Chương 1555: Gặp lại Nhược Lâm. (1)
Xà Thôn Kình
09/05/2013
- Có phải là sự thật hay không?
- Đương nhiên ta sẽ không tin tưởng, ngươi sẽ tin sao?
- Ta cũng không tin, nhưng mà, nếu Đông Lôi Thiên Môn đã phát ra tin tức như vậy, làm cho người ta tập trung tại Đông Lôi Thiên Môn, có lẽ sẽ có phát đãi a!
- Nhưng vì cái gì, ta lại có một cảm giác cực kỳ không tốt a!
Một cổ cảm giác cực kỳ không tốt xuất hiện sâu trong đáy lòng của Chu Báo, mà cổ cảm giác này, chính là trực giác của Chu Bảo cảm nhận được không tốt, thậm chí là có chút hãi hùng khiếp vía.
- Mặc kệ cảm giác của ngươi thế nào, trước tiên phải đi Đông Lôi Thiên Môn, ta tin tưởng, khi tới đó, tất cả nghi vấn của ngươi sẽ có lời giải đáp a.
Trước kia, Chu Báo thường thường nghe nói sau thời Thượng Cổ, tu sĩ như mây, Thần Tiên như mưa, hắn một mực không tin tưởng điều này, nhưng cũng không cách nào tưởng tượng được lại có nhiều tu sĩ như vậy, thế giới này sẽ biến thành cái bộ dạng gì nữa.
Nhưng hiện tại, hắn nhìn thấy, tin tức trong Đông Lôi Thiên Môn truyền ra rất nhanh, mà những tu sĩ này, riêng bản thân mình đều có thủ đoạn truyền tin tức, cho nên, Đông Lôi Thiên Môn sắp sửa mở truyền tống pháp trận, trong vòng ba ngày đã truyền ra khắp mỗi ngóc ngách của Đông Lôi Đại Thế Giới, mà trong kỳ hạn mười ngày này tất cả tu sĩ đều buông bỏ tất cả mọi chuyện trong tay, tất cả đều tiến về Đông Lôi Thiên Môn.
Lúc này, tuy Ma tộc ở Đông Lôi Đại Thế Giới chiếm cứ ưu thế thật lớn, nhưng lúc trước những tu sĩ này phân tán, cho nên bọn họ chiếm thượng phong thật lớn, nhưng sau khi Đông Lôi Thiên Môn phát tin tức, cho nên những tu sĩ phân tán này rất nhanh tụ tập lại một nơi, từ bốn phương tám hướng đi về hội tụ ở Đông Lôi Thiên Môn, bởi như vậy, tương đối mà nói, Ma tộc lại phân tán, mà những tu sĩ này, cho dù có thù hay không thù, có oán hay không có oán, quen biết hay không quen biết, tất cả đều đoàn kết tiến về một chỗ, mà ở phía trước của bọn họ, Ma tộc ngăn cản sẽ bị tiến công một cách điên cuồng, loại công kích này, cho dù là Ma tộc nhất thời cũng khó có thể theo nổi, cho nên, rất nhanh, ở bốn phía Đông Lôi Thiên Môn, xuất hiện biển người do các tu sĩ tạo thành, dòng người này, giống như dòng sông lao thằng tới Đông Lôi Thiên Môn mà đi, Chu Báo, cũng ở trong đó.
- Ồ? Là ngươi, Chuẩn Đề đạo nhân, Chuẩn Đề, ngươi xem, chính là tên này đánh ngươi ngất xủi, nếu không có ta, bây giờ ngươi vẫn còn nằm trong tay của hắn đấy.
Chu Báo dù như thế nào cũng không ngờ trong đám người mà mình lẫn vào, lại đụng phải người quen, hơn nữa người quen này không phải hữu hảo.
- Thì ra là Lâm tiểu thư, các ngươi cũng tới?
- Nói nhảm, chúng ta không tới thì làm cái gì, hiện tại tu sĩ trong thiên hạ đều tụ tập tới Đông Lôi Thiên Môn, đương nhiên chúng ta phải đi theo.
Lời còn chưa dứt, liền nghe bên cạnh hắn có một tên tu sĩ quát lớn một tiếng.
- Tiểu nhân hèn hạ, nạp mạng cho ta!
Trong lúc nói chuyện, một đạo quang nhận lóe sáng lên đánh về phía Chu Báo.
- Đinh!
Quang nhận vừa vặn đánh vào mi tâm của Chu Báo, nhưng cũng không phát huy ra hiệu quả gì, giống như đánh lên trên một tấm thép, bắn ra một tia hoa lửa.
- Chuẩn Đề, ha ha, lúc này ta còn không tránh, xem như lời xin lỗi lúc trước đã làm thế với ngươi, nhưng nếu như ngươi vẫn tiếp tục ra tay với ta, ta không ngại đánh văng ngươi ra ngoài đấy!
