Chương 677: Không đề. (3)
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Cường độ thân thể hắn đã hoàn toàn đạt đến trình độ của cường giả bát phẩm, mà hắn lại có ngoại đan, lại là yêu hỏa, lại là Thuần Dương pháp khí, một thân nội khí, linh tính vô cùng, thông thấu vô cùng, cương khí cũng đã hiện hoa rồi, cũng đã sớm đạt đến yêu cầu bát phẩm, bất quá trước khi khai mở huyệt khiếu thân thể, hắn không muốn tiến vào bát phẩm, cho nên hắn hiện tại đều không tu luyện, sợ không cẩn thận, nội khí liền tiến vào bát phẩm.
Tăng tiến bát phẩm, huyệt hiếu sẽ không thể khai mở, lúc ấy có khóc cũng không được.
- Ai, thật là thế đạo không hay, người khác ước gì võ công mau chóng tiến bộ, mà ta thì lại phải vắt óc nghĩ biện pháp cản trở tu vi tiến bộ, nếu để cho người khác biết, còn không phải mắng chết ta sao?
Ngây người ba ngày tại lãnh địa, buồn bực ba ngày, Chu Báo chỉ cảm thấy toàn thân không được tự nhiên.
- Ta nói này Thanh Linh, có việc gì vui để ta đùa nghịch không, nhiều ngày không luyện công, ta kìm nén muốn chết rồi!
- Ngươi kiên nhẫn một chút a, tình huống ngươi bây giờ, nếu nội khí trào lên, huyết khí bí trướng, tùy thời đều có thể tiến vào bát phẩm, nội phụ thất cương, ngưng luyện hạt giống Chân nguyên, hiện tại không chỉ không luyện công, ngay cả luyện quyền cũng không được, ngươi cũng đừng nghiên cứu Lưỡng Nghi Vi Thần trận kia, bên trong đại trận ẩn chứa đại đạo, nói không chừng thời điểm ngươi nghiên cứu trận pháp, cũng thôi động tu vi ngươi, như lời ngươi nói, nên thành thật ở chỗ này, nghĩ đến chuyện khai mở huyệt khiếu như thế nào a!
- Luyện khai mở huyệt khiếu là một kiện tinh tế sống, cần tĩnh tâm, bằng không mà nói thì dù chết cũng không biết chết như thế nào!
Vẻ mặt Chu Báo bất đắc dĩ, đặt mông ngồi xuống.
- Kim hi cách diễm kính của ta đã bộc quang, mấy ngày nay kế tiếp, chắc chắn sẽ không bình tĩnh, cũng không có khả năng để im lặng mà tĩnh tâm luyện khai mở huyệt khiếu!
- Có được tất có mất, ta cũng không giúp được ngươi, gần đây ta cũng muốn dốc lòng tu luyện, khôi phục nguyên linh của ta, cho nên ngươi cũng đừng tìm tới ta!
Sau khi nói xong, Thanh Linh biến mất, không thấy gì nữa.
- Này, uy, ngươi nói cái gì?
Kêu vài tiếng, Thanh Linh không đáp lại chút nào, nhìn lại thanh đăng kia, sớm đã ảm đạm vô quang, căn bản không nhìn ra xíu đặc dị nào, Chu Báo biết rõ Thanh Linh đã chui trở về để khôi phục nguyên linh, chỉ biết oán hận mắng một câu, không hề kêu to.
- Chết tiệt, những thứ này thật đúng là không dứt rồi!
Liên tục trong năm ngày, Chu Báo đều không thể ngủ ngon giấc, nguyên nhân rất đơn giản, tin tức hắn có được một kiện Thuần Dương pháp khí đã lan truyền khắp giang hồ, người trong võ lâm đến thăm dò càng ngày càng nhiều.
Từ đầu có cao thủ tứ phẩm ngũ phẩm, thậm chí cao thủ lục phẩm, cho tới bây giờ, đã có không ít cường giả ngoài thất phẩm xuất hiện, tuy rằng còn chưa có dấu hiệu cường giả bát phẩm xuất hiện, nhưng Chu Báo tin tưởng, không lâu sau cường giả bát phẩm cũng sẽ lục tục xuất hiện.
Dù sao Thuần Dương pháp khí cũng thật sự quá mê người, không phải ai cũng có được, hơn nữa Chu Báo đã tinh tường qua uy lực của Thuần Dương pháp khí rồi, nếu đổi thành bình thường, bọn hắn đến thì đến, Chu Báo cũng không quan tâm, nhưng hiện tại, tình huống có chút bất đồng, biệt viện hắn đang tu kiến, cửa vào Bích Lạc Bí Cảnh cũng đang trong quá trình kiến thiết.
