Chương 156: Mô phỏng vũ trụ, Phá Toái Hư Không
Xà Thôn Kình
11/03/2013
Cho dù trong võ lâm có thầy bói, đoán được một ít chuyện xảy ra.
Cho dù sâu trong nội tâm của bọn họ cuồng dã, cuồng vọng đến tận cùng, cho rằng bản thân mình hóa thành thiên địa, diễn biến thiên địa, nhưng lại không biết diễn biến thế nào.
Bọn họ cho rằng, đang sống trong một thế giới được cho là có yêu nghiệt hoành hành, số chẵn có thể tính được quỹ tích vận hành của ngôi sao trên bầu trời, suy tính được quá trình diễn biến của vũ trụ nhất thanh nhị sở, cái gì vốn là sinh ra từ một kỳ điểm, không có không gian và thời gian, đột nhiên nổ tung một cái, sinh ra vũ trụ.
Tuy nhiên cái lý luận vụ nổ lớn (Big Bang) sinh ra vũ trụ rất khó hiểu, nhưng lại được nhiều người tiếp nhận nhất, hơn nữa quỹ tích ngôi sao vận hành trên bầu trời, quá trình tinh cầu ra đời, tinh hệ hình thành, những thứ này, kiếp trước Tiểu Báo Tử đều xem qua trên TV, hiện tại tuy không nhớ rõ ràng lắm, nhưng những tin tức này tồn tại sâu trong óc của Tiểu Báo Tử, đây là chuyện tốt, thời điểm hình thành "Ý", trực chỉ bản tâm, cho nên trong lòng có che dấu cái gì, những thứ đã quên cũng tìm lại được, sau đó bắt đầu diễn biến.
Mà bước đầu của diễn biến, chính là hình thành kỳ điểm.
Kỳ điểm là gì?
Cái này Tiểu Báo Tử không biết, nhưng trong tiềm thức, thứ này sẽ nổ tung, nhất định là một thứ gì đó bị áp súc đến cực điểm, bởi vậy, khí thế của hắn cũng bắt đầu áp súc.
Trong quá trình Tiểu Báo Tử lĩnh ngộ, hắn một mực súc thế, cũng chính vì thế khí thế chấn động dị thường, khiến cho Liễu Tứ chú ý, cũng làm cho Liễu Tứ phát hiện, tiểu tử này vô cùng có khả năng là ngộ ra cái gì đó, bắt đầu cô đọng quyền ý.
Quyền ý nhất thành, thực lực bạo tăng, đây là sự thật không cần bàn cãi, trọng yếu nhất là, cho dù là quyền ý mới hình thành, cũng có tác dụng "Phá thế", không chỉ có phá thế, còn có thể tạo thành tổn thương về mặt tinh thần, tổn thương tình thân không giống như tổn thương thân thể, cũng không dễ dàng khôi phục, tu vi càng cao thâm, tâm thần càng càng càng trọng yếu, một khi bị thương tổn, dùng thuật ngữ của người trong nghề, chính là đạo tâm bị phá, đạo tâm vừa vỡ, nhẹ thì tu vi trì trệ không tiến, nặng thì võ công bị phế, thậm chí có thể mất mạng, đạo lý kia Tiểu Báo Tử không rõ, nhưng Liễu Tứ lại rõ, hơn nữa Tiểu Báo Tử ngưng tụ quyền ý thần niệm đúng là quá mức quỷ dị, vừa súc thế đã kinh tâm động phách như thế, cho nên Liễu Tứ sinh ra lòng sợ hãi.
- Tuyệt đối không thể để tiểu tử này tiếp tục, nếu như để khí thế của hắn càng ngày càng cô đọng, nói không chừng hôm nay ta sẽ bị lật thuyền trong mương!
Cảm giác khí thế của Tiểu Báo Tử càng ngày càng quỷ dị, trong lòng Liễu Tứ thầm nói, dưới sự sợ hãi, hắn muốn thừa dịp quyền ý của Tiểu Báo Tử chưa thành hình ra tay phá vỡ, cho nên không dám mang theo lòng dạ may mắn, lộ ra thực lực chân chính.
Chỉ thấy vòng vàng của hắn chấn động, phát ra âm thanh như sấm mùa xuân, một tiếng vang phát ra, giống như đất bằng dậy sóng, oanh một tiếng, bọn người Kim Nam Thanh bị chấn động này làm mày choáng mắt hoa, vừa rồi không bị ngất đi, nhưng lúc này lại bị âm thanh làm ngất đi, thất khiếu chảy máu, trong động này trừ hai người đang đánh nhau ra thì chỉ còn lại mình Kim Nam Thanh là còn thanh tỉnh.
