Chương 238: Rời khỏi
Xà Thôn Kình
11/03/2013
Khúc mắc trong đó tự nhiên không phải Tiểu Báo Tử hiện tại có thể phỏng đoán được.
Lý Tú chung quy vẫn không có đi tìm Trần Trữ gây phiền toái.
Đây cũng không thể nói là Tiểu Báo Tử khuyên bảo có hiệu quả. Mà là bởi vì ngày thứ hai, Lý phu nhân đột nhiên xuất hiện tại Trung Hòa Quận Thành, Lý Tú tự nhiên cũng thành thật, Lý phu nhân nán lại Trung Hòa Quận Thành một ngày đêm, hơi chút nghỉ ngơi liền dẫn theo hắn trở lại Bình Châu.
Trước khi rời đi, Lý Tú hướng Tiểu Báo Tử cáo biệt, có chút lưu luyến không rời, nhưng lại để Tiểu Báo Tử hung hăng châm biếm một phen. Hai người cáo biệt cũng không có cảnh tượng mười dặm đường đưa tiễn gì cả. Bất quá Lý Tú lại đưa cho Tiểu Báo Tử một khối ngọc bài, và nói sau này nếu Tiểu Báo Tử đến Bình Châu, thì có thể dựa vào khối ngọc bài này trực tiếp tới Lý phủ tìm hắn. Trên đường tất sẽ thông suốt, Tiểu Báo Tử lúc đó sờ sờ trên người, thực chẳng thể lấy ra thứ gì. Coi như là có cũng là không thể lấy ra nữa. Cuối cùng thật sự có chút không cam lòng lấy ra ba khối linh thạch, đau xót đưa cho Lý Tú, khiến hắn rất vui mừng phấn khởi.
Lý Tú rời khỏi, cuộc sống của Tiểu Báo Tử cũng không có biến hóa lớn, vẫn là ngoài đến chỗ Lý Nguyên luân phiên canh gác, thì là ở nhà luyện công. Thu hoạch lớn nhất đó là Đoán Cốt Đan hắn đã luyện thành không ít. Dùng mấy viên, cảm thấy hiệu quả khá, mặc dù ngay từ đầu, cũng chịu một phen đau khổ. Thế nhưng cường độ thân thể và độ cứng xương cốt của hắn xác thực so với lúc mới tu luyện Huyết Yêu Thối Cốt Quyền tăng trưởng nhanh mấy lần. Do đó chút đau khổ này, hắn cũng chịu được.
Dựa theo tốc độ hiện tại, hắn rất tự tin, trong vòng nửa năm liền có thể đạt được Đoán Cốt Giới.
Đến Đoán Cốt Giới, hắn chỉ là thân vệ của Lý Nguyên, Ô gia nội môn hạch tâm đệ tử, mà là có tư cách trở thành trưởng lão Ô gia.
Phàm là đệ tử Ô gia chỉ cần tu vi đạt được Đoán Cốt Giới, liền tự động trở thành Ô gia trưởng lão, đây là quy củ từ lúc Ô gia thành lập đã định ra.
Tiểu Báo Tử xuất thân Ô gia, là nội môn hạch tâm đệ tử, quy củ này tự nhiên cũng áp dụng đối với hắn.
Thế nhưng Tiểu Báo Tử không muốn trở thành trưởng lão Ô gia sớm như vậy. Thứ nhất, tuổi của hắn quá nhỏ. Hơn nữa tu vi lại chậm, còn không dùng phụ trợ đoán cốt, đã đạt được tứ phẩm Đoán Cốt Giới, khẳng định đã bị người khác hoài nghi. Thứ hai, trưởng lão mặc dù có nhàn tản và nắm quyền, thế nhưng chung quy vẫn là liên lụy đến rất nhiều vấn đề phân phối lợi ích. Lỗ mãng chạy vào hạch tâm vòng tròn lợi ích của Ô gia, cũng không phải chuyện hắn muốn làm. Hiện tại hắn không lo ăn không lo uống, thân phận cũng không thấp, không cần phải bị kéo vào tranh đoạt lợi ích của Ô gia sớm như vậy. Do đó, cho dù nửa năm sau tấn nhập Đoán Cốt Giới, hắn cũng không định nói cho bất kỳ ai, vả lại hắn có Thiên Xà Liễm Tức Thuật, môn bí kỹ kỳ diệu này, ẩn dấu khí tức, che giấu tu vi vẫn là một chuyện thập phần dễ dàng.
Một ngày đêm trôi qua, tâm tình Tiểu Báo Tử cùng càng khẩn trưởng. Hiện tại hắn đã không luyện chùy pháp. Mỗi ngày đều tu luyện kiếm thuật, Ngân Nguyệt Kiếm Pháp chiêu thức cũng đã thành thạo. Đối với kiếm thuật cũng có lý giải, và tiến triển sâu đậm. Đặc biệt trong mấy ngày này cùng Lý Tú, Tiểu Báo Tử cũng hay hỏi một ít vấn đề về phương diện kiếm thuật.
Tu vi ngoại đan của hắn cũng đúng hạn đạt được Lục phẩm, thậm chí, bởi vì Minh Nguyệt Hóa Thần Quyết, nội khí Thanh Ngọc Càn Nguyên trong ngoại đan phảng phất như đã tu luyện hơn đã mười năm, vô cùng ngưng luyện. Hoàn toàn giống một thể, không chỉ có uy lực Thanh Ngọc Càn Nguyên nội khí còn có Hỏa Hành Tinh Hỏa chi lực trong huyền hỏa rót vào ngoại đan tựa hồ cũng dung nhập trong đó. Liền khiến Thanh Ngọc Càn Nguyên nội khí của hắn tựa hồ sản sinh một ít dị biến cổ quái. Màu sắc nội khí bắt đầu thay đổi, mang theo hỏa kình nhàn nhạt. Có thể khiến Thanh Ngọc Càn Nguyên nội khí tăng thêm vài phần lực sát thương.
Hiện tại hắn chỉ cần khởi động ngoại đan, lại đeo mặt nạ, trong tay cầm đoản kiếm, thi triển Ngân Nguyệt Kiếm Pháp, chỉ sợ cho dù Từ Ung đứng ở ngay trước mặt cũng sẽ không nhận ra hắn.
Mặt nạ, hắn đã lấy về, bằng lương tâm mà nói, tay nghề của tiểu phiến không sai, hầu như cùng bức họa của mình giống nhau như đúc. Đương nhiên đây cũng chỉ là chuyện vặt mà thôi.
Hình thức mặt nạ đến từ một chút hứng thú của hắn. Tại kiếp trước hắn đã xem qua tranh châm biếm, tuy rằng không phiền phức, thế nhưng nhìn thập phần quỷ dị. Nửa đêm canh ba đeo mặt nạ ra ngoài, bên ngoài lại trùm một cái áo choàng đen, khẳng định dọa chết người.
- Còn có một tháng, bất quá Trung Hòa Quận cách Vân Châu có vẻ rất xa a, ta nên nói thế nào với Đề Đốc đại nhân đây? Cũng không thể nói, đại nhân a, ta muốn đi phá hoại hôn lễ của Lục Thiểu Du, muốn xin ngươi nghỉ vài ngày đi sao?
Bất quá, vấn đề làm cho hắn đau đầu cũng rất nhanh được giải quyết. Hắn nhận được một phần thiệp mời từ Vân Châu, là Kim Nam Thanh và nữ nhi của Ô Vân Thiên Ô Ngọc Châu muốn thành thân.
Đây là sự tình trong tình lý, thế nhưng ngoài ý liệu của Tiểu Báo Tử, vốn hắn tưởng chuyện này cũng phải một năm sau a. Phải biết rằng, trên thế giới này, lão tử chết là phải giữ đạo hiếu a. Sao hiện tại mới nửa năm, đã thành thân?
Mấu chốt trong đó, Tiểu Báo Tử cũng nghi hoặc một phen, lại cũng không có quá mức tìm hiểu, trực tiếp cầm tấm thiệp mời kia hướng Lý Nguyên xin nghỉ, không ngờ Lý Nguyên chẳng thèm nhìn đã phê chuẩn.
Bất quá nhìn biểu tình của hắn, trong lòng Báo Tử lại sản sinh hoài nghi.
- Mẹ nó, không phải Vương Xà đem chuyện này nói cho hắn biết, nên hắn mới đáp ứng sảng khoái như vậy chứ?
Trong đầu Tiểu Báo Tử thoáng hiện nét mặt mang theo nụ cười cổ quái của Lý Nguyên lúc hắn đến xin nghỉ.
- Mặc kệ nó. Nếu như Vương Xà nói cho hắn, chứng tỏ quan hệ giữa bọn họ rất sâu. Đối với ta mà nói, thật ra là một chuyện tốt. Ai, thực sự là phiền phức a, Vương Xà này nắm nhược điểm lớn nhất của ta. ta cũng không thể không bị hắn cản trở. Tuy rằng hiện tại hắn nhìn như không có ác ý gì với ta. Thế nhưng khó bảo toàn tương lai cũng sẽ không, thực sự là phiền phức a!
Lúc xin nghỉ, Tiểu Báo Tử cũng không dừng lại, tùy tiện thu thập một chút, giao phó công việc với Vương Thiên Lôi một phen, kỳ thực cũng không có gì, liền vội vã ra đi.
Lúc này đây đi Vân Châu, hắn còn có một mục đích khác đó là để Từ Ung giúp hắn chế tạo một đôi chùy. Cây chùy của hắn bị Lý Tú hủy, trên tay không binh khí thuận tay, cũng là một chuyện phiền toái.
Lý Tú chung quy vẫn không có đi tìm Trần Trữ gây phiền toái.
Đây cũng không thể nói là Tiểu Báo Tử khuyên bảo có hiệu quả. Mà là bởi vì ngày thứ hai, Lý phu nhân đột nhiên xuất hiện tại Trung Hòa Quận Thành, Lý Tú tự nhiên cũng thành thật, Lý phu nhân nán lại Trung Hòa Quận Thành một ngày đêm, hơi chút nghỉ ngơi liền dẫn theo hắn trở lại Bình Châu.
Trước khi rời đi, Lý Tú hướng Tiểu Báo Tử cáo biệt, có chút lưu luyến không rời, nhưng lại để Tiểu Báo Tử hung hăng châm biếm một phen. Hai người cáo biệt cũng không có cảnh tượng mười dặm đường đưa tiễn gì cả. Bất quá Lý Tú lại đưa cho Tiểu Báo Tử một khối ngọc bài, và nói sau này nếu Tiểu Báo Tử đến Bình Châu, thì có thể dựa vào khối ngọc bài này trực tiếp tới Lý phủ tìm hắn. Trên đường tất sẽ thông suốt, Tiểu Báo Tử lúc đó sờ sờ trên người, thực chẳng thể lấy ra thứ gì. Coi như là có cũng là không thể lấy ra nữa. Cuối cùng thật sự có chút không cam lòng lấy ra ba khối linh thạch, đau xót đưa cho Lý Tú, khiến hắn rất vui mừng phấn khởi.
Lý Tú rời khỏi, cuộc sống của Tiểu Báo Tử cũng không có biến hóa lớn, vẫn là ngoài đến chỗ Lý Nguyên luân phiên canh gác, thì là ở nhà luyện công. Thu hoạch lớn nhất đó là Đoán Cốt Đan hắn đã luyện thành không ít. Dùng mấy viên, cảm thấy hiệu quả khá, mặc dù ngay từ đầu, cũng chịu một phen đau khổ. Thế nhưng cường độ thân thể và độ cứng xương cốt của hắn xác thực so với lúc mới tu luyện Huyết Yêu Thối Cốt Quyền tăng trưởng nhanh mấy lần. Do đó chút đau khổ này, hắn cũng chịu được.
Dựa theo tốc độ hiện tại, hắn rất tự tin, trong vòng nửa năm liền có thể đạt được Đoán Cốt Giới.
Đến Đoán Cốt Giới, hắn chỉ là thân vệ của Lý Nguyên, Ô gia nội môn hạch tâm đệ tử, mà là có tư cách trở thành trưởng lão Ô gia.
Phàm là đệ tử Ô gia chỉ cần tu vi đạt được Đoán Cốt Giới, liền tự động trở thành Ô gia trưởng lão, đây là quy củ từ lúc Ô gia thành lập đã định ra.
Tiểu Báo Tử xuất thân Ô gia, là nội môn hạch tâm đệ tử, quy củ này tự nhiên cũng áp dụng đối với hắn.
Thế nhưng Tiểu Báo Tử không muốn trở thành trưởng lão Ô gia sớm như vậy. Thứ nhất, tuổi của hắn quá nhỏ. Hơn nữa tu vi lại chậm, còn không dùng phụ trợ đoán cốt, đã đạt được tứ phẩm Đoán Cốt Giới, khẳng định đã bị người khác hoài nghi. Thứ hai, trưởng lão mặc dù có nhàn tản và nắm quyền, thế nhưng chung quy vẫn là liên lụy đến rất nhiều vấn đề phân phối lợi ích. Lỗ mãng chạy vào hạch tâm vòng tròn lợi ích của Ô gia, cũng không phải chuyện hắn muốn làm. Hiện tại hắn không lo ăn không lo uống, thân phận cũng không thấp, không cần phải bị kéo vào tranh đoạt lợi ích của Ô gia sớm như vậy. Do đó, cho dù nửa năm sau tấn nhập Đoán Cốt Giới, hắn cũng không định nói cho bất kỳ ai, vả lại hắn có Thiên Xà Liễm Tức Thuật, môn bí kỹ kỳ diệu này, ẩn dấu khí tức, che giấu tu vi vẫn là một chuyện thập phần dễ dàng.
Một ngày đêm trôi qua, tâm tình Tiểu Báo Tử cùng càng khẩn trưởng. Hiện tại hắn đã không luyện chùy pháp. Mỗi ngày đều tu luyện kiếm thuật, Ngân Nguyệt Kiếm Pháp chiêu thức cũng đã thành thạo. Đối với kiếm thuật cũng có lý giải, và tiến triển sâu đậm. Đặc biệt trong mấy ngày này cùng Lý Tú, Tiểu Báo Tử cũng hay hỏi một ít vấn đề về phương diện kiếm thuật.