Mặc dù nói cửa vào mạch khoáng kia đã bị phong bế, nhưng cũng chưa chắc sẽ không có người hiếu kỳ mà đi vào tìm tòi, tu vi thấp một chút cũng may, nếu tu vi mạnh, trên bát phẩm, không thể nói trước có thể nhìn ra sơ hở gì, bởi vì, sau năm ngày nhẫn nhịn, rốt cục Chu Báo đã nhịn không được mà xuất thủ.
Mặc dù lãnh địa của hắn lớn, nhưng người ta chỉ chân chính chú ý thị trấn nhỏ và biệt viện đang kiến thiết, người khác muốn thám thính tin tức, tự nhiên sẽ không chạy đến nơi hoang sơn dã lĩnh, cũng chỉ thám thính trong thị trấn nhỏ hoặc biệt viện đang tu kiến, với tu vi của Tiểu Báo Tử, muốn tìm bọn hắn cũng là một sự tình thập phần dễ dàng.
Đối phó những người này, Chu Báo tự nhiên sẽ không khách khí, trước tiên đánh một trận tơi bời, sau đó liền khu trục ra ngoài.
Nhưng rất nhanh, Chu Báo liền phát hiện biện pháp này không thể thực hiện được, đuổi một cao thủ ngũ phẩm, cao thủ lục phẩm lại đến, sau khi cao thủ lục phẩm bị Chu Báo đuổi đi, thì cường giả thất phẩm lại mò tới, năm sau ngày, Tiểu Báo Tử cũng có chút không chịu nổi, sát tâm nổi lên.
- Con mẹ nó, lão hổ không uy thì các ngươi cho là mèo bệnh sao? Chẳng lẽ dễ dàng khi dễ ta lắm sao?
Nhìn những tên đang bị trói, mặt mày Chu Báo trầm như nước, trong nội viện có tổng cộng bảy người bị trói đang quỳ dưới đất, tu vi đều là ngũ phẩm đến lục phẩm, trong đó còn có một cường giả thất phẩm, đều thuộc những thế lực bất đồng.
- Chu Báo, ngươi muốn làm gì, còn không mau thả ta ra, ngươi biết ta là ai không?
Trong đó, gã cường giả có tu vi thất phẩm kia không hề có bộ dáng sợ hãi gì, quát lên.
- Ta nói cho ngươi biết, ta là người của Ninh Vương điện hạ đấy!
Ánh đao lóe lên, đầu cường giả thất phẩm kia liền bị chém một đao rơi xuống đất, máu phun ra cao hơn một trượng, lúc thủ cấp rơi xuống, ánh mắt vẫn chớp động hào quang không thể tưởng tượng nổi.
- Hừ!
Sau một đao, Chu Báo lại lạnh lùng hừ một tiếng, lập tức sinh ra sóng tin thần cường đại mãnh liệt, đánh xơ xác thần hồn cường giả thất phẩm kia, thần hình câu diệt.
Trở tay lại, trả trường tay lại cho Chu Sẹo, vẻ mặt Chu Báo hiện lên vẻ âm lãnh, hung hăng quét mắt liếc nhìn sáu người còn lại, cuối cùng, nhìn chăm chú vào một gã cao thủ ngũ phẩm, chừng ba mươi tuổi.
- Ngươi cũng là người Ninh Vương?
Người nọ rõ ràng đã bị Chu Báo dọa sợ, cường giả thất phẩm, nói giết là giết, một điểm do dự đều không có, thủ đoạn khốc liệt như vậy, hắn chưa từng chứng kiến.
Cho nên, thời điểm Chu Báo mở miệng hỏi hắn, hắn đã sợ đến ngây người, không biết trả lời như thế nào, đến khi cỗ sát khí vô cùng âm lãnh đánh úp về phía mình hắn mới kịp phản ứng.
- Đúng vậy, tiểu nhân là Tần Lôi, là thị vệ của Ninh Vương điện hạ!
- Ta cũng không hỏi Ninh Vương vì cái gì mà phái các ngươi tới, ngươi mang thi thể tên chó má này về cho tên điện hạ ngươi xem, nói cho hắn biết lần sau đừng có dại dột mà phái người đến, bằng không thì đến một ta giết một!