Sau khi Liễu Tứ quát lớn một tiếng, vòng vàng trong tay loạn chuyển, nhìn thấy kim quang chớp động. Lại ngưng tụ thành thật thể, hắn nắm lấy vòng vàng, đặt ngang trước ngực, hai tay buông ra cùng lúc, không thể nào ngờ rằng cái vòng vàng này lại bắn ra kim quang, hình thành một đạo quang mang cổ quái.
- Chết đi cho ta!
Liễu Tứ phẫn nộ quát một tiếng, song chưởng nắm lại thành quyền, đánh xuyên qua cái lỗ trên vòng vàng, kích thẳng vào ngực của Tiểu Báo Tử.
Khi quyền của hắn xuyên qua vòng vàng, kim quang từ vòng vàng phát ra ngưng kết thành một đạo quang mang đã quấn lấy nắm đấm của hắn, dung hợp, lại mang theo vòng vàng cùng công kích.
Nên biết cái vòng vàng này cũng là một kiện dị bảo, chính là Liễu Thất đạo nhân tiến vào Tây Hải Cực Âm Chi Địa, dùng tinh hoa Tiên Thiên Canh Kim dung nhập vào Vạn Niên Hàn Thiết, luyện chế mà thành, đã không nằm trong phạm trù binh khí nữa, có lẽ phải xưng là thần binh hoặc pháp khí mới đúng.
Một quyền này của hắn, chính là dùng công kích mạnh nhất của pháp khí để giết địch, dùng tu vi của bản thân dung hợp với tinh hoa Tiên Thiên Canh Kim ngưng tụ thành một quyền mạnh nhất, có uy năng hủy thiên diệt địa.
Sau khi vòng vàng phát ra kim quang, vòng vàng đã ảm đạm đi một chút, lộ ra hình dáng hơi ngăm đem, đó chính là vì tinh hoa Tiên Thiên Canh Kim bị rút ra khỏi bản thể của hàn thiết.
Liễu Tứ đánh ra một quyền này, đánh vào chỗ hiểm trước ngực của Tiểu Báo Tử.
Một quyền cực mạnh!
Sau khi tung ra một quyền, Liễu Tứ cảm thấy một quyền này giống như đang đánh vào một đám bông gòn, nếu không phải vừa rồi hắn dùng bí kỹ, trong một quyền lại ẩn chứa tinh hoa Tiên Thiên Canh Kim, một quyền này đánh trúng, lực sát thương có thể còn lại một thành đã là không tệ rồi.
Nhưng hiện tại, dung hợp Canh Kim chi khí, quyền kình của hắn đánh vào vòng xoáy, vòng xoáy như không có chút tác dụng gì, hoàn toàn không trở ngại, nắm đấm đi xuyên qua, uy lực không yếu bớt chút nào.
Lúc này đối với Tiểu Báo Tử là thời khắc mấu chốt, khí thế áp súc tới cực điểm, ngưng tụ thành một chỗ, nhìn giống như người chết, động cũng không động, khi khí thế ngưng tụ, Tiểu Báo Tử cảm thấy ý nghĩ của mình đông lại, thời điểm một quyền của Liễu Tứ đánh tới, ý thức Tiểu Báo Tử vẫn còn, vẫn có thể khống chế được thân thể của mình, vô ý thức đánh trả một quyền, nghênh tiếp Liễu Tứ, nhưng quyền này chỉ vừa đánh ra một nửa, thì hoàn toàn co lại.
Kỳ điểm là cái gì?
Kỳ điểm không có thời gian, cũng không có không gian, Tiểu Báo Tử liền diễn biến ra thành hỗn độn, không trời không đất không có gì cả, hoặc có thể nói là hoàn toàn không hiểu thấy việc áp súc khí thế, không biết ngưng luyện quyền ý, nhưng lại ngưng tụ khí thế thành một kỳ điểm.
Không có thời gian, cũng không có không gian, chính là cái gì cũng không có, đương nhiên không thể động đậy.
Cho nên, một quyền này của hắn đánh ra chỉ một nửa, liền bị khí thế của mình đông cứng.
Ngay cả suy nghĩ cũng bị đông lại, giống như thời điểm vũ trụ vừa ra đời.
