Chương 382: Thong dong ứng đối. (2)
Xà Thôn Kình
11/03/2013
- Lúc này, phái ai đi mới tốt? !
- Vương gia môn hạ đông đảo, phái ai đi, Vương gia tự quyết định là được, Nguyên Chi cáo lui!
Nguyên Chi chắp tay, rời khỏi phòng.
- Vương gia!
Thấy Nguyên Chi rời khỏi, thân ảnh biến mất trong bụi hoa ở nội viện, mấy người khác trong phòng mới nói.
- Vương gia, Trần Nguyên Chi... !
- Hắn nói có lý, cứ theo lời hắn mà làm đi!
Ninh Vương nhẹ nhàng khoát tay áo, lộ ra có chút mỏi mệt nói.
- Đại nhân, thật sự không thể tưởng được Trịnh Hi này chỉ đơn giản như vậy liền chết rồi, ngược lại tiện nghi cho chúng ta!
Giang Thành, thuỷ quân đại doanh.
Truyền đến thanh âm hưng phấn của Chu Sẹo.
Lúc này cách lúc Trịnh Hi đột nhiên bị độc chết đã qua suốt hai tháng, sau khi trải qua chấn động ban đầu và đủ loại suy đoán tất cả đều đã yên tĩnh lại.
Một Thủ bị do triều đình bổ nhiệm vừa mới thượng vị còn không được ba tháng thì đã bị độc chết bất đắc kỳ tử, tự nhiên là một chuyện lớn khó lường, Trịnh Hi không chỉ là người của Ninh Vương mà còn là mệnh quan triều đình, xảy ra chuyện như vậy, mặt mũi của triều đình có thể nói là đã bị mất sạch sẽ, bởi vậy, Hình bộ đã trong thời gian nhanh nhất, tổ chức nhưng người tinh anh nhất Đô Sát viện đến Giang Thành điều tra.
Là người thu được nhiều lợi ích nhất trong cái chết của Trịnh Hi, Tiểu Báo Tử tự nhiên là người bị liệt vào hoài nghi trọng điểm, nhưng, cũng giống như Trần Nguyên Chi phân tích trong Ninh Vương phủ, nhân viên của Đô Sát viện sau khi trải qua một phen phân tích và loại bỏ, liền hủy bỏ hiềm nghi với Tiểu Báo Tử.
Mà Tiểu Báo Tử cũng phải ra tay giải quyết chuyện ở Giang Tâm đảo.
Cái vị trí thống lĩnh thủy quân Giang Thành này, hắn dự cảm mình không còn làm được lâu nữa rồi, chết một tên Trịnh Hi, triều đình tự nhiên sẽ phái một người khác đến đảm nhiệm, mà từ thái độ của Ninh Vương là có thể thấy được, người tới thay Trịnh Hi khẳng định cũng là người của Ninh Vương, hơn nữa Lý Nguyên đã bị điều nhiệm, chỗ dựa của mình ở Trung Hòa quận đã biến mất, thống lĩnh thủy quân Giang Thành nhất định là không ngồi được lâu nữa.
Bất quá ngồi không được lâu không có nghĩa là vứt bỏ lợi ích của Giang Tâm đảo.
Cái chết của Trịnh Hi đã vì hắn tranh thủ được thời gian quý giá, khiến hắn có cơ hội xử lý hết thảy.
Vốn vấn đề sở hữu bến cảng Đoạn Long Than ở Giang Tâm đảo lại lần nữa được bàn tán, bởi vì sự cường thế trước đây của Tiểu Báo Tử nên không người nào dám nhúng chàm vào đó cả, nhưng cũng không có nghĩa là những người khác không thấy thèm muốn.
Mà sau khi trở về từ Thủ Bị Phủ, về vấn đề sở hữu khối bến cảng này, Tiểu Báo Tử liền nới lỏng khẩu, hơn nữa còn bảo Triệu đại chưởng quỹ âm thầm trợ giúp, không đến một ngày, toàn bộ người tin tức ở Giang Thành đều đã biết, Tiểu Báo Tử và thủy quân Giang Thành sắp sửa buông tha cho bến cảng này.
Việc này cũng nằm trong dự liệu của mọi người, sự cường thế tham gia của Ninh Vương khiến tất cả mọi người minh bạch, Tiểu Báo Tử không thể ngồi quá lâu ở cái ghế thống lĩnh thủy quân Giang Thành này được lâu nữa, đã như vầy, chẳng phải phù hợp với trước khi đi vét lớn một mảnh sao.
Bọn hắn thật không ngờ chính là, Tiểu Báo Tử tuy rằng nhả ra, nhưng cũng không muôn buông tha cho khối lợi ích này, trái lại, hắn muốn lợi dụng một loại phương thức khác, hoàn toàn khống chế lợi ích của Giang Tâm đảo.
Bến cảng của Giang Tâm đảo do vốn là do thuỷ quân Giang Thành kiềm giữ biến thành do thương hội Giang Thành quản lý, do thương hội Giang Thành mua toàn bộ quyền sử dụng trong một trăm năm, giống như những bến cảng bến tàu khác ở Giang Thành vậy, khác biệt duy nhất là, lúc này đây, trong danh sách thành viên trọng yếu nhất của thương hội Giang Thành lại xuất hiện cái tên An Viễn Đường
An Viễn Đường! Đây là danh tự do Tiểu Báo Tử đặt ra, vào ngày thứ ba Trịnh Hi bị giết bằng thuốc độc, kho hàng nhìn như rất nhỏ ở Giang Thành đã lặng lẽ khai trương rồi, lúc khai trương rất im ắng, không có ai biết nhà này là do Tiểu Báo Tử mở cả, cũng không người nào biết, người trong kho hàng này đều là tướng sĩ của thủy quân Giang Thành, trong kho hàng có quy mô nhìn như rất nhỏ này, Tiểu Báo Tử một người độc chiếm 15% cổ phần, Vương Thành, Giang Hiểu, Chu Ba, còn đám thống lĩnh thủy quân Giang Thành Oa Đại Đồng, Viên Long thuỷ chiếm 5% cổ phần, số cổ phần còn lại thì đều phân đến trên người binh sĩ thủy quân Giang Thành, chuyện này, một lúc mới bắt đầu, ngoại trừ Tiểu Báo Tử và bọn người Vương Thành ra, cho dù là tất cả doanh bị sĩ của thủy quân Giang Thành cũng không biết.
Thẳng đến khi tên Chu Sẹo này năm ngày sau kết hôn mới tuyên bố ra, thẳng đến đúng lúc này, thế lực khắp nơi ở Giang Thành mới biết được, khối bánh ngọt có lợi ích thật lớn Giang Thành này, lại có thêm một người chia lãi, đồng thời cũng thế lực chia lãi số một số hai, cũng thẳng đến đúng lúc này, bọn hắn mới hiểu được, vì sao Tiểu Báo Tử lại nguyện ý nhượng lại bến cảng của Giang Tâm đảo, thậm chí cả lợi ích kho hàng, nói cho cùng, hắn chẳng qua chỉ là muốn chuyển lợi ích từ tay trái sang tay phải thôi.
Chỉ một cái chuyển tay như vậy, toàn bộ cục diện liền sinh biến hóa.
An Viễn Đương, chỉ là một kho hàng, một cửa hàng, là cái có cá tính nhất trong số đông đảo cửa hạng có được lợi ích từ Giang Thành, khác biệt duy nhất với lúc trước chính là trước kia là toàn bộ thủy quân Giang Thành chiếm toàn bộ lợi ích, mà bây giờ, lại là tất cả hiệu buôn lớn ở Giang Thành đều được chia lợi ích, sau khi qua tay, Tiểu Báo Tử liền kéo trọn mấy cửa hàng có thực lực nhất, bối cảnh sâu nhất ở Giang Thành lên cùng một chiếc thuyền, đã trở thành lợi ích thể cộng đồng.
Mà với tư cách thương hội Giang Thành, cũng ước gì nhiều ra như vậy một thành viên có thực lực cường đại như vậy, bởi vì An Viễn Đường này cùng thủy quân Giang Thành cùng một nhịp thở, mà thủy quân Giang Thành thì lại khống chế được vận tải đường biển ở Lạc giang, ẩn ẩn trong đó, còn cùng thủy phỉ có thực lực mạnh nhất trên Lạc giang có vạn lần liên hệ, sự xuất hiện của An Viễn Đường, đối với toàn bộ thương hội Giang Thành mà nói, chính là một cái ô dù có sẵn, chỉ có đồ ngốc mới không muốn.
Hơn nữ An Viễn Đường này cũng không phải là Tiểu Báo Tử một người, mà là cả thủy quân Giang Thành, thống lĩnh thuỷ quân có thể thay người, nhưng người cũng không thể đổi toàn bộ nhân thủ của thủy quân Giang Thành một lần a?!
Điều này có thể sao?
Chỉ vì thế, cho dù là Tiểu Báo Tử không còn là thống lĩnh thủy quân Giang Thành nữa, thủy quân Giang Thành vì ích lợi của mình, cũng sẽ không để cục diện như vậy phát sinh biến hóa.
- Vương gia môn hạ đông đảo, phái ai đi, Vương gia tự quyết định là được, Nguyên Chi cáo lui!
Nguyên Chi chắp tay, rời khỏi phòng.
- Vương gia!
Thấy Nguyên Chi rời khỏi, thân ảnh biến mất trong bụi hoa ở nội viện, mấy người khác trong phòng mới nói.
- Vương gia, Trần Nguyên Chi... !
- Hắn nói có lý, cứ theo lời hắn mà làm đi!
Ninh Vương nhẹ nhàng khoát tay áo, lộ ra có chút mỏi mệt nói.
- Đại nhân, thật sự không thể tưởng được Trịnh Hi này chỉ đơn giản như vậy liền chết rồi, ngược lại tiện nghi cho chúng ta!
Giang Thành, thuỷ quân đại doanh.
Truyền đến thanh âm hưng phấn của Chu Sẹo.
Lúc này cách lúc Trịnh Hi đột nhiên bị độc chết đã qua suốt hai tháng, sau khi trải qua chấn động ban đầu và đủ loại suy đoán tất cả đều đã yên tĩnh lại.
Một Thủ bị do triều đình bổ nhiệm vừa mới thượng vị còn không được ba tháng thì đã bị độc chết bất đắc kỳ tử, tự nhiên là một chuyện lớn khó lường, Trịnh Hi không chỉ là người của Ninh Vương mà còn là mệnh quan triều đình, xảy ra chuyện như vậy, mặt mũi của triều đình có thể nói là đã bị mất sạch sẽ, bởi vậy, Hình bộ đã trong thời gian nhanh nhất, tổ chức nhưng người tinh anh nhất Đô Sát viện đến Giang Thành điều tra.
Là người thu được nhiều lợi ích nhất trong cái chết của Trịnh Hi, Tiểu Báo Tử tự nhiên là người bị liệt vào hoài nghi trọng điểm, nhưng, cũng giống như Trần Nguyên Chi phân tích trong Ninh Vương phủ, nhân viên của Đô Sát viện sau khi trải qua một phen phân tích và loại bỏ, liền hủy bỏ hiềm nghi với Tiểu Báo Tử.
Mà Tiểu Báo Tử cũng phải ra tay giải quyết chuyện ở Giang Tâm đảo.
Cái vị trí thống lĩnh thủy quân Giang Thành này, hắn dự cảm mình không còn làm được lâu nữa rồi, chết một tên Trịnh Hi, triều đình tự nhiên sẽ phái một người khác đến đảm nhiệm, mà từ thái độ của Ninh Vương là có thể thấy được, người tới thay Trịnh Hi khẳng định cũng là người của Ninh Vương, hơn nữa Lý Nguyên đã bị điều nhiệm, chỗ dựa của mình ở Trung Hòa quận đã biến mất, thống lĩnh thủy quân Giang Thành nhất định là không ngồi được lâu nữa.
Bất quá ngồi không được lâu không có nghĩa là vứt bỏ lợi ích của Giang Tâm đảo.
Cái chết của Trịnh Hi đã vì hắn tranh thủ được thời gian quý giá, khiến hắn có cơ hội xử lý hết thảy.
Vốn vấn đề sở hữu bến cảng Đoạn Long Than ở Giang Tâm đảo lại lần nữa được bàn tán, bởi vì sự cường thế trước đây của Tiểu Báo Tử nên không người nào dám nhúng chàm vào đó cả, nhưng cũng không có nghĩa là những người khác không thấy thèm muốn.
Mà sau khi trở về từ Thủ Bị Phủ, về vấn đề sở hữu khối bến cảng này, Tiểu Báo Tử liền nới lỏng khẩu, hơn nữa còn bảo Triệu đại chưởng quỹ âm thầm trợ giúp, không đến một ngày, toàn bộ người tin tức ở Giang Thành đều đã biết, Tiểu Báo Tử và thủy quân Giang Thành sắp sửa buông tha cho bến cảng này.
Việc này cũng nằm trong dự liệu của mọi người, sự cường thế tham gia của Ninh Vương khiến tất cả mọi người minh bạch, Tiểu Báo Tử không thể ngồi quá lâu ở cái ghế thống lĩnh thủy quân Giang Thành này được lâu nữa, đã như vầy, chẳng phải phù hợp với trước khi đi vét lớn một mảnh sao.