Nói đến đây, ngữ khí Chu Báo thoáng dừng lại, mãnh liệt quay đầu, liếc nhìn những người đang quỳ trên mặt đất kia.
- Các ngươi cũng giống như vậy, trở về nói với chủ tử các ngươi, đừng dại dột mà phái người đến, ta tuyệt sẽ không lưu tình, đến một ta giết một!
Tăng tiến bát phẩm, huyệt hiếu sẽ không thể khai mở, lúc ấy có khóc cũng không được.
- Ai, thật là thế đạo không hay, người khác ước gì võ công mau chóng tiến bộ, mà ta thì lại phải vắt óc nghĩ biện pháp cản trở tu vi tiến bộ, nếu để cho người khác biết, còn không phải mắng chết ta sao?
Ngây người ba ngày tại lãnh địa, buồn bực ba ngày, Chu Báo chỉ cảm thấy toàn thân không được tự nhiên.
- Ta nói này Thanh Linh, có việc gì vui để ta đùa nghịch không, nhiều ngày không luyện công, ta kìm nén muốn chết rồi!
- Ngươi kiên nhẫn một chút a, tình huống ngươi bây giờ, nếu nội khí trào lên, huyết khí bí trướng, tùy thời đều có thể tiến vào bát phẩm, nội phụ thất cương, ngưng luyện hạt giống Chân nguyên, hiện tại không chỉ không luyện công, ngay cả luyện quyền cũng không được, ngươi cũng đừng nghiên cứu Lưỡng Nghi Vi Thần trận kia, bên trong đại trận ẩn chứa đại đạo, nói không chừng thời điểm ngươi nghiên cứu trận pháp, cũng thôi động tu vi ngươi, như lời ngươi nói, nên thành thật ở chỗ này, nghĩ đến chuyện khai mở huyệt khiếu như thế nào a!
- Luyện khai mở huyệt khiếu là một kiện tinh tế sống, cần tĩnh tâm, bằng không mà nói thì dù chết cũng không biết chết như thế nào!
Vẻ mặt Chu Báo bất đắc dĩ, đặt mông ngồi xuống.
- Kim hi cách diễm kính của ta đã bộc quang, mấy ngày nay kế tiếp, chắc chắn sẽ không bình tĩnh, cũng không có khả năng để im lặng mà tĩnh tâm luyện khai mở huyệt khiếu!
- Có được tất có mất, ta cũng không giúp được ngươi, gần đây ta cũng muốn dốc lòng tu luyện, khôi phục nguyên linh của ta, cho nên ngươi cũng đừng tìm tới ta!
Sau khi nói xong, Thanh Linh biến mất, không thấy gì nữa.
- Này, uy, ngươi nói cái gì?
Kêu vài tiếng, Thanh Linh không đáp lại chút nào, nhìn lại thanh đăng kia, sớm đã ảm đạm vô quang, căn bản không nhìn ra xíu đặc dị nào, Chu Báo biết rõ Thanh Linh đã chui trở về để khôi phục nguyên linh, chỉ biết oán hận mắng một câu, không hề kêu to.
- Chết tiệt, những thứ này thật đúng là không dứt rồi!
Liên tục trong năm ngày, Chu Báo đều không thể ngủ ngon giấc, nguyên nhân rất đơn giản, tin tức hắn có được một kiện Thuần Dương pháp khí đã lan truyền khắp giang hồ, người trong võ lâm đến thăm dò càng ngày càng nhiều.
Từ đầu có cao thủ tứ phẩm ngũ phẩm, thậm chí cao thủ lục phẩm, cho tới bây giờ, đã có không ít cường giả ngoài thất phẩm xuất hiện, tuy rằng còn chưa có dấu hiệu cường giả bát phẩm xuất hiện, nhưng Chu Báo tin tưởng, không lâu sau cường giả bát phẩm cũng sẽ lục tục xuất hiện.
Dù sao Thuần Dương pháp khí cũng thật sự quá mê người, không phải ai cũng có được, hơn nữa Chu Báo đã tinh tường qua uy lực của Thuần Dương pháp khí rồi, nếu đổi thành bình thường, bọn hắn đến thì đến, Chu Báo cũng không quan tâm, nhưng hiện tại, tình huống có chút bất đồng, biệt viện hắn đang tu kiến, cửa vào Bích Lạc Bí Cảnh cũng đang trong quá trình kiến thiết.
