Chương 1141: Nội đan đến tay
Xà Thôn Kình
09/05/2013
- Không thể thế được!
Cổn Long Vương phát ra một tiếng hô không cam lòng, cái bàn tay lớn màu đen kia bị Cẩm Tú Sơn Hà Đồ cắt đứt, phiêu tán trên bầu trời.
Cơ hồ đồng thời, bên trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ cũng xảy ra một loạt rung chuyển, Vân Thiên Hà đột nhiên bị ngoài ý muốn hiện giờ đã phẫn nộ rồi, chuyện xảy ra vừa rồi hoàn toàn nằm ngoài sự khống chế của hắn, một đạo Thái Âm Chân Lôi cơ hồ đã phá vỡ tất cả kế hoạch của hắn, bất quá may mắn, hắn còn có thể khống chế được Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, hiện giờ, hắn điều khiển Cẩm Tú Sơn Hà Đồ tìm được tung tích của Cổn Long Vương, điều khiển tất cả lực lượng trong đồ bức thắng tới Cổn Long Vương
"Hỗn đãn, hỗn đãn, hỗn đãn!
Theo từng tiếng mắng tức giận của hắn, tất cả ngọn núi trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ đều nổ ra, hóa thành từng đạo lưỡi đao vô cùng sắc bén, tất cả dòng sông, nguồn nước trong đồ cũng đều không gió dậy sóng cuốn thẳng về phía Cổn Long Vương, mặt đất cũng bạo liệt ra, dung nham trong hỏa mạch dưới lòng đất xì ra, biến thành một mảnh Hỏa Long dài hẹp, gào thét lên đánh về phía Cổn Long Vương, nguyên khí bắt đầu bạo tẩu, hình thành từng đạo cuồng phong, cũng lao về phía Cổn Long Vương ẩn thân.
Đoàn tinh quang màu đen do Cổn Long Vương biến thành kia dưới từng đợt công kích liền trở nên ảm đạm, bất quá trong giây lát tiếp theo, liền biến thành một đoàn bụi mù màu đen, biến mất trong không khí của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ.
- Chết tiệt, Linh Tiêu Điện, Du Tiên Quan, Cổn Long Vương ta thề không bỏ qua cho các ngươi đâu!
Linh hồn của Cổn Long Vương phát ra từng đợt gào thét, theo thời gian trôi qua dần biến mất, cùng lúc đó, trong Ngũ Long Hải vực nội cách đó mấy trăm vạn dặm, Cổn Long Vương vốn ở trong nội cung, khoanh chân ngồi trên giường ngọc liền thổ ra một búng máu tưoi, thân hình lay động một hồi, mở mắt ra, lúc này, trong mắt của hắn hiện đầy tơ máu và oán độc chi ý, trầm thấp gầm thét:
- Linh Tiêu Điện, Du Tiên Quan, các ngươi cứ chờ đấy!
Tiếng gào thét và không cam lòng của Cổn Long Vương cũng không ảnh hưởng tới Chu Bao, cũng không ảnh hưởng Hồng Tuyên Long và Tống Tử Phật.
Nhìn thấy Cẩm Tú Sơn Hà Đồ đã bổ khuyết lỗ hổng, thân hình của hai người Chu Báo và Hồng Tuyên Long cơ hồ đồng thời khẽ động, vọt xuống phía dưới, mấy đạo quang mang lóe lên, lại một lần nữa phá vỡ không gian cấm chế của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, tiến nhập vào trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ
Chỉ còn lại Tống Tử Phật kia, một bộ dáng đi đánh xì dầu (*đánh đấm giả bộ cho có khí thế), hắc hắc cười một tiếng, hóa thành một đoàn hồng vân phá không mà đi.
Lúc này ở trong đồ đã là một mảnh bừa bộn, bộ dáng như tận thế, lực lượng của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ đang chậm chạp chữa trị nhưng bất quá có trời mới biết phải chữa trị tới khi nào.
Mấy mấy người bọn họ kịp thời chạy ra ngoài, Ngũ đại tông môn và Du Tiên Quan dưới một đợt Thái Âm Chân Lôi đã nhận phải tổn thất thảm trọng.
Hơn phân nửa người bị nổ chết tại chỗ, cho dù không chết cũng chỉ còn nửa mạng, chính thức lông tóc ít bị tổn thương cũng chỉ có mình Vân Thiên Hà mà thôi.
Địa Sát Hỏa Kỳ Lân cũng nhận lấy trọng thương, hắn đang nằm trên một đỉnh núi, miệng lớn thở phì phò, đôi con mắt tử sắc đảo loạn, tìm cơ hội bỏ chạy.
Đây là cơ hội đào tẩu tốt nhất của nó hiện giờ, người đến tìm hắn gây phiền toái phần lớn đều đã bị trọng thương, căn bản không rảnh để chú ý tới hắn, mà Vân Thiên Hà vừa rồi điều khiển Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, tinh lực bị hao tổn quá nhiều, lúc này cũng không có dư lực, việc duy nhất hắn phải làm hiện giờ là tiến vào đường nhỏ của hỏa mạch dưới lòng đất Thanh Kiếm Sơn, nơi đó là địa bàn của hắn, hắn tin tưởng, đã mất đi sự trói buộc của Cổn Long Vương, trong hỏa mạch dưới lòng đất, căn bản sẽ không có người nào tìm được hắn cả.
Chỉ là, trời không theo ý nguyện người, lại càng không theo ý nguyện của hắn.
Ngay khi hắn chuẩn bị dùng thổ độn để rời đi, một đạo ánh sáng màu xanh phá không mà đến, đánh thẳng vào đầu hắn.
- Xoát!
Căn bản không có bất kì chỗ phản kháng nào, ánh sáng màu xanh hiện lên, đầu lâu của hắn liền bay lên, một cột máu nóng bay lên cao mười trượng, cũng không rơi xuống mà bị một đạo hào quang kim sắc xoáy lên, lấy đi, đạo hào quang kim sắc đó không chỉ thu lấy một bộ phận lớn máu huyết Kỳ Lân mà đồng thời còn cuốn lấy thi thể nó nữa.
- Ngươi dám!
Trông thấy tình hình này, Vân Thiên Hà gào thét một tiếng, thúc dục Cẩm Tú Sơn Hà Đồ lập tức, nguyên khí khắp nơi liền hóa thành một bàn tay lớn chộp về phía hào quang màu vàng.
Hào quang màu vàng phảng phất biết rõ lợi hại, mãnh liệt co rụt lại, rút về trong ánh sáng màu xanh, mà ánh sáng màu xanh kia đột nhiên lại biến dài ra, phát ra từng tiếng thanh mình chém bàn tay lớn kia thành hai nửa, không chú ý đến thi thể của Kỳ Lân nữa, phá không mà đi, mở Cẩm Tú Sơn Hà Đồ ra một lổ hổng, biến mất ở phía chân trời.
- Hừ!
Nhìn thấy Hồng Tuyên Long bỏ chạy, Vân Thiên Hà phát ra một tiếng cười lạnh, tuy rằng Hồng Tuyên Long này mang đi đại bộ phận máu huyết của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân nhưng vẫn còn để lại thi thể Kỳ Lân và một bộ phận máu huyết, thế cũng đã đủ rồi, hắn thấy thế liền không quan Hồng Tuyên Long nữa, bàn tay lớn bị ánh sáng màu xanh mở ra lại lần nữa dung làm một thể, chộp tới thi thể của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân.
Mắt thấy đã sắp bắt được thi thể của Hỏa Kỳ Lân thì dị biến lại nổi lên.
Một nắm đấm trắng noãn như ngọc xuất hiện trong hư không, hung hăng đánh vào trên bàn tay lớn do nguyên khí tạo thành kia.
Một quyền này, nếu so với ánh sáng xanh vừa rồi còn ác hơn, trực tiếp đánh tan bàn tay lớn, sau đó lại là một quyền, đánh nát bấy đầu lâu của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, một chụp bắt lấy nội đan hỏa hồng sắc, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
- Không, Cẩm tú sơn hà, Phiên thiên phúc địa!
Mất đi nội đan Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, Vân Thiên Hà rốt cục nhịn không được nữa, nổi giận gầm lên một tiếng, nguyên khí trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ thoáng cái trở nên quay cuồng, Chu Báo đã đoạt nội đan, đang chuẩn bị phá vỡ không gian của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ thì bỗng nhiên lại phát hiện ra, không gian của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ thoáng cái trở nên chắc chắn, không dễ dàng phá vỡ như trước kia nữa, sau đó, hắn liền cảm thấy, phảng phất toàn bộ Thiên địa đều như đang đối nghịch với hắn vậy, một tầng tầng áp lực áp thẳng về phía hắn, trong khoảng thời gian ngắn, phảng phất có vô số ngọn núi từ không trung rơi xuống, thề phải trấn áp hắn ở trong Sơn Hà Đồ.
