Chương 1337: Giết một người răn trăm người
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Thiên lôi ở nơi này thật sự cực kì quỷ dị!
Chu Báo nhìn qua sấm sét đầy trời, trong nội tâm âm thầm líu lưỡi, đừng nói là đám mây đen trên bầu trời này nối liền với Lôi Kiếp Thiên trong truyền thuyết cho nên mới có nhiều thiên lôi như vậy chứ?
Đối với sự táo bạo của những người khác, Chu Báo kỳ thật cũng không có gì lo lắng, có Tiên Khí hộ thể, quản khỉ gió nó có bao nhiêu lôi cũng không đánh được lên đầu hắn, nhìn nhìn cung điện cự đại kia, im ắng, đến bây giờ mới thôi, vậy mà không có người nào có thể đi vào.
- Kháo, ta đến cùng là nên xung phong hay là lặng yên theo dõi kì biến đây? !
Trong nội tâm Chu Báo âm thầm suy nghĩ, hắn hiện giờ tùy thời có thể tiến vào cung điện, chỉ là người đầu tiên tiến vào trong cung điện, lợi không bù hại, nói không chừng lại trở thành pháo hôi, cũng có khả năng đạt được chỗ tốt cực lớn.
- Được rồi, ta vẫn nên chờ một chút a, đợi đến khi Chương Kinh Lược Sử xuống đã rồi nói sau!
Chu Báo hạ quyết tâm, Chương Kinh Lược Sử này có thể xuống hay không tuy rằng hắn không cách nào khẳng định, nhưng ít nhất cũng khống chế được tám phần, vô luận như thế nào, Lôi Đế hành cung này là một bảo khố, hắn không có lý do gì không động tâm cả.
Quả nhiên, Chương Kinh Lược Sử cũng không khiến Chu Báo đợi bao lâu, sau mấy hơi thở liền chui vào không gian này.
Hiển nhiên, hắn cũng không nghĩ đến không gian nơi này lại cổ quái như thế, vừa ra đã gặp phải sét đánh, quái dị kêu một tiếng, vô số xúc tu màu xám bạc thò ra từ hư không phía sau hắn, ở trên đỉnh đầu hắn đan thành một tấm lưới ngân sắc cực lớn, một mực bảo vệ lấy hắn.
Chỉ là cái lưới lớn kia tuy rằng chắc chắn, nhưng dưới Thiên Lôi cũng bị đánh đến mức tràn đầy nguy cơ.
Chu Báo cười cười, thân hình chớp lên, lại đi tới bên cạnh hắn, ánh sáng màu xanh của Thanh Trúc trượng chớp lên liên tục, bao vây hắn vào trong đó.
Rầm rầm rầm rầm rầm từng tiếng lớn vang lên, uy lực của Thiên Lôi lập tức liện hiện ra, chỉ nghe một hồi nổ mạnh rầm rầm rầm, vô số đạo Thiên Lôi kết thành một mảnh, hung hăng đánh vào trên hào quang màu xanh.
Ánh sáng màu xanh như sương như khói quay cuồng không thôi, lại thủy chung không giải thể, ngược lại một bộ dáng thành thạo.
- Tiên Khí, dĩ nhiên là Tiên Khí!
- Tên này là ai, thậm chí có Tiên Khí hộ thân!
- Thật là Tiên Khí ah, nhìn dáng vẻ của hắn tựa hồ là thị vệ của Lam bàn tử, điều này sao có thể, ngay cả Lam bàn tử cũng không có Tiên Khí ah!
- Đúng vậy, điều này thật sự quá kì quái, người này có lai lịch gì, thậm chí có cả Tiên Khí trên người nữa!
Trông thấy Chu Báo không chút do dự dùng ánh sáng màu xanh bảo vệ Chương Kinh Lược Sử, căn bản không thèm để ý đến Thiên Lôi oanh kích, những Yêu Tiên cấp bậc Thiên Quân trong Hải Vực này sao lại không nhìn ra sự kỳ diệu của Thanh Trúc trong tay Chu Báo chứ, đám người đó sinh lòng tham niệm, gắt gao chăm chú nhìn vào Thanh Trúc trượng trong tay Chu Báo, hận không thể lập tức tiến lên bắt lấy Thanh Trúc trượng của Chu Báo.
Bọn hắn cũng đều đã nhìn ra, Chu Báo có thể bình an vô sự đến chỗ này, hẳn là dựa vào Thanh Trúc trượng trong tay, tu vi bản thân lại không phải thuộc loại cao thâm gì, thậm chí có thể nói, kỳ thật không bằng bất kỳ người nào bên cạnh bọn hắn nữa.
Nếu vào lúc bình thường, bọn hắn đã sớm vọt tới trước mặt Chu Báo, cướp lấy Tiên Khí trong tay Chu Báo rồi, chỉ là hiện giờ ở trong hoàn cảnh như vậy, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể dùng con mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm lên người Chu Báo mà thôi.
Đối mặt với nhiều cặp mắt như vậy, Chu Báo cũng không khỏi nở nụ cười khổ.
- Chương kinh lược, ta thấy chúng ta vẫn nên tiến nhập vào cung điện kia đi, tránh khỏi bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm vào, thật sự không thoải mái a...!
- Cũng tốt!
Chương kinh lược cũng chú ý tới ánh mắt hừng hừng của Chu Báo, trong nội tâm cũng âm thầm kêu khổ.
Lại nói tiếp, Chu Báo này thế nhưng lại chuyển biến thành bộ dáng thị vệ của hắn, người bên ngoài không biết lai lịch Chu Báo tuy nhiên lại đều nhận ra hắn ah, đợi đến khi chuyện xong rồi, Chu Báo vỗ vỗ bờ mông rời đi, ánh mắt của những người khác đều sẽ tập trung lên người hắn rồi, đến lúc đó, vì một kiện Tiên Khí, còn không biết những người này sẽ thi triển ra thủ đoạn gì nữa? Quả thực khiến người đau đầu ah!
Vừa nghĩ tới phiền toái không ngớt không dứt trong tương lại, sắc mặt vị bá giả trên biển này liền trở nên khó coi đến cực điểm, trong tai nghe được tiếng nói của Chu Báo không chút nghĩ ngợi liền gật đầu, bất quá đồng thời khi gật đầu hắn lại ghi nhớ hết tất cả những người nhìn Chu Báo.
- Người nơi này không có bao nhiêu, mẹ nó, đợi khi vào được cung điện, tìm một cơ hội, giết sạch tất cả bọn họ, tránh khỏi về sau phiền toái!
Con ngươi bóng bẩy màu xanh kia của Chương Kinh Lược Sử chuyển động, chớp động lên hung quang vô cùng.
Chu Báo lúc này cũng không có công phu quan tâm xem cách nghĩ của Chương Kinh Lược Sử, nghe thấy hắn nói "cũng tốt" liền không chần chừ nữa, thân hình lóe lên, hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh bay thẳng vào đại điện.
Cái này, những người khác lại nóng nảy.
Vốn ở đây mặc dù có rất nhiều ngươi, nhưng không có người nào có thể tiến vào trong đại điện cả, chỉ bị hao tổn dần trong lôi quang đầy trời, ngược lại cũng không thấy được gì cả, nhưng bây giờ có một người lại tiến vào trong đại điện trước, tuy rằng bọn hắn cũng biết trong đại điện có rất nhiều nguy hiểm, nhưng lòng người chính là như vậy, sợ người vào đầu sẽ đoạt hết chỗ tốt của bọn hắn, cho nên, có thể nói hành vi của Chu Báo đã đốt lên một thùng thuốc nổ, đám Yêu Tiên trên quảng trường cũng nhịn không được nữa, vài đạo vầng sáng chớp liên tục, kết thành một mảnh, trong một hồi tiếng nổ vang lớn, hóa thành một đoàn thất thải quang hoa, đều vọt vào trong cung điện.
Tuy nhiên, quá trình này kỳ thật cũng không phải không có trả giá, Chu Báo liền tận mắt thấy ba gã Yêu Tiên cấp Thiên Quân bị chết dưới Thiên Lôi, tu vị của những Yêu Tiên này đều không cao, chỉ là Lục kiếp Thiên Quân mà thôi, dưới sự oanh kích liên tục của Thiên Lôi không cách nào chèo chống được nữa.
Trong đại điện cũng không có cấm chế, cho nên vô luận là hai người Chu Báo hay là những Yêu Tiên kia đều không gặp phải trở ngại gì cả, trực tiếp tiến nhập vào đại điện.
Không hợp với Lôi Đình chi ý tràn ngập bên ngoài, vừa vào trong điện, tất cả mọi người đều cảm nhận được một hồi mát lạnh chi khí đập vào mặt, tiêu tán đi tất cả buồn bực trước kia.
Chu Báo nhìn qua sấm sét đầy trời, trong nội tâm âm thầm líu lưỡi, đừng nói là đám mây đen trên bầu trời này nối liền với Lôi Kiếp Thiên trong truyền thuyết cho nên mới có nhiều thiên lôi như vậy chứ?
Đối với sự táo bạo của những người khác, Chu Báo kỳ thật cũng không có gì lo lắng, có Tiên Khí hộ thể, quản khỉ gió nó có bao nhiêu lôi cũng không đánh được lên đầu hắn, nhìn nhìn cung điện cự đại kia, im ắng, đến bây giờ mới thôi, vậy mà không có người nào có thể đi vào.
- Kháo, ta đến cùng là nên xung phong hay là lặng yên theo dõi kì biến đây? !
Trong nội tâm Chu Báo âm thầm suy nghĩ, hắn hiện giờ tùy thời có thể tiến vào cung điện, chỉ là người đầu tiên tiến vào trong cung điện, lợi không bù hại, nói không chừng lại trở thành pháo hôi, cũng có khả năng đạt được chỗ tốt cực lớn.
- Được rồi, ta vẫn nên chờ một chút a, đợi đến khi Chương Kinh Lược Sử xuống đã rồi nói sau!
Chu Báo hạ quyết tâm, Chương Kinh Lược Sử này có thể xuống hay không tuy rằng hắn không cách nào khẳng định, nhưng ít nhất cũng khống chế được tám phần, vô luận như thế nào, Lôi Đế hành cung này là một bảo khố, hắn không có lý do gì không động tâm cả.
Quả nhiên, Chương Kinh Lược Sử cũng không khiến Chu Báo đợi bao lâu, sau mấy hơi thở liền chui vào không gian này.
Hiển nhiên, hắn cũng không nghĩ đến không gian nơi này lại cổ quái như thế, vừa ra đã gặp phải sét đánh, quái dị kêu một tiếng, vô số xúc tu màu xám bạc thò ra từ hư không phía sau hắn, ở trên đỉnh đầu hắn đan thành một tấm lưới ngân sắc cực lớn, một mực bảo vệ lấy hắn.
Chỉ là cái lưới lớn kia tuy rằng chắc chắn, nhưng dưới Thiên Lôi cũng bị đánh đến mức tràn đầy nguy cơ.
Chu Báo cười cười, thân hình chớp lên, lại đi tới bên cạnh hắn, ánh sáng màu xanh của Thanh Trúc trượng chớp lên liên tục, bao vây hắn vào trong đó.
Rầm rầm rầm rầm rầm từng tiếng lớn vang lên, uy lực của Thiên Lôi lập tức liện hiện ra, chỉ nghe một hồi nổ mạnh rầm rầm rầm, vô số đạo Thiên Lôi kết thành một mảnh, hung hăng đánh vào trên hào quang màu xanh.
Ánh sáng màu xanh như sương như khói quay cuồng không thôi, lại thủy chung không giải thể, ngược lại một bộ dáng thành thạo.
- Tiên Khí, dĩ nhiên là Tiên Khí!
- Tên này là ai, thậm chí có Tiên Khí hộ thân!
- Thật là Tiên Khí ah, nhìn dáng vẻ của hắn tựa hồ là thị vệ của Lam bàn tử, điều này sao có thể, ngay cả Lam bàn tử cũng không có Tiên Khí ah!
- Đúng vậy, điều này thật sự quá kì quái, người này có lai lịch gì, thậm chí có cả Tiên Khí trên người nữa!
Trông thấy Chu Báo không chút do dự dùng ánh sáng màu xanh bảo vệ Chương Kinh Lược Sử, căn bản không thèm để ý đến Thiên Lôi oanh kích, những Yêu Tiên cấp bậc Thiên Quân trong Hải Vực này sao lại không nhìn ra sự kỳ diệu của Thanh Trúc trong tay Chu Báo chứ, đám người đó sinh lòng tham niệm, gắt gao chăm chú nhìn vào Thanh Trúc trượng trong tay Chu Báo, hận không thể lập tức tiến lên bắt lấy Thanh Trúc trượng của Chu Báo.
Bọn hắn cũng đều đã nhìn ra, Chu Báo có thể bình an vô sự đến chỗ này, hẳn là dựa vào Thanh Trúc trượng trong tay, tu vi bản thân lại không phải thuộc loại cao thâm gì, thậm chí có thể nói, kỳ thật không bằng bất kỳ người nào bên cạnh bọn hắn nữa.
Nếu vào lúc bình thường, bọn hắn đã sớm vọt tới trước mặt Chu Báo, cướp lấy Tiên Khí trong tay Chu Báo rồi, chỉ là hiện giờ ở trong hoàn cảnh như vậy, ai cũng không dám hành động thiếu suy nghĩ, chỉ có thể dùng con mắt đỏ bừng nhìn chằm chằm lên người Chu Báo mà thôi.
Đối mặt với nhiều cặp mắt như vậy, Chu Báo cũng không khỏi nở nụ cười khổ.
- Chương kinh lược, ta thấy chúng ta vẫn nên tiến nhập vào cung điện kia đi, tránh khỏi bị nhiều người như vậy nhìn chằm chằm vào, thật sự không thoải mái a...!
- Cũng tốt!
Chương kinh lược cũng chú ý tới ánh mắt hừng hừng của Chu Báo, trong nội tâm cũng âm thầm kêu khổ.
Lại nói tiếp, Chu Báo này thế nhưng lại chuyển biến thành bộ dáng thị vệ của hắn, người bên ngoài không biết lai lịch Chu Báo tuy nhiên lại đều nhận ra hắn ah, đợi đến khi chuyện xong rồi, Chu Báo vỗ vỗ bờ mông rời đi, ánh mắt của những người khác đều sẽ tập trung lên người hắn rồi, đến lúc đó, vì một kiện Tiên Khí, còn không biết những người này sẽ thi triển ra thủ đoạn gì nữa? Quả thực khiến người đau đầu ah!
Vừa nghĩ tới phiền toái không ngớt không dứt trong tương lại, sắc mặt vị bá giả trên biển này liền trở nên khó coi đến cực điểm, trong tai nghe được tiếng nói của Chu Báo không chút nghĩ ngợi liền gật đầu, bất quá đồng thời khi gật đầu hắn lại ghi nhớ hết tất cả những người nhìn Chu Báo.
- Người nơi này không có bao nhiêu, mẹ nó, đợi khi vào được cung điện, tìm một cơ hội, giết sạch tất cả bọn họ, tránh khỏi về sau phiền toái!
Con ngươi bóng bẩy màu xanh kia của Chương Kinh Lược Sử chuyển động, chớp động lên hung quang vô cùng.
Chu Báo lúc này cũng không có công phu quan tâm xem cách nghĩ của Chương Kinh Lược Sử, nghe thấy hắn nói "cũng tốt" liền không chần chừ nữa, thân hình lóe lên, hóa thành một đạo ánh sáng màu xanh bay thẳng vào đại điện.
Cái này, những người khác lại nóng nảy.
Vốn ở đây mặc dù có rất nhiều ngươi, nhưng không có người nào có thể tiến vào trong đại điện cả, chỉ bị hao tổn dần trong lôi quang đầy trời, ngược lại cũng không thấy được gì cả, nhưng bây giờ có một người lại tiến vào trong đại điện trước, tuy rằng bọn hắn cũng biết trong đại điện có rất nhiều nguy hiểm, nhưng lòng người chính là như vậy, sợ người vào đầu sẽ đoạt hết chỗ tốt của bọn hắn, cho nên, có thể nói hành vi của Chu Báo đã đốt lên một thùng thuốc nổ, đám Yêu Tiên trên quảng trường cũng nhịn không được nữa, vài đạo vầng sáng chớp liên tục, kết thành một mảnh, trong một hồi tiếng nổ vang lớn, hóa thành một đoàn thất thải quang hoa, đều vọt vào trong cung điện.
Tuy nhiên, quá trình này kỳ thật cũng không phải không có trả giá, Chu Báo liền tận mắt thấy ba gã Yêu Tiên cấp Thiên Quân bị chết dưới Thiên Lôi, tu vị của những Yêu Tiên này đều không cao, chỉ là Lục kiếp Thiên Quân mà thôi, dưới sự oanh kích liên tục của Thiên Lôi không cách nào chèo chống được nữa.
Trong đại điện cũng không có cấm chế, cho nên vô luận là hai người Chu Báo hay là những Yêu Tiên kia đều không gặp phải trở ngại gì cả, trực tiếp tiến nhập vào đại điện.
Không hợp với Lôi Đình chi ý tràn ngập bên ngoài, vừa vào trong điện, tất cả mọi người đều cảm nhận được một hồi mát lạnh chi khí đập vào mặt, tiêu tán đi tất cả buồn bực trước kia.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.