Chương 752: Khiêu khích càn rỡ và chiến đấu. (4)
Xà Thôn Kình
09/05/2013
- Nội kình của Chu Báo tuy rằng vô cùng hùng hồn, nhưng cửu phẩm cường giả đã lĩnh ngộ được lực lượng chân nguyên, có được hạt giống chân nguyên. Chất lượng nội khí so với bình thường thì cao hơn nhiều, hai người ai thắng ai bại cũng khó có thể nói trước được!
- Cửu phẩm cường giả?
Chứng kiến thân ảnh bỗng nhiên xông tới, ý cười trong mắt Chu Báo chợt lóe rồi biến mất. Thần sắc cũng trở nên nghiêm túc hẳn.
Xú tiểu tử, ngươi muốn gây chuyện với Minh Nghĩa Kinh Viện, đi chết đi!
- Rất rõ ràng Nguyên đại trưởng lão này là một người nóng tính như lửa, vừa xuất hiện cũng không hề hỏi han một tiếng, một chưởng liền chụp tới chỗ Chu Báo, muốn dùng một chưởng này đánh chết Chu Báo.
Một chưởng này cũng không phải là một chưởng bình thường, mà là một bí kỹ có uy lực rất mạnh tên là Di Thiên Chưởng!
Mặc dù tính tình của Nguyên Hải nóng như lửa, nhưng là một gã cửu phẩm cường giả hắn cũng không phải là không có nhãn lực. Chu Báo dùng một quyền đánh lui Lục Thiếu Du, hơn nữa lại có thể đánh thắng được mười tên bát phẩm cường giả vây giết, thực lực của hắn căn bản là không thể coi thường. Cho nên Nguyên Hải cũng không có ý tứ nương tay, vừa xuất hiện liền xuất ra bản lãnh thật sự của mình, muốn dùng một kích giết chết.
Di Thiên Chưởng được xuất ra, nhất thời gió thổi mây phun, thiên địa nguyên khí trong phạm vi ngàn trượng hoàn toàn bị ảnh hưởng. Bầu trời vốn đang vô cùng nắng ráo, đột nhiên chỉ trong chớp mắt bị thiên địa nguyên khí bao phủ như mây đen, cuối cùng ngưng tụ thành một ma chưởng khổng lồ to khoảng mười trượng, phô thiên cái địa, hoàn toàn che khuất thiên không.
Thiên không chợt tối sầm lại.
Những người có thực lực cường đại, tu vi tới một giai đoạn nhất định có thể lấy chân nguyên của chính bản thân mình tạo thành thiên địa chi uy, phát ra uy lực không thể tưởng tượng nổi. Giống như là Nguyên Hải đang làm trong lúc này. Chỉ thấy ma chưởng thật lớn từ trong không trung mạnh mẽ đánh xuống phía dưới, giống như đánh một con kiến hướng về chỗ Chu Báo, muốn dùng một kích giết chết.
- Hừ, bí kỹ, tưởng ta không có sao?
Cảm nhận được uy áp kinh thiên mà Di Thiên Chưởng mang đến. Chu Báo chỉ cười lạnh một tiếng, hai tay chập lại kết thành một cái ấn cổ quái, một ngọn lửa màu đen từ trên người hắn phun mạnh ra, hoàn toàn vây kín quanh thân thể của hắn, hình thành hai cánh tay màu đen do ngọn lửa tạo thành.
- Dựa vào lực lượng của thiên địa chi uy, uy lực đích thật là mạnh mẽ, đáng tiếc đạo hạnh của ngươi quá nông cạn nên lực lượng tán mà không ngưng. Làm ra bàn tay lớn như vậy cũng chỉ dùng để dọa người thôi!
Chu báo cao giọng quát.
- Xem Phiên Thiên Ấn của ta đây!
Phiên Thiên Ấn!
Bí kỹ này là do hắn lấy được khi quét sạch đám thủy phỉ ở Giang Tâm Đảo năm đó. Lại nói tiếp, đây cũng là một môn bí kỹ cực kì cao thâm, uy lực cũng rất mạnh. Đám thủy phỉ căn bản là không thể hiểu được, cũng không học được. Mãi cho đến khi tới tay hắn, tuy rằng hắn đã luyện thành, nhưng lại chưa từng dùng tới, bởi vì hắn biết nhiều lắm, thủ đoạn cũng quá nhiều, cho nên cơ hội dùng đến bí kỹ thực sự là quá ít, thậm chí có thể nói là không có. Bình thường khi đối mặt với địch nhân, căn bản là không cần dùng tới bí kỹ, chỉ cần sử dụng Ngọc Hư Thông Thiên Kình và Thiên Xà Liễm Tức thuật là có thể tạo thành lực lượng hoàn toàn áp chế. Nhưng mà tình huống hôm này hoàn toàn bất đồng.