Nếu như không có cái gì đánh vỡ, liền vĩnh viễn bảo trì trạng thái như vậy, có trời mới biết lúc nào nó mới có thể nổ tung.
Nhưng hiện tại, khi cái kỳ điểm này vừa vững chắc, một quyền của Liễu Tứ đánh tới, nếu chỉ là một quyền bình thường thì cũng bỏ đi, nếu là quyền bình thường thì không cách nào đánh vỡ trạng thái hiện tại của Tiểu Báo Tử, nhưng khi hắn đánh ra một quyền này, cũng không biết tình hình của Tiểu Báo Tử, hiện giờ đang bị khí thế của chính mình đông cứng.
Nhưng một quyền của Liễu Tứ lại ẩn chứa tinh hoa Tiên Thiên Canh Kim chi khí, chỉ có như vậy, có ngoại lực tham gia, chuyện này liền xảy ra biến hóa.
Cơ hồ trong nháy mắt ý thức của Tiểu Báo Tử bị đông kết, nắm đấm của Liễu Tứ đã tới, đánh lên nắm tay của Tiểu Báo Tử.
Cũng bởi vì quá nhanh, cho nên Liễu Tứ không phát hiện ra điều gì dị thường, mà Tiểu Báo Tử thì sao? Chỉ có cảm giác đại não của mình như ngắn lại, sau đó, giống như có cái gì đó nổ tung trong đầu, mà nắm đắm của hắn, cũng theo quán tình đánh về phía trước.
Lúc này đây, hắn biết nắm đấm của mình vào lúc nào, đã giao kích với nắm đấm của Liễu Tứ, bỗng nhiêm hào quang trên nắm đấm của Liễu Tứ bộc phát, sau đó biến mất không còn lại gì, mà trong đầu của Tiểu Báo Tử xuất hiện một tia minh tưởng, khí thế ngưng tụ nhanh chóng, tất cả đều áp súc lên nắm đấm của hắn, nắm đấm nhẹ nhàng đánh về phía trước.
Đánh ra một quyền, không có thanh âm, cũng không có chấn động, Tiểu Báo Tử cảm thấy một quyền có uy lực đủ để hủy thiên diệt địa, thậm chí có thể đánh nát thiên địa này.
Một quyền này, trước giờ chưa từng có, hủy diệt tất cả, kể cả không gian.
Một quyền này, giống như vụ nổ lớn lúc vũ trụ vừa sinh ra đời, hủy diệt tất cả, đồng thời lại sáng tạo hết thảy.
Trời và đất, thời gian và không gian, sống và chết!
Tất cả đều được một quyền này diễn biến ra vô cùng tinh tế.
Ngay cả Liễu Tứ, cũng không hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, ý thức đã không còn.
Ẩn ẩn, có một âm thanh thanh thúy như thủy tinh bị vỡ vang lên, khí lưu chung quanh xuất hiện tiến gào thét, từ quỹ tích một quyền của Tiểu Báo Tử, hư không bị xé ra một lỗ hổng màu đen, xuất hiện trước mặt Tiểu Báo Tử, vòng vàng, cả Liễu Tứ, đồng thời nổ bung ra, không có cảnh huyết nhục tứ tung, cũng không có mảnh vỡ văng khắp nơi, trong nháy mắt hình thể hóa thành bổn nguyên nhân nhất, đó chính là bụi phấn lốm đốm, sau đó bị cái lỗ hổng màu đen hút vào, biến mất trong hư không, hoàn toàn trở về bổn nguyên.
Phá Toái Chân Không!
Đồng tử Kim Nam Thanh như phóng lớn ra.
Chỉ có những chữ này mới có thể diễn tả trạng thái hiện giờ!
Trong truyền thuyết, có một số ít chí cường giả mới có thể dùng nắm đấm của mình Phá Toái Chân Không, hắn vẫn cho rằng đó là đồn đại, nhưng không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy, hơn nữa còn nhìn thấy một tiểu hài tử như Tiểu Báo Tử thi triển.
Chính điều này đã làm cho hắn có cảm giác như vừa nằm mơ.
Chỉ đánh ra một quyền, một cổ khí thế huyền ảo sâu thẳm từ trên người của Tiểu Báo Tử bành trướng ra xung quanh, lập tức bao phủ cả sơn động.
Dưới sự bao phủ của cổ khí thế thần bí này, thậm chí Kim Nam Thanh sinh ra một loại ảo giác, giống như bản thân của mình đang ở trong hư không khôn cùng, nhưng trong tinh không này không có ngôi sao nào, chỉ có cái gọi là hư không.