Tu vi ngoại đan của hắn cũng đúng hạn đạt được Lục phẩm, thậm chí, bởi vì Minh Nguyệt Hóa Thần Quyết, nội khí Thanh Ngọc Càn Nguyên trong ngoại đan phảng phất như đã tu luyện hơn đã mười năm, vô cùng ngưng luyện. Hoàn toàn giống một thể, không chỉ có uy lực Thanh Ngọc Càn Nguyên nội khí còn có Hỏa Hành Tinh Hỏa chi lực trong huyền hỏa rót vào ngoại đan tựa hồ cũng dung nhập trong đó. Liền khiến Thanh Ngọc Càn Nguyên nội khí của hắn tựa hồ sản sinh một ít dị biến cổ quái. Màu sắc nội khí bắt đầu thay đổi, mang theo hỏa kình nhàn nhạt. Có thể khiến Thanh Ngọc Càn Nguyên nội khí tăng thêm vài phần lực sát thương.
Hiện tại hắn chỉ cần khởi động ngoại đan, lại đeo mặt nạ, trong tay cầm đoản kiếm, thi triển Ngân Nguyệt Kiếm Pháp, chỉ sợ cho dù Từ Ung đứng ở ngay trước mặt cũng sẽ không nhận ra hắn.
Mặt nạ, hắn đã lấy về, bằng lương tâm mà nói, tay nghề của tiểu phiến không sai, hầu như cùng bức họa của mình giống nhau như đúc. Đương nhiên đây cũng chỉ là chuyện vặt mà thôi.
Hình thức mặt nạ đến từ một chút hứng thú của hắn. Tại kiếp trước hắn đã xem qua tranh châm biếm, tuy rằng không phiền phức, thế nhưng nhìn thập phần quỷ dị. Nửa đêm canh ba đeo mặt nạ ra ngoài, bên ngoài lại trùm một cái áo choàng đen, khẳng định dọa chết người.
- Còn có một tháng, bất quá Trung Hòa Quận cách Vân Châu có vẻ rất xa a, ta nên nói thế nào với Đề Đốc đại nhân đây? Cũng không thể nói, đại nhân a, ta muốn đi phá hoại hôn lễ của Lục Thiểu Du, muốn xin ngươi nghỉ vài ngày đi sao?
Bất quá, vấn đề làm cho hắn đau đầu cũng rất nhanh được giải quyết. Hắn nhận được một phần thiệp mời từ Vân Châu, là Kim Nam Thanh và nữ nhi của Ô Vân Thiên Ô Ngọc Châu muốn thành thân.
Đây là sự tình trong tình lý, thế nhưng ngoài ý liệu của Tiểu Báo Tử, vốn hắn tưởng chuyện này cũng phải một năm sau a. Phải biết rằng, trên thế giới này, lão tử chết là phải giữ đạo hiếu a. Sao hiện tại mới nửa năm, đã thành thân?
Mấu chốt trong đó, Tiểu Báo Tử cũng nghi hoặc một phen, lại cũng không có quá mức tìm hiểu, trực tiếp cầm tấm thiệp mời kia hướng Lý Nguyên xin nghỉ, không ngờ Lý Nguyên chẳng thèm nhìn đã phê chuẩn.
Bất quá nhìn biểu tình của hắn, trong lòng Báo Tử lại sản sinh hoài nghi.
- Mẹ nó, không phải Vương Xà đem chuyện này nói cho hắn biết, nên hắn mới đáp ứng sảng khoái như vậy chứ?
Trong đầu Tiểu Báo Tử thoáng hiện nét mặt mang theo nụ cười cổ quái của Lý Nguyên lúc hắn đến xin nghỉ.
- Mặc kệ nó. Nếu như Vương Xà nói cho hắn, chứng tỏ quan hệ giữa bọn họ rất sâu. Đối với ta mà nói, thật ra là một chuyện tốt. Ai, thực sự là phiền phức a, Vương Xà này nắm nhược điểm lớn nhất của ta. ta cũng không thể không bị hắn cản trở. Tuy rằng hiện tại hắn nhìn như không có ác ý gì với ta. Thế nhưng khó bảo toàn tương lai cũng sẽ không, thực sự là phiền phức a!
Lúc xin nghỉ, Tiểu Báo Tử cũng không dừng lại, tùy tiện thu thập một chút, giao phó công việc với Vương Thiên Lôi một phen, kỳ thực cũng không có gì, liền vội vã ra đi.
Lúc này đây đi Vân Châu, hắn còn có một mục đích khác đó là để Từ Ung giúp hắn chế tạo một đôi chùy. Cây chùy của hắn bị Lý Tú hủy, trên tay không binh khí thuận tay, cũng là một chuyện phiền toái.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.