Tuy rằng trong miệng hắn nói rằng uy lực ma chưởng của Nguyên Hải không đáng một xu, nhưng trong lòng hắn hoàn toàn hiểu rõ, thiên địa chi uy này cũng không dễ đối phó như vậy, cho nên mới đem bí kỹ này ra dùng.
Chỉ thấy hai cánh tay do ngọn lửa màu đen tạo thành ở trước người hắn tạo thành ấn kết hoàn toàn giống như ấn kết của hai tay hắn. Hai tay của Chu báo mạnh mẽ hướng về phía trước vung mạnh, đánh thẳng tới chỗ bàn tay to hơn mười trượng kia.
Đây là một tình huống thập phần buồn cười.
Dưới bàn tay thật lớn kia, Chu Báo phảng phất giống như một con kiến nhỏ, mà bây giờ con kiến nhỏ yếu này lại cố gắng dùng lực lượng của mình để đối kháng với cái cự chưởng được tạo thành từ thiên địa chi uy. Thật giống như một đứa trẻ con cố gắng nâng cái thiết trùy nặng ngàn cân. Chuyện này không thể làm được.
Nhưng mà thật sự là không thể làm được sao?
Hết thảy điện quang hỏa thạch đều phát sinh trong lúc đó. Cự chưởng chụp tới, thủ ấn đánh lên.
Trong chớp mắt, thủ ấn ngọn lửa và cự chưởng đánh vào nhau.
Ách
Chu Báo cúi đầu rên nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng lui lại phía sau vài bước, lưu lại một dấu chân nhàn nhạt trên đất. Thanh sam quanh thân bị gió thổi tung, thiên địa nguyên khí lấy hắn làm trung tâm hình thành một cỗ gió lốc có thể so với long quyển phong nguyên, thổi quét mọi nơi.
Hô, hô, hô
Oanh, oanh, oanh
Thanh âm dữ dằn của liệt phong vân yên vang lên từng đợt, mơ hồ mang theo lôi điện và tiếng sầm.
Đám người xem náo nhiệt ở xung quanh, có công lực yếu một chút căn bản là không thể đứng vững, bị dòng khí cuồn cuộn thổi văng đi rất xa. Dù là thất phẩm cường giả, bị cỗ thiên địa nguyên khí khổng lồ này khấy động cũng có chút đứng không vững, bị thổi lui lại phía sau.
Sau một lúc lâu, trời quang mây tạnh, chỉ thấy một cái hố lớn có đường kính khoảng ba mươi trượng lấy Chu Báo làm trung tâm xuất hiện trước mắt mọi người.
Quán trà đáng thương ở ven đường đã biến mất không thấy gì nữa, mà toàn bộ phòng ốc xung quanh đều bị chấn động khi va chạm phá vỡ mất, hình thành một khu vực trống trải lên tới ba trăm trượng ở xung quanh.
Ba trăm trượng, đây là khái niệm gì?
Dùng đơn vị đo kiếp trước của Chu Báo thì phải tới một km. Phạm vi một km đã hoàn toàn bị phá hủy.
Nơi này là Minh Nghĩa Phường, là một cái chợ đông đúc ở trung tâm. Kết quả như vậy, giống như phần tử khủng bố của nước mĩ quăng một quả bom khổng lồ vào trung tâm một cái chợ. Không cần phải nói cũng biết, thương vong vô cùng thảm trọng.
Đương nhiên, hiện tại vấn đề mọi người quan tâm không phải là thương vong, mà là thắng bại!
- Ha ha, không hổ là cửu phẩm cường giả, thật sự là rất có bản lĩnh!
Chỉ thấy Chu Báo ở giữa hố đang cười, vỗ vỗ thanh sam trên người, tạo thành một trận tro bụi.
Cự chưởng đánh tới đã tan biến đi, tuy rằng thiên địa nguyên khí xung quanh vẫn là một mảnh hỗn loạn, nhưng cũng đang bình thường trở lại, yên ổn.
Đại trưởng lão của Minh Nghĩa Kinh Viện đứng ở trên không trung, ánh mắt mở trừng trừng như hai cái chuông đồng. Nhưng mà ở chỗ khóe mắt đã có vết máu ti ti, không chỉ là khóe mắt mà lỗ mũi, hai lỗ tai, khóe miệng cũng có máu chảy ra.
