Chương 1376: Mười năm!
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Tiên khí, là tiên khí nguyên vẹn a, kiện tiên khí đó không ngờ lại rơi vào tay Đại Luân Tự, rơi vào tay một hòa thượng phá giới a, quả thực là làm cho người ta đỏ mắt không thôi, do đó dẫn phát ra vô số hành động tìm kiếm lịch sử Thượng Cổ tông môn ở Thiên Giới.
Mặc dù có chút thiếu đạo đức, nhưng thu hoạch rất khá quan, ít nhất các đại tông môn trong Thất Thần Vực vài năm năm hoặc nhiều hoặc ít đều kiếm được vài món Thuần Dương pháp khí, vô số linh dược và linh thạch, thời gian mười năm, cả Thất Thần vực thoáng cái như trở lại thời kỳ Trung Cổ.
Nhưng mà, mười năm qua đi, loại chuyện này từ từ lạnh xuống, cục diện của tu sĩ ở Đông Tứ Vực đã từ từ biến đổi.
Rất nhiều tu sĩ đẳng cấp cao không thuộc về năm đại tông môn xuất hiện rất nhiều, ở Thất Thần Vực rất dễ dàng nhìn thấy tu sĩ tán Tiên, nếu không phải bị năm đại tông môn lũng đoạn, hiện ra loại tình huống này, một phương diện nguyên nhân khác chính là Chu Báo đã ác ý để lộ đan phương ra ngoài, cũng có thể làm cho những tu sĩ không có tư chất cũng có thể biến thành cường giả, mười năm trước, như Chu Báo a, Cơ Dạ Nguyệt còn trẻ tuổi như vậy đã tiến vào ngũ cường của Trung Thổ Vực làm oanh động giang hồ, nhưng bây giờ, mười năm sau, trong Đại Tấn của Trung Thổ Vực, đã toát ra năm mươi tên cường giả thiếu niên, những tên thiếu niên cường giả còn lại lên tới mấy trăm, nhưng ngược lại, giá cả dược liệu luyện chế Đoán Cốt Đan, Dịch Cân Đan, Hoán Huyết Đan, Tẩy Tủy Đan nhanh chóng lên giá, thị trường dược liệu trong Thất Thần Vực biến thành một hồi gà bay chó chạy, mà An Viễn Đường thì sao, sớm đã tích dược liệu cao như núi, cho nên ngồi nhìn tiền lời mà cười, hơn nữa, có Chu Báo cường thế ủng hộ, những dược liệu sơ cấp này đối với Chu Báo mà nói, có thể nói là cuồn cuộn không kiệt, muốn bao nhiêu có bao nhiêu, nhưng mọi chuyện chỉ có một lần, nếu như khắp nơi đều có hoàng kim, hoàng kim cũng không đáng tiền, cho nên Chu Báo sẽ không cung ứng dược liệu với số lượng quá nhiều.
Ung dung mười năm, thoáng một cái đã qua, Thất Thần Vực mười năm sau đã có biến đổi rất lơn so với Thất Thần Vực mười năm trước, cũng không còn cảnh tượng trước kia.
- Ha ha ha, ngươi tiểu tử này, bế quan mười năm cũng không an phận.
Trên bầu trời Vũ Dương Lĩnh liên tục có mưa phùn, ở trên đỉnh của Tích Lôi Sơn, có một tòa cung điện không tính là quá lớn, mà tòa cung điện này khác với Trấn Hải Cung, giản lược hơn rất nhiều, từ bên ngoài nhìn vào, giống như một cái đình, nhưng ngồi ở bên trong cung điện, cảnh tượng bốn phương thu hết vào trong mắt, tầm mắt thập phần khoáng đạt.
- Cái gì không an phận, chẳng lẽ ngươi có thể trông cậy vào một người bế quan mười năm không ra như ta a?
Chu Báo mỉm cười nói.
- Cũng đúng!
Vương Xà ngồi đối diện với hắn, cầm lấy bầu rượu trên bàn, uống một hơi cạn sạch.
- Hai ngươi các ngươi tới tìm ta làm gì, xem ra, đã chuẩn bị tốt rồi đây!
- Đúng vậy, là thời điểm đi độ hư không lôi kiếp.
Tống Tử Phật nhẹ nhàng gật đầu.
- Ta đã cảm giác được lực lượng của mình đã đột phá tới cực hạn, hiện tại là thời cơ tốt nhất đi độ hư không lôi kiếp, nếu như tiếp tục đợi qua thêm một thời gian, đợi đến khi nhuệ khí của ta bị áp chế, chỉ sợ không vượt qua mấy lần lôi kiếp.
- Có lý!
Chu Báo gật đầu.
- Ta bế quan mười năm, mục đích cũng là vì củng cố vững chắc cảnh giới của mình, đem thân thể của mình điều chỉnh tới đỉnh phong, đi độ hư không lôi kiếp, nhưng không biết vì cái gì, ta cảm giác, cảm thấy lúc này đi độ hư không lôi kiếp không được thuận lợi!
- Ngươi cũng cảm giác được sao?
- Không phải ta cảm giác được, mà là có người đi tới Đại Luân Tự.
Tống Tử Phật mỉm cười, nói.
- Mười ngày trước, Linh Tiêu Điện Ngọc Thái Huyền tới Đại Luân Tự, muốn liên hợp với Đại Luân Tự đối phó ngươi!
- Đối phó ta?
Hàn quang trong mắt Chu Báo lóe lên.
- Tại sao có thể như vậy, vì cái gì đột nhiên lại đối phó ta?
- Tuy mưới năm nay ngươi vững vàng, nhưng Vũ Dương Lĩnh phát triển quá nhanh, thực lực cũng là gia tăng mãnh liệt, ngươi nhìn thủ hạ dưới trướng của ngươi, thế lực của ngươi, hiện tại Trung Thổ vực, trừ năm đại tông môn ra, còn có ai là địch thủ đây? Còn có ai có thực lực vượt qua ngươi? Cho dù là Thiên Long Đạo, Bái Hỏa Giáo những năm gần đây có mạnh hơn cũng không mạnh bằng ngươi, bây giờ ngươi vẫn là tiểu lãnh địa, trong mười năm ngẳn ngủi, đã có thể làm được như vậy, tiếp mười năm nữa thì sao? Hai mươi năm thì sao, Vũ Dương Lĩnh của ngươi sẽ biến thành cái dạng gì? Hơn nữa tuổi của ngươi bây giờ còn rất trẻ, ngay cả ba mươi cũng không tới, với tu vi của ngươi, sống mấy ngàn năm thậm chí trên vạn năm cũng có thể, dưới sự ủng hộ của ngươi, nhiều năm như vậy, chỉ sợ không tới một trăm năm, cái Trung Thổ Vực này sẽ nhiều ra thêm một đại tông môn nữa, đối với năm đại tông môn cũng không có chỗ tốt gì.
- Cho nên các ngươi muốn thừa dịp hiện tại giải quyết ta sao?
- Không phải chúng ta, là Linh Tiêu Điện liên hợp Tây Tam Vực Thiên Ngoại Thần Sơn và Du Tiên Quan, chuẩn bị ra tay với ngươi.
- Cái gì? Bọn họ còn liên hợp tông môn ở Tây Tam Vực đối phó ta?
- Hừ, các đại tông môn trong Thất Thần Vực đều có quan hệ hàm hồ với ngươi, Dao Trì và Long Lôi Cung đều minh xác ám chỉ không chịu là địch của ngươi, chỉ có Đại Luận Tự chúng ta, mỗi người cũng biết ta và Vũ Dương Lĩnh của ngươi có xung đột, cho nên hắn mới tới Đại Luân Tự, muốn kéo Đại Luân Tự lên thuyền, cũng không đem chuyện này nói cho ngươi biết, bởi vì chúng ta có xung đột, về phần Du Tiên Quan và Thiên Ngoại Thần Sơn, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút ân cừu với ngươi, tuy nhiên, bọn họ cũng không ngốc tới mức bị Linh Tiêu Điện lợi dụng, Linh Tiêu Điện tốn hao cái giá lớn, mới thỉnh động được bọn họ.
- Sau đó lại muốn đem Đại Luân Tự của ngươi kéo lên thuyền giặc?
- Đại Luận Tự không có lên thuyền!
Tống Tử Phật cười nói.
- Vậy Linh Tiêu Điện làm cách nào biết rõ ta sắp độ hư không lôi kiếp?
- Phương sĩ!
Nhắc tới điểm này, sắc mặt Tống Tử Phật biến thành khó coi.
- Trong Linh Tiêu Điện có phương sĩ, chuyện này chúng ta nên sớm nghĩ tới, cho dù là Trấn Long Khư, hay là Vạn Tinh Hải, trong đó đều có bóng dáng của phương sĩ, nhưng cho tới nay chúng ta không có chú ý, bây giờ nghĩ lại, kỳ thật Linh Tiêu Điện có rất nhiều chuyện đều do phương sĩ thao tác trong bóng tối.
- Hiện tại vẫn còn tồn tại phương sĩ sao? Sau lần đại kiếp nạn, những gia hỏa đáng chết này không phải biến mất rồi sao?
Mặc dù có chút thiếu đạo đức, nhưng thu hoạch rất khá quan, ít nhất các đại tông môn trong Thất Thần Vực vài năm năm hoặc nhiều hoặc ít đều kiếm được vài món Thuần Dương pháp khí, vô số linh dược và linh thạch, thời gian mười năm, cả Thất Thần vực thoáng cái như trở lại thời kỳ Trung Cổ.
Nhưng mà, mười năm qua đi, loại chuyện này từ từ lạnh xuống, cục diện của tu sĩ ở Đông Tứ Vực đã từ từ biến đổi.
Rất nhiều tu sĩ đẳng cấp cao không thuộc về năm đại tông môn xuất hiện rất nhiều, ở Thất Thần Vực rất dễ dàng nhìn thấy tu sĩ tán Tiên, nếu không phải bị năm đại tông môn lũng đoạn, hiện ra loại tình huống này, một phương diện nguyên nhân khác chính là Chu Báo đã ác ý để lộ đan phương ra ngoài, cũng có thể làm cho những tu sĩ không có tư chất cũng có thể biến thành cường giả, mười năm trước, như Chu Báo a, Cơ Dạ Nguyệt còn trẻ tuổi như vậy đã tiến vào ngũ cường của Trung Thổ Vực làm oanh động giang hồ, nhưng bây giờ, mười năm sau, trong Đại Tấn của Trung Thổ Vực, đã toát ra năm mươi tên cường giả thiếu niên, những tên thiếu niên cường giả còn lại lên tới mấy trăm, nhưng ngược lại, giá cả dược liệu luyện chế Đoán Cốt Đan, Dịch Cân Đan, Hoán Huyết Đan, Tẩy Tủy Đan nhanh chóng lên giá, thị trường dược liệu trong Thất Thần Vực biến thành một hồi gà bay chó chạy, mà An Viễn Đường thì sao, sớm đã tích dược liệu cao như núi, cho nên ngồi nhìn tiền lời mà cười, hơn nữa, có Chu Báo cường thế ủng hộ, những dược liệu sơ cấp này đối với Chu Báo mà nói, có thể nói là cuồn cuộn không kiệt, muốn bao nhiêu có bao nhiêu, nhưng mọi chuyện chỉ có một lần, nếu như khắp nơi đều có hoàng kim, hoàng kim cũng không đáng tiền, cho nên Chu Báo sẽ không cung ứng dược liệu với số lượng quá nhiều.
Ung dung mười năm, thoáng một cái đã qua, Thất Thần Vực mười năm sau đã có biến đổi rất lơn so với Thất Thần Vực mười năm trước, cũng không còn cảnh tượng trước kia.
- Ha ha ha, ngươi tiểu tử này, bế quan mười năm cũng không an phận.
Trên bầu trời Vũ Dương Lĩnh liên tục có mưa phùn, ở trên đỉnh của Tích Lôi Sơn, có một tòa cung điện không tính là quá lớn, mà tòa cung điện này khác với Trấn Hải Cung, giản lược hơn rất nhiều, từ bên ngoài nhìn vào, giống như một cái đình, nhưng ngồi ở bên trong cung điện, cảnh tượng bốn phương thu hết vào trong mắt, tầm mắt thập phần khoáng đạt.
- Cái gì không an phận, chẳng lẽ ngươi có thể trông cậy vào một người bế quan mười năm không ra như ta a?
Chu Báo mỉm cười nói.
- Cũng đúng!
Vương Xà ngồi đối diện với hắn, cầm lấy bầu rượu trên bàn, uống một hơi cạn sạch.
- Hai ngươi các ngươi tới tìm ta làm gì, xem ra, đã chuẩn bị tốt rồi đây!
- Đúng vậy, là thời điểm đi độ hư không lôi kiếp.
Tống Tử Phật nhẹ nhàng gật đầu.
- Ta đã cảm giác được lực lượng của mình đã đột phá tới cực hạn, hiện tại là thời cơ tốt nhất đi độ hư không lôi kiếp, nếu như tiếp tục đợi qua thêm một thời gian, đợi đến khi nhuệ khí của ta bị áp chế, chỉ sợ không vượt qua mấy lần lôi kiếp.
- Có lý!
Chu Báo gật đầu.
