Chương 1201: Gặp lại Cơ Dạ Nguyệt. (2)
Xà Thôn Kình
09/05/2013
- Sao ngươi lại tới đây?
- Ta tới tìm ngươi a, vừa rồi không có chứng kiến ngươi a!
Người tới cười vang nói.
- Vị này là Vũ Dương Vương Chu Báo a, quả nhiên danh bất hư truyền a, thậm chí Hồng Thái Sư cũng bị ngươi đánh bại, lại là con rể Nhân Hoàng hậu tuyển, một tay nâng hắn lên Nhân Hoàng hậu tuyển bảo tọa, nói không giả dối, Thất Thần Vực tất nhiên trở thành thiên hạ của ngươi, thật sự là đáng mừng a!
Giọng nói của người này rất lớn, tự nhiên truyền đến tai toàn bộ người trong điện, lúc này Yến Vân Thiên đáng thiết yến khoản đãi Ngũ đại tông môn, tuy hắn vừa mới đăng quang, nhưng hắn đã làm Hoàng đế Đại Tấn Vương triều nhiều năm như vậy, tất cả sự vụ tự nhiên nắm rõ trong tay rồi, căn bản không cần phí tí xíu tâm tư nào, thời gian mười ngày đủ để hắn vận hành Nhân Hoàng Điện ngay ngắn rõ ràng, nắm giữ toàn bộ Nhân Hoàng Điện trong tay.
Hiện tại, hắn coi như là hăng hái rồi, lại không nghĩ rằng, thời điểm đang cao hứng, thanh âm đầy đủ văn tự không hợp thời như vậy lại truyền đến.
Cái gì gọi là một tay đưa hắn lên Nhân Hoàng hậu tuyển bảo tọa.
Tuy rằng lời này rất gần với sự thật, nhưng vô luận là ai nghe cũng đều rất khó chịu, còn có câu "Đợi một thời gian, Thất Thần Vực này tất nhiên trở thành thiên hạ của ngươi", Thất Thần Vực là thiên hạ của Ngũ đại tông môn, do Ngũ đại tông môn độc chiếm, điểm này, người tham gia đăng quang đại điển không thể không biết, dưới tình huống như thế này, hiển nhiên lời này của đụng chạm tới thần kinh của Ngũ đại Tông môn.
Ngươi nói Chu Báo có dã tâm như vậy, khiến Ngũ đại Tông chủ nghĩ như thế nào?
Cho nên, lời này rơi vào trong điện, vốn Nhân Hoàng Điện đang vô cùng náo nhiệt, trong nháy mắt liền tẻ ngắt đi.
- Thật sự là một tên phiền toái!
Thời gian tẻ ngắt quá ngắn, người ngồi phía dưới không có người nào không có lòng dạ sâu đậm, ý thực được hào khí không đúng trong điện, có mấy gia hỏa giỏi về làm hào khí sinh động đang chuẩn bị nói cái gì đó để giảm bớt vẻ quỷ dị của hào khí này, liền nghe được một tiếng, một đạo nhân ảnh đập phá nóc nhà trong Nhân Hoàng Điện, từ không trung nhảy xuống dưới.
Tiểu tử này là ai mang đến đấy, như thế nào lại không hiểu chuyện như vậy, cái rắm gì cũng dám phóng.
- Nói cái gì cũng dám nói a, hiển nhiên ly gián quan hệ giữa ta và Ngũ đại Tông môn, quả thực đáng chết!
Đồng thời, thân ảnh Chu Báo cơ hồ xuất hiện trong điện, khóe miệng lộ một tia lạnh lùng, nhìn khắp bốn phía.
Hoàn toàn yên tĩnh.
Qua một hồi lâu, trong đám người truyền ra một thanh âm kinh sợ.
- Triết nhi!
Một đạo nhân ảnh phảng phất như một trận gió xuyên qua đám người, vọt tới trước mặt nam tử nằm trên mặt đất, chứng kiến hắn chỉ là té xỉu, cũng không có nguy hiểm gì đến tính mạng thì mới yên lòng, ngẩng đầu lên.
- Chu Báo, ngươi thật quá mức!
Chu Báo rõ ràng sửng sốt một chút, thật không ngờ lao tới vậy mà lại là một phu nhân quần áo hoa mỹ, nữ tử, bất quá, thấy ánh mắt oán độc của nàng, nội tâm Chu Báo không khỏi nảy lên, thầm kêu không may, nhưng tự nhiên sẽ không yếu thế.
- Ta quá mức? Ta quá mức như thế nào? Chỉ cần ngươi không điếc thì liền có thể nghe được lời hắn vừa nói, e sợ thiên hạ bất loạn, cố tình gieo rắc mầm tai vạ, ly gián ta và Ngũ đại tông môn, ly gián ta và Nhân Hoàng hậu tuyển, tên gia hỏa như vậy, chẳng lẽ không đáng chết sao? Chẳng qua hôm nay là ngày vui nên ta tha cho hắn một mạng, bằng không thì đã sớm một cước đá chết hắn rồi!
