Chương 1010: Hoàng Tuyền Thiên, sấm sét giữa trời quang. (1)
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Cái hải vực này đã loạn, cũng không còn giá trị gì nữa.
- Xem ra, ta phải tìm nơi khác, ví dụ như Bạch La công tử, hắn cũng không chọc phiền toái, nếu ta chạy tới chỗ hắn gây náo loạn, nói không chừng sẽ có kết quả tốt hơn. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Bạch La công tử cũng không thể so với Cẩm Hoa công tử, ở dưới trướng của hắn có Yêu Tiên cường đại, trực tiếp đánh chết ta, cũng không phải việc khó.
- Hừ, ngươi chính là Khâu Hải, giậu đổ bìm leo, chỉ có chút bổn sự này, thừa dịp người ta gặp chuyện thì đi tới trả thù, chuyện như vậy, ngươi cũng làm ra được sao?
Thời điểm Chu Báo đang suy nghĩ, một âm thanh mỉa mai vang lên trong tai hắn.
- Thú vị, ngươi đi theo ta lâu như vậy, rốt cục cũng mở miệng a?
Chu Báo quay đầu lại, hắn chú ý thằng này đã thật lâu, từ sau khi Chu Báo tiến vào gây náo loạn địa bàn của Cẩm Hoa công tử, thì tên này đã đi theo hắn, vốn Chu Báo muốn tiêu diệt hắn, nhưng khí tức của thằng này thật yếu ớt, tu vi còn chưa tới Tán Tiên, tiêu diệt hắn chỉ là tiện tay, thời điểm Chu Báo muốn động thủ, trong nội tâm lại xuất hiện cảm giác nguy cơ, loại cảm giác này thập phần yếu ớt, nếu không phải linh giác của hắn linh mẫn, thì không cảm nhận được, cho nên Chu Báo mới không động thủ ngay, tùy ý cho hắn đi theo sau mình, từ từ quan sát, muốn xem thằng này có lai lịch gì, chi tiết ra sao, nhưng mấy ngày qua, hắn không làm bất cứ vấn đề gì, trọng yếu nhất là hắn ăn no rãnh rỗi không có việc gì, cũng chưa từng ngăn cản việc của hắn, không thể ngờ là lúc này lại mở miệng.
Mở miệng thì cũng bỏ đi, Chu Báo không ngờ nổi, thẳng này lại đi bênh vực cho kẻ yếu.
Đầu năm nay, người ưa thích thấy việc bất bình rút đao tương trợ thế này, loại người như thế có thể nói là bị tuyệt tích, không thể ngờ nổi, hôm nay lại gặp được.
Nhìn đối phương có thân hình gấy yếu, Chu Báo híp mắt lại.
- Ta và hắn có cừu oán, lúc nào trả thù là chuyện của ta, quan hệ gì tới ngươi?
- Hừ, trả thù? Ngươi đang trả thù sao?
Người nọ hừ lạnh một tiếng, nói ra:
- Chu Báo, ngươi dấu diếm người khác nhưng dấu diếm được ta, ta còn biết ngươi muốn mượn cơ hội này tiến vào trong Long Uyên Ngục cứu đồng bạn của mình, ta còn biết, bây giờ ngươi muốn giết ta!
- Hiện tại ta không muốn giết ngươi, hiện tại ta đang muốn chạy trốn!
Chu Báo nói xong, lời nói của hắn rất cổ quái, hắn cảm thấy trong lòng của mình khiếp sợ, một loại cảm giác cực kỳ kỳ lại xuất hiện trong lòng của hắn, loại cảm giác này không phải cảm giác nguy cơ, cũng không phải hưng phấn, kinh ngạc, mà là một loại sợ hãi, một loại sợ hãi khó hiểu, một loại cảm giác sợ hãi chưa từng xuất hiện qua.
Bộ pháp của Chu Báo nhẹ nhàng di động về phía sau, cảnh giác nhìn đối phương, chỉ cần hắn có dị động, bản thân mình sẽ thi triển Tam Giới Tiểu Na Di đào tẩu.
- Tam Giới Tiểu Na Di đúng là không tệ, nhưng mà, không nên nghĩ dùng nó bỏ chạy, ta tới tìm ngươi, cũng không có ác ý, một bằng hữu đề cử với ta, nói ngươi có thể giúp ta, cho nên ta mới tới tìm ngươi, mấy ngày nay, ta vẫn đi theo ngươi, quan sát ngươi, cũng không cảm thấy ngươi có gì đáng để bằng hữu ta đề cử, nhưng mà, ngươi được hắn đề cử, ta sẽ thử xem, xem ngươi có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống hay không a!
