Chương 1445: Trong Ngũ Trang Quan.
Xà Thôn Kình
09/05/2013
Một ngày này, xuất hiện trước Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan, chính là Tạo Hóa Đồng Tử.
Mà Tạo Hóa Đồng Tử vẫn mặc một thân như ngoan đồng, đáp xuống trước Ngũ Trang Quan, cũng không dám vô lễ, đi bộ vào trong, vừa tiến vào, đã thấy một gã đạo đồng tử bên trong đi ra chào đón.
- Thanh Phong suy huynh, từ khi chia tay tới giờ không có vấn đề gì chứ!
Nhìn thấy vị đồng tử chừng mười ba mười bốn tuổi này, Tạo Hóa Đồng Tử thi lễ chào, cười nói.
- Không dám nhận, mục đích Tạo Hóa Giả đến đây, lão gia đã phân phó xuống, chuyện trong Thiên Giới Đại Thế Giới, lão gia sẽ không quản, cho dù là ngươi, hay là những người khác, hắn cũng không nhìn, chỉ cần không tổn hại đến Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan, như vậy, tât cả vẫn bình thường, cho nên, ngươi không cần phải lo lắng.
- Đã như vầy, ta cũng yên tâm!
Nghe đạo đồng nói thế, Tạo Hóa Đồng Tử gật đầu thật sâu, cũng không có đi về phía trước, càng không có ý tứ muốn gặp chủ nhân của Ngũ Trang Quan, thập phần dứt khoát, quay người rời đi.
Sau khi nhìn thấy Tạo Hóa Đồng Tử rời đi, trên mặt đạo đồng Thanh Phong kia cũng xuất hiện một bất đắc dĩ, quay người đi vào sâu bên trong Ngũ Trang Quan.
Bên trong Ngũ Trang Quan có mấy tầng lầu các, mà đồng tử kia đi vào chính điện, chính điện nằm ở phía nam giữa đại điện, phía trên có khắc phù điêu hoa và ô vuông, đạo đồng kia đẩy một ô vuông ra, phía trên vách tường có treo một bức tranh năm màu có hai chữ "Thiên Địa", chữ to, phía trước có một bộ hoàng kim lô bình, ở trên bình có cả hương.
Ở phía trước mặt, còn có một người không xê xích bao nhiêu tuổi với đạo đồng, hắn đang dùng vải lau chùi hoàng kim lô bình, nhìn thấy Thanh Phong đi tới, hắn cũng không ngẩng đầu lên mà hỏi.
- Tạo Hóa Đồng Tử đi rồi hả?
- Đi rồi, có thể không đi được sao, chúng ta nói rõ ràng như vậy mà.
- Nói cũng đúng, nhưng mà, dù sao chúng ta ở bên trong Thiên Giới Đại Thế Giới sự tình gì đều mặc kệ, vạn nhất...
- Minh Nguyệt, không nên nghi vấn quyết định của lão gia!
Thanh Phong chen ngang lời của Minh Nguyệt, nói.
- Thiên Giới Đại Thế Giới này nước quá đục, chúng ta không chơi nổi, cũng không muốn chơi!
Minh Nguyệt gật đầu, không nói gì, chỉ buồn bực lau chùi hoàng kim lô bình.
- Thanh Phong, ngươi tiến vào đây!
Thời điểm hai người đang nói chuyện, đột nhiên bên tai của Thanh Phong xuất hiện một đạo âm thanh.
- Dạ, lão gia!
Ứng một tiếng, Thanh Phong liếc nhìn Minh Nguyệt, đi vào bên trong.
Hắn đi ra phía sau, không gian giống như xuất hiện ba động, giống như đang bước qua một màn nước, lập tức liền biến mất.
- Lão gia, ngài tìm ta?
Sau khi vượt qua không gian bình chướng như mặt nước kia, chính là một tĩnh thất không lớn, tĩnh thất bày biện cũng không phức tạp, ở trong này chỉ có một cái bồ đoàn, phía trên có một đạo sĩ trung niên khuôn mặt tuấn nhã.
- Ngươi tới xem!
Chỉ thấy đạo sĩ kia đưa tay vẽ một cái, một cái gương xuất hiện trống rỗng trong không không, mặt gương chớp động một cái, giống như mặt nước, hình ảnh bắt đầu mờ ảo, sau đó, liền xuất hiện một bộ ảnh hoạt động, nếu như Chu Báo có ở nơi đây sẽ hét lên đầy kinh ngạc, bởi vì hình ảnh trong gương, chính là hình ảnh của hắn và huyết y nhân trên khỏa đại tinh Hỏa Hồng Tinh kia. Từ đầu tới cuối, không có mảy may bỏ sót chỗ nào, thậm chí những chi tiết rất nhỏ trong chiến đấu, tỉ mĩ, cũng được biểu lộ ra không chút khác biệt.