- Ngươi dám!
- Ngươi im ngay cho ta!
Lời người nọ còn chưa dứt, liền bị một thanh âm hùng hậu khác cắt đứt.
- Còn không mau mang tên nghịch tử này ra ngoài cho ta, chẳng lẽ cố tình làm ta mất mặt sao?
Chu Báo dùng ánh mắt thoáng nhìn qua, nao nao, người nói chuyện chính là Linh Tiêu Điện Điện chủ Ngọc Thái Hư, tiểu tử này dĩ nhiên là nhi tử Ngọc Thái Hư.
Lại nhìn phụ nhân kia, nghe được lời Ngọc Thái Hư nói, không dám nhiều lời, thoáng cái ôm cái tên Triết nhi này lên, lại quét ánh mắt oán độc liếc nhìn Chu Báo, cũng không quay đầu, mang nam tử ra khỏi Nhân Hoàng Điện, biến mất không thấy gì nữa.
- Nữ nhân này, chỉ sợ có chút phiền phức!
Chu Báo nhẹ nhàng lau lau cái mũi, lại ngẩng đầu nhìn toàn bộ người trong Nhân Hoàng điện.
- Ách, cái kia, các vị, thật sự là không có ý tứ, vừa rồi tại hạ có chút xúc động, mong các vị đừng trách!
- Không trách, không trách!
Âm thanh cười cười vang lên chung quanh.
Nói giỡn, trách hắn? Coi như là trách hắn thì ngươi có thể sao? Tiểu tử này không thể trêu vào, muốn không dậy nổi sao, lại muốn giống như với Ngọc Nam Triết vụng về vừa rồi hay sao?
- Ngược lại là không trách ngươi, bất quá Nhân Hoàng Điện ta chuẩn bị lại bị ngươi làm thành cái dạng này, ngươi phải chịu trách nhiệm tu bổ cho tốt!
Yến Nam Thiên ngồi ở ghế chủ vị, uống một ngụm cười, cười ha ha, nói.
- Không có vấn đề, tất cả tổn hao đều ghi lên đầu của ta a!
Chu Báo cười nói, ánh mắt có chút chuyển, vừa vặn dừng lại ngay trên con ngươi cao thâm mạt trắc của Ngọc Thái Hư kia.
Ngọc Thái Hư là Linh Tiêu Điện Điện chủ, người tôn quý nhất Đông Tứ Vực, ông vua không ngai.
Cho dù đã chọn ra Nhân Hoàng hậu tuyển, hắn cũng không cần cố kỵ, nên làm gì liền làm cái đó, nói cho cùng, Nhân Hoàng hậu tuyển là tôn quý, nhưng cũng chỉ là một cái Khôi lỗi cao cấp trong tay Ngũ đại tông môn mà thôi, khác nhau chỉ là bọn hắn vẫn có một chút quyền điều khiển Linh Tiêu Điện.
Bởi vì tính sai trong Nhân Hoàng đại điển, Linh Tiêu Điện đã hoàn toàn mất đi cơ hội khống chế Nhân Hoàng hậu tuyển, bất quá, cho dù Nhân Hoàng hậu tuyển không phải là người Linh Tiêu Điện bọn hắn chọn lựa thì cũng là khuỷu tay của Ngũ đại tông môn, đặc biệt là Nhân Hoàng điện ở ngay tại Linh Tiêu Điện, đại bộ phận thủ hạ của Nhân Hoàng hậu tuyển đều là người Linh Tiêu Điện, tuy rằng lúc bình thường toàn bộ bọn hắn sẽ nghe theo Nhân Hoàng hậu tuyển, nhưng lúc mấu chốt vẫn hướng về Linh Tiêu Điện đấy, Linh Tiêu Điện tùy thời đều có thể lấy đi tất cả của Nhân Hoàng hậu tuyển, khiến hắn trở thành một quang can tư lệnh.
Cho nên, cho dù Nhân Hoàng hậu tuyển không phải là người của hắn thì Ngọc Thái Hư cũng không bận tâm, hắn là Linh Tiêu Điện Điện chủ, hắn có quyền khống chế hết thảy, thân phận của hắn vẫn là tôn quý nhất, người ta vẫn kiêng kỵ nhất.
- Nguyên lai là nhi tử Ngọc Điện chủ a, ha ha, so với Ngọc Nam Thiên thì kém xa lắc!
- Ngọc Nam Thiên thường xuyên nhắc đến ngươi, nói tại thời điểm ở Hải Vực ngươi đã giúp hắn rất nhiều, lần này hắn trở về từ Hải Vực, đích thật là thành thục không ít!
