Chương 1550: Ma tộc đại xâm lấn!
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Đứng trên một đảo nhỏ không người, Chu Báo híp mắt, ánh mắt nhìn trời, nhìn về phía đại lục xa xa, tuy cách quá xa, thấy không rõ bộ dáng của đại lục lắm, nhưng từ trên bầu trời tràn ngập ma khí có thể thấy được, mật độ ma khí càng ngày càng đậm, mà đồng thời, thậm chí Chu Báo còn cảm ứng được năng lượng va chạm kịch liệt, nghĩ đến chắc là tu sĩ cường đại của Đông Lôi Thiên Môn đã xuất quan, bắt đầu cùng Ma Môn ngạnh kháng.
- Ngươi không phải Chuẩn Đề, rốt cuộc ngươi là người phương nào?
Thời điểm này, trì hoãn quá mức cho nên rốt cuộc Nhược Lâm đã nhìn ra chuyện này không đúng, trước mắt là nam tử có hình dáng giống Chuẩn Đề như đúc, nhưng khẳng định không phải Chuẩn Đề, cho dù thần hồn bị hao tổn, mất đi trí nhớ, Chuẩn Đề cũng không có mạnh như vậy, mạnh đến mức không hợp lẽ thường như thế này.
- Ta không phải là Chuẩn Đề, Chuẩn Đề ở chỗ này!
Chu Báo nhẹ tay điểm lên mặt đất một cái, một đạo ánh sáng màu xanh hiện lên, một người hôn mê, lúc này ở trên mặt đất có một nam tử đang hôn mê giống như đúc với Chu Báo hiện giờ.
- Ta cần dùng thân phận của hắn để tiến vào truyền tống pháp trận, cho nên chỉ giam cầm hớn, nhưng ngươi yên tâm, hắn không chết!
Hiển nhiên Nhược Lâm cũng không lĩnh tình, kiểm tra tình huống thân thể Chuẩn Đề một chút.
- Hắn thế nào vậy, vì cái gì còn không tỉnh!
- Muốn hắn tình cũng có thể, nhưng trước đó, ta có mấy vấn đề muốn hỏi cô nương!
- Có vấn đề gì?
- Ta thấy mấy người các ngươi, giống như đã sớm biết Ma tộc sẽ xâm lấn, còn nữa, làm sao các ngươi biết được truyền tống trận kia, ta nhìn thấy truyền tống pháp trận kia, hình như là bí mật của Thanh hoàng triều a!
- Chuyện Ma tộc xâm lấn Đông Lôi Đại Thế Giới đã không phải là chưa từng xảy ra, những năm gần đây, Đông Lôi Đại Thế Giới chúng ta và Ma tộc đã từng giao phong mấy lần, mọi người bất phân thắng bại, cho nên đối với việc Ma tộc xâm lấn Đông Lôi Đại Thế Giới, chúng ta một chút cũng không kỳ quái, nhưng không ngờ là bọn chúng sẽ dùng phương thức này, làm cho chúng ta bị đánh không kịp trở tay!
Bị đánh không kịp trở tay?
Trong lòng Chu Báo khẽ động một chút.
- Cái truyền tống pháp trận kia thì sao? Các ngươi làm sao biết!
- Hừ, nhi tử của Khang hoàng rất nhiều, cho nên bí mật bị tiết lộ cũng là đương nhiên, lúc này chúng ta tới Thịnh kinh thành cũng không phải chỉ tham gia thí luyện, mà còn có nhiệm vụ ở Thịnh kinh thành, đối với chuyện của hoàng gia, đương nhiên chúng ta phải lưu ý, nhưng không nghĩ tới lại xảy ra chuyện này, cũng thật không ngờ cuối cùng chúng ta lại vận dụng bí mật cuối cùng để rời khỏi Thịnh kinh thành.
Nói đến đây, Nhược Lâm cười khổ ngẩng đầu lên.
- Hiện tại, nên đến phiên ta hỏi ngươi, rốt cuộc ngươi là người nào? Với thực lực của ngươi, tại Đông Lôi Đại Thế Giới, thậm chí là cả phiến tinh vực này cũng có danh khí, nhưng ta chừng nghe nói qua người nào như ngươi, rốt cuộc ngươi là người nào?
- Ta chỉ là một người qua đường mà thôi, cái tên Chuẩn Đề này ta lại vô cùng yêu thích, không bằng ngươi cứ kêu ta là Chuẩn Đề đi!
- Chuẩn Đề đương nhiên không phải tên của ngươi rồi!
- Trước kia không phải, hiện tại là phải, ta nổi danh, nhưng ta không có đạo hiệu, như vậy đi, về sau ta sẽ gọi là Chuẩn Đề đạo nhân, ngươi có thể gọi ta là đạo trưởng, cũng có thể gọi ta là Chuẩn Đề, cũng không có vấn đề gì!
- Ngươi...
