Chương 1170: Đại truyền tống pháp trận, bị khinh bỉ.
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Ngay khi lòng Yến Vân Thiên như mèo cào thì Vạn Lí Vân Yên Xa đột nhiên ngừng lại.
- Chúng ta đến nơi rồi!
Trần Thọ Bạch sau khi vừa tiến vào Vạn Lí Vân Yên Xa liền không thấy nữa bỗng đi ra, nhàn nhạt liếc nhìn hai người, dẫn đầu ra khỏi Vạn Lí Vân Yên Xa.
- Chính là chỗ này sao? !
Hai người Chu Báo và Yến Vân Thiên ra khỏi Vạn Lí Vân Yên Xa, xuất hiện trước mặt là một ngọn núi cao chọc vào nơi hiểm yếu.
- Đại truyền tống pháp trận ở trên đỉnh Vân Phong này, ở chung quanh Vân Phong có cấm chế cường đại, Vạn Lí Vân Yên Xa không thể đi lên được, bất quá, lập tức sẽ có người tới đón chúng ta!
Lời còn chưa dứt, liền thấy hai đạo nhân ảnh bắn xuống từ đỉnh núi.
- Trần Nguyên Phong, Trần Nguyên Cốc bái kiến Tam chấp sự!
Hai đạo nhân ảnh từ không trung rơi xuống, nhìn cũng không thèm nhìn những người bên ngoài liền hướng Trần Thọ Bạch thi lễ nói.
- Ân, ta đã đưa hoàng đế Đại Tấn vương triều Yến Vân Thiên đến, mở ra cấm chế đi!
- Vâng!
Ánh mắt của hai gã Trần gia đệ tử quét qua sau lưng Trần Thọ Bạch, ánh mắt dừng lại trên người Yến Vân Thiên và Chu Báo một chút, một người lấy ra một khối ngọc bài, hư không nhấn một cái với ngọn núi khổng lồ này.
Không gian xung quanh dưới một nhấn của hai người lập tức sinh ra một hồi rung động chấn động, phảng phất như gợn nước tứ tán đãng đi, lộ ra một cửa vào.
Mọi người nối đuôi nhau mà vào, thông qua cái kia đường hầm thật sâu kia, không bao lâu, liền tới một cung điện ở sâu trong lòng núi.
Cung điện này cổ xưa mà tinh xảo, vừa nhìn đã biết chí ít đã có vài vạn năm rồi, cung điện trong núi hết sức đơn giản, một cầu thang hắc thạch dài mấy ngàn trượng kết nối giữa cung điện lơ lửng giữa không trung và thông đạo, đạp vào thông đạo, con mắt Chu Báo có chút híp lại, bởi vì hắn phát hiện, một bước vào cái thông đạo dài mấy ngàn trượng này, không gian chung quanh liền bị một cổ lực lượng thần diệu phong tỏa, cổ lực lượng này cũng không cường đại, nhưng lại thần bí dị thường, Chu Báo tự nghĩ mình muốn phá vỡ không gian rất dễ dàng, nhưng một khi phá vỡ không gian, liền sẽ lập tức mất phương hướng trong hư không, chỉ có lý giải cực kỳ sâu sắc đối với không gian pháp tắc mới có thể thoát ra tìm đường sống, Chu Báo tự hỏi cũng không có bổn sự này.
- Nói cách khác, cho dù biết tọa độ phương vị của chỗ này, cũng không có khả năng dùng phương pháp xuyên qua hư không để tới được, chỉ có thể từng bước một đi tới, xem ra Linh Tiêu Điện đối với truyền tống pháp trận vẫn thập phần coi trọng, chỉ là không biết ta có cơ hội nhìn thấy không gian pháp trận này không nữa, nếu có cơ hội thì ta ngược lại có thể mượn cơ hội này để hảo hảo cảm giác một chút bí mật của không gian pháp trận, thử phục chế ra!
Trong nội tâm Chu Báo thầm bàn tính, từng bước một đi qua cầu thang.
Trong điện phủ trống trải, truyền tống pháp trận hoàn mỹ lóe ra tinh quang hiện giờ ở trước mặt Chu Báo, vô số đường cong đan vào một chỗ, chỉ liếc mắt, liền khiến Chu Báo sinh ra một loại cảm giác mê muội thật lớn, hắn ngay từ đầu đã đặt lực chú ý của mình lên trận pháp vậy mà lảo đảo một cái, thiếu chút nữa không đã ngã xuống trận pháp trên mặt đấy, tuy rằng cuối cùng vẫn nhịn được, nhưng động tác của hắn vẫn rơi vào mắt mọi người.