Cổn Long Vương phát ra một tiếng hô không cam lòng, cái bàn tay lớn màu đen kia bị Cẩm Tú Sơn Hà Đồ cắt đứt, phiêu tán trên bầu trời.
Cơ hồ đồng thời, bên trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ cũng xảy ra một loạt rung chuyển, Vân Thiên Hà đột nhiên bị ngoài ý muốn hiện giờ đã phẫn nộ rồi, chuyện xảy ra vừa rồi hoàn toàn nằm ngoài sự khống chế của hắn, một đạo Thái Âm Chân Lôi cơ hồ đã phá vỡ tất cả kế hoạch của hắn, bất quá may mắn, hắn còn có thể khống chế được Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, hiện giờ, hắn điều khiển Cẩm Tú Sơn Hà Đồ tìm được tung tích của Cổn Long Vương, điều khiển tất cả lực lượng trong đồ bức thắng tới Cổn Long Vương
"Hỗn đãn, hỗn đãn, hỗn đãn!
Theo từng tiếng mắng tức giận của hắn, tất cả ngọn núi trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ đều nổ ra, hóa thành từng đạo lưỡi đao vô cùng sắc bén, tất cả dòng sông, nguồn nước trong đồ cũng đều không gió dậy sóng cuốn thẳng về phía Cổn Long Vương, mặt đất cũng bạo liệt ra, dung nham trong hỏa mạch dưới lòng đất xì ra, biến thành một mảnh Hỏa Long dài hẹp, gào thét lên đánh về phía Cổn Long Vương, nguyên khí bắt đầu bạo tẩu, hình thành từng đạo cuồng phong, cũng lao về phía Cổn Long Vương ẩn thân.
Đoàn tinh quang màu đen do Cổn Long Vương biến thành kia dưới từng đợt công kích liền trở nên ảm đạm, bất quá trong giây lát tiếp theo, liền biến thành một đoàn bụi mù màu đen, biến mất trong không khí của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ.
- Chết tiệt, Linh Tiêu Điện, Du Tiên Quan, Cổn Long Vương ta thề không bỏ qua cho các ngươi đâu!
Linh hồn của Cổn Long Vương phát ra từng đợt gào thét, theo thời gian trôi qua dần biến mất, cùng lúc đó, trong Ngũ Long Hải vực nội cách đó mấy trăm vạn dặm, Cổn Long Vương vốn ở trong nội cung, khoanh chân ngồi trên giường ngọc liền thổ ra một búng máu tưoi, thân hình lay động một hồi, mở mắt ra, lúc này, trong mắt của hắn hiện đầy tơ máu và oán độc chi ý, trầm thấp gầm thét:
- Linh Tiêu Điện, Du Tiên Quan, các ngươi cứ chờ đấy!
Tiếng gào thét và không cam lòng của Cổn Long Vương cũng không ảnh hưởng tới Chu Bao, cũng không ảnh hưởng Hồng Tuyên Long và Tống Tử Phật.
Nhìn thấy Cẩm Tú Sơn Hà Đồ đã bổ khuyết lỗ hổng, thân hình của hai người Chu Báo và Hồng Tuyên Long cơ hồ đồng thời khẽ động, vọt xuống phía dưới, mấy đạo quang mang lóe lên, lại một lần nữa phá vỡ không gian cấm chế của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, tiến nhập vào trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ
Chỉ còn lại Tống Tử Phật kia, một bộ dáng đi đánh xì dầu (*đánh đấm giả bộ cho có khí thế), hắc hắc cười một tiếng, hóa thành một đoàn hồng vân phá không mà đi.
Lúc này ở trong đồ đã là một mảnh bừa bộn, bộ dáng như tận thế, lực lượng của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ đang chậm chạp chữa trị nhưng bất quá có trời mới biết phải chữa trị tới khi nào.
Mấy mấy người bọn họ kịp thời chạy ra ngoài, Ngũ đại tông môn và Du Tiên Quan dưới một đợt Thái Âm Chân Lôi đã nhận phải tổn thất thảm trọng.
Hơn phân nửa người bị nổ chết tại chỗ, cho dù không chết cũng chỉ còn nửa mạng, chính thức lông tóc ít bị tổn thương cũng chỉ có mình Vân Thiên Hà mà thôi.
Địa Sát Hỏa Kỳ Lân cũng nhận lấy trọng thương, hắn đang nằm trên một đỉnh núi, miệng lớn thở phì phò, đôi con mắt tử sắc đảo loạn, tìm cơ hội bỏ chạy.
Đây là cơ hội đào tẩu tốt nhất của nó hiện giờ, người đến tìm hắn gây phiền toái phần lớn đều đã bị trọng thương, căn bản không rảnh để chú ý tới hắn, mà Vân Thiên Hà vừa rồi điều khiển Cẩm Tú Sơn Hà Đồ, tinh lực bị hao tổn quá nhiều, lúc này cũng không có dư lực, việc duy nhất hắn phải làm hiện giờ là tiến vào đường nhỏ của hỏa mạch dưới lòng đất Thanh Kiếm Sơn, nơi đó là địa bàn của hắn, hắn tin tưởng, đã mất đi sự trói buộc của Cổn Long Vương, trong hỏa mạch dưới lòng đất, căn bản sẽ không có người nào tìm được hắn cả.
Chỉ là, trời không theo ý nguyện người, lại càng không theo ý nguyện của hắn.
Ngay khi hắn chuẩn bị dùng thổ độn để rời đi, một đạo ánh sáng màu xanh phá không mà đến, đánh thẳng vào đầu hắn.
- Xoát!
Căn bản không có bất kì chỗ phản kháng nào, ánh sáng màu xanh hiện lên, đầu lâu của hắn liền bay lên, một cột máu nóng bay lên cao mười trượng, cũng không rơi xuống mà bị một đạo hào quang kim sắc xoáy lên, lấy đi, đạo hào quang kim sắc đó không chỉ thu lấy một bộ phận lớn máu huyết Kỳ Lân mà đồng thời còn cuốn lấy thi thể nó nữa.
- Ngươi dám!
Trông thấy tình hình này, Vân Thiên Hà gào thét một tiếng, thúc dục Cẩm Tú Sơn Hà Đồ lập tức, nguyên khí khắp nơi liền hóa thành một bàn tay lớn chộp về phía hào quang màu vàng.
Hào quang màu vàng phảng phất biết rõ lợi hại, mãnh liệt co rụt lại, rút về trong ánh sáng màu xanh, mà ánh sáng màu xanh kia đột nhiên lại biến dài ra, phát ra từng tiếng thanh mình chém bàn tay lớn kia thành hai nửa, không chú ý đến thi thể của Kỳ Lân nữa, phá không mà đi, mở Cẩm Tú Sơn Hà Đồ ra một lổ hổng, biến mất ở phía chân trời.
- Hừ!
Nhìn thấy Hồng Tuyên Long bỏ chạy, Vân Thiên Hà phát ra một tiếng cười lạnh, tuy rằng Hồng Tuyên Long này mang đi đại bộ phận máu huyết của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân nhưng vẫn còn để lại thi thể Kỳ Lân và một bộ phận máu huyết, thế cũng đã đủ rồi, hắn thấy thế liền không quan Hồng Tuyên Long nữa, bàn tay lớn bị ánh sáng màu xanh mở ra lại lần nữa dung làm một thể, chộp tới thi thể của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân.
Mắt thấy đã sắp bắt được thi thể của Hỏa Kỳ Lân thì dị biến lại nổi lên.
Một nắm đấm trắng noãn như ngọc xuất hiện trong hư không, hung hăng đánh vào trên bàn tay lớn do nguyên khí tạo thành kia.
Một quyền này, nếu so với ánh sáng xanh vừa rồi còn ác hơn, trực tiếp đánh tan bàn tay lớn, sau đó lại là một quyền, đánh nát bấy đầu lâu của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, một chụp bắt lấy nội đan hỏa hồng sắc, sau đó biến mất không thấy gì nữa.
- Không, Cẩm tú sơn hà, Phiên thiên phúc địa!
Mất đi nội đan Địa Sát Hỏa Kỳ Lân, Vân Thiên Hà rốt cục nhịn không được nữa, nổi giận gầm lên một tiếng, nguyên khí trong Cẩm Tú Sơn Hà Đồ thoáng cái trở nên quay cuồng, Chu Báo đã đoạt nội đan, đang chuẩn bị phá vỡ không gian của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ thì bỗng nhiên lại phát hiện ra, không gian của Cẩm Tú Sơn Hà Đồ thoáng cái trở nên chắc chắn, không dễ dàng phá vỡ như trước kia nữa, sau đó, hắn liền cảm thấy, phảng phất toàn bộ Thiên địa đều như đang đối nghịch với hắn vậy, một tầng tầng áp lực áp thẳng về phía hắn, trong khoảng thời gian ngắn, phảng phất có vô số ngọn núi từ không trung rơi xuống, thề phải trấn áp hắn ở trong Sơn Hà Đồ.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.