoáy lên, biến mất trong phương không gian này.

- Khổng Đề, ta đang chờ đây này! ! !

Chu Báo không đi quản cái khiên tròn kia, cái khiên tròn kia chính là Quân Thiên Tiên Khí, giống như hồng hồ lô của hắn vậy, có thể chống đỡ lực lượng của Phần Bảo Nham trong không gian Phần Bảo Nham này, bất quá cái này phải có điều kiện, dưới tình huống không bị hao tốn, chống đỡ Phần Bảo Nham là dư xài, nhưng dưới tình huống hao tổn như vậy thì sao?

Giống như vừa rồi, dưới tình huống thiếu chút nữa đã bị Chu Báo đánh bại như vậy, ngay cả bảo vệ mình cũng đã là vấn đề, nếu lại chống đỡ Phần Bảo Nham thì sao? Bị lực lượng không hiểu của Phần Bảo Nham khống chế cơ hồ là chuyện ván đã đóng thuyền, mà Chu Báo cũng không có ý tứ tranh đoạt với Phần Bảo Nham, trong mắt hắn, số mệnh và thần thông truyền thừa của người ứng kiếp Bắc Minh Đại Thế Giới - Hoang Lôi mới là tối trọng yếu nhất.

Là thứ hắn nhất định phải có được.

Đồng dạng, đối với một người ứng kiếp khác, Khổng Đề mà nói, đây cũng là thứ bắt buộc phải có, mới vừa rồi không nhúng tay vào tranh đấu giữa mình và Ngọc Hoàng nhị thái tử kỳ thật chính là chờ thời cơ.

Quả nhiên, ngay khi mình xé rách khiên tròn, muốn chém giết Ngọc Hoàng nhị thái tử thì Ngũ Sắc Thần Quang đã xoát đến...

- Khổng Đề, muốn đạt được số mệnh vậy thì tự mình ra tay đi, rời tay đoạn hồ* như vậy, không được tốt lắm thì phải? !

(*rình rập hớt tay trên)



Khổng Đề tuy rằng không rõ ý đoạn hồ, bất quá nghe ngữ khí của Chu Báo, cũng dễ dàng đoán được hàm nghĩ của lời này.

- Hừ, là mình ngốc, trách được ai đây! !

Khổng Đề cười lạnh, trên người Ngọc Hoàng nhị thái tử có một nửa số mệnh của Hoang Lôi, hắn dù thế nào cũng không thể nhường được, chỉ thấy Ngũ Sắc Thần Quang bạo lên, hoàn toàn bao phủ Chu Báo và Ngọc Hoàng nhị thái tử vào trong đó, bất quá, hắn không không chút để Ngọc Hoàng nhị thái tử vào trong mắt, chỉ đặt trong điểm công kích lên người Chu Báo.

- Muốn cướp đồ của ta, với chút bản lĩnh ấy thì không được đâu! ! !

Kiếm khí hắc bạch nhị sắc giao nhau, hình thành một màng lớn, chẳng những vẻn vẹn bao phủ Ngũ Sắc Thần Quang vào trong, còn bao luôn cả Ngọc Hoàng nhị thái tử chuẩn bị đào tẩu vào nữa.

Theo lý, Ngọc Hoàng nhị thái tử cũng không phải kẻ yếu, bằng không thì hắn cũng không thể dễ dàng giết chết Hoang Lôi như vậy, tuy rằng lần hành động kia có rất nhiều Địa Tiên phụ tá, nhưng nếu không có thực lực nhất định thì không cách nào làm được chuyện này.

Nhưng vấn đề bây giờ là, nơi này là không gian Phần Bảo Nham, ở trong Phần Bảo Nham, Tiên Khí không cách nào phát huy được uy lực, Ngọc Hoàng nhị thái tử này tuy rằng cũng được xưng tụng là Đa Bảo đồng tử, nhưng trong không gian Phần Bảo Nham này, Tiên Khí không làm được gì, duy nhất có thể chống đỡ lực lượng Phần Bảo Nham, có thể phát huy chút tác dụng chỉ có cái khiên tròn của hắn, nhưng đáng tiếc, cái khiên tròn này sao chịu được công kích khác thường của Chu Báo, cuối cùng lại không cách nào chống lại được lực lượng của Phần Bảo Nham, bị Phần Bảo Nham hấp đi.

Mà thực lực của hắn tuy rằng tương đối cường hãn, nhưng so sánh với hai người ứng kiếp là Chu Báo và Khổng Đề lại cách rất xa, lúc này hắn đến Phần Bảo Nham cũng chỉ là ngẫu nhiên biết được bí mật của Phần Bảo Nham lợi dụng lực lượng Ngọc Hoàng Điện đến nơi này, nhưng không ngờ thoáng cái lại đụng phải hai người ứng kiếp, càng không nghĩ đến, lực lượng của người ứng kiếp lại cường đại như thế, lấy thực lực của hắn, thậm chí ngay cả cơ hội đào tẩu cũng không có.