- Ta tới tìm ngươi a, vừa rồi không có chứng kiến ngươi a!
Người tới cười vang nói.
- Vị này là Vũ Dương Vương Chu Báo a, quả nhiên danh bất hư truyền a, thậm chí Hồng Thái Sư cũng bị ngươi đánh bại, lại là con rể Nhân Hoàng hậu tuyển, một tay nâng hắn lên Nhân Hoàng hậu tuyển bảo tọa, nói không giả dối, Thất Thần Vực tất nhiên trở thành thiên hạ của ngươi, thật sự là đáng mừng a!
Giọng nói của người này rất lớn, tự nhiên truyền đến tai toàn bộ người trong điện, lúc này Yến Vân Thiên đáng thiết yến khoản đãi Ngũ đại tông môn, tuy hắn vừa mới đăng quang, nhưng hắn đã làm Hoàng đế Đại Tấn Vương triều nhiều năm như vậy, tất cả sự vụ tự nhiên nắm rõ trong tay rồi, căn bản không cần phí tí xíu tâm tư nào, thời gian mười ngày đủ để hắn vận hành Nhân Hoàng Điện ngay ngắn rõ ràng, nắm giữ toàn bộ Nhân Hoàng Điện trong tay.
Hiện tại, hắn coi như là hăng hái rồi, lại không nghĩ rằng, thời điểm đang cao hứng, thanh âm đầy đủ văn tự không hợp thời như vậy lại truyền đến.
Cái gì gọi là một tay đưa hắn lên Nhân Hoàng hậu tuyển bảo tọa.
Tuy rằng lời này rất gần với sự thật, nhưng vô luận là ai nghe cũng đều rất khó chịu, còn có câu "Đợi một thời gian, Thất Thần Vực này tất nhiên trở thành thiên hạ của ngươi", Thất Thần Vực là thiên hạ của Ngũ đại tông môn, do Ngũ đại tông môn độc chiếm, điểm này, người tham gia đăng quang đại điển không thể không biết, dưới tình huống như thế này, hiển nhiên lời này của đụng chạm tới thần kinh của Ngũ đại Tông môn.
Ngươi nói Chu Báo có dã tâm như vậy, khiến Ngũ đại Tông chủ nghĩ như thế nào?
Cho nên, lời này rơi vào trong điện, vốn Nhân Hoàng Điện đang vô cùng náo nhiệt, trong nháy mắt liền tẻ ngắt đi.
- Thật sự là một tên phiền toái!
Thời gian tẻ ngắt quá ngắn, người ngồi phía dưới không có người nào không có lòng dạ sâu đậm, ý thực được hào khí không đúng trong điện, có mấy gia hỏa giỏi về làm hào khí sinh động đang chuẩn bị nói cái gì đó để giảm bớt vẻ quỷ dị của hào khí này, liền nghe được một tiếng, một đạo nhân ảnh đập phá nóc nhà trong Nhân Hoàng Điện, từ không trung nhảy xuống dưới.
Tiểu tử này là ai mang đến đấy, như thế nào lại không hiểu chuyện như vậy, cái rắm gì cũng dám phóng.
- Nói cái gì cũng dám nói a, hiển nhiên ly gián quan hệ giữa ta và Ngũ đại Tông môn, quả thực đáng chết!
Đồng thời, thân ảnh Chu Báo cơ hồ xuất hiện trong điện, khóe miệng lộ một tia lạnh lùng, nhìn khắp bốn phía.
Hoàn toàn yên tĩnh.
Qua một hồi lâu, trong đám người truyền ra một thanh âm kinh sợ.
- Triết nhi!
Một đạo nhân ảnh phảng phất như một trận gió xuyên qua đám người, vọt tới trước mặt nam tử nằm trên mặt đất, chứng kiến hắn chỉ là té xỉu, cũng không có nguy hiểm gì đến tính mạng thì mới yên lòng, ngẩng đầu lên.
- Chu Báo, ngươi thật quá mức!
Chu Báo rõ ràng sửng sốt một chút, thật không ngờ lao tới vậy mà lại là một phu nhân quần áo hoa mỹ, nữ tử, bất quá, thấy ánh mắt oán độc của nàng, nội tâm Chu Báo không khỏi nảy lên, thầm kêu không may, nhưng tự nhiên sẽ không yếu thế.
- Ta quá mức? Ta quá mức như thế nào? Chỉ cần ngươi không điếc thì liền có thể nghe được lời hắn vừa nói, e sợ thiên hạ bất loạn, cố tình gieo rắc mầm tai vạ, ly gián ta và Ngũ đại tông môn, ly gián ta và Nhân Hoàng hậu tuyển, tên gia hỏa như vậy, chẳng lẽ không đáng chết sao? Chẳng qua hôm nay là ngày vui nên ta tha cho hắn một mạng, bằng không thì đã sớm một cước đá chết hắn rồi!