Con mắt Chu Báo nhảy lên, nghe không hiểu, cảm giác giống như nghe được khẩu lệnh, không hiểu ra sao, mơ mơ màng màng.
- Rốt cuộc ngươi đang nói gì, cái gì đề cử hay không đề cử, bằng hữu của ngươi là ai?
- Ngươi đi theo ta, dĩ nhiên là biết rõ!
Người này nói ra, cảnh vật chung quanh thoảng cái đã cải biến.
- Không tốt!
Trong lòng Chu Báo căng thẳng, muốn thi triển Tam Giới Tiểu Na Di, không động thì thôi, khẽ động, khi sát khí phù quang vừa tản ra, đột nhiên một cổ không gian chấn động xuất hiện, quét sát khí đi.
Bành một tiếng, bản thân hắn như đụng phải một vật cứng, cũng không dám lộn xộn nữa.
- Tam Giới Tiểu Na Di là một pháp môn không tệ, nhưng mà, cũng chỉ là một pháp môn bình thường trong chư thiên vạn giới, không nên thi triển trước mặt ta.
Người kia nói ra.
Lúc này tất cả tâm lý chống cự bị Chu Báo bỏ đi, chênh lệch đúng là quá lớn, gia hỏa gầy yếu trước mặt không có một chút khí thế, thậm chí võ công cũng không lộ ra, nhưng đã tạo ra áp lực rất lớn cho Chu Báo.
Chư Thiên Vạn Giới?
Chu Báo nghe thế, hơi sững sờ, cái gọi là Tam Thiên Đại Đạo, nói thí dụ như Cửu Thiên Nguyên Dương, nó là một môn trong Tam Thiên Đại Đạo, chẳng lẽ cái này cũng là Chư Thiên Vạn Giới?
- Chư Thiên Vạn Giới là là một trong Tam Thiên Đại Đạo, tinh diệu phi thường, mà Tam Giới Tiểu Na Di chỉ là một loại pháp môn trong Chư Thiên Vạn Giới mà thôi.
Người nọ liếc nhìn Chu Báo, nói ra.
Chu Báo cảm thán một tiếng.
- Đã đến mức này, ta cũng không nói được gì, các hạ đem ta tới địa phương quỷ quái này, rốt cuộc là có chuyện gì?
Nơi này là một địa phương quỷ dị, thủ pháp của người này đúng là vô cùng tinh diệu, thủ đoạn phi thường, Chu Báo cũng không cảm nhận được sự thay đổi của không gian, cũng không biết thời gian, chỉ biết được thiên địa nguyên khí nồng đậm cọ rửa, trong nguyên khí nồng đậm này, mang theo cổ khí tức âm hàn.
Âm hàn sâm lãnh, đây là ấn tượng đầu tiên của Chu Báo, nhưng sau đó, sắc mặt hắn đại biến.
- Đây là, Tam Thập Tam Thiên?
- Nhãn lực không tệ, đây chính là Hoàng Tuyền Thiên trong Tam Thập Tam Thiên, cũng là nơi ta ngủ say!
- Hoàng Tuyền Thiên?
Hoàng Tuyền Thiên và Bích Lạc Thiên, Thái Uyên Thiên, đều là một trong Tam Thập Tam Thiên, nguyên khí bên trong nồng đậm không thua gì tiểu thế giới, nhưng cảnh sắc ở đây khác với các giới khác, Bích Lạc Thiên sinh khí bừng bừng, Thái Uyên Thiên vô cùng mênh mông, mà cái Hoàng Tuyền Thiên này, quỷ khí um tùm, ở giữa thiên địa có một cổ ố vàng, thiên địa có màu vàng, mây màu vàng, núi màu vàng, nước cũng là màu vàng, tất cả thực vật đều có màu vàng, làm cho Chu Báo cảm thấy kinh ngạc nhất là, trong Hoàng Tuyền Thiên này, chỉ có thực vật, không có động vật.
Ở chỗ này, hắn không cảm nhận được sự tồn tại nào của yêu thú và dã thú bình thường, có, chỉ là hai người bọn họ mà thôi.
- Hoàng Tuyền Thiên không có sinh linh có linh trí, mà linh khí chỉ có năm nhánh sông lớn trong Hoàng Tuyền Thiên mà thôi!
Giống như nhìn ra nghi hoặc của Chu Báo, người nọ cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Đi theo ta!
Chu Báo không hỏi gì, tuy trong lòng của hắn nghi hoặc bao trùm.
