Chương 1475: Gặp gỡ ngoài ý muốn, Khổ Kiêu là ai?
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Xuyên thấu qua thông đạo thời không, hắn có thể phi thường tinh tường, sáu gã Tán Tiên tu vi không đồng nhất, đang tại cố gắng công hãm một cánh cửa sắt cực lớn, giống như ở đằng sau cánh cửa này, có đồ vật gì đó đang hấp dẫn bọn họ.
- Chính là mấy gia hỏa này bán đồ cho ngươi sao?
- Đúng vậy, chính là bọn họ!
Kim Diệu thập phần khẳng định, nói ra.
- Hai tên gia hỏa này, như thế nào chạy đến Vạn Tinh Hải chứ?
Chu Báo nhịn không được nói thầm, trong mấy tên tán tu này, thậm chí có hai người quen của hắn, chính là hai nữ nhi của hắn, hắn nhớ rõ bản thân của mình cho phép chúng ra ngoài giải sầu, như thế nào lại đi tới Vạn Tinh Hải, đúng là phiền toái!
- Ngươi nhận ra bọn họ?
Chu Báo nói thầm mặc dù nhỏ, nhưng không thể gạt được Kim Diệu.
Chu Báo liếc nhìn Kim Diệu, cũng không có nhiều lời với hắn, một đạo ý niệm cường hoành hiện ra, trực tiếp đánh bất tỉnh tên Tán Tiên này, sau đó vung tay lên, tống xuất hắn ra khỏi hành tinh này, chuyển tới một khỏa tinh cầu hoang vu, tin tưởng sau khi hắn tỉnh lại, tất cả quá trình quen biết và tương giao với Chu Báo, đều quên không còn một mảnh, thậm chí ngay cả Chu Báo là người nào cũng không nhớ rõ, về phần Thông Linh Ngọc Phù, Chu Báo đã xóa đi pháp lực và linh hồn lạc ấn đặc thù xóa đi, với thực lực như Chu Báo thì làm chuyện này quá dễ dàng, coi như đền bù một ít tổn thất cho hắn.
- Đáng chết, không ngờ cái đại môn này lại phiền toái như vậy, tỷ tỷ, hoặc là, chúng dùng thứ đó.
Đứng giữa thời không, Chu Tình phấn đấu suốt mấy ngày mà không làm gì được nên sốt ruột, lợi dụng thần niệm câu thông với Chu Mạc.
- Không được, phụ vương đã từng nói qua, những vật này cho chúng ta dùng để phòng thân, không thể tùy tiện lộ ra ngoài, đây là Vạn Tinh Hải chứ không phải Thiên Giới Đại Thế Giới, vạn nhất chúng ta mang thứ đó ra, làm cho người khác chú ý tới, phiền toái sẽ to lắm!
- Nhưng mà...
- Đừng làm thế, ta tuyệt đối sẽ không vận dụng Thuần Dương pháp khí, chứ đừng nói chi là tiên khí, hơn nữa, ngươi nhìn bộ dáng của cánh cửa này, chỉ sợ ta có dùng tới nó, cũng không có tác dụng gì.
- Không thể nào, đây chính là tiên khí a.
- Tiên khí thì thế nào, ta cảm giác cái đại môn này đúng là quá kỳ quái, cổ xưa mà tràn ngập lực lượng, không có chênh lệch với Vu Thần Kính.
- Ngươi tiểu tử này, linh giác càng ngày càng nhạy cảm a.
Chu Báo nghe xong, khen một tiếng, sau đó, một quyền đánh lên đại môn.
- Oanh!
Đại môn phát ra tiếng vang thật lớn, âm thanh mãnh liệt truyền ra bốn phía, đem mấy người đứng ở trước cánh cửa bay ra ngoài, sau đó, lại gặp một đạo không gian ba động quỷ dị, kể cả Chu Báo và đôi nữ nhi, tất cả đều bị na di ra khỏi tinh cầu trạng thái khí này.
- Có ý tứ, không ngờ lại chắc chắn như vậy!
Sau khi tất cả chấm dứt, phía trước đại môn, chỉ còn lại một mình Chu Báo lẳng lặng đứng đó, nhìn thấy đại môn cực lớn này, trên mặt chớp động bộ dáng suy nghĩ.
Cái đại môn này, cổ xưa tang thương, lại lộ ra một cổ ý tứ hàm xúc không nói nên lời, nhưng làm cho Chu Báo có ấn tượng sâu nhất chính là khí tức của nó.
Không có khí tức.
Loại cảm giác này, thập phần tương tự Thiên Xà Liễm Tức Thuật của mình, tương tự tới cực điểm.
- Thời không này tự động vận chuyển Thiên Xà Liễm Tức Thuật, chuyện này không thể nào, duy nhất không biết là người nào đã sáng tạo ra Thiên Xà Liễm Tức Thuật, hoặc là...
Trong chốc lát, một suy nghĩ quỷ dị xuất hiện trong óc của hắn.
- Hoặc là, đây là Bản Tôn Thiên Địa của một thằng xui xẻo tu luyện Thiên Xà Liễm Tức Thuật!
Với kiến thức và lý giải của hắn hiện giờ, cũng chỉ có cách giải thích như vậy, như vậy tất cả mới thông suốt.
Một gia hỏa hiểu được Bản Tôn Thiên Địa của Thiên Xà Liễm Tức Thuật.
Sau khi ý thức được Bản Tôn Thiên Địa, Chu Báo cũng không có tâm tư quá lớn, Bản Tôn Thiên Địa, chỉ là tồn tại cấp bậc Thiên Quân thì bỏ đi, bởi vì bên trong Bản Tôn Thiên Địa này không có gì đáng để minh để trong lòng, nhưng mà, một Thiên Quân hiểu được Thiên Xà Liễm Tức Thuật, đáng giá cho hắn tìm tòi.
- Cánh cửa này đúng là không tệ, không phải là thứ của Bản Tôn Thiên Địa, mà là được ngoại giới cấy ghép, hẳn là mảnh vỡ của một kiện tiên khí cổ xưa, nhưng uy năng đã mất hết.
- Chỉ còn lại một cái thùng rỗng, hù được người khác, không hù được Chu Báo ta!
Sau khi cánh cửa này ngăn cản một quyền của Chu Báo, tuy còn không có sụp đổ, nhưng cũng đã muốn rơi ra.
Chu Báo tiến lên, liền đẩy cái đại môn này ra.
Trong không gian, đây là một không gian bát ngát.
- Quả nhiên, thời điểm tử vong, tất cả mọi thứ đã bị hủy diệt, chỉ còn lại một cái thời không độc lập, đúng là không may!
Nhìn thấy tình hình bên trong Bản Tôn Thiên Địa, Chu Báo cảm thán một tiếng, thần niệm quét ngang.
Vào thời điểm hắn cho rằng còn không có thu hoạch gì, một đạo thần niệm ba động yếu ớt được hắn bắt được.
- Ta không phải Khổ Kiêu, ta không phải Khổ Kiêu, ta không phải Khổ Kiêu!
Bên trong đạo thần niệm ba động yếu ớt này, nhiều lần tái diễn năm chữ này.
- Ta không phải Khổ Kiêu!
Cảm ứng được câu nói không đầu không đuôi này, Chu Báo cảm giác có chút không hiểu thấu, nhưng lại chợt cười lên, thế giới này lớn như vậy, vô số thế giới, vô số tinh cầu, vô số tu sĩ, ai mà không có chút bí âật của mình, có lẽ tên Thiên Quân biết được Thiên Xà Liễm Tức Thuật, cũng là như thế.