- Ta bế quan mười năm, mục đích cũng là vì củng cố vững chắc cảnh giới của mình, đem thân thể của mình điều chỉnh tới đỉnh phong, đi độ hư không lôi kiếp, nhưng không biết vì cái gì, ta cảm giác, cảm thấy lúc này đi độ hư không lôi kiếp không được thuận lợi!
- Ngươi cũng cảm giác được sao?
- Không phải ta cảm giác được, mà là có người đi tới Đại Luân Tự.
Tống Tử Phật mỉm cười, nói.
- Mười ngày trước, Linh Tiêu Điện Ngọc Thái Huyền tới Đại Luân Tự, muốn liên hợp với Đại Luân Tự đối phó ngươi!
- Đối phó ta?
Hàn quang trong mắt Chu Báo lóe lên.
- Tại sao có thể như vậy, vì cái gì đột nhiên lại đối phó ta?
- Tuy mưới năm nay ngươi vững vàng, nhưng Vũ Dương Lĩnh phát triển quá nhanh, thực lực cũng là gia tăng mãnh liệt, ngươi nhìn thủ hạ dưới trướng của ngươi, thế lực của ngươi, hiện tại Trung Thổ vực, trừ năm đại tông môn ra, còn có ai là địch thủ đây? Còn có ai có thực lực vượt qua ngươi? Cho dù là Thiên Long Đạo, Bái Hỏa Giáo những năm gần đây có mạnh hơn cũng không mạnh bằng ngươi, bây giờ ngươi vẫn là tiểu lãnh địa, trong mười năm ngẳn ngủi, đã có thể làm được như vậy, tiếp mười năm nữa thì sao? Hai mươi năm thì sao, Vũ Dương Lĩnh của ngươi sẽ biến thành cái dạng gì? Hơn nữa tuổi của ngươi bây giờ còn rất trẻ, ngay cả ba mươi cũng không tới, với tu vi của ngươi, sống mấy ngàn năm thậm chí trên vạn năm cũng có thể, dưới sự ủng hộ của ngươi, nhiều năm như vậy, chỉ sợ không tới một trăm năm, cái Trung Thổ Vực này sẽ nhiều ra thêm một đại tông môn nữa, đối với năm đại tông môn cũng không có chỗ tốt gì.
- Cho nên các ngươi muốn thừa dịp hiện tại giải quyết ta sao?
- Không phải chúng ta, là Linh Tiêu Điện liên hợp Tây Tam Vực Thiên Ngoại Thần Sơn và Du Tiên Quan, chuẩn bị ra tay với ngươi.
- Cái gì? Bọn họ còn liên hợp tông môn ở Tây Tam Vực đối phó ta?
- Hừ, các đại tông môn trong Thất Thần Vực đều có quan hệ hàm hồ với ngươi, Dao Trì và Long Lôi Cung đều minh xác ám chỉ không chịu là địch của ngươi, chỉ có Đại Luận Tự chúng ta, mỗi người cũng biết ta và Vũ Dương Lĩnh của ngươi có xung đột, cho nên hắn mới tới Đại Luân Tự, muốn kéo Đại Luân Tự lên thuyền, cũng không đem chuyện này nói cho ngươi biết, bởi vì chúng ta có xung đột, về phần Du Tiên Quan và Thiên Ngoại Thần Sơn, hoặc nhiều hoặc ít đều có chút ân cừu với ngươi, tuy nhiên, bọn họ cũng không ngốc tới mức bị Linh Tiêu Điện lợi dụng, Linh Tiêu Điện tốn hao cái giá lớn, mới thỉnh động được bọn họ.
- Sau đó lại muốn đem Đại Luân Tự của ngươi kéo lên thuyền giặc?
- Đại Luận Tự không có lên thuyền!
Tống Tử Phật cười nói.
- Vậy Linh Tiêu Điện làm cách nào biết rõ ta sắp độ hư không lôi kiếp?
- Phương sĩ!
Nhắc tới điểm này, sắc mặt Tống Tử Phật biến thành khó coi.
- Trong Linh Tiêu Điện có phương sĩ, chuyện này chúng ta nên sớm nghĩ tới, cho dù là Trấn Long Khư, hay là Vạn Tinh Hải, trong đó đều có bóng dáng của phương sĩ, nhưng cho tới nay chúng ta không có chú ý, bây giờ nghĩ lại, kỳ thật Linh Tiêu Điện có rất nhiều chuyện đều do phương sĩ thao tác trong bóng tối.
- Hiện tại vẫn còn tồn tại phương sĩ sao? Sau lần đại kiếp nạn, những gia hỏa đáng chết này không phải biến mất rồi sao?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.