Chương 1187: Tiếp tục đại điển, giết Lang đế.
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Hồng Thái Sư nhìn Ngọc Thái Hư tức giận, trong nội tâm vô cùng sảng khoái, trên mặt vui vẻ cũng càng ngày càng đậm.
- Tốt, nếu tất cả mọi người đã nói như thế, như vậy, Nhân Hoàng đại điện sẽ tiếp tục a
Cắn chặt răng, Ngọc Thái Hư suy nghĩ một chút, gật đầu nói ra.
- Nhân Hoàng hậu tuyển, sự kiện trọng đại, hiện tại chỉ còn lại có bốn vị đế vương, vừa rồi xảy ra chuyện mà vẫn không chết, chứng tỏ bốn vị đế vương này là nhân tuyển tốt nhất cho Nhân Hoàng hậu tuyển, như vậy, chúng ta sẽ chọn một người trong bốn người còn lại a!
Sau khi nói xong, hắn quay trở về ghế ngồi của mình, nhắm mắt lại.
- Chuyện này dễ giải quyết rồi, Ngọc Thái Hư tuyệt đối sẽ không cam lòng mà để cho Dương Hoàng nhẹ nhõm thượng vị, tất nhiên sẽ có một hồi long tranh hổ đấu, như vậy, chỉ cần ta làm hoàng tước rình phía sau là được, về phần A Dục Vương và Lang đế...
Nghĩ tới hai người này, trên mặt Chu Báo hiện ra nụ cười âm tàn.
- A Đột thượng nhân là người Lưu Ly vương triều sao? Ta sẽ đưa hai người này về quê quán!
Trần Tẫn Trung nghe lời nói của Ngọc Thái Hư, âm thầm buông lỏng một hơi, dù Ngọc Thái Hư hay là Hồng Thái Sư, cũng không phải hắn có thể đắc tội, Trần gia có một ít địa vị trong Linh Tiêu Điện, nhưng so với Ngọc gia cùng Hồng gia là hai cự đầu, chênh lệch hết sức rõ ràng, hắn không muốn bị kẹt vào tranh đấu của hai đại cự đầu này.
Ho nhẹ hai tiếng, nhìn về phía Quy Bối Sơn hoang tàn, lòng hắn không khỏi co rút lại, hít sâu một hơi, nhắm con mắt lại, vận chuyển pháp lực trong cơ thể, liền khôi phục lại sức sống và tinh thần như ban đầu.
- Nhân Hoàng đại điển là thịnh hội mà Đông Tứ Vực ta tổ chức năm trăm năm một lần, tuy lúc này có chuyện ngoài ý muốn xuất hiện, nhưng đồng thời, cũng giúp chúng ta tuyển ra bốn vị thích hợp nhất làm người chọn lựa, chuyện kế tiếp, chúng ta sẽ từ bốn đế vương này tuyển ra một người làm Nhân Hoàng hậu tuyển, thống trị thiên hạ, bốn vị đế vương. Các ngươi không có dị nghị gì chứ?
- Không có!
- Không có!
- Không có!
- Không có!
Cho dù vừa rồi xảy ra một ít chuyện, nhưng lại giúp bọn họ diệt sạch đối thủ cạnh tranh, lại nói sau khi hoảng sợ qua đi, bốn gã đế vương đều thập phần buông lỏng, trong lời nói cũng trở nên lưu loát.
- Như vậy, xin mời bốn vị đế vương biểu hiện ra thực lực của các ngươi, chứng minh các ngươi có tư cách thống trị thiên hạ a!
Sau khi nói xong, hắn liền rời khỏi nơi này.
Chỉ còn lại địa phương bằng phẳng ở chính giữa Quy Bối Sơn.
Hồng Thái Sư là người có động tác trước tiên, hắn từ từ bước vào trong trận, trên mặt mang theo nụ cười cực kỳ tự tin.
- Ba vị, các ngươi cùng lên đi!
Sau khi nói xong, chỉ thấy hư không sau lưng hắn có bốn người hiện ra, mỗi một đạo nhân ảnh đều có khí tức cực kỳ cường đại, mỗi một bóng người đều có thực lực cấp bậc Tán Tiên.
- Những thứ này không phải là vật sống, là khôi lỗi do ta luyện chế thành, tổng cộng có ba ngàn bảy trăm tên, các ngươi cùng tiến lên, chỉ cần có thể sống sót dưới khôi lỗi của ta, là các ngươi thắng, nếu không, các ngươi đều phải chết!
Hồng Thái Sư híp mắt, ánh mắt lưu chuyển, cuối cùng, dừng lại trên người Chu Báo.
- Vân Châu Chu Báo, ta nghe nói qua tên của ngươi, cũng biết thực lực của ngươi không giống người thường, nhưng không nghĩ tới, trên người của ngươi lại có một kiện Thượng phẩm Thuần Dương pháp khí cường đại như thế, ở đây trừ ta ra, chỉ có thực lực ngươi là mạnh nhất, thế nào, ngươi lên trước chứ?
- Ha ha, được a, không có vấn đề, lão tử đập chết ngươi!
Không chút nghĩ ngợi, Chu Báo liền tế ra Phiên Thiên Ấn, hết sức hướng về phía Hồng Thái Sư nện xuống, cơ hồ cùng lúc đó, A Đột thượng sư cũng động đậy, trong tay xuất hiện một cái quải trượng tản ra kim quang, lao thẳng về phía Hồng Thái Sư.
- Đến tốt!
Hồng Thái Sư nhìn thấy Phiên Thiên Ấn nện tới, lại liếc mắt nhìn quải trượng lao tới, thấp khẽ quát một tiếng, sau đó, khôi lỗi phía sau hắn liền động đậy, bao bọc xung quanh hắn, hơn mười khôi lỗi có thực lực Tán Tiên trực tiếp nghênh đón Phiên Thiên Ấn.
- Beng!
Một tiếng vang thật lớn, khôi lỗi nghênh đón Phiên Thiên Ấn bị nện nát bấy, nhưng lại bị những khôi lỗi phía sau cản trở lại, thế đi của Phiên Thiên Ấn yếu bớt, dù thời gian dừng lại trong nháy mắt, thân hình Hồng Thái Sư đã chạm vào hải dương khôi lỗi, A Đột thượng sư, cũng bị mấy chục khôi lỗi cuốn lấy, trong thời gian ngắn, không thể thoát thân.
Cùng lúc đó, đại hán đầu trọc đứng bên cạnh Lang đế, chính là Đại Ô vương triều Lưu Ly Vương, nhưng mục tiêu của hắn không phải là Hồng Thái Sư, mà là Chu Báo, chỉ thấy thân hình hắn giống như thỏ chạy, bắn thẳng tới Chu Báo, hai tay nắm lại.
Hắn gầm lên một tiếng, liền xuất hiện trước mặt Chu Báo, sau lưng phát hiện một pháp tướng cực lớn, chính là một đầu voi cực lớn, theo động tác của hắn, đầu voi màu trắng kia nâng cái chân lên, giẫm về phía Chu Báo.
- Đến tốt!
Chu Báo khẽ quát một tiếng, tay nhấc lên, kiếm khí đỏ thẫm giao nhau từ ngón tay hắn lao tới, vô số mũi kiếm hình thành một cơn gió lốc màu đỏ thẫm, xoắn cái chân voi nát bấy.
- Ách!
Lưu Ly Vương không ngờ Chu Báo lại mạnh mẽ như vậy, hai nắm đấm công kích về phía Chu Báo lại bị Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm quấy nát bấy, kêu rên một tiếng, hắn lui về phía sau, nhưng Chu Báo trước mặt đã biến mất.
- Không tốt!
Nhìn thấy thân hình Chu Báo bỗng nhiên biến mất, Lưu Ly Vương vô ý thức cảm giác được không tốt, trở lại phòng thủ, nhưng hắn chưa kịp công kích, trong tai đã nghe tiếng gầm lên giận dữ của Lang đế.
- Hỏng bét!
Đúng là hỏng bét, Chu Báo căn bản không có ý định dây dưa với Lưu Ly Vương, mà dùng Tam Giới Tiểu Na Di đến bên canh Lang đế, một quyền đánh về hướng Lang đế.
- Ngươi dám!
Lang đế phẫn nộ quá một tiếng, trên cổ của hắn xuất hiện một đạo kim quang, vòng cổ do mười tám đầu khô lâu bắn ra ngoài, đánh tới trước mặt Chu Báo.
- Chết đi!
Chu Báo mỉm cười, thế đi của quyền không giảm, lập tức đánh tới Lang đế, đánh mười tám đầu khô lâu kia bay ngược về Lang đế, nắm đấm cũng đánh lên người Lang đế.
- Không!
Không cam lòng gầm lên một tiếng rồi dừng lại, Lang đế đã bị một quyền của Chu Báo, đánh nát bét.
Một quyền đánh chết Lang đế, thân hình Chu Báo lại lóe lên, xuất hiện tại ở sau lưng Lưu Ly Vương.
- Ngươi đáng chết!