- Hô!
Cho dù sâu trong nội tâm của bọn họ cuồng dã, cuồng vọng đến tận cùng, cho rằng bản thân mình hóa thành thiên địa, diễn biến thiên địa, nhưng lại không biết diễn biến thế nào.
Bọn họ cho rằng, đang sống trong một thế giới được cho là có yêu nghiệt hoành hành, số chẵn có thể tính được quỹ tích vận hành của ngôi sao trên bầu trời, suy tính được quá trình diễn biến của vũ trụ nhất thanh nhị sở, cái gì vốn là sinh ra từ một kỳ điểm, không có không gian và thời gian, đột nhiên nổ tung một cái, sinh ra vũ trụ.
Tuy nhiên cái lý luận vụ nổ lớn (Big Bang) sinh ra vũ trụ rất khó hiểu, nhưng lại được nhiều người tiếp nhận nhất, hơn nữa quỹ tích ngôi sao vận hành trên bầu trời, quá trình tinh cầu ra đời, tinh hệ hình thành, những thứ này, kiếp trước Tiểu Báo Tử đều xem qua trên TV, hiện tại tuy không nhớ rõ ràng lắm, nhưng những tin tức này tồn tại sâu trong óc của Tiểu Báo Tử, đây là chuyện tốt, thời điểm hình thành "Ý", trực chỉ bản tâm, cho nên trong lòng có che dấu cái gì, những thứ đã quên cũng tìm lại được, sau đó bắt đầu diễn biến.
Mà bước đầu của diễn biến, chính là hình thành kỳ điểm.
Kỳ điểm là gì?
Cái này Tiểu Báo Tử không biết, nhưng trong tiềm thức, thứ này sẽ nổ tung, nhất định là một thứ gì đó bị áp súc đến cực điểm, bởi vậy, khí thế của hắn cũng bắt đầu áp súc.
Trong quá trình Tiểu Báo Tử lĩnh ngộ, hắn một mực súc thế, cũng chính vì thế khí thế chấn động dị thường, khiến cho Liễu Tứ chú ý, cũng làm cho Liễu Tứ phát hiện, tiểu tử này vô cùng có khả năng là ngộ ra cái gì đó, bắt đầu cô đọng quyền ý.
Quyền ý nhất thành, thực lực bạo tăng, đây là sự thật không cần bàn cãi, trọng yếu nhất là, cho dù là quyền ý mới hình thành, cũng có tác dụng "Phá thế", không chỉ có phá thế, còn có thể tạo thành tổn thương về mặt tinh thần, tổn thương tình thân không giống như tổn thương thân thể, cũng không dễ dàng khôi phục, tu vi càng cao thâm, tâm thần càng càng càng trọng yếu, một khi bị thương tổn, dùng thuật ngữ của người trong nghề, chính là đạo tâm bị phá, đạo tâm vừa vỡ, nhẹ thì tu vi trì trệ không tiến, nặng thì võ công bị phế, thậm chí có thể mất mạng, đạo lý kia Tiểu Báo Tử không rõ, nhưng Liễu Tứ lại rõ, hơn nữa Tiểu Báo Tử ngưng tụ quyền ý thần niệm đúng là quá mức quỷ dị, vừa súc thế đã kinh tâm động phách như thế, cho nên Liễu Tứ sinh ra lòng sợ hãi.
- Tuyệt đối không thể để tiểu tử này tiếp tục, nếu như để khí thế của hắn càng ngày càng cô đọng, nói không chừng hôm nay ta sẽ bị lật thuyền trong mương!
Cảm giác khí thế của Tiểu Báo Tử càng ngày càng quỷ dị, trong lòng Liễu Tứ thầm nói, dưới sự sợ hãi, hắn muốn thừa dịp quyền ý của Tiểu Báo Tử chưa thành hình ra tay phá vỡ, cho nên không dám mang theo lòng dạ may mắn, lộ ra thực lực chân chính.
Chỉ thấy vòng vàng của hắn chấn động, phát ra âm thanh như sấm mùa xuân, một tiếng vang phát ra, giống như đất bằng dậy sóng, oanh một tiếng, bọn người Kim Nam Thanh bị chấn động này làm mày choáng mắt hoa, vừa rồi không bị ngất đi, nhưng lúc này lại bị âm thanh làm ngất đi, thất khiếu chảy máu, trong động này trừ hai người đang đánh nhau ra thì chỉ còn lại mình Kim Nam Thanh là còn thanh tỉnh.