Cho dù như thế nào, việc này cũng không có liên quan tới mình, hắn là đi tìm bí tàng, nếu hắn đã phát hiện chân tướng của bí tàng, lại không có chỗ tốt gì để cầm, hắn cũng không cần phải ở lại đây, thân hình chớp lên, hắn phải rời đi, nhưng ngay trong nháy mắt, hắn cảm giác được một cổ không gian ba động cực kỳ mờ mịt, trong nội tâm khẽ động, vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật, ẩn nấp giữa thiên địa này.
Không gian ba động thập phần nhỏ bé, nếu không phải linh giác nhạy cảm của Thái Cổ hung thú thập phần khủng bố, nếu không sẽ không phát hiện ra thân ảnh của một người quỷ dị này, trong không gian ba động này, đứng ở trước cánh cửa sắt bị Chu Báo đẩy ra, biểu lộ có chút kinh ngạc.
- Lại bị mở ra!
Chỉ thấy người nọ thì thào tự nói một tiếng, cũng không có quan sát nhiều, trực tiếp đi vào cửa sắt, nhưng đồng thời, Chu Báo đã cảm giác được một cổ thần niệm như có như không quét ngang Bản Tôn Thiên Địa, nếu không phải Chu Báo vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật đạt tới mức tận cùng, hóa thành một đám bụi bậm nhỏ bé nhất giữa thiên địa, nếu không, hắn không cách nào né tránh được cổ thần niệm cường đại dò xét này.
- Đúng là gia hỏa lợi hại, so với ta còn cường đại hơn, thằng này thần niệm thuấn di vạn dặm, đem trọn Bản Tôn Thiên Địa quét một lần, tốc độ nhanh hơn ta gấp mười lần, cuối cùng là người nào? Hắn tới nơi này làm gì?
Nhìn thấy thằng không rõ lai lịch này, thực lực cường đại đến đáng sợ, Chu Báo điên cuồng vận chuyển Thiên Xà Liễm Tức Thuật, hắn đã cảm giác được, sau khi thần niệm của thằng này quét qua, cũng không có thu hồi, mà là dùng một loại phương thức quỷ dị, ngừng lại trong không gian, phảng phất một đám mây vô hình bị cứng lại, chỉ cần mình vọng động, tiết lộ ra một tia khí tức, lập tức bị đối phương bắt được, sau đó lọt vào công kích mang tính hủy diệt.
- Chính là mấy gia hỏa này bán đồ cho ngươi sao?
- Đúng vậy, chính là bọn họ!
Kim Diệu thập phần khẳng định, nói ra.
- Hai tên gia hỏa này, như thế nào chạy đến Vạn Tinh Hải chứ?
Chu Báo nhịn không được nói thầm, trong mấy tên tán tu này, thậm chí có hai người quen của hắn, chính là hai nữ nhi của hắn, hắn nhớ rõ bản thân của mình cho phép chúng ra ngoài giải sầu, như thế nào lại đi tới Vạn Tinh Hải, đúng là phiền toái!
- Ngươi nhận ra bọn họ?
Chu Báo nói thầm mặc dù nhỏ, nhưng không thể gạt được Kim Diệu.
Chu Báo liếc nhìn Kim Diệu, cũng không có nhiều lời với hắn, một đạo ý niệm cường hoành hiện ra, trực tiếp đánh bất tỉnh tên Tán Tiên này, sau đó vung tay lên, tống xuất hắn ra khỏi hành tinh này, chuyển tới một khỏa tinh cầu hoang vu, tin tưởng sau khi hắn tỉnh lại, tất cả quá trình quen biết và tương giao với Chu Báo, đều quên không còn một mảnh, thậm chí ngay cả Chu Báo là người nào cũng không nhớ rõ, về phần Thông Linh Ngọc Phù, Chu Báo đã xóa đi pháp lực và linh hồn lạc ấn đặc thù xóa đi, với thực lực như Chu Báo thì làm chuyện này quá dễ dàng, coi như đền bù một ít tổn thất cho hắn.
- Đáng chết, không ngờ cái đại môn này lại phiền toái như vậy, tỷ tỷ, hoặc là, chúng dùng thứ đó.
