Chương 1126: Phong sạ khởi, Địa Sát Hỏa Kỳ Lân.
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Trên thực tế, cho dù không có những cố kỵ này, bọn họ cũng không có lá gan động thủ trên Vũ Dương Đạo, bởi vì bọn họ cũng có hiệp nghị với Chu Báo, vẫn tồn tại một lỗ thủng, hoặc là nói, là Chu Báo nhất định phải thêm điều kiện này vào, đó là ta không nhúng tay vào chuyện thế tục, nhưng nếu có ai phạm đến trên đầu của Vũ Dương Lĩnh ta, dù là nguyên nhân gì, nếu dám động thủ trên lãnh địa Vũ Dương Đạo của Vũ Dương Lĩnh, hắn cũng có thể ra tay, điểm này, đây là một quy tắc ngầm cho bát đại thế gia, mỗi gia tộc ngàn năm đều có một lão tổ Thông Thiên Tán Tiên tọa trấn, lúc bình thường không hỏi qua chuyện trong nhà, nhưng một khi gia tộc trong tình cảnh sinh tử tồn vong, bị người bên ngoài đánh tới hang ổ, đương nhiên có thể ra tay, nếu không, sự tồn tại của bọn họ dùng để làm gì?
Đối với chuyện này, năm đại tông môn cũng không dị nghị, chỉ nằm trong phạm vi hạn định của Vũ Dương Lĩnh, nằm trong phạm vi quản lý của Vũ Dương Lĩnh, sau này lãnh địa của Chu Báo gia tăng, cũng chỉ có thể dùng phạm vi này để làm chuẩn, nếu không, đến khi tâm huyết Chu Báo dâng trào, muốn làm hoàng đế,công phạt khắp nơi, những nơi bị công phạt đó, chính là phạm vi của Vũ Dương Lĩnh, thì hắn có thể nhúng tay vào thế tục, vạn nhất nếu hắn công chiếm toàn bộ Trung Thổ Vực, chẳng phải là hắn sẽ nhúng tay vào bất cứ chuyện gì trên Trung Thổ Vực hay sao?
Đối với chuyện này Chu Báo cũng không có dị nghị, bởi vì Vũ Dương Đạo dài tới mấy mươi vạn dặm, tính toán nó vào trong phạm vi của Vũ Dương Lĩnh, tuy chuyện này đã trải qua một phen tranh luận gay gắt, cuối cùng vẫn khẳng định chuyện này.
Lúc ấy sứ giả của bát đại thế gia không có tư cách xen miệng vào, nếu như không phải cho năm đại tông môn mặt mũi, Chu Báo còn muốn đuổi toàn bộ bọn chúng ra ngoài, chỉ hội đàm với sứ giả của năm đại tông môn, cho nên, tuy lúc ấy bát đại thế gia có thể tham dự hội đàm mang tính chất lịch sử này, nhưng lại không có bất cứ quyền lên tiếng nào.
Ngay cả như vậy, trong lòng của họ cũng không dám có một chút bất mãn nào, sợ Chu Báo ngỗ nghịch, trở mặt với bọn họ, giết người tại chỗ.
Mà những chiếc xe chở dược liệu đi thông tới Vũ Dương Lĩnh, có thể luyện chế bao nhiêu Đoán Cốt Đan, bao nhiêu Định Mạch Đan? Có thể tạo ra bao nhiêu cao thủ, bao nhiêu cường giả a?
Không có người nào tính ra, bởi vì cũng không có người nào có thể tính toán ra, rốt cuộc An Viễn Đường có bao nhiêu dược liệu, chính là vì An Viễn Đường cường thế thu mua, lũng đoạn, khiến cho dược liệu vốn khan hiếm nay giá lại tăng lên gấp đôi, giết chóc, cũng càng thêm thảm thiết, đến bây giờ, ba tháng qua đi, còn không có dấu hiệu đình chỉ, mà bát đại thế gia, cũng có chút không chịu nổi, bắt đầu ngồi xuống đàm phán, những chuyện này đều là tục vụ, Chu Báo cũng không chú ý, về phần những dược liệu tiến vào lãnh địa của hắn, hắn cũng không có quan tâm, đan phương Đoán Cốt Đan và Định Mạch Đan đã truyền ra, luyện chế cũng không phải là chuyện khó khăn gì, năm đó hắn là một tiểu thí hài cũng có thể luyện chế được, với tài lực vật lực hiện giờ của Vũ Dương Lĩnh, không có lý do gì mà không luyện chế được, đúng không?
Nhiều năm như vậy, Vũ Dương Lĩnh đã hình thành một hệ thống quản lý nguyên vẹn, cơ cấu hành chính, dù là chuyện lớn, cũng không cần Vương gia như hắn hỏi tới, hắn cho thủ hạ quản lý đã là ân huệ lớn, hắn muốn làm, chính là bảo hộ điểm mấu chốt của lãnh địa, đồng thời phân phối đan dược cho những ai, dù sao động thái của Vũ Dương Lĩnh, phương hướng phát triển, vẫn cần Chu Báo xử lý.
Tuy Chu Báo đối với chuyện này rất phiền chán, nhưng đây là chuyện bất đắc dĩ.
Vĩnh Bình năm năm, những động tĩnh lớn và ầm ĩ lộn xộn qua đi.
Lại nói một ngày này, rỗi rãnh nhàm chán cực độ, Chu Báo đang bế quan tu luyện thì bỗng nhiên nội tâm khẽ động, chỉ cảm thấy tâm huyết dâng trào, giống như có đại sự xảy ra, không khỏi nhíu mày.
Trải qua tu luyện gần một năm, hắn muốn đột phá tới Hoán Huyết, nhưng không biết tại sao, khoảng cách từ Định Mạch Giới tới Hoán Huyết Giới luôn có một tầng khoảng cách nhỏ, giống như có một tấm màng mỏng ngăn cách, dù chọc thế nào cũng không phá nổi, trong nội tâm có chút lo lắng, hiện tại tâm huyết dâng trào, trong nội tâm xuất hiện một dự cảm không tốt, hắn cũng không giống như cao nhân trong truyền thuyết, có bổn sự tính toán mọi chuyện, nhưng cũng không phải là không có biện pháp, lập tức rời khỏi Thần Uy Hải, trở về Vũ Dương Lĩnh, gọi Giang Hiểu tới, hỏi kỹ càng gần đây thiên hạ có xảy ra chuyện lớn gì không, vốn hắn không có nắm chắc bao nhiêu phần, nhưng hỏi ra mới biết có chuyện.
- Ngươi nói dưới Thanh Kiếm Sơn ở Tùy Châu có địa hỏa dưới mặt đất, xuất hiện tung tích thần thú Kỳ Lân?
Lông mày Chu Báo nhíu lại, liếc mắt nhìn Giang Hiểu, nói.
- Tin tức là thật!
- Chuyện này thì thuộc hạ không biết, nhưng gần đây chỉ có chuyện này gây xôn xao, cho dù không là thật cũng biến thành thật, Thiên Long Đạo và Bái Hỏa Huyền Giáo đã phái người đi, bát đại thế gia và Ngũ Thường Viện cũng phát đi không ít cao thủ, bên An Viễn Đường, thuộc hạ cũng đã phái người đi, nhưng chỉ nói với bọn họ là đi xem xét chuyện này cho rõ ràng, không cho phép tranh đoạt!
- Ta biết rồi, ngươi làm không sai, ngươi đi xuống đi!
- Vâng!
Bởi vì Chu Báo gọi hắn đột ngột, đuổi hắn đi cũng đột ngột, tuy Giang Hiểu cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không dám trái lệnh, khom người rời đi.
Chuyện này cũng không phải là chuyện mà Chu Báo muốn hỏi, nhưng thời điểm Chu Báo nghe hắn nhắc tới thần thú Kỳ Lân, Chu Báo liền cảm giác được trong huyết mạch của mình truyền ra một tin tức kỳ quái.
Tùy Châu dưới Thanh Linh Kiếm Xích Diễm Môn có một địa hỏa mạch, mà ở dưới hỏa mạch có ẩn giấu một con Địa Sát Hỏa Kỳ Lân.
Chuyện này, không có người nào rõ ràng hơn so với Chu Báo, Đại Tiêu Dong Thuật của hắn bắt đầu từ đầu Hỏa Kỳ Lân này mà có được, mà một thân Kỳ Lân cương khí, cũng là do huyết mạch của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân ban tặng, hắn vốn cho rằng Địa Sát Hỏa Kỳ Lân ẩn nấp sâu trong hỏa mạch tiềm tu, ẩn thân dưới hồ dung nham, căn bản là không có người nào phát hiện tung tích, nhưng lại không biết ẩn tàng như thế thì sao bị lộ được, làm cho thiên hạ nóng bỏng vì nó.
Thời điểm trong lòng của hắn xuất hiện tin tức kỳ quái này, đột nhiên tâm huyết của hắn bành trướng, sau đó, trong thần thức của hắn xuất hiện môt ®oạn tin tức tu luyện.
- Khốn kiếp, trách không được lão tử luôn không thể đột phá Hoán Huyết Giới, thì ra là có chuyện như vậy!
Đối với chuyện này, năm đại tông môn cũng không dị nghị, chỉ nằm trong phạm vi hạn định của Vũ Dương Lĩnh, nằm trong phạm vi quản lý của Vũ Dương Lĩnh, sau này lãnh địa của Chu Báo gia tăng, cũng chỉ có thể dùng phạm vi này để làm chuẩn, nếu không, đến khi tâm huyết Chu Báo dâng trào, muốn làm hoàng đế,công phạt khắp nơi, những nơi bị công phạt đó, chính là phạm vi của Vũ Dương Lĩnh, thì hắn có thể nhúng tay vào thế tục, vạn nhất nếu hắn công chiếm toàn bộ Trung Thổ Vực, chẳng phải là hắn sẽ nhúng tay vào bất cứ chuyện gì trên Trung Thổ Vực hay sao?
Đối với chuyện này Chu Báo cũng không có dị nghị, bởi vì Vũ Dương Đạo dài tới mấy mươi vạn dặm, tính toán nó vào trong phạm vi của Vũ Dương Lĩnh, tuy chuyện này đã trải qua một phen tranh luận gay gắt, cuối cùng vẫn khẳng định chuyện này.
Lúc ấy sứ giả của bát đại thế gia không có tư cách xen miệng vào, nếu như không phải cho năm đại tông môn mặt mũi, Chu Báo còn muốn đuổi toàn bộ bọn chúng ra ngoài, chỉ hội đàm với sứ giả của năm đại tông môn, cho nên, tuy lúc ấy bát đại thế gia có thể tham dự hội đàm mang tính chất lịch sử này, nhưng lại không có bất cứ quyền lên tiếng nào.
Ngay cả như vậy, trong lòng của họ cũng không dám có một chút bất mãn nào, sợ Chu Báo ngỗ nghịch, trở mặt với bọn họ, giết người tại chỗ.
Mà những chiếc xe chở dược liệu đi thông tới Vũ Dương Lĩnh, có thể luyện chế bao nhiêu Đoán Cốt Đan, bao nhiêu Định Mạch Đan? Có thể tạo ra bao nhiêu cao thủ, bao nhiêu cường giả a?
Không có người nào tính ra, bởi vì cũng không có người nào có thể tính toán ra, rốt cuộc An Viễn Đường có bao nhiêu dược liệu, chính là vì An Viễn Đường cường thế thu mua, lũng đoạn, khiến cho dược liệu vốn khan hiếm nay giá lại tăng lên gấp đôi, giết chóc, cũng càng thêm thảm thiết, đến bây giờ, ba tháng qua đi, còn không có dấu hiệu đình chỉ, mà bát đại thế gia, cũng có chút không chịu nổi, bắt đầu ngồi xuống đàm phán, những chuyện này đều là tục vụ, Chu Báo cũng không chú ý, về phần những dược liệu tiến vào lãnh địa của hắn, hắn cũng không có quan tâm, đan phương Đoán Cốt Đan và Định Mạch Đan đã truyền ra, luyện chế cũng không phải là chuyện khó khăn gì, năm đó hắn là một tiểu thí hài cũng có thể luyện chế được, với tài lực vật lực hiện giờ của Vũ Dương Lĩnh, không có lý do gì mà không luyện chế được, đúng không?
Nhiều năm như vậy, Vũ Dương Lĩnh đã hình thành một hệ thống quản lý nguyên vẹn, cơ cấu hành chính, dù là chuyện lớn, cũng không cần Vương gia như hắn hỏi tới, hắn cho thủ hạ quản lý đã là ân huệ lớn, hắn muốn làm, chính là bảo hộ điểm mấu chốt của lãnh địa, đồng thời phân phối đan dược cho những ai, dù sao động thái của Vũ Dương Lĩnh, phương hướng phát triển, vẫn cần Chu Báo xử lý.
Tuy Chu Báo đối với chuyện này rất phiền chán, nhưng đây là chuyện bất đắc dĩ.
Vĩnh Bình năm năm, những động tĩnh lớn và ầm ĩ lộn xộn qua đi.
Lại nói một ngày này, rỗi rãnh nhàm chán cực độ, Chu Báo đang bế quan tu luyện thì bỗng nhiên nội tâm khẽ động, chỉ cảm thấy tâm huyết dâng trào, giống như có đại sự xảy ra, không khỏi nhíu mày.
Trải qua tu luyện gần một năm, hắn muốn đột phá tới Hoán Huyết, nhưng không biết tại sao, khoảng cách từ Định Mạch Giới tới Hoán Huyết Giới luôn có một tầng khoảng cách nhỏ, giống như có một tấm màng mỏng ngăn cách, dù chọc thế nào cũng không phá nổi, trong nội tâm có chút lo lắng, hiện tại tâm huyết dâng trào, trong nội tâm xuất hiện một dự cảm không tốt, hắn cũng không giống như cao nhân trong truyền thuyết, có bổn sự tính toán mọi chuyện, nhưng cũng không phải là không có biện pháp, lập tức rời khỏi Thần Uy Hải, trở về Vũ Dương Lĩnh, gọi Giang Hiểu tới, hỏi kỹ càng gần đây thiên hạ có xảy ra chuyện lớn gì không, vốn hắn không có nắm chắc bao nhiêu phần, nhưng hỏi ra mới biết có chuyện.
- Ngươi nói dưới Thanh Kiếm Sơn ở Tùy Châu có địa hỏa dưới mặt đất, xuất hiện tung tích thần thú Kỳ Lân?
Lông mày Chu Báo nhíu lại, liếc mắt nhìn Giang Hiểu, nói.
- Tin tức là thật!
- Chuyện này thì thuộc hạ không biết, nhưng gần đây chỉ có chuyện này gây xôn xao, cho dù không là thật cũng biến thành thật, Thiên Long Đạo và Bái Hỏa Huyền Giáo đã phái người đi, bát đại thế gia và Ngũ Thường Viện cũng phát đi không ít cao thủ, bên An Viễn Đường, thuộc hạ cũng đã phái người đi, nhưng chỉ nói với bọn họ là đi xem xét chuyện này cho rõ ràng, không cho phép tranh đoạt!
- Ta biết rồi, ngươi làm không sai, ngươi đi xuống đi!
- Vâng!
Bởi vì Chu Báo gọi hắn đột ngột, đuổi hắn đi cũng đột ngột, tuy Giang Hiểu cảm thấy có chút kỳ quái, nhưng cũng không dám trái lệnh, khom người rời đi.
Chuyện này cũng không phải là chuyện mà Chu Báo muốn hỏi, nhưng thời điểm Chu Báo nghe hắn nhắc tới thần thú Kỳ Lân, Chu Báo liền cảm giác được trong huyết mạch của mình truyền ra một tin tức kỳ quái.
Tùy Châu dưới Thanh Linh Kiếm Xích Diễm Môn có một địa hỏa mạch, mà ở dưới hỏa mạch có ẩn giấu một con Địa Sát Hỏa Kỳ Lân.
Chuyện này, không có người nào rõ ràng hơn so với Chu Báo, Đại Tiêu Dong Thuật của hắn bắt đầu từ đầu Hỏa Kỳ Lân này mà có được, mà một thân Kỳ Lân cương khí, cũng là do huyết mạch của Địa Sát Hỏa Kỳ Lân ban tặng, hắn vốn cho rằng Địa Sát Hỏa Kỳ Lân ẩn nấp sâu trong hỏa mạch tiềm tu, ẩn thân dưới hồ dung nham, căn bản là không có người nào phát hiện tung tích, nhưng lại không biết ẩn tàng như thế thì sao bị lộ được, làm cho thiên hạ nóng bỏng vì nó.
Thời điểm trong lòng của hắn xuất hiện tin tức kỳ quái này, đột nhiên tâm huyết của hắn bành trướng, sau đó, trong thần thức của hắn xuất hiện môt ®oạn tin tức tu luyện.
- Khốn kiếp, trách không được lão tử luôn không thể đột phá Hoán Huyết Giới, thì ra là có chuyện như vậy!
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.