Thông Thiên Đại Thánh

Chương 983: Đào ly. (2)

Xà Thôn Kình

09/05/2013

- Đi nhanh đi!

Nghe Chu Báo nói như vậy, mọi người ngẩng đầu, thần sắc đều biến đổi, quả như theo như lời Chu Báo nói, bụi mù chung quanh vốn bình tĩnh lại dâng lên, quay cuồng một lần nữa, một cỗ khí tức cường đại hiện lên trong linh giác bọn hắn, nhìn lộ tuyến, hẳn là đang hướng về phía Thái Hư Phi Châu.

Sắc mặt Kim y nhân cầm đầu rốt cục cũng thay đổi, hung hăng trợn mắt liếc nhìn Chu Báo và Đỗ Đại Ma Tướng, vọt vào trong khoang thuyền.

- Chết tiệt, bọn hắn đến rồi!

Cơ hồ ngay lúc đó, mấy đạo vầng sáng hiện lên, mười mấy đạo thân ảnh xuất hiện trên bầu trời trước mặt Thái Hư Phi Châu, hình dàng mười đạo thân ảnh này khác nhau, bộ dáng đều cổ quái, ngay từ đầu xuất hiện, từng người cầm binh khí pháp khí trong tay mình, mãnh liệt công kích về hướng Thái Hư Phi Châu.

- Bất quá chỉ là một đảo nhỏ, vậy mà có nhiều cường giả như vậy!

Chứng kiến khí thế hơn mười mấy đạo nhân ảnh này, sắc mặt mười mấy người trên Thái Hư Phi Châu đều biến thành khó coi, bởi vì những người hướng bọn hắn tập kích, tất cả đều là cường giả tu vi thất phẩm, bát phẩm, hơn nữa binh khí họ cầm trong tay, kém nhất cũng là cấp bậc thần binh, thậm chí còn có vài kiện binh khí là Nhập huyền pháp khí.

Mọi người nhìn xem đều sững sờ, lời đồn quả nhiên không ngoa, Hải Vực này giàu có vô cùng, thiên tài địa bảo rất nhiều, cường giả vô số a!

Bất quá, hiện tại mọi người đều biết không phải là lúc cảm khái, chứng kiến bọn hắn công kích, những người này tự nhiên đều vô ý thức ngăn cản.

Vừa lúc đó, dưới chân chấn động mạnh, một tầng kim quang nhàn nhạt nổi lên, bao vây trọn Thái Hư Phi Châu lại, hơn mười người công kích vào kim quang, cũng không sinh ra quá nhiều hiệu quả, kim quang kia chỉ thoáng đãng một chút, sau đó, thời gian dần qua, Thái Hư Phi Châu liền bắt đầu chuyển động.



Thái Hư Phi Châu bắt đầu phát động, tốc độ phi ban đầu giống như rất nhanh, nhưng vì có được lực phòng ngự rất mạnh, cho nên mặc cho những cường giả có thực lực yêu quái này công kích tới, đều không thể công phá, thời điểm bay lên cao hơn trăm trượng, đột nhiên tầm đó tốc độ Thái Hư Phi Châu nhanh hơn, sau mấy hơi thở liền phá tan bụi mù chung quanh Liêu nha đảo, về với biển cả vô tận, sau đó Thái Hư Phi Châu hướng lên trên, một mực gia tốc, tốc độ so với lúc mới bắt đầu không chậm hơn bao nhiêu, bay thẳng năm sáu canh giờ mới ngừng lại, đúng lúc này, cự ly đến Liêu nha đảo đã cách xa vạn dặm, tốc độ Thái Hư Phi Châu mới chậm lại.

Từ trong khoang thuyền đi ra, sắc mặt Ngọc Nam Thiên lộ ra có chút tái nhợt, phảng phất tiêu hao quá lớn.

- Đỗ Đại Ma Tướng, Chu Báo, đa ta nhị vị nhắc nhở, không thì chúng ta có khả năng bị hãm trong Liêu nha đảo rồi!

Đi đến bong thuyền, hắn khách khí nói với hai người.

Ngọc Nam Thiên là cháu ruột Linh Tiêu Điện Điện chủ, bối cảnh vô cùng cường đại, cho nên thoạt nhìn quần là áo lượt, có chút tự cho mình quá cao, nhưng hắn không phải người ngu, vẫn tinh tường nặng nhẹ, tuy rằng bọn người Đỗ Đại Ma Tướng phá vỡ quy củ, trực tiếp xông lên Phi Châu, nhưng sau khi chứng kiến chuyện xảy ra, bọn hắn cũng không sai, thậm chí còn muốn cảm tạ bọn hắn, bởi vì đó là một cái bẫy, ở lại trong cạm bẫy so với lao ra cạm bẫy thì nguy hiểm hơn nhiều.