Đứng giữa thời không, Chu Tình phấn đấu suốt mấy ngày mà không làm gì được nên sốt ruột, lợi dụng thần niệm câu thông với Chu Mạc.
- Không được, phụ vương đã từng nói qua, những vật này cho chúng ta dùng để phòng thân, không thể tùy tiện lộ ra ngoài, đây là Vạn Tinh Hải chứ không phải Thiên Giới Đại Thế Giới, vạn nhất chúng ta mang thứ đó ra, làm cho người khác chú ý tới, phiền toái sẽ to lắm!
- Nhưng mà...
- Đừng làm thế, ta tuyệt đối sẽ không vận dụng Thuần Dương pháp khí, chứ đừng nói chi là tiên khí, hơn nữa, ngươi nhìn bộ dáng của cánh cửa này, chỉ sợ ta có dùng tới nó, cũng không có tác dụng gì.
- Không thể nào, đây chính là tiên khí a.
- Tiên khí thì thế nào, ta cảm giác cái đại môn này đúng là quá kỳ quái, cổ xưa mà tràn ngập lực lượng, không có chênh lệch với Vu Thần Kính.
- Ngươi tiểu tử này, linh giác càng ngày càng nhạy cảm a.
Chu Báo nghe xong, khen một tiếng, sau đó, một quyền đánh lên đại môn.
- Oanh!
Đại môn phát ra tiếng vang thật lớn, âm thanh mãnh liệt truyền ra bốn phía, đem mấy người đứng ở trước cánh cửa bay ra ngoài, sau đó, lại gặp một đạo không gian ba động quỷ dị, kể cả Chu Báo và đôi nữ nhi, tất cả đều bị na di ra khỏi tinh cầu trạng thái khí này.
- Có ý tứ, không ngờ lại chắc chắn như vậy!
Sau khi tất cả chấm dứt, phía trước đại môn, chỉ còn lại một mình Chu Báo lẳng lặng đứng đó, nhìn thấy đại môn cực lớn này, trên mặt chớp động bộ dáng suy nghĩ.
Cái đại môn này, cổ xưa tang thương, lại lộ ra một cổ ý tứ hàm xúc không nói nên lời, nhưng làm cho Chu Báo có ấn tượng sâu nhất chính là khí tức của nó.
Không có khí tức.
Loại cảm giác này, thập phần tương tự Thiên Xà Liễm Tức Thuật của mình, tương tự tới cực điểm.
- Thời không này tự động vận chuyển Thiên Xà Liễm Tức Thuật, chuyện này không thể nào, duy nhất không biết là người nào đã sáng tạo ra Thiên Xà Liễm Tức Thuật, hoặc là...
Trong chốc lát, một suy nghĩ quỷ dị xuất hiện trong óc của hắn.
- Hoặc là, đây là Bản Tôn Thiên Địa của một thằng xui xẻo tu luyện Thiên Xà Liễm Tức Thuật!
Với kiến thức và lý giải của hắn hiện giờ, cũng chỉ có cách giải thích như vậy, như vậy tất cả mới thông suốt.
Một gia hỏa hiểu được Bản Tôn Thiên Địa của Thiên Xà Liễm Tức Thuật.
Sau khi ý thức được Bản Tôn Thiên Địa, Chu Báo cũng không có tâm tư quá lớn, Bản Tôn Thiên Địa, chỉ là tồn tại cấp bậc Thiên Quân thì bỏ đi, bởi vì bên trong Bản Tôn Thiên Địa này không có gì đáng để minh để trong lòng, nhưng mà, một Thiên Quân hiểu được Thiên Xà Liễm Tức Thuật, đáng giá cho hắn tìm tòi.
- Cánh cửa này đúng là không tệ, không phải là thứ của Bản Tôn Thiên Địa, mà là được ngoại giới cấy ghép, hẳn là mảnh vỡ của một kiện tiên khí cổ xưa, nhưng uy năng đã mất hết.