- Các ngươi không thể giết ta, ta là Ngọc Hoàng thái tử, giết ta, sẽ kết tử thù với Ngọc Hoàng Điện! ! !

Kiếm khí của Chu Báo và Ngũ Sắc Thần Quang của Khổng Đề tương bính, uy thế phát ra vượt rất xa sự tưởng tượng của Ngọc Hoàng nhị thái tử, bất quá chỉ trong nháy mắt, hai người liền tuôn ra lực lượng hắn hoàn toàn không thể chống đỡ được, Ngọc Hoàng nhị thái tử lúc này cũng trở nên sợ hãi, hai tên trước mắt này rõ ràng là người lỗ mãng, làm việc không hề để ý đến hậu quả, Ngọc Hoàng nhị thái tử hắn thân thể tôn quý, không dám đánh liều với bọn hắn, vì vậy, hắn không chút do dự cầu xin tha thứ.

Bất quá Chu Báo và Khổng Đề cũng không phải loại người mềm lòng, trong mắt bọn họ, Ngọc Hoàng nhị thái tử chính là một con dê quá béo, đợi đến sau khi hai người tranh đoạt xong, lại đi thu món chiến lợi phẩm này.

Cho nên, vô luận Ngọc Hoàng nhị thái tử này van xin thế nào, cường điệu thân phận, địa vị, lực lượng sau lưng mình như thế nào, hai người đều thờ ơ, kiếm khí xông lên trời, Thần Quang bắn đấu, hai người tránh chấp trong Phần Bảo Nham thế giới, trong khoảng thời gian ngắn, dĩ nhiên khó phân thắng bại.

- Ta biết rõ một đại bí mật trong Phần Bảo Nham này, nếu các ngươi thả ta ra, ta sẽ nói cho các ngươi, cái này so với ta thì tốt hơn nhiều, các ngươi sẽ nhận được chỗ tốt rất lớn!



Xoát... !

Một đạo Ngũ Sắc Thần Quang và một đạo kiếm khí cơ hồ đồng thời đánh lên người hắn, một cánh tay trái cứ như vậy bị kiếm khí sinh sinh chém xuống, mà cánh tay phải của hắn thì lại được Ngũ Sắc Thần Quang chiếu cố, vậy mà không còn chút sinh cơ, chẳng khác nào cây gỗ cả.

Oanh! ! !

Ngũ sắc Thần Quang và hắc bạch kiếm khí lại lần nữa quấn vào nhau.

Khổng Đề đã không hề lưu thủ nữa, vầng sáng ngũ sắc thay đổi liên tục, trong một phương thế giới này vậy mà lại diễn biến ra hình thức ban đầu của một Đại Thế Giới, Đại Thế Giới này ngũ quang thập sắc, ở trong vô số vầng sáng, rồi lại mơ hồ cất dấu vô số lỗ đen, lực hút vô cùng mạnh mẽ từ trong ngũ sắc quang hoa này bắn ra, trong thủy thế giới lại tạo thành một vòng lại một vòng xoáy cường đại, ý đồ đụng nát kiếm khí Chu Báo, mà kiếm khí của Chu Báo thì bất vi sở động, Hắc Bạch quấn quít nhau, cắn nát một đạo lại một đạo vầng sáng, thậm chí xâm nhập vào trng Đại Thế Giới này, bắt đầu giảo sát lỗ đen.

- Tiếp tục như vậy không được, đây không phải nơi khác, nơi này là không gian của Phần Bảo Nham, có trời mới biết sẽ xảy ra chuyện gì, chậm thì sinh biến!

Lại chiến mấy hơi, Chu Báo cảm giác được nếu tiếp tục vậy thì đối với cả hắn và Khổng Đề đều không phải chuyện tốt.

- Khổng Đề, nếu lại không thức thời lời thì cũng đừng trách ta không khách khí!

- Ha ha ha ha, không khách khí, khẩu khí lớn lắm, ta nhưng lại rất có hứng thú, không khách khí là bộ dáng gì!

Đối với Ngũ Sắc Thần Quang của mình, Khổng Đề có tự tin tuyệt đối, loại tuyệt thế thần thông công phòng nhất thể này nếu không phải Tru Tiên Tứ Kiếm đều tụ đủ, Khổng Đề hắn cũng có lòng tin toàn thân trở ra.

- Nếu đã chấp mê bất ngộ như vậy thì ta sẽ tiễn ngươi một đoạn đường!

Chu Báo khẽ quát một tiếng, kiếm quang sau đầu phóng lên trời, xoát thoáng cái liền phá vỡ tầng không gian này của Phần Bảo Nham, kiếm khí sắc bén tứ tán ra, men theo một quỹ tích kỳ dị, tạo thành một cổ chôn vùi chi lực cường đại, vậy mà hủy hơn phân nữa Ngũ Sắc Thần Quang.

Trong sát na đó, vầng sáng ngũ sắc ảm đạm, kiếm khí bắn ra bốn phía, vầng sáng tăng vọt.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

truyện bách hợp

Nhận xét của độc giả về truyện Thông Thiên Đại Thánh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook