Thông Thiên Đại Thánh

Chương 973: Mục đích. (1)

Xà Thôn Kình

09/05/2013

Chu Báo biết rõ thực lực của mình mạnh, nhưng cũng không ngu xuẩn đến mức cho rằng mình có thể đối phó được Chân Tiên cấp Tôn Giả.

- Tốt, nếu đảo chủ đã thịnh tình mời, Chu Báo nếu không đi thì thật sự quá bất cận nhân tình rồi, đi trước dẫn đường đi!

- Vâng!

Nghe được Chu Báo đáp lời, Thoát Cáp đại hỉ, tuy rằng hắn tin tưởng đảo chủ của mình khẳng định có thủ đoạn cưỡng chế khiến Chu Báo đi gặp hắn, nhưng nếu quả thật như vậy, nói cho cùng cũng do mình không có thủ đoạn, không hoàn thành được nhiệm vụ mà đảo chủ giao phó, hắn cũng phải có trách nhiệm.

- Chờ một chút!

Chu Báo đang chuẩn bị đi theo Thoát Cáp rời khỏi, Cơ Dạ Nguyệt đứng ở một bên nhìn hồi lâu nói:

- Một mình ngươi đi, quá nguy hiểm a? ! Không bằng để ta đi cùng với ngươi!

- Dạ Nguyệt.

Một gã trưởng lão của Dao Trì đi cùng Cơ Dạ Nguyệt cũng thật không ngờ Cơ Dạ Nguyệt lại đột nhiên xin đi giết giặc, sau khi sửng sốt một chút liền vội vàng ngăn cản.

- Đảo chủ chỉ để ta mời mình vị các hạ này đi thôi!

Thoát Cáp liếc nhìn Cơ Dạ Nguyệt, cứng rắn nói:

- Nếu như ngươi đi theo thì ta không thể bảo chứng an toàn cho ngươi được!

- Có thể bảo chứng an toàn của ta là được rồi, chỉ mình ta đi thôi!

Chu Báo tiếp lời nói.

- Bọn hắn đều ở lại chỗ này.

Cơ Dạ Nguyệt còn muốn nói điều gì, lại bị nàng một gã trưởng lão bên cạnh gắt gao giữ lại, Chu Báo có thể đi mạo hiểm, bọn họ không có vấn đề gì cả, nhưng nếu như Cơ Dạ Nguyệt xảy ra chuyện ở trước mặt họ. Cho dù cuối cùng bọn họ giết được Diệp Thanh Thiên, Dao Trì Chi Chủ cũng sẽ không bỏ qua cho bọn hắn.

Cơ Dạ Nguyệt được công nhân là tông chủ dự khuyết của Dao Trì, nếu thực sự xảy ra chuyện ở trong hải vực, bọn hắn không cách nào giao phó được, cho nên mới phải gắt gao cản Cơ Dạ Nguyệt.

Đi theo đằng sao Thoát Cáp, tung người nhảy mấy cái đã leo lên một ngọn núi cao và hiểm trở, ngọn núi này cao tới vạn trượng, xuyên thẳng trời xanh, bị tầng tầng lớp lớp bụi mù núi lửa màu xám bao vây.



Những bụi mù núi lửa này như có linh tính, phảng phất nhận ra Thoát Cáp vậy, Thoát Cáp vừa xuất hiện, liền tự động mở ra một cái lối đi, để hai người đi qua!

- Bụi núi lửa ở đây thật có chút ý tứ, chẳng lẽ đều đã tế luyện qua sao? !

Chu Báo hỏi dò.

- Đương nhiên, tất cả bụi núi lửa trên đảo đều đã được đảo chủ tế luyện qua, chúng ta chỉ đi qua một bộ phận phòng thủ thôi, các ngươi sở dĩ có thể thuận lợi tiến đến, là vì đảo chủ đã mở ra cấm chế, nếu không thì không thể nào lên được Liêu Nha Đảo đâu!

Thoát Cáp nói, trong ngôn ngữ tràn đầy tin tưởng, đối với thực lực cường đại mà Chu Báo bày ra trước kia làm như không thấy.

- Xem ra đảo chủ các ngươi thật là cao nhân ah, nhiều bụi núi lửa như vậy, muốn tế luyện phải tới khi nào chứ!

- Việc này cũng không có gì, đảo chủ có một kiện pháp bảo, bụi núi lửa như vậy, muốn luyện bao nhiêu thì có bấy nhiêu.

Thoát Cáp nói:

- Chu Báo các hạ, không nên thăm dò ta nữa, những thứ ta nói với ngươi đều là ta có thể nói, nếu ta không thể nói cho ngươi thì một chữ cũng không tiết lộ đâu.