- Ngươi dám!
- Ngươi im ngay cho ta!
Lời người nọ còn chưa dứt, liền bị một thanh âm hùng hậu khác cắt đứt.
- Còn không mau mang tên nghịch tử này ra ngoài cho ta, chẳng lẽ cố tình làm ta mất mặt sao?
Chu Báo dùng ánh mắt thoáng nhìn qua, nao nao, người nói chuyện chính là Linh Tiêu Điện Điện chủ Ngọc Thái Hư, tiểu tử này dĩ nhiên là nhi tử Ngọc Thái Hư.
Lại nhìn phụ nhân kia, nghe được lời Ngọc Thái Hư nói, không dám nhiều lời, thoáng cái ôm cái tên Triết nhi này lên, lại quét ánh mắt oán độc liếc nhìn Chu Báo, cũng không quay đầu, mang nam tử ra khỏi Nhân Hoàng Điện, biến mất không thấy gì nữa.
- Nữ nhân này, chỉ sợ có chút phiền phức!
Chu Báo nhẹ nhàng lau lau cái mũi, lại ngẩng đầu nhìn toàn bộ người trong Nhân Hoàng điện.
- Ách, cái kia, các vị, thật sự là không có ý tứ, vừa rồi tại hạ có chút xúc động, mong các vị đừng trách!
- Không trách, không trách!
Âm thanh cười cười vang lên chung quanh.
Nói giỡn, trách hắn? Coi như là trách hắn thì ngươi có thể sao? Tiểu tử này không thể trêu vào, muốn không dậy nổi sao, lại muốn giống như với Ngọc Nam Triết vụng về vừa rồi hay sao?
- Ngược lại là không trách ngươi, bất quá Nhân Hoàng Điện ta chuẩn bị lại bị ngươi làm thành cái dạng này, ngươi phải chịu trách nhiệm tu bổ cho tốt!
Yến Nam Thiên ngồi ở ghế chủ vị, uống một ngụm cười, cười ha ha, nói.
- Không có vấn đề, tất cả tổn hao đều ghi lên đầu của ta a!
Chu Báo cười nói, ánh mắt có chút chuyển, vừa vặn dừng lại ngay trên con ngươi cao thâm mạt trắc của Ngọc Thái Hư kia.
Ngọc Thái Hư là Linh Tiêu Điện Điện chủ, người tôn quý nhất Đông Tứ Vực, ông vua không ngai.
Cho dù đã chọn ra Nhân Hoàng hậu tuyển, hắn cũng không cần cố kỵ, nên làm gì liền làm cái đó, nói cho cùng, Nhân Hoàng hậu tuyển là tôn quý, nhưng cũng chỉ là một cái Khôi lỗi cao cấp trong tay Ngũ đại tông môn mà thôi, khác nhau chỉ là bọn hắn vẫn có một chút quyền điều khiển Linh Tiêu Điện.
Bởi vì tính sai trong Nhân Hoàng đại điển, Linh Tiêu Điện đã hoàn toàn mất đi cơ hội khống chế Nhân Hoàng hậu tuyển, bất quá, cho dù Nhân Hoàng hậu tuyển không phải là người Linh Tiêu Điện bọn hắn chọn lựa thì cũng là khuỷu tay của Ngũ đại tông môn, đặc biệt là Nhân Hoàng điện ở ngay tại Linh Tiêu Điện, đại bộ phận thủ hạ của Nhân Hoàng hậu tuyển đều là người Linh Tiêu Điện, tuy rằng lúc bình thường toàn bộ bọn hắn sẽ nghe theo Nhân Hoàng hậu tuyển, nhưng lúc mấu chốt vẫn hướng về Linh Tiêu Điện đấy, Linh Tiêu Điện tùy thời đều có thể lấy đi tất cả của Nhân Hoàng hậu tuyển, khiến hắn trở thành một quang can tư lệnh.
Cho nên, cho dù Nhân Hoàng hậu tuyển không phải là người của hắn thì Ngọc Thái Hư cũng không bận tâm, hắn là Linh Tiêu Điện Điện chủ, hắn có quyền khống chế hết thảy, thân phận của hắn vẫn là tôn quý nhất, người ta vẫn kiêng kỵ nhất.
- Nguyên lai là nhi tử Ngọc Điện chủ a, ha ha, so với Ngọc Nam Thiên thì kém xa lắc!
- Ngọc Nam Thiên thường xuyên nhắc đến ngươi, nói tại thời điểm ở Hải Vực ngươi đã giúp hắn rất nhiều, lần này hắn trở về từ Hải Vực, đích thật là thành thục không ít!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.