Đây là thời điểm hai người đang đánh nhau, giống như có một cái video đang quay lại cảnh này.
- Lão gia, đây là?
- Nhìn kỹ!
Thanh Phong muốn nói cái gì đó, lại bị đạo sĩ trung niên cắt đứt, đành phải đứng một chỗ xem cho kỹ hình ảnh trong gương, thẳng đến khi chiến đấu chấm dứt, sau khi tên Thiên Quân huyết y nhân rời đi, Chu Báo lại xuất hiện, sau đó rời đi.
- Như thế nào?
Nhìn thấy tràng diện Chu Báo chiến đấu, Thanh Phong có chút nhíu mày.
- Phong cách chiến đấu rất bạo lực!
- Ngươi có cảm thấy hắn rất giống một người hay không?
- Đúng là rất giống, nếu như có thêm cây gậy thì giống hơn!
Thanh Phong cười nói.
- Lão gia, ngài bảo ta xem hắn làm gì?
- Không phải xem hắn, mà là xem quá trình hắn chiến đấu, ngươi cảm thấy như thế nào?
Trung niên nam tử cười chỉ vào một cái hình ảnh.
- Tên huyết y nhân này là người mà Tiên Trì Thú nhờ tới giúp đỡ, cũng đệ nhất tay chân của Tiên Trì Thú ở Thiên Giới Đại Thế Giới, ngươi thấy hắn thế nào?
- Không được, người này quá tự tin, quá tự cho là đúng, quá đánh giá thấp đối thủ của hắn!
Thanh Phong liên tục lắc đầu.
- Bởi vì chiến đấu trên tổ tinh cho nên hắn mới có thể áp đảo lực lượng của Chu Báo, nhưng thằng này lại không biết Chu Báo tinh thông Chư Thiên Vạn Giới đại pháp, cho nên hắn cảm thấy thời không mê cung với hắn rất khó ra, nhưng với Chu Báo thì đây chỉ là trò đùa mà thôi.
- Không sai, bởi thế có thể thấy được Chu Báo này đúng là nhân tài!
Đạo sĩ trung niên gật đầu.
- So với hai năm trước đã mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa hắn còn có Chí Tôn tiên khí, có được Bích Lạc Đại Thế Giới, là một gã Chưởng Khống Giả!
- Nhưng cái Bích Lạc Đại Thế Giới này, cái gọi là mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, rốt cuộc Bích Lạc có thành tựu đại sư hay không, cũng không do hắn, mà do thiên ý, mà Chu Báo cũng giống như vậy, thành tựu cuối cùng, cũng phải nhìn thiên ý!
Đạo sĩ trung niên cười nói.
- Hiện tại thiên ý không lộ ra, cho nên cái gì cũng không nhìn ra, ta gọi ngươi tới, chính là bảo ngươi phải chú ý người này hơn một chút, có lẽ, trong tương lai hắn sẽ trở thành nhân vật mấu chốt trong quá trình thành đạo của các ngươi!
- Hắn?
Thanh Phong nghe xong, sững sờ một cái thật mạnh, chỉ vào hình ảnh của Chu Báo.
- Lão gia, ý của ngài là...
- Đây chỉ là cảm giác của ta thôi, Thiên Đạo không lộ ra, thiên ý tối tăm, cho nên ta không dám phỏng đoán, lời vừa mới nói, chỉ là cảm giác mà thôi!
Nói đến đây, hắn mỉm cười.
- Ta có bốn mươi tám tên đệ tử, đến nay, cũng chỉ còn lại ngươi và Minh Nguyệt hai người là chưa thành đạo mà thôi!
- Đệ tử ngu muội, xin lão gia trách phạt.
Thanh Phong nghe xong, vội vàng quỳ xuống.
- Phạt cái gì mà phạt, đi ra bên ngoài, các ngươi cũng là nhân vật được xưng là Đạo Tổ, cần gì phải làm như tiểu nhi tử thế này chứ.
Đạo sĩ trung niên cảm thán một tiếng.
- Cũng nên trách ta năm đó cắt tóc phát đại nguyện, cần có được môn hạ đệ tử thành tựu Địa Tiên chi đạo mới có thể chấm dứt đạo tràng trên Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan này, cũng khổ cho các ngươi.
Thanh Phong yên lặng quỳ đó, không dám nói tiếp.
Mà Tạo Hóa Đồng Tử vẫn mặc một thân như ngoan đồng, đáp xuống trước Ngũ Trang Quan, cũng không dám vô lễ, đi bộ vào trong, vừa tiến vào, đã thấy một gã đạo đồng tử bên trong đi ra chào đón.
- Thanh Phong suy huynh, từ khi chia tay tới giờ không có vấn đề gì chứ!
Nhìn thấy vị đồng tử chừng mười ba mười bốn tuổi này, Tạo Hóa Đồng Tử thi lễ chào, cười nói.
- Không dám nhận, mục đích Tạo Hóa Giả đến đây, lão gia đã phân phó xuống, chuyện trong Thiên Giới Đại Thế Giới, lão gia sẽ không quản, cho dù là ngươi, hay là những người khác, hắn cũng không nhìn, chỉ cần không tổn hại đến Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan, như vậy, tât cả vẫn bình thường, cho nên, ngươi không cần phải lo lắng.
- Đã như vầy, ta cũng yên tâm!
Nghe đạo đồng nói thế, Tạo Hóa Đồng Tử gật đầu thật sâu, cũng không có đi về phía trước, càng không có ý tứ muốn gặp chủ nhân của Ngũ Trang Quan, thập phần dứt khoát, quay người rời đi.
Sau khi nhìn thấy Tạo Hóa Đồng Tử rời đi, trên mặt đạo đồng Thanh Phong kia cũng xuất hiện một bất đắc dĩ, quay người đi vào sâu bên trong Ngũ Trang Quan.
Bên trong Ngũ Trang Quan có mấy tầng lầu các, mà đồng tử kia đi vào chính điện, chính điện nằm ở phía nam giữa đại điện, phía trên có khắc phù điêu hoa và ô vuông, đạo đồng kia đẩy một ô vuông ra, phía trên vách tường có treo một bức tranh năm màu có hai chữ "Thiên Địa", chữ to, phía trước có một bộ hoàng kim lô bình, ở trên bình có cả hương.
Ở phía trước mặt, còn có một người không xê xích bao nhiêu tuổi với đạo đồng, hắn đang dùng vải lau chùi hoàng kim lô bình, nhìn thấy Thanh Phong đi tới, hắn cũng không ngẩng đầu lên mà hỏi.
- Tạo Hóa Đồng Tử đi rồi hả?
- Đi rồi, có thể không đi được sao, chúng ta nói rõ ràng như vậy mà.
- Nói cũng đúng, nhưng mà, dù sao chúng ta ở bên trong Thiên Giới Đại Thế Giới sự tình gì đều mặc kệ, vạn nhất...
- Minh Nguyệt, không nên nghi vấn quyết định của lão gia!
Thanh Phong chen ngang lời của Minh Nguyệt, nói.
- Thiên Giới Đại Thế Giới này nước quá đục, chúng ta không chơi nổi, cũng không muốn chơi!
Minh Nguyệt gật đầu, không nói gì, chỉ buồn bực lau chùi hoàng kim lô bình.
- Thanh Phong, ngươi tiến vào đây!
Thời điểm hai người đang nói chuyện, đột nhiên bên tai của Thanh Phong xuất hiện một đạo âm thanh.
- Dạ, lão gia!
Ứng một tiếng, Thanh Phong liếc nhìn Minh Nguyệt, đi vào bên trong.
Hắn đi ra phía sau, không gian giống như xuất hiện ba động, giống như đang bước qua một màn nước, lập tức liền biến mất.
- Lão gia, ngài tìm ta?
Sau khi vượt qua không gian bình chướng như mặt nước kia, chính là một tĩnh thất không lớn, tĩnh thất bày biện cũng không phức tạp, ở trong này chỉ có một cái bồ đoàn, phía trên có một đạo sĩ trung niên khuôn mặt tuấn nhã.
- Ngươi tới xem!
Chỉ thấy đạo sĩ kia đưa tay vẽ một cái, một cái gương xuất hiện trống rỗng trong không không, mặt gương chớp động một cái, giống như mặt nước, hình ảnh bắt đầu mờ ảo, sau đó, liền xuất hiện một bộ ảnh hoạt động, nếu như Chu Báo có ở nơi đây sẽ hét lên đầy kinh ngạc, bởi vì hình ảnh trong gương, chính là hình ảnh của hắn và huyết y nhân trên khỏa đại tinh Hỏa Hồng Tinh kia. Từ đầu tới cuối, không có mảy may bỏ sót chỗ nào, thậm chí những chi tiết rất nhỏ trong chiến đấu, tỉ mĩ, cũng được biểu lộ ra không chút khác biệt.