- Ha ha, lại có một đồ ngốc không biết trời cao đất rộng, chẳng lẽ bọn hắn thật sự cho rằng truyền tống pháp trận này dễ dàng học được như vậy? Cứ nhìn như vậy nhớ kỹ!
- Tên này coi như có vận khí tốt, so sánh với tên lần trước thì tốt hơn nhiều, còn nhớ rõ sao? Lần trước người kia trực tiếp phun ra một búng máu bất tỉnh nhân sự, cuối cùng ngay cả truyền tống pháp trận cũng không lên, trực tiếp bị mang ra ngoài!
- Ha ha ha ha, đúng đúng đúng, hình như là một tên ngu ngốc của Tiên Cung thì phải, lại là Thông Huyền Tán tiên đấy, ha ha ha ha!
- Mẹ nó, bị khinh bỉ rồi!
Chu Báo tai thính mắt tinh, hai người Trần Nguyên Phong và Trần Nguyên Cốc hiển nhiên cũng không tận lực che dấu thanh âm của mình, tuy rằng nhỏ giọng nói chuyện, nhưng cũng không dấu diếm được lỗ tai của mọi người, lúc đầu còn không có gì, tất cả mọi người đều bị nghẹn lấy, nhưng sau khi nghe được, nguyên một đám liền không nhịn được nữa, tiếng cười thứ nhất vang lên, sau đó là tiếng thứ hai, tiếng thứ ba, thời gian một lần hô hấp, chung quanh đã là một mảnh thanh âm cười to.
Từng đợt tiếng cười mang theo trào phúng truyền vào tai Chu Báo rõ ràng khiến Chu Báo căm tức không thôi, cũng làm cho Yến Vân Thiên cách đó không xa kinh hãi không thôi, sợ Chu Báo tiểu tử này sẽ không khống chế nổi tâm tình của mình, bộc phát ra, giết chết tất cả Trần thị đệ tử phát ra tiếng cười này thì lớn chuyện rồi.
Hắn khẩn trương nhìn chằm chằm vào Chu Báo, trong đầu rất nhanh suy nghĩ các loại phương pháp giải quyết vấn đề.
Chỉ là, khiến hắn thật không ngờ chính là, Chu Báo chỉ trầm mặt xuống trong một lát, cũng không thất thố, cũng không lộ ra thần sắc căm tức, ngược lại lại lần nữa chuyển ánh mắt về phía truyền tống trận, lúc này đây, Chu Báo cũng không chủ quan như vừa rồi nữa, thu trọn truyền tống pháp trận vào đáy mắt, trong đầu của hắn chuyển động nhanh chóng, phân tích lấy, một mảnh đường cong dài hẹp khắc vạch lên không gian huyền bí kia, đừng tạo phù văn như tự nhiên kia, xoay tròn lấy trong đầu hắn.
- Đây là bộ phận phá vỡ hư không, trong chút ít tinh thạch trong pháp trận hẳn là ẩn chứa phù quang sát khí, hoặc là nguyên khí tính chất không gian so với phù quang sát khí càng thêm hữu hiệu, trong nháy mắt khi pháp trận khởi động, lấy chúng để phá vỡ hư không!
Chu Báo nhìnpháp trận, thời gian dần qua phân tích lấy, theo sự phân tích của hắn, ngón tay của hắn cũng giơ lên, vạch lên trên không trung.
Tiếng cười, thời gian dần trôi qua đình chỉ, lực chú ý của tất cả mọi người đều tập trung vào đầu ngón tay mà Chu Báo giơ lên, nhìn từng đạo tuyến vô hình hắn vạch phá trên không trung, sắc mặt của bọn hắn đều thay đổi.
- Sau khi Phá vỡ hư không là phù trận dùng để định vị, ngược lại có chút chỗ độc đáo, bất quá nghĩ đến, ở bên phía Bồng Lai vực cũng là một truyền tống pháp trận cố định, định vị cũng không khó, mặc dù có chút tinh diệu độc đáo, nhưng lại là một loại định vị phù trận cấp thấp nhất, không có giá trị gì quá lớn!
Chu Báo lúc vừa bắt đầu chỉ nghĩ trong lòng, nhưng sau khi vạch lên, hắn liền nói ra tất cả phán đoán của mình, truyền vào trong tai tất cả mọi người
Tay của hắn trên hư vạch trên không trung, trong miệng phát ra thanh âm, phảng phất như đang nói mê, nhưng thanh âm kia lại thẳng thấu nhân tâm, mỗi người đều nghe rành mạch, điểm chết người nhất chính là, lời hắn nói ra, mỗi người đều nhớ rõ rành mạch, thậm chí Chu Báo nói cái gì, bọn hắn cũng đều lý giải được vậy.
- Chúng ta đến nơi rồi!
Trần Thọ Bạch sau khi vừa tiến vào Vạn Lí Vân Yên Xa liền không thấy nữa bỗng đi ra, nhàn nhạt liếc nhìn hai người, dẫn đầu ra khỏi Vạn Lí Vân Yên Xa.
- Chính là chỗ này sao? !
Hai người Chu Báo và Yến Vân Thiên ra khỏi Vạn Lí Vân Yên Xa, xuất hiện trước mặt là một ngọn núi cao chọc vào nơi hiểm yếu.
- Đại truyền tống pháp trận ở trên đỉnh Vân Phong này, ở chung quanh Vân Phong có cấm chế cường đại, Vạn Lí Vân Yên Xa không thể đi lên được, bất quá, lập tức sẽ có người tới đón chúng ta!
Lời còn chưa dứt, liền thấy hai đạo nhân ảnh bắn xuống từ đỉnh núi.
- Trần Nguyên Phong, Trần Nguyên Cốc bái kiến Tam chấp sự!
Hai đạo nhân ảnh từ không trung rơi xuống, nhìn cũng không thèm nhìn những người bên ngoài liền hướng Trần Thọ Bạch thi lễ nói.
- Ân, ta đã đưa hoàng đế Đại Tấn vương triều Yến Vân Thiên đến, mở ra cấm chế đi!
- Vâng!
Ánh mắt của hai gã Trần gia đệ tử quét qua sau lưng Trần Thọ Bạch, ánh mắt dừng lại trên người Yến Vân Thiên và Chu Báo một chút, một người lấy ra một khối ngọc bài, hư không nhấn một cái với ngọn núi khổng lồ này.
Không gian xung quanh dưới một nhấn của hai người lập tức sinh ra một hồi rung động chấn động, phảng phất như gợn nước tứ tán đãng đi, lộ ra một cửa vào.
Mọi người nối đuôi nhau mà vào, thông qua cái kia đường hầm thật sâu kia, không bao lâu, liền tới một cung điện ở sâu trong lòng núi.
Cung điện này cổ xưa mà tinh xảo, vừa nhìn đã biết chí ít đã có vài vạn năm rồi, cung điện trong núi hết sức đơn giản, một cầu thang hắc thạch dài mấy ngàn trượng kết nối giữa cung điện lơ lửng giữa không trung và thông đạo, đạp vào thông đạo, con mắt Chu Báo có chút híp lại, bởi vì hắn phát hiện, một bước vào cái thông đạo dài mấy ngàn trượng này, không gian chung quanh liền bị một cổ lực lượng thần diệu phong tỏa, cổ lực lượng này cũng không cường đại, nhưng lại thần bí dị thường, Chu Báo tự nghĩ mình muốn phá vỡ không gian rất dễ dàng, nhưng một khi phá vỡ không gian, liền sẽ lập tức mất phương hướng trong hư không, chỉ có lý giải cực kỳ sâu sắc đối với không gian pháp tắc mới có thể thoát ra tìm đường sống, Chu Báo tự hỏi cũng không có bổn sự này.
- Nói cách khác, cho dù biết tọa độ phương vị của chỗ này, cũng không có khả năng dùng phương pháp xuyên qua hư không để tới được, chỉ có thể từng bước một đi tới, xem ra Linh Tiêu Điện đối với truyền tống pháp trận vẫn thập phần coi trọng, chỉ là không biết ta có cơ hội nhìn thấy không gian pháp trận này không nữa, nếu có cơ hội thì ta ngược lại có thể mượn cơ hội này để hảo hảo cảm giác một chút bí mật của không gian pháp trận, thử phục chế ra!
Trong nội tâm Chu Báo thầm bàn tính, từng bước một đi qua cầu thang.
Trong điện phủ trống trải, truyền tống pháp trận hoàn mỹ lóe ra tinh quang hiện giờ ở trước mặt Chu Báo, vô số đường cong đan vào một chỗ, chỉ liếc mắt, liền khiến Chu Báo sinh ra một loại cảm giác mê muội thật lớn, hắn ngay từ đầu đã đặt lực chú ý của mình lên trận pháp vậy mà lảo đảo một cái, thiếu chút nữa không đã ngã xuống trận pháp trên mặt đấy, tuy rằng cuối cùng vẫn nhịn được, nhưng động tác của hắn vẫn rơi vào mắt mọi người.
- Ha ha, lại có một đồ ngốc không biết trời cao đất rộng, chẳng lẽ bọn hắn thật sự cho rằng truyền tống pháp trận này dễ dàng học được như vậy? Cứ nhìn như vậy nhớ kỹ!
- Tên này coi như có vận khí tốt, so sánh với tên lần trước thì tốt hơn nhiều, còn nhớ rõ sao? Lần trước người kia trực tiếp phun ra một búng máu bất tỉnh nhân sự, cuối cùng ngay cả truyền tống pháp trận cũng không lên, trực tiếp bị mang ra ngoài!
- Ha ha ha ha, đúng đúng đúng, hình như là một tên ngu ngốc của Tiên Cung thì phải, lại là Thông Huyền Tán tiên đấy, ha ha ha ha!
- Mẹ nó, bị khinh bỉ rồi!
Chu Báo tai thính mắt tinh, hai người Trần Nguyên Phong và Trần Nguyên Cốc hiển nhiên cũng không tận lực che dấu thanh âm của mình, tuy rằng nhỏ giọng nói chuyện, nhưng cũng không dấu diếm được lỗ tai của mọi người, lúc đầu còn không có gì, tất cả mọi người đều bị nghẹn lấy, nhưng sau khi nghe được, nguyên một đám liền không nhịn được nữa, tiếng cười thứ nhất vang lên, sau đó là tiếng thứ hai, tiếng thứ ba, thời gian một lần hô hấp, chung quanh đã là một mảnh thanh âm cười to.
Từng đợt tiếng cười mang theo trào phúng truyền vào tai Chu Báo rõ ràng khiến Chu Báo căm tức không thôi, cũng làm cho Yến Vân Thiên cách đó không xa kinh hãi không thôi, sợ Chu Báo tiểu tử này sẽ không khống chế nổi tâm tình của mình, bộc phát ra, giết chết tất cả Trần thị đệ tử phát ra tiếng cười này thì lớn chuyện rồi.
Hắn khẩn trương nhìn chằm chằm vào Chu Báo, trong đầu rất nhanh suy nghĩ các loại phương pháp giải quyết vấn đề.
Chỉ là, khiến hắn thật không ngờ chính là, Chu Báo chỉ trầm mặt xuống trong một lát, cũng không thất thố, cũng không lộ ra thần sắc căm tức, ngược lại lại lần nữa chuyển ánh mắt về phía truyền tống trận, lúc này đây, Chu Báo cũng không chủ quan như vừa rồi nữa, thu trọn truyền tống pháp trận vào đáy mắt, trong đầu của hắn chuyển động nhanh chóng, phân tích lấy, một mảnh đường cong dài hẹp khắc vạch lên không gian huyền bí kia, đừng tạo phù văn như tự nhiên kia, xoay tròn lấy trong đầu hắn.
- Đây là bộ phận phá vỡ hư không, trong chút ít tinh thạch trong pháp trận hẳn là ẩn chứa phù quang sát khí, hoặc là nguyên khí tính chất không gian so với phù quang sát khí càng thêm hữu hiệu, trong nháy mắt khi pháp trận khởi động, lấy chúng để phá vỡ hư không!
Chu Báo nhìnpháp trận, thời gian dần qua phân tích lấy, theo sự phân tích của hắn, ngón tay của hắn cũng giơ lên, vạch lên trên không trung.
Tiếng cười, thời gian dần trôi qua đình chỉ, lực chú ý của tất cả mọi người đều tập trung vào đầu ngón tay mà Chu Báo giơ lên, nhìn từng đạo tuyến vô hình hắn vạch phá trên không trung, sắc mặt của bọn hắn đều thay đổi.
- Sau khi Phá vỡ hư không là phù trận dùng để định vị, ngược lại có chút chỗ độc đáo, bất quá nghĩ đến, ở bên phía Bồng Lai vực cũng là một truyền tống pháp trận cố định, định vị cũng không khó, mặc dù có chút tinh diệu độc đáo, nhưng lại là một loại định vị phù trận cấp thấp nhất, không có giá trị gì quá lớn!
Chu Báo lúc vừa bắt đầu chỉ nghĩ trong lòng, nhưng sau khi vạch lên, hắn liền nói ra tất cả phán đoán của mình, truyền vào trong tai tất cả mọi người
Tay của hắn trên hư vạch trên không trung, trong miệng phát ra thanh âm, phảng phất như đang nói mê, nhưng thanh âm kia lại thẳng thấu nhân tâm, mỗi người đều nghe rành mạch, điểm chết người nhất chính là, lời hắn nói ra, mỗi người đều nhớ rõ rành mạch, thậm chí Chu Báo nói cái gì, bọn hắn cũng đều lý giải được vậy.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.