Thất khiếu chảy máu!
- Cửu phẩm cường giả?
Chứng kiến thân ảnh bỗng nhiên xông tới, ý cười trong mắt Chu Báo chợt lóe rồi biến mất. Thần sắc cũng trở nên nghiêm túc hẳn.
Xú tiểu tử, ngươi muốn gây chuyện với Minh Nghĩa Kinh Viện, đi chết đi!
- Rất rõ ràng Nguyên đại trưởng lão này là một người nóng tính như lửa, vừa xuất hiện cũng không hề hỏi han một tiếng, một chưởng liền chụp tới chỗ Chu Báo, muốn dùng một chưởng này đánh chết Chu Báo.
Một chưởng này cũng không phải là một chưởng bình thường, mà là một bí kỹ có uy lực rất mạnh tên là Di Thiên Chưởng!
Mặc dù tính tình của Nguyên Hải nóng như lửa, nhưng là một gã cửu phẩm cường giả hắn cũng không phải là không có nhãn lực. Chu Báo dùng một quyền đánh lui Lục Thiếu Du, hơn nữa lại có thể đánh thắng được mười tên bát phẩm cường giả vây giết, thực lực của hắn căn bản là không thể coi thường. Cho nên Nguyên Hải cũng không có ý tứ nương tay, vừa xuất hiện liền xuất ra bản lãnh thật sự của mình, muốn dùng một kích giết chết.
Di Thiên Chưởng được xuất ra, nhất thời gió thổi mây phun, thiên địa nguyên khí trong phạm vi ngàn trượng hoàn toàn bị ảnh hưởng. Bầu trời vốn đang vô cùng nắng ráo, đột nhiên chỉ trong chớp mắt bị thiên địa nguyên khí bao phủ như mây đen, cuối cùng ngưng tụ thành một ma chưởng khổng lồ to khoảng mười trượng, phô thiên cái địa, hoàn toàn che khuất thiên không.
Thiên không chợt tối sầm lại.
Những người có thực lực cường đại, tu vi tới một giai đoạn nhất định có thể lấy chân nguyên của chính bản thân mình tạo thành thiên địa chi uy, phát ra uy lực không thể tưởng tượng nổi. Giống như là Nguyên Hải đang làm trong lúc này. Chỉ thấy ma chưởng thật lớn từ trong không trung mạnh mẽ đánh xuống phía dưới, giống như đánh một con kiến hướng về chỗ Chu Báo, muốn dùng một kích giết chết.
- Hừ, bí kỹ, tưởng ta không có sao?
Cảm nhận được uy áp kinh thiên mà Di Thiên Chưởng mang đến. Chu Báo chỉ cười lạnh một tiếng, hai tay chập lại kết thành một cái ấn cổ quái, một ngọn lửa màu đen từ trên người hắn phun mạnh ra, hoàn toàn vây kín quanh thân thể của hắn, hình thành hai cánh tay màu đen do ngọn lửa tạo thành.
- Dựa vào lực lượng của thiên địa chi uy, uy lực đích thật là mạnh mẽ, đáng tiếc đạo hạnh của ngươi quá nông cạn nên lực lượng tán mà không ngưng. Làm ra bàn tay lớn như vậy cũng chỉ dùng để dọa người thôi!
Chu báo cao giọng quát.
- Xem Phiên Thiên Ấn của ta đây!
Phiên Thiên Ấn!
Bí kỹ này là do hắn lấy được khi quét sạch đám thủy phỉ ở Giang Tâm Đảo năm đó. Lại nói tiếp, đây cũng là một môn bí kỹ cực kì cao thâm, uy lực cũng rất mạnh. Đám thủy phỉ căn bản là không thể hiểu được, cũng không học được. Mãi cho đến khi tới tay hắn, tuy rằng hắn đã luyện thành, nhưng lại chưa từng dùng tới, bởi vì hắn biết nhiều lắm, thủ đoạn cũng quá nhiều, cho nên cơ hội dùng đến bí kỹ thực sự là quá ít, thậm chí có thể nói là không có. Bình thường khi đối mặt với địch nhân, căn bản là không cần dùng tới bí kỹ, chỉ cần sử dụng Ngọc Hư Thông Thiên Kình và Thiên Xà Liễm Tức thuật là có thể tạo thành lực lượng hoàn toàn áp chế. Nhưng mà tình huống hôm này hoàn toàn bất đồng.
