Chương 544: Thông thiên pháp nhãn. (1)
Xà Thôn Kình
11/03/2013
- Bên ngoài Thiên Địa nguyên khí đã trở nên yếu kém như vậy sao?
Thanh Đăng nguyên linh hiển nhiên thật không ngờ sẽ có loại chuyện này, có chút ngoài ý muốn hỏi.
- Đúng, chính là yếu kém như vậy, không bằng một phần mười ở đây.
- Vậy cũng không có cách nào, ở đây nguyên khí sung túc, thế nhưng lại thiếu hai loại tối then chốt.
- Cái gì?
- Nhật Nguyệt tinh hoa và Cửu Thiên Lôi Đình Chi Khí a!
Thanh Đăng nguyên linh nói:
- Hai loại này mới là nguyên khí tối then chốt trong thiên địa. Những nguyên khí khác nhiều một chút, thiếu một ít cũng không quan trọng. Ta muốn thoát khỏi Thanh Đăng, phải có hai loại nguyên khí này!
- Nói cách khác, ngươi muốn ta mang ngươi đi ra ngoài, hấp thu Nhật Nguyệt tinh hoa và Cửu Thiên Lôi Đình Chi Khí, bổ toàn nguyên linh. Ta lại giúp ngươi tìm một tấm thân thể, để ngươi rời khỏi Thanh Đăng phải không?
- Thông minh!
Thanh Đăng nguyên linh cười không ngừng, bỗng nhiên nói:
- Thế giới bên ngoài thực đã túng quẫn đến trình độ này rồi sao? Các ngươi ngay cả đồ bỏ cũng muốn?
- Đồ bỏ, chúng ta nhặt những đồ bỏ này, đem tới hiện thế đều là thiên tài địa bảo chân chính a!
Tiểu Báo Tử cười khổ nói.
Đang khi nói chuyện, bỗng nhiên nghe được bên tai truyền đến tiếng kêu hưng phấn của Lạc Hải Vân:
- Các ngươi xem, ta tìm được một kiện pháp khí hoàn chỉnh!
Vừa ngẩng đầu, thấy Lạc Hải Vân đang giơ một kiện pháp khí hình thoi lên.
- Pháp khí này chí ít là cấp bậc nhập huyền, tuy rằng linh tính mất hết, thế nhưng lại thập phần hoàn chỉnh, chỉ cần trở lại hảo hảo tế luyện một phen là có thể sử dụng được.
- Vậy thì chúc mừng ngươi, báo thù có hi vọng!
Tiểu Báo Tử cười nói bỗng nhiên thần sắc hắn biến đổi, dưới chân hầu như đồng thời truyền đến một trận rung động rất nhỏ.
- Đây là...
- Không xong, đi nhanh, cửa vào không gian Tiểu Lôi Âm Tự đang biến mất, nếu không đi, sẽ cùng không gian này biến mất trong hư không vô tận.
Xa xa, đồng dạng cũng truyền đến một trận kinh hô, Tiểu Báo Tử và Lão Kim Kê, Lạc Hải Vân đưa mắt nhìn nhau, hầu như đồng thời phóng người, bay về phía bọn họ tiến vào.
Cổ Khư phiêu đãng trong hư không, có đôi khi dừng lại một nơi một đoạn thời gian, sau đó tiếp tục phiêu đãng. Những địa phương Cổ Khư dừng lại này, có một số là sâu trong hư không, có số lại là ngẫu nhiên dừng lại bị hiện thế, hoặc cùng hiện thế tương liên. Đây đều là sự tình cực kỳ ngẫu nhiên. Thế nhưng có một số cũng có thể khẳng định, đó chính là Cổ Khư không có khả năng vĩnh viễn dừng lại tại bất kỳ địa phương nào.
Một Cổ Khư ngẫu nhiên dừng lại tại hiện thế, thời gian cũng không nhất định. Bất quá khi chúng đã bị lực lượng hư không dẫn dắt, chuẩn bị rời khỏi, luôn có một ít dấu hiệu. Đây là tín hiệu cho những người tiến nhập Cổ Khư mau chóng rời khỏi. Khi những dấu hiệu này xuất hiện, phải rời khỏi. Vô luận là ở đây có bao nhiêu thứ tốt, bởi vì nếu ngươi còn không rời khỏi, sẽ bị không gian mang đến trong hư không. Cùng không gian phiêu đãng trong hư không vô tận, muốn trở lại, có trời mới biết là khi nào.
Không thể, tựa như Thanh Đăng chi linh này, bị nhốt chính là hơn mười vạn năm. Đợi được Cổ Khư lại một lần nữa hiện thế, ngươi ngay cả xương cốt cũng không tìm được.
Thanh quang liên thiểm, Tiểu Báo Tử và Lão Kim Kê, Lạc Hải Vân đã tiến nhập cô đảo trong Cổ Khư, nhìn nhãn thần hai người đều có chút thất vọng. Đặc biệt Lạc Hải Vân, nỗ lực trả đại giới lớn như vậy, lại chỉ đoạt được một ít thiên tài địa bảo và một kiện Nhập Huyền pháp khí, thật sự là thua thiệt lớn.
Lúc trở lại, xung quanh, thanh quang không ngừng chớp động, năm nhóm người cùng bọn họ tiến nhập Cổ Khư chỉ trở lại bốn nhóm. Hơn nữa trong bốn nhóm, có hai nhóm bị thương, chính là Bái Hỏa Huyền Giáo và Minh Nghĩa Kinh Viện lưỡng cổ thế lực.
Tiểu Báo Tử không có tâm tư để ý bọn họ, trước tiên rời khỏi cô đảo, về phần những người khác tại cô đảo làm cái gì, là chuyện không liên quan tới bọn họ.
Khi rời khỏi, Tiểu Báo Tử tận mắt thấy Cổ Khư huyền phù giữa không trung kia bị hút vào dòng xoáy lớn màu đen, biến mất không thấy. Hắn nhịn không được run rẩy một chút.
Đi theo phía sau Lão Kim Kê và Lạc Hải Vân cũng không quay đầu lại.
Nơi này là ở chỗ sâu trong Đông Hải tựa như khi đi vào, muốn đi ra ngoài, cũng phải bay rất lâu.
Trong lòng Tiểu Báo Tử lo lắng sự tình trong phong địa của bản thân. Trên người lại thêm một ngọn Thanh Đăng cổ quái tự nhiên là không muốn làm mất thời gian tại Đông Hải, liền cùng Lão Kim Kê cáo biệt một tiếng rồi ngự kiếm rời đi.
Bích Du Kiếm của hắn chính là Địa giai phi kiếm, Nhập Huyền pháp khí. Hơn nữa lại tu luyện Thanh Ngọc Kiền Nguyên Công, bên trong ẩn chứa Lôi Điện chân ý cường đại. Tốc độ so với cương khí phi hành bình thường phải nhanh gấp mấy lần. Chỉ ở giữa không trung xẹt qua một đạo bích sắc cầu vồng. Trong chớp mắt đã biến mất trong mắt hai ngươi.
- Tốc độ thật nhanh a, Lão Kim Kê, Ki Thủy Báo này chẳng lẽ là người của Kim Quang Động?
Lão Kim Kê cười vỗ vỗ vai hắn:
- Quy củ của Tiên Cung, ngươi cũng biết, chuyện này ta không thể nói được a!
- Minh bạch, minh bạch!
Lạc Hải Vân vội vàng gật đầu, không hề hỏi về sự tình của Tiểu Báo Tử.
Tiểu Báo Tử ngự kiếm tốc độ nhanh kinh người, hắn và Lão Kim Kê cùng Lạc Hải Vân tiến nhập Đông Hải, đến cô đảo kia dùng thời gian vài ngày. Hiện tại phóng mở tốc độ, không hề bận tâm hai người, rời khỏi Đông Hải chỉ dùng thời gian nửa ngày.
Đây là lần đầu tiên hắn tự học thành phi kiếm tới nay, phóng mở tốc độ phi hành. Chỉ cảm thấy toàn thân thư sướng vô cùng, một lần dùng phi kiếm thứ phá không gian, cảm giác đó thật là sảng khoái tới cực điểm.
- Tểu tử, kiềm chế chút đi, phi kiếm này của ngươi chỉ là Nhập Huyền pháp khí, có phi nữa cũng không nhanh đến mức đó. Chút tốc độ ấy đã khiến ngươi hưng phấn như vậy, thực sự là không có tiền đồ.
- Hừ, thứ tốt đều bị bọn tu sĩ Thượng Cổ các ngươi cướp đi. Tại hiện thế có thể làm được như ta, có một kiện Nhập Huyền pháp khí đã cảm tạ trời đất rồi. Ta đương nhiên hưng phấn, ngươi có bản lĩnh hiện tại cũng lấy cho ta một kiện đi a!
- Ha hả, ngươi nói cũng có đạo lý, hiện tại Thiên Địa nguyên khí thật sự là quá loãng. Thật đúng là không thích ứng a!
- Vậy thì ít lời đi!
Tiểu Báo Tử phẫn nộ nói, bị Thanh Đăng chi linh này vừa nói như vậy, trong khoảng thời gian ngắn cũng phá mất hứng thú phi hành.
- Phi kiếm này của ngươi chất liệu không tồi, đáng tiếc ngươi tế luyện không đúng cách, nếu như tế luyện tốt mà nói, phi kiếm này chí ít là một thanh Thuần Dương phi kiếm!
Tiểu Báo Tử nghe trong mắt sáng ngời, Thuần Dương phi kiếm?
Thanh Đăng nguyên linh hiển nhiên thật không ngờ sẽ có loại chuyện này, có chút ngoài ý muốn hỏi.
- Đúng, chính là yếu kém như vậy, không bằng một phần mười ở đây.
- Vậy cũng không có cách nào, ở đây nguyên khí sung túc, thế nhưng lại thiếu hai loại tối then chốt.
- Cái gì?
- Nhật Nguyệt tinh hoa và Cửu Thiên Lôi Đình Chi Khí a!
Thanh Đăng nguyên linh nói:
- Hai loại này mới là nguyên khí tối then chốt trong thiên địa. Những nguyên khí khác nhiều một chút, thiếu một ít cũng không quan trọng. Ta muốn thoát khỏi Thanh Đăng, phải có hai loại nguyên khí này!
- Nói cách khác, ngươi muốn ta mang ngươi đi ra ngoài, hấp thu Nhật Nguyệt tinh hoa và Cửu Thiên Lôi Đình Chi Khí, bổ toàn nguyên linh. Ta lại giúp ngươi tìm một tấm thân thể, để ngươi rời khỏi Thanh Đăng phải không?
- Thông minh!
Thanh Đăng nguyên linh cười không ngừng, bỗng nhiên nói:
- Thế giới bên ngoài thực đã túng quẫn đến trình độ này rồi sao? Các ngươi ngay cả đồ bỏ cũng muốn?
- Đồ bỏ, chúng ta nhặt những đồ bỏ này, đem tới hiện thế đều là thiên tài địa bảo chân chính a!
Tiểu Báo Tử cười khổ nói.
Đang khi nói chuyện, bỗng nhiên nghe được bên tai truyền đến tiếng kêu hưng phấn của Lạc Hải Vân:
- Các ngươi xem, ta tìm được một kiện pháp khí hoàn chỉnh!
Vừa ngẩng đầu, thấy Lạc Hải Vân đang giơ một kiện pháp khí hình thoi lên.
- Pháp khí này chí ít là cấp bậc nhập huyền, tuy rằng linh tính mất hết, thế nhưng lại thập phần hoàn chỉnh, chỉ cần trở lại hảo hảo tế luyện một phen là có thể sử dụng được.
- Vậy thì chúc mừng ngươi, báo thù có hi vọng!
Tiểu Báo Tử cười nói bỗng nhiên thần sắc hắn biến đổi, dưới chân hầu như đồng thời truyền đến một trận rung động rất nhỏ.
- Đây là...
- Không xong, đi nhanh, cửa vào không gian Tiểu Lôi Âm Tự đang biến mất, nếu không đi, sẽ cùng không gian này biến mất trong hư không vô tận.
Xa xa, đồng dạng cũng truyền đến một trận kinh hô, Tiểu Báo Tử và Lão Kim Kê, Lạc Hải Vân đưa mắt nhìn nhau, hầu như đồng thời phóng người, bay về phía bọn họ tiến vào.
Cổ Khư phiêu đãng trong hư không, có đôi khi dừng lại một nơi một đoạn thời gian, sau đó tiếp tục phiêu đãng. Những địa phương Cổ Khư dừng lại này, có một số là sâu trong hư không, có số lại là ngẫu nhiên dừng lại bị hiện thế, hoặc cùng hiện thế tương liên. Đây đều là sự tình cực kỳ ngẫu nhiên. Thế nhưng có một số cũng có thể khẳng định, đó chính là Cổ Khư không có khả năng vĩnh viễn dừng lại tại bất kỳ địa phương nào.
Một Cổ Khư ngẫu nhiên dừng lại tại hiện thế, thời gian cũng không nhất định. Bất quá khi chúng đã bị lực lượng hư không dẫn dắt, chuẩn bị rời khỏi, luôn có một ít dấu hiệu. Đây là tín hiệu cho những người tiến nhập Cổ Khư mau chóng rời khỏi. Khi những dấu hiệu này xuất hiện, phải rời khỏi. Vô luận là ở đây có bao nhiêu thứ tốt, bởi vì nếu ngươi còn không rời khỏi, sẽ bị không gian mang đến trong hư không. Cùng không gian phiêu đãng trong hư không vô tận, muốn trở lại, có trời mới biết là khi nào.
Không thể, tựa như Thanh Đăng chi linh này, bị nhốt chính là hơn mười vạn năm. Đợi được Cổ Khư lại một lần nữa hiện thế, ngươi ngay cả xương cốt cũng không tìm được.
Thanh quang liên thiểm, Tiểu Báo Tử và Lão Kim Kê, Lạc Hải Vân đã tiến nhập cô đảo trong Cổ Khư, nhìn nhãn thần hai người đều có chút thất vọng. Đặc biệt Lạc Hải Vân, nỗ lực trả đại giới lớn như vậy, lại chỉ đoạt được một ít thiên tài địa bảo và một kiện Nhập Huyền pháp khí, thật sự là thua thiệt lớn.
Lúc trở lại, xung quanh, thanh quang không ngừng chớp động, năm nhóm người cùng bọn họ tiến nhập Cổ Khư chỉ trở lại bốn nhóm. Hơn nữa trong bốn nhóm, có hai nhóm bị thương, chính là Bái Hỏa Huyền Giáo và Minh Nghĩa Kinh Viện lưỡng cổ thế lực.
Tiểu Báo Tử không có tâm tư để ý bọn họ, trước tiên rời khỏi cô đảo, về phần những người khác tại cô đảo làm cái gì, là chuyện không liên quan tới bọn họ.
Khi rời khỏi, Tiểu Báo Tử tận mắt thấy Cổ Khư huyền phù giữa không trung kia bị hút vào dòng xoáy lớn màu đen, biến mất không thấy. Hắn nhịn không được run rẩy một chút.
Đi theo phía sau Lão Kim Kê và Lạc Hải Vân cũng không quay đầu lại.
Nơi này là ở chỗ sâu trong Đông Hải tựa như khi đi vào, muốn đi ra ngoài, cũng phải bay rất lâu.
Trong lòng Tiểu Báo Tử lo lắng sự tình trong phong địa của bản thân. Trên người lại thêm một ngọn Thanh Đăng cổ quái tự nhiên là không muốn làm mất thời gian tại Đông Hải, liền cùng Lão Kim Kê cáo biệt một tiếng rồi ngự kiếm rời đi.
Bích Du Kiếm của hắn chính là Địa giai phi kiếm, Nhập Huyền pháp khí. Hơn nữa lại tu luyện Thanh Ngọc Kiền Nguyên Công, bên trong ẩn chứa Lôi Điện chân ý cường đại. Tốc độ so với cương khí phi hành bình thường phải nhanh gấp mấy lần. Chỉ ở giữa không trung xẹt qua một đạo bích sắc cầu vồng. Trong chớp mắt đã biến mất trong mắt hai ngươi.
- Tốc độ thật nhanh a, Lão Kim Kê, Ki Thủy Báo này chẳng lẽ là người của Kim Quang Động?
Lão Kim Kê cười vỗ vỗ vai hắn:
- Quy củ của Tiên Cung, ngươi cũng biết, chuyện này ta không thể nói được a!
- Minh bạch, minh bạch!
Lạc Hải Vân vội vàng gật đầu, không hề hỏi về sự tình của Tiểu Báo Tử.
Tiểu Báo Tử ngự kiếm tốc độ nhanh kinh người, hắn và Lão Kim Kê cùng Lạc Hải Vân tiến nhập Đông Hải, đến cô đảo kia dùng thời gian vài ngày. Hiện tại phóng mở tốc độ, không hề bận tâm hai người, rời khỏi Đông Hải chỉ dùng thời gian nửa ngày.
Đây là lần đầu tiên hắn tự học thành phi kiếm tới nay, phóng mở tốc độ phi hành. Chỉ cảm thấy toàn thân thư sướng vô cùng, một lần dùng phi kiếm thứ phá không gian, cảm giác đó thật là sảng khoái tới cực điểm.
- Tểu tử, kiềm chế chút đi, phi kiếm này của ngươi chỉ là Nhập Huyền pháp khí, có phi nữa cũng không nhanh đến mức đó. Chút tốc độ ấy đã khiến ngươi hưng phấn như vậy, thực sự là không có tiền đồ.
- Hừ, thứ tốt đều bị bọn tu sĩ Thượng Cổ các ngươi cướp đi. Tại hiện thế có thể làm được như ta, có một kiện Nhập Huyền pháp khí đã cảm tạ trời đất rồi. Ta đương nhiên hưng phấn, ngươi có bản lĩnh hiện tại cũng lấy cho ta một kiện đi a!
- Ha hả, ngươi nói cũng có đạo lý, hiện tại Thiên Địa nguyên khí thật sự là quá loãng. Thật đúng là không thích ứng a!
- Vậy thì ít lời đi!
Tiểu Báo Tử phẫn nộ nói, bị Thanh Đăng chi linh này vừa nói như vậy, trong khoảng thời gian ngắn cũng phá mất hứng thú phi hành.
- Phi kiếm này của ngươi chất liệu không tồi, đáng tiếc ngươi tế luyện không đúng cách, nếu như tế luyện tốt mà nói, phi kiếm này chí ít là một thanh Thuần Dương phi kiếm!
Tiểu Báo Tử nghe trong mắt sáng ngời, Thuần Dương phi kiếm?
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.