Nhược Lâm nhìn tên gia hỏa trước mặt chiếm cứ tên của người ta mà còn nói lý nhiều như vậy, trong nội tâm hận không thể đánh cho hắn một trận.
- Vậy là được rồi, hôm nay coi như ngươi cứu ta, nếu như không gặp được ngươi, cái mạng này của Chuẩn Đề có lẽ cũng nhét vào trong Thịnh kinh thành rồi, lại nói, coi như ngươi cũng đã cứu Chuẩn Đề, ngươi dùng tên hắn làm đạo hiệu cũng không sao cả, ngươi nhanh chóng cứu tỉnh hắn, tất cả mọi người tán ra, ngươi thấy thế nào?
- Không có vấn đề, nhưng mà, muốn cứu tỉnh hắn cũng không phải dễ dàng, ta cũng không có đả thương hắn, mà là cho hắn uống một liều Mê Thần Thang, xem tình hình này, hắn cần phải ngủ đủ mười ngày mới có thể tỉnh lại.
- Mười ngày? Ngươi nói đùa gì vậy, trong thời gian mười ngày, Đông Lôi Đại Thế Giới đã sớm bị Ma tộc và Đông Lôi Thiên Môn đánh cho sụp đổ rồi.
- Ngươi không nên không tin Đông Lôi Thiên Môn như vậy, cho dù nói thế nào, bọn họ cũng là đệ nhất đại tông môn của Đông Lôi Đại Thế Giới a!
- Đây cũng không phải là vấn đề tin tưởng hay không tin tưởng, Đông Lôi Thiên Môn đúng là lợi hại, nhưng chúng ta cũng không phải là người của Đông Lôi Thiên Môn, cho nên Đông Lôi Thiên Môn sẽ không tận lực ra tay cứu ta, ta đối với bọn họ có lòng tin căn bản là vô dụng, trọng yếu nhất là, Đông Lôi Thiên Môn đánh giết với Ma tộc, tất nhiên sẽ điều khiển binh lực của tất cả hoàng triều, chúng ta phải thoát khỏi đây, nếu không, khẳng định sẽ biến thành đầy tớ của Đông Lôi Thiên Môn, biến thành pháo hôi, hiện tại ta từ trong Thịnh kinh thành đi ra, vừa vặn trở về nhắc nhở các sư phụ chuẩn bị một chút!
- Ta không có biện pháp, Mê Thần Thang không phải độc dược, chỉ có thể chờ hắn tự nhiên tỉnh lại, nếu cưỡng ép thúc dục hắn tỉnh lại, làm cho hắn tỉnh lại sẽ ảnh hưởng tới thân thể của hắn, thậm chí là thần hồn sẽ bị thương, nếu như ngươi muốn thần hồn của hắn hao tổn, không bao giờ còn nhớ rõ ngươi là ai, thì hiện giờ không nên cứu tỉnh hắn dậy.
- Ngươi...
- Ngươi không phải Chuẩn Đề, rốt cuộc ngươi là người phương nào?
Thời điểm này, trì hoãn quá mức cho nên rốt cuộc Nhược Lâm đã nhìn ra chuyện này không đúng, trước mắt là nam tử có hình dáng giống Chuẩn Đề như đúc, nhưng khẳng định không phải Chuẩn Đề, cho dù thần hồn bị hao tổn, mất đi trí nhớ, Chuẩn Đề cũng không có mạnh như vậy, mạnh đến mức không hợp lẽ thường như thế này.
- Ta không phải là Chuẩn Đề, Chuẩn Đề ở chỗ này!
Chu Báo nhẹ tay điểm lên mặt đất một cái, một đạo ánh sáng màu xanh hiện lên, một người hôn mê, lúc này ở trên mặt đất có một nam tử đang hôn mê giống như đúc với Chu Báo hiện giờ.
- Ta cần dùng thân phận của hắn để tiến vào truyền tống pháp trận, cho nên chỉ giam cầm hớn, nhưng ngươi yên tâm, hắn không chết!
Hiển nhiên Nhược Lâm cũng không lĩnh tình, kiểm tra tình huống thân thể Chuẩn Đề một chút.
- Hắn thế nào vậy, vì cái gì còn không tỉnh!
- Muốn hắn tình cũng có thể, nhưng trước đó, ta có mấy vấn đề muốn hỏi cô nương!
- Có vấn đề gì?
- Ta thấy mấy người các ngươi, giống như đã sớm biết Ma tộc sẽ xâm lấn, còn nữa, làm sao các ngươi biết được truyền tống trận kia, ta nhìn thấy truyền tống pháp trận kia, hình như là bí mật của Thanh hoàng triều a!
- Chuyện Ma tộc xâm lấn Đông Lôi Đại Thế Giới đã không phải là chưa từng xảy ra, những năm gần đây, Đông Lôi Đại Thế Giới chúng ta và Ma tộc đã từng giao phong mấy lần, mọi người bất phân thắng bại, cho nên đối với việc Ma tộc xâm lấn Đông Lôi Đại Thế Giới, chúng ta một chút cũng không kỳ quái, nhưng không ngờ là bọn chúng sẽ dùng phương thức này, làm cho chúng ta bị đánh không kịp trở tay!