Chu Báo nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Chuẩn Đề, cười nhạt một tiếng.
- Còn nữa, Chuẩn Đề, cái danh hiệu này không tệ, ta dùng, về sau, ngươi nên sửa lại một chữ đi, ngươi xem thế nào?
- Ngươi ngươi ngươi ngươi...
Chuẩn Đề lúc này không nói ra lời, cũng không dám ra tay công kích Chu Báo lần nữa, vừa rồi hắn ôm hận mà ra tay, mà pháp khí trong tay chính là Cực phẩm Thuần Dương pháp khí, còn đánh trúng, nhưng lại không làm bị thương sợi lông nào của Chu Báo, điều này nói rõ thực lực của hai người chênh lệch quá lớn, lớn đến nổi hắn chỉ có thể ngước nhìn lên, dưới tình huống như vậy, đương nhiên hắn không có ngốc tới nổi tiếp tục công kích Chu Báo.
Nhưng Chu Báo lại đưa ra điều kiện đúng là làm cho hắn phiền muộn và khó tiếp nhận, không chỉ là hắn, ngay cả tiểu nha đầu Nhược Lâm cũng bị tác phong làm việc bá đạo hồ đồ của Chu Báo làm tức giận.
- Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi.., Sao ngươi có thể làm như thế, ngươi, sao ngươi có thể cướp tên của người ta!
- Ta cướp tên của hắn thì thế nào?
Chu Báo trợn trắng mắt, nói ra.
- Ta cho ngươi biết, ta chính là Chuẩn Đề đạo nhân, mà tiểu tử này phải sửa tên đi, sửa tên gì cũng được, nhưng không được gọi là Chuẩn Đề, nếu không, ta gặp một lần thì đánh một lần!
- Vị huynh đài này đúng là có đam mê kỳ quái a, không ngờ lại ưa thích cướp tên của người khác!
- Ngươi là ai?
Chu Báo nhíu mày, hắn nhận ra thằng đang nói chuyện này, chính là một trong những người cùng công kích vách tường với Nhược Lâm, hơn nữa là gia hỏa ngay từ ban đầu đã xuất hiện địch ý với hắn, đúng là một gia hỏa không có mắt.
- Tại hạ Ngô Hạo, không biết cái tên này, các hạ có cần hay không?
- Ba!
Tiếng nói còn chưa dứt, cái tên Ngô Hạo này đã bị một quyền của Chu Báo đánh bay, bay ra khỏi đám người, hóa thành một điểm đen, có trời mới biết hắn rơi xuống nơi nào.
- Đúng là ngu ngốc a, thời điểm không nên xen vào thì không nên xen vào!
- Ngươi điên rồi, Ngô Hạo chính là thiếu chủ Huyền Vũ Phái, nhưng hiện tại chưa trở về Huyền Vũ Phái mà thôi, ngươi đả thương hắn, chẳng khác nào kết thù với cả Huyền Vũ Phái!
Nhược Lâm nói, chính là Huyền Vũ Phái nằm trong top mười đại tông môn của Đông Lôi Đại Thế Giớ, xuất thân so với Chuẩn Đề còn cao hơn một bậc, cũng bá đạo hơn nhiều, nhìn thấy Chu Báo thoáng cái đã đắc tội với Ngô Hạo, Nhược Lâm cũng phải kinh hô một tiếng.
- Huyền Vũ Phái, hắc hắc, cái Đông Lôi Đại Thế Giới này tồn tại hay không tồn tại đã là vấn đề, còn Huyền Vũ Phái, đến lúc đó chỉ sợ biến thành con rùa đen mà thôi!
Chu Báo âm lãnh nói ra.
- Tiểu nha đầu a, ngươi là phái nào, tại sao lại đi cùng tên gia hỏa đó, ta nhìn bọn chúng không vừa mắt chút nào.
- Ai không vừa mắt, ngươi mới là người không vừa mắt nhất!
Nhược Lâm nhếch miệng lên, hung hăng liếc nhìn Chu Báo.
- Bọn họ đều là bằng hữu của ta, ngược lại là ngươi, ngươi tự tiện tới đây làm gì?
- Này, chính ngươi gọi ta tới đây đúng không, là thằng này muốn tìm ta báo thù được không, làm sao lại nói là ta tự tiện tới đây?
- Ngươi...
Lời này của Chu Báo làm cho nàng á khẩu không trả lời được, chính là nàng nhìn thấy Chu Báo trong đám người, muốn giúp đỡ tên tiểu tử Chuẩn Đề một tay, kết quả, đúng là đánh giá quá thấp thực lực của Chu Báo, cho nên mới biến thành cục diện bây giờ.
- Đương nhiên ta sẽ không tin tưởng, ngươi sẽ tin sao?
- Ta cũng không tin, nhưng mà, nếu Đông Lôi Thiên Môn đã phát ra tin tức như vậy, làm cho người ta tập trung tại Đông Lôi Thiên Môn, có lẽ sẽ có phát đãi a!
- Nhưng vì cái gì, ta lại có một cảm giác cực kỳ không tốt a!
Một cổ cảm giác cực kỳ không tốt xuất hiện sâu trong đáy lòng của Chu Báo, mà cổ cảm giác này, chính là trực giác của Chu Bảo cảm nhận được không tốt, thậm chí là có chút hãi hùng khiếp vía.
- Mặc kệ cảm giác của ngươi thế nào, trước tiên phải đi Đông Lôi Thiên Môn, ta tin tưởng, khi tới đó, tất cả nghi vấn của ngươi sẽ có lời giải đáp a.
Trước kia, Chu Báo thường thường nghe nói sau thời Thượng Cổ, tu sĩ như mây, Thần Tiên như mưa, hắn một mực không tin tưởng điều này, nhưng cũng không cách nào tưởng tượng được lại có nhiều tu sĩ như vậy, thế giới này sẽ biến thành cái bộ dạng gì nữa.
Nhưng hiện tại, hắn nhìn thấy, tin tức trong Đông Lôi Thiên Môn truyền ra rất nhanh, mà những tu sĩ này, riêng bản thân mình đều có thủ đoạn truyền tin tức, cho nên, Đông Lôi Thiên Môn sắp sửa mở truyền tống pháp trận, trong vòng ba ngày đã truyền ra khắp mỗi ngóc ngách của Đông Lôi Đại Thế Giới, mà trong kỳ hạn mười ngày này tất cả tu sĩ đều buông bỏ tất cả mọi chuyện trong tay, tất cả đều tiến về Đông Lôi Thiên Môn.
Lúc này, tuy Ma tộc ở Đông Lôi Đại Thế Giới chiếm cứ ưu thế thật lớn, nhưng lúc trước những tu sĩ này phân tán, cho nên bọn họ chiếm thượng phong thật lớn, nhưng sau khi Đông Lôi Thiên Môn phát tin tức, cho nên những tu sĩ phân tán này rất nhanh tụ tập lại một nơi, từ bốn phương tám hướng đi về hội tụ ở Đông Lôi Thiên Môn, bởi như vậy, tương đối mà nói, Ma tộc lại phân tán, mà những tu sĩ này, cho dù có thù hay không thù, có oán hay không có oán, quen biết hay không quen biết, tất cả đều đoàn kết tiến về một chỗ, mà ở phía trước của bọn họ, Ma tộc ngăn cản sẽ bị tiến công một cách điên cuồng, loại công kích này, cho dù là Ma tộc nhất thời cũng khó có thể theo nổi, cho nên, rất nhanh, ở bốn phía Đông Lôi Thiên Môn, xuất hiện biển người do các tu sĩ tạo thành, dòng người này, giống như dòng sông lao thằng tới Đông Lôi Thiên Môn mà đi, Chu Báo, cũng ở trong đó.
- Ồ? Là ngươi, Chuẩn Đề đạo nhân, Chuẩn Đề, ngươi xem, chính là tên này đánh ngươi ngất xủi, nếu không có ta, bây giờ ngươi vẫn còn nằm trong tay của hắn đấy.
Chu Báo dù như thế nào cũng không ngờ trong đám người mà mình lẫn vào, lại đụng phải người quen, hơn nữa người quen này không phải hữu hảo.
- Thì ra là Lâm tiểu thư, các ngươi cũng tới?
- Nói nhảm, chúng ta không tới thì làm cái gì, hiện tại tu sĩ trong thiên hạ đều tụ tập tới Đông Lôi Thiên Môn, đương nhiên chúng ta phải đi theo.
Lời còn chưa dứt, liền nghe bên cạnh hắn có một tên tu sĩ quát lớn một tiếng.
- Tiểu nhân hèn hạ, nạp mạng cho ta!
Trong lúc nói chuyện, một đạo quang nhận lóe sáng lên đánh về phía Chu Báo.
- Đinh!
Quang nhận vừa vặn đánh vào mi tâm của Chu Báo, nhưng cũng không phát huy ra hiệu quả gì, giống như đánh lên trên một tấm thép, bắn ra một tia hoa lửa.
- Chuẩn Đề, ha ha, lúc này ta còn không tránh, xem như lời xin lỗi lúc trước đã làm thế với ngươi, nhưng nếu như ngươi vẫn tiếp tục ra tay với ta, ta không ngại đánh văng ngươi ra ngoài đấy!
Chu Báo nhìn vẻ mặt kinh ngạc của Chuẩn Đề, cười nhạt một tiếng.
- Còn nữa, Chuẩn Đề, cái danh hiệu này không tệ, ta dùng, về sau, ngươi nên sửa lại một chữ đi, ngươi xem thế nào?
- Ngươi ngươi ngươi ngươi...
Chuẩn Đề lúc này không nói ra lời, cũng không dám ra tay công kích Chu Báo lần nữa, vừa rồi hắn ôm hận mà ra tay, mà pháp khí trong tay chính là Cực phẩm Thuần Dương pháp khí, còn đánh trúng, nhưng lại không làm bị thương sợi lông nào của Chu Báo, điều này nói rõ thực lực của hai người chênh lệch quá lớn, lớn đến nổi hắn chỉ có thể ngước nhìn lên, dưới tình huống như vậy, đương nhiên hắn không có ngốc tới nổi tiếp tục công kích Chu Báo.
Nhưng Chu Báo lại đưa ra điều kiện đúng là làm cho hắn phiền muộn và khó tiếp nhận, không chỉ là hắn, ngay cả tiểu nha đầu Nhược Lâm cũng bị tác phong làm việc bá đạo hồ đồ của Chu Báo làm tức giận.
- Ngươi ngươi ngươi ngươi ngươi.., Sao ngươi có thể làm như thế, ngươi, sao ngươi có thể cướp tên của người ta!
- Ta cướp tên của hắn thì thế nào?
Chu Báo trợn trắng mắt, nói ra.
- Ta cho ngươi biết, ta chính là Chuẩn Đề đạo nhân, mà tiểu tử này phải sửa tên đi, sửa tên gì cũng được, nhưng không được gọi là Chuẩn Đề, nếu không, ta gặp một lần thì đánh một lần!
- Vị huynh đài này đúng là có đam mê kỳ quái a, không ngờ lại ưa thích cướp tên của người khác!
- Ngươi là ai?
Chu Báo nhíu mày, hắn nhận ra thằng đang nói chuyện này, chính là một trong những người cùng công kích vách tường với Nhược Lâm, hơn nữa là gia hỏa ngay từ ban đầu đã xuất hiện địch ý với hắn, đúng là một gia hỏa không có mắt.
- Tại hạ Ngô Hạo, không biết cái tên này, các hạ có cần hay không?
- Ba!
Tiếng nói còn chưa dứt, cái tên Ngô Hạo này đã bị một quyền của Chu Báo đánh bay, bay ra khỏi đám người, hóa thành một điểm đen, có trời mới biết hắn rơi xuống nơi nào.
- Đúng là ngu ngốc a, thời điểm không nên xen vào thì không nên xen vào!
- Ngươi điên rồi, Ngô Hạo chính là thiếu chủ Huyền Vũ Phái, nhưng hiện tại chưa trở về Huyền Vũ Phái mà thôi, ngươi đả thương hắn, chẳng khác nào kết thù với cả Huyền Vũ Phái!
Nhược Lâm nói, chính là Huyền Vũ Phái nằm trong top mười đại tông môn của Đông Lôi Đại Thế Giớ, xuất thân so với Chuẩn Đề còn cao hơn một bậc, cũng bá đạo hơn nhiều, nhìn thấy Chu Báo thoáng cái đã đắc tội với Ngô Hạo, Nhược Lâm cũng phải kinh hô một tiếng.
- Huyền Vũ Phái, hắc hắc, cái Đông Lôi Đại Thế Giới này tồn tại hay không tồn tại đã là vấn đề, còn Huyền Vũ Phái, đến lúc đó chỉ sợ biến thành con rùa đen mà thôi!
Chu Báo âm lãnh nói ra.
- Tiểu nha đầu a, ngươi là phái nào, tại sao lại đi cùng tên gia hỏa đó, ta nhìn bọn chúng không vừa mắt chút nào.
- Ai không vừa mắt, ngươi mới là người không vừa mắt nhất!
Nhược Lâm nhếch miệng lên, hung hăng liếc nhìn Chu Báo.
- Bọn họ đều là bằng hữu của ta, ngược lại là ngươi, ngươi tự tiện tới đây làm gì?
- Này, chính ngươi gọi ta tới đây đúng không, là thằng này muốn tìm ta báo thù được không, làm sao lại nói là ta tự tiện tới đây?
- Ngươi...
Lời này của Chu Báo làm cho nàng á khẩu không trả lời được, chính là nàng nhìn thấy Chu Báo trong đám người, muốn giúp đỡ tên tiểu tử Chuẩn Đề một tay, kết quả, đúng là đánh giá quá thấp thực lực của Chu Báo, cho nên mới biến thành cục diện bây giờ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.