Thông Thiên Đại Thánh

Chương 1223: Giải trừ cấm chế. (2)

Xà Thôn Kình

09/05/2013

- Tống Tử Phật, ngươi muốn chết?

Chỉ thấy nàng hét lên một tiếng, mấy trăm đạo kiếm quang bắn ra từ trên người nàng, xông thẳng về hướng Tống Tử Phật.

- Làm càn!

Ngọc Thái Hư khẽ quát một tiếng, cuốn tay áo lên một cái, liền bắt đầu cuốn lại mấy trăm đạo kiếm quang của nàng.

- Lùi xuống cho ta!

Nữ tử như gặp phải trọng kích, thân thể thoáng cái liền uể oải, lùi lại mấy trăm trượng, rốt cuộc thối lui lại đến tế đài, ép thân thể xuống, chỉ là, ánh mắt nàng vẫn oán độc nhìn Chu Báo.

- Còn có Tống Tử Phật!

- Mẫu thân, cha, ngươi..

Ba!

Ngọc Nam Triết kia vừa mới bị Chu Báo tát một cái văng ra ngoài, rơi vào biên giới tế đàn, nhưng hắn cũng không có bị thương, hết sức rõ ràng, chứng kiến nữ tử bị Ngọc Thái Hư đánh rơi xuống tế đàn, hắn vội vàng kêu lên, chỉ là còn không đợi hắn gọi, liền lại bị tát một cái, một tát này, trực tiếp đánh hắn rơi vào trong hắc thủy tế đài.

- Gia môn bất hạnh, tạo ra tên nghịch tử này!

Ngọc Thái Hư hít một tiếng, đầu ngón tay khẽ nhúc nhích, cắt đứt mạch máu mảnh như sợi tóc quấn trên người Vương Xà, khoát tay, liền đưa Vương Xà với những vết thương chồng chất trên người đến trước mặt Chu Báo.

- Chuyện này, trước kia ta không biết, bất quá, thân là Linh Tiêu Điện Điện chủ, lại là phụ thân Triết nhi, ta sẽ cho các ngươi một câu trả lời thỏa đáng, trước tiên các ngươi mang Vương Xà về, về phần tên nghịch tử kia, cũng giao cho các ngươi, tùy ý các ngươi xử trí, ta tuyệt không quan tâm, các ngươi thấy thế nào?

Tư thái bày ra lời này rất cao, tuy rằng mọi người đều căm phẫn trong lòng, nhưng tư thái mặc ngươi xử lý lại làm mọi người có chút không biết làm thế nào, đều chuyển ánh mắt nhìn về phía Chu Báo, Chu Báo lại không có lòng dạ rộng lượng như vậy, nghe xong lời này, lập tức nở nụ cười.

- Tốt, trước ta ta thịt tên tiểu tử này, sau đó nói sau!

- Đợi một chút!

Lời còn chưa dứt, liền bị một thanh âm suy yếu cắt đứt.

Chu Báo nhướng mày, nhìn thoáng qua Vương Xà bên cạnh.

- Vương thủ tọa, ý ngươi là...



- Đây là chuyện của ta, giao cho ta giải quyết a!

Vương Xà hít sâu một hơi, chuyển ánh mắt về hướng Ngọc Nam Triết đang bò lên từ đàn từ trong hắc thủy.

- Tạm thời nhớ kỹ khoản nợ này, tương lai ta sẽ đích thân đến đòi lại!

- Cũng tốt!

Nghe Vương Xà nói vậy, Chu Báo có chút gật gật đầu, xem ra lúc này, lòng tự tôn của Vương Xà cũng bị tổn thương, bị một tên tiểu bối như thế làm nhục, nếu không tự tay đòi lại món nợ, tương lai cũng không cách nào lăn lộn tại Đông Tứ Vực nữa.

- Đã như vậy, hôm nay ta tạm tha cho tiểu tử này!

Chu Báo oán hận nói.

- Ngọc điện chủ, nếu như không có câu trả lời thỏa đáng cho chúng ta thì... chúng ta cáo từ!

Cơ bắp trên mặt Ngọc Thái Hư rút động hai cái.

- Tốt, không tiễn!

Đúng lúc này, coi như hắn hận Chu Báo, nhưng nếu Chu Báo muốn đi, hắn cũng không nên ngăn cản, cũng không có lý do gì để ngăn cản, chỉ có thể cố gắng bảo trì nét mặt tươi cười, đợi sau khi cả đám này rời khỏi mới làm tiếp ý định.

- Ngươi cứ như vậy mà rời đi?

Đúng lúc này, Tống Tử Phật lại nhảy ra, dùng ánh mắt oán hận nhìn Chu Báo, ánh mắt kia làm tiểu tâm can của Chu Báo nhảy bịch bịch.

- Ta không phải? Chẳng lẽ ngươi muốn mời ta ăn cơm a?

Chu Báo tức giận nói.

- Hôm nay ta coi như giúp các ngươi đại ân rồi, không phải sao?

Tống Tử Phật cười hắc hắc, nói.

- Như vậy, ngươi hạ cấm chế trên người ta, có thể giải trừ hay không? Ta cũng không muốn suốt ngày cõng trên lưng cấm chế này!



Một mảnh chung quanh đều xôn xao.

Trách không được thái độ Tống Tử Phật hôm nay thập phần không đúng, đồng dạng như là tùy tùng của Chu Báo, phất cờ hò reo phía sau hắn, hóa ra là bị Chu Báo hạ cấm chế a.

Ngẫm lại cũng đúng, cho tới bây giờ hai người vẫn không có giao tình gì, thời điểm tại Nhân Hoàng điện, Tống Tử Phật còn mở miệng trào phúng, nhưng cũng không có đánh nhau tại chỗ, bất quá, sau khi ly khai Linh Tiêu Điện, sẽ không có người quản được bọn hắn rồi.

Đối với thực lực Chu Báo, đánh bại Tống Tử Phật cũng không phải chuyện gì khó khăn, bất quá, không có giết hắn tại chỗ, ngược lại hạ cấm chế trên người hắn, chính là cái dạng chủ ý gì, đã cân nhắc rõ ràng rồi.

Tống Tử Phật vừa thốt lên xong, mấy vị Hoạt Phật Đại Luân Tự cũng bắt đầu nhìn Chu Báo với ánh mắt bất thiện, đương nhiên bất thiện rồi, ngươi hạ cấm chế trên người Hoạt Phật có tiền đồ nhất Đại Luân Tự, ý đồ khống chế hắn, đối với Đại Luân Tự thì đây cũng là một loại khiêu khích.

- Ngươi người này!

Chu Báo nghe xong, lập tức hận nghiến răng trong nội tâm.

- Tốt, rất tốt, ngươi nói không sai, hôm nay xem như ngươi giúp ta một cái đại ân, bán cho ta một cái đại nhân tình, cấm chế trên người ngươi, ta tự nhiên sẽ giúp ngươi cởi bỏ!

Đang lúc nói chuyện, chỉ thấy một đám diễm quang nhàn nhạt bắn ra từ đầu ngón tay hắn, thẳng hướng về tràn Tống Tử Phật.

Vẻ mặt Tống Tử Phật cười cười, nhìn diễm quang bay tới, không tránh không né, sau khi diễm quang chui vào trán hắn, thân phật quang hắn đại phóng, một đạo gông tỏa vô hình rơi xuống từ trên người hắn, thoáng cái cả người liền thoải mái dễ chịu hơn rất nhiều.

- A di đà phật, đa tạ Chu thí chủ hạ thủ lưu tình!

Tống Tử Phật tụng một tiếng phật hiệu, nhẹ nhàng thi lễ với Chu Báo, trong sát na này, đệ nhất thiên hạ dâm tăng, Tống Tử Phật vô sỉ hèn hạ phảng phất giống như thoát thai hoán cốt, biến thành một cao tăng đắc đạo.

- Hừ, không cần tạ, mọi người đều có hướng đi riêng, chỉ cần tương lai ngươi không trêu chọc ta, ta cũng sẽ không tìm ngươi gây chuyện!

Chu Báo cười lạnh nói.

Hôm nay hắn cũng cảm thấy kỳ quái, vì cái gì mà thái độ Tống Tử Phật khác thường như vậy, thì ra là chờ đến lúc này.

Tên này là mình mang ra từ cung điện dưới mặt đất Tiểu Lôi Âm Tự, phụ thân vào trên thanh đăng kia, tuy rằng đã đoạt xá trở thành Tống Tử Phật, nhưng ở mức độ nào đó, vẫn bị Thanh đăng hiệp chế, nói cách khác, cấm chế mà Chu Báo nắm giữ có thể mang đến phiền phức lớn cho hắn.

Không thể tưởng được hắn mượn cơ hội hôm nay, quang minh chính đại yêu cầu mình giải trừ cấm chế, tuy rằng như vậy có chút mất măt, nhưng mình luân phiên đại chiến những ngày này, uy danh hiển hách tại Thất Thần Vực, hắn mất mặt trên tay mình cũng không tính là sự tình khó chịu.

- Con lừa trọc giảo hoạt này!

Sau khi giải trừ cấm chế cho hắn, Chu Báo hung hăng mắng một câu trong nội tâm, đi theo sau Bạch Hổ, ly khai Linh Tiêu Điện.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện ngôn tình

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thông Thiên Đại Thánh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook