Chương 1328: Thương lượng. (1)
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Băng Sương cự nhân này chính là một trong những thủy tổ cự nhân, thời điểm Thái Sơ Khởi Nguyên, sinh tồn tại cực bắc hoang nguyên, cũng không biết nguyên nhân tử vong là gì, cũng không biết đã chết bao lâu, trải qua vô số năm Thương Hải Tang Điền, trầm tích tại đáy biển, lại bảo lưu một ngụm bổn mạng nguyên khí không tiêu tán, khiến lam lân đại chương đạt được, đúng là khẩu bổn mạng nguyên khí này, Băng Phách Thần Quang, con đường tu luyện của lam lân đại chương liền thông thuần, cho tới bây giờ, đã trở thành Hải Vực Thiên Hoàng, uy phong vô song.
Thậm chí, hắn còn muốn mượn Bách Phách Thần Quang này đi trùng kích Cửu kiếp lôi kiếp, tiến nhập vào Nhân Tiên cảnh giới.
Cái này cũng không phải là chuyện không thể nào, đạt được Băng Phách Thần Quang đã có vài chục năm này, nhưng lam lân đại chương căn bản không cách nào luyện hóa được, chỉ là mượn nhờ Bản Tôn Thiên Đại chính mình diễn hóa thành một mảnh băng hàn thế giới, mà bản thân hắn cũng không cần pháp khí gì, gặp được địch nhân, chỉ cần cuốn người vào trong Bản Tôn Thiên Địa, cho dù tu vi người hơn hắn, dưới ánh sánh Băng Phách Thần Quang, căn bản không cách nào xoay người.
Cho dù là thời điểm không tu luyện ra Bản Tôn Thiên Địa, hắn cũng ngưng tụ Băng Phách Thần Quang vào bên trong một kiện pháp khí, lúc đối địch không bất lợi, cho nên, cho tới nay, không biết bao nhiêu pháp khí đã qua tay hắn, Thuần Dương pháp khí cũng không thiếu, nhưng hắn cũng đều không để vào mắt, bởi vì những cái kia, căn bản không có tác dụng với hắn.
Hắn thân là Yêu tiên có bổn mạng thần thông, ẩn chứa Băng Phách Thần Quang Bản Tôn Thiên Địa, hơn nữa lại có pháp lực cấp bậc Thiên Quân, một thân thực lực kia, cung là một người nổi bật tại Hải Vực rồi, căn bản không cần xài những pháp khí, hơn nữa nhiều pháp khí, ngược lại là vướng víu, đây là cách nghĩ của hắn trước kia, hiện tại, hắn lại thập phần hối hận, hối hận vì cái gì mà chính mình vô lễ, lúc ra cửa không mang nhiều hơn vài món pháp khí cường lực.
Quả thật, quá vô lễ rồi, thậm chí gia hỏa bị chính mình trấn ác bên trong Bản Tôn Thiên Địa còn có Tiên khí trong tay, Tiên khí này vẫn có thể bị luyện hóa trong Băng Phách Thần Quang của chính mình.
Vậy mà lại phát sinh sự tình không thể tưởng tượng nổi như vậy, cái này hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn, thật sự là quá lừa bố mày rồi!
Chú ý tới biến hóa bên trong Bản Tôn Thiên Địa của mình, rốt cục Lam Bàn Tử cũng biến sắc.
- Thoải mái, thật sự là thoải mái a!
Lúc này, Chu Báo ở bên trong Bản Tôn Thiên Địa, vầng sáng Thanh trúc trượng trong tay đã bao phủ phạm vi trăm trượng, trong băng hải, bên trong ngọn núi màu đen, vô số quang điểm đều bắt đầu chuyển động, dũng mãnh lao về hướng vầng sáng màu xanh, mà sau khi dũng manh lao về vầng sáng màu xanh, liền bị vầng sáng màu xanh tụ lại một chỗ, hình thành một đạo năng lượng tinh tế như nước chảy, trào vào thân thể Chu Báo, lúc này đây, chính là Băng Phách Thần Quang tử thuần túy.
Nếu đổi lại là lúc trước, hiện tại chỉ sợ kinh mạch quanh thân Chu Báo đã bị đông cứng thành băng phấn, nhưng hiện tại, tình huống không giống với lúc trước, trước kia, Động Huyền Thần Quang của hắn đã dung hợp thành công với một ít Băng Phách Thần Quang, tu thành Băng Phách Động Huyền Thần Quang, kinh mạch đã trải qua cường hóa sâu sắc, tính chịu đựng của Băng Phách Thần Quang đã tăng cường sâu sắc rồi.
Kinh mạch của hắn đã thích ứng với hàn ý Băng Phách Thần Quang, hơn nữa tầm đó cũng mang lên một tia Băng Phách, hơn nữa Động Huyền Thần Quang không ngừng vận chuyển, luyện hóa toàn bộ Bản Tôn Thiên Địa Băng Phách Thần Quang, vậy mà vô cùng thuận lợi.
Đương nhiên thuận lợi, Băng Phách Thiên Đại bên trong Bản Tôn Thiên Địa của Lam Bàn Tử chỉ là một tí tẹo mà thôi, phân tán ra các nơi, mà Đồng Huyền Thần Quang của Chu Báo lại hùng hậu hơn nhiều, cả hai giao hòa với nhau, tự nhiên là Động Huyền Thần Quang của hắn chiếm thượng phong cực lớn.
Cho nên hiện tại, sua khi luyện hóa Băng Phách Thần quang, lưu chuyển trong thể nội, Chu Báo cũng chỉ có thể dùng một chữ để hình dung, chính là thoải mái!
Cảm giác này của hắn là sướng rồi, Lam Bàn Tử bên kia không như thế.
Điều này sao có thể?
Động Huyền Thần Quang a, chính là mấu chốt thành tựu Nhân Tiên nghiệp vị của chính mình, cuối cùng triển khi át chủ bài sát thủ, cứ như vậy bị Chu Báo hung hăng hấp thu, ngươi khiến hắn làm sao chịu nổi, ngươi khiến hắn làm sao có thể đủ chịu được.
- Tiểu tử, ngươi thật quá đáng!
Lam Bàn Tử nổi giận, gầm lên một tiếng, lập tức phong vân biến sắc trong Bản Tôn Thiên Địa, nước biển chung quanh vốn bỉnh thản liền bắt đầu chuyển động, sóng lớn nhấc lên ngập trời, Thanh trúc trượng tạo ra vầng sáng màu xanh.
- Hữu dụng sao?
Khóe miệng Chu Báo hiện lên một tia cười lạnh, hiện tại hắn đã chiếm cứ ưu thế hoàn toàn, Thanh Trúc trượng chính là trung phẩm Thái Hạo tiên khí.
Tiên khí, cũng không phải Thuần Dương pháp khí bình thường có thể so sánh, nó có được tiên văn nguyên vẹn, có được pháp tắc nguyên vẹn, hơn nữa lại hấp thu Tiên Thiên thần hoàng kim pháp lực, lại có thể thúc dục được hoàn toàn, vốn không phải yêu tiên cấp bậc Thiên Quân như Lam bàn Tử có khả năng tiếc động đấy.
Cho nên Chu Báo thập phần an tâm, xếp bằng ở trung ương ánh sáng màu xanh, một bên hấp thụ Băng Phách Thần Quang, một bên quan sát ngọn núi trên đỉnh đầu.
Tòa núi màu đen này do dao găm màu đen biến thành, tuy rằng dao găm màu đen kia cũng không phải là tiên khí, nhưng cũng là một kiện thượng phẩm Thuần Dương pháp khí, bằng không mà nói, căn bản không cách nào chịu tải Băng Phách Thần Quang, dù chi là một tia Băng Phách Thần Quang.
Lúc này, Băng Phách Thần Quang bên trong ngọn sơn phong này đã bị hấp thu đãi tận, mà Lam Bàn Tử kia cũng bắt đầu khởi động điều khiển Thuần Dương pháp khí, trùng kích Thanh Trúc trượng, nhưng chỉ một kiện Thuần Dương pháp khí thì như thế nào có thể trùng kích một kiện tiên khí? Huống chi Băng Phách Thần Quang tối trọng yếu nhất bên trong Thuần Dương pháp khí đã biến mất, cho nên, Chu Báo xem ra, Lam Bàn Tử này quả thật đã làm không công.
- Ta nói, Bàn Tử, không nên nháo sự, chờ ta hấp thu xong Băng Phách Thần Quang này, đi ra ngoài, xem ngươi phân thượng Băng Phách Thần Quang, ta không hủy diệt Bản Tôn Thiên Địa của ngươi, ngươi thấy thế nào?
Chu Báo khoan thai nói.
Bên trong Bản Tôn Thiên Địa, có chuyện gì có thể giấu diếm? Cả thiên địa này đều là hắn đấy, nghe xong lời Chu Báo nói, sắc mặt hắn cũng bắt đầu trắng bệch, bờ môi dày đặc vô cũng cũng run rẩy theo.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Trong tiếng rống giận giữ này, Bản Tôn Thiên Địa lại biến đổi, sinh ra một cỗ lực lượng bài xích cực lớn, muốn đẩy Chu Báo ra khỏi Bản Tôn Thiên Địa.
Thậm chí, hắn còn muốn mượn Bách Phách Thần Quang này đi trùng kích Cửu kiếp lôi kiếp, tiến nhập vào Nhân Tiên cảnh giới.
Cái này cũng không phải là chuyện không thể nào, đạt được Băng Phách Thần Quang đã có vài chục năm này, nhưng lam lân đại chương căn bản không cách nào luyện hóa được, chỉ là mượn nhờ Bản Tôn Thiên Đại chính mình diễn hóa thành một mảnh băng hàn thế giới, mà bản thân hắn cũng không cần pháp khí gì, gặp được địch nhân, chỉ cần cuốn người vào trong Bản Tôn Thiên Địa, cho dù tu vi người hơn hắn, dưới ánh sánh Băng Phách Thần Quang, căn bản không cách nào xoay người.
Cho dù là thời điểm không tu luyện ra Bản Tôn Thiên Địa, hắn cũng ngưng tụ Băng Phách Thần Quang vào bên trong một kiện pháp khí, lúc đối địch không bất lợi, cho nên, cho tới nay, không biết bao nhiêu pháp khí đã qua tay hắn, Thuần Dương pháp khí cũng không thiếu, nhưng hắn cũng đều không để vào mắt, bởi vì những cái kia, căn bản không có tác dụng với hắn.
Hắn thân là Yêu tiên có bổn mạng thần thông, ẩn chứa Băng Phách Thần Quang Bản Tôn Thiên Địa, hơn nữa lại có pháp lực cấp bậc Thiên Quân, một thân thực lực kia, cung là một người nổi bật tại Hải Vực rồi, căn bản không cần xài những pháp khí, hơn nữa nhiều pháp khí, ngược lại là vướng víu, đây là cách nghĩ của hắn trước kia, hiện tại, hắn lại thập phần hối hận, hối hận vì cái gì mà chính mình vô lễ, lúc ra cửa không mang nhiều hơn vài món pháp khí cường lực.
Quả thật, quá vô lễ rồi, thậm chí gia hỏa bị chính mình trấn ác bên trong Bản Tôn Thiên Địa còn có Tiên khí trong tay, Tiên khí này vẫn có thể bị luyện hóa trong Băng Phách Thần Quang của chính mình.
Vậy mà lại phát sinh sự tình không thể tưởng tượng nổi như vậy, cái này hoàn toàn vượt quá dự liệu của hắn, thật sự là quá lừa bố mày rồi!
Chú ý tới biến hóa bên trong Bản Tôn Thiên Địa của mình, rốt cục Lam Bàn Tử cũng biến sắc.
- Thoải mái, thật sự là thoải mái a!
Lúc này, Chu Báo ở bên trong Bản Tôn Thiên Địa, vầng sáng Thanh trúc trượng trong tay đã bao phủ phạm vi trăm trượng, trong băng hải, bên trong ngọn núi màu đen, vô số quang điểm đều bắt đầu chuyển động, dũng mãnh lao về hướng vầng sáng màu xanh, mà sau khi dũng manh lao về vầng sáng màu xanh, liền bị vầng sáng màu xanh tụ lại một chỗ, hình thành một đạo năng lượng tinh tế như nước chảy, trào vào thân thể Chu Báo, lúc này đây, chính là Băng Phách Thần Quang tử thuần túy.
Nếu đổi lại là lúc trước, hiện tại chỉ sợ kinh mạch quanh thân Chu Báo đã bị đông cứng thành băng phấn, nhưng hiện tại, tình huống không giống với lúc trước, trước kia, Động Huyền Thần Quang của hắn đã dung hợp thành công với một ít Băng Phách Thần Quang, tu thành Băng Phách Động Huyền Thần Quang, kinh mạch đã trải qua cường hóa sâu sắc, tính chịu đựng của Băng Phách Thần Quang đã tăng cường sâu sắc rồi.
Kinh mạch của hắn đã thích ứng với hàn ý Băng Phách Thần Quang, hơn nữa tầm đó cũng mang lên một tia Băng Phách, hơn nữa Động Huyền Thần Quang không ngừng vận chuyển, luyện hóa toàn bộ Bản Tôn Thiên Địa Băng Phách Thần Quang, vậy mà vô cùng thuận lợi.
Đương nhiên thuận lợi, Băng Phách Thiên Đại bên trong Bản Tôn Thiên Địa của Lam Bàn Tử chỉ là một tí tẹo mà thôi, phân tán ra các nơi, mà Đồng Huyền Thần Quang của Chu Báo lại hùng hậu hơn nhiều, cả hai giao hòa với nhau, tự nhiên là Động Huyền Thần Quang của hắn chiếm thượng phong cực lớn.
Cho nên hiện tại, sua khi luyện hóa Băng Phách Thần quang, lưu chuyển trong thể nội, Chu Báo cũng chỉ có thể dùng một chữ để hình dung, chính là thoải mái!
Cảm giác này của hắn là sướng rồi, Lam Bàn Tử bên kia không như thế.
Điều này sao có thể?
Động Huyền Thần Quang a, chính là mấu chốt thành tựu Nhân Tiên nghiệp vị của chính mình, cuối cùng triển khi át chủ bài sát thủ, cứ như vậy bị Chu Báo hung hăng hấp thu, ngươi khiến hắn làm sao chịu nổi, ngươi khiến hắn làm sao có thể đủ chịu được.
- Tiểu tử, ngươi thật quá đáng!
Lam Bàn Tử nổi giận, gầm lên một tiếng, lập tức phong vân biến sắc trong Bản Tôn Thiên Địa, nước biển chung quanh vốn bỉnh thản liền bắt đầu chuyển động, sóng lớn nhấc lên ngập trời, Thanh trúc trượng tạo ra vầng sáng màu xanh.
- Hữu dụng sao?
Khóe miệng Chu Báo hiện lên một tia cười lạnh, hiện tại hắn đã chiếm cứ ưu thế hoàn toàn, Thanh Trúc trượng chính là trung phẩm Thái Hạo tiên khí.
Tiên khí, cũng không phải Thuần Dương pháp khí bình thường có thể so sánh, nó có được tiên văn nguyên vẹn, có được pháp tắc nguyên vẹn, hơn nữa lại hấp thu Tiên Thiên thần hoàng kim pháp lực, lại có thể thúc dục được hoàn toàn, vốn không phải yêu tiên cấp bậc Thiên Quân như Lam bàn Tử có khả năng tiếc động đấy.
Cho nên Chu Báo thập phần an tâm, xếp bằng ở trung ương ánh sáng màu xanh, một bên hấp thụ Băng Phách Thần Quang, một bên quan sát ngọn núi trên đỉnh đầu.
Tòa núi màu đen này do dao găm màu đen biến thành, tuy rằng dao găm màu đen kia cũng không phải là tiên khí, nhưng cũng là một kiện thượng phẩm Thuần Dương pháp khí, bằng không mà nói, căn bản không cách nào chịu tải Băng Phách Thần Quang, dù chi là một tia Băng Phách Thần Quang.
Lúc này, Băng Phách Thần Quang bên trong ngọn sơn phong này đã bị hấp thu đãi tận, mà Lam Bàn Tử kia cũng bắt đầu khởi động điều khiển Thuần Dương pháp khí, trùng kích Thanh Trúc trượng, nhưng chỉ một kiện Thuần Dương pháp khí thì như thế nào có thể trùng kích một kiện tiên khí? Huống chi Băng Phách Thần Quang tối trọng yếu nhất bên trong Thuần Dương pháp khí đã biến mất, cho nên, Chu Báo xem ra, Lam Bàn Tử này quả thật đã làm không công.
- Ta nói, Bàn Tử, không nên nháo sự, chờ ta hấp thu xong Băng Phách Thần Quang này, đi ra ngoài, xem ngươi phân thượng Băng Phách Thần Quang, ta không hủy diệt Bản Tôn Thiên Địa của ngươi, ngươi thấy thế nào?
Chu Báo khoan thai nói.
Bên trong Bản Tôn Thiên Địa, có chuyện gì có thể giấu diếm? Cả thiên địa này đều là hắn đấy, nghe xong lời Chu Báo nói, sắc mặt hắn cũng bắt đầu trắng bệch, bờ môi dày đặc vô cũng cũng run rẩy theo.
- Tiểu tử, ngươi muốn chết!
Trong tiếng rống giận giữ này, Bản Tôn Thiên Địa lại biến đổi, sinh ra một cỗ lực lượng bài xích cực lớn, muốn đẩy Chu Báo ra khỏi Bản Tôn Thiên Địa.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.