Đây là thời điểm hai người đang đánh nhau, giống như có một cái video đang quay lại cảnh này.
- Lão gia, đây là?
- Nhìn kỹ!
Thanh Phong muốn nói cái gì đó, lại bị đạo sĩ trung niên cắt đứt, đành phải đứng một chỗ xem cho kỹ hình ảnh trong gương, thẳng đến khi chiến đấu chấm dứt, sau khi tên Thiên Quân huyết y nhân rời đi, Chu Báo lại xuất hiện, sau đó rời đi.
- Như thế nào?
Nhìn thấy tràng diện Chu Báo chiến đấu, Thanh Phong có chút nhíu mày.
- Phong cách chiến đấu rất bạo lực!
- Ngươi có cảm thấy hắn rất giống một người hay không?
- Đúng là rất giống, nếu như có thêm cây gậy thì giống hơn!
Thanh Phong cười nói.
- Lão gia, ngài bảo ta xem hắn làm gì?
- Không phải xem hắn, mà là xem quá trình hắn chiến đấu, ngươi cảm thấy như thế nào?
Trung niên nam tử cười chỉ vào một cái hình ảnh.
- Tên huyết y nhân này là người mà Tiên Trì Thú nhờ tới giúp đỡ, cũng đệ nhất tay chân của Tiên Trì Thú ở Thiên Giới Đại Thế Giới, ngươi thấy hắn thế nào?
- Không được, người này quá tự tin, quá tự cho là đúng, quá đánh giá thấp đối thủ của hắn!
Thanh Phong liên tục lắc đầu.
- Bởi vì chiến đấu trên tổ tinh cho nên hắn mới có thể áp đảo lực lượng của Chu Báo, nhưng thằng này lại không biết Chu Báo tinh thông Chư Thiên Vạn Giới đại pháp, cho nên hắn cảm thấy thời không mê cung với hắn rất khó ra, nhưng với Chu Báo thì đây chỉ là trò đùa mà thôi.
- Không sai, bởi thế có thể thấy được Chu Báo này đúng là nhân tài!
Đạo sĩ trung niên gật đầu.
- So với hai năm trước đã mạnh hơn rất nhiều, hơn nữa hắn còn có Chí Tôn tiên khí, có được Bích Lạc Đại Thế Giới, là một gã Chưởng Khống Giả!
- Nhưng cái Bích Lạc Đại Thế Giới này, cái gọi là mưu sự tại nhân, thành sự tại thiên, rốt cuộc Bích Lạc có thành tựu đại sư hay không, cũng không do hắn, mà do thiên ý, mà Chu Báo cũng giống như vậy, thành tựu cuối cùng, cũng phải nhìn thiên ý!
Đạo sĩ trung niên cười nói.
- Hiện tại thiên ý không lộ ra, cho nên cái gì cũng không nhìn ra, ta gọi ngươi tới, chính là bảo ngươi phải chú ý người này hơn một chút, có lẽ, trong tương lai hắn sẽ trở thành nhân vật mấu chốt trong quá trình thành đạo của các ngươi!
- Hắn?
Thanh Phong nghe xong, sững sờ một cái thật mạnh, chỉ vào hình ảnh của Chu Báo.
- Lão gia, ý của ngài là...
- Đây chỉ là cảm giác của ta thôi, Thiên Đạo không lộ ra, thiên ý tối tăm, cho nên ta không dám phỏng đoán, lời vừa mới nói, chỉ là cảm giác mà thôi!
Nói đến đây, hắn mỉm cười.
- Ta có bốn mươi tám tên đệ tử, đến nay, cũng chỉ còn lại ngươi và Minh Nguyệt hai người là chưa thành đạo mà thôi!
- Đệ tử ngu muội, xin lão gia trách phạt.
Thanh Phong nghe xong, vội vàng quỳ xuống.
- Phạt cái gì mà phạt, đi ra bên ngoài, các ngươi cũng là nhân vật được xưng là Đạo Tổ, cần gì phải làm như tiểu nhi tử thế này chứ.
Đạo sĩ trung niên cảm thán một tiếng.
- Cũng nên trách ta năm đó cắt tóc phát đại nguyện, cần có được môn hạ đệ tử thành tựu Địa Tiên chi đạo mới có thể chấm dứt đạo tràng trên Vạn Thọ Sơn Ngũ Trang Quan này, cũng khổ cho các ngươi.
Thanh Phong yên lặng quỳ đó, không dám nói tiếp.
Bạn đang đọc truyện trên: Dtruyen.net
Dtruyen.com đổi tên miền thành Dtruyen.net. Độc giả ghi nhớ để truy cập.