- Xem ra, ta phải tìm nơi khác, ví dụ như Bạch La công tử, hắn cũng không chọc phiền toái, nếu ta chạy tới chỗ hắn gây náo loạn, nói không chừng sẽ có kết quả tốt hơn. Nhưng nói đi cũng phải nói lại, Bạch La công tử cũng không thể so với Cẩm Hoa công tử, ở dưới trướng của hắn có Yêu Tiên cường đại, trực tiếp đánh chết ta, cũng không phải việc khó.
- Hừ, ngươi chính là Khâu Hải, giậu đổ bìm leo, chỉ có chút bổn sự này, thừa dịp người ta gặp chuyện thì đi tới trả thù, chuyện như vậy, ngươi cũng làm ra được sao?
Thời điểm Chu Báo đang suy nghĩ, một âm thanh mỉa mai vang lên trong tai hắn.
- Thú vị, ngươi đi theo ta lâu như vậy, rốt cục cũng mở miệng a?
Chu Báo quay đầu lại, hắn chú ý thằng này đã thật lâu, từ sau khi Chu Báo tiến vào gây náo loạn địa bàn của Cẩm Hoa công tử, thì tên này đã đi theo hắn, vốn Chu Báo muốn tiêu diệt hắn, nhưng khí tức của thằng này thật yếu ớt, tu vi còn chưa tới Tán Tiên, tiêu diệt hắn chỉ là tiện tay, thời điểm Chu Báo muốn động thủ, trong nội tâm lại xuất hiện cảm giác nguy cơ, loại cảm giác này thập phần yếu ớt, nếu không phải linh giác của hắn linh mẫn, thì không cảm nhận được, cho nên Chu Báo mới không động thủ ngay, tùy ý cho hắn đi theo sau mình, từ từ quan sát, muốn xem thằng này có lai lịch gì, chi tiết ra sao, nhưng mấy ngày qua, hắn không làm bất cứ vấn đề gì, trọng yếu nhất là hắn ăn no rãnh rỗi không có việc gì, cũng chưa từng ngăn cản việc của hắn, không thể ngờ là lúc này lại mở miệng.
Mở miệng thì cũng bỏ đi, Chu Báo không ngờ nổi, thẳng này lại đi bênh vực cho kẻ yếu.
Đầu năm nay, người ưa thích thấy việc bất bình rút đao tương trợ thế này, loại người như thế có thể nói là bị tuyệt tích, không thể ngờ nổi, hôm nay lại gặp được.
Nhìn đối phương có thân hình gấy yếu, Chu Báo híp mắt lại.
- Ta và hắn có cừu oán, lúc nào trả thù là chuyện của ta, quan hệ gì tới ngươi?
- Hừ, trả thù? Ngươi đang trả thù sao?
Người nọ hừ lạnh một tiếng, nói ra:
- Chu Báo, ngươi dấu diếm người khác nhưng dấu diếm được ta, ta còn biết ngươi muốn mượn cơ hội này tiến vào trong Long Uyên Ngục cứu đồng bạn của mình, ta còn biết, bây giờ ngươi muốn giết ta!
- Hiện tại ta không muốn giết ngươi, hiện tại ta đang muốn chạy trốn!
Chu Báo nói xong, lời nói của hắn rất cổ quái, hắn cảm thấy trong lòng của mình khiếp sợ, một loại cảm giác cực kỳ kỳ lại xuất hiện trong lòng của hắn, loại cảm giác này không phải cảm giác nguy cơ, cũng không phải hưng phấn, kinh ngạc, mà là một loại sợ hãi, một loại sợ hãi khó hiểu, một loại cảm giác sợ hãi chưa từng xuất hiện qua.
Bộ pháp của Chu Báo nhẹ nhàng di động về phía sau, cảnh giác nhìn đối phương, chỉ cần hắn có dị động, bản thân mình sẽ thi triển Tam Giới Tiểu Na Di đào tẩu.
- Tam Giới Tiểu Na Di đúng là không tệ, nhưng mà, không nên nghĩ dùng nó bỏ chạy, ta tới tìm ngươi, cũng không có ác ý, một bằng hữu đề cử với ta, nói ngươi có thể giúp ta, cho nên ta mới tới tìm ngươi, mấy ngày nay, ta vẫn đi theo ngươi, quan sát ngươi, cũng không cảm thấy ngươi có gì đáng để bằng hữu ta đề cử, nhưng mà, ngươi được hắn đề cử, ta sẽ thử xem, xem ngươi có thể chữa ngựa chết thành ngựa sống hay không a!