Hắn nhìn ra, hiển nhiên đối phương tính toán có chút sai lầm, cho nên cũng không kịp thời phát động bẫy rập, mới khiến có bọn hắn có thể kịp thời đào thoát.

- Đâu có đâu có, nếu như không phải Thái Hư Phi Châu này thần kỳ, gặp phải một đám cường giả vây đánh, Ngọc huynh đệ còn thua lỗ nhiều hơn.

Đúng lúc này, Đỗ Đại Ma Tướng cũng không uy phong như lúc mới xông lên thuyền, chỉ mỉm cười ôm quyền chắp tay, trên mặt lộ vẻ tươi cười hòa thiện, mà hắn nói cũng đúng, nhóm cường giả công kích Thái Hư Phi Châu từ đầu chỉ là nhóm cường giả thứ nhất, lúc ấy, trừ bọn họ ra, còn có vài chục cường giả đang chạy tới Thái Hư Phi Châu từ nhiều hướng, nếu như không có Thái Hư Phi Châu, bọn hắn lại gặp phải hơn mười tên cường giả vây đánh, đó cũng không phải là sự tình tốt lành gì.

Ngọc Nam Thiên tất nhiên có chút tính toán, quay người nói với Chu Báo.

- Chu Báo, các hạ hiểu rõ chuyện này nhất, cho nên, tại hạ muốn thỉnh giáo thoáng một chút, đây rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì, vì cái gì mà bọn hắn gọi một mình Chu huynh đi, vì cái gì mà Chu huynh lại biết rõ đây là một cái bẫy?



Ngọc Nam Thiên vẫn đang mỉm cười, chỉ là trong tươi cười lại nhiều hơn vài đợt hàn ý, đến tột cùng là xảy ra chuyện gì?

Đây là nghi vấn của mọi người, Đỗ Đại Ma Tướng cũng không ngoại lệ, phải biết rằng thời điểm bọn hắn vừa tới, tu vi Chu Báo như chấn nhiếp cả Liêu nha đảo, tuy rằng không khách khí, nhưng cũng không có địch ý quá lớn, như thế nào mà Chu Báo ra ngoài trong chốc lát, sự tình lại biến thành cái dạng này?

Nhìn ánh mắt hỏi thăm của mọi người, Chu Báo cười khổ một tiếng.

- Còn có thể xảy ra chuyện gì, công pháp của ta khắc chế cấm chế và trận pháp trên Liêu nha đảo, cho nên bọn hắn mới lấy lui làm tiến, tìm cách lừa gạt, ám toán ta, hắc hắc, bất quá ta cũng không phải dễ dàng đối phó như vậy, hảo hảo dạy cho tiểu nương bì kia một bài học rồi trốn thoát!

Miệng Chu Báo đầy mê sảng, thực sự lộ ra một ít tin tức bọn hắn không biết đến.

- Tiểu nương bì?

- Liêu nha đảo đảo chủ Lam Thủy Nhi, là một con cá thú thành tinh, tứ kiếp Chân Tiên, xem ra giống như là một tiểu nương bì!

Đúng lúc này, Chu Báo lộ ra rất hưng phấn, phảng phất như mình không phải là người bị cắt đứt nửa phần xương cốt toàn thân, mà là trộm chiếm phần lớn tiện nghi rồi bỏ chạy ra ngoài.

Đương nhiên, hắn thật sự đã kiếm được món lời cực kỳ lớn, bất quá tiện nghi này cũng không thể nói đơn giản cho bọn hắn biết, về phần Lam Thủy Nhi kia, nhìn nàng ta ẩn tàng kín quả trứng Chu Yếm khổng lồ kia, nghĩ đến cũng là để phòng bị người khác, không muốn người khác biết.

Long cốt thập bát vực, tuy Chu Báo không biết chi tiết thập bát vực này, nhưng nói cho cùng, tiểu nương bì này cũng chỉ là đệ nhất vực Liêu nha đảo đảo chủ, khẳng định còn có những thượng cấp khác, trong Hải Vực, cường giả vi tôn, mạnh được yếu thua, so với Thất Thần Vực thì nghiêm trọng hơn nhiều, một lời liền có thể phân ra sinh tử, chẳng lẽ nàng dám nói người ngoài là nàng lén ẩn tàng một trứng Thái Cổ hung thú một trăm năm mươi năm, cuối cùng lại bị người khác chiếm đi, nói không chừng chỉ bằng sự tình này, thường cấp liền có đầy đủ lý do làm nàng chết rất khó coi.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện Đam Mỹ
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thông Thiên Đại Thánh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook