Chương 713: Hải cung, trấn long mạch, nhập bí cảnh.
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Nhìn bản vẽ kia, trên mặt Chu Báo tràn đầy vẻ cổ quái, bản vẽ này thật sự quá mức hùng vĩ rồi, dựa theo quy cách hoàng thành Tây Kinh, diện tích bản vẽ này, tối đa cũng chiếm cứ một phần tư.
- Không đúng, đây là bản vẽ biệt viện của ngươi!
- Bản vẽ biệt viện của ta?
Chu Báo kêu lên một tiếng quái dị, thiếu chút nữa ngã đập đầu xuống đất, vốn liếc nhìn Giang Hiểu và Chu Sẹo, sau đó lại nhìn Lão Kim Kê.
- Ta nói, ngươi không tính sai a, ta bất quá là muốn kiến tạo một cái biệt việt, nhưng chỉ là làm một cái nhà cấp bốn mà thôi, không phải là một cái hoàng cung a!
- Đây không phải hoàng cung, đây là một bộ phận bản vẽ Linh Tiêu Bảo điện!
Thời điểm nói ra lời này, Lão Kim Kê có chút ngượng ngùng, biểu lộ có chút ấp úng.
Chu Báo đột nhiên cảm giác trước mắt mình như hiện ra một đoàn sao lớn, đồng dạng như nằm mộng, đờ đẫn nhìn Lão Kim Kê, ánh mắt phóng ra hào quang ngốc trệ, qua một hồi lâu mới nói.
- Lão Kim Kê, ngươi đến tột cùng có ý gì?
- Đây cũng không phải là ta muốn gây sự a!
Lão Kim Kê liên tục cười khổ.
- Là có người có ý nghĩ hão huyền, kết quả là ra như thế này!
- Ý nghĩ hão huyền, là ai nghĩ ra như vậy?
- Đây không phải là ý nghĩ hão huyền, đây là phong thủy!
Một thanh âm đột nhiên xuất hiện, Chu Báo lại càng hoảng sợ, đồng thời, thần kinh cả người mãnh liệt kéo căng, phảng phất như dây théo, nội khí như hắc hỏa diễm lập tức vận hành lên.
- Chớ khẩn trương, chỉ là một con dơi thối mà thôi!
Lão Kim Kê thấy bộ dạng Tiểu Báo Tử như thế, khoát khoát tay, nói.
- Con dơi chết tiệt này rất vô dụng, bất quá biệt tung biệt tích, bổn sự giả thần giả quỷ không ai so được với hắn!
Chu Báo liếc nhìn Lão Kim Kê, thời gian trôi qua, yên lòng đi không ít.
- A ha ha ha ha, ngươi chính là Báo Tử a, đã sớm nghe nói qua, bất quá một mực không có cơ hội nhìn thấy, cuối cùng hôm nay đã gặp được, a ha ha ha ha!
Thời gian trôi qua, một bóng người âm trầm đi ra, trong miệng phát ra tiếng cười quái dị, đi từng bước một đến trước mặt Chu Báo.
Đồng thời, Chu Báo cũng nhìn rõ ràng bộ dáng của người này, tướng ngũ đoản, là một trong nhị thập bát tú Tiên Cung, thời điểm hoạt động mặc một trường bào màu đen, trên thượng diện là một con dơi màu đen.
- Nữ Thổ Bức!
Chứng kiến cách ăn mặc này, Chu Báo lập tức minh bạch được thân phận đối phương, đúng là nữ nhân trong nhị thập bát tú.
Mặc dù biết thân phận, bất quá, hắn cũng không biết nên xưng hô thế nào, trong khoảng thời gian ngắn liền cứng họng.
- A ha ha ha ha, tất cả đều là người một nhà, người khác gọi ta là con dơi thối, con dơi chết, ngươi cũng có thể gọi ta đồng dạng như bọn họ gọi!
Nữ Thổ Bức phảng phất như nhìn ra suy nghĩ của Chu Báo, cười hắc hắc, nói.
Chu Báo nở nụ cười khổ.
- Vãn bối không dám, bất kể thế nào, ngươi đều lớn tuổi hơn ta, vậy ta gọi ngươi Biên bức tiền bối một tiếng!
- Ha ha, tiểu bằng hữu không cần câu nệ, cứ tự nhiên a!
Nữ Thổ Bức vẫn cười quái dị.
Thoạt nhìn niên kỷ Nữ Thổ Bức này chỉ khoảng năm mươi, sáu mươi tuổi, sắc mặt đen sẫm, dáng người gầy gầy, đặc biệt là đôi tròng mắt kia, quay tròn loạn chuyển, nhìn cũng biết là một gia hỏa cực kì khôn khéo.
- Ta nói tiền bối a, người như thế nào lại rảnh rỗi mà chạy tới nơi này?
- Còn không phải là vì tiểu tử ngươi sao?
Nữ Thổ Bức cười quái dị, nói, kéo lấy bản vẽ trong tay Chu Báo.
- Ngươi có biết không, phong thủy lãnh địa của ngươi rất tốt!
- Phong thủy tốt?
Chu Báo mở trừng hai mắt, nhất thời không kịp phản ứng.
- Đúng, phong thủy tốt, phong thủy nơi này của ngươi so với Kinh thành phía Tây Đại Tấn còn tốt hơn mười lần, dưới đáy Tây Kinh Thành của Đại Tấn chỉ có một long mạch, nhưng vùng đất này của ngươi lại có chín long mạch, số mệnh quá lớn, có thể nói là kinh thiên động địa!
Nói đến phong thủy, Nữ Thổ Bức phảng phất như hết sức hưng phấn, vui sướng hoa chân múa tay lên.
Chu Báo có chút mờ mịt, quay đầu nhìn Lão Kim Kê, thấy vẻ mặt hắn cũng sầu khổ đồng dạng, hai tay bất đắc dĩ mở ra, tỏ vẻ mình cũng bất lực.
- Tiểu tử, ngươi biết không? Chỉ cần ngồi vững vàng tại long mạch này, như vậy, chỉ cần ngươi nguyện ý, toàn bộ thiên hạ đều sẽ nằm trong tay ngươi, hơn nữa..
- Đừng đừng đừng, tiền bối, Chu Báo ta không có dã tâm lớn như vậy!
Chu Báo liên tục khoát tay nói, thật ra, mặc dù trên thế giới này có võ lâm, có võ công, hơn nữa tu luyện võ công đến một trình độ nhất định sẽ có thần thân thông không thể tưởng tượng nổi, còn có những pháp bảo, tiên khí trong truyền thuyết, bất đồng hoàn toàn với thế giới đời trước, ở nơi này, tu luyện đột phá đến cửu phẩm, nhảy ra bên ngoài Tam giới, thậm chí tuổi thọ có khả năng đạt được vạn năm, thậm chí hơn mười vạn năm, nhưng bỗng nhiên lúc đó có một người chạy đến nói nhà ngươi có phong thủy tốt, hắn vẫn còn có chút mâu thuẫn đấy, đặc biệt là một gia hỏa nhìn không đáng tín nhiệm như thế.
- Ngươi không có dã tâm lớn như vậy? Ngươi không cần dã tâm lớn như thế, đây hết thảy đều là Thiên ý, là thiên định, là số mệnh, ngươi hiểu chưa? Đây là số mệnh thượng thiên giáng xuống đầu ngươi, cái gì ngươi cũng không cần làm, chỉ cần tạo dựng trấn hải cung tại nơi này, hết thảy sẽ tự nhiên tới.
- Trấn hải cung?
- Đúng vây, trấn hải cung, đây mới thực là trấn hải cung, là một đồ án tàn phá tại một chỗ cổ trên vách tường, ha ha, chỗ đó vốn là toàn bộ bản đồ Linh Tiểu Bảo Điện, nhưng tiếc là bộ phận giữ lại nguyên vẹn chỉ có trấn hải cung này, bất quá dùng để trấn áp Địa Sát Hậu Thổ chi khí tại đây có lẽ đã đủ rồi!
- Địa sát hậu thổ chi khí?
Chu Báo nhìn Nữ Thổ Bức với vẻ khó hiểu.
- Đúng, Địa sát hậu thổ chi khí, Sát hậu thổ chi khí ở đây quá nồng đậm, gắt gao che dấu vận thần của chín đầu long mạch khí hội tụ, cho nên mới không bị người phát hiện, cũng mất đi, lúc này chỉ xem là một nơi bình thường, nói cách khác, thật sự là lãng phí một khối phong thủy bảo địa rồi, ngươi xem a, chỉ cần kiến thành Trấn Hải cung này, lập tức có thể đè Địa sát hậu thổ chi khí xuống, lúc ấy, không còn thứ gì áp chế chín đầu long mạch ở đây, như vậy, số mệnh của ngươi sẽ cuồn cuộn đến rồi!
- Ta không cần số mệnh lớn mạnh như vậy!
Chu Báo vẫn lắc đầu, nhìn thoáng qua bản vẽ trong tay Nữ Thổ Bức.
