Chương 1288: Tiên chi ngũ giai. (2)
Xà Thôn Kình
09/05/2013
- Nhân Tiên cũng không làm được điểm này, cho dù là Nhân Tiên đã đạt tới Tam Hoa Tụ Đỉnh, Ngũ Khí Triều Nguyên, cũng không có khả năng có uy lực lớn tới như vậy.
- Không thể nào, đây là thời đại gì chứ, chẳng lẽ trong lần thiên địa đại kiếp nạn, vẫn còn Thần Tiên tồn tại?
Nghe Tạo Hóa Đồng Tử nói thế, sắc mặt Huyền Quy tôn giả biến thành cổ quái, trong giọng nói tràn ngập không thể tưởng tượng nổi.
- Nếu thật là Thần Tiên, chúng ta cũng không cần phải cố gắng làm gì, người ta chỉ cần dùng một đầu ngón tay, là có thể đâm chết chúng ta rồi a.
- Theo lý là như thế, nhưng chúng ta cũng không hoàn toàn nói chắc như vậy được.
Tạo Hóa Đồng Tử lắc đầu nói ra.
- Mặc dù nói là trải qua một lần thiên địa đại kiếp nạn, nhưng chắc chắn trong hư không vẫn có Thần Tiên tồn tại, thậm chí là Địa Tiên ở tầng thứ cao hơn, Thiên Tiên tồn tại, nhưng mà, phương thức tồn tại của họ, thời gian xuất hiện, khẳng định là bị thiên địa pháp tắc hạn chế, ngươi ngẫm lại xem, trong hai đại tinh vực của Vạn Tinh Hải, không phải cũng có Nhân Tiên tồn tại hay sao? Nhưng Nhân Tiên lại không thể đơn giản rời khỏi Đại Thế Giới, nếu không, nhất định sẽ bị hư không lôi phạt oanh kích, Nhân Tiên đã có hạn chế lớn như vậy, huống chi là tầng thứ cao hơn Thần Tiên, thậm chí Địa Tiên, Thiên Tiên chứ? Tiên chi ngũ giai, thiên địa thần nhân quỷ, cũng chỉ có đạt tới cấp độ Thần Tiên mới có thể siêu thoát tất cả, nhưng cái gọi là siêu thoát này, lại bị một quy tắc khác trói buộc, làm gì có cái gọi là tự do chân chính, chỉ sợ còn không có tiêu dao bằng những Quỷ Tiên như chúng ta, ít nhất chúng ta có thể tự do tự tại ngao du hư không, nhưng mà, chỉ là tốc độ quá chậm, khả năng cũng chỉ có hiểu được cái gọi là vô thượng đại đạo kia, ký thác hư không, mới thật sự là tự do a, đáng tiếc, ta vĩnh viễn không đạt tới tầng thứ đó, tuy ngươi cũng còn một tia cơ hội, nhưng mà, hắc hắc...
- Nhưng hi vọng của ta còn khó khăn hơn cả con kiến tu luyện thành người a, có phải thế không?
Huyền Quy tôn giả đối với khinh thị của Tạo Hóa Đồng Tử cũng không có tức giận, trái lại chỉ cười tự giễu.
- Ta biết rõ ta có bao nhiêu cân lượng, đời này cũng không có hi vọng đột phá tới Nhân Tiên a, có thể tấn chức Thiên Quân, cũng đã là thắp nhang thơm cầu tổ tiên phù hộ rồi.
Huyền Quy tôn giả cười hắc hắc.
- Ngược lại tên tiểu tử Chu Báo kia, ta càng ngày càng không nhìn thấu, ngươi thì sao?
- Hắn có chút vấn đề, nhưng vấn đề không lớn, có lẽ là một vị Thái Cổ đại năng bố trí xuống một quân cờ, hoặc là một tồn tại chuyên môn làm rối, những người như chúng ta, ngay cả bố cục của những Thái Cổ đại năng này cũng không thấy rõ, nào dám vọng động bình luận thêm vào chứ?
- Chu Báo, trả mạng cho con ta!
Tây Tam Vực, truyền tống pháp trận, lúc vòng sáng hiện ra, Thiên Quân từ bên trong đi ra, Huyễn Nhật pháp vương, Ngọc Thái Huyền, Hồng Thái Sư, Nguyên Thiên Cương, Xích Huyết Ma Tôn, bốn gã Thiên Quân, một gã Tôn Giả đỉnh phong lục tục đi tới, thần sắc của bọn họ rất khó coi, thậm chí là nói, không thể nhìn nổi, ở bên cạnh bọn họ, hoặc nhiều hoặc ít đều là một đám đệ tử tinh anh, nhưng nhân số cũng không nhiều.
Mà sau khi mấy người này đi ra, chỉ thấy truyền tống pháp trận lại sáng lên, nhưng lần này chỉ có hai người là Chu Báo và Tiêu Thăng, mới vừa xuất hiện, đã nghe được tiếng rống thảm thê lương, một bàn tay trắng như ngọc xuyên phá hư không lao về phía Chu Báo.
- Đúng là muốn chết mà!
Bàn tay xuyên phá hư không còn chưa đi tới Chu Báo, thì bị Hư Không Đại Thủ Ấn màu đen đụng phải, sau đó là một hồi âm thanh nổ liên tục, sau đó cả hai bàn tay đều biến mất.
Bởi vì chuyện này xảy ra quá đột ngột, cho nên mấy Thiên Quân và Tôn Giả vừa mới xuất hiện chưa kịp phản ứng, tranh đấu đã chấm dứt.
Sau khi bàn tay màu đen và bàn tay màu trắng va chạm vào nhau, đã biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại một đám người im lặng.
- Thằng này là ai?
- Sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn, ngươi giết con của hắn, đương nhiên hắn muốn tiêu diệt ngươi.
Tiêu Thăng ở bên cạnh nói ra.
- Làm sao hắn biết ta giết con của hắn?
- Không có người nào là đồ ngu cả, thời điểm chúng ta đi, phát sinh chuyện như vậy, ngươi nghĩ rằng mấy đại tông môn ở Tây Tam Vực chúng ta nguyện ý ngậm bồ hòn làm ngọt hay sao? Tuy Tề Diệu có tư chất không tệ, nhưng phong cách làm việc đúng là ngu ngốc, hắn làm chuyện gì cũng không có khả năng giấu diếm sơ hở, người khác không phải không biết.
Tiêu Thăng thản nhiên nói ra, ánh mắt quét về phía chung quanh truyền tống pháp trận, có một đám người chờ thật lâu, những người này, chỉ có một người tới từ Đông Tứ Vực, Tiên Cung Thanh lão, trừ hắn ra, tất cả đều là tinh anh của tất cả đại tông môn ở Tây Tam Vực, mặc dù không có Thiên Quân, nhưng đều là đại Tôn Giả của các thế lực, đều là nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh.
- Tiêu Bạch Địch, có phải là sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn trả cái giá lớn, đã đạt thành hiệp nghị với ngươi, cho nên các ngươi mới quyết định không truy cứu chuyện của Tề Diệu phải không?
- Tiêu Thăng, chuyện này...
Sắc mặt Tiêu Bạch Địch có chút xấu hổ, dù sao lúc này là do Tề Diệu làm quá mức, chuyện hắn làm đã đủ cho các đại tông môn ở Tây Tam Vực liên hợp lại phản kích Thiên Ngoại Thần Sơn rồi, nhưng rất rõ ràng, Thiên Ngoại Thần Sơn cũng thập phần thông minh, sau khi biết rõ chuyện này, lập tức hạ thấp tư thái, trả một cái giá thật lớn, lấy được sự thông cảm của các tông môn khác, nhưng đối với Tiêu Thăng và Chu Báo mà nói, là chuyện không công bình.
- Ngươi không cần giải thích với ta, ta đã không chết trong tay Tề Diệu, cũng không phải chưởng giáo Trường Sinh Điện...
Tiêu Thăng cười tự giễu, hắn sinh ra ở tông môn, sinh trưởng ở tông môn đương nhiên biết rõ trong siêu đại hình tông môn, lợi ích cao hơn tất cả, chỉ cần Thiên Ngoại Thần Sơn chịu xuất ra lợi ích cực lớn, tất cả đều có thể thương lượng.
Mà sắc mặt của Thanh lão ở bên cạnh không tốt lắm, dù sao hôm nay sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn vừa ra tay là đối phó Chu Báo, mà Chu Báo là người của Tiên Cung, chỉ tiếc, nơi này là Tây Tam Vực, mà không phải là Đông Tứ Vực, Đông Tứ Vực và đại tông môn ở Tây Tam Vực không dễ đối phó, lúc này sở dĩ cho đối phương mượn truyền tống trận, chủ yếu là vì giá trị bọn họ bỏ ra đủ lớn.
Cho nên, tuy sắc mặt của hắn cực kỳ lúng túng, nhưng lại không tiện phát tác, liền chuẩn bị mời mọi người rời đi.
- Không thể nào, đây là thời đại gì chứ, chẳng lẽ trong lần thiên địa đại kiếp nạn, vẫn còn Thần Tiên tồn tại?
Nghe Tạo Hóa Đồng Tử nói thế, sắc mặt Huyền Quy tôn giả biến thành cổ quái, trong giọng nói tràn ngập không thể tưởng tượng nổi.
- Nếu thật là Thần Tiên, chúng ta cũng không cần phải cố gắng làm gì, người ta chỉ cần dùng một đầu ngón tay, là có thể đâm chết chúng ta rồi a.
- Theo lý là như thế, nhưng chúng ta cũng không hoàn toàn nói chắc như vậy được.
Tạo Hóa Đồng Tử lắc đầu nói ra.
- Mặc dù nói là trải qua một lần thiên địa đại kiếp nạn, nhưng chắc chắn trong hư không vẫn có Thần Tiên tồn tại, thậm chí là Địa Tiên ở tầng thứ cao hơn, Thiên Tiên tồn tại, nhưng mà, phương thức tồn tại của họ, thời gian xuất hiện, khẳng định là bị thiên địa pháp tắc hạn chế, ngươi ngẫm lại xem, trong hai đại tinh vực của Vạn Tinh Hải, không phải cũng có Nhân Tiên tồn tại hay sao? Nhưng Nhân Tiên lại không thể đơn giản rời khỏi Đại Thế Giới, nếu không, nhất định sẽ bị hư không lôi phạt oanh kích, Nhân Tiên đã có hạn chế lớn như vậy, huống chi là tầng thứ cao hơn Thần Tiên, thậm chí Địa Tiên, Thiên Tiên chứ? Tiên chi ngũ giai, thiên địa thần nhân quỷ, cũng chỉ có đạt tới cấp độ Thần Tiên mới có thể siêu thoát tất cả, nhưng cái gọi là siêu thoát này, lại bị một quy tắc khác trói buộc, làm gì có cái gọi là tự do chân chính, chỉ sợ còn không có tiêu dao bằng những Quỷ Tiên như chúng ta, ít nhất chúng ta có thể tự do tự tại ngao du hư không, nhưng mà, chỉ là tốc độ quá chậm, khả năng cũng chỉ có hiểu được cái gọi là vô thượng đại đạo kia, ký thác hư không, mới thật sự là tự do a, đáng tiếc, ta vĩnh viễn không đạt tới tầng thứ đó, tuy ngươi cũng còn một tia cơ hội, nhưng mà, hắc hắc...
- Nhưng hi vọng của ta còn khó khăn hơn cả con kiến tu luyện thành người a, có phải thế không?
Huyền Quy tôn giả đối với khinh thị của Tạo Hóa Đồng Tử cũng không có tức giận, trái lại chỉ cười tự giễu.
- Ta biết rõ ta có bao nhiêu cân lượng, đời này cũng không có hi vọng đột phá tới Nhân Tiên a, có thể tấn chức Thiên Quân, cũng đã là thắp nhang thơm cầu tổ tiên phù hộ rồi.
Huyền Quy tôn giả cười hắc hắc.
- Ngược lại tên tiểu tử Chu Báo kia, ta càng ngày càng không nhìn thấu, ngươi thì sao?
- Hắn có chút vấn đề, nhưng vấn đề không lớn, có lẽ là một vị Thái Cổ đại năng bố trí xuống một quân cờ, hoặc là một tồn tại chuyên môn làm rối, những người như chúng ta, ngay cả bố cục của những Thái Cổ đại năng này cũng không thấy rõ, nào dám vọng động bình luận thêm vào chứ?
- Chu Báo, trả mạng cho con ta!
Tây Tam Vực, truyền tống pháp trận, lúc vòng sáng hiện ra, Thiên Quân từ bên trong đi ra, Huyễn Nhật pháp vương, Ngọc Thái Huyền, Hồng Thái Sư, Nguyên Thiên Cương, Xích Huyết Ma Tôn, bốn gã Thiên Quân, một gã Tôn Giả đỉnh phong lục tục đi tới, thần sắc của bọn họ rất khó coi, thậm chí là nói, không thể nhìn nổi, ở bên cạnh bọn họ, hoặc nhiều hoặc ít đều là một đám đệ tử tinh anh, nhưng nhân số cũng không nhiều.
Mà sau khi mấy người này đi ra, chỉ thấy truyền tống pháp trận lại sáng lên, nhưng lần này chỉ có hai người là Chu Báo và Tiêu Thăng, mới vừa xuất hiện, đã nghe được tiếng rống thảm thê lương, một bàn tay trắng như ngọc xuyên phá hư không lao về phía Chu Báo.
- Đúng là muốn chết mà!
Bàn tay xuyên phá hư không còn chưa đi tới Chu Báo, thì bị Hư Không Đại Thủ Ấn màu đen đụng phải, sau đó là một hồi âm thanh nổ liên tục, sau đó cả hai bàn tay đều biến mất.
Bởi vì chuyện này xảy ra quá đột ngột, cho nên mấy Thiên Quân và Tôn Giả vừa mới xuất hiện chưa kịp phản ứng, tranh đấu đã chấm dứt.
Sau khi bàn tay màu đen và bàn tay màu trắng va chạm vào nhau, đã biến mất không thấy gì nữa, chỉ còn lại một đám người im lặng.
- Thằng này là ai?
- Sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn, ngươi giết con của hắn, đương nhiên hắn muốn tiêu diệt ngươi.
Tiêu Thăng ở bên cạnh nói ra.
- Làm sao hắn biết ta giết con của hắn?
- Không có người nào là đồ ngu cả, thời điểm chúng ta đi, phát sinh chuyện như vậy, ngươi nghĩ rằng mấy đại tông môn ở Tây Tam Vực chúng ta nguyện ý ngậm bồ hòn làm ngọt hay sao? Tuy Tề Diệu có tư chất không tệ, nhưng phong cách làm việc đúng là ngu ngốc, hắn làm chuyện gì cũng không có khả năng giấu diếm sơ hở, người khác không phải không biết.
Tiêu Thăng thản nhiên nói ra, ánh mắt quét về phía chung quanh truyền tống pháp trận, có một đám người chờ thật lâu, những người này, chỉ có một người tới từ Đông Tứ Vực, Tiên Cung Thanh lão, trừ hắn ra, tất cả đều là tinh anh của tất cả đại tông môn ở Tây Tam Vực, mặc dù không có Thiên Quân, nhưng đều là đại Tôn Giả của các thế lực, đều là nhân vật nhất ngôn cửu đỉnh.
- Tiêu Bạch Địch, có phải là sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn trả cái giá lớn, đã đạt thành hiệp nghị với ngươi, cho nên các ngươi mới quyết định không truy cứu chuyện của Tề Diệu phải không?
- Tiêu Thăng, chuyện này...
Sắc mặt Tiêu Bạch Địch có chút xấu hổ, dù sao lúc này là do Tề Diệu làm quá mức, chuyện hắn làm đã đủ cho các đại tông môn ở Tây Tam Vực liên hợp lại phản kích Thiên Ngoại Thần Sơn rồi, nhưng rất rõ ràng, Thiên Ngoại Thần Sơn cũng thập phần thông minh, sau khi biết rõ chuyện này, lập tức hạ thấp tư thái, trả một cái giá thật lớn, lấy được sự thông cảm của các tông môn khác, nhưng đối với Tiêu Thăng và Chu Báo mà nói, là chuyện không công bình.
- Ngươi không cần giải thích với ta, ta đã không chết trong tay Tề Diệu, cũng không phải chưởng giáo Trường Sinh Điện...
Tiêu Thăng cười tự giễu, hắn sinh ra ở tông môn, sinh trưởng ở tông môn đương nhiên biết rõ trong siêu đại hình tông môn, lợi ích cao hơn tất cả, chỉ cần Thiên Ngoại Thần Sơn chịu xuất ra lợi ích cực lớn, tất cả đều có thể thương lượng.
Mà sắc mặt của Thanh lão ở bên cạnh không tốt lắm, dù sao hôm nay sơn chủ Thiên Ngoại Thần Sơn vừa ra tay là đối phó Chu Báo, mà Chu Báo là người của Tiên Cung, chỉ tiếc, nơi này là Tây Tam Vực, mà không phải là Đông Tứ Vực, Đông Tứ Vực và đại tông môn ở Tây Tam Vực không dễ đối phó, lúc này sở dĩ cho đối phương mượn truyền tống trận, chủ yếu là vì giá trị bọn họ bỏ ra đủ lớn.
Cho nên, tuy sắc mặt của hắn cực kỳ lúng túng, nhưng lại không tiện phát tác, liền chuẩn bị mời mọi người rời đi.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.