Trơ mắt nhìn Lang đế bị một quyền của Chu Báo giết chết, Lưu Ly Vương nổi giận gầm lên một tiếng, đánh mạnh về phía Chu Báo.
- Tốt, nếu tất cả mọi người đã nói như thế, như vậy, Nhân Hoàng đại điện sẽ tiếp tục a
Cắn chặt răng, Ngọc Thái Hư suy nghĩ một chút, gật đầu nói ra.
- Nhân Hoàng hậu tuyển, sự kiện trọng đại, hiện tại chỉ còn lại có bốn vị đế vương, vừa rồi xảy ra chuyện mà vẫn không chết, chứng tỏ bốn vị đế vương này là nhân tuyển tốt nhất cho Nhân Hoàng hậu tuyển, như vậy, chúng ta sẽ chọn một người trong bốn người còn lại a!
Sau khi nói xong, hắn quay trở về ghế ngồi của mình, nhắm mắt lại.
- Chuyện này dễ giải quyết rồi, Ngọc Thái Hư tuyệt đối sẽ không cam lòng mà để cho Dương Hoàng nhẹ nhõm thượng vị, tất nhiên sẽ có một hồi long tranh hổ đấu, như vậy, chỉ cần ta làm hoàng tước rình phía sau là được, về phần A Dục Vương và Lang đế...
Nghĩ tới hai người này, trên mặt Chu Báo hiện ra nụ cười âm tàn.
- A Đột thượng nhân là người Lưu Ly vương triều sao? Ta sẽ đưa hai người này về quê quán!
Trần Tẫn Trung nghe lời nói của Ngọc Thái Hư, âm thầm buông lỏng một hơi, dù Ngọc Thái Hư hay là Hồng Thái Sư, cũng không phải hắn có thể đắc tội, Trần gia có một ít địa vị trong Linh Tiêu Điện, nhưng so với Ngọc gia cùng Hồng gia là hai cự đầu, chênh lệch hết sức rõ ràng, hắn không muốn bị kẹt vào tranh đấu của hai đại cự đầu này.
Ho nhẹ hai tiếng, nhìn về phía Quy Bối Sơn hoang tàn, lòng hắn không khỏi co rút lại, hít sâu một hơi, nhắm con mắt lại, vận chuyển pháp lực trong cơ thể, liền khôi phục lại sức sống và tinh thần như ban đầu.
- Nhân Hoàng đại điển là thịnh hội mà Đông Tứ Vực ta tổ chức năm trăm năm một lần, tuy lúc này có chuyện ngoài ý muốn xuất hiện, nhưng đồng thời, cũng giúp chúng ta tuyển ra bốn vị thích hợp nhất làm người chọn lựa, chuyện kế tiếp, chúng ta sẽ từ bốn đế vương này tuyển ra một người làm Nhân Hoàng hậu tuyển, thống trị thiên hạ, bốn vị đế vương. Các ngươi không có dị nghị gì chứ?
- Không có!
- Không có!
- Không có!
- Không có!
Cho dù vừa rồi xảy ra một ít chuyện, nhưng lại giúp bọn họ diệt sạch đối thủ cạnh tranh, lại nói sau khi hoảng sợ qua đi, bốn gã đế vương đều thập phần buông lỏng, trong lời nói cũng trở nên lưu loát.
- Như vậy, xin mời bốn vị đế vương biểu hiện ra thực lực của các ngươi, chứng minh các ngươi có tư cách thống trị thiên hạ a!
Sau khi nói xong, hắn liền rời khỏi nơi này.
Chỉ còn lại địa phương bằng phẳng ở chính giữa Quy Bối Sơn.
Hồng Thái Sư là người có động tác trước tiên, hắn từ từ bước vào trong trận, trên mặt mang theo nụ cười cực kỳ tự tin.
- Ba vị, các ngươi cùng lên đi!
Sau khi nói xong, chỉ thấy hư không sau lưng hắn có bốn người hiện ra, mỗi một đạo nhân ảnh đều có khí tức cực kỳ cường đại, mỗi một bóng người đều có thực lực cấp bậc Tán Tiên.
- Những thứ này không phải là vật sống, là khôi lỗi do ta luyện chế thành, tổng cộng có ba ngàn bảy trăm tên, các ngươi cùng tiến lên, chỉ cần có thể sống sót dưới khôi lỗi của ta, là các ngươi thắng, nếu không, các ngươi đều phải chết!
Hồng Thái Sư híp mắt, ánh mắt lưu chuyển, cuối cùng, dừng lại trên người Chu Báo.