- Hơn nữa coi như là cần số mệnh, cũng không phải hiện tại, công trình trấn hải cung này của lão nhân gia ngài, thực sự quá to lớn, không phải ta có thể gánh vác được, ngươi xem khuôn mặt hai thủ hạ của ta đều bị dọa đến trắng bệch rồi, chuyện này, sau này hãy nói a!
- Không đúng, đây là bản vẽ biệt viện của ngươi!
- Bản vẽ biệt viện của ta?
Chu Báo kêu lên một tiếng quái dị, thiếu chút nữa ngã đập đầu xuống đất, vốn liếc nhìn Giang Hiểu và Chu Sẹo, sau đó lại nhìn Lão Kim Kê.
- Ta nói, ngươi không tính sai a, ta bất quá là muốn kiến tạo một cái biệt việt, nhưng chỉ là làm một cái nhà cấp bốn mà thôi, không phải là một cái hoàng cung a!
- Đây không phải hoàng cung, đây là một bộ phận bản vẽ Linh Tiêu Bảo điện!
Thời điểm nói ra lời này, Lão Kim Kê có chút ngượng ngùng, biểu lộ có chút ấp úng.
Chu Báo đột nhiên cảm giác trước mắt mình như hiện ra một đoàn sao lớn, đồng dạng như nằm mộng, đờ đẫn nhìn Lão Kim Kê, ánh mắt phóng ra hào quang ngốc trệ, qua một hồi lâu mới nói.
- Lão Kim Kê, ngươi đến tột cùng có ý gì?
- Đây cũng không phải là ta muốn gây sự a!
Lão Kim Kê liên tục cười khổ.
- Là có người có ý nghĩ hão huyền, kết quả là ra như thế này!
- Ý nghĩ hão huyền, là ai nghĩ ra như vậy?
- Đây không phải là ý nghĩ hão huyền, đây là phong thủy!
Một thanh âm đột nhiên xuất hiện, Chu Báo lại càng hoảng sợ, đồng thời, thần kinh cả người mãnh liệt kéo căng, phảng phất như dây théo, nội khí như hắc hỏa diễm lập tức vận hành lên.
- Chớ khẩn trương, chỉ là một con dơi thối mà thôi!
Lão Kim Kê thấy bộ dạng Tiểu Báo Tử như thế, khoát khoát tay, nói.
- Con dơi chết tiệt này rất vô dụng, bất quá biệt tung biệt tích, bổn sự giả thần giả quỷ không ai so được với hắn!
Chu Báo liếc nhìn Lão Kim Kê, thời gian trôi qua, yên lòng đi không ít.
- A ha ha ha ha, ngươi chính là Báo Tử a, đã sớm nghe nói qua, bất quá một mực không có cơ hội nhìn thấy, cuối cùng hôm nay đã gặp được, a ha ha ha ha!
Thời gian trôi qua, một bóng người âm trầm đi ra, trong miệng phát ra tiếng cười quái dị, đi từng bước một đến trước mặt Chu Báo.
Đồng thời, Chu Báo cũng nhìn rõ ràng bộ dáng của người này, tướng ngũ đoản, là một trong nhị thập bát tú Tiên Cung, thời điểm hoạt động mặc một trường bào màu đen, trên thượng diện là một con dơi màu đen.
- Nữ Thổ Bức!
Chứng kiến cách ăn mặc này, Chu Báo lập tức minh bạch được thân phận đối phương, đúng là nữ nhân trong nhị thập bát tú.
Mặc dù biết thân phận, bất quá, hắn cũng không biết nên xưng hô thế nào, trong khoảng thời gian ngắn liền cứng họng.
- A ha ha ha ha, tất cả đều là người một nhà, người khác gọi ta là con dơi thối, con dơi chết, ngươi cũng có thể gọi ta đồng dạng như bọn họ gọi!
Nữ Thổ Bức phảng phất như nhìn ra suy nghĩ của Chu Báo, cười hắc hắc, nói.
Chu Báo nở nụ cười khổ.
- Vãn bối không dám, bất kể thế nào, ngươi đều lớn tuổi hơn ta, vậy ta gọi ngươi Biên bức tiền bối một tiếng!
- Ha ha, tiểu bằng hữu không cần câu nệ, cứ tự nhiên a!
Nữ Thổ Bức vẫn cười quái dị.
Thoạt nhìn niên kỷ Nữ Thổ Bức này chỉ khoảng năm mươi, sáu mươi tuổi, sắc mặt đen sẫm, dáng người gầy gầy, đặc biệt là đôi tròng mắt kia, quay tròn loạn chuyển, nhìn cũng biết là một gia hỏa cực kì khôn khéo.
- Ta nói tiền bối a, người như thế nào lại rảnh rỗi mà chạy tới nơi này?
- Còn không phải là vì tiểu tử ngươi sao?