Chu Báo bị hắn nói có chút xấu hổ, chỉ đành gật đầu nói

- Hiểu rõ, hiểu rõ, ta cũng không phải dò xét bí mật của các ngươi đâu, ta chỉ hiếu kỳ vì sao đảo chủ các người lại mời riêng ta tới, phải biết rằng, trên thuyền người mạnh hơn so với ta không phải không có, có người trên người còn mang tiên khí và Thuần Dương pháp khí nữa!

- Đảo chủ mời ngươi tới, là vì lực lượng mà ngươi bày ra lúc trước, người khiến đảo chủ cảm thấy rất giật mình, đương nhiên, cũng không phải nói đảo chủ không bằng ngươi, mà đảo chủ cần loại lực lượng này của ngươi nên mới cho các ngươi vào thôi!

- Đảo chủ cần lực lượng của ta, cho nên mới thả cho chúng ta vào?

- Đúng vậy, nhìn thấy đảo chủ thì ngươi sẽ biết.

Thoát Cáp nói, thân hình dừng một chút

- Đảo chủ ở phía trước, tự ngươi đi tới là được rồi, ta chỉ có thể đưa ngươi đến đây thôi!

Chu Báo nhìn chăm chú, dọc theo hướng Thoát Cáp chỉ nhìn lại, dưới chân ngọn núi là một thung lũng thoáng đãng, ở trung tâm thung lũng chính là một cái hồ sâu, bên cạnh hố hấu có một nhà gỗ nhỏ, rất là đơn sơ, lại lộ ra một lượng khí tức tươi mát.

- Đảo chủ các ngươi đang ở đó sao?

- Đúng vậy, đi xuống đi, nơi này ngoại trừ đảo chủ ra, cho tới bây giờ đều không cho phép người nào đi vào cả, không thể tưởng được các hạ lại có cơ hội đi vào bên trong!



Thoát Cáp nói xong không chút che dấu nói ra hâm mộ trong lòng mình.

- Ta cũng không có cái hứng thú đó, chúng ta đổi là được thôi mà.

Chu Báo nhìn thấy biểu lộ hâm mộ của Thoát Cáp, trong nội tâm oán thầm, thấy rõ trong thung lũng cũng không có bao nhiêu sát cơ, ngược lại một mảnh yên tĩnh tường hòa nên trong lòng thoáng buông lỏng, thả người một cái liền nhảy xuống đáy cốc.

Đến dưới thung lũng, đi đên trước nhà gỗ, lông mày Chu Báo khẽ nhướng lên, bởi vì cửa đã được mở ra, bên trong không lớn, vừa xem liền hiểu ngay, cũng không có bất kỳ dấu vết không gian cấm chế nào cả, đương nhiên, cũng không có người nào trong đó.

- Kỳ quái, sao lại không có người được, chẳng lẽ đảo chủ chó má gì đó đang trêu đùa ta sao? Ta thoạt nhìn dễ bị đùa nghịch như vậy sao? !

Chu Báo có chút khó chịu trong lòng, trong lúc đang suy nghĩ, trong hố sâu kia đột nhiên vang lên một hồi tiếng nước, con mắt Chu Báo thoáng trợn tròn. Bởi vì một con cá lớn màu xanh da bỗng nhiên từ trong hố nhảy ra ngoài, trực nhảy đến giữa không trung, biến thành hình người, rơi xuống trước mặt Chu Báo

Con cá này hóa thân thành một nữ tử áo lam, dung mạo xinh đẹp thoát tục, toàn thân lộ ra một lượng khí tức thanh linh, tựa như tinh linh trong nước vậy.

- Long Cốt Thập Bát Vực, Đảo chủ đệ nhất vực Liêu Nha Đảo Lam Thủy Nhi bái kiến Chu Báo các hạ!

Dung mạo của Lam Thủy Nhi này khiến Chu Báo ngây ngốc một chút, chợt khôi phục bình thường, vừa chắp tay.

- Trung Thổ vực, Đại Tấn vương triều, Vân Châu Chu Báo bái kiến đảo chủ!

- Các hạ không cần đa lễ, mời ngồi.

Lam Thủy Nhi này chính là tinh linh trong nước, yêu quái, đối với tục lễ của nhân loại cũng không thèm để ý, chỉ báo danh tính với Chu Báo liền dẫn Chu Báo tiến nhập vào phòng gỗ kia.

- Đa tạ.

Chu Báo cười nói, đi thẳng vào phòng, tìm một cái băng ngồi xuống

- Không biết đảo chủ triệu hoán, cần làm chuyện gì? !

- Ta muốn mời người giúp ta một việc.

- Đảo chủ nói đùa, thực lực của đảo chủ hơn xa Chu Báo, vừa rồi Chu Báo múa rìu qua mắt thợ, quả thật mất hết mặt mũi rồi, đảo chủ cũng đừng có giễu cợt tại hạ!

Chu Báo vội vàng nói.

Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net

truyện bách hợp
truyện sắc

Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.

ngôn tình sắc

Nhận xét của độc giả về truyện Thông Thiên Đại Thánh

Số ký tự: 0

    Bình luận Facebook