- Chỉ còn lại một cái thùng rỗng, hù được người khác, không hù được Chu Báo ta!
Sau khi cánh cửa này ngăn cản một quyền của Chu Báo, tuy còn không có sụp đổ, nhưng cũng đã muốn rơi ra.
Chu Báo tiến lên, liền đẩy cái đại môn này ra.
Trong không gian, đây là một không gian bát ngát.
- Quả nhiên, thời điểm tử vong, tất cả mọi thứ đã bị hủy diệt, chỉ còn lại một cái thời không độc lập, đúng là không may!
Nhìn thấy tình hình bên trong Bản Tôn Thiên Địa, Chu Báo cảm thán một tiếng, thần niệm quét ngang.
Vào thời điểm hắn cho rằng còn không có thu hoạch gì, một đạo thần niệm ba động yếu ớt được hắn bắt được.
- Ta không phải Khổ Kiêu, ta không phải Khổ Kiêu, ta không phải Khổ Kiêu!
Bên trong đạo thần niệm ba động yếu ớt này, nhiều lần tái diễn năm chữ này.
- Ta không phải Khổ Kiêu!
Cảm ứng được câu nói không đầu không đuôi này, Chu Báo cảm giác có chút không hiểu thấu, nhưng lại chợt cười lên, thế giới này lớn như vậy, vô số thế giới, vô số tinh cầu, vô số tu sĩ, ai mà không có chút bí âật của mình, có lẽ tên Thiên Quân biết được Thiên Xà Liễm Tức Thuật, cũng là như thế.
Cho dù như thế nào, việc này cũng không có liên quan tới mình, hắn là đi tìm bí tàng, nếu hắn đã phát hiện chân tướng của bí tàng, lại không có chỗ tốt gì để cầm, hắn cũng không cần phải ở lại đây, thân hình chớp lên, hắn phải rời đi, nhưng ngay trong nháy mắt, hắn cảm giác được một cổ không gian ba động cực kỳ mờ mịt, trong nội tâm khẽ động, vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật, ẩn nấp giữa thiên địa này.
Không gian ba động thập phần nhỏ bé, nếu không phải linh giác nhạy cảm của Thái Cổ hung thú thập phần khủng bố, nếu không sẽ không phát hiện ra thân ảnh của một người quỷ dị này, trong không gian ba động này, đứng ở trước cánh cửa sắt bị Chu Báo đẩy ra, biểu lộ có chút kinh ngạc.
- Lại bị mở ra!
Chỉ thấy người nọ thì thào tự nói một tiếng, cũng không có quan sát nhiều, trực tiếp đi vào cửa sắt, nhưng đồng thời, Chu Báo đã cảm giác được một cổ thần niệm như có như không quét ngang Bản Tôn Thiên Địa, nếu không phải Chu Báo vận dụng Thiên Xà Liễm Tức Thuật đạt tới mức tận cùng, hóa thành một đám bụi bậm nhỏ bé nhất giữa thiên địa, nếu không, hắn không cách nào né tránh được cổ thần niệm cường đại dò xét này.
- Đúng là gia hỏa lợi hại, so với ta còn cường đại hơn, thằng này thần niệm thuấn di vạn dặm, đem trọn Bản Tôn Thiên Địa quét một lần, tốc độ nhanh hơn ta gấp mười lần, cuối cùng là người nào? Hắn tới nơi này làm gì?
Nhìn thấy thằng không rõ lai lịch này, thực lực cường đại đến đáng sợ, Chu Báo điên cuồng vận chuyển Thiên Xà Liễm Tức Thuật, hắn đã cảm giác được, sau khi thần niệm của thằng này quét qua, cũng không có thu hồi, mà là dùng một loại phương thức quỷ dị, ngừng lại trong không gian, phảng phất một đám mây vô hình bị cứng lại, chỉ cần mình vọng động, tiết lộ ra một tia khí tức, lập tức bị đối phương bắt được, sau đó lọt vào công kích mang tính hủy diệt.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.