- Vân Châu Chu Báo, ta nghe nói qua tên của ngươi, cũng biết thực lực của ngươi không giống người thường, nhưng không nghĩ tới, trên người của ngươi lại có một kiện Thượng phẩm Thuần Dương pháp khí cường đại như thế, ở đây trừ ta ra, chỉ có thực lực ngươi là mạnh nhất, thế nào, ngươi lên trước chứ?
- Ha ha, được a, không có vấn đề, lão tử đập chết ngươi!
Không chút nghĩ ngợi, Chu Báo liền tế ra Phiên Thiên Ấn, hết sức hướng về phía Hồng Thái Sư nện xuống, cơ hồ cùng lúc đó, A Đột thượng sư cũng động đậy, trong tay xuất hiện một cái quải trượng tản ra kim quang, lao thẳng về phía Hồng Thái Sư.
- Đến tốt!
Hồng Thái Sư nhìn thấy Phiên Thiên Ấn nện tới, lại liếc mắt nhìn quải trượng lao tới, thấp khẽ quát một tiếng, sau đó, khôi lỗi phía sau hắn liền động đậy, bao bọc xung quanh hắn, hơn mười khôi lỗi có thực lực Tán Tiên trực tiếp nghênh đón Phiên Thiên Ấn.
- Beng!
Một tiếng vang thật lớn, khôi lỗi nghênh đón Phiên Thiên Ấn bị nện nát bấy, nhưng lại bị những khôi lỗi phía sau cản trở lại, thế đi của Phiên Thiên Ấn yếu bớt, dù thời gian dừng lại trong nháy mắt, thân hình Hồng Thái Sư đã chạm vào hải dương khôi lỗi, A Đột thượng sư, cũng bị mấy chục khôi lỗi cuốn lấy, trong thời gian ngắn, không thể thoát thân.
Cùng lúc đó, đại hán đầu trọc đứng bên cạnh Lang đế, chính là Đại Ô vương triều Lưu Ly Vương, nhưng mục tiêu của hắn không phải là Hồng Thái Sư, mà là Chu Báo, chỉ thấy thân hình hắn giống như thỏ chạy, bắn thẳng tới Chu Báo, hai tay nắm lại.
Hắn gầm lên một tiếng, liền xuất hiện trước mặt Chu Báo, sau lưng phát hiện một pháp tướng cực lớn, chính là một đầu voi cực lớn, theo động tác của hắn, đầu voi màu trắng kia nâng cái chân lên, giẫm về phía Chu Báo.
- Đến tốt!
Chu Báo khẽ quát một tiếng, tay nhấc lên, kiếm khí đỏ thẫm giao nhau từ ngón tay hắn lao tới, vô số mũi kiếm hình thành một cơn gió lốc màu đỏ thẫm, xoắn cái chân voi nát bấy.
- Ách!
Lưu Ly Vương không ngờ Chu Báo lại mạnh mẽ như vậy, hai nắm đấm công kích về phía Chu Báo lại bị Lưỡng Nghi Thông Thiên Kiếm quấy nát bấy, kêu rên một tiếng, hắn lui về phía sau, nhưng Chu Báo trước mặt đã biến mất.
- Không tốt!
Nhìn thấy thân hình Chu Báo bỗng nhiên biến mất, Lưu Ly Vương vô ý thức cảm giác được không tốt, trở lại phòng thủ, nhưng hắn chưa kịp công kích, trong tai đã nghe tiếng gầm lên giận dữ của Lang đế.
- Hỏng bét!
Đúng là hỏng bét, Chu Báo căn bản không có ý định dây dưa với Lưu Ly Vương, mà dùng Tam Giới Tiểu Na Di đến bên canh Lang đế, một quyền đánh về hướng Lang đế.
- Ngươi dám!
Lang đế phẫn nộ quá một tiếng, trên cổ của hắn xuất hiện một đạo kim quang, vòng cổ do mười tám đầu khô lâu bắn ra ngoài, đánh tới trước mặt Chu Báo.
- Chết đi!
Chu Báo mỉm cười, thế đi của quyền không giảm, lập tức đánh tới Lang đế, đánh mười tám đầu khô lâu kia bay ngược về Lang đế, nắm đấm cũng đánh lên người Lang đế.
- Không!
Không cam lòng gầm lên một tiếng rồi dừng lại, Lang đế đã bị một quyền của Chu Báo, đánh nát bét.
Một quyền đánh chết Lang đế, thân hình Chu Báo lại lóe lên, xuất hiện tại ở sau lưng Lưu Ly Vương.
- Ngươi đáng chết!
Trơ mắt nhìn Lang đế bị một quyền của Chu Báo giết chết, Lưu Ly Vương nổi giận gầm lên một tiếng, đánh mạnh về phía Chu Báo.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.