Nữ Thổ Bức cười quái dị, nói, kéo lấy bản vẽ trong tay Chu Báo.
- Ngươi có biết không, phong thủy lãnh địa của ngươi rất tốt!
- Phong thủy tốt?
Chu Báo mở trừng hai mắt, nhất thời không kịp phản ứng.
- Đúng, phong thủy tốt, phong thủy nơi này của ngươi so với Kinh thành phía Tây Đại Tấn còn tốt hơn mười lần, dưới đáy Tây Kinh Thành của Đại Tấn chỉ có một long mạch, nhưng vùng đất này của ngươi lại có chín long mạch, số mệnh quá lớn, có thể nói là kinh thiên động địa!
Nói đến phong thủy, Nữ Thổ Bức phảng phất như hết sức hưng phấn, vui sướng hoa chân múa tay lên.
Chu Báo có chút mờ mịt, quay đầu nhìn Lão Kim Kê, thấy vẻ mặt hắn cũng sầu khổ đồng dạng, hai tay bất đắc dĩ mở ra, tỏ vẻ mình cũng bất lực.
- Tiểu tử, ngươi biết không? Chỉ cần ngồi vững vàng tại long mạch này, như vậy, chỉ cần ngươi nguyện ý, toàn bộ thiên hạ đều sẽ nằm trong tay ngươi, hơn nữa..
- Đừng đừng đừng, tiền bối, Chu Báo ta không có dã tâm lớn như vậy!
Chu Báo liên tục khoát tay nói, thật ra, mặc dù trên thế giới này có võ lâm, có võ công, hơn nữa tu luyện võ công đến một trình độ nhất định sẽ có thần thân thông không thể tưởng tượng nổi, còn có những pháp bảo, tiên khí trong truyền thuyết, bất đồng hoàn toàn với thế giới đời trước, ở nơi này, tu luyện đột phá đến cửu phẩm, nhảy ra bên ngoài Tam giới, thậm chí tuổi thọ có khả năng đạt được vạn năm, thậm chí hơn mười vạn năm, nhưng bỗng nhiên lúc đó có một người chạy đến nói nhà ngươi có phong thủy tốt, hắn vẫn còn có chút mâu thuẫn đấy, đặc biệt là một gia hỏa nhìn không đáng tín nhiệm như thế.
- Ngươi không có dã tâm lớn như vậy? Ngươi không cần dã tâm lớn như thế, đây hết thảy đều là Thiên ý, là thiên định, là số mệnh, ngươi hiểu chưa? Đây là số mệnh thượng thiên giáng xuống đầu ngươi, cái gì ngươi cũng không cần làm, chỉ cần tạo dựng trấn hải cung tại nơi này, hết thảy sẽ tự nhiên tới.
- Trấn hải cung?
- Đúng vây, trấn hải cung, đây mới thực là trấn hải cung, là một đồ án tàn phá tại một chỗ cổ trên vách tường, ha ha, chỗ đó vốn là toàn bộ bản đồ Linh Tiểu Bảo Điện, nhưng tiếc là bộ phận giữ lại nguyên vẹn chỉ có trấn hải cung này, bất quá dùng để trấn áp Địa Sát Hậu Thổ chi khí tại đây có lẽ đã đủ rồi!
- Địa sát hậu thổ chi khí?
Chu Báo nhìn Nữ Thổ Bức với vẻ khó hiểu.
- Đúng, Địa sát hậu thổ chi khí, Sát hậu thổ chi khí ở đây quá nồng đậm, gắt gao che dấu vận thần của chín đầu long mạch khí hội tụ, cho nên mới không bị người phát hiện, cũng mất đi, lúc này chỉ xem là một nơi bình thường, nói cách khác, thật sự là lãng phí một khối phong thủy bảo địa rồi, ngươi xem a, chỉ cần kiến thành Trấn Hải cung này, lập tức có thể đè Địa sát hậu thổ chi khí xuống, lúc ấy, không còn thứ gì áp chế chín đầu long mạch ở đây, như vậy, số mệnh của ngươi sẽ cuồn cuộn đến rồi!
- Ta không cần số mệnh lớn mạnh như vậy!
Chu Báo vẫn lắc đầu, nhìn thoáng qua bản vẽ trong tay Nữ Thổ Bức.
- Hơn nữa coi như là cần số mệnh, cũng không phải hiện tại, công trình trấn hải cung này của lão nhân gia ngài, thực sự quá to lớn, không phải ta có thể gánh vác được, ngươi xem khuôn mặt hai thủ hạ của ta đều bị dọa đến trắng bệch rồi, chuyện này, sau này hãy nói a!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.