Bị đánh không kịp trở tay?
Trong lòng Chu Báo khẽ động một chút.
- Cái truyền tống pháp trận kia thì sao? Các ngươi làm sao biết!
- Hừ, nhi tử của Khang hoàng rất nhiều, cho nên bí mật bị tiết lộ cũng là đương nhiên, lúc này chúng ta tới Thịnh kinh thành cũng không phải chỉ tham gia thí luyện, mà còn có nhiệm vụ ở Thịnh kinh thành, đối với chuyện của hoàng gia, đương nhiên chúng ta phải lưu ý, nhưng không nghĩ tới lại xảy ra chuyện này, cũng thật không ngờ cuối cùng chúng ta lại vận dụng bí mật cuối cùng để rời khỏi Thịnh kinh thành.
Nói đến đây, Nhược Lâm cười khổ ngẩng đầu lên.
- Hiện tại, nên đến phiên ta hỏi ngươi, rốt cuộc ngươi là người nào? Với thực lực của ngươi, tại Đông Lôi Đại Thế Giới, thậm chí là cả phiến tinh vực này cũng có danh khí, nhưng ta chừng nghe nói qua người nào như ngươi, rốt cuộc ngươi là người nào?
- Ta chỉ là một người qua đường mà thôi, cái tên Chuẩn Đề này ta lại vô cùng yêu thích, không bằng ngươi cứ kêu ta là Chuẩn Đề đi!
- Chuẩn Đề đương nhiên không phải tên của ngươi rồi!
- Trước kia không phải, hiện tại là phải, ta nổi danh, nhưng ta không có đạo hiệu, như vậy đi, về sau ta sẽ gọi là Chuẩn Đề đạo nhân, ngươi có thể gọi ta là đạo trưởng, cũng có thể gọi ta là Chuẩn Đề, cũng không có vấn đề gì!
- Ngươi...
Nhược Lâm nhìn tên gia hỏa trước mặt chiếm cứ tên của người ta mà còn nói lý nhiều như vậy, trong nội tâm hận không thể đánh cho hắn một trận.
- Vậy là được rồi, hôm nay coi như ngươi cứu ta, nếu như không gặp được ngươi, cái mạng này của Chuẩn Đề có lẽ cũng nhét vào trong Thịnh kinh thành rồi, lại nói, coi như ngươi cũng đã cứu Chuẩn Đề, ngươi dùng tên hắn làm đạo hiệu cũng không sao cả, ngươi nhanh chóng cứu tỉnh hắn, tất cả mọi người tán ra, ngươi thấy thế nào?
- Không có vấn đề, nhưng mà, muốn cứu tỉnh hắn cũng không phải dễ dàng, ta cũng không có đả thương hắn, mà là cho hắn uống một liều Mê Thần Thang, xem tình hình này, hắn cần phải ngủ đủ mười ngày mới có thể tỉnh lại.
- Mười ngày? Ngươi nói đùa gì vậy, trong thời gian mười ngày, Đông Lôi Đại Thế Giới đã sớm bị Ma tộc và Đông Lôi Thiên Môn đánh cho sụp đổ rồi.
- Ngươi không nên không tin Đông Lôi Thiên Môn như vậy, cho dù nói thế nào, bọn họ cũng là đệ nhất đại tông môn của Đông Lôi Đại Thế Giới a!
- Đây cũng không phải là vấn đề tin tưởng hay không tin tưởng, Đông Lôi Thiên Môn đúng là lợi hại, nhưng chúng ta cũng không phải là người của Đông Lôi Thiên Môn, cho nên Đông Lôi Thiên Môn sẽ không tận lực ra tay cứu ta, ta đối với bọn họ có lòng tin căn bản là vô dụng, trọng yếu nhất là, Đông Lôi Thiên Môn đánh giết với Ma tộc, tất nhiên sẽ điều khiển binh lực của tất cả hoàng triều, chúng ta phải thoát khỏi đây, nếu không, khẳng định sẽ biến thành đầy tớ của Đông Lôi Thiên Môn, biến thành pháo hôi, hiện tại ta từ trong Thịnh kinh thành đi ra, vừa vặn trở về nhắc nhở các sư phụ chuẩn bị một chút!
- Ta không có biện pháp, Mê Thần Thang không phải độc dược, chỉ có thể chờ hắn tự nhiên tỉnh lại, nếu cưỡng ép thúc dục hắn tỉnh lại, làm cho hắn tỉnh lại sẽ ảnh hưởng tới thân thể của hắn, thậm chí là thần hồn sẽ bị thương, nếu như ngươi muốn thần hồn của hắn hao tổn, không bao giờ còn nhớ rõ ngươi là ai, thì hiện giờ không nên cứu tỉnh hắn dậy.
- Ngươi...
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.