Mặc dù nói cửa vào mạch khoáng kia đã bị phong bế, nhưng cũng chưa chắc sẽ không có người hiếu kỳ mà đi vào tìm tòi, tu vi thấp một chút cũng may, nếu tu vi mạnh, trên bát phẩm, không thể nói trước có thể nhìn ra sơ hở gì, bởi vì, sau năm ngày nhẫn nhịn, rốt cục Chu Báo đã nhịn không được mà xuất thủ.
Mặc dù lãnh địa của hắn lớn, nhưng người ta chỉ chân chính chú ý thị trấn nhỏ và biệt viện đang kiến thiết, người khác muốn thám thính tin tức, tự nhiên sẽ không chạy đến nơi hoang sơn dã lĩnh, cũng chỉ thám thính trong thị trấn nhỏ hoặc biệt viện đang tu kiến, với tu vi của Tiểu Báo Tử, muốn tìm bọn hắn cũng là một sự tình thập phần dễ dàng.
Đối phó những người này, Chu Báo tự nhiên sẽ không khách khí, trước tiên đánh một trận tơi bời, sau đó liền khu trục ra ngoài.
Nhưng rất nhanh, Chu Báo liền phát hiện biện pháp này không thể thực hiện được, đuổi một cao thủ ngũ phẩm, cao thủ lục phẩm lại đến, sau khi cao thủ lục phẩm bị Chu Báo đuổi đi, thì cường giả thất phẩm lại mò tới, năm sau ngày, Tiểu Báo Tử cũng có chút không chịu nổi, sát tâm nổi lên.
- Con mẹ nó, lão hổ không uy thì các ngươi cho là mèo bệnh sao? Chẳng lẽ dễ dàng khi dễ ta lắm sao?
Nhìn những tên đang bị trói, mặt mày Chu Báo trầm như nước, trong nội viện có tổng cộng bảy người bị trói đang quỳ dưới đất, tu vi đều là ngũ phẩm đến lục phẩm, trong đó còn có một cường giả thất phẩm, đều thuộc những thế lực bất đồng.
- Chu Báo, ngươi muốn làm gì, còn không mau thả ta ra, ngươi biết ta là ai không?
Trong đó, gã cường giả có tu vi thất phẩm kia không hề có bộ dáng sợ hãi gì, quát lên.
- Ta nói cho ngươi biết, ta là người của Ninh Vương điện hạ đấy!
Ánh đao lóe lên, đầu cường giả thất phẩm kia liền bị chém một đao rơi xuống đất, máu phun ra cao hơn một trượng, lúc thủ cấp rơi xuống, ánh mắt vẫn chớp động hào quang không thể tưởng tượng nổi.
- Hừ!
Sau một đao, Chu Báo lại lạnh lùng hừ một tiếng, lập tức sinh ra sóng tin thần cường đại mãnh liệt, đánh xơ xác thần hồn cường giả thất phẩm kia, thần hình câu diệt.
Trở tay lại, trả trường tay lại cho Chu Sẹo, vẻ mặt Chu Báo hiện lên vẻ âm lãnh, hung hăng quét mắt liếc nhìn sáu người còn lại, cuối cùng, nhìn chăm chú vào một gã cao thủ ngũ phẩm, chừng ba mươi tuổi.
- Ngươi cũng là người Ninh Vương?
Người nọ rõ ràng đã bị Chu Báo dọa sợ, cường giả thất phẩm, nói giết là giết, một điểm do dự đều không có, thủ đoạn khốc liệt như vậy, hắn chưa từng chứng kiến.
Cho nên, thời điểm Chu Báo mở miệng hỏi hắn, hắn đã sợ đến ngây người, không biết trả lời như thế nào, đến khi cỗ sát khí vô cùng âm lãnh đánh úp về phía mình hắn mới kịp phản ứng.
- Đúng vậy, tiểu nhân là Tần Lôi, là thị vệ của Ninh Vương điện hạ!
- Ta cũng không hỏi Ninh Vương vì cái gì mà phái các ngươi tới, ngươi mang thi thể tên chó má này về cho tên điện hạ ngươi xem, nói cho hắn biết lần sau đừng có dại dột mà phái người đến, bằng không thì đến một ta giết một!
Nói đến đây, ngữ khí Chu Báo thoáng dừng lại, mãnh liệt quay đầu, liếc nhìn những người đang quỳ trên mặt đất kia.
- Các ngươi cũng giống như vậy, trở về nói với chủ tử các ngươi, đừng dại dột mà phái người đến, ta tuyệt sẽ không lưu tình, đến một ta giết một!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.