Chương 734: Tiên khí. (1)
Xà Thôn Kình
09/05/2013
- Phải, là một món tiên khí, hơn nữa không phải thái hạo tiên khí bình thường, mà là một món quân thiên tiên khí, quân thiên tiên khí chân chính!
- Quân thiên tiên khí?
- Phải, quân thiên tiên khí, cao hơn thái hạo tiên khí một tầng, là một món sát đạo tiên khí, sát đạo tiên khí cấp bậc quân thiên, uy lực vô song, bị hắn sử dụng như một viên gạch, thực sự quá lãng phí, quá lãng phí!
Thanh linh nghiến răng nghiến lợi. Mặc dù hắn bây giờ căn bản không có răng, nhưng Chu Báo có thể nghe thấy tiếng răng nghiến.
Nhưng, lúc này, không được phép nghĩ nhiều. Kiếm trận mặc dù đã phá, nhưng bất luận thế nào, chín người đều là bát phẩm cường giả, kiếm trận vừa vỡ, chín đường quang hoa lập tức bốc lên, quây lấy Chu Báo, sát cơ lạnh lẽo quen thuộc lại xuất hiện, hắc y nhân bịt mặt mang theo kiếm quang diệt sát, một lần nữa tấn công Chu Báo.
- Bây giờ ta vẫn còn phải sợ ngươi?
Ra khỏi kiếm trận, Chu Báo tự tin hơn trăm lần, vung roi, quất về phía hắc y nhân.
- Phốc!
Chiếc roi do nội khí hóa thành tạo thành một trận hỏa hoa chói mắt, diệm sắc trên roi nhạt dần, kiếm quang cũng theo đó biến mất.
Chu Báo có thể cảm nhận được, chiếc roi trong tay mình sau khi đỡ một kiếm trở nên uể oải hơn, dường như trong một kiếm này của đối phương ẩn hàm một luồng sức mạnh nhắm vào roi của hắn.
- Sát long kiếm, trên tay hắn là sát long kiếm, ha ha, tiểu tử, ngươi gặp rắc rối rồi, thanh kiếm này có thể khắc chế chân long cửu hình của ngươi, cũng có thể khắc chế cửu long thần hỏa tráo, xem ra để đối phó với ngươi, chúng đã dành rất nhiều công sức!
Giọng nói thanh linh vang lên bên tai, cười có chút hả hê.
- Hứ!
Chu Báo hừ lạnh một tiếng, thu hồi chiếc roi hỏa diệm trong tay, từ từ đứng thẳng dậy, cười lạnh nhìn chín bát phẩm cường giả xung quanh mình, rồi lại nhìn hắc y nhân.
- Các nguơi rốt cục là ai?
- Chúng ta là ai ngươi không cần biết, chỉ cần biết hôm nay ngươi chắc chắn chết trong tay chúng ta là được!
Người nói là lão giả áo tang hông đeo hồ lô đỏ.
Chu Báo trợn mắt nhìn hắn, mặt lộ thần sắc coi thường.
Hắn đúng là có chút coi thường đối phương, sử dụng một món tiên khí như thuần dương pháp khí, như cục gạch, thực sự quá thú vị, quá không biết đánh giá.
- Muốn giết ta, dựa vào mấy người các ngươi?
Chu Báo cười lạnh, siết chặt nắm đấm, sử dụng Kim hi ly diệm kính.
- Hừ, Chu Báo, ngươi đúng là rất lợi hại. Có thể phá vỡ Chính phản cửu cung tu di kiếm trận, nhưng, nguyên nhân cũng là vì phi kiếm chúng ta dùng để bố trận phẩm chất quá kém, không thể phát huy uy lực đại trận, nên mới để ngươi phá trận thoát ra, dù vậy, bản thân ngươi cũng bị trọng thương, mười người chúng ta, ai cũng là bát phẩm cường giả, cho dù chiến lực của ngươi cường đại đến đây, ngươi nghĩ mình có thể sống sót trước sự vi sát của mười bát phẩm cường giả sao?
- Ha ha, mười bát phẩm cường giả, xem ra các ngươi đúng ra là coi trọng Chu Báo ta!
Cơ mặt Chu Báo hơi giật.
Giận, không giận sao được?
Một lúc xuất động mười bát phẩm cường giả vây sát mình, hơn nữa còn đặt bẫy, bố hạ kiếm trận, rốt cục là vì cái gì?
Đối phó với mình như vậy đúng là coi trọng mình quá, có khác gì coi mình tương đương bắc nguyên tam tông sư năm nào.
- Ngươi muốn ta giết hết bọn chúng? Đừng có đùa. Mười bát phẩm cường giả đấy, còn có một tên sở trường ám sát nữa. Bảo ta giết hết toàn bộ, ngươi nghĩ ta là thông huyền bí cảnh cường giả à?
Sâu trong tâm linh, Chu Báo hung hăng gào lên với Thanh linh.
- Nghe ta nói, chí ít ngươi phải giết chết tên sở hữu tiên khí, nhất định giết chết hắn, hắn mặc dù không biết hồ lô là tiên khí, nhưng vẫn có thể điều khiển nó, chứng tỏ tiên khí đã bị luyện qua, không giết chết hắn, cho dù cướp được hồ lô đỏ, cũng là chuyện rất rắc rối!
- Ta biết, sẽ cố gắng hết sức!
Chu Báo thở dài, không còn do dự nữa, Kim hi li diệm kính sau gáy chớp động, kim mang quét ngang, mười cường giả sợ hãi biến sắc, chúng mặc dù đều là bát phẩm, nhưng chưa bao giờ trực tiếp nhìn thấy uy lực thuần dương pháp khí.
- Ha!
Thấy Chu Báo động Kim hi ly diệm kính, lão giả áo tơi đương nhiên không chịu thua kém, hét một tiếng lớn, hồ lô đỏ đột nhiên bay ra, nghênh phong mà trướng, một lần nữa huyễn hóa thành hơn mười trượng chặn đứng quang mang của kim hi li diệm kính.
Lúc này, Chu Báo mới phát hiện, lão giả áo tang điều khiển hồ lô đỏ thập phần phí sức. Mặt đỏ tưng bừng, tựa hồ như bị táo bón.
- Đồ khốn, đồ khốn, đồ khốn, hắn sử lãng phí tiên khí như vậy à, còn là quân thiên tiên khí nữa chứ. Tên này đáng chết vạn lần!
Trong não hải, Thanh linh gào rít như bị sỉ nhục ghê gớm lắm.
- Được rồi, im đi!
Chu Báo quát khẽ một tiếng, thân hình hơi động, lướt đi như một phiến lá khô, một quyền đánh ra, trực tiếp đập vào đầu lão giả áo tơi.
- Tặc tử, ngươi dám!
Nhìn thấy động tác Chu Báo, lão giả mắt báo đứng bên cạnh quát lên một tiếng lớn, lao ra như tiễn rời cung, một quyền nện thẳng về phía Chu Báo.
- Đến đúng lúc lắm!
Chu Báo nở một nụ cười quỷ dị, giơ quyền nghênh đón.
Binh!
Một tiếng lớn, thân thể lão giả mắt báo bay ngang ra ngoài, những tiếng xương gãy vang lên bên tai mọi người.
- Không thể nào?
- Sao lại có thể?
- Chỉ là một quyền thôi mà, một quyền mà có thể hạ gục lão Khương?
- Chết tiệt, nghe thanh âm ấy mà xem, xương cốt lão Khương gãy hết một nửa, chết nửa người rồi còn gì!
- Hắn không phải thất phẩm cường giả sao? Cho dù chiến lực có tiếp cận cửu phẩm cũng không thể nào tùy ý tung ra một quyền cường đại như vậy.
Chỉ bằng một quyền, Chu Báo làm chấn động tất cả mọi người, không ai nghĩ một quyền của Chu Báo lại có sức mạnh cường đại như vậy.
Bản thân Chu Báo, cũng thập phần ngạc nhiên.
Từ sau khi nội khí trong người hắn chuyển hoá thành hắc sắc diệm trạng, đây là lần đầu tiên hắn đối địch với người khác. Không ngờ lại có hiệu quả đáng sợ như vậy. Phải biết, đó chỉ là một quyền bình thường, vẫn chưa dùng hết toàn lực.
- Đừng kinh ngạc tiểu tử, chất lượng yêu hỏa nội khí trong người ngươi đủ để thay thế chân nguyên, chúng chỉ là bát phẩm cường giả, nội khí như cương, chất lượng nội khí trong người kém ngươi quá lớn, lúc nãy vì ngươi bị nhốt trong trận, cho nên mới không phát huy được thực lực vốn có, bây giờ mất đi kiếm trận trói buộc, ngươi đánh chúng, căn bản dễ như trở bàn tay, bây giờ trừ cường độ thân thể vẫn chưa đạt đến trình độ thông huyền bí cảnh, công kích lực của ngươi đủ sức sánh ngang thông huyền bí cảnh cường giả.
- Thì ra là vậy!
Chu Báo tâm trạng kích động, thân hình cũng di chuyển nhanh hơn, cương khí quanh người gào rít, lao thẳng vào một lão giả cao gầy khác.
- Quân thiên tiên khí?
- Phải, quân thiên tiên khí, cao hơn thái hạo tiên khí một tầng, là một món sát đạo tiên khí, sát đạo tiên khí cấp bậc quân thiên, uy lực vô song, bị hắn sử dụng như một viên gạch, thực sự quá lãng phí, quá lãng phí!
Thanh linh nghiến răng nghiến lợi. Mặc dù hắn bây giờ căn bản không có răng, nhưng Chu Báo có thể nghe thấy tiếng răng nghiến.
Nhưng, lúc này, không được phép nghĩ nhiều. Kiếm trận mặc dù đã phá, nhưng bất luận thế nào, chín người đều là bát phẩm cường giả, kiếm trận vừa vỡ, chín đường quang hoa lập tức bốc lên, quây lấy Chu Báo, sát cơ lạnh lẽo quen thuộc lại xuất hiện, hắc y nhân bịt mặt mang theo kiếm quang diệt sát, một lần nữa tấn công Chu Báo.
- Bây giờ ta vẫn còn phải sợ ngươi?
Ra khỏi kiếm trận, Chu Báo tự tin hơn trăm lần, vung roi, quất về phía hắc y nhân.
- Phốc!
Chiếc roi do nội khí hóa thành tạo thành một trận hỏa hoa chói mắt, diệm sắc trên roi nhạt dần, kiếm quang cũng theo đó biến mất.
Chu Báo có thể cảm nhận được, chiếc roi trong tay mình sau khi đỡ một kiếm trở nên uể oải hơn, dường như trong một kiếm này của đối phương ẩn hàm một luồng sức mạnh nhắm vào roi của hắn.
- Sát long kiếm, trên tay hắn là sát long kiếm, ha ha, tiểu tử, ngươi gặp rắc rối rồi, thanh kiếm này có thể khắc chế chân long cửu hình của ngươi, cũng có thể khắc chế cửu long thần hỏa tráo, xem ra để đối phó với ngươi, chúng đã dành rất nhiều công sức!
Giọng nói thanh linh vang lên bên tai, cười có chút hả hê.
- Hứ!
Chu Báo hừ lạnh một tiếng, thu hồi chiếc roi hỏa diệm trong tay, từ từ đứng thẳng dậy, cười lạnh nhìn chín bát phẩm cường giả xung quanh mình, rồi lại nhìn hắc y nhân.
- Các nguơi rốt cục là ai?
- Chúng ta là ai ngươi không cần biết, chỉ cần biết hôm nay ngươi chắc chắn chết trong tay chúng ta là được!
Người nói là lão giả áo tang hông đeo hồ lô đỏ.
Chu Báo trợn mắt nhìn hắn, mặt lộ thần sắc coi thường.
Hắn đúng là có chút coi thường đối phương, sử dụng một món tiên khí như thuần dương pháp khí, như cục gạch, thực sự quá thú vị, quá không biết đánh giá.
- Muốn giết ta, dựa vào mấy người các ngươi?
Chu Báo cười lạnh, siết chặt nắm đấm, sử dụng Kim hi ly diệm kính.
- Hừ, Chu Báo, ngươi đúng là rất lợi hại. Có thể phá vỡ Chính phản cửu cung tu di kiếm trận, nhưng, nguyên nhân cũng là vì phi kiếm chúng ta dùng để bố trận phẩm chất quá kém, không thể phát huy uy lực đại trận, nên mới để ngươi phá trận thoát ra, dù vậy, bản thân ngươi cũng bị trọng thương, mười người chúng ta, ai cũng là bát phẩm cường giả, cho dù chiến lực của ngươi cường đại đến đây, ngươi nghĩ mình có thể sống sót trước sự vi sát của mười bát phẩm cường giả sao?
- Ha ha, mười bát phẩm cường giả, xem ra các ngươi đúng ra là coi trọng Chu Báo ta!
Cơ mặt Chu Báo hơi giật.
Giận, không giận sao được?
Một lúc xuất động mười bát phẩm cường giả vây sát mình, hơn nữa còn đặt bẫy, bố hạ kiếm trận, rốt cục là vì cái gì?
Đối phó với mình như vậy đúng là coi trọng mình quá, có khác gì coi mình tương đương bắc nguyên tam tông sư năm nào.
- Ngươi muốn ta giết hết bọn chúng? Đừng có đùa. Mười bát phẩm cường giả đấy, còn có một tên sở trường ám sát nữa. Bảo ta giết hết toàn bộ, ngươi nghĩ ta là thông huyền bí cảnh cường giả à?
Sâu trong tâm linh, Chu Báo hung hăng gào lên với Thanh linh.
- Nghe ta nói, chí ít ngươi phải giết chết tên sở hữu tiên khí, nhất định giết chết hắn, hắn mặc dù không biết hồ lô là tiên khí, nhưng vẫn có thể điều khiển nó, chứng tỏ tiên khí đã bị luyện qua, không giết chết hắn, cho dù cướp được hồ lô đỏ, cũng là chuyện rất rắc rối!
- Ta biết, sẽ cố gắng hết sức!
Chu Báo thở dài, không còn do dự nữa, Kim hi li diệm kính sau gáy chớp động, kim mang quét ngang, mười cường giả sợ hãi biến sắc, chúng mặc dù đều là bát phẩm, nhưng chưa bao giờ trực tiếp nhìn thấy uy lực thuần dương pháp khí.
- Ha!
Thấy Chu Báo động Kim hi ly diệm kính, lão giả áo tơi đương nhiên không chịu thua kém, hét một tiếng lớn, hồ lô đỏ đột nhiên bay ra, nghênh phong mà trướng, một lần nữa huyễn hóa thành hơn mười trượng chặn đứng quang mang của kim hi li diệm kính.
Lúc này, Chu Báo mới phát hiện, lão giả áo tang điều khiển hồ lô đỏ thập phần phí sức. Mặt đỏ tưng bừng, tựa hồ như bị táo bón.
- Đồ khốn, đồ khốn, đồ khốn, hắn sử lãng phí tiên khí như vậy à, còn là quân thiên tiên khí nữa chứ. Tên này đáng chết vạn lần!
Trong não hải, Thanh linh gào rít như bị sỉ nhục ghê gớm lắm.
- Được rồi, im đi!
Chu Báo quát khẽ một tiếng, thân hình hơi động, lướt đi như một phiến lá khô, một quyền đánh ra, trực tiếp đập vào đầu lão giả áo tơi.
- Tặc tử, ngươi dám!
Nhìn thấy động tác Chu Báo, lão giả mắt báo đứng bên cạnh quát lên một tiếng lớn, lao ra như tiễn rời cung, một quyền nện thẳng về phía Chu Báo.
- Đến đúng lúc lắm!
Chu Báo nở một nụ cười quỷ dị, giơ quyền nghênh đón.
Binh!
Một tiếng lớn, thân thể lão giả mắt báo bay ngang ra ngoài, những tiếng xương gãy vang lên bên tai mọi người.
- Không thể nào?
- Sao lại có thể?
- Chỉ là một quyền thôi mà, một quyền mà có thể hạ gục lão Khương?
- Chết tiệt, nghe thanh âm ấy mà xem, xương cốt lão Khương gãy hết một nửa, chết nửa người rồi còn gì!
- Hắn không phải thất phẩm cường giả sao? Cho dù chiến lực có tiếp cận cửu phẩm cũng không thể nào tùy ý tung ra một quyền cường đại như vậy.
Chỉ bằng một quyền, Chu Báo làm chấn động tất cả mọi người, không ai nghĩ một quyền của Chu Báo lại có sức mạnh cường đại như vậy.
Bản thân Chu Báo, cũng thập phần ngạc nhiên.
Từ sau khi nội khí trong người hắn chuyển hoá thành hắc sắc diệm trạng, đây là lần đầu tiên hắn đối địch với người khác. Không ngờ lại có hiệu quả đáng sợ như vậy. Phải biết, đó chỉ là một quyền bình thường, vẫn chưa dùng hết toàn lực.
- Đừng kinh ngạc tiểu tử, chất lượng yêu hỏa nội khí trong người ngươi đủ để thay thế chân nguyên, chúng chỉ là bát phẩm cường giả, nội khí như cương, chất lượng nội khí trong người kém ngươi quá lớn, lúc nãy vì ngươi bị nhốt trong trận, cho nên mới không phát huy được thực lực vốn có, bây giờ mất đi kiếm trận trói buộc, ngươi đánh chúng, căn bản dễ như trở bàn tay, bây giờ trừ cường độ thân thể vẫn chưa đạt đến trình độ thông huyền bí cảnh, công kích lực của ngươi đủ sức sánh ngang thông huyền bí cảnh cường giả.
- Thì ra là vậy!
Chu Báo tâm trạng kích động, thân hình cũng di chuyển nhanh hơn, cương khí quanh người gào rít, lao thẳng vào một lão giả cao gầy khác.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.