Bọn hắn thật không ngờ chính là, Tiểu Báo Tử tuy rằng nhả ra, nhưng cũng không muôn buông tha cho khối lợi ích này, trái lại, hắn muốn lợi dụng một loại phương thức khác, hoàn toàn khống chế lợi ích của Giang Tâm đảo.
Bến cảng của Giang Tâm đảo do vốn là do thuỷ quân Giang Thành kiềm giữ biến thành do thương hội Giang Thành quản lý, do thương hội Giang Thành mua toàn bộ quyền sử dụng trong một trăm năm, giống như những bến cảng bến tàu khác ở Giang Thành vậy, khác biệt duy nhất là, lúc này đây, trong danh sách thành viên trọng yếu nhất của thương hội Giang Thành lại xuất hiện cái tên An Viễn Đường
An Viễn Đường! Đây là danh tự do Tiểu Báo Tử đặt ra, vào ngày thứ ba Trịnh Hi bị giết bằng thuốc độc, kho hàng nhìn như rất nhỏ ở Giang Thành đã lặng lẽ khai trương rồi, lúc khai trương rất im ắng, không có ai biết nhà này là do Tiểu Báo Tử mở cả, cũng không người nào biết, người trong kho hàng này đều là tướng sĩ của thủy quân Giang Thành, trong kho hàng có quy mô nhìn như rất nhỏ này, Tiểu Báo Tử một người độc chiếm 15% cổ phần, Vương Thành, Giang Hiểu, Chu Ba, còn đám thống lĩnh thủy quân Giang Thành Oa Đại Đồng, Viên Long thuỷ chiếm 5% cổ phần, số cổ phần còn lại thì đều phân đến trên người binh sĩ thủy quân Giang Thành, chuyện này, một lúc mới bắt đầu, ngoại trừ Tiểu Báo Tử và bọn người Vương Thành ra, cho dù là tất cả doanh bị sĩ của thủy quân Giang Thành cũng không biết.
Thẳng đến khi tên Chu Sẹo này năm ngày sau kết hôn mới tuyên bố ra, thẳng đến đúng lúc này, thế lực khắp nơi ở Giang Thành mới biết được, khối bánh ngọt có lợi ích thật lớn Giang Thành này, lại có thêm một người chia lãi, đồng thời cũng thế lực chia lãi số một số hai, cũng thẳng đến đúng lúc này, bọn hắn mới hiểu được, vì sao Tiểu Báo Tử lại nguyện ý nhượng lại bến cảng của Giang Tâm đảo, thậm chí cả lợi ích kho hàng, nói cho cùng, hắn chẳng qua chỉ là muốn chuyển lợi ích từ tay trái sang tay phải thôi.
Chỉ một cái chuyển tay như vậy, toàn bộ cục diện liền sinh biến hóa.
An Viễn Đương, chỉ là một kho hàng, một cửa hàng, là cái có cá tính nhất trong số đông đảo cửa hạng có được lợi ích từ Giang Thành, khác biệt duy nhất với lúc trước chính là trước kia là toàn bộ thủy quân Giang Thành chiếm toàn bộ lợi ích, mà bây giờ, lại là tất cả hiệu buôn lớn ở Giang Thành đều được chia lợi ích, sau khi qua tay, Tiểu Báo Tử liền kéo trọn mấy cửa hàng có thực lực nhất, bối cảnh sâu nhất ở Giang Thành lên cùng một chiếc thuyền, đã trở thành lợi ích thể cộng đồng.
Mà với tư cách thương hội Giang Thành, cũng ước gì nhiều ra như vậy một thành viên có thực lực cường đại như vậy, bởi vì An Viễn Đường này cùng thủy quân Giang Thành cùng một nhịp thở, mà thủy quân Giang Thành thì lại khống chế được vận tải đường biển ở Lạc giang, ẩn ẩn trong đó, còn cùng thủy phỉ có thực lực mạnh nhất trên Lạc giang có vạn lần liên hệ, sự xuất hiện của An Viễn Đường, đối với toàn bộ thương hội Giang Thành mà nói, chính là một cái ô dù có sẵn, chỉ có đồ ngốc mới không muốn.
Hơn nữ An Viễn Đường này cũng không phải là Tiểu Báo Tử một người, mà là cả thủy quân Giang Thành, thống lĩnh thuỷ quân có thể thay người, nhưng người cũng không thể đổi toàn bộ nhân thủ của thủy quân Giang Thành một lần a?!
Điều này có thể sao?
Chỉ vì thế, cho dù là Tiểu Báo Tử không còn là thống lĩnh thủy quân Giang Thành nữa, thủy quân Giang Thành vì ích lợi của mình, cũng sẽ không để cục diện như vậy phát sinh biến hóa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.