Tuy rằng trong miệng hắn nói rằng uy lực ma chưởng của Nguyên Hải không đáng một xu, nhưng trong lòng hắn hoàn toàn hiểu rõ, thiên địa chi uy này cũng không dễ đối phó như vậy, cho nên mới đem bí kỹ này ra dùng.
Chỉ thấy hai cánh tay do ngọn lửa màu đen tạo thành ở trước người hắn tạo thành ấn kết hoàn toàn giống như ấn kết của hai tay hắn. Hai tay của Chu báo mạnh mẽ hướng về phía trước vung mạnh, đánh thẳng tới chỗ bàn tay to hơn mười trượng kia.
Đây là một tình huống thập phần buồn cười.
Dưới bàn tay thật lớn kia, Chu Báo phảng phất giống như một con kiến nhỏ, mà bây giờ con kiến nhỏ yếu này lại cố gắng dùng lực lượng của mình để đối kháng với cái cự chưởng được tạo thành từ thiên địa chi uy. Thật giống như một đứa trẻ con cố gắng nâng cái thiết trùy nặng ngàn cân. Chuyện này không thể làm được.
Nhưng mà thật sự là không thể làm được sao?
Hết thảy điện quang hỏa thạch đều phát sinh trong lúc đó. Cự chưởng chụp tới, thủ ấn đánh lên.
Trong chớp mắt, thủ ấn ngọn lửa và cự chưởng đánh vào nhau.
Ách
Chu Báo cúi đầu rên nhẹ một tiếng, nhẹ nhàng lui lại phía sau vài bước, lưu lại một dấu chân nhàn nhạt trên đất. Thanh sam quanh thân bị gió thổi tung, thiên địa nguyên khí lấy hắn làm trung tâm hình thành một cỗ gió lốc có thể so với long quyển phong nguyên, thổi quét mọi nơi.
Hô, hô, hô
Oanh, oanh, oanh
Thanh âm dữ dằn của liệt phong vân yên vang lên từng đợt, mơ hồ mang theo lôi điện và tiếng sầm.
Đám người xem náo nhiệt ở xung quanh, có công lực yếu một chút căn bản là không thể đứng vững, bị dòng khí cuồn cuộn thổi văng đi rất xa. Dù là thất phẩm cường giả, bị cỗ thiên địa nguyên khí khổng lồ này khấy động cũng có chút đứng không vững, bị thổi lui lại phía sau.
Sau một lúc lâu, trời quang mây tạnh, chỉ thấy một cái hố lớn có đường kính khoảng ba mươi trượng lấy Chu Báo làm trung tâm xuất hiện trước mắt mọi người.
Quán trà đáng thương ở ven đường đã biến mất không thấy gì nữa, mà toàn bộ phòng ốc xung quanh đều bị chấn động khi va chạm phá vỡ mất, hình thành một khu vực trống trải lên tới ba trăm trượng ở xung quanh.
Ba trăm trượng, đây là khái niệm gì?
Dùng đơn vị đo kiếp trước của Chu Báo thì phải tới một km. Phạm vi một km đã hoàn toàn bị phá hủy.
Nơi này là Minh Nghĩa Phường, là một cái chợ đông đúc ở trung tâm. Kết quả như vậy, giống như phần tử khủng bố của nước mĩ quăng một quả bom khổng lồ vào trung tâm một cái chợ. Không cần phải nói cũng biết, thương vong vô cùng thảm trọng.
Đương nhiên, hiện tại vấn đề mọi người quan tâm không phải là thương vong, mà là thắng bại!
- Ha ha, không hổ là cửu phẩm cường giả, thật sự là rất có bản lĩnh!
Chỉ thấy Chu Báo ở giữa hố đang cười, vỗ vỗ thanh sam trên người, tạo thành một trận tro bụi.
Cự chưởng đánh tới đã tan biến đi, tuy rằng thiên địa nguyên khí xung quanh vẫn là một mảnh hỗn loạn, nhưng cũng đang bình thường trở lại, yên ổn.
Đại trưởng lão của Minh Nghĩa Kinh Viện đứng ở trên không trung, ánh mắt mở trừng trừng như hai cái chuông đồng. Nhưng mà ở chỗ khóe mắt đã có vết máu ti ti, không chỉ là khóe mắt mà lỗ mũi, hai lỗ tai, khóe miệng cũng có máu chảy ra.
Thất khiếu chảy máu!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.