Con mắt Chu Báo nhảy lên, nghe không hiểu, cảm giác giống như nghe được khẩu lệnh, không hiểu ra sao, mơ mơ màng màng.
- Rốt cuộc ngươi đang nói gì, cái gì đề cử hay không đề cử, bằng hữu của ngươi là ai?
- Ngươi đi theo ta, dĩ nhiên là biết rõ!
Người này nói ra, cảnh vật chung quanh thoảng cái đã cải biến.
- Không tốt!
Trong lòng Chu Báo căng thẳng, muốn thi triển Tam Giới Tiểu Na Di, không động thì thôi, khẽ động, khi sát khí phù quang vừa tản ra, đột nhiên một cổ không gian chấn động xuất hiện, quét sát khí đi.
Bành một tiếng, bản thân hắn như đụng phải một vật cứng, cũng không dám lộn xộn nữa.
- Tam Giới Tiểu Na Di là một pháp môn không tệ, nhưng mà, cũng chỉ là một pháp môn bình thường trong chư thiên vạn giới, không nên thi triển trước mặt ta.
Người kia nói ra.
Lúc này tất cả tâm lý chống cự bị Chu Báo bỏ đi, chênh lệch đúng là quá lớn, gia hỏa gầy yếu trước mặt không có một chút khí thế, thậm chí võ công cũng không lộ ra, nhưng đã tạo ra áp lực rất lớn cho Chu Báo.
Chư Thiên Vạn Giới?
Chu Báo nghe thế, hơi sững sờ, cái gọi là Tam Thiên Đại Đạo, nói thí dụ như Cửu Thiên Nguyên Dương, nó là một môn trong Tam Thiên Đại Đạo, chẳng lẽ cái này cũng là Chư Thiên Vạn Giới?
- Chư Thiên Vạn Giới là là một trong Tam Thiên Đại Đạo, tinh diệu phi thường, mà Tam Giới Tiểu Na Di chỉ là một loại pháp môn trong Chư Thiên Vạn Giới mà thôi.
Người nọ liếc nhìn Chu Báo, nói ra.
Chu Báo cảm thán một tiếng.
- Đã đến mức này, ta cũng không nói được gì, các hạ đem ta tới địa phương quỷ quái này, rốt cuộc là có chuyện gì?
Nơi này là một địa phương quỷ dị, thủ pháp của người này đúng là vô cùng tinh diệu, thủ đoạn phi thường, Chu Báo cũng không cảm nhận được sự thay đổi của không gian, cũng không biết thời gian, chỉ biết được thiên địa nguyên khí nồng đậm cọ rửa, trong nguyên khí nồng đậm này, mang theo cổ khí tức âm hàn.
Âm hàn sâm lãnh, đây là ấn tượng đầu tiên của Chu Báo, nhưng sau đó, sắc mặt hắn đại biến.
- Đây là, Tam Thập Tam Thiên?
- Nhãn lực không tệ, đây chính là Hoàng Tuyền Thiên trong Tam Thập Tam Thiên, cũng là nơi ta ngủ say!
- Hoàng Tuyền Thiên?
Hoàng Tuyền Thiên và Bích Lạc Thiên, Thái Uyên Thiên, đều là một trong Tam Thập Tam Thiên, nguyên khí bên trong nồng đậm không thua gì tiểu thế giới, nhưng cảnh sắc ở đây khác với các giới khác, Bích Lạc Thiên sinh khí bừng bừng, Thái Uyên Thiên vô cùng mênh mông, mà cái Hoàng Tuyền Thiên này, quỷ khí um tùm, ở giữa thiên địa có một cổ ố vàng, thiên địa có màu vàng, mây màu vàng, núi màu vàng, nước cũng là màu vàng, tất cả thực vật đều có màu vàng, làm cho Chu Báo cảm thấy kinh ngạc nhất là, trong Hoàng Tuyền Thiên này, chỉ có thực vật, không có động vật.
Ở chỗ này, hắn không cảm nhận được sự tồn tại nào của yêu thú và dã thú bình thường, có, chỉ là hai người bọn họ mà thôi.
- Hoàng Tuyền Thiên không có sinh linh có linh trí, mà linh khí chỉ có năm nhánh sông lớn trong Hoàng Tuyền Thiên mà thôi!
Giống như nhìn ra nghi hoặc của Chu Báo, người nọ cười nhạt một tiếng, nói ra:
- Đi theo ta!
Chu Báo không hỏi gì, tuy trong lòng của hắn nghi hoặc bao trùm.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.