Sau khi Liễu Tứ quát lớn một tiếng, vòng vàng trong tay loạn chuyển, nhìn thấy kim quang chớp động. Lại ngưng tụ thành thật thể, hắn nắm lấy vòng vàng, đặt ngang trước ngực, hai tay buông ra cùng lúc, không thể nào ngờ rằng cái vòng vàng này lại bắn ra kim quang, hình thành một đạo quang mang cổ quái.
- Chết đi cho ta!
Liễu Tứ phẫn nộ quát một tiếng, song chưởng nắm lại thành quyền, đánh xuyên qua cái lỗ trên vòng vàng, kích thẳng vào ngực của Tiểu Báo Tử.
Khi quyền của hắn xuyên qua vòng vàng, kim quang từ vòng vàng phát ra ngưng kết thành một đạo quang mang đã quấn lấy nắm đấm của hắn, dung hợp, lại mang theo vòng vàng cùng công kích.
Nên biết cái vòng vàng này cũng là một kiện dị bảo, chính là Liễu Thất đạo nhân tiến vào Tây Hải Cực Âm Chi Địa, dùng tinh hoa Tiên Thiên Canh Kim dung nhập vào Vạn Niên Hàn Thiết, luyện chế mà thành, đã không nằm trong phạm trù binh khí nữa, có lẽ phải xưng là thần binh hoặc pháp khí mới đúng.
Một quyền này của hắn, chính là dùng công kích mạnh nhất của pháp khí để giết địch, dùng tu vi của bản thân dung hợp với tinh hoa Tiên Thiên Canh Kim ngưng tụ thành một quyền mạnh nhất, có uy năng hủy thiên diệt địa.
Sau khi vòng vàng phát ra kim quang, vòng vàng đã ảm đạm đi một chút, lộ ra hình dáng hơi ngăm đem, đó chính là vì tinh hoa Tiên Thiên Canh Kim bị rút ra khỏi bản thể của hàn thiết.
Liễu Tứ đánh ra một quyền này, đánh vào chỗ hiểm trước ngực của Tiểu Báo Tử.
Một quyền cực mạnh!
Sau khi tung ra một quyền, Liễu Tứ cảm thấy một quyền này giống như đang đánh vào một đám bông gòn, nếu không phải vừa rồi hắn dùng bí kỹ, trong một quyền lại ẩn chứa tinh hoa Tiên Thiên Canh Kim, một quyền này đánh trúng, lực sát thương có thể còn lại một thành đã là không tệ rồi.
Nhưng hiện tại, dung hợp Canh Kim chi khí, quyền kình của hắn đánh vào vòng xoáy, vòng xoáy như không có chút tác dụng gì, hoàn toàn không trở ngại, nắm đấm đi xuyên qua, uy lực không yếu bớt chút nào.
Lúc này đối với Tiểu Báo Tử là thời khắc mấu chốt, khí thế áp súc tới cực điểm, ngưng tụ thành một chỗ, nhìn giống như người chết, động cũng không động, khi khí thế ngưng tụ, Tiểu Báo Tử cảm thấy ý nghĩ của mình đông lại, thời điểm một quyền của Liễu Tứ đánh tới, ý thức Tiểu Báo Tử vẫn còn, vẫn có thể khống chế được thân thể của mình, vô ý thức đánh trả một quyền, nghênh tiếp Liễu Tứ, nhưng quyền này chỉ vừa đánh ra một nửa, thì hoàn toàn co lại.
Kỳ điểm là cái gì?
Kỳ điểm không có thời gian, cũng không có không gian, Tiểu Báo Tử liền diễn biến ra thành hỗn độn, không trời không đất không có gì cả, hoặc có thể nói là hoàn toàn không hiểu thấy việc áp súc khí thế, không biết ngưng luyện quyền ý, nhưng lại ngưng tụ khí thế thành một kỳ điểm.
Không có thời gian, cũng không có không gian, chính là cái gì cũng không có, đương nhiên không thể động đậy.
Cho nên, một quyền này của hắn đánh ra chỉ một nửa, liền bị khí thế của mình đông cứng.
Ngay cả suy nghĩ cũng bị đông lại, giống như thời điểm vũ trụ vừa ra đời.
Nếu như không có cái gì đánh vỡ, liền vĩnh viễn bảo trì trạng thái như vậy, có trời mới biết lúc nào nó mới có thể nổ tung.
Nhưng hiện tại, khi cái kỳ điểm này vừa vững chắc, một quyền của Liễu Tứ đánh tới, nếu chỉ là một quyền bình thường thì cũng bỏ đi, nếu là quyền bình thường thì không cách nào đánh vỡ trạng thái hiện tại của Tiểu Báo Tử, nhưng khi hắn đánh ra một quyền này, cũng không biết tình hình của Tiểu Báo Tử, hiện giờ đang bị khí thế của chính mình đông cứng.
Nhưng một quyền của Liễu Tứ lại ẩn chứa tinh hoa Tiên Thiên Canh Kim chi khí, chỉ có như vậy, có ngoại lực tham gia, chuyện này liền xảy ra biến hóa.
Cơ hồ trong nháy mắt ý thức của Tiểu Báo Tử bị đông kết, nắm đấm của Liễu Tứ đã tới, đánh lên nắm tay của Tiểu Báo Tử.
Cũng bởi vì quá nhanh, cho nên Liễu Tứ không phát hiện ra điều gì dị thường, mà Tiểu Báo Tử thì sao? Chỉ có cảm giác đại não của mình như ngắn lại, sau đó, giống như có cái gì đó nổ tung trong đầu, mà nắm đắm của hắn, cũng theo quán tình đánh về phía trước.
Lúc này đây, hắn biết nắm đấm của mình vào lúc nào, đã giao kích với nắm đấm của Liễu Tứ, bỗng nhiêm hào quang trên nắm đấm của Liễu Tứ bộc phát, sau đó biến mất không còn lại gì, mà trong đầu của Tiểu Báo Tử xuất hiện một tia minh tưởng, khí thế ngưng tụ nhanh chóng, tất cả đều áp súc lên nắm đấm của hắn, nắm đấm nhẹ nhàng đánh về phía trước.
Đánh ra một quyền, không có thanh âm, cũng không có chấn động, Tiểu Báo Tử cảm thấy một quyền có uy lực đủ để hủy thiên diệt địa, thậm chí có thể đánh nát thiên địa này.
Một quyền này, trước giờ chưa từng có, hủy diệt tất cả, kể cả không gian.
Một quyền này, giống như vụ nổ lớn lúc vũ trụ vừa sinh ra đời, hủy diệt tất cả, đồng thời lại sáng tạo hết thảy.
Trời và đất, thời gian và không gian, sống và chết!
Tất cả đều được một quyền này diễn biến ra vô cùng tinh tế.
Ngay cả Liễu Tứ, cũng không hiểu rõ đã xảy ra chuyện gì, ý thức đã không còn.
Ẩn ẩn, có một âm thanh thanh thúy như thủy tinh bị vỡ vang lên, khí lưu chung quanh xuất hiện tiến gào thét, từ quỹ tích một quyền của Tiểu Báo Tử, hư không bị xé ra một lỗ hổng màu đen, xuất hiện trước mặt Tiểu Báo Tử, vòng vàng, cả Liễu Tứ, đồng thời nổ bung ra, không có cảnh huyết nhục tứ tung, cũng không có mảnh vỡ văng khắp nơi, trong nháy mắt hình thể hóa thành bổn nguyên nhân nhất, đó chính là bụi phấn lốm đốm, sau đó bị cái lỗ hổng màu đen hút vào, biến mất trong hư không, hoàn toàn trở về bổn nguyên.
Phá Toái Chân Không!
Đồng tử Kim Nam Thanh như phóng lớn ra.
Chỉ có những chữ này mới có thể diễn tả trạng thái hiện giờ!
Trong truyền thuyết, có một số ít chí cường giả mới có thể dùng nắm đấm của mình Phá Toái Chân Không, hắn vẫn cho rằng đó là đồn đại, nhưng không nghĩ tới hôm nay lại nhìn thấy, hơn nữa còn nhìn thấy một tiểu hài tử như Tiểu Báo Tử thi triển.
Chính điều này đã làm cho hắn có cảm giác như vừa nằm mơ.
Chỉ đánh ra một quyền, một cổ khí thế huyền ảo sâu thẳm từ trên người của Tiểu Báo Tử bành trướng ra xung quanh, lập tức bao phủ cả sơn động.
Dưới sự bao phủ của cổ khí thế thần bí này, thậm chí Kim Nam Thanh sinh ra một loại ảo giác, giống như bản thân của mình đang ở trong hư không khôn cùng, nhưng trong tinh không này không có ngôi sao nào, chỉ có cái